Hắn vừa địt vừa rên rỉ, thi thoảng lại buột miệng phát ra những tiếng Hừ Hự rất quái lạ, Mai thấy hắn quan hệ tình dục với mình mà cứ như thể hắn đang tập thể dục vậy. Mai thấy cái khuôn mặt bóng lờn của hắn trông dại hẳn đi trong cái tư thế đè nghiến lấy nàng. Cái mông nhung nhúc của hắn nhún nhảy trên bụng Mai, rồi cảm thấy như là chưa đã hắn lòn tay ra sau siết lấy lưng nàng bắt Mai phải hòa theo hắn.
Tiếng Mai thở hồng hộc hòa lẫn vào hơi thở của hắn, cái lồn của nàng há ra miết chặt lấy con cặc không dài nhưng rất bự và đầy nước nhờn nhoe nhoét của gã cục trưởng. Lâm – tên gã, bốn mươi tuổi chẵn, vừa mới được thăng chức cục trưởng hơn tháng nay đang ra sức húc vào người Mai. Trước khi được thăng chức, có cho hắn mơ hắn cũng không dám nghĩ đến mình lại có thể có được cái diễm phúc được một cô ca sĩ trẻ đang nổi hầu hạ như thế này. Nắm cái quyền quyết định cấp giấy phép cho các hoạt động văn hóa giải trí của toàn đất Sài Gòn, Lâm bắt đầu làm quen dần với cái thứ quyền lực đem lại cho hắn thừa sức thỏa mãn và kiếm tìm sự sung sướng trên thân xác của mọi người đàn bà nằm trong cái phạm vi ảnh hưởng của hắn. Một vài câu nói gây khó dễ cho Mai và Tuấn, ông bầu của nàng là Lâm đã có thẻ dang hai tay ra đón nhận cái thân thể trần truồng trắng nõn của Mai ngả vào lòng cúi gằm mặt dâng hiến trọn vẹn cho hắn.
Hắn đã phải tốn không ít tiền chạy chọt lo lót cấp trên để được ngồi vào cái chức này nhưng sau khi cầm một phong bì tiền dày cộm từ tay của Tuấn, rồi lại được ngủ với Mai trong một căn phòng VIP ở cái khách sạn lớn nhất Sài Gòn, cảm giác như của một ông Hoàng khiến gã thấy mình đầu tư hối lộ dạo trước cũng đáng lắm. Hắn ra sức nhét hết tất cả cái khúc thịt thừa thãi ra giữa hai chân vào cái lỗ bé xíu của Mai, nhưng hình như cái đó của gã quá bự để đút vào trót lọt trong người Mai. Những lớp cơ săn chắc nơi lồn của nàng không thể nào chịu đựng được cái kiểu làm tình thô tục của Lâm nên cứ như thể ráng gây khó dễ cho gã mỗi lúc gã định làm hơn nữa với Mai.
– Dạng ra nữa nào. Lồn đéo gì mà bót thế này.
Hắn vừa ra lệnh cho Mai, vừa địt nàng, vừa văng tục. Mai không hiểu nổi tại sao người ta lại cho một gã vô văn hóa như tay Lâm này làm cục trưởng quản lý văn hóa của cả thành phố. Không biết khi ở văn phòng làm việc thì thế nào nhưng lúc này, khi cùng chung chạ với Mai, tất cả cách nói năng cư xử của hắn giống như của một gã cửu vạn lơ xe hơn là của một ông cục trưởng đạo mạo.
Hắn lật úp Mai lại, bắt nàng nằm sấp rồi vỗ ten tét lên đít nàng. Tay hắn tự tiện bành chân nàng ra rồi nhảy lên đít nàng ngồi ở đó. Tay gã cầm con cặc dí vào lồn Mai mà ấn, cố nhét vô nàng.
– Nhẹ một chút anh ơi em đau…
Mai rên lên, cảm giác như cái khúc thịt quái gở ấy đang tẽ đôi người nàng ra, cái đau đớn chưa một lần nàng trải qua, ngay cả đêm đầu tiên của đời đàn bà ngày xưa với Tuấn. Cái kiểu làm tình của tay cục trưởng này Mai thấy tởm vô cùng, nhất là nàng vừa mới trải qua những ngày hạnh phúc ái ân với Phong. Mới có mấy ngày từ lúc Mai chia tay với Phong, thế mà bây giờ nàng lại ngả vào vòng tay của một gã đàn ông khác rồi. Hắn địt nàng tham lam như một con heo giống đang phối giống cùng với nàng, những động tác, cử chỉ lời nói sặc mùi chợ búa khiến Mai muốn ói khi hắn đi vào trong nàng.
Gã chẳng thèm để ý đến Mai, coi nàng như một món thịt sống cho hắn thưởng thức mà thôi. Tay cục trưởng có cảm giác bàng hoàng bất ngờ với những gì mà cái chức vụ mới mang lại cho gã, hai bàn tay gã bóp vú của Mai như nhồi bột, gã ra sức ấn vào bụng nàng với những cú húc cả người man rợ.
Mai có cảm giác như chính mình cũng đang bắt đầu đi quá xa rồi. Nếu như trước đây nàng còn có lý do này khác để tự bào chữa với lương tâm của bản thân mình mỗi khi lên giường làm tình với Tuấn và Huy thì bây giờ, khi nàng đã tự hứa với lòng mình là sẽ chỉ là của Phong thôi, thế mà nàng đang làm gì đẩy. Chổng đít, ưỡn lưng lên đón lấy cái buồi của một gã đàn ông lạ hoắc địt như điên từ phía sau vào lồn nàng. Hắn ghì lấy cổ nàng, liếm láp cái gáy cao trắng ngần của Mai, bàn tay hắn vòng ra trước cầm lấy hai cái núm vú của Mai vo viên trên những đầu ngón tay chuối mắn.
Tay Lâm lật nàng liên tục, hết nằm sấp rồi đến nằm ngửa, rồi lại nằm nghiêng, nói chung là hắn địt nàng không ngừng, chỉ trừ những lúc hắn rút buồi ra khỏi lồn nàng, xăm soi nhìn Mai hau háu. Mai thấy gã dí sát mặt vào mặt nàng ngắm nhìn nàng thì bất giác đỏ bừng mặt. Cái bộ mặt gã lúc đó coi bộ đần thối, những nếp mỡ trên mặt như chảy cả ra, Mai có cảm giác như gã đang chảy cả dãi dớt thèm thuồng khi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Mai, cho dù lúc đó tất cả mọi thứ nàng có đều đã phải dâng hết cho hắn thưởng thức cả rồi. Những chỗ bộ phận mà Mai đã nghĩ rằng từ giờ về sau nàng chỉ dành làm riêng cho Phong thôi thì nay đã có một gã khác đang phấn khích chiếm đoạt.
Bàn tay Lâm bụm lên lồn của Mai, bắt đầu mân mê cái miếng thịt nhỏ xíu hơi lòi ra bên ngoài lồn của nàng, tay gã sờ vào cái mồng đốc rất xinh xắn của mai khiến nàng co rúm cả người lại vì sợ. Cười khổ sở, Mai chỉ còn tự biết trách mình đã quá dễ dãi gần như ngay lập tức đồng ý khi Tuấn đưa ra đề nghị nàng sẽ lên giường với tay cục trưởng này để đảm bảo cho công việc phát hành đĩa hát mới của nàng được suôn sẻ.
Một đêm, đón nhận từ con heo đực này tất cả những thứ ghê tởm nhất của gã là chỉ hai ngày nữa, đãi hát của nàng sẽ được phát hành dễ dàng theo đúng dự kiến. Nếu so sánh với cái giá mà Mai đã phải trả cho Tuấn để bước chân vào làng ca hát, việc nàng phải bỏ ra chỉ một đêm thôi không phải là đắt. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc cái gã đàn ông đang liếm vú mình hiện giờ đã tìm mọi cách gây khó dễ để buộc mình hiến thân là Mai thấy khinh bỉ vô cùng, khinh bỉ gã và khinh bỉ chính mình.
Hóa ra chính nàng cũng là một kẻ tham lam, Mai tự chất vấn bản thân mình. Nếu nàng không đồng ý với đề nghị hiến thân của Tuấn đặt ra, nếu nàng chấp nhận không ra đãi hát này nữa, bằng lòng làm một người đàn bà ngoan ngoãn đảm đang của Phong thì không tốt đẹp hơn sao?
Mai hơi ưỡn ngực mình ra phía trước để cho gã cục trưởng mút vú nàng, gã vừa phọt ra một đống vào lồn Mai, giờ đang ngồi liếm láp sờ soạng thân thể Mai trước khi có hứng địt nàng thêm. Mai khẽ nhăn mặt vì cái kiểu thô tục của gã, cảm thấy người hơi mỏi vì bị đè nghiến nãy giờ, Mai nhỏng đít ngồi lùi lại dựa lưng vào đầu giường, rồi lại phải đưa vú ra gã Lâm mút. Hắn đặt tay nàng lên cái buồi mềm xèo nom rất thảm hại của gã. Khóc nhè xong vào lồn Mai là cái của nợ ấy sun lại nhũn ra thành thử chỉ mới nhìn cái đó thôi Mai lại càng cảm thấy tởm.
Ngoài mặt vẫn cố tươi cười sục cu cần mẫn, Mai vẫn đấu tranh không ngừng trong đầu. Thực ra bây giờ nếu được quay lại hồi sáng, khi Tuấn đề nghị thì Mai cũng không biết mình sẽ đồng ý hay không. Vẫn biết là nàng yêu Phong và muốn dành hết những “hương hoa” còn lại của mình cho anh. Nhưng bản thân Phong nghĩ gì trong đầu thi Mai cũng không dám chắc một cách quả quyết. Giả như anh chỉ coi nàng là một món đồ chơi giải khuây thì sao, liệu anh có thực sự yêu nàng và sẽ cưới một người con gái có thể nói là dang dở như nàng không. Với tính của Phong, Mai nghĩ có lẽ anh sẽ thích lấy về một cô vợ ngoan đảm đang hơn là một người con gái đã nhơ nhớp nổi tiếng trong cái nghề đầy tai tiếng này như nàng. Nếu anh từ chối bỏ rơi nàng, mà khi đó sự nghiệp nàng đã phải đem thân xác ra dành lấy cũng tan vỡ thì nàng biết sống ra sao.
– Dịch ra một chút nào cưng, cho anh địt nào. Địt em sướng quá đi thôi, lồn em bót quá làm anh sướng lên tận óc.
Mai suýt bật cười vì cái kiểu “tán gái” vô duyên và ngớ ngẩn của cái gã này nhưng nàng biết là hắn phần nào đó không hề nói xạo. Chưa một người đàn ông nào làm việc đó với nàng lại không thấy khoái cảm, kể từ Tuấn, Huy đến Phong và giờ là gã. Ở Mai hội tụ đủ mọi yếu tố về thể hình cơ thể, kể là về mặt kỹ thuật và kinh nghiệm để khiến cho bạn tình hài lòng. Nhưng động cơ mà nàng làm chuyện này với gã khiến Mai phải tự dằn vặt.
Mai nhấc chân lên rất cao đón gã kết hợp với nàng, cái đó xồng xộc chạy vào trong nàng, trơn láng và dễ dàng. Mai trợn tròn mắt, cái lồn nàng theo bản năng ứa ra nhiều nước quá đi mất, gã cục trưởng khoan khoái, hình như cũng bất ngờ vì lại có thể đút vào nàng dễ dàng vậy. Gã ôm lưng của Mai rồi cho nàng ngồi trên lòng gã, cái kiểu ngồi này khiến cho cái buồi của gã thọc vào đến tận cùng sâu thẳm trong Mai.
Vội vàng gạt bỏ ngay hình ảnh của Phong ra khỏi đầu, Mai không muốn mình đê tiện đến mức cứ chỉ chăm chăm nghĩ về người yêu khi đang làm cái hành động này với một gã đàn ông khác, cái gã mà nàng chỉ biết dùng từ “một con heo đực” để gọi tên hắn. Đành cố nghĩ đến lúc đĩa hát được bán ra, nàng bị vây trong đám đông người hâm mộ vẫy cao những biểu ngữ poster có hình nàng để trấn an mà thôi. Trên làn da trắng muốt của Mai chỗ nào cũng có dấu vết đỏ ửng năm đầu ngón tay của gã Lâm in lên, gã bấu chặt lấy nàng trong lúc đụ Mai. Mai bắt đầu vén tóc lên, gã đòi hỏi nàng làm thế vì gã đang há miệng liếm vành tai của Mai, tiếng buồi gã cắm vào lồn nàng tót tét liên tục.
…
Sau những gì được nghe từ phía ông bầu của mình hôm trước, bản thân Mai cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, thậm chí ngạc nhiên tới mức nàng đâm nghi ngờ những gì nàng đã được biết về sự khó khăn trong vấn đề cấp giấy phép ra đĩa hát của nàng hôm trước. Như thể đó là một màn kịch mà nàng được bày đặt vào nhằm phải phục vụ thân xác cho tay cục trưởng đêm rày vậy.
Hôm chính thức phát hành đĩa hát, mọi thứ diễn ra đều tốt đẹp vượt quá mọi mong đợi của nàng. Ngay cả trước khi phải đón nhận cái việc chung chạ với tay Lâm cục trưởng, Mai cũng chưa bao giờ nghĩ đến một cảnh tượng hoành tráng và sống động đến thế. Một đám đông hâm mộ với rất nhiều hoa và cờ quạt, hình ảnh của nàng tập trung trước hãng đĩa hát. Ngay trong ngày đầu phát hành, lượng đĩa bán ra đã đạt đến mức cao ngất ngưởng. Niềm vui sướng quá đỗi khiến mọi nỗi nhục nhã mà nàng phải hứng chịu trong cái đêm trước như thoáng qua chỉ là một giấc mơ.
Trong niềm vui chất ngất ấy, khuôn mặt rạng ngời của Mai chỉ kém tươi tắn đi chút xíu vì chưa nhận được điện thoại của Phong, đã hai hôm nay, từ cái buổi tối trước khi nàng phải lên giường với Lâm, Mai vẫn chưa liên lạc được với Phong. Hôm đó thì Mai cảm thấy may mắn vì anh đã không phone cho nàng. Nếu phải nói chuyện với nhau thì chính Mai lúc đó sẽ rất khó xử, nàng không biết sẽ nói năng ra sao khi vừa mới trải qua một cơn chăn xô gối lệch với đủ những trò làm tình mọi rợ với một gã đàn ông khác.
Tất nhiên là Mai làm chuyện đó với một lý do và động cơ rất chính đáng, song nàng vẫn sẽ rất ngượng và ngại ngùng nếu như lúc đó, vừa mới làm tình xong với tay cục trưởng mà Phong lại gọi cho nàng. Tuy vậy, hôm đó khác, hôm nay khác, nếu như hôm nay nhận được một cú điện thoại của Phong thì nàng sẽ rất vui, anh là người mà Mai muốn chia sẻ thành công lúc này của nàng nhất.
Buổi tối, tất cả khách khứa đều đến đông đủ trong buổi tiệc mừng đãi hát của Mai thành công rực rỡ, chỉ thiếu đi mất người đàn ông mà Mai dành trọn trái tim của mình. Cả tay Lâm cũng có mặt, trông gã vô cùng đạo mạo với một bộ vest sẫm màu, đúng với dáng vẻ của một tay quan chức, một tay cục trưởng đầy uy quyền. Mai không thể nghĩ nổi gã là một con heo khi làm tình với nàng, sẽ chẳng một ai nghĩ vậy nếu chưa từng bao giờ chung chạ với gã.
Nhưng qua vụ đó, Mai nghĩ có lẽ mấy tay có chức quyền đều vậy cả, ngoài mặt thì đường bệ lịch lãm như thể thôi, còn bên trong đều thối nát sa đọa hết. Cái cách hắn đã từng vạch lỗ đít nàng ra rồi ấn cặc vào chơi Mai tả tơi khiến cho chỉ cần nghĩ lại thôi là nàng đã thấy rùng mình. Kể cả là Tuấn cũng không chơi nàng kiểu đó, vì ít ra ông bầu của nàng cũng coi cái lồn của Mai là của riêng gã, gã còn “giữ gìn” cái đó của nàng mỗi khi đụ Mai.
Đằng này, cái tay cục trưởng Lâm kia coi cái lồn của Mai như một thứ của chùa, hắn chơi nàng như phá, cứ như thể hắn muốn cho sau cái đêm đó, cái lồn của Mai sẽ toang hoác ra và những gã đàn ông khác sau này chơi nàng sẽ không cảm thấy bót, thấy sướng nữa vậy. Cái vẻ đạo đức giả của Lâm khiến Mai khinh bỉ vô cùng, đã thế hắn còn tiến lại gần nàng chúc mừng Mai một cách rất tự nhiên trước mặt rất đông người, như thể chưa từng bao giờ trong đời hắn bắt nàng phải bú cu hắn, phải chổng đít lên cho hắn đụ vậy.
Mai cố nén cơn giận, giống như nàng đã nén nhịn khi chung đụng hiến thân cho gã, cố cười xã giao với gã, cố không nghĩ đến những cái trò quái gở hắn đã làm với nàng. Bây giờ là lúc Mai tự thấy mình nên tự cho phép bản thân hưởng thụ mùi vị ngọt ngào của thành công, và cho phép trái tim mình nghĩ về người đàn ông mình yêu đang ở nơi xa…
…
– Anh làm gì mà ủ rũ như con gà mắc mưa vậy. Thi đấu thì phải có thắng có thua chớ. Cái quan trọng bây giờ là anh phải chạy chữa cho tử tế, kẻo nhỡ ra…
– Cô làm cái gì mà nói nhiều thế, tôi đau váng cả đầu ra kìa.
Phong gắt gỏng, khuôn mặt đẹp trai lãng tử của anh xị ra nhăn nhó khó chịu, cả vì việc anh thua trận hôm qua lẫn vì chấn thương ở bả vai làm anh đau nhói mỗi khi cử động. Cái chấn thương đáng nguyền rủa ấy đã đeo đẳng Phong mấy năm nay, mới mấy tháng trước, tưởng chừng như đã chữa chạy thành công vậy mà mới sau có hai giải đấu, nó đã lại quay về hành hạ anh.
Nếu không có chấn thương bả vai ấy thì Phong tin chắc trận đấu hôm qua mình không thể nào thua cuộc, lại càng không thể nào để tuột cái chức vô địch tưởng như đã nằm gọn trong tay ấy. Vẫn biết đời một thằng vận động viên thi đấu thể thao thì phải có thắng có thua, nhưng Phong không muốn lúc này mình thua. Có thể thua bất kỳ mọi lúc, mọi nơi, nhưng tuyệt đối không phải lúc này, ở giải đấu này vì anh đã hứa sẽ đem chiến thắng về tặng cho Mai.
Lúc nào Phong cũng nhớ đến cái đêm trước khi anh và mai chia tay, nàng nằm trong tay anh, trần truồng, yếu đuối cần anh che chở, rên rỉ vì khoái lạc. Phong đã quả quyết với Mai anh sẽ thắng ở giải đấu này, còn nàng thì đã hứa khi đó, lúc anh trở về, nàng sẽ dâng cho anh một đêm hành lạc vui vẻ không thể nào quên, nàng sẽ ngoan ngoãn nằm cho anh địt, sẽ hát cho anh nghe lúc anh ở trên nàng…
Thế mà tất cả những ước mong đẹp đẽ ấy của Phong đều đã bị cái chấn thương khốn nạn này phá vỡ tan tành không thương tiếc. Ngày hôm qua thậm chí anh đã đi gần tới chiến thắng, chỉ còn cách trận chung kết có một giờ đấu nữa thôi. Rồi một nỗ lực ráng cứu banh cuối sân, Phong cảm thấy vai mình nhói đau, cái đau như một cây kim nhọn hoắt đâm lên óc, anh hiểu thế là tất cả đã chấm dứt ở cái giải đấu này.
– Anh ngồi yên để người ta băng lại cho nào. Đừng có quẫy đạp như đứa trẻ thế.
Giọng nói của cô nàng quản lý riêng cho Phong vẫn thế, dịu dàng và ngọt như mật, đủ để khiến cho bất kỳ gã đàn ông nào dù là cứng rắn nhất cũng phải quy hàng. Tất nhiên là sau quãng thời gian sáu, bảy năm làm quản lý cho Phong, kể từ lúc anh bắt đầu cầm vợt thi đấu chuyên nghiệp thì quá đủ để Trâm lôi anh lên giường với nàng. Một anh chàng đánh banh đẹp trai ngủ với cô quản lý xinh như mộng của mình, chuyện đó diễn ra quá đỗi bình thường, kể cả với bản thân Phong nữa, cho đến khi anh gặp Mai.
Bàn tay mịn màng của Trâm chạm vào ngực để trần của Phong, cô ta thoắn thoắt quàng qua vai anh những lớp gạt trắng cố định cái khớp vai vừa được chữa chạy theo kiểu vật lý trị liệu. Thực sự thì điều này khiến Phong cảm thấy đỡ đau hẳn, cánh tay anh lúc này không còn cái cảm giác rã rời ra khỏi cơ thể như lúc đầu, nhất là khi cô ta có những đụng chạm rất khéo léo vào người Phong.
Vẫn chưa hết bực tức, chưa thể nào tiêu hóa nổi cái thất bại khó coi hôm qua, Phong cảm thấy hơi bực. Nếu theo như mọi khi thì lúc này anh có thể vần ngửa Trâm ra rồi đòi cô ta cho anh đụ, Phong biết Trâm sẽ chẳng bao giờ từ chối, giống như bao năm nay cô ta đã luôn đáp ứng những đòi hỏi về thể xác của anh. Trâm tiến lại gần phong, áp cái thân hình hừng hực như núi lửa vào anh thỏ thẻ…
– Thế nào cưng, thấy hứng hông. Nếu muốn thì về khách sạn lên phòng em sẽ chiều.
Phong thấy cái buồi của mình hơi cương lên trong quần, một cuộc làm tình nồng nàn lúc này sẽ là bài thuốc tốt nhất giúp anh bớt đau đớn về thể xác cũng như khó chịu về tinh thần sau thất bại. Trâm có một cặp vú rất bự và một cái lồn nhiều lông nung núc thịt lúc nào cũng có thể làm cho đàn ông sướng từ gót chân đến đỉnh đầu, cô ta sẽ là liều thuốc giảm đau rất tốt lúc này với Phong với cái kiểu thổi kèn miên man đĩ thoã của cô ả.
Có cảm giác chỉ còn một khoảng cách rất gần và ngắn ngủi nữa thôi là Phong sẽ kéo cô ta ôm vào lòng và… đòi hỏi. Nhưng vào đúng cái giây phút cuối cùng ấy thì ở cái ranh giới đó, tự dưng phong lại nhớ đến Mai. Từ hôm qua anh đã cảm thấy mình có lỗi vì đã thua, đã không làm tròn lưòi hứa với nàng, giờ nếu anh lại còn làm tình với Trâm nữa thì tự bản thân Phong cũng thấy mình không ra gì.
Nhớ lại nụ cười thánh thiện của Mai, sự ân cần âu yếm của nàng, Phong thấy dù cho con heo lòng của mình có trỗi dậy mạnh mẽ thế nào thì cũng không thể nào át nổi tình yêu chung thuỷ của Phong. Miếng thịt mỡ núng nính bày ra phô phang phía trước mà không đủ can đảm vồ lấy ngấu nghiến đâm ra Phong cáu bẳn, gắt gỏng…
– Cô coi bộ tôi thê thảm thế này thì còn đủ sức làm ba cái chuyện đó với cô được hay sao chớ. Thôi về khách sạn lẹ, tôi mệt mỏi lắm rồi.
Vẻ mặt của Trâm lộ rõ vẻ thất vọng, trước giờ chưa bao giờ cô nàng bị từ chối phũ phàng như thế, đáng lý ra với cái thân hình và số đo ba vòng như vầy, Trâm vẫn nghĩ chẳng con mèo đực nào đủ sức cưỡng lại miếng mỡ là nàng.
– Anh nên thử dùng chút thuốc này đi, sẽ giúp anh hồi sức nhanh hơn đó. Em đã liên hệ với mấy bác sĩ giỏi nhất ở đây rồi.
Phong với tay chộp lấy cái lọ thuốc nhỏ xíu lắc nhẹ, những viên thuốc màu trắng nhỏ xíu xinh xắn kêu lóc cóc trong lọ rất vui tai.
– Sao hổng có nhãn chi hết vậy…
– Thì thuốc này là thuốc cấp riêng chớ có phải dùng đại trà đâu mà nhãn, anh uống nhanh đi đừng hỏi nhiều quá. 1 viên mỗi lần, hai lần một ngày.
Phong cầm lọ dốc ra một viên bỏ vào miệng, viên thuốc trôi ực xuống cuống họng anh. Nói một cách không ngoa, đó là viên thuốc đã làm thay đổi cả một phần cuộc đời sau này của Phong.
Về đến khách sạn, tự dưng Phong thấy toàn thân của mình nóng rực cả lên, nằm vật ra giường Phong thở dốc, như quên bẵng cả cơn đau buốt nơi bả vai. Mà quái lạ, hình như anh cũng không còn cảm giác rõ rệt về cái đau đó nữa, cảm giác thật là êm dịu, trừ cái khó chịu nơi trong quần, nơi cái buồi của Phong tự nhiên phồng to đòi hỏi.
Phong lấy tay ấn cái đống đang cộm lên trong quần mình xuống nhưng ấn mãi nó cũng không xẹp đi nổi, mà lại còn cương hơn. Chưa bao giờ phong cảm thấy nứng bất thình lình như thế này, bâng quơ và bất chợt. Đúng vào lúc ấy Phong chết sững cả người, trâm, cô nàng quản lý của anh nhẹ nhàng bước vào, nhón từng bước chân tiến lại phía Phong.
Trên người cô ta không có lấy một mảnh vải, toàn thân trần truồng như một đứa trẻ vừa lọt lòng. Mái tóc của cô ta xõa tung ra đến vai đầy quyến rũ, cả cái đám lông đen giữa hai chân cô ta cũng bày ra cho Phong ngắm. Anh đã làm chủ cái tấm thân đàn bà lõa lồ ấy rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng cảm thấy khác lạ như lần đầu, nhất là lúc này, khi cái buồi của Phong đang hừng hực như thế.
– Đừng nói gì anh yêu, em biết anh mệt. Nhưng em sẽ làm cho anh thấy thoải mái ngay, anh không phải làm gì đâu, để em.
Cô ta dễ dàng đẩy Phong đã không còn một chút sức lực, rũ người ngã ra giường. Cô ta trườn thân thể trần truồng lướt lên Phong rồi bắt đầu lần tay cởi quần áo anh.
– Anh chỉ phải nằm và tận hưởng thôi…
Cô ta thì thầm vào tai của Phong, anh nhắm chặt mắt thở dài, một thằng đàn ông bình thường vào lúc này còn biết làm gì hơn nữa.
…
Một cách vô thức, hai bàn tay của Phong bấu lấy bờ mông căng đầy mịn như nhung, cảm giác mát rượi từ cái bộ phận đàn bà mềm mại ấy lan tỏa từ những đầu ngón tay chạm vào lên tới mọi đầu dây thần kinh. Trâm trườn ngược lại chiều dài cơ thể của Phong, nằm lên anh, mũm mĩm sạch sẽ và thơm tho vô cùng. Cô ta rướn đít quay về phía Phong, lộn ngược đầu với anh theo kiểu sáu chín. Hai chân cô ta chảng háng gác qua hai vai của phong, cái lỗ lồn đỏ hoẻn mở ra về phía Phong mời mọc, thỉnh thoảng cô ta lại lắc lắc cái mông đít qua lại làm cho cái lỗ thiên đường ấy nó cứ lượn lờ như trêu ngươi trước mắt Phong.
– Buồi cưng bự quá nghen cưng, cho em yêu nó nghen cưng.
Cô ta quay lại cười tình với Phong rồi bắt đầu ngậm cái khúc thịt căng cứng của Phong vào miệng mút nhẹ. Phong rướn cả người giật mình vì cái sướng đến lẹ quá, có cảm giác như một vành đai mềm mềm ấm nóng ẩm ướt đang bao quanh cái đàn ông của anh, nâng niu nó. Bàn tay nhỏ xíu thon dài của cô ta cầm lấy gốc cặc và hai hòn dái của Phong sờ nắn, rồi sục cu cho anh. Cái đầu buồi của phong nằm gọn trong cái lưỡi quay cuồng rên xiết như có ma thuật của Trâm, cô ta vẫn thế, nồng nàn và hết mình với anh mỗi khi hai người làm tình với nhau.
Cái kiểu cô ta liếm buồi, mút mát làm cho Phong như nửa tỉnh nửa mê, sướng đến phát điên. Lờ mờ hướng cặp mắt nhìn về phía dưới, anh chỉ thấy cái đít của cổ chĩa về phía mình cùng với cái lưng trắng nõn, có hai ba cái nốt ruồi trên lưng rất duyên. Không nhìn thấy cái vẻ mặt của Trâm lúc này nhưng Phong đã quá biết được cô ta coi đĩ thoã ra sao mỗi lần bú cu cho anh, cái việc mà cô ta đã bắt đầu làm với anh từ rất lâu rồi. Khuôn mặt thường ngày xinh xắn và kiêu kỳ là thế nhưng cứ mỗi khi bú Phong là nó cứ như dại đi với vẻ mê say hiếm có, Phong nhiều lúc cũng không dám chắc đó là hình ảnh của một người quản lý đầy khôn ngoan của mình hay chỉ là một con đĩ trơ trẽn và rẻ tiền nhất.
Hai cái bắp đùi của Trâm nhoài ra choàng qua cổ của Phong, cô ta đặt Phong vào một cái tư thế tiến thoái lưỡng nan khi mà cái lồn của cô ta nằm ngay trước miệng Phong, từ trong, một dòng chất lỏng trong veo ứa ra chảy lộp bộp xuống ngực Phong. Anh đưa lưỡi lên liếm dọc theo cái lỗ ấy, suốt từ chỗ cái đám lông rậm rịt thoang thoảng mùi thơm của sữa tắm đến tận cái lỗ đít của Trâm.
Vô thức, đúng theo bài bản không thể cưỡng lại của một con giống đực hòa theo sự phục vụ không thể tận tình hơn của một con cái bạn tình. Trong một thoáng chốc, Phong chợt nhớ đến Mai. Mai cũng làm những việc ấy, cũng âu yếm bú chùn chụt cho anh. Nhưng nàng còn đem lại những cảm xúc còn lớn hơn rất nhiều những khoái lạc đơn thuần về thể xác mà Phong đang có, mồ hôi chảy đẫm người, không hiểu vì sướng hay vì một cảm giác tội lỗi lúc này Phong đang có.
Đúng là không thể nào phủ nhận được việc Trâm mới là người đến trước, đã hiến dâng cho Phong không chỉ thể xác, tấm thân nuột nà của mình mà còn là người có ơn với Phong. Trâm lo cho anh từ những thứ nhỏ nhặt nhất giúp Phong thi đấu, luyện tập để có thể trở thành một tay vợt xuất sắc như ngày hôm nay. Phong không dám nhìn nhận vào một sự thật trước mắt là bấy nhiêu năm nay mình thực ra chỉ lợi dụng Trâm, coi cô ta như một thứ đồ chơi để giải trí sau những chuyến thi đầu dài mệt mỏi. Dĩ nhiên là Trâm hoàn toàn tự nguyện, vui vẻ được làm một món đồ chơi thể xác cho anh nhưng như thế lại càng khiến cho Phong bứt rứt không đủ can đảm để chủ động nói chia tay với cô ta, rằng anh đã trót dành tất cả tình yêu cho Mai.
Người đàn ông chân chính trong Phong mách bảo anh biết phải làm gì vào lúc này, đẩy người đàn bà đang cắm cúi mút cặc cho anh ra, dừng cái lưỡi của mình đừng liếm lồn cho cô ta nữa. Nhưng hình như chỉ mỗi cái việc đơn giản ấy phong cũng không còn sức lực để mà làm nữa, không hẳn là vì đau đớn của chấn thương mà có lẽ chính anh cũng không đủ sức mạnh tinh thần để cưỡng lại cám dỗ quá lớn mà cô ta mang lại.
– Lồn em có thơm không anh, em xức nhiều dầu thơm lắm đó…
Tiếng Trâm khúc khích mời mọc anh khiến Phong mất nốt chút kháng cự về lý trí cuối cùng. Mà cũng vì cả cái viên thuốc quái quỷ Trâm cho anh uống vào khi nãy nữa hay sao đó mà lúc này cái buồi của Phong cứng nóng như hòn than, cảm giác như nếu không được đụ Trâm bây giờ thì nó nổ ra mất. Chẳng lẽ cô ta lại cho mình uống thuốc kích dục? – Phong tự hỏi, lúc này thì Trâm đã ngồi lồm cồm dậy, nhìn anh ướt rượt, cái điệu bộ cô ta lấy tay quệt ngang miệng, nơi nước nhờn đầu buồi anh rỉ ra trông đĩ vô cùng, nhưng cũng quyến rũ chẳng thể nào tả nổi.
Phong cũng tính ngồi dậy theo, đầu lưỡi của anh vẫn còn nguyên cái vị nồng nồng nước lồn của Trâm. Cô ta dịu dàng vuốt ve bộ ngực của Phong, những ngón tay cô ta lướt đi đầy toan tính.
– Em đã biểu đêm nay anh là vua, em là hầu của anh rồi kia mà. Anh đau lắm phải không, mệt lắm phải không. Cứ nằm tận hưởng đi, để em chủ động cho.
Cô ta dịu dàng vuốt nhẹ lên cái nẹp trên bả vai của Phong, kỳ diệu, cơn đau mới cách đó vài giờ còn hành hạ anh như được cái miệng của cô ta xoa dịu hết cả thông qua màn thổi kèn cho anh vừa rồi. Cô ta ấn cho Phong nằm bẹp xuống rồi đứng lên trước mặt anh, hai chân bước qua người anh, mỗi chân dạng ra một bên. Cô ta ngồi thụp xuống, từ tốn cho dù trong mắt cô ta, Phong cảm thấy lửa tình bốc lên ngùn ngụt, hấp tấp.
Tay cô ta nhẹ nhàng nắm lấy cái buồi chải thẳng lên trời của Phong đặt vào hai kẽ môi lồn của mình, ngồi xuống thêm chút nữa, Phong cảm thấy mình đang đi vào trong người cô ta, chút một, chậm mà chắc. Tiếng cô ta khẽ kêu lên đầy phấn khích, cô ta cầm hai tay của Phong đặt lên hai vú của mình, nhờ anh bóp vú của cô ta lúc cô ta nhún nhảy cặp mông chắc nịch khêu gợi trên anh. Ở cái tư thế này Phong thấy mình đi vào người Trâm trọn vẹn nhất, tiếng lọt phọt từ trong lồn của cô ta phát ra đều đặn theo mỗi lần Trâm uốn éo phía bên trên.
Không hiểu sao hình ảnh của Mai vẫn cứ lởn vởn trong đầu của Phong ngay cả trong cái lúc riêng tư này của anh với một người đàn bà khác. Lúc này có lẽ album mới của nàng đã ra mắt rồi, Phong biết nó sẽ là một thành công vang dội, càng nghĩ Phong lại càng trách mình đã không xứng đáng với Mai. Nhưng anh cũng chẳng biết làm cách nào khác, anh không tin có một gã đàn ông nào lại có đủ bản lĩnh từ chối một tấm thân trần truồng cam tâm dâng hiến của Trâm, cái cách cô ta hoàn toàn chủ động, mãnh liệt nhưng vẫn rất dịu dàng và nữ tính khiến cho Phong thấy muốn điên đầu. Anh không yêu Trâm nhưng anh rất biết ơn những gì cô ta đã làm với anh, kể cả lúc này.
– Có sướng không anh, anh có muốn em làm cho anh kiểu làm tình nào khác không?
Phong gật đầu rên rỉ, thế này cũng đã quá đủ rồi, chỉ cần Trâm ở trên phọt phẹt lồn ôm trọn lấy buồi của anh như thế này cũng đã khiến cho mọi cái đòi hỏi đàn ông của anh đã được trọn vẹn hoàn toàn. Vẻ mặt sung sướng xen lẫn với phục tùng của Trâm bỗng khiến phong chạnh lòng, anh tự biết, tự e sợ rằng sẽ chẳng bao giờ mình đủ nhẫn tâm để gạt cô ta ra khỏi đời mình, sau khi cô ta đã trao trọn cho anh tất cả những gì mà một người đàn bà có thể trao cho một người đàn ông.
Giữa anh và Mai là mối tình sét đánh nhưng với Trâm tình cảm của anh dành cho cô ta là kết quả của không biết bao nhiêu năm tháng bên nhau, không phải là tình yêu thì cũng là sự gắn bó mật thiết, cả về công việc và thể xác giữa hai con người. Hai đùi non của Trâm kẹp riết lấy hai bên người Phong, anh khẽ rên rỉ qua kẽ răng, Trâm mỉm cười, đó là biểu hiện quen thuốc của Phong lúc đi dần về điểm cực khoái.
Trâm cố dạng chân như để cạch hết cỡ cái lồn của mình ra đón khí của Phong phọt vào, lúc xuất ra, một cảm giác kỳ lạ vô cùng hối hận dấy lên trong Phong. Tự trách mình yếu đuối không thắng nổi cám dỗ, nhưng cũng phải khẳng định rằng việc làm tình đã giúp anh rất nhiều trong việc hồi phục chấn thương, giảm đau đớn. Trận tennis hôm qua anh là kẻ thất bại nhưng chỉ cần nhìn cái vẻ quy phục của Trâm nằm rạp rã rời mệt mỏi trên bụng mình là Phong lại có cảm giác của một người chiến thắng, đêm nay anh cũng không thắng nổi cám dỗ thể xác nhưng đã thắng Trâm trong cuộc đấu tay đôi về nhục dục.
Trâm vẫn nằm nguyên trên người anh, chẳng buồn rút lồn nhấc ra khỏi cái buồi vẫn chưa hề mềm đi nhiều của Phong. Cô ta hổn hển không ra hơi, cũng phải thôi, để cho anh xuất ra mà phải một mình một thân đàn bà “tự làm” từ đầu tới cuối thì nặng nhọc lắm.
– Anh có thích không?
Phong gật đầu, không phải thích mà phải nói là anh say mê cái cáhc làm tình tuyệt vời của cô ta. Phong hôn lên môi Trâm như một lời cảm ơn, lúc này anh chỉ có cách làm đó để biểu lộ sự biết ơn của mình mà thôi.
– Anh dai sức lắm, có biết người ta mệt ơi là mệt mới khiến anh “ấy” ra vào trong lồn người ta được không. – Trâm nũng nịu, dụi đầu vào ngực anh. – Sau này anh phải đền bù lại cho người ta cả vốn lẫn lại đó nghen, người ta không chịu để anh hiếp đáp mãi thế này đâu.
Phong đau đầu quá, cô ta khéo léo và gợi tình thế này thì anh làm sao đủ can đảm rứt ra cho nổi.
– Có phải em cho anh uống thuốc kích dục khi nãy không? Sao anh thấy nứng không kìm nổi thế.
Trâm đỏ mặt khúc khích cười, chỉ tay vào trán Phong mắng yêu…
– Anh này, sao nghĩ lung tung vậy. Ai lấy đâu ra cái thuốc quái quỷ ấy cho anh uống. Đó là thuốc giảm đau thiệt đó. Còn tại sao anh nững thì chỉ có anh biết thôi chứ sao lại hỏi em.
Trâm nhấc mông ra chút xíu cho buồi của Phong tuột ra khỏi lồn cô ta rồi lăn ra nằm bên cạnh, nhưng vẫn dính sát vào Phong…
– Em biết tại sao anh lại nứng dữ vậy rồi, tại vì lúc em không mặc đồ trông em xinh lắm phải không. Nói cho em nghe đi, có phải lúc em trần truồng thì anh rất thích em không.
– Chắc thế. – Phong thở dài, lúc này thì anh chỉ còn biết buông xuôi cho chuyện gì đến sẽ tự nhiên đến.
– Thế thì từ giờ em sẽ thường xuyên cởi truồng cho anh ngắm nghen.
Trâm lúi húi xoa nắn khắp người anh, Phong nằm trân người, cái kiểu “giảm đau” bằng lồn của Trâm thiệt hiệu nghiệm. Đêm nay có lẽ anh sẽ còn phải giảm đau bằng cái phương pháp này thêm mấy lần nữa thì mới đủ quên hết đau được…
…
Phong trầm ngâm nhả từng làn khói thuốc trắng xám thành những vòng tròn bay lên trần nhà, nguyên tắc của một vận động viên thể thao mà chính anh cũng học thuộc lòng: Không rượu bia thuốc lá và sex hạn chế. Nhưng nếu lúc này không có cái việc đốt thuốc ấy thì Phong cũng chẳng biết làm gì, anh thấy mình bất lực một cách ghê gớm. Tiếng nước chảy tí tách trong phòng tắm càng làm cho Phong sốt ruột, Trâm tắm trong đó hồi lâu vẫn chưa ra. Tính cách của cô nàng vẫn vậy, mỗi lần trước và sau khi làm tình xong thì bao giờ Trâm cũng rất thích thú được gột rửa mình dưới làn nước ấm áp. Mà có khi không chỉ riêng Trâm, Phong nghĩ cái thói quen kỳ cọ tắm rửa này là sở thích của đa số đàn bà khi dính đến cái “chuyện ấy”, những cô gái khác đã từng qua tay Phong kể cả Mai cũng đều có cái thói quen này.
– Tiếng mát lắm anh ơi, anh nhất định không thích vào tắm chung với em à cưng?
Tiếng Trâm gọi từ trong phòng tắm ra mời mọc. Cô nàng rủ rê anh cùng vào tắm chung với nàng từ lúc đầu nhưng phong từ chối, anh có quá thừa kinh nghiệm để biết rằng nếu mình cũng vào đó thì sẽ chẳng bao giờ “tắm” được một cách tử tế theo đúng nghĩa đen của từ này. Chính bản thân anh cũng phải nể phục cái biệt tài mời mọc chuyện ái ân của Trâm. Gần như bất kỳ lúc nào cô ta muốn thì cũng đều có thể lôi kéo Phong vào một cuộc làm tình không hẹn trước, nhất là sau khi Phong bắt đầu uống các loại thuốc giảm đau mới Trâm đưa cho thì anh chẳng bao giờ có đủ khả năng từ chối màn mời gọi rất… dễ thương của Trâm.
– Em cứ tắm đi, anh ngồi nghỉ một chút xíu đã.
Phong lúc này cũng chẳng còn tâm trí nào mà chạy vào vui vầy với Trâm trong đó nữa, kể cả khi bên tai anh có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nước vỗ bồm bộp chảy lên làn da trần truồng của Trâm trong đó. Phong dụi tắt cái mẩu thuốc đã cháy gần hết vào gạt tàn, phủi mấy cái đóm thuốc vương trên ngực, Phong vẫn chẳng buồn mặc lại quần áo nữa sau màn làm tình với Trâm khi nãy, vẫn cứ tồng ngồng như thế.
Đầu óc anh hoang mang, một mặt thì hình ảnh Trâm đang đứng dạng háng trong đó, chĩa cái shower xối xả vào lồn, nước tung bọt trắng xóa đan xen với những chùm lông lồn đen nhánh ướt bết nước thật khiêu khích. Nhưng mặt khác thì Phong rất dằn vặt về chuyện của Mai. Tranh thủ lúc Trâm vào trỏng tắm, anh gọi điện thoại về hỏi thăm tình hình của mai. Nàng không thất vọng vì chuyện Phong không giành được chức vô địch ở cuộc thi này, nhưng rõ ràng là Mai rất buồn về chấn thương của Phong. Giọng nói qua điện thoại khản cả đi, hốt hoảng vì lo lắng cho anh của Mai đâm ra càng khiến Phong thấy có lỗi với nàng.
Đúng là Phong không hề nói dối mai về chuyên anh bị chấn thương và phải ở lại nước ngoài chữa chạy chưa thể vè Việt Nam ngay được, nhưng chỉ riêng việc nói dối nàng, không cho Mai biết chuyện hiện giờ bên anh luôn có sẵn một người đàn bà phục sẵn bên anh, gần như luôn luôn sẵn sàng cởi hết quần áo ra để làm tình cùng anh đã đủ khiến cho Phong thấy mình đang lừa dối Mai một cách trắng trợn. Phong tự chất vấn với lòng mình, sỉ vả mình đã không xứng đáng với sự yêu thương và lo lắng ấy của Mai.
– Cưng làm gì mà suy nghĩ mông lung vậy, lại nhớ đến cô nào phải hông.
Phong giật mình, mải suy nghĩ anh không biết Trâm đã lén đến sau ôm lấy anh từ lúc nào. Tắm xong cô nàng vẫn không thèm mặc lại chút gì trên người, mái tóc và đám lông đẫm nước cùng với làn da mịn áp vào người Phong khiến anh chuyển sang một cảm giác khoan khoái đến kỳ lạ. Thân thể trần truồng của Trâm dựa hẳn vào anh, tay của cô nàng sờ vào chỗ cái buồi của phong trêu chọc anh…
– Sao lúc nãy hùng hổ lắm, làm cho người ta đến là khổ, mà bây giờ ỉu xìu như gà mắc toi vậy cưng.
Phong gạt tay của Trâm đang sờ mó cặc mình, vẻ hơi khó chịu. Bây giờ là lúc nào mà cái đó của anh có thể cương lên được cơ chớ, Phong chỉ muốn sao cho cái chấn thương chết toi ở vai của mình bình phục lẹ để có thể bay ngay về Việt Nam gặp Mai. Thân thể ngon lành khủng khiếp cùng cái lồn lúc nào cũng đỏ mọng lên của Trâm chỉ có thể xoa dịu những khát khao về thể xác nhưng chẳng thể nào bù đắp được về mặt tình cảm cho Phong khi phải xa Mai. Mấy ngày vừa rồi Phong làm tình như điên, làm tình từ sáng đến tối với cả Trâm nhưng chỉ cần hễ rảnh ra một giây phút nào đó thôi là lại khiến cho Phong nhớ Mai khôn nguôi.
Dăm ba phút nói chuyện điện thoại khi nãy thậm chí lại càng khiến cho Phong thấy nhớ Mai hơn, vậy mà lúc đó anh cũng không có đủ can đảm để nói chuyện lâu hơn với nàng vì càng nói Phong càng biết mình sẽ chỉ có nói xạo với nàng về hoàn cảnh hiện tại của mình. Phong cố an ủi Mai rằng anh đang nằm trong bệnh viện, chấn thương của anh thực ra không quá nặng và anh có thể về nhà với Mai sớm nhất có thể.
Nhưng sự thực thì anh đang ở trong một khách sạn nhỏ nhưng rất đẹp và yên tĩnh, một ốc đảo thật sự để cho anh và Trâm làm cái chuyện chồng vợ với nhau. Và cái chấn thương của phong cũng không hề nhẹ như lời anh nói, đó là một chấn thương tái phát và những chấn thương kiểu vầy cần rất nhiều thời gian để hồi phục.
– Bao giờ thì anh biết mình có phải phẫu thuật hay không?
– Em cũng chưa rõ, bên này họ đang kiểm tra lại phim chụp xương của anh. Em hy vọng là chỉ cần chữa theo kiểu xoa bóp vật lý thôi chứ không cần làm phẫu thuật. Nếu phẫu thuật thì coi như cả mùa giải thi đấu này của anh thế là xong.
Trâm ngồi vào lòng Phong, đặt tay của anh lên vú mình, cố an ủi anh.
– Anh cũng đừng buồn, dù sao mình cũng nên chữa trị triệt để một lần trước khi về nước.
– Không được, anh không thể ở lại bên này lâu đến thế được.
Phong nghĩ đến Mai, anh đã hứa tuần tới chữa chạy xong sẽ về với nàng. Phong nhấc đít của Trâm ra khỏi lòng mình rồi đứng dậy, ra kế bên cửa sổ nhìn ra ngoài trầm ngâm. Khung cảnh bên ngoài đẹp thơ mộng và yên bình quá, nếu như lúc này có Mai ở đây thì có lẽ anh sẽ rủ nàng cùng chạy ra ngoài đó và làm tình trên thảm cỏ xanh mướt không một bóng người kia. Cử động hơi mạnh lại khiến cho cái khớp xương nơi vai của Phong đau nhói người, cái chấn thương đâm ra khiến Phong chán ghét cái nghiệp thể thao của mình ghê gớm, vậy mà đã có lúc trong quá khứ, anh coi tennis chính là cuộc sống của mình, không thể tách rời nó.
– Anh phải ở lại, phải chữa chấn thương đến khi hồi phục hẳn mới được về nước, đó là quyết định của em. Anh nen nhớ dù sao em cũng là quản lý của anh. Có thể khi chúng mình ở trên giường làm tình với nhau thì anh là ông chủ, anh bắt em làm gì em cũng phải phục tùng. Nhưng nếu là công việc liên quan tới sự nghiệp của anh thì anh phải nghe theo em.
Trâm bước đến trước Phong, nghiêm nghị. Cô nàng ấy chưa bao giờ yếu đuối, thậm chí là Phong còn chưa từng gặp một ai bản lĩnh và sắc sảo như Trâm. Đúng là ở trong phòng ngủ, anh có thể ra lệnh cho cổ, bắt cổ chiều theo những trò chơi tinh quái về tình dục của mình nhưng sẽ không bao giờ Phong qua mặt được Trâm trên trường đời. Một thoáng chốc, Phong đâm ra lo lắng cho tương lai hạnh phúc của mình và mai một khi có một viên đá cản đường quá lớn mang tên Trâm.
– Anh sẽ không buồn đâu, em hứa đấy. Anh cũng biết là trong thời gian ở đây em sẽ chiều anh tất cả những gì anh yêu cầu mà. Em cũng biết cách giúp anh “đổi món” khi làm tình ở trên giường mà, anh sẽ không thấy nhàm chán với em đâu.
Trâm dùi vào ngực Phong thỏ thẻ, cặp vú của cô nàng áp sát vào anh phập phồng theo từng hơi thở kích thích khủng khiếp. Chẳng cần nhìn xuống Phong cũng biết cái buồi của mình đang nhỏng lên từ tốn.
– Hóa ra cứ ở đây thì sẽ được làm tình cả ngày như thế này à. – Phong nói có chút giễu cợt chính mình.
– Em hỏi bác sĩ rồi, ông ta nói trong giai đoạn hồi phục chấn thương anh có thể làm tình thoải mái, miễn là đừng quá sức là được. Thậm chí làm tình nhiều còn khiến tâm lý của anh thoải mái hơn đó. Thế nên em đã coi việc lên giường phục vụ anh là một việc quan trọng giúp anh nhanh chóng lành chấn thương rồi đó.
Phong thở dài, lập luận của Trâm sắc sảo như thể thì anh đâu còn bất kỳ cơ hội nào để phản biện lại được nữa. Cái kiểu tấn công anh của Trâm vừa dứt khoát quả quyết nhưng lại vẫn vô cùng khéo léo, để cho Phong không thể nào quên được việc cô ta cũng chỉ là một người đàn bà, một người đàn bà có tài xoa dịu mọi nỗi đau của một người đàn ông như Phong.
Thường ngày vẫn thông minh nhanh nhạy là thế nhưng bây giờ Phong cũng gần như chỉ biết buông xuôi mình mặc cho chuyện gì đến thì tự nhiên đến. Tiếng của Trâm ngọt ngào:
– Anh uống thuốc nè cưng, hôm nay vẫn chưa uống đủ đâu. Phải uống đúng liều mới được, cưng đừng có lười nghen.
Cô ta tiến lại gần Phong, trên tay cầm ly nước bằng thuỷ tinh sóng sánh. Trâm lại gần phong rồi đặt môi lên môi anh, viên thuốc truyền từ miệng của cô ta vào miệng anh. Phong cảm thấy viên thuốc ấy còn như mang theo cả mùi thơm nồng từ lớp son trên môi của Trâm, mang theo cả hương thơm tho tuyệt diệu trong miệng cô nàng. Cái kiểu cô nàng mớm thuốc đến tận nơi thế này thì còn gì khoái lạc hơn nữa. Trâm chờ cho Phong uống ly nước rồi mới nhảy bổ vào lòng anh nũng nịu.
– Nếu anh không bị chấn thương thế này thì làm sao em giữ nổi anh cho riêng mình em thế này. Đừng có tưởng em không biết chuyện anh lăng nhăng với mấy cô khác nhé. Anh có thể chơi bời với bọn họ nhưng chỉ được yêu mình em thôi.
Phong nhói cả người, chỉ nghĩ đến lời nói đầy đe dọa của Trâm là Phong đã thấy lo lắng. Có điều, lúc này thì lo lắng về tương lai ấy bị gác qua một bên, cả sự phân vân không biết Trâm đã phong phanh chuyên của anh và Mai hay chưa cũng thế. Trâm đã cúi xuống và bắt đầu mút cu cho anh, Phong thở dài khoan khoái, thôi thì đành làm tình cho hết một ngày, cho đỡ phải suy nghĩ về những chuyện đau đầu nữa vậy.
…
– Có phải anh muốn ngủ với tôi không, tôi nghĩ rằng chúng ta đã có thỏa thuận từ trước rồi kia mà, chỉ một đêm thôi, anh cho tôi phát hành đĩa một cách thuận lợi, tôi phục vụ anh một đêm, thế là hết nợ.
Mai lạnh lùng đặt ly sinh tố cam xuống mặt bàn, nói thẳng thừng. Với cái loại người như tay cục trưởng Lâm này thì Mai nghĩ nói thẳng như vầy là tốt nhất, nàng không muốn nói tránh né vòng vo dễ gây cho hắn một ảo tưởng nào đó rằng nàng sẽ chấp nhận làm tình với hắn thêm một lần nữa. Một đêm với hắn nếm trải đủ mùi của những động tác làm tình buông thả của hắn thế là đã quá đủ với nàng.
Thậm chí giả dụ như lúc này nàng có thêm một đãi hát nữa, rồi cũng bị tay Lâm này gây khó dễ làm chậm trễ việc phát hành như lần trước thì cũng chẳng có gì đảm bảo rằng Mai sẽ lại đồng ý “làm vợ” hắn thêm một đêm nữa. Cái kiểu mà vừa phải ưỡn ra cho hắn đụ với một cảm giác bị sỉ nhục khiến Mai không thể nào chịu được, có thể hắn có quyền thế nhưng theo suy nghĩ của mai, một khi đã trần truồng và lên giường làm tình thì mọi con người đều cần phải được bình đẳng và tôn trọng. Ký ức cái lúc hắn nhét lẹ cái buồi chuẩn bị xuất khí ra vào miệng nàng làm cho Mai suýt chết nghẹn, lại còn phải ngửa cổ đón cái thứ nước đàn ông trào ồ ạt qua cổ họng chảy hết vào bụng như uống nước. Kiểu đó thì có đánh chết Mai nàng cũng chẳng đủ can đảm tái diễn lại cảnh làm tình với tay cục trưởng này nữa.
Không khí quanh bàn cà phê căng thẳng hẳn lên, những dây thần kinh của Mai căng lên, bản năng tự vệ của đàn bà khiến cho nàng xù lên như một con nhím đối diện với cặp mắt híp lại rất khả ố của gã. Gã trầm ngâm vuốt cằm, cái bản mặt của gã như thể lúc này gã đang nghĩ lại những giây phút ngây ngất bên Mai. Tuấn ngồi bên hai người thấy thế vội vàng xoa dịu Mai, gã quá kinh nghiệm để có thể khôn khéo đánh vào những điểm yếu tâm lý nơi Mai.
– Em đừng căng thẳng như thế, hôm nay anh Lâm chỉ muốn gặp gỡ em như hai người bạn cơ mà.
– Bạn? – Mai rủa thầm cái từ này, bản thân nàng thấy nực cười bởi không hiểu sao gã ông bầu của nàng lại có trí tưởng tượng phong phú cùng một cái óc hài hước đến mức có thể coi mối quan hệ giữa nàng và tay cục trưởng này là bạn bè. Đơn giản, cái cần ở nàng là thân xác, là cái lỗ lồn của nàng, còn nàng thì cần cái quyền nơi hắn. Một mối quan hệ mua bán đổi chác như thế hắn gọi là “bạn” thì thiệt hài hước.
Thực ra thì đáng lẽ Mai cũng không đến mức tức giận như vầy chỉ vì việc nàng đã phải làm tình với gã. Cái khoản đó thì chính nàng chủ động đồng ý vì quyền lợi của nàng, nàng cũng không thể trách cứ gì Tuấn hay kể cả gã Lâm kia, về tình về lý hai gã cũng đâu có ép buộc nàng phải làm một con đĩ như thế. Có điều mấy ngày hôm nay không nhận thêm được tin tức gì từ Phong đâm ra Mai vừa thấy lo lắng lại vừa thấy tủi.
Nhiều lúc Mai không thể nào hiểu nổi đàn ông, bao gồm cả Phong trong số đó. Tất nhiên là trước khi anh đi thi đầu mai đòi anh phải hứa sẽ giành giải về, rồi nàng mới chịu “chiều” anh. Nhưng chẳng lẽ một người thông minh như anh lại không biết là dù thắng hay thua thì khi trở về anh muốn điều gì ở mai mà không được chớ, chỉ cần anh ngỏ ý thì chuyện gì nàng cũng sẽ làm vì anh, kể cả những chuyện có khủng khiếp như những chuyện nàng đã phải cắn răng làm với tay cục trưởng kia là cùng.
Mai chỉ cần anh về bên nàng, động viên chia sẻ vui buồn với nàng, nàng muốn chính tay mình sẽ là người chăm lo, lo chữa chạy chấn thương cho anh mau hồi phục. Đắng này Phong cứ biền biệt ở nước ngoài khiến cho Mai vừa lo cho anh mà lại lo cho chính mình, hình như nàng linh cảm một điều đáng sợ là chưa bao giờ Phong thực sự coi nàng là người đàn bà của mình.
– Anh rất thích em, anh cũng không thể dấu giếm là anh rất ao ước được cùng em thêm một lần nữa. Đêm hôm nọ với em là một đêm mà có lẽ cả đời này anh cũng không thể nào quên nổi, mà anh cũng chẳng bao giờ muốn quên.
Gã cục trưởng phân trần, cái chức vụ gã làm hóa ra cũng không hẳn chỉ nhờ vào chạy chọt mà cũng có phần vì cái tài nói năng văn vẻ của gã. Có điều là trước nay Mai chỉ tiếp xúc với cái thành phần bỉ ổi dâm dục của gã mà chưa bao giờ biết được cái tài này của gã Lâm. Cũng đúng thôi, một tay cục trưởng quản lý văn hóa thì chí ít cũng phải biết cách giao tiếp nói năng cho văn hóa chút, dù Mai thừa biết hắn tỏ ra vô văn hóa và thô lỗ ra sao một khi cùng nàng cởi truồng lăn lộn với nhau.
– Thực ra thì có việc anh đã bàn trước với anh Tuấn trước khi bàn lại với em. Em đã thẳng thắn như vậy thì bọn anh cũng đặt thẳng vấn đề với em luôn…
Mai hồi hộp nghe gã nói, nàng không hiểu gã định đề đạt điều gì với nàng nhưng Mai có thể cảm thấy được cái vấn đề mà hắn muốn nói tới đó quanh đi quành lại có lẽ cũng vẫn chỉ là chuyện thân xác nàng, chuyện đụ đéo. Điều này gần như là hiển nhiên, một cô ca sĩ, dù là khá nổi tiếng lúc này như nàng thì đem so sánh với một tay có chức quyền như gã thì điều duy nhất có thể giúp gã là cởi hết quần áo trên người nàng ra mà thôi. Trừ phi gã muốn nàng đến hát chúc mừng sinh nhật cho con gã hoặc hát chúc thọ ba má gã. Mai nghĩ thầm, nghĩ đến cái điều tức cười đó khiến nàng dễ chịu và thoải mái đôi chút.
– Thực ra thì…
– Thực ra là bọn anh định nhờ em giả bộ làm nhân tình của một người. – Tuấn ngắt lời Lâm, bao nhiêu năm qua dìu dắt, không, phải nói là chăn dắt nàng mới đúng, hắn đã quá hiểu tính nàng. Tuấn muốn chính mình sẽ là người cho Mai biết việc “nhờ vả” của bọn hắn.
– Nói tóm lại thì vẫn là việc cái anh muốn tôi lên giường cho một gã X Y Z nào đó đụ tôi phải không. – Mai thực sự phẫn nộ, môi nàng đã mấp máy chuẩn bị nói câu từ chối thẳng thừng không cần suy nghĩ thì đã bị Tuấn lấn mất lời.
– Em đừng nói khó nghe như thế, đúng là bọn anh muốn nhờ em xây dựng một mối quan hệ thân thiết với người ta, nhưng như thế cũng không hẳn là bọn anh sẽ đẩy em lên giường làm chuyện ấy ngay lập tức.
– Không cần phải cho người ta đụ tôi? Các anh đang kể cho tôi nghe chuyện cổ tích đó à. Tôi làm sao mà “xây dựng quan hệ” được như lời anh nói nếu không chịu trần truồng dạng chân ra.
Mấy năm trước khi mới bước chân lên đất Sài Gòn này thì chẳng một ai, kể cả chính bản thân Mai lại có thể nghĩ sẽ có một ngày nàng sẽ thay đổi đến vậy. Ngày đó nàng dịu dàng, sợ sệt tất cả, còn giờ đây, Mai thấy như mình đang phải chiến đấu một mình chống chọi lại tất cả, khi không có Phong, vì thế nàng cần một chút chua ngoa chảnh choẹ thế này để sống, để sinh tồn.
– Đó là ông chủ tịch thành phố.
– Cái gì, anh nhắc lại, chủ… chủ tịch thành phố…
– Phải.
Mai run bắn người, đầu óc quay cuồng, sao lại là vậy, nàng bất ngờ quá. Chẳng lẽ một vị quan chức có vai vế và được trọng vọng như vầy mà những kẻ này cũng tính mua chuộc bằng gái, bằng thân xác nàng hay sao.
– Dù có là Tổng thống thì câu trả lời của tôi vẫn là không, tôi là ca sĩ nhưng không phải là điếm, đúng ra thì tôi không còn là một con điếm nữa.
Mai trầm giọng, nàng hơi buồn khi cứ phải khơi lại những nỗi đau mà nàng đã phải trải qua thế này.
– Cả hai anh đều đã địt tôi rồi, thậm chí anh Tuấn có thể nói là đã chơi tôi chán chê rồi, tôi cũng chẳng còn gì để mà che đậy nữa, tôi đã quá chán khi cứ phải làm một món đồ chơi để đàn ông mấy người truyền tay nhau thay phiên địt tôi.
– Cái đó thì tùy em, nhưng anh nghĩ hiện tại em đã bắt đầu có dấu hiệu tự mãn sau thành công của đĩa hát vừa rồi, em nên nhớ đó mới chỉ là một thành công rất nhỏ bước đầu. Em còn quãng đường rất dài phía trước, em sẽ thành công rực rỡ nếu em chịu bỏ qua những tiểu tiết không đáng.
– Tôi không thể nào tiếp tục vứt hết sĩ diện, vứt hết đạo hạnh của một người đàn bà để lê la từ giường của tay này đến tay khác. Tôi nghĩ mình có quyền quyết định, cái lồn của tôi chỉ thuộc về tôi, tôi thích mở nó ra để cho người nào đút vào tôi thì đó đều là quyền của tôi chọn lựa. Bây giờ trở đi, tôi sẽ chỉ cho một người…
Mai ngừng lại, hình ảnh nụ cười thân thiện và những cử chỉ âu yếm dịu dàng của Phong ùa về với nàng, cả những ước mơ về một ngôi nhà hạnh phúc bên anh cũng thế.
– Phải rồi, anh quên mất là bây giờ em đã có ý trung nhân rồi. Em đừng tưởng bọn anh không biết chuyện của em với anh chàng vận động viên tennis đó nghen. Không sao, bọn anh đã lường trước tình huống này rồi, em đừng vội vàng trả lời. Em hãy về nhà theo dõi cuốn phi này trước khi trả lời bọn anh.
Tuấn đưa cho nàng một cái đĩa CD nằm trong một cái vỏ bằng nhựa trong suốt, ánh sáng hắt vào mặt đĩa tạo ra những vầng cầu vồng lung linh nhiều màu sắc rất đẹp. Mai không định nhận lấy cái đĩa này nhưng nàng hơi khó chịu vì cái vẻ cười đểu đầy ẩn ý của cả hai gã, Tuấn và Lâm. Bọn hắn cười như khiêu khích nàng, châm chọc nàng, Mai cầm đãi rồi rất lịch sự xin phép ra về trước lấy cớ nàng hơi mệt.
…
Mai không thể nào tin nổi vào mắt mình, vừa nháy cái remote thì mọi thứ kia đập thẳng vào mắt nàng khiến Mai nhìn trân trối. Cứ như thể cả một khoảng đất đang đổ sụp xuống chân nàng. Đoạn phim sex trần trụi thô thiển không khác gì những đoạn phim sex mà ngày xưa mỗi khi làm tình với Tuấn hắn vẫn bắt nàng xem để lấy hứng. Một đống những con người trần truồng đang múa may nhảy nhót trước mắt Mai, chỉ có một người đàn ông được vây quanh hai ba cô gái. Mấy cô gái chạy vòng quanh cho người đàn ông rượt bắt theo, tiếng nói cười khúc khích rất rõ chứng tỏ đoạn phim được quay rất tốt.
Mai dụi mắt, không muốn tin rằng người đàn ông, diễn viên nam chính trong cái cuốn phim đó lại là Phong. Mai muốn khóc thật lớn vì đau khổ khi nàng thấy trên phim Phong cười rất tươi, đang lần lượt ấn đầu từng cô gái một bắt quỳ xuống để bú cu cho anh, cái buồi anh hiện lên trên phim đỏ lựng. Mấy cô gái kia rất ngoan ngoãn làm theo ý của Phong, họ bắt đầu quần dâm với nhau. Đúng là Phong, có lẽ cuộc phim được quay cách đây khá lâu, lúc đó tóc của Phong vẫn còn cắt ngắn và anh trông cũng trẻ hơn bây giờ, nhưng đó vẫn chỉ là người đàn ông mà nàng yêu hết mình.
Mai bưng mặt tắt phụt tivi, không thể nào tiếp tục xem tiếp được nữa. Nước mắt ướt nhòe, Mai với tay lấy điện thoại, nàng gửi SMS cho Tuấn, dòng tin nhắn ngắn ngủi “Em đồng ý tiếp tục làm một con đĩ theo ý anh!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện đời cô ca sĩ |
Tác giả | Văn Nguyễn |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm lồn, Truyện mút lồn |
Ngày cập nhật | 26/06/2024 03:35 (GMT+7) |