– Vậy được rồi, đây là tôi giúp anh ký tên giùm, khi nào anh trở về thì lập tức thay đổi lại tên.
An Lôi lại dặn dò một lần cuối.
– Tôi biết rồi… À còn vụ án Mã Kiều Tam kia, trước cô chậm một chút khoan kháng nghị, chờ tôi thêm mấy ngày rồi sẽ tìm gặp Trần kiểm, cho tôi thời gian vài ngày, tôi bây giờ đang đang đi công tác bên ngoài, không thể quay về kịp.
– Ừ… vậy anh sắp xếp mau chóng đi, chúng tôi bên này kháng nghị cũng có kỳ hạn.
An Lôi do dự một chút, rồi nói.
– Tôi đã biết, tôi sẽ mau chóng đi gặp Trần kiểm.
Đinh Trường Sinh nói.
An Lôi mặc dù trong lòng có điểm nghi hoặc, nhưng lúc này người bán nhà đang thúc giục đến chỗ bán gian nhà ký hợp đồng, An Lôi rất kỳ quái, đây là cái nhà ở gì đây, hơn nữa nhìn qua diện tích cũng không phải nhỏ, trong lòng cũng có một chút tâm tư, chính mình đi nhìn thử xem…
– Tôi có thể đi lên xem thử nhà ở không?
An Lôi hỏi.
– Đương nhiên là được, đây là chìa khóa của gian nhà, lúc nào chị cũng có thể đi xem qua, gian nhà này hiện tại đã thuộc về cô.
– Không phải là của tôi, tôi chỉ là ký thay.
An Lôi giải thích nói.
– Đó chính là chuyện riêng của hai người rồi.
Chủ quản bán gian nhà thuận miệng nói.
– Cô nói cái gì? Cái gì là của hai người?
An Lôi khuôn mặt lập tức liền nhăn lại…
– Không có gì, chỉ là thuận miệng nói mà thôi, chìa khóa đây, chị giữ lấy, ký nhận là được rồi.
Chủ quản bán gian nhà không biết mình nói cái gì không đúng mà làm cho người đẹp này nhăn mặt, nên lo xong thủ tục liền chạy nhanh không lên tiếng…
An Lôi một tay cầm chìa khóa, một tay cầm hợp đồng, dựa theo trên hợp đồng ghi rõ vị trí, nàng tìm đến gian nhà, lúc mở cửa ra nhìn, lập tức liền ngây ngẩn cả người, bên trong phòng quá đẹp, không phải là phòng thô, mà tất cả đều đã hoàn chỉnh rồi, chỉ cần là mình muốn, đêm nay có thể đến ở.
Hưng phấn trôi qua, An Lôi không khỏi thở dài, mình nào có phúc khí này… Ai… cho dù mình phấn đấu cả đời, cũng không biết có thể được gian nhà này, nàng đi từ trên xuống dưới, nhìn ngắm chung quanh hơn một giờ, lúc về mà còn không đành rời khỏi gian nhà, mà lúc này, vị chủ quản kia bán cao ốc đã đem tin tức này báo cho Đinh Trường Sinh.
– An Lôi… chỉ cần cô thích, gian nhà này cô có thể ở cả đời, xin đừng hoài nghi thành tâm của tôi, tuyệt không có ý tứ gì khác, gian nhà này cũng không có mang đến phiền toái cho cô, chắn hẳn là cô minh bạch tâm tư của tôi, mặc dù là Mã Kiều Tam là hiện giờ tôi đang lo lắng, nhưng hắn cũng không có khả năng có số tiền lớn như vậy, cho nên, chuyện gian nhà và bản án của Mã Kiều Tam không có gì quan hệ.
Đinh Trường Sinh nhắn tin cho An Lôi nói.
– Vậy anh có ý gì?
An Lôi trả lời.
– Trước kia cô có ý gì với tôi, thì hiện tại ý của tôi cũng giống như vậy, chỉ là đến bây giờ tôi mới biểu đạt ra ý của mình, hy vọng là không quá chậm?
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, mới vô sỉ triển khai thế công tình cảm với An Lôi, chính mình có tiền có quyền, mà An Lôi tuy là một nhân viên chính phủ, nhưng nàng cũng là một phụ nữ, phụ nữ nào mà không muốn niềm vui hoan ái, lại có người đàn ông vì yêu mình mà bỏ tiền ra để chi tiêu như vậy?
Cho nên Đinh Trường Sinh một đao này chém vào đúng là chính xác, lập tức đáng trúng vào tâm ý của An Lôi.
– Tôi… tôi cũng không biết…
An Lôi mặt đỏ lên, lén nhìn xung quanh tựa như sợ có người phát hiện mình đang tại làm một chuyện gì xấu hổ.
– Cô là một cô gái tốt, chẳng qua là tối hôm qua tôi phát hiện cô vẫn chưa có phòng ốc cho riêng mình, mặc dù tôi cũng đang thuê nhà ở, nhưng tôi nghĩ cô phải có một nơi an ổn và an toàn, đây cũng là ý nghĩ duy nhất trong tâm của tôi.
Đinh Trường Sinh nhắn tin mà tay cũng có chút run run, có thể là biết mình đang lừa gạt tình cảm An Lôi nên áy náy…
Nhưng lại nghĩ tới, đợi chuyện này qua đi, cho dù là An Lôi biết mình lừa dối tình cảm nàng, thì cái gian nhà kia cũng xem như là bồi thường cho nàng, bằng không lời nói, chính mình còn có thể làm gì được hơn nữa? Đâu có thể sau lưng Cố Hiểu Manh lại còn nuôi lấy thêm một nữ kiểm sát này?
An Lôi lúc này tâm tình không biết nên hồi phục như thế nào, Đinh Trường Sinh nói lời đến nước này, chính mình nếu nếu không biết dựa theo, thì mình cũng là quá ngu ngốc a, nhưng vì chuyện quá đột ngột, nàng nhất thời ở giữa khó có thể chấp nhận được ngay, hạnh phúc đến quá đột ngột, hơn nữa này không đơn thuần là về mặt tinh thần, đối với phụ nữ mà nói, nhà ở không đơn giản chỉ là chỗ ở, mà nó còn là tượng trưng cho một gia đình.
…
Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai và nhóm bảy người xuất phát đến thành phố Bắc Nguyên, tỉnh Trung Bắc.
Ra khỏi cổng nhà ga, liền thấy ngoài cổng đã có người mang một tấm bảng, mặt trên viết Đinh Trường Sinh tiên sinh, xem ra là tới đón chính mình.
– Ở đây em cũng có người quen à?
Hồ Giai Giai hồ nghi nhìn thoáng qua Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ngũ hồ tứ hải giai huynh đệ thôi mà.
Đinh Trường Sinh cười cười rồi đi đến người cầm cái bảng, đây là do Hoa Cẩm Thành an bài, ngày trước Hoa Cẩm Thành từng theo theo người của Vũ Văn gia buôn bán, cho nên tại thành phố Bắc Nguyên vẫn còn có chút nhân mạch…
– Tôi chính là Đinh Trường Sinh, tới đón tôi phải không?
– Đúng, đúng, Đinh tiên sinh… Tổng cộng có mấy người, để em xem xe có đủ chỗ ngồi hay không?
Đây là một người trẻ tuổi, nhưng lời nói cũng rất già dặn, tổng cộng đến đây có hai chiếc xe Buick thương vụ, còn có một chiếc xe Audi a8.
– Này anh bạn, tên gọi là gì vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đinh tiên sinh, em tên gọi Sở Hoan, cứ gọi em là Tiểu Sở, lão bản của em nói, mấy chiếc xe này trong khoảng thời gian này để cho anh sử dụng, nếu vẫn còn có việc gì cần, cứ việc nói cho em biết, để em báo lại cho lão bản.
Sở Hoan vô cùng khách sáo nói.
– Tốt rồi… cảm ơn lão bản của cậu, gửi lời chào của tôi đến lão bản của cậu nhé, tôi muốn mời lão bản của cậu ăn cơm gặp mặt, coi như là cảm tạ.
Đinh Trường Sinh cũng thực khách sáo nói.
– Hảo, tôi nhất định sẽ chuyển đạt lại cho lão bản.
– Này… làm phiền cậu cho tôi số điện thoại của lão bản, đêm nay tôi mời ông ấy ăn cơm, có thể được không a?
Đinh Trường Sinh nói.
Đối với thành phố Bắc Nguyên, hắn không có quen thuộc, hơn nữa mặc dù trong tay có tên người quen của Vũ Văn Linh Chi đưa cho hắn, nhưng thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, những người này còn có có bao nhiêu người còn nhớ đến ân đức năm xưa của Vũ Văn gia, chuyện này là rất khó nói, hơn nữa vẫn không thể để cho bại lộ tung tích của Vũ Văn Linh Chi, bằng không mà nói, Lâm gia rất có thể một đường truy tìm, đến lúc đó thì phiền toái.
Hơn nữa Lâm Nhất Đạo lại đang làm Phó chủ tịch thường vụ tỉnh Trung Bắc, cho nên làm việc nếu không cẩn thận một chút, Đỗ Sơn Khôi tại thành phố Bắc Nguyên đã hơn một tháng nay, vậy mà không có tìm được bất kỳ sơ hở nào của Lâm Nhất Đạo, điều này chỉ có thể chứng minh, Lâm Nhất Đạo là người trong sạch thật sự, hoặc là Lâm Nhất Đạo quá giỏi về ngụy trang, hai loại tình huống, vô luận là loại nào, đối với Đinh Trường Sinh cũng đều không phải là chuyện tốt.
Cho nên Đinh Trường Sinh chưa muốn liên hệ với những người quen biết mà Vũ Văn gia cung cấp, chỉ có thể là theo từ người địa phương của tỉnh Trung Bắc…
…
Địa điểm tổ chức hiệp đàm về đầu tư tại khách sạn Bắc Nguyên, hơn nữa đại đa số người tới tham gia đợt hiệp đàm đầu tư này cũng đều đã từng đến cái khách sạn này rồi.
Lúc mới đầu Đinh Trường Sinh tưởng bọn họ cũng ở lại khách sạn Bắc Nguyên, nhưng không nghĩ tới là Sở Nhạc đem bọn họ đưa đến khách sạn Shangri – La, mặc dù chỉ là cách khách sạn Bắc Nguyên chỉ có một con phố, nhưng khách sạn Shangri – La là điểm sáng mới xuất hiện về sau, liền làm cho khách sạn Bắc Nguyên nhìn qua có vẻ cũ kỹ hơn rất nhiều.
– Đây cũng là do em an bài sao? Chúng ta tới tham gia hiệp đàm này, nếu không có ở bên khách sạn Bắc Nguyên thì có vẻ không thích hợp a.
Hồ Giai Giai tại bên người Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.
– Hội nghị có thông báo là buộc phải ở tại khách sạn Bắc Nguyên sao?
Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua Hồ Giai Giai, bực tức nói.
Hồ Giai Giai sửng sốt, ngậm miệng không nói, sau khi đến khách sạn, dựa theo phục vụ khách sạn sắp xếp phòng, rồi đưa hành lý trở về phòng.
– Đinh tiên sinh, đây là danh thiếp của em, có chuyện gì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho em là được rồi.
– Còn số điện thoại của lão bản cậu đâu?
– Anh yên tâm, em đi xin chỉ thị, nếu có gì em sẽ gọi điện thoại cho anh, đây là số điện thoại của tài xế mấy chiếc xe, mặt sau có bảng số xe, nếu anh muốn dùng xe, cứ gọi điện thoại cho bọn họ là được rồi.
Sở Hoan đem tất cả đều an bài thỏa đáng, làm Đinh Trường Sinh rất vừa lòng.
– Vậy thì tốt, cảm ơn cậu…
Đinh Trường Sinh cười cười, vui vẻ tiễn Sở Hoan đi.
Trở lại gian phòng, đóng cửa lại, kéo rèm cửa lại, tại trong phòng dò xét qua, không có phát hiện trang bị nghe lúc này Đinh Trường Sinh mới yên tâm.
Hoa Cẩm Thành đối với chính mình vẫn là để tâm, về phương diện này có khả năng là có quan hệ đến Vũ Văn Linh Chi, dù sao hiện tại đây là hai bí mật của người, hơn nữa hắn tin tưởng, Vũ Văn Linh Chi cùng trung gian Hoa Cẩm Thành khẳng định còn có liên hệ, bằng không thì Hoa Cẩm Thành cũng sẽ không đối đãi với hắn tại nơi đây như vậy.
– Lão Hoa, tôi là Đinh Trường Sinh, cảm ơn chú a.
– Ha ha, Đinh chủ nhiệm, thế nào… bằng hữu của tôi sắp xếp như vậy có vừa lòng không a.
Bên kia Hoa Cẩm Thành nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh liền trả lời.
– Rất tốt, vô cùng hài lòng, đúng rồi… buổi tối nay tôi muốn cùng với vị bằng hữu này ăn một bữa cơm, có cái gì kiêng kị không vậy?
– Không có gì, Viên Hoán Sinh với tôi đều là người thô hào, không câu nệ tiểu tiết… À… vẫn còn có chuyện này, tôi thấy cần phải hỏi thăm cậu một chút, Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu đều muốn động đến mảnh đất xí nghiệp may kia rồi, cậu nói thử xem, chúng ta hiện tại còn có cơ hội hay không?
Hoa Cẩm Thành ngữ khí rất thấp chìm, bây giờ chắc là lòng tin không còn đủ rồi.
– Chú quả thực vẫn còn rất quan tâm đến mảnh đất kia?
Đinh Trường Sinh trầm ngâm một chút rồi hỏi.
– Việc này tôi từng nói qua với cậu, nếu tính thấp nhất, thì cũng có lợi nhuận thuần được ba trăm triệu, việc này nếu không tranh một chuyến, thì chúng ta chẳng phải là quá thua thiệt phải không.
Hoa Cẩm Thành không cam lòng nói.
– Um… kỳ thật mảnh đất này bên uy ban cũng đang tính khai phá như thế nào, nhưng mà nếu lợi nhuận cao như vậy, thì khả năng phí tổn khai phá cũng không thấp a.
– Đinh chủ nhiệm, một mình tôi đương nhiên nuốt không nổi rồi, cho nên chúng ta cần phải hợp tác, phương diện tiền bạc thì do tôi phụ trách, người cậu muốn gặp Viên Hoán Sinh cũng rất nổi danh nhà đầu tư địa sản của thành phố Bắc Nguyên. Nếu chúng ta hợp tác, thì tài chính sẽ không thành vấn đề, nhưng còn bên ủy ban bên này, cần có cậu cùng phối hợp…
– Được rồi, chuyện này chờ tôi trở về lại nói, chuyện này trì hoãn cũng không lâu đâu.
– Vậy thì tốt, Đinh chủ nhiệm, anh như lưu tâm đến việc này, hiện tại Thạch bí thư đã đi, tôi đây trong lòng không còn chắc, giờ chỉ còn cái công ty kia của phu nhân Thạch bí thư, tôi vẫn tiếp nhận, đương nhiên, đây là vì đối ngoại, nếu như chúng ta may mắn có thể nắm bắt được hạng mục này, thì phu nhân của Thạch bí thư vẫn là có thể dùng cái công ty đó nhập cổ phần vào, dù sao chuyện này tôi và Tiêu Hồng nói chuyện từ lâu rồi, Đinh chủ nhiệm, tôi làm như vậy có được không vậy?
Hoa Cẩm Thành tại bên đầu điện thoại kia cẩn thận hỏi, hắn sợ Đinh Trường Sinh cho rằng đây là ông đang buộc người nhà của Thạch Ái Quốc, nếu hắn cho rằng như vậy thì phiền toái.
– Chuyện này chú và Tiêu Hồng tự thương lượng, tôi không quản đến việc này, nhưng nếu có làm, thì hãy kín kẽ, không thể có di chứng gì khác, hiểu chưa?
– Đó là đương nhiên, tôi biết nên làm như thế nào, Đinh chủ nhiệm yên tâm đi.
– Vậy đi, những chuyện khác tôi trở về lại nói.
Đinh Trường Sinh nói xong cúp điện thoại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |