– Chị không phải là không muốn giúp hắn, nếu không hôm nay, chị trở về hẹn gặp em mật báo cho biết chuyện nguy hiểm của hắn làm chi! Em có biết đây là trái với kỷ luật của viện kiểm sát.
– Hì.. em biết là chị đối với em tốt nhất, giờ chị muốn giúp hắn như thế nào?
Điền Ngạc Như giống như là một cô bé ôm lấy Điền Thanh Như làm nũng nói.
– Em không cần phải để ý đến, chuyện này quan hệ đến án mạng, chị không có khả năng trốn tránh trách nhiệm động vào, nhưng nêu dính vào mà liên quan đến Nhị Cẩu thì không làm tròn trách nhiệm, đây cũng không phải là chuyện đùa, dù sao lần này hắn là khó thoát khỏi một kiếp nạn rồi, mấu chốt là chị muốn cho hắn biết, nhất định phải cắn chặt răng không thừa nhận dù bất luận xảy ra chuyện gì, bằng không chỉ có ông trời mới cứu được hắn!
– Em biết, ngày mai em sẽ báo động cho hắn biết!
– Này em, có thật là em tính sống cùng với hắn như vậy cả đời sao, cẩn thận đi đêm có ngày gặp ma, đến lúc đó hối hận không kịp!
– Ai da, chị à… em chỉ được ngày nào tính ngày đó mà thôi!
– À… nói thật cho chị biết, em thích con người hắn hay là thích cái ” kia ” của hắn vậy?
…
Người sống trên núi thức dậy rất sớm, trong lúc Đinh Nhị Cẩu vẫn còn nằm mơ đang cùng giao cấu với Hà Oanh Nhi thì Lưu Hương Lê đã vào khu vực trong sân tòa nhà ủy ban thôn, kỳ thật cô tối hôm qua không có ngủ ngon giấc, sở dĩ đêm qua Lưu Hương Lê muốn Đinh Nhị Cẩu về sớm, tại vì cô cũng thừa biết em chồng Hà Oanh Nhi không có khả năng nghe lời mà về nhà, chắc chắn là đang núp ở đâu đó len lén nhìn xem.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lưu Hương Lê không khỏi chua xót, chồng của mình đã mất cách đây năm năm rồi, chính mình mặc dù đến giờ cũng chưa hề quen thêm người đàn ông nào, nhưng đâu có ai tin đâu, cho nên nhà chồng giống như là đề phòng cướp giật, cô chỉ là một người phụ nữ, cũng có quyền lợi mà một phụ nữ bình thường phải có, cũng có những nhu cầu đòi hỏi tính dục bên trong của người đàn bà, nhưng tựa hồ không người nào để ý cảm xúc của cô, hình như là cứ muốn cô giống như góa phụ thời cổ đại phải giữ gìn trinh tiết.
– Đinh chủ nhiệm, dậy chưa?
Lưu Hương Lê đứng ở trước cửa nhỏ giọng nói:
– Chủ nhiệm Đinh? Đã bảy giờ sáng, dậy đi, tôi tìm cậu có việc thương lượng!
Lưu Hương Lê lại hỏi, nhưng bên trong vẫn không có tiếng trả lời, Lưu Hương Lê định gõ mạnh cửa để đánh thức hắn dậy, vừa đưa tay lên vịn cánh cửa thì cánh cửa đã hé mở ra, đêm qua sau khi về đến phòng ngủ, Đinh Nhị Cẩu cũng vì khi trêu đùa với Hà Oanh Nhi trong tư thế rất là mỏi mệt nên sau khi cởi quần aó ra, liền lăn đùng ra ngủ ngay mà không màng khóa chốt cửa lại…
Lưu Hương Lê đẩy ra mở cửa phòng, trong nháy mắt Lưu Hương Lê liền kinh ngạc há to miệng,” a ” Lưu Hương Lê thầm hô một tiếng, cả người luýnh quýnh mặt liền ửng đỏ, lúc này, Đinh Nhị Cẩu đem chăn đá rơi trên mặt đất, trên người trần truồng nằm dưới giường, làm Lưu Hương Lê lúng túng nhất là Đinh Nhị Cẩu đem cái quần lót của mình cũng cỡi ra, ném ở một bên, toàn thân trên dưới không mảnh vải che thân đều bị Lưu Hương Lê nhìn thấy ở trong mắt.
Lưu Hương Lê theo bản năng muốn lui ra khỏi phòng, vẻ mặt ửng đỏ khi nhìn thấy dương vật to dài cứng rắn, trong lòng không khỏi cảm thán, quả thật năm năm nay chưa thấy qua dương vật rồi, Lưu Hương Lê ngoại trừ chồng Hà Kiến Bình, cô chưa từng có người đàn ông thứ hai, bởi vậy sáng nay đột ngột lúc nhìn thấy dương vật, làm cho Lưu Hương Lê khó tránh khỏi tâm trí rối loạn.
Lưu Hương Lê đối mặt với thân thể trần truồng của Đinh Nhị Cẩu, cảm thấy nhịp tim của mình càng lúc càng nhanh, hô hấp tựa hồ trở nên lửa nóng, một tia nóng khác thường ở trong lòng của cô liền triển khai, nảy sinh mở ra, Lưu Hương Lê cảm thấy hai bên má mình nóng lên, trước ngực đôi bầu vú theo hô hấp không ngừng phập phồng, tựa hồ đang không ngừng phồng to lên, cô hốt hoảng muốn đem đôi mắt dời đi chỗ khác, kiệt lực ức chế ý niệm thẹn thùng trong đầu, nhưng rồi vẫn nhìn chằm chằm Đinh Nhị Cẩu đang trầm trầm trong tiếng ngáy ngủ, trong tim cô bắt đầu có chút “ bình bịch “ nhảy loạn rồi.
Lưu Hương Lê cứ như vậy lẳng lặng đứng ở bên trong cánh cửa khép hờ lại, giờ khắc này, Lưu Hương Lê cảm giác mình như ngây ngốc, giữa hai chân có chút ngưa ngứa như muốn trào ra, thân mình xê dịch, hai chân lại thay đổi tư thế giao chồng chéo lại lên nhau, nhẹ nhàng ma sát một chút, cũng vẫn thấy ngứa, Lưu Hương Lê cũng không nhịn được, oán giận mình tại sao lúc này lại có loại cảm giác này, Lưu Hương Lê cuống quít vỗ vỗ trái tim đang đập rộn lên ngực, vội vàng nhịn xuống dục hỏa, vẻ mặt ngượng ngùng lặng lẽ nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, cô sợ chính mình hiện ở nơi này với dáng điệu động dục sẽ bị người nhìn thấy, ra được bên ngoài, cô bước vội đến cuối hành lang trốn vào bên trong toilet, sau đó đỏ mặt thở ra thật dài một hơi, liền nhớ lại vừa mới nhìn đến cảnh tượng vừa rồi, một cây dương vật tráng kiện rất là to lớn, đại biểu cho sức mạnh của đàn ông.
Trong lúc ý niệm trong đầu đang trêu chọc Lưu Hương Lê tiếng lòng đang tịch mịch, bàn tay nhỏ bé trong lúc lơ đảng đặt lên bầu vú căng mọng mà cô rất tự hào, bỗng nhiên, một trận khoái cảm tê dại từ theo đầu núm vú đẩy ra, giống như hồ nước tĩnh lặng bị ném vào một hòn đá nhỏ tạo nên sóng gợn, dập dờn nổi những cơn sóng nhỏ lăn tăn, hướng toàn thân lan ra.
– Ưm…
Cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn phát ra một tiếng nhẹ nhàng rên nhỏ.
Lúc Này Lưu Hương Lê trong lòng dục hỏa bị thiêu đốt, công việc an bài sớm đã vứt bỏ, đã quên đi ý định của mình đến gặp Đinh Nhị Cẩu để làm gì, dục hỏa thật sự tăng vọt đốt người, bản năng sinh lý thúc đẩy Lưu Hương Lê bất chấp tất cả, tránh mình ở trong toilet, ngồi ở trên bồn cầu cởi bỏ trên người quần áo, hai tay vuốt ve trên bầu vú, dưới háng dịch nhờn đang tươm tràn ra nơi riêng tư, cô trong lòng có chút xấu hổ hơi sợ, trước kia thủ dâm tự an ủi đều là ở trong nhà, mà bây giờ trước mắt nếu chẳng may bị người khác phát hiện thì chỉ có nước bỏ xứ mà đi, nhưng sợ hãi khiến Lưu Hương Lê ngược lại cảm thấy càng thêm hưng phấn, thân thể cũng cháy sạch dục vọng lợi hại hơn.
Nhưng ngón tay thọc vào càng sâu trong âm đạo, cô lại càng thêm đói khát, chân tướng là càng gãi ngứa càng khó chịu như vậy, Lưu Hương Lê hiểu được, chính mình chưa thỏa mãn dục vọng trên thân thể sớm đã đói khát nhiều năm qua, hôm nay vô tình nhìn thấy dương vật Đinh Nhị Cẩu, chính là khiến cho mồi dẫn hỏa bùng nổ.
Cái điều Lưu Hương Lê cần chính là nam nữ hoan ái chân thật, chỉ dựa vào tự an ủi khó có thể hóa giải nhu cầu tính dục đang thiêu đốt người.
Vì muốn xua tan dục hỏa để khôi phục lý trí, Lưu Hương Lê đành phải tăng nhanh bàn tay mức độ thủ dâm, một bàn tay bóp vú, một bàn tay tay đưa dài năm ngón tay vỗ về chơi đùa phía trên âm hạch cùng với chỗ sâu bên trong âm đạo, mông eo khêu gợi kịch liệt giãy dụa phối hợp hai tay động tác, hai mắt mông lung mồm to thở dốc.
Không lâu sau, Lưu Hương Lê run rẩy tần suất dần dần nhanh hơn, thân thể tựa hồ không chịu khống chế, vặn vẹo ở bên trong, thủ dâm mãnh liệt tự an ủi sinh ra cực khoái rốt cục đã đến, đầu vú trướng đến phát đau, âm đạo từng đợt co rút co rút nhanh, cao trào tiến đến trong nháy mắt đó, trong những giây phút cuối cùng, trong tâm trí Lưu Hương Lê như thấy rõ ràng dương vật của Đinh Nhị Cẩu đang cắm vào trong âm đạo mình …
Khoái cảm tiến nhanh trong lúc cao triều, hai mép nhỏ đỏ hồng sáng trong suốt như cánh hoa nở, đang lúc tươm ra một cỗ trắng đục âm khí, Lưu Hương Lê thở hổn hển, đôi vú càng không ngừng phập phồng, ngón tay của cô cắm ở sâu trong âm đạo tất cả đều là dịch nhờn, một mảnh ẩm ướt khá lớn, vừa rồi khi cực khoái đến, trong nháy mắt đó, Lưu Hương Lê thấy dương vật Đinh Nhị Cẩu to lớn không gì so sánh được, to dài côn thịt ở giữa hai chân cô, dùng sức đâm mạnh vào. Cơn cực khoái tuôn trào qua đi, dưới mông một hồi cảm giác mát lạnh, để cho cô hiểu được, mới vừa rồi cơn cực khoái đến đến cỡ nào mãnh liệt, cỡ nào kinh người, khác hẳn mọi lần cô tự thủ dâm.
Lưu Hương Lê cảm giác sâu trong tử cung vẫn còn co rút lại run rẩy, giữa hai chân ẩm ướt, bầu vú căng đau vẫn chưa hoàn toàn giảm đi, cô vẫn không muốn động đậy thân thể, vì vẫn còn muốn nhiều hưởng thụ thêm một hồi dư vị cao trào.
Kỳ thật Lưu Hương Lê có loại biểu hiện này hoàn toàn là bởi vì mấy năm qua dục vọng đè nén quá nặng, chưa được thỏa mãn, Lưu Hương Lê mặc dù không bảo thủ nhưng cũng không phóng đãng, dù nói thế nào cô cũng là người đàn bà bình thường có dục tính nhu cầu của người phụ nữ.
Đợi cho thân thể hòa ý nghĩ hoàn toàn tỉnh táo lại, nhìn quanh cô mới phát hiện là bên trong toilet, sáng sớm Lưu Tam chưa có xách nước vào đổ đầy, nhìn thùng nước trống rỗng, cô thở dài, lau qua loa trên người rồi mới mặc lại quần áo rời khỏi toilet, Lưu Hương Lê chậm rãi rón ra rón rén đi tới, nương tựa cạnh cửa, dựng thẳng lỗ tai trên cánh cữa phòng của Đinh Nhị Cẩu nghe động tĩnh, giống như là hắn đã thức dậy rồi khi nghe tiếng bật lửa mồi thuốc hút bên trong phòng.
Nghe tiếng gỏ cửa nhẹ, Đinh Nhị Cẩu lên tiếng:
– Vào đi, cửa không có khóa.
Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trong chăn, trên người đã khoác áo miệng ngậm điếu thuốc, hình dáng như là một cái ông già trong thôn, sau khi tỉnh ngủ chuyện đầu tiên chính là mồi thuốc hút.
– Ai da, cậu còn chưa thức dậy, tôi đi ra ngoài trước!
Lưu Hương Lê vừa vào cửa thấy Đinh Nhị Cẩu còn trên giường, vì thế mặt đỏ lên, vừa muốn đi ra.
– Tôi có thói quen nằm ngủ nướng, có chuyện gì, chị nói đi!
– Đây là tôi mang đến cho cậu điểm tâm sáng, còn chuyện bán lê, cậu tối hôm qua nói là có thật không? Nếu là nói thật, tôi sẽ thông báo mọi người biết, ít nhất trước tiên là phân loại lê ra lớn nhỏ, không thể tất cả đều bán chung một gi.
– Trước mắt từ từ hãy thông báo, tôi phỏng chừng hôm nay sẽ có tin tức, đến lúc đó nói sau cũng không muộn, nếu muốn phân loại lê ra lớn nhỏ, thì lúc này có thể tiến hành trước cũng không muộn.
– Vậy cũng được, tôi thông báo trên loa phát thanh của thôn, trước tiên để cho mọi người phân loại, nhưng chủ nhiệm Đinh, cậu nói có chắc chắn không vậy? Những lãnh đạo trước đây, không ai dám ôm vào chuyện bán lê này, tôi chỉ sợ là chuyện bán lê này một khi đã thông báo ra ngoài, đến lúc đó bán không được, mọi người vui mừng lên, rồi bị thất vọng, đến lúc đó chúng ta sẽ bị oán trách, nhận lấy hậu quả rất xấu!
– Do đó, tôi chỉ có nắm chắc tầm năm mươi phần trăm, đến lúc tin tức chuẩn xác thì chúng ta hãy thông báo trên loa phát thanh!
Đinh Nhị Cẩu xuống giường, bàn tay hắn mở ra cái túi khăn lông trắng bao lại cái cà mèn ở trong do Lưu Hương Lê mang tới vừa để trên bàn, nhưng vụng về làm cái khăn bọc rơi xuống đất, hắn vội ngồi xuống nhặt lên, với bản chất lưu manh sẵn có, hắn lợi dụng lúc Lưu Hương Lê còn đứng sát cạnh đó, giả vờ ngồi cúi xuống nhặt khăn, cái đầu thì kê sát bờ mông nẩy nở của Lưu Hương Lê hít vào một hơi dài ngửi lấy, thì phát hiện ra một cái mùi hôi dâm dục ngây ngấy nồng đậm quen thuộc từ dịch nhờn của người đàn bà nông thôn, thoang thoảng xuất phát từ giữa háng Lưu Hương Lê bay ra, nghe cái mùi tanh tưởi này, thân thể hắn hơi run, hắn vội đứng lên nhìn cái cái cà mèn có hai tầng, phía trên là trứng gà, còn có cùng với một chén dưa muối nhỏ, phía dưới là cháo ngô, bữa ăn sáng thật là thoải mái, xem ra Lưu Hương Lê cũng là một người phục vụ xuất sắc, hắn giả vờ khen lấy:
– Chị Hương Lê, bữa sáng làm ăn ngon như vậy, cẩn thận về sau mỗi ngày tôi đi qua nhà chị ăn đó.
– Hừ, nếu có thể giúp đỡ tôi đem lê bán sạch sẽ, cậu muốn ăn bao lâu cũng được, nếu dối gạt tôi bán không được, đây sẽ là một bữa ăn cuối cùng.
Nói xong, Lưu Hương Lê mặt cười lạnh định đi ra ngoài..
– Á da….
Lưu Hương Lê nghe tiếng “ bịch “ một cái kèm theo tiếng la, nên giật mình quay lại thì thấy Đinh Nhị Cẩu hai tay ôm đầu nằm lăn lộn dưới đất, hoảng hồn cô chạy đến ngồi bệt, miệng lắp bắp hỏi:
– Chuyện..gì..vậy…!!!
– Đau..đầu..đau, tôi lại bị chấn..thương tái phát để nằm..im, chừng vài phút là qua..không sao..
Luýnh quýnh Lưu Hương Lê kê đầu hắn trên đùi mình, nhưng lại thầm nghỉ lo lắng đến chuyện… bán lê, nếu như hắn có chuyện gì xảy ra thì chuyện bán lê phải giải quyết làm sao đây…
Hai tay vẫn ôm đầu, hắn đau đến mức xoay đầu nằm nghiêng vào phía bên trong người của Lưu Hương Lê, đầu hắn cứ duối vào lắc qua lắc lại, thật là khéo mũi hắn lại kê ngay trên âm hộ của cô, hiện giờ khi đầu chóp mũi chạm vào phần mu của Lưu Hương Lê, hắn đã xác định rỏ cái mùi từ trong háng cô chính xác là mùi hôi tanh dịch nhờn từ âm đạo tiết ra hòa lẫn mùi khai khai nước tiểu, bị bất ngờ Lưu Hương Lê như chết trân, cơn động dục vừa trôi qua không lâu, giờ bị hắn lắc đầu như ma sát như ma sát cứ duối vào giữa háng mình, chóp mũi chạm vào đụng ngay âm hạch, tuy cách qua làn vải, nhưng lổ âm đạo ngay tức khắc phản ứng nhanh, chợt như nhíu lại cùng với lổ đít, dịch nhờn lại tươm ra…
– Á…
– Á…
Cả hai tiếng la đều vang lên một lượt, tiếng giật mình kinh hãi của Lưu Hương Lê, tiếng đau đớn thật sự của Đinh Nhị Cẩu khi bị Lưu Hương Lê hất mạnh văng đầu rơi xuống đất..
Mặt thật bình tỉnh, Lưu Hương Lê nói:
– Xin lỗi tại tôi giật mình, cậu cứ nằm đó chờ tôi ra ngoài gọi người vào xem sao!
Không chờ Đinh Nhị Cẩu trả lời, cô ngoáy mông rời khỏi căn phòng.
Người phụ nữ này, thật sự là cứng rắn, đối với phụ nữ như vậy, cô ngoan cường, mình chỉ có cách mạnh hơn cô mới được, nói cách khác, nếu yếu hơn thì chỉ có bị khinh thường mà thôi, Đinh Nhị Cẩu thầm nghỉ với vẻ mặt thỏa mãn với âm mưu dơ bẩn vừa rồi của mình.
Còn chưa có kịp ăn, thì Lưu Tam ở bên ngoài cửa la lên:
– Chủ nhiệm Đinh, nhà của anh điện thoại gọi đến.
Đinh Nhị Cẩu hiện tại đã không dám dùng điên thoại di động rồi, sợ đưa tới cho mình phiền toái không cần thiết, nhưng điện thoại bàn ở thôn Lê Viên hiện tại không có bao nhiêu người biết rõ, tạm thời có lẽ vẫn còn an toàn.
– Alo, tôi là Đinh Trường Sinh, ai gọi thế?
– Là chị !
Bên trong ông nghe, truyền đến giọng nói mệt mỏi của Dương Phụng Tê.
– À..? Có tin tức? Nhanh như vậy hả chị?
– Hừ, em bây giờ chỉ quan tâm đến chuyện bán lê, cũng không hỏi xem tình huống của chị như thế nào nữa ?
Dương Phụng Tê trong giọng nói hơi có bất mãn.
– Xin lỗi, em biết, mệt chết đi có phải không, tối hôm qua ngủ có ngon không?
– Đừng nhắc đến nữa, tối hôm qua chị gọi điện thoại khắp nơi, bất cứ ai là là người chuyên buôn bán hoa quả mà người của chị dò la được, chị đều liên lạc, cũng có liên hệ được một vài công ty lớn sản xuất nước trái cây đóng hộp, như thế này đi, nếu em có thời gian có thể đi ra ngoài, tốt nhất đến Thượng Hải đến một chuyến để thảo luận, chị liên lạc mấy người ở các công ty chế biến nước trái cây, trực tiếp em cùng bọn họ bàn chuyện bán lê nói qua, mang theo một ít lê hàng mẫu tới đây, nếu thảo luận thành công, có thể là ký hợp đồng ngay hoặc là mang theo những người này trở về thôn Lê Viên của em tham quan, như vậy hiệu quả sẽ khá hơn một chút, với lại chị cũng có vài người bạn ở Bắc Kinh làm bên công ty truyền thông, nếu cần, nhờ bọn họ làm quảng cáo trên hệ thồng truyền thông, chị có thể giúp em kết nối với bọn họ ở Bắc Kinh !
– Làm quảng cáo, bọn em cũng không có đủ tiền đâu!
Trong lúc gọi điện thoại ở văn phòng, Đinh Nhị Cẩu ngẩng đầu lên, thấy phía bên ngoài cửa sổ Lưu Hương Lê đang tập trung tinh thần nghe hắn gọi điện thoại mà không hề quan tâm hỏi hắn tình trạng hồi nãy ra sao, hắn thầm nghĩ rằng, người đàn bà này thật là vì chuyện bán lê nên cử chỉ điên rồ rồi.
– Chị đâu có nói là bọn em bỏ tiền ra làm quảng cáo đâu, em cũng không quan tâm một chút tin tức qua radio hoặc là xem xem tivi, ở trung ương có một kênh truyền hình chuyên đề về tiết mục nông nghiệp, trong đó có mục giúp đỡ sản phẩm nông nghiệp bị tồn đọng khó bán, họ làm quảng cáo, đều là miễn phí, còn có tin tức tiếp âm cũng có thể, như vậy thông qua tiết mục này, cũng có thể giúp em quảng bá tin tức bán lê, em suy nghĩ đi, nếu làm như thế thì lê của thôn em có đủ mà bán không?
– Được rồi, làm theo cách này thì thật tốt quá, vậy thì hôm nay em sẽ rời khỏi thôn, tầm ngày mai có thể tới nơi đó, chị giúp chúng em có cuộc hẹn với mấy người ở các công ty làm nước trái cây, tranh thủ gặp mặt sớm, em mang theo một ít hàng mẫu để họ xem!
Đinh Nhị Cẩu vừa nghe qua rất là hưng phấn, tiếp cận kênh truyền thông đây là những cách hắn chưa có từng làm, nhưng đã có một lần tình cờ nhìn thấy qua ở tivi đang quảng cáo về việc củ cải trắng bị tồn đọng khó bán rồi, luôn cả khoai tây nữa, nhưng đó là ở trên tivi truyền phát tin tức, đâu phải ai cũng có thể tiếp xúc được những người trực tiếp ở công ty sản xuất, hắn chưa có từng nghĩ qua chính mình sẽ liên lạc được với bọn họ, cho nên chưa từng có nghĩ tới phương án này.
– Tốt lắm, chị nhất định sẽ ở khách sạn chờ em!
Câu này Dương Phụng Tê nói với giọng rất thấp, nhưng Đinh Nhị Cẩu rõ ràng nghe được trong giọng nói của cô tràn ngập ý dâm đãng, đối với chuyện này, Đinh Nhị Cẩu chỉ có thể là tỏ vẻ im lặng không ý kiến.
Đinh Nhị Cẩu cúp điện thoại, đơn giản nói sơ qua câu chuyện cho Lưu Hương Lê nghe, Lưu Hương Lê bình thường dáng điệu rất là mạnh mẽ, nhưng khi gặp phải phương án bán lê đột ngột như thế này, cũng thật là bất ngờ bối rối.
– Cái đầu của cậu giờ ra sao rồi!
– Không sao, thỉnh thoảng bị như thế…
Đinh Nhị Cẩu sợ Lưu Hương Lê phát hiện ra vừa rổi chỉ là giả bộ nên lấp liếm cho qua mà tập trung sự chú ý của Lưu Hương Lê về việc bán lê.
– Vậy là tôi cùng đi với cậu à?
Lưu Hương Lê có chút lo lắng hỏi.
– Đó là dĩ nhiên, chị là chủ nhiệm thôn Lê Viên, vậy ai là đại diện cho thôn Lê Viên đây, với lại nếu ký được hợp đồng bán lê, chị không ký thì ai ký đây?
– Nhưng … nhưng tôi cũng chưa từng rời khỏi địa phương đi xa như vậy, nhưng không đi không được, hay là nói với bọn họ nếu muốn mua lê thì họ tới đây đi!
– Trời đất, chị Hương Lê! Bây giờ là thời buổi kinh tế thị trường, hàng hóa người mua, người bán đầy dẫy ra, bây giờ nếu có thể bán được lê là mừng lắm rồi, nói không chừng còn có thể bán được giá tốt, nếu chị không đi, thì việc bán lê này tôi này sẽ bỏ mặc, chị muốn làm sao thì làm, tôi đây hao tổn tâm trí giúp chị liên hệ được là tốt lắm rồi, chị còn lừng chừng không muốn đi gặp bọn họ!
Đinh Nhị Cẩu làm bộ bất mãn không vui.
– Chủ nhiệm Đinh, tôi không phải là ý đó, thôi để chuyện này, tôi cũng phải cùng với các cán bộ trong thôn thương lượng một chút đã!
– Ừ các người mau thương lượng đi thôi, tôi sẽ chờ trong hai giờ nữa, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho Khấu Đại Bằng chủ tịch xã, nhờ giúp đỡ cho tài xế Sơn Khôi chở chúng ta đi nhà ga của thành phố Bạch Sơn!
– Được..được chờ tôi một chút!
Lưu Hương Lê vội bước như chạy đến thông báo họp gấp, qua chiếc loa phóng thanh của ủy ban thôn, họp về chuyện bán lê!
Nghe trong giọng nói của cô lộ ra đầy sự vui mừng vẫn chưa có hoàn toàn phục hồi.
Trong khi Lưu Hương Lê đi thông báo họp, Đinh Nhị Cẩu liền gọi điện thoại cho Kha Tử Hoa. Tuy rằng cùng một lớp huấn luyện ở trường cảnh sát, nhưng không thể không nói, thằng Kha Tử Hoa này đúng là may mắn, sau khi huấn luyện xong, tất cả mọi người, bao gồm luôn cả Đinh Nhị Cẩu, ai đang công tác ở đâu thì về lại chỗ đó, chỉ duy nhất Kha Tử Hoa không biết dùng quan hệ như thế nào, đàng hoàng ở lại thành phố Bạch Sơn công tác, đã vậy còn lại thăng một cấp, bây giờ là đồn phó công an tại nhà ga của thành phố Bạch Sơn.
Người khác có lẽ không biết là bên trong chuyện gì xảy ra, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì biết, nhất định là Thành Công dùng mối quan hệ với quan chức lãnh đạo ở thành phố Bạch Sơn, mới đưa được Kha Tử Hoa từ trong huyện điều công tác đến thành phố Bạch Sơn, quan hệ của hai người bọn họ rất thâm sâu.
– Bạn học cũ, có chuyện nhờ giúp một tay nha!
Vừa kết nối điện thoại, Đinh Nhị Cẩu liền trực tiếp muốn Kha Tử Hoa hỗ trợ.
– Ha ha, thằng nhóc này, từ khi trở về nhà, thì giống như là mất tích, bây giờ từ chổ nào bỗng nhiên nhô ra?
Ngồi trong văn phòng, Kha Tử Hoa hai chân bắt chéo, cầm điện thoại di động tán chuyện với Đinh Nhị Cẩu.
– Hừm chuyện dài khó nói qua điện thoại hết, ước chừng buổi tối tôi sẽ tới chỗ của anh đó, nhờ anh mua giúp cho tôi hai vé xe lửa đi Thượng Hải, loại giường nằm, ừ đúng, trong đêm nay là đi ngay, có gì gặp mặt trò chuyện tiếp nhé, tôi đang chuẩn bị họp!
Chút chuyện nhờ vả này đối với phó đồn trưởng nhà ga, thì dễ đơn giản như là đi toilet mà thôi, dĩ nhiên đừng có bị táo bón phải kéo dài lâu hơn một chút!.
Thật ra thì bọn họ đều là nằm trong hệ thống cảnh sát, hơi có động tỉnh gió thổi, cỏ lay liền sẽ truyền đi rất xa, chuyện nghi ngờ vụ án mạng dính líu đến Đinh Nhị Cẩu ở tại huyện Hải Dương đã sớm bị đám đồng học trước kia tại trường cảnh sát huấn luyện truyền khắp, đương nhiên, Kha Tử Hoa cũng biết, nhưng hắn vẫn không có e ngại mà cắt đứt liên lạc cùng với Đinh Nhị Cẩu, con người Kha Tử Hoa sống rất thực tế, nếu không có mối quan hệ lợi ích, hắn sẽ không màng tới, huống hồ là Đinh Nhị Cẩu chẳng là gì cả! Nhưng Thành Công lại có ý nghĩ khác hắn, Thành Công cho rằng Đinh Nhị Cẩu là ngọc trong đá, sẽ có ngày lộ ra bên trong là khối ngọc có giá trị, nên khuyên Kha Tử Hoa cứ giữ mối quan hệ, rồi sẽ có ngày lợi dụng được thành quả.
Đỗ Sơn Khôi vẫn như trước lái xe rất cẩn thận, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở vị trí kế bên tài xế thỉnh thoảng cùng hắn nói chuyện, còn Lưu Hương Lê với vẻ mặt ngưng trọng hơi căng thẳng ngồi ở ngồi phía sau lên, đến bây giờ mọi chuyện đều giống như là ở trong một giấc mơ vậy, một thằng nhóc hôm qua mới vừa đến thôn Lê Viên mà mình không có cảm tình gì cả, vậy mà hôm nay mình lại cùng với hắn đi Thượng Hải bán lê, phía sau thân phận hắn là gì, tại sao hắn lại quen biết người ở thành phố Thượng Hải, vì sao bạn bè của hắn có thể dễ dàng như vậy, giúp mình đi liên hệ với người những ờ công ty sản xuất trái cây lớn, những việc này đối với người bình thường thì sẽ không hề dễ dàng thực hiện được, cô lại mới phát hiện được vào lúc sáng sơm nay, thằng nhóc này có cây dương vật quá khổng lồ, cô đã đánh giá quá thấp gã nhóc này rồi.
Đinh Nhị Cẩu luyên thuyên nói chuyện, nhưng Đỗ Sơn Khôi vẫn ngồi chăm chú, hai tay cầm vô lăng tập trung tinh thần tiếp tục việc lái xe, Đinh Nhị Cẩu hướng ngoài của sổ xe nhìn thoáng qua, mé trước cách xe tầm hai thước chính là vực sâu vạn trượng, thảo nào Đỗ Sơn Khôi không dám có chút sơ sẩy.
– Con đường này nên sửa rộng ra một chút, nếu không chắc ở đây đã xảy ra không ít chuyện!
Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm.
– Con đường này, hàng năm đều có người chết, từ trong thôn đi ra bằng máy kéo hoặc là xe cải tiến, thỉnh thoảng bị tuột rơi xuống, nhẹ thì trọng thương, nặng thì xe hư người chết, nhưng đâu có ai chịu tu sữa, lãnh đạo trên trấn thì lâu lắm, cả năm họa may có một lần ghé qua, khó khăn con đường xui xẻo này vẫn là dân chúng trong thôn chịu!
Lưu Hương Lê giọng nói bất bình, vốn Đinh Nhị Cẩu không muốn nói chuyện này ra, nhưng không nghĩ tới Lưu Hương Lê đã bực bội thốt ra lời.
– Sửa đường là cần phải có tiền, trấn Lâm Sơn làm gì đâu mà có dư tiền, tiền lương phát ra cho nhân viên công vụ với bên giáo viên trường học còn thừa lại không được mấy, ở thôn này lại không phải là công viên giải trí gì, không có biện pháp rồi, không riêng gì nơi này, mà ở chỗ khác, nếu giống như vậy cũng đành chịu thua thôi!
Tuy rằng Đinh Nhị Cẩu đang là một nhân viên chính phủ công tác, nhưng trong lời nói cũng chất chứa bất mãn nhà nước, đây là phát xuất từ nhiệt huyết của tuổi trẻ.
Hiển nhiên, Lưu Hương Lê cho rằng Đinh Nhị Cẩu nói là lời thật lòng cũng bất mãn, cho nên dọc trên đường đi hai người nói chuyện rất nhiều, thực tế, Đinh Nhị Cẩu cũng không phải hoàn toàn là một kẻ hồ đồ lưu manh, từ khi bắt đầu làm đội viên liên phòng, hắn liền si mê xem báo, trong đồn cảnh sát có nhiều nhất là báo công an vá báo pháp luật, còn nơi Khấu Đại Bằng làm thì có nhiều báo nhân dân hoặc thông tấn xã nhật báo, cho nên từ trên báo hắn học thêm được không ít kiến thức.
Thế cho nên khi cùng với Lưu Hương Lê bàn đến việc phát triển những thôn vùng núi này, hắn còn phân tích được rõ ràng nguyên nhân, làm lái xe Đỗ Sơn Khôi cũng không nhịn được, muốn quay đầu nhìn thằng nhóc chủ nhiệm thôn Lê Viên này, khi nào thì kiến thức trở nên phong phú đa tài, biết cả nói chuyện về kinh tế nữa chứ, thật ra tất cả là do Đinh Nhị Cẩu đọc được trên các bài báo phân tích ra, hiện tại chẳng qua là lập lại trên báo mà thôi, về phần hắn có thấu hiểu hay không đó là một chuyện khác, tóm lại, có nổ thì cũng vừa phải, đừng có quá mạnh văng miểng khắp nơi, đây cũng là nghệ thuật nói chuyện.
– Chủ tịch Khấu có nói, nếu thật là em có thể đem lê của thôn Lê Viên bán được, khi trở về, còn có phần thưởng cho riêng em đó!
Đỗ Sơn Khôi nhỏ giọng nói.
– Thật sao? Có khi nào chủ tịch sẽ cho em làm bí thư kiêm chủ nhiệm của thôn?
Đinh Nhị Cẩu vừa nghe qua, tinh thần liền tỉnh táo.
– Anh cũng không biết, đây là năm ngàn đồng của chủ tịch đưa, coi như là lần này là công tác phí để hoạt động, nhưng anh dự đoán sau này nếu lê bán được sẽ trừ lại tiền bán lê!
– Dựa vào cái gì mà trừ tiền lê nha, em ở thôn đã không có công tác phí hoạt động rồi, giờ đưa có năm ngàn đồng thì tính ra trên trấn còn thiếu nợ lại em công tác phí hoạt động ở thôn rồi, anh trở về thì cứ nói như vậy, nếu chủ tịch xã không đáp ứng, em trở về sẽ đi tìm ông ta tính toán!
Đinh Nhị Cẩu rất bá đạo tiếp nhận tiền, ngay ký nhận cũng không chịu ký tên, làm Đỗ Sơn Khôi bất đắc dĩ cũng chẳng làm gì được.
Sau khi đến nhà ga của thành phố Bạch Sơn, Đỗ Sơn Khôi quay về, Đinh Nhị Cẩu mang theo Lưu Hương Lê đi đến đồn cảnh sát nhà ga lấy vé, Lưu Hương Lê không muốn đi vào trong, nên đứng lại chờ ở ngoài cửa.
– Haha anh biết thằng nhóc này ma le mà, khi mới nghe cậu nhờ mua giùm hai vé, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ đi với một cô gái trẻ, không ngờ tới lại là đi cùng với một người đàn bà, hì, khẩu vị của cậu càng lúc càng nặng rồi nha!
Kha Tử Hoa nhìn ngoài tấm cửa thủy tinh, thấy Lưu Hương Lê đang đứng chờ, nên quay qua Đinh Nhị Cẩu nói.
– Anh tới giờ cũng chưa giác ngộ được về đảng, đến nay đã thăng quan rồi, đạo đức cách mạng cũng không phát triễn gì cả, tôi đang khảo sát cán bộ, sao anh lại nói bậy bạ vậy ?
Đinh Nhị Cẩu nhún vai nói với Kha Tử Hoa.
– Khoan hãy nói đúng sai đã, người đàn bà này thật sự là rất xinh đẹp đấy, lại còn xuất xứ từ trong sơn thôn nữa, hương vị thật là hoang dã, hì… anh rất thích!
– Con bà nó, đối với anh ai cũng thích, còn huấn luyện viên thì đeo đuổi ra sao rồi!
– Huấn luyện viên? Người nào là huấn luyện viên?
– Giả mù sa mưa à! Thiếu tá Chu Hồng Kỳ đó, tán tỉnh đến đâu rồi!
– Ặc.. đừng nhắc nữa, người ta đi rồi, hiện tại cũng không biết con mèo cái đó đang ở nơi nào giết người nữa!
– Thật hay giả vậy?
– Đương nhiên là sự thật, à đúng rồi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra với cậu vậy, chuyện của cậu, hệ thống cảnh sát ở thành phố Bạch Sơn biết hết rồi, tôi đang đợi xem các vị ở huyện Hải Dương còn bày trò cười gì nữa!
– Chuyện hư hỏng đều rơi vào tai các người ở đây? Hừ… thực là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu thì lan truyền ngàn dặm !
– Quên đi, tôi vẫn tin tưởng cậu, nếu không tôi sẽ giúp cậu chuyển đến khu vực ở đây hoạt động vậy!
Kha Tử Hoa đây là nói thật lòng.
– Hừ, ở nơi này một mình anh phá hoại đã đủ rồi, để cho tôi tới cùng với anh ở chung, khu vực này chắc tanh bành luôn quá!
– Ha ha, bây giờ cậu mới chính là đồ phá hoại, mang theo một người đàn bà chạy loạn ngoài đường, còn đi tận Thượng Hải nữa, cẩn thận nha, lún sâu vào bên trong không có đường thoát ra đâu, tục ngữ có nói: đàn bà ba mươi tuổi như lang sói, bốn mươi tuổi thì như hổ đói không sai đâu! Này tôi có chai rượu ngâm thảo dược bồi bổ sức khỏe của đồng bào dân tộc mơi được tặng, làm một ly rồi đi, với lại vé xe lửa đi Thượng Hãi đã không còn nữa, đây là tờ giấy tôi viết mấy chữ, có gửi cậu nghỉ ngơi phòng riêng của lái tàu rồi!
Kha Tử Hoa nham nhở cười nói.
Đinh Nhị Cẩu liếc mắt, thấy khom người mở ra ngăn kéo, lấy ra chai rượu bé tí đựng trong chai coca, cầm hai cái ly nhỏ để trên bàn vừa chuẩn bị rót ra, thì có điện thoại gọi tới! Nên vội bước ra ngoài nghe.
Đinh Nhị Cẩu nghĩ thầm thằng này keo kiệt quá, chai rượu bé xíu đủ để liếm môi lại còn rót ra cái ly nhỏ, nên với tay cầm lấy tờ giấy của Kha Tử Hoa để trên bàn, nhân tiện chôm luôn chai rượu mang theo, liền đi ra khỏi cửa.
– Ới..ới. mẹ kiếp hỏng rồi!…rượu nặng lắm!..coi chừng say bất tỉnh đó…!
Từ xa xa Kha Tử Hoa đang kêu gào với hắn…!
– Đây là phòng riêng của lái tàu nhường cho chúng ta, hết vé rồi chúng ta ngủ tạm ở đây vậy!
Đinh Nhị Cẩu vừa thấy chỗ nằm chỉ có một cái giường khá rộng nên nói.
– Không có việc gì, tôi ngồi cũng được, cậu ngủ trước đi!
Lưu Hương Lê có chút ngượng ngùng.
– Chị Hương Lê đừng có ngượng ngùng gì, đã muộn rồi, tôi nằm ở bên trong, chị ở mé ngoài cho tiện, có thể ngủ đỡ một giấc, ngày mai trời vừa sáng khi tới Thượng Hải, nếu chưa có vội vã gặp mặt đối tác nói chuyện, chúng ta đi khách sạn ngủ tiếp!
Đinh Nhị Cẩu thuận miệng nói.
Nhưng Lưu Hương Lê nghe hắn nói như thế, không tránh khỏi khuôn mặt có chút ửng đỏ, cái gì gọi là chúng ta lại đi khách sạn ngủ một lát, thật là lời này trăm phần trăm giống như là có ý mập mờ, nhưng cô cũng khó mà nói cái gì thêm nữa, nên đem hành lý để lên kế bên cái giường.
Xe lửa rốt cục khởi động, nhưng trong phòng cũng chỉ có hai người bọn họ, Lưu Hương Lê ngượng ngùng hiện tại chưa nằm xuống ngủ, mà Đinh Nhị Cẩu liền nằm ở mé trong, xoay người hướng ra phía ngoài, nhìn Lưu Hương Lê, cùng cô im lặng không một câu trò chuyện.
Lưu Hương Lê phá tan không khí ngột ngạt:
– Chủ nhiệm Đinh, quê nhà cậu là ở nơi nào vậy?
– Thôn Bàng Tử Dục đấy, đi qua chưa?
– A, cậu là người ở thôn Bàng Tử Dục? Vậy có biết Chân Mỹ Lệ không? Chính là vợ của trưởng thôn!
– Biết chứ, chị cũng biết cô ấy?
– Chân Mỹ Lệ là chị họ của tôi, tôi là con gái của dì hai, chị ấy là con của dì cả, tôi cũng có đi quá thôn của cậu vài lần, nhưng vài năm gần đây không có đi, cũng không biết chị ấy dạo này thế nào nữa?
– Rất khỏe mạnh, so với chị thì da thịt trắng hơn, những cái khác thì không bằng chị!
– Hừ, ai cho cậu nói vậy chứ, cậu đang khen tôi hay là đang chê bai tôi đây!
Lưu Hương Lê cong lên cái miệng nhỏ nhắn phản ứng, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu trong lòng đột nhiên lại động đậy, phụ nữ mà cái miệng gon gàng nhỏ nhắn như cũng là lần đầu tiên hắn mới nhìn thấy.
– Đương nhiên là khen chị rồi, Chân Mỹ Lệ giờ đâu có làm gì, chị bây giờ là chủ nhiệm thôn, còn Chân Mỹ Lệ chỉ là là một thôn bình thường mà thôi, nếu không phải là bởi vì cô ấy, tôi cũng không có được hiện tại tình trạng như thế này!
– Hừm cậu và cô ấy có mâu thuẫn à?
– Không có, mà là rất khó nói, đến khi nào có dịp chị gặp cô ấy, thì hỏi thăm qua một chút về tôi thì sẽ biết, hì hì!
Đinh Nhị Cẩu cười có vẻ quỷ dị, làm cho Lưu Hương Lê cũng muốn sởn tóc gáy
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Con gái thủ dâm, Dâm thư Trung Quốc, Đụ công khai, Đụ vợ bạn, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện dâm hiệp, Truyện les, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex khổ dâm, Truyện sex ngoại tình, Vợ chồng |
Ngày cập nhật | 29/06/2016 05:00 (GMT+7) |