Dựa theo ý của Đinh Trường Sinh toàn bộ sáu tháng thiếu lương nợ giáo viên thì trả hết, một phân tiền cũng không nợ lại, toàn bộ phát xong, hơn nữa tháng này sắp đến kỳ, cũng sớm phát cho xong, thế nhưng là Diêm Quang Hà là trưởng phòng tài chính, hắn không thể làm như vậy được, với tư cách trưởng phòng tài chính mà nói, đồng tiền gắn liền khúc ruột, nếu trong trương mục tài chính không có tiền, đối với hắn rất khó khó, đến lúc đó vạn nhất có tình huống khẩn cấp, tài chính trên không có tiền xuất ra, như vậy mình sẽ là lãnh đủ đấy, lãnh đạo thì cũng mặc kệ ngươi vì sao mà không có tiền?
– Khu trưởng, tôi có chút ý kiến, đương nhiên, cuối cùng vẫn là cậu quyết định, số tiền này, tôi cảm thấy được không thể cứ như vậy thoáng cái phát ra toàn bộ…
Diêm Quang Hà nhìn xem Đinh Trường Sinh sắc mặt bất thiện, nhưng mà nên nói lời phải nói.
– Vậy ông có ý kiến như thế nào?
– Khu trưởng, những số tiền này từ đâu mà chúng ta có, tôi và cậu đều biết rất rõ ràng, nếu như đã thật vất vả mới có số tiền vay này, chúng ta phải có kế hoạch chi tiêu, tôi đề nghị tiền lương nợ trước kia, chúng ta chỉ phát 50%, số tiền còn 50 % còn lại thì đến tháng sau sẽ phát, nhưng cũng không phải là thoáng cái là phát hết, chúng ta lại tiếp tục ứng ra 50% trên tổng số tiền còn thiếu lại, rồi bắt đầu từ tháng sau nữa chúng ta sẽ trả hết không thiếu nợ nữa, như vậy tính gộp lại thì chúng ta đủ có thể chống đỡ được bốn tháng, áp lực của chúng ta sẽ giảm xuống…
Diêm Quang Hà mặc dù biết chủ ý này có chút tổn hại, nhưng mà không làm như vậy, những số tiền này đến sáng sớm ngày mai chỉ còn thấy cạn đáy.
– Vậy còn tiền lương nhân viên công vụ thì sao?
Đinh Trường Sinh không có tức giận, bởi vì hắn cảm thấy Diêm Quang Hà lời này nói cũng đúng, cho dù là mình không tán thành rõ rệt…
– Tiền lương nhân viên công vụ phát trước một tháng, cũng là làm như vậy, về sau cũng sẽ hết nợ nhưng mà trước mắt vẫn thiếu…
Diêm Quang Hà ác hơn, nếu nhân viên công vụ của toàn bộ khu biết rõ chủ ý này là của Diêm Quang Hà đưa ra đấy, đoán chừng buổi tối sẽ trùm mền mà đập hắn một trận.
– Ài, tuy rằng đây không phải là hợp quy củ, nhưng mà giống như là ông nói, những số tiền này nếu thoáng cái đều phát ra hết, thì tháng sau lại có khả năng tiếp tục túng thiếu.
Đinh Trường Sinh lầu bầu, tựa như là đồng ý chủ ý của Diêm Quang Hà.
Đúng lúc này, Đinh Trường An gọi điện thoại, Diêm Quang Hà nhìn xem Đinh Trường Sinh cầm lấy điện thoại một mực nhìn xem, nhưng vẫn chưa không tiếp, vì vậy hướng về phía Đinh Trường Sinh gật đầu đi ra.
Diêm Quang Hà là một lão hồ ly rồi, nhìn qua đã biết rõ cú điện thoại gọi Đinh Trường Sinh này có thể là điện thoại riêng tư, vì vậy lánh mặt đi ra ngoài, đây coi như là hiểu chuyện đấy…
– Này, anh Trường An, có việc sao?
– Ách, là có chuyện này, tôi đã trở về thương lượng một chút với chị dâu cậu rồi, nàng mắng tôi một trận, trách ta không biết phân biệt nặng nhẹ, tôi cũng đã nghĩ thông suốt, cậu xem việc này…
Đinh Trường An câu nói kế tiếp thật sự là không biết nên nói như thế nào cho phải rồi.
– À… em đã cảm thấy, chị dâu so với anh thật tinh mắt hơn nhiều, được rồi, em nắm chắc việc này việc này anh cũng không cần quản đến nữa, có tin gì thì em sẽ báo ngay cho anh…
Đinh Trường Sinh cao hứng nói.
Cúp điện thoại của Đinh Trường An, Đinh Trường Sinh đầu óc bắt đầu cân nhắc đến việc này rồi, việc của Đinh Trường An có thể là xử lý được, cục nào trong thành phố cũng có thể an bài được một người, hắn tin tưởng những người kia cũng để cho mình một cái mặt mũi, còn nếu không thì sắp xếp ngay tại khu Tân Hồ cũng có thể, chỉ là nếu như vậy thì có chút phiền toái.
Chỉ cần mình ra mặt chiếu cố đến việc này, đoán chừng quan hệ giữa mình và Đinh Trường An sẽ rất nhanh có người hỏi thăm ra, bởi là như vậy chẳng những là dễ dàng để cho người nắm lấy đằng cán, hơn nữa đối với sự phát triển của Đinh Trường An sau này cũng không được tốt lắm, bản thân hắn mặc dù là khu trưởng khu Tân Hồ, nhưng không thể đem miệng người lấp kín được, hiện tại xã hội này, là thời đại truyền thông, người nếu muốn phát tán nói chuyện, lấp kín miệng thì chẳng biết bao giờ mới xong đấy…
Lại một cái, Đinh Trường An so với tuổi của mình lớn hơn nhiều, nếu an bài tại cục đi hoặc là cơ sở, như vậy thì phải mất bao lâu mới có thể nâng lên được, niên kỷ càng lớn, đề bạt càng là khó khăn, đến cuối cùng nếu như không thể một mình đảm đương một phía, như vậy thì tính toán của mình có thể đã rơi vào khoảng không.
Vì vậy, muốn an bài Đinh Trường An, nhất định phải để cho vị trí khởi điểm cao một chút, hơn nữa tốt nhất vẫn là không có cùng xuất hiện với mình, được như vậy thì lời chỉ trích khả năng cũng ít hơn một chút.
…
Chỉ chốc lát, Diêm Quang Hà nghe trong phòng không còn có động tĩnh, lại gõ cửa vào.
– Khu trưởng, vậy việc này cuối cùng làm sao bây giờ?
Diêm Quang Hà muốn Đinh Trường Sinh phải trực tiếp gật đầu.
– Được rồi, cứ theo như lời ông nói mà làm, nhưng mà nhất định phải làm tốt công tác trấn an, nếu là có người không hiểu, ông phải giải thích cho tốt, đúng rồi, ông hãy liên hệ với trương phòng giáo dục Trịnh Tiểu Ngải nhiều hơn, bởi vì công tác giáo dục là của cô ấy làm, nếu như thật sự là không làm được, thì lại đẩy đến nơi này của tôi…
– À… vậy được rồi, khu trưởng, tôi đi đây.
Diêm Quang Hà nói xong muốn đi, nhưng mà bị Đinh Trường Sinh gọi lại.
– Ông Diêm, làm tốt lắm, tôi đã xem qua lý lịch của ông, chức vụ trưởng phòng này ông làm cũng được mấy năm rồi phải không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Mới vừa rồi còn nói chuyện tốt đấy, Diêm Quang Hà cũng không biết mình có chỗ nào đắc tội vị lãnh đạo trẻ tuổi này, nghĩ như như thế nào mà lại hỏi mình vấn đề này, bình thường nếu lãnh đạo hỏi lời này, tám, chín phần là không có chuyện tốt, bởi vì nếu có chuyện tốt thì đã trực tiếp nói ra rồi, Diêm Quang Hà trong lòng suy nghĩ, xem ra lãnh đạo đã muốn thay mình rồi a, dù sao mình trước kia không có theo chân khu trưởng, trưởng phòng tài chính vị trí trọng yếu như vậy, ai mà không suy nghĩ phải giao cho ai trông giữ cái túi tiền này cho thỏa đáng, tốt nhất là người mà mình tin cẩn.
– Ừ, đúng rồi khu trưởng, đã làm được mấy năm rồi…
Diêm Quang Hà ngượng ngùng nói.
– Um… tôi mặc kệ trước kia ông làm như thế nào, nhưng mà ít nhất hôm nay với cái đề nghị này, tôi có cảm giác ông có thể làm được trợ lý đấy, cứ như vậy đi, để tôi cùng Dương bí thư thương lượng một chút, đem vấn đề trợ lý của khu trưởng giải quyết, tôi không biết trước đây khu Tân Hồ truyền thống có hay là không có trợ lý cho khu trưởng, lần này một lần giải quyết cho xong…
Đinh Trường Sinh nói làm cho Diêm Quang Hà có chút cảm giác nóng lạnh thất thường.
– Khu trưởng, tôi cảm ơn khu trưởng, tôi biết rõ nên làm như thế nào, về sau có chuyện gì cứ việc phân phó.
Diêm Quang Hà tỏ thái độ nói.
– Không phải nói như vậy, tất cả cũng là vì công tác, đúng rồi, trước kia bên phòng tài chính xuất tiền theo quy định như thế nào?
Đây mới là vấn đề hôm nay Đinh Trường Sinh muốn nói, bởi vì khu Tân Hồ dùng tiền nhiều lắm, mà với tư cách trưởng phòng tài chính lại là đối tượng của các ban nghành tranh nhau nịnh bợ, nắm giữ tài chính vốn chính là như vậy, ngươi một cái ta một cái, nói là ăn thịt Đường Tăng một chút cũng không quá đáng, vì vậy như thế nào quản lý tiền là vấn đề mà Đinh Trường Sinh hiện tại muốn ưu tiên trước…
…
Diêm Quang Hà sau khi giải thích xong, Đinh Trường Sinh mới hiểu được, thời kỳ Lưu Thành An, tuy rằng Dương Nam Phi là chủ quản bên chính quyền, nhưng việc khởi công xây dựng khu quảng trường mới, thì Lưu Thành An chỉ thị xuất tiền, bên phòng tài chính cũng chỉ có thể là làm theo mà thôi…
Bởi vì Dương Trình Trình đến thời gian không lâu lắm, phòng tài chính vẫn là cầm giữ tại trong tay bí thư khu ủy, thế nhưng điều đó thì Đinh Trường Sinh lại là không muốn.
Cái gọi là chính quyền quản lý tài chính, đương nhiên là từ khu trưởng chịu trách nhiệm chi tiêu toàn bộ trong vùng, như lần này bởi vì vấn đề giáo viên nháo sự tiền lương, Dương Trình Trình lại không đếm xỉa đến, vì vậy nếu như đảng uỷ quản việc đảng, chính quyền quản tài chính thì quy tắc này không thể cải biến, nếu như Diêm Quang Hà đã ở chỗ này, vừa vặn tài chính khu cũng tạm thời có tiền, vì vậy cái quy củ này nhất định phải lập lại.
– Ông Diêm, chúng ta có chuyện nói thẳng rồi, về sau phần tài chính chi tiêu hướng ra phía ngoài nếu vượt qua năm vạn nguyên thì phải do tôi ký tên, nếu như tôi không có mặt ở Hồ Châu, cô cứ gọi điện thoại cho báo cáo cho tôi, nếu không thông qua sự đồng ý của tôi, tiền không thể xuất ra, quy củ tài chính phải lập lại, nếu ai làm khó dễ ông, thì cứ trực tiếp hồi báo cho tôi, hiểu chưa?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Diêm Quang Hà nghe xong thì cả kinh, một khu lớn như vậy, chỉ có năm vạn nguyên tiền trở lên phải báo cáo ký tên, vậy chuyện này có thể phiền toái, bất quá nếu là như vậy, trách nhiệm của hắn ngược lại là nhẹ không ít, về sau nếu ai muốn tiền, đừng có tìm ta, cứ trực tiếp đi tìm khu trưởng là được, để cho Đinh khu trưởng ký tên, đây cũng là giảm bớt gánh nặng nhân tình cho mình a.
Quang Hà cũng cao hứng nói:
– Khu trưởng, tôi minh bạch, nhưng nếu Dương bí thư muốn xuất tiền thì sao đây?
– Cũng phải hồi báo cho tôi, hoặc nàng liên hệ tôi, hoặc là tôi đến liên hệ nàng cũng có thể, ông cứ yên tâm đi…
Diêm Quang Hà thật cao hứng rời khỏi, vội vàng chuẩn bị ngày mai trả tiền cho giáo viên, riêng Đinh Trường Sinh vẫn còn chuyện khác, hắn nhìn đồng hồ đeo tay, đã đến thời gian ước hẹn, hôm nay Trọng Hải muốn tới khu đang phát triển để điều tra nghiên cứu về tình huống chỉnh đốn tác phong cán bộ, Đinh Trường Sinh phải phụng bồi, bản thân hắn vẫn còn kiêm chủ nhiệm khu đang phát triển, hơn nữa Trọng Hải còn là lãnh đạo, cũ của mình, không đi thì cũng không thích hợp.
Đinh Trường Sinh xe tới khu đang phát triển vừa vặn xe Trọng Hải đến, tại cửa ra vào La Hương Nguyệt nghênh đón khi nhìn thấy xe của Đinh Trường Sinh, nàng thật dài thở phào một hơi, Đinh Trường Sinh nếu không đến, mình tiếp đãi Trọng Hải ra sao đây? Mặc dù lúc mình còn tại Hải Dương cũng đã cùng Trọng Hải gặp mặt, thế nhưng vẫn chưa có quen thuộc, thì Trọng Hải gặp chuyện không may phải rời đi, vì vậy La Hương Nguyệt cùng Trọng Hải cơ bản cũng là người xa lạ…
– Trọng bí thư, xin lỗi… em tới chậm.
Đinh Trường Sinh dừng xe, tranh thủ thời gian chạy hướng về phía xe Trọng Hải, kéo ra cửa xe Trọng Hải.
– Không muộn, nhìn thấy xe của cậu rồi, trước đó tôi định nói cậu nếu bận việc thì không cần đến đâu, tôi đến để xem sơ qua tình huống…
Trọng Hải nhìn chung quanh, nhỏ giọng tại bên tai Đinh Trường Sinh nói ra.
Bất luận người nào trong khu đang phát triển, thấy một màn này tại trước mắt, trước kia ai cũng đều cho rằng Đinh Trường Sinh là người của Thạch Ái Quốc, nhưng mà hầu như tất cả mọi người đều không để mắt đến một sự kiện, đó chính là Đinh Trường Sinh làm như thế nào mà đến Hồ Châu, trước khi đến Hồ Châu là hắn theo chân ai…
Vì vậy, những người kia đều cho rằng nếu Thạch Ái Quốc rời đi, thì Đinh Trường Sinh phải xong đời, nhưng bây giờ thì thấy hình ảnh này thì cũng đã biết, thử hỏi ở bên cạnh ngươi, có mấy lãnh đạo giống như Trọng Hải có thể đưa lỗ tai cùng ngươi trao đổi?
Đinh Trường Sinh phụng bồi Trọng Hải đi tới trước mặt đám người La Hương Nguyệt, La Hương Nguyệt vốn định chào hỏi trôi qua thì xong rồi, nhưng mà Đinh Trường Sinh thì không nghĩ như vậy, hắn biết chuyện mình ly khai rời khỏi khu đang phát triển là chuyện sớm hay muộn, nhưng mà tài chính của nhà Vũ Văn mới bắt đầu tiến đến khu đang phát triển, hơn nữa xí nghiệp của Tạ gia sắp tới cũng sẽ khởi công, tìm kiếm một người có thể kế thừa mình đó cũng là một vấn đề vô cùng quan trọng.
Mà La Hương Nguyệt không thể nghi ngờ là một người thích hợp, thế nhưng là thế cục tại trên thành phố thì chưa rõ lãng, tuy rằng Lâm Xuân Hiểu có thể hướng đến La Bàn Hạ đề cử La Hương Nguyệt, mình cũng có thể hòa giải với Đường Linh Linh đem La Hương Nguyệt đẩy lên, thế nhưng còn có những người khác trên thành phố thì nghĩ như thế nào đây?
Dựa theo quan sát của hắn, chủ tịch Để Khôn Thành đối với khu đang phát triển cũng đang nhìn chằm chằm, chỉ là không biết người chọn lựa của Để Khôn Thành sẽ đến từ ở đâu, còn nếu nếu như có thêm Trọng Hải cũng ủng hộ La Hương Nguyệt mà nói, tình huống sẽ cải biến thật lớn, vì vậy tại trước mặt của Trọng Hải, hắn nắm bắt được cơ hội đem La Hương Nguyệt đẩy ra…
– Trọng bí thư, vị này là phó chủ nhiệm La Hương Nguyệt, anh còn nhớ đến La Hương Nguyệt không, lúc tại Hải Dương huyện, lúc kia nàng công tác tại phòng chính sách.
Đinh Trường Sinh chỉ vào La Hương Nguyệt nói ra.
La Hương Nguyệt giật mình cả kinh, không biết Đinh Trường Sinh xuất kỳ bất ý tại trước mặt Trọng Hải nhắc đến mình đến cùng là có ý tứ gì, bởi vì trước đây nàng chưa từng có cùng Đinh Trường Sinh câu thông qua việc này.
– Úc, cô La… cũng là từ Hải Dương tới đây à?
Trọng Hải ra vẻ không biết hỏi, kỳ thật hắn không biết sao? Nhưng mà có đôi khi lãnh đạo nên giả bộ hồ đồ thì phải giả bộ như hồ đồ, như vậy mới có thể tránh cho cho mình rất nhiều phiền toái.
– Vâng… Trọng bí thư, tôi cũng đến từ Hải Dương.
La Hương Nguyệt không rõ ràng cho lắm, đáp.
– Đồng chí La Hương Nguyệt có năng lực rất mạnh, trong khoảng thời gian này em rất bận, khu đang phát triển bên này đều là do một tay chị La Hương Nguyệt điều hành, có năng lực một mình đảm đương một phía đấy.
Đinh Trường Sinh nói rất rõ ràng, ở đây tất cả mọi người nghe rõ trong lời nói Đinh Trường Sinh bao hàm ý tứ.
La Hương Nguyệt trong lòng cũng là vui vẻ, nàng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh sẽ ở trước mặt Trọng Hải đề cử mình, Trọng Hải cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ như thế nào, đương nhiên là nàng rất rõ ràng rồi, hơn nữa lúc này nàng kết luận, Đinh Trường Sinh đây là đang giúp mình, mặc dù mình có cái mũ của La Bàn Hạ mà đến Hồ Châu đấy, nhưng cũng phải có Trọng Hải phó bí thư có thể nói giúp thêm cho mình một, hai câu, thì cái chuyện tiếp nhận chức vụ của Đinh Trường Sinh trên cơ bản là ván đã đóng thuyền rồi.
– Ừ, cô La làm rất tốt, chúng ta vẫn luôn cường điệu nam nữ bình đẳng, nhưng lúc lựa chọn cán bộ, thường thì nam đồng chí chiếm ưu thế quá lớn, còn nữ đồng chí thì thường rất thua thiệt, về sau về phương diện này cũng phải cải thiện cái loại tình huống này, đương nhiên, đây cũng không phải là vấn đề một sớm một chiều, mấu chốt hay là các nữ đồng chí phải triển khai được ưu thế của mình a.
Trọng Hải rất cho Đinh Trường Sinh mặt mũi, lải nhải dài dòng nói nhiều như vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 9 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 15/03/2023 12:45 (GMT+7) |