Chinh phục gái đẹp - Chương 1 - Dịch giả Meode

Phần 61

Lưu Hương Lê là một người đàn bà góa chồng, chắc chắn sẽ không đem hai người đàn ông xa lạ đưa về nhà mình ăn cơm, vì thế nên an bài sắp xếp bọn họ đến nhà Lưu Tam cơm nước, sau khi dùng cơm xong, lại dẫn bọn họ về đến căn phòng của Đinh Nhị Cẩu ở tòa nhà ủy ban thôn ngủ tạm, dù sao chỉ qua một đêm, sáng mai là bọn họ sẽ ra đi………

– Trọng Hải, cháu thấy con đường đang sửa từ thôn Lê Viên kéo dài cho đến quốc lộ 220, có khả thi hay không vậy?

– Có thể bọn họ sẽ làm được, dù bây giờ mình nhìn thấy cũng chưa có kết quả gì ra hồn cả, không biết đến khi nào sẽ hoàn thành con đường, nhưng nhìn những người dân trong thôn thừa có nhiệt tình, lại được dẫn dắt bởi tên nhóc Đinh Nhị Cẩu gì đó rất lanh lẹ, chắc tầm một năm nửa, có lẽ có thể sẽ làm xong!

– Nhắc đến tên nhóc đó chú mới nhớ, xem ra hắn cũng có đầu óc tính toán tốt, bất quá là tuổi còn rất trẻ, nếu để thêm một vài năm, nói không chừng, chúng ta có thể trọng dụng, trước mắt cứ để tên nhóc này công tác ở dưới cơ sở trui rèn thêm một thời gian nữa để cho vững vàng cái đã!

– Ha ha, chuyến đi này cháu cũng hiểu được thâm ý của chú, lần này chúng ta đến nơi đây săn thú, sợ không phải chỉ là đơn giản như vậy đâu.

Trọng Hải cười nói.

– Thằng nhóc, vậy mà cháu cũng đoán ra, không tệ lắm, cháu cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi, không thể cứ nhàn hạ làm cán bộ ngồi một chỗ ở trong cơ quan hoài, đối với bản thân cháu về sau không có lợi, chú vừa gọi điện thoại, đã bàn với Đường Bính Khôn rồi, sẽ sắp xếp cho cháu đến huyện Hải Dương đảm nhiệm làm chủ tịch Huyện, cháu thấy thế nào? Được không?

– Trời ơi chú! Nếu chú thật sự là thương cháu, thì chú cũng phải chọn một huyện kha khá mà đưa cháu xuống chứ! Đằng này huyện Hải Dương là một huyện khó khăn, nghèo nổi tiếng, có chuyện gì làm, để mà lập thành tích lấy điểm với lãnh đạo hả chú?

Trọng Hải mặc dù là cũng hiểu khi chú mình sắp xếp như thế là có dụng ý, nhưng Trọng Hải vẫn là không muốn đến vùng sơn dã hoang cằn này đảm đương chức vụ như thế.

– Bộ cháu cho rằng chú sắp xếp cho cháu như thế này, là không đúng sao?

– Vâng, vậy chú giải thích một chút cho cháu biết đi.

– Cháu thật là….tầm nhìn của cháu còn thua xa so với thằng nhóc chỉ làm chủ nhiệm liên thôn nhỏ bé, uổng công chú đã từng dạy dỗ cho cháu. Lần này chú hỏi lại: Đinh Nhị Cẩu đến khi nào thì có thể sửa xong con đường tiếp giáp đến quốc lộ 220? Cháu nghe qua mà vẫn chưa hiểu ý của chú à?

– Sao? Chú! Vậy có phải ý của chú là sau khi con đường này sửa xong, chúng ta sẽ phát triển kinh tế huyện Hải Dương giàu lên bằng con đường này?

– Haha…vậy là cuối cùng cháu cũng hiểu được, một khi thôn Lê Viên kết nối được đến quốc lộ 220, không kể là thị trấn Lâm Sơn, mà ngay cả toàn bộ huyện Hải Dương sẽ trở thành vùng đất bằng phẳng nhờ giao thương thuận lợi rồi, cho nên con đường của thôn Lê Viên đang sửa này quan trọng đến tầm cỡ nào, cháu đã hiểu chưa? Từ nơi này có thể nối thẳng đến tỉnh thành, rút ngắn thời gian từ huyện Hải Dương tiếp cận với nền kinh tế tỉnh Giang Đô chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ thôi!

– Vậy đây là cơ hội bằng vàng của huyện Hải Dương phải không chú?

– Đúng vậy, cho nên có thể nói sau này tại huyện Hải Dương, có vô số cơ hội, vấn đề còn lại là xem thử cháu sẽ tận dụng cơ hội bằng cách nào, nếu thành công, đến lúc đó đem cái huyện miền núi Hải Dương này, trở thành huyện trực thuộc tỉnh Giang Đô cũng không phải chuyện khó khăn, vì thế tầm nhìn của cháu phải biết nhìn xa hơn nữa, đến lúc đó, mới có thể cất nhắc vị trí chức vụ của cháu lên cao thích hợp!

– Vâng, giờ cháu hiểu rồi, chú yên tâm, cháu hứa sẽ làm tốt chức vụ chủ tịch huyện Hải Dương này!

– Ừ… nhưng chú cũng nhắc nhở cho cháu chú ý một chuyện, ở huyện Hải Dương, bí thư Huyện ủy Trịnh Minh Đường rất khó nhai, đã có mấy cán bộ rơi đài dưới tay ông ta rồi, nếu muốn ở dưới cơ sở làm nên sự nghiệp, các lãnh đạo bất hòa là điều tối kỵ đó là có trăm hại mà không có một lợi đâu nhé!

– Chú… nếu ông ta là người khó nhai, chẳng lẽ chúng ta dễ trêu chọc vào à, chú đừng bảo cháu phải nhường nhịn ông ta nhé.

– Nói nhảm, dòng họ Trọng của chúng ta lại sợ qua ai.

Người đàn ông lớn tuổi này nổi nóng nói.

Trọng Hải e dè, không dám nói gì thêm khi nhìn thấy chú của mình nổi nóng.

– Ý của chú là, đừng có đụng một chút việc gì cũng tranh đấu với nhau, nhưng làm chính trị chính là đấu tranh, không có đấu tranh thì đâu còn gọi là làm chính trị, nhưng mỗi khi tranh đấu thì phải có ý nghĩa lợi ích, nếu có lợi ích thì công tác phải làm tốt, mai này cháu sẽ là chủ tịch huyện, muốn sử dụng kinh tế làm đòn bẫy phát triễn, so sánh tình hình hiện nay thì bí thư huyện Trịnh Minh Đường, cũng đã nhìn ra tại huyện Hải Dương thì phải dùng đòn bẩy phát triễn kinh tế mới được, đây là ích lợi cộng đồng của hai người, nếu không hợp tác được thì cũng đừng nghĩ đến thành tích đạt được ưu việt, ích lợi chính là liên hợp thành phần trụ cột lại với nhau !

– Chú có một bạn học cũ, đang làm chủ nhiệm ở văn phòng huyện ủy, huyện Hải Dương, có cho chú biết một số thông tin về tình hình các lãnh đạo ở huyện, hiện nay chủ tịch huyện là Sở Hạc Hiên đang bị bí thư Trịnh Minh Đường áp chế không thở nổi, với tình hình này, xem ra nếu muốn phát triển kinh tế ở huyện Hải Dương không đơn giản đâu, ai mà đối đầu với bí thư thư Trịnh Minh Đường cũng là có vẻ phải u đầu mẻ trán đấy, vì thế khi nghe chú hỏi ý kiến về chuyện đã nói với Đường Bỉnh Khôn đề nghị cho cháu nhậm chức chủ tịch huyện ở đây, ông ta liền vỗ hai tay tán thành ngay! Sở Hạc Hiên sắp được điều đến huyện Thanh thủy làm bí thư Huyện ủy, theo lời của Đường Bỉnh Khôn nói, chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên vẫn rất có năng lực, chẳng qua là ở tại huyện Hải Dương này, không có cơ hội thi triển, cũng như trồng cây, nếu môi trường không phù hợp thì trước sau gì cũng chết, còn ngược lại nếu hợp với thổ nhưỡng, thì trồng không cần chăm sóc, nó cũng lên cành lá xanh tốt, cũng giống như cháu bây giờ, công tác an nhàn tại sở tài chính đã bảy, tám năm, mặc dù là có cuộc sống đầy đủ ở tỉnh thành, nhưng tính về lâu dài, sự năng động, linh hoạt của cháu sẽ không còn nữa vì công việc cứ đều đều bình ổn, trong dòng họ Trọng của chúng ta, thế hệ trẻ chỉ còn có một mình cháu là làm cán bộ, công tác trong chính phủ, chính vì điều này mà làm cho chú rất lo lắng, thừa dịp chú vẫn chưa về hưu, giúp cháu một tay khi vẫn còn chưa muộn, nên nhớ một điều, không thể trông cậy vào những tay chân thân tín cũ của chú nâng đỡ, chỉ có chính bản thân cháu phải mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mứcbọn họ phải tự tìm đến kết minh với cháu, chỉ có như vậy thì cháu mới có cơ hội lợi dụng bọn họ một cách tốt nhất!

Người đàn ông lớn tuổi nói với điệu bộ quá hiểu rỏ nhân tình thế thái trong nội bộ của chốn quan trường.

– Vâng cháu hiểu rồi, chú yên tâm đi, một khi cháu đã dấn thân bước vào con đường này, cháu hứa nhất định sẽ làm tốt, để cho chú không bị mất mặt!

– Ừ.. hãy cố gắng vì cái mặt mo già này, đừng có để cho đường đường một phó bí thư Tỉnh ủy không dám ngẩng đầu nhìn ai nhé!

Người đàn ông lớn tuổi cười khổ nói.

Tại văn phòng chủ tịch thị trấn.

– Cháu yên tâm trở về đi, tối hôm qua bí thư Điền đã nói chuyện qua điện thoại với chú rồi, ông ta bảo là đã nghiêm túc phê bình Đàm Khánh Hổ, tuy rằng mục đích của Đàm Khánh Hổ là vì công tác, nhưng phương pháp áp dụng là sai lầm, mấy ông cụ cũng chưa có xảy ra việc gì, trong ngày hôm nay sẽ tha trở về nhà, cháu mau về nơi đó để xem chuyện sửa đường ra sao, đừng để xảy ra vấn đề gì không tốt, bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường cũng rất quan tâm đến chuyện sửa đường này! Nói không chừng mấy ngày sắp tới sẽ đi đến thôn Lê Viên thị sát!

Khấu Đại Bằng thấy Đinh Nhị Cẩu cứ ở lì tại văn phòng không chịu đi, nên tìm cách tống khứ hắn.

Đinh Nhị Cẩu thì giả vờ làm như không biết, trong lòng thầm mắng: “ Hừ..các người mang xe đến bắt các ông cụ, lúc thả ra thì bảo các cụ ông tự trở về, đường về thôn Lê Viên, giờ này đi đến trời tối cũng chưa về đến nhà “ cho nên hắn đặt điều kiện với Khấu Đại Bằng khi nào thỏa đáng thì mới chịu rời khỏi văn phòng.

– Này chú, nào có chuyện dễ dàng như vậy, dựa vào cái gì Đàm Khánh Hổ ỉa xong, bây giờ kêu cháu chùi đít cho hắn ta, hôm nay việc này vẫn chưa xong, trừ phi đem xe đưa ba cụ già của thôn Lê Viên an toàn trở về, còn nếu chú không chịu, tự cháu đi tìm bí thư Điền, hỏi ông ta một chút, Đàm Khánh Hổ có coi pháp luật có ra gì không, khi tự một mình đi bắt người, ủy ban kế hoạch hóa gia đình từ khi nào thì trở thành đồn công an…..

Nhưng trong khi Đinh Nhị Cẩu đang còn lãi nhãi chưa nói hết câu, cặp mắt hắn đã bị tờ Trung Nam nhật báo để ở trên bàn thu hút..

Trung Nam nhật báo là tờ báo của cơ quan ngôn luận tỉnh.

Đinh Nhị Cẩu quan tâm chính là có một tấm hình màu khá lớn ở ngay trang đầu với tựa đề: Phó bí thư tỉnh ủy Trọng Khanh đang đi thị sát ở dưới các địa phương cơ sở của tỉnh Giang Đô.

Này không phải là nhìn lầm chứ, người đàn ông lớn tuổi săn thú đi lạc, chính là người trong tấm hình màu này Phó bí thư tỉnh ủy Trọng Khanh, bà mẹ nó đây là ông kẹ sao! Đàm Khánh Hổ, con mẹ mày, nếu không vì mày giờ đây tao đâu có ở tại thị trấn, không được, phải mau nhanh đi về.

– Chú, cháu có việc gấp phải đi trước, chuyện mấy cụ ông, làm phiền chú phái cái xe đưa họ trở về.

Vừa nói xong, thì hắn đã lật đật chạy đến dưới lầu, tiếng xe máy nổ ầm ầm, Đinh Nhị Cẩu với tốc độ nhanh nhất biến mất ở tại cuối đường của thị trấn Lâm Sơn.

Dù chạy xe hết tốc lực, nhưng khi đến thôn Lê Viên, cũng đã là vào buổi trưa rồi.

– Cái gì, bọn họ đi rồi? Đi hồi nào vậy?

Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt cấp bách hỏi Lưu Hương Lê.

– Mới sáng sớm bọn họ đã đi rồi, họ còn nói là sẽ thuận theo con đường cũ quay về, vì theo hương ngọn núi mà chúng ta sẽ mở đường, thì ra quốc lộ 220 gần hơn một chút!

Nhìn thấy khuôn mặt Đinh Nhị Cẩu tràn đầy tiếc nuối, Lưu Hương Lê không biết xảy ra chuyện gì, liền trả lời.

– Thôi! Đành quên họ đi, Đàm Khánh Hổ tiên sư tổ tiên mày, tự nhiên gây chuyện lộn xộn, làm tao bị mất một cơ hội tốt nha!

Đinh Nhị Cẩu ngửa mặt lên trời, trong lòng thầm than thở.

– Nhị Cẩu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Lưu Hương Lê lo lắng, nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu dáng vẻ mất hồn lạc vía, vội vàng hỏi.

– Không có việc gì, âu đó cũng là số mệnh!

Đây đúng thật là một ngày xui xẻo của Đinh Nhị Cẩu, tuy rằng hai người kia, không có khả năng hiện tại liền mang đến cho mình lợi ích gì, nhưng không có nghĩa là trong tương lai không có, một nhân vật lãnh đạo cao cấp trên tỉnh, tiếng tăm lừng lẫy, một con người như thế, làm gì mà còn có cơ hội làm quen khi dịp may đã trôi qua, nhất là với chức vụ thấp bé như cái móng tay của hắn, thì chuyện kết giao với ông ấy giống như là chuyện nằm mơ, căn bản không có cơ hội lần thứ hai đâu.

– À..chuyện sửa đường như thế nào rồi?

– Lưu Tam vừa mới gọi điện thoại tới, báo là lần thứ hai đặt chất nổ phá đá thành công, vực núi Lão Ưng giờ đã không còn là chướng ngại nữa, bây giờ hoàn toàn có thể tập trung nhân lực hướng phía trước sửa đường, vấn đề khó khăn nhất giải quyết xong rồi, phần tiếp theo sau, lộ trình sửa chữa sẽ dễ dàng hơn!

– Như vậy tốt rồi, thời gian không chờ đợi ai, một khi mùa đông đến, trên núi rất lạnh, đến lúc đó việc thi công càng khó khăn lớn hơn nữa, thời điểm bây giờ là tốt nhất, nhất định phải đẩy nhanh hơn tiến độ, tranh thủ hoàn thành kịp sang năm, chúng ta có thể vận chuyển lê bán bằng con đường quốc lộ 220 rồi!

– Ừ… chị cũng phỏng chừng có thể làm con đường kịp, qua khỏi vực núi Lão Ưng, mỗi ngày mở đường về phía trước tầm một trăm mét là không có vấn đề!

– Vâng hy vọng là được như vậy, Lưu Tam cũng là một người có tài, em sẽ nghĩ cách lập tức thành lập công ty xây dựng cho thôn Lê Viên, chị sẽ đảm nhiệm chức giám đốc, để cho Lưu Tam làm tổng giám sát thi công, như vậy sẽ trực tiếp ở ngoài hiện trường phụ trách thi công, con đường này sau khi sửa xong, thì Lưu Tam cũng có kinh nghiệm gần bằng với chuyên gia xây dựng cầu đường rồi!

– Muốn vậy cũng được, người ta thường nói bắt đầu làm việc năm mới mùa xuân, nhưng thường thường công tác tiến hành chuẩn bị đều là vào mùa đông, như vậy đi, buổi tối nay chị và Lưu Tam, Lý Đại Pháo cùng với vài người dự định sẽ đưa vào trong ban giám đốc công ty sắp thành lập họp bàn tính, chúng ta ngày mai đi đến thành phố Bạch Sơn đăng kí xin giấy phép thành lập công ty xây dựng sửa chữa cầu đường của thôn Lê Viên…

Hơn sáu giờ tối, giờ này Lưu Hương Lê cùng với mọi người đang cùng đến nhà của Lưu Tam nhóm họp, có thể kép dài rất khuya. Rồi còn theo lệ thường tình là tổ chức ăn uống nhậu nhẹt, Đinh Nhị Cẩu không tham dự là vì không muốn dính líu quá sâu vào chuyện nội bộ của thôn Lê Viên.

Rãnh rỗi, nhàm chán chưa biết làm gì, thì chuông điện thoại của Đinh Nhị Cẩu vang lên, nhìn qua là một số xa lạ.

– Xin lỗi, ai ở đầu dây gọi vậy?

– Là chị đây, chủ nhiệm hội phụ nữ Đàm Quế Hoa, chị có nghe Lưu Hương Lê nói qua là ngày mai em sẽ đi xin giấy phép thành lập công ty xây dựng phải không ?

– Vâng.

– Em có rảnh rỗi không? Chị mời đến nhà chị ăn cơm tối, nhân tiện chị có việc này muốn bàn một chút!

Bất giác vừa nghe qua giọng nói của Đàm Quế Hoa, ngay lập tức cái đầu chó chết của hắn lại nhớ đến cái hôm phá đá, lúc ấy dưới ánh mặt trời chiếu ngược lại trên thân người Đàm Quế Hoa, xuyên thấu qua cái váy màu xanh ở chính giữa hai chân là cái âm hộ bè ra cỡ một bàn tay úp ngược, còn có cái khe mờ ảo kéo dài đến gần vị trí của nơi hậu môn…

– Vâng, vừa may em cũng chưa có kịp ăn, nhưng nhà chị ở đâu, thì em chưa..có biết!

– Haha..cứ đi đến cuối thôn, nhà chị ở cuối cùng sát hàng rào bao quanh của thôn, rất dễ tìm….

Tiếng cười giòn giã của Đàm Quế Hoa càng thêm kích thích trí tưởng tượng của Đinh Nhị Cẩu …..

Ngay cuối thôn, căn nhà Đàm Quế Hoa khá lớn, trước nhà có cái sân trồng một số hoa cảnh, bao vây chung quanh là các loại rau trồng, cảnh tượng rất là thanh tĩnh, nhưng điều kiện nhìn chung thì cũng bình thường như những thôn dân xung quanh. Xác thực mà nói Đàm Quế Hoa đúng là một người phụ nữ nông thôn miền núi như bao người khác, nhưng thực chất bên trong lại tản ra hàm súc thú vị của người đàn bà thành thục nóng bỏng, quyến rũ, không phải như những người đàn bà nông thôn miền núi bình thường có được.

– Vào nhà ngồi đi, chờ xem hôm nay chị tự mình làm thức ăn có thể vừa miệng của em không? Lý Đại Pháo đi họp đồng thời cũng đại diện cho chị luôn rồi, sau khi họp, chắc còn ăn nhậu nữa, sẽ về rất trễ đấy!

Đàm Quế Hoa vừa cười đùa dẫn theo Đinh Nhị Cẩu đi vào nhà ăn, vừa nói chuyện rất thân thiết chứ không như trước cứ luôn miệng gọi hắn là chủ nhiệm này, chủ nhiệm nọ…

Đi từ phía sau lưng Đàm Quế Hoa, hắn ung dung thưởng thức cái mông đẫy đà của Đàm Quế Hoa đong đưa uốn tới ẹo lui dưới bước chân tạo thành. Cái váy liền áo màu hồng phấn với những bông hoa trắng nhỏ điểm tô, có hai dây đeo trên vai, hoàn toàn phụ trợ nổi bật với bờ vai trần giống như khoe ra một cơ thể đầy đặn, một đôi bầu vú no tròn, theo từng bước chân hơi lắc lư chuyễn động, tuyệt đẹp mà khêu gợi hơi vểnh lên, dáng người yểu điệu, đường cong đầy đặn, cái mông đẹp như ẩn như hiện sáng ngời lên trước mắt Đinh Nhị Cẩu, thật sự là ngàn vạn phong tình, cực kỳ mê người.

Đàm Quế Hoa đến bên cạnh bàn ăn để cho Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống, cô thì ngồi ở bên cạnh hắn, trên bàn đã dọn sẵn gà canh hầm, thịt kho tàu sườn khoai tây nấm hương còn có cá trích chiên, trên bàn thức ăn các món đều là một tay Đàm Quế Hoa nấu nướng.

– Ui trời, toàn món ngon đều là chị làm sao? Em vừa thấy đã thèm chảy nước miếng rồi, thật sự là hâm mộ anh Đại Pháo mấy đời tu luyện phúc khí, cưới được người xinh đẹp hiền lành hạ, lại còn có tay nghề nấu nướng món ăn!

– Hì.. còn chưa có dùng bữa, mà bắt đầu miệng lưỡi trơn tru rồi.

Đàm Quế Hoa hơi ngượng ngùng khi nghe hắn khen ngợi, liền rót cho hắn một ly rượu, tiếp theo cũng rót một ly cho mình.

Đinh Nhị Cẩu cảm thấy Đàm Quế Hoa hôm nay là lần đầu tiên thấy cô thẹn thùng thật quyến rũ, trên người cô toát lên một sự ấm áp gì đó khó diễn tả, cảm giác từa tựa như là tình cảm của người chị đối với đứa em nhỏ yêu thương trong gia đình vậy.

Đinh Nhị Cẩu nhấp một hớp rượu, cười nói:
– Chị Quế Hoa, trước tiên nói một chút về chuyện gì mà chị muốn bàn với em vậy?

Đàm Quế Hoa lúc này như mới sực nhớ, nghiêng mặt qua, đôi mắt đầy ẩn tình liếc hắn, cười yếu ớt nói:

– À há, đúng rồi, Nhị Cẩu nếu em không nhắc nhở, thì chuyện chánh sự chị quên mất! Chỉ cần về sau được chuyện, em có có yêu cầu gì cứ nói, chị nhất định sẽ thỏa mãn đáp ứng cho em!

Đinh Nhị Cẩu hơi khép đôi mắt lại, suy nghĩ một lát vẫn chưa rỏ chuyện gì, nên nói.

– Có chuyện gì chị cứ nói, để xem em có thể thử giúp một chút, còn chuyện yêu cầu gì đó thì chị quên đi… không tốt lắm đâu!

Ánh mắt như quyến rũ Đàm Quế Hoa nhìn Đinh Nhị Cẩu, giống như là thấy thấu tâm tư của hắn, tâm trí cô như vửa lĩnh hội điều gì nên nói:

– Nhị Cẩu, em cũng đừng chối từ, tại đây không có người khác, chính là một điểm tâm ý của chị, em không cần phải suy nghĩ nhiều!

Đàm Quế Hoa nói xong, đem bờ mông không ngại hướng bên cạnh hắn nhích lại gần một ít, nắm lấy bàn tay của hắn đưa tới đặt ở trên bắp đùi của mình.

Đinh Nhị Cẩu cười hắc hắc, nói:

– Vậy… em sẽ không khách khí đâu nhé! À..mà chuyện chị cần nhờ em là gì, nói trước đi..

Đàm Quế Hoa không ngần ngại chút nào, khẽ nói:

– Sau khi thành lập công ty, hy vọng em sẽ đưa chồng chị Lý Đại Pháo vào làm đốc công, chuyên trách việc đặt chất nổ phá đá mở đường, đây cũng là tâm nguyện của hắn, vì lâu nay hắn chỉ mang thân mình, nai lưng đi thuê làm mướn cho người ta khắp nơi bên ngoài, trong lòng cũng rất là bất đắc chí, chỉ có lần này là cơ hội duy nhất hắn có thể ngẩng mặt với người trong thôn về tài năng của hắn.

Nghe qua Đàm Quế Hoa nói, hắn thở phào nhẹ nhỏm, tưởng chuyện gì quan trọng khó xử, chứ việc này thì quá đơn giản với hắn rồi.

– Chuyện này dù chị không có mở lời, thì em cũng đã bàn với chủ nhiệm Lưu Hương Lê rồi, vì quả thật Lý Đại Pháo rất giỏi về việc dùng thuốc nổ phá đá mở đường, vậy bây giờ chị có hối hận vì câu nói vừa rồi không?

Đàm Quế Hoa không trả lời, chỉ thở gấp “ ưm “ một tiếng, là vì bàn tay của Đinh Nhị Cẩuđã vói vào trong váy của cô, cách cái quần lót viền tơ lập tức không chút kiêng kỵ, khẽ vuốt trên cái mu âm hộ màu mỡ non mềm, những ngón tay hắn tự do hoạt động khi không có sự phản đối từ chủ nhiệm hội phụ nữ Đàm Quế Hoa, lúc này Đinh Nhị Cẩu tăng thêm tốc độ khều gảy dọc theo trung tâm cái khe giữa âm hộ, một bàn tay khác của lập tức chui vào bên trong nịt vú của cô gần như cuồng dã vuốt ve bầu vú no đủ, đầu ngón tay trêu chọc văn về trên đầu núm vú, ngọn núi mềm mại không tự chủ được bành trướng, đầu núm vú nhanh chóng sung huyết vững chắc đứng lên, một tia tê tê khoái cảm từ đầu núm vú chạy trốn xuống hướng phía dưới thân thể, ở chỗ sâu thẳm bên trong hang động, cả người Đàm Quế Hoa ngứa ngáy cơ hồ ngồi yên trên ghế không được.!

Dưới sự thành thạo của ngón tay Đinh Nhị Cẩu sờ xuống, Đàm Quế Hoa rất nhanh có cảm giác dưới cái âm đạo của mình đã hơi dinh dính rin rít một ít dịch nhờn, lúc này ngón tay của hắn ở ngoài cái quần lót viền tơ lướt dọc lên, bắt đầu văn vê trên đầu âm vật cũng đã đang bắt đầu muốn sưng lên, chỗ mẫn cảm nhất đã bị kích thích, Đàm Quế Hoa nhẹ nhàng rên rỉ:

– Không… không … không nên ở chỗ này…!

Đàm Quế Hoa hơi thở hơi dồn dập.

Hắn có chút không nhẫn nại được, tim đập cũng bất giác nhanh thêm, nuốt nước bọt một cái, bằng vào trực giác, hắn cảm thấy có thể triển vọng, 80% nắm chắc sẽ áp được Đàm Quế Hoa nằm dưới thân thể của mình, vì vậy cũng không nói thêm cái gì.

Lúc này Đàm Quế Hoa chợt bật nhanh đứng dậy rời khỏi cái ghế, cô vừa mở rộng bước chân, đột nhiên cô thất kinh kêu thét một tiếng “ á..”

Đinh Nhị Cẩu còn chưa kịp há miệng, chỉ thấy một thân thể nhanh như sét đánh không kịp bịt tai, ngã nhào về phía hắn, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, dưới tình thế cấp bách hắn chưa kịp đa tưởng, liền vội vàng giang hai cánh tay đưa ra đỡ lấy Đàm Quế Hoa, chủ nhiệm hội phụ nữ không biết là trợt chân hay là thế nào, nếu hắn không kịp thời đỡ lấy, nói không chừng cô sẽ ngã nằm úp sấp trên nền nhà, dưới tình thế cấp bách, hai bàn tay Đàm Quế Hoanắm chặt lấy cánh tay của hắn, trước ngực hai bầu bú cao ngất cao ngất mềm mại, co dãn lách vào dính trong lòng ngực hắn..

– Chị…bị vấp chân…!

Đàm Quế Hoa vội vàng đứng thẳng lên, biểu tình trên mặt cực kỳ xấu hổ, quay đầu không dám nhìn thẳng vào mặt Đinh Nhị Cẩu, tràn đầy nét phòng tình.

Cảnh tượng một màn hấp dẫn hắn, cảm giác kích tình bắn ra bốn phía, trong lòng tuổi trẻ lập tức bắt đầu cháy nóng rừng rực, rung động hắn không còn biết sợ hay lo lăng e ngại là gì nữa, hắn vội đứng dậy ôm lấy Đàm Quế Hoa, từ bên trên vành tai của cô hôn lên.

– Ưm..từ…từ… chị chưa có… kịp chuẩn bị… tinh thần!

Đàm Quế Hoa khe khẽ đẩy hắn ra, ỡm ờ nói, thân thể lại từng chút… từng chút lui về phía sau cho đến khi tựa lưng vào trên tường, bộ ngực cao lớn phập phồng lên xuống theo hơi thở, lại làm cho hắn rất nhanh lâm vào trạng thái điên cuồng.

Người đàn bà còn ráng làm điệu bộ giãy dụa những lần sau cùng, sau đó thì trong miệng ngậm lại lời phản kháng nỉ non âm điệu, cánh tay ngọc lại nhẹ nhàng ôm lấy từ phía sau lưng của Đinh Nhị Cẩu, ở phía trên nhẹ khẽ vuốt vuốt, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng thở hào hển.

Đàm Quế Hoa càng là biểu hiện say mê, hắn càng cảm giác thêm sự dũng cảm, cô nếu không phải tựa lưng ở trên tường, chỉ sợ thân thể đã sớm đứng yên không vững..

Âm hộ của Đàm Quế Hoa dưới sự trêu đùa những ngón tay Đinh Nhị Cẩu, bên dưới đã rỉ dịch nhờn ra hơi ướt, lúc này Đinh Nhị Cẩu đang đứng ép sát thân người trên cơ thể của cô, dương vật đã căng cứng độn lên từ trong quần, cắm vào giữa hai chân Đàm Quế Hoa, mặc dù không có trực tiếp sáp nhập u cốc dũng đạo, nhưng cái âm đạo nhạy cảm bị một nhát này kích thích, trên cơ thể cô lại thêm một trận run run, mang tới thật lớn tâm lý kích thích, khoái cảm dị thường mãnh liệt.

Đàm Quế Hoa xấu hổ khuôn mặt ửng đỏ, nhịn không được trong lòng hoảng loạn, cô thấp giọng cầu khẩn nói:
– Nhị Cẩu, đừng… đừng như vậy… lần sau ở bên ngoài, tùy em làm sao … cũng được, nhưng không nên… ở trong nhà này…!

Bây giờ Đinh Nhị Cẩu tên đã giương trên cung, bắt đầu lâm trận mà lùi bước thì còn là đạo lý gì nữa, hắn cúi xuống bên tai Đàm Quế Hoa, khẽ cắn dưới thùy tai trắng nõn non mềm cô, miệng nói thầm:

– Không, chị Quế Hoa, em muốn ở chỗ này…!

Đàm Quế Hoa cơ thể hoàn toàn mềm nhũn ra, trong lòng cô thầm than một tiếng, rù rì nói:

– Vậy…em muốn làm sao? Chẳng lẽ đứng… như thế này…!

Đàm Quế Hoa giờ thì cả người mềm yếu vô lực xụi lơ, phó mặc choĐinh Nhị Cẩu không chút kiêng kỵ khinh bạc nhục nhã giở trò, đáng sợ là dịch nhờn từ âm đạo đã tươm ra róc rách, u cốc lầy lội, đáng sợ hơn nữa là hai chân cô tự nhiên tách ra hai bên cặp đùi ngọc, để cho hắn tùy ý xâm nhập tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm, Đàm Quế Hoa nhẹ nhàng ngọa nguậy uốn mình theo cử động của ngón tay của hắn đang khều gãy trên cái âm hộ, cô bất lực tựa vào trên bờ vai Đinh Nhị Cẩu thở hổn hển.

Bỗng ngoài cửa sân, có tiếng kêu lanh lãnh của một cô gái:

– Dì Đàm Hoa ơi….

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Con gái thủ dâm, Dâm thư Trung Quốc, Đụ công khai, Đụ vợ bạn, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện dâm hiệp, Truyện les, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex khổ dâm, Truyện sex ngoại tình, Vợ chồng
Ngày cập nhật 29/06/2016 05:00 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng