– Người thì đã mang đến rồi, nhưng mà bước tiếp theo thì kế hoạch của cậu ra sao?
Tề Nhất Hàng nhìn Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vấn đề kinh tế nếu hắn có khai ra cũng không đủ để có được lực làm rung động, vì vậy, chúng ta chỉ có thể là theo hướng vụ án giết người mà bắt tay vào làm, nếu không, rất khó đem La Đông Thu triệt đánh ngã, một khi cha hắn đã biết đến việc này, chúng ta liền sẽ bị treo.
Đinh Trường Sinh nói như đinh chém sắt.
– Cậu nói thì nhẹ nhàng như vậy, việc này hắn đâu phải con nít bị hù dọa giật liền thừa nhận, đây là việc giết người, hắn biết hậu quả sẽ là gì đấy, tôi thấy đây là một khúc xương cứng khó gặm a.
Tề Nhất Hàng phiền muộn nói.
– Đúng vậy… bằng không như thế này đi, em chịu trách nhiệm bên La Đông Thu, anh chịu trách nhiệm Cảnh Trường Văn bên này, tiếp tục đào sâu thử xem, để coi còn có thể moi ra được thêm gì hay không? Em tin rằng Cảnh Trường Văn sẽ không đơn giản chỉ là lời khai có như vậy, hắn và La Đông Thu kết giao thời gian không ngắn.
…
Sau một ngày nhịn đói, La Đông Thu cuối cùng yêu cầu gặp Đinh Trường Sinh, khi chứng kiến Đinh Trường Sinh một tay nhấc lấy một túi bánh bao hấp Hàng Châu, nơi này là hầm trú ẩn, mùi vi6 bánh bao rất nhanh tản ra trong phòng, cho nên khi Đinh Trường Sinh vừa tiến vào, toàn bộ không gian đều là mùi vị bánh bao.
La Đông Thu sống an nhàn sung sướng đã quen, sau một ngày đói bụng, trong bụng trống rỗng, lúc này trông thấy bánh bao, so với cha ruột của mình còn thân hơn.
– Tìm tôi có chuyện gì, tôi rất bận đấy, anh xem, ngay cả cơm cũng không có thời gian ăn đây này, nói đi, tôi không có thời gian cùng anh nói chuyện phiếm đâu…
Đinh Trường Sinh bày làm ra một bộ không sao cả, nói ra.
– Cho tôi ăn chút gì đi, nếu tôi chết đói thì cậu cũng không có chỗ gì tốt, cậu đã là đại diện cho tỉnh kỷ ủy, trong khi quyền lực của tỉnh kỷ ủy cũng không được làm cho tôi chết, hơn nữa cha tôi cũng sẽ không mặc kệ mà không hỏi đấy, cậu có thể nghĩ kỹ, Đinh Trường Sinh… cậu muốn cái gì, tôi đều có thể thỏa mãn, đây không phải là tôi nói khoác lác, tiền, địa vị, chỉ là một câu của tôi mà thôi.
La Đông Thu không kịp thở nói ra.
– Tôi hiểu, đối với anh mà nói, đây chỉ là sự tình một câu, vậy chúng ta làm giao dịch đi, tôi muốn biết kẻ bắn lén làm Đàm Quốc Khánh chết là ai?
Đinh Trường Sinh đột nhiên nói sang chuyện khác, hỏi.
Nghe được cái tên Đàm Quốc Khánh này về sau, La Đông Thu đột nhiên an tĩnh lại, lẳng lặng nhìn Đinh Trường Sinh, hắn hiểu được ý tứ của Đinh Trường Sinh, xem ra Cảnh Trường Văn quả nhiên đã là bán rẻ mình rồi, việc bắn lén Đàm Quốc Khánh không có mấy người biết rõ, mà Cảnh Trường Văn lại hoàn toàn biết rõ đấy…
Nếu Cảnh Trường Văn phản bội, như vậy mình sẽ có nhiều chuyện sẽ bị phơi bày ra dưới ánh nắng mặt trời phía dưới, không còn điều gì bí mật nữa, điều này làm cho La Đông Thu trong nội tâm từng đợt phát lạnh, một loại cảm giác vô lực tại trong thân thể của mình lan tràn, khuếch tán với tốc độ cực nhanh.
– Tôi không rõ cậu đang nói cái gì, tôi chỉ thông qua Tưởng Hải Dương mà nhận thức Đàm Quốc Khánh, nhưng mà cùng người kia cũng không quen thuộc lắm, vì vậy cậu hỏi những vấn đề này, tôi thật sự không biết trả lời như thế nào đây…
La Đông Thu vẫn như cũ mạnh miệng nói.
…
– La Đông Thu, kỳ thật lấy bối cảnh của anh, coi như là đem trời chọc cái lỗ thủng, thì cũng không thành vấn đề, Đàm Quốc Khánh chết cùng anh có quan hệ hay không thì kết quả cũng giống nhau đấy, tôi tin rằng anh cũng không có việc gì, không ai nguyện ý vì một người chết mà dám đắc tội với cha của anh, nhưng còn chúng tôi thì khác, chúng tôi chính là làm cái chuyện này y, nếu chúng tôi không lấy được kết quả, thì chúng tôi không có biện pháp kết thúc, nhưng mà người chịu tội chính là anh đấy, lời của tôi nói rất rõ ràng chứ?
Đinh Trường Sinh cười cười, trước mặt La Đông Thu, nói ra.
– Đinh Trường Sinh, cậu cho tôi là con nít lên ba sao, sự tình của Đàm Quốc Khánh không phải là vấn đề kinh tế, đó là nhân mạng, tôi thừa nhận, tôi dựa vào thế lực của cha tôi gây ảnh hưởng ở bên ngoài nhận thầu các công trình, bao gồm có cả mảnh đất dệt xưởng Hồ Châu kia, nhưng mà tôi quả thật không có dính qua vấn đề nhân mạng, người nào cùng cậu nói tôi cùng cái chết của Đàm Quốc Khánh có quan hệ?
La Đông Thu cũng là người từ chính trị thế gia đi ra, cũng đã thấy sóng to gió lớn, đối với Đinh Trường Sinh loại ý đồ trẻ con này xui bẩy xưng tội, hiển nhiên là La Đông Thu có chuẩn bị tâm lý đấy, như thế nào có thể thừa nhận, có đánh chết cũng không thừa nhận, đây là ranh giới cuối cùng.
Hắn cũng hiểu rõ, vấn đề kinh tế thì có thể nói khai rõ, cùng lắm thì nuốt vào được bao nhiêu thì nhổ ra, cùng lắm thì cha mình có thể bởi vì vấn đề của mình mà bị liên quan ảnh hưởng đến con đường chính trị, thế nhưng một khi mình thừa nhận Đàm Quốc Khánh chết có quan hệ đến mình, hậu quả kia liền nghiêm trọng chứ không phải bình thường, ai cũng cứu không được mình…
– Vậy được rồi, anh đã thừa nhận là anh dựa vào quyền hành La bí thư để nhận không ít sự tình, vậy nói đi, chúng ta muốn nghe xem, bất quá, La Đông Thu, tôi chỉ nhắc nhở anh một câu, anh nói mỗi một sự việc nào đó, thì tôi đều đi xác minh, nói một cách khác, anh nói càng là gọn gàng, thì anh sẽ được đi ra ngoài càng sớm…
Đinh Trường Sinh nói ra.
Kế tiếp mấy ngày sau, La Đông Thu nôn ra một số sự việc, có rất nhiều sự tình cùng Tưởng Hải Dương có quan hệ…
…
Còn Tưởng Hải Dương đã vài ngày nay cũng không có liên hệ được với La Đông Thu rồi, lòng của hắn trầm xuống, liên gọi cho điện thoại cho mấy tên thủ hạ của La Đông Thu, bọn chúng cũng không biết La Đông Thu đi đến nơi nào, xa ngút ngàn dặm không có tin tức gì…
Bất đắc dĩ, Tưởng Hải Dương gọi cho La Minh Giang, nhưng mà việc con trai mất tích thì lão cũng không để ý, La Đông Thu thường xuyên vài ngày không trở về nhà đó là bình thường, chỉ là lúc La Minh Giang nhận được điện thoại Tưởng Hải Dương, thì lại là sửng sốt.
– Bác La… cháu là Tưởng Hải Dương, bác có biết anh Thu đi đâu không? Vài ngày qua cháu liên lạc không được…
– Hắn không phải là đang xử lý công chuyện tại công ty sao?
La Minh Giang nghi ngờ hỏi…
– Không có, người của công ty nói, vài ngày rồi cũng chưa thấy qua anh Thu rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Tưởng Hải Dương rất cẩn thận ném ra một vấn đề nghi vấn nói.
– Gặp chuyện không may? Có thể xảy ra chuyện gì chứ?
La Minh Giang nhíu mày hỏi.
– Chuyện này, cháu cũng không rõ ràng lắm.
Tưởng Hải Dương chột dạ nói ra.
Thời điểm này, La bí thư đột nhiên nhớ tới con trai mình mấy ngày hôm trước nói tới tại Hồ Châu có một tên thủ hạ bị bên tỉnh kỷ ủy khống chế, vỗ đầu một cái, lúc này mới ý thức tới khả năng thật sự đã xảy ra chuyện.
– Được rồi, bác đã biết, để bác đi hỏi một chút xem sao.
La Minh Giang không có chút nào dấu hiệu tại trong điện thoại bối rối với Tưởng Hải Dương, đã làm đến cán bộ cấp tỉnh, bản lĩnh nay thì phải có đấy, ông liền nghĩ đến Lý Thiết Cương, ngươi thật là tài giỏi, rõ ràng đem sự tình làm trên đầu của ta, lá gan không nhỏ a.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 9 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 15/03/2023 12:45 (GMT+7) |