Chuyện tình xóm đạo - Tác giả Phượng Vỹ

Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lương, xóm tôi và xóm Đạo cách nhau bởi Vườn đào ma.

Người ta kể rằng: Ngày xưa ông Vạn Hòa – một địa chủ giàu có và khét tiếng ác ôn – đích thân qua tận xứ Đào Xà Phiên chọn giống và thuê thợ về làm vườn. Vườn đào có đúng 99 cây. Vì sao không là một 100? Ông Vạn hòa vốn mê tín, làm cái gì cũng có 9. Tiểu thư Vạn hòa con gái độc nhất của ông, yêu một anh tá điền nghèo. Nhưng ông lại bắt cô phải lấy một công tử phong lưu trên tỉnh. Trước ngày cưới, tiểu thư đã quyên sinh bằng một liều độc dược. Lúc ấy cô đã có mang hai tháng. Trước mộ người ta trồng một cây chuối, bảo rằng khi chuối trổ buồn thì cô sinh con. Có một bợm nhậu bảo một đêm anh ta tận mắt chứng kiến tiểu thư Vạn hòa mắc võng đưa con trong vườn đào, chính tai anh ta nghe cô hát “Ầu ơ ví dầu…”

Người ta lại đồn: Ngày kia có chú mục đồng bạo gan hái đào, vừa đưa đến miệng đào đã hóa thành con cóc đầy mủ. Miệng chú lở loét mấy ngày sau thì chết. Từ đó vườn đào trở thành vườn đào ma. Không ai dám hái đào. Mặc cho nó rụng nảy mầm loạn xạ. Vườn đào vì thế không còn 99 cây nữa. Có lẽ vì vậy ông Vạn hòa gặp nhiều chuyện xui xẻo chăng? Vài tháng sau cách mạng tháng tám, bà Vạn hòa qua đời. Năm 75 đứa cháu cuối cùng cũng vượt biên qua Mỹ.

Còn việc xóm Lương và óm Đạo phân biệt với nhau từ bao giờ thì không nghe ai nói. Chỉ biết rằng xóm Đạo và xóm Lương ít khi qua lại, càng hiếm việc hôn nhân hai xóm. Nếu có thì cô dâu hoặc chú rể xóm Lương phải chịu phép rửa tội của linh mục, rồi học đạo rồi đi lễ nhà thờ như một con chiên thực thụ. Vì vậy, đã có những mối tình tan vỡ. Và điều ấy không biết sẽ tồn tại đến bao giờ nếu như không có một đêm… tôi nhớ rõ là mùa đào năm 1977.

Trăng thượng tuần một mảnh hình chữ D hoa, treo lơ lửng trên nền trời xanh thẩm, hắc ánh sáng màu ngà xuống vườn đào đặc quánh mùi hương. Đêm tĩnh. Gió lặng. Chỉ có tiếng côn trùng ra rả. Xa xa vài tiếng vạc kêu sương, gọi bạn. Thỉnh thoảng một ngôi sao băng xẹt qua.

Tôi ung dung bước vào vườn đào ma. Và như thường lệ, tôi đến cây đào thứ 12 trước tiên. Vì nó sai trái nhất. Đặt cái thúng xuống đất, lấy chiếc bọc ni lông bỏ vào túi áo, hai tay ôm lấy gốc đào trèo lên bổng tôi điếng người, tim muốn rớt khỏi lồng ngực: Ở một nhánh cao tuốt ngọn cây”tiểu thư Vạn Hòa” vận nguyên bộ đồ bà ba trắng, tóc xõa dài đang hái từng trái đào bỏ vào chiếc xách đệm máng trên cái chạc nhỏ. Ngoài tôi ra, không phải là “tiểu thư Vạn Hòa”thì còn ai dám đặt chân vào vườn đào ma lúc đêm hôm khuya khoắt thế này! Lũ trẻ chăn trâu ban ngày còn không dám đến gần, nói chi cô gái bình thường đến vào ban đêm. Nếu là đêm đầu tiên đến đây chắc tôi chết ngất vì sợ. May là từ 7 năm qua, tôi là “chủ nhân bí mật” của vườn đào. Tôi trấn tỉnh buông gốc đào ra, 2 ngón cái nắm chặt 2 ngón trỏ tạo thành hai vòng tròn, mắt nhắm nghiền, miệng niệm thần chú! Niệm xong tôi ngước mặt lên,”tiểu thư vạn hòa”vẫn tiếp tục hái đào. Tôi dợm chân định chạy thì… có tiếng rú từ trên ngọn cây…

– Á… A! Ù… A! Ù…

“Tiểu thư Vạn hòa”rơi người xuống. Tôi lập tức đưa hai tay ra đón lấy, và ngã chúi về phía trước. Cô gái ngất xỉu. Tôi đặt “tiểu thư” dựa lưng vào gốc đào, vừa bắt gió vừa lay. Phải mất một lúc,”tiểu thư” mới tỉnh. Nhác thấy tôi,”tiểu thư đã ôm mặt hét lên “Ma! Cứu tôi với”

Tôi gắt: “Cô mới chính là ma đó”

Nghĩ vậy cô buông tay khỏi mặt và chầm chậm nhìn tôi:

– Anh là người thật chứ?

Tôi dậm chân xuống đất thình thịch để khẳng định mình. Cô bổng đứng dậy, reo:

– A! Tôi nhớ anh rồi! Anh là Phương, bán đào dạo bên xóm Lương!
– Còn cô không phải là tiểu thư Vạn Hòa chứ? Tôi hỏi.
– Dĩ nhiên là không!
– Vậy! Cô là ai?
– Anh không nhớ tôi sao? Tôi là Vy, con thầy Năm thuốc rắn bên xóm Đạo.

À! Tôi nhớ ra rồi. Số là năm trước, một đêm má tôi nghe gà dưới ổ la hoang hoắc, tưởng trộm, bà bưng cây đèn trứng vịt xuống xem, ai dè đạp nhầm rắn hổ. Tôi chở bà qua nhà thầy năm thuốc rắn để chữa. Cả xóm Đạo và xóm Lương chỉ có mình thầy năm là biết chửa rắn cắn. Má tôi được cứu sống. Thỉnh thoảng khi bán đào ngang đó, tôi cũng ghé biếu thầy vài chục, gọi là nhớ ơn. Có lần tôi đã gặp Vy nhưng không chú ý. Mà chú ý làm gì? Tôi là trai Lương. Còn Vy là gái đạo. Hơn nữa má tôi theo phật giáo có “thẻ” gia đình phật tử hẳn hoi.

– Thì ra, đào anh bán hàng ngày và biếu ba tôi là đào ma? Vy chỉ cái thúng dưới chân tôi phán tội.

Tôi thanh minh. Năm 12 tuổi, ba tôi bị trúng gió bại liệt toàn thân. Tất cả tài sản đổ vào thang thuốc cho ông. Được ba năm thì ông mất. Mười lăm tuổi tôi phải gồng gánh nuôi mẹ và thằng em ăn học. Tôi làm đủ thứ nghề, theo mùa… Mùa đào thì bán đào. Mà vườn đào nhà tôi chỉ có 20 gốc, bán chẳng mấy ngày đã hết. Tôi bỗng nghĩ đến vườn đào ma. Ở đó đầy trái chín. Tôi cam đoan với nàng, đào tôi biếu thầy Năm là đào vườn nhà tôi.

Một lúc sau nàng mới cho tôi biết lý do làm sao nàng có mặt tại đây. Thì ra khi nãy, má nàng bổng kêu thèm đào. Mà đàn bà chữa hễ thèm thứ gì là muốn ăn ngay cho bằng được. Nàng chèo ghe qua nhà tôi mua nhưng nhà không có ai – Lúc chiều thằng em đau bụng tôi và má đưa nó lên Dân y xã chưa về tới – nên nàng về. Nhưng nghĩ đến cơn thèm của mẹ nàng quyết định ghé vườn đào ma.

Tôi hỏi:

– Vy! Không sợ ma sao?
– Như anh biết người theo đạo Công giáo chúng tôi không tin ma quỷ! Nàng đáp.
– Vậy sao hồi nãy Vy xỉu?
– Vì tôi nghĩ ngoài tôi ra không còn ai dám đến vườn đào. Khi ngó xuống bỗng nhiên thấy anh. Quá bất ngờ tôi không tự chủ được.

Tôi cười, nàng cũng cười theo. Tiếng cười như tan vào ánh trăng.

– Chết rồi! Túi đào tôi còn mắc trên đó! Nàng chỉ lên ngọn đào, nói.
– Để tôi lên lấy cho.

Tôi leo thoăn thoắt. Thoáng một cái, tôi đã phóng xuống đối diện với nàng, đưa nàng cái túi đầy đào. Vô tình tay tôi chạm phải tay nàng. Bạn đừng cười! Tim tôi đập còn mạnh hơn lúc tưởng nàng là “tiểu thư Vạn hòa”. Nàng để yên.

“… cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, nghìn năm hồ dễ mấy ai quên”

Bấy giờ tôi mới để ý quan sát nàng. Dưới ánh trăng yếu ớt, nhưng từng đường nét trên gương mặt trái xoan của nàng vẫn hiện rõ mồn một. Mắt bồ câu, Mày vòng nguyệt thanh tú. Mũi dọc dừa. Miệng nhỏ rất có duyên.

– Bí mật của tôi đã bị Vy khám phá! Tôi bắt đền! Tôi cúi xuống định hôn nàng, nhưng nàng lấy tay chặn lại…
– Tôi không tố cáo anh với thiên hạ là may cho anh lắm rồi! Tôi về!

Tôi muốn giữ nàng lại nhưng không có lý do. Tôi muốn nói với nàng một câu gì đó nhưng không thành lời, cuối cùng mới mở miệng:

– Tôi đưa Vy xuống bến nghen!

Nàng gật đầu, chúng tôi men theo con đường đầy cỏ lau xuống bến sông. Nàng bước xuống ghe chèo đi. Tôi bàng hoàng chôn chân. Bỗng dưng, nàng ngừng chèo quay đầu lại:

– Đêm mai anh có đến hái đào không?

Tôi đáp nhanh:

– Có! Tất nhiên là có!

Chiếc ghe khuất trong bờ lá.

Đêm ấy, đêm đầu tiên tôi mất ngủ. Đêm sau tôi vẫn xách thúng đi hái đào nhưng lại ngồi dưới bến sông, chỗ nàng đậu ghe hôm qua ngó về xóm đạo. Kìa nàng đang đẩy hai mái chèo. Tôi đứng dậy vẫy tay ra hiệu.

– Tôi… anh biết thế nào em cũng đến!
– Người ta đi hái đao, mắc mớ gì đến anh!

Nói vậy nhưng nàng lại đưa bàn tay nóng ấm, mềm mại cho tôi nắm bước lên bờ. Chúng tôi đi vào vườn đào và ngồi bên gốc đào đêm qua.

– Tặng anh!

Nàng dúi vào tay tôi một viên thuốc trị rắn cắn, được bọc trong chiếc bọc nilon nhỏ. Suốt hai mươi mấy năm qua, dù đã là người thành phố, nhưng lúc nào tôi cũng giữ nó bên mình như giữ hình ảnh nàng trong tim tôi.

– Anh đi đêm hôm, bỏ theo túi cho chắc! Nàng bảo.

Tôi vô cùng sung sướng trước sự lo lắng của nàng. Hơn nữa tôi biết viên thuốc này nàng đã ăn cắp của cha nàng. Vì thầy Năm không bao giờ cho ai thấy thuốc của mình, chỉ tự tay đổ vào miệng nạn nhân. Có lẽ thầy sợ người ta cướp nghề.

Tôi choàng tay ôm vai nàng, mùi bồ kết thoang thoảng trên tóc nàng làm tôi ngây ngất. Nàng e lệ cúi đầu, bầu má hồng hồng lúng phúng những sợi lông măng dưới ánh trăng đẹp nuột nà, đánh bạo tôi đặt lên nó một nụ hôn.

– Anh này kỳ! Nàng ngúng nguẩy nhưng vẫn không quay mặt đi chỗ khác.

Tôi bạo dạn lấy tay nâng cằm nàng lên, mặt đối mặt, mắt nàng long lanh nhìn tôi đắm đuối, bờ môi hé mở chờ đợi nụ hôn đầu tiên, chiếc áo bà ba ôm thít lấy bộ ngực phập phồng trong hơi thở mạnh. Mắt nàng đóng lại khi tôi chạm đôi môi khô khốc của mình vào môi nàng. Người nàng run lẩy bẩy hai tay bấu chặt tay tôi. Một chút lúng túng rồi tôi cũng bạo dạng lùa lưỡi mình vào giữa hai môi nàng, cái lưỡi tôi mơn trớn lợi nàng rồi xoắn lấy lưỡi nàng, nước bọt tuôn ra tôi uống hết, một nụ hôn ngọt ngào đầy thi vị mà tôi chưa từng nếm trải.

Thời gian như lắng đọng để yên cho đôi trai gái trao nhau nụ hôn đầu đời. Tôi đẩy nàng nằm dài xuống gốc đào mà môi vẫn không rời môi nàng, bàn tay tôi ve vuốt cần cổ láng mịn, rồi nó chạy dần lên bầu vú đang phập phồng, nàng khẽ đặt tay mình lên tay tôi ngăn lại, bất giác nàng động đậy làm thân người chạm vào dương vật cứng ngắc của tôi, mắc cỡ tôi co chân xích người ra xa, nhưng đầu gối lại chạm ngay vào giữa hai chân nàng.

Một tiếng rên nho nhỏ rồi bàn tay đang ghì chặt lấy tay tôi nới lỏng, được thế tôi bạo dạn úp trọn bàn tay lên một bên ngực nàng. Oâi! Cái cảm giác lần đầu tiên được chạm vào người khác phái mới tuyệt làm sao, bầu vú săn cứng. Bàn tay tôi bắt đầu chuyển động theo hình xoắn ốc thỉnh thoảng lại bóp nhẹ rồi lại xoa rồi lại bóp cứ thế không biết bao lâu, cho đến lúc tôi cảm nhận được hai núm vú săn cứng nhô lên khỏi lớp vải lần sần trong lòng bàn tay tôi(nàng chỉ mặc chiếc áo lá bên trong), quá kích thích tôi cúi xuống rồi bạo gan hé môi cắn nó.

Cả thân người nàng bỗng rung lên bần bật, chân dũi đạp lung tung, hai tay bấu lấy vai tôi mà ra sức đẩy ra. Tôi phớt lờ làm như không biết rúc đầu vào bộ ngực no tròn miệng há to không ngừng mút như muốn nuốt chửng bầu vú vào họng mình, bàn tay phải tôi đặt lên bụng nàng rồi lần dần xuống giữa hai chân nàng túm lấy gò vệ nữ, dường như nơi đây rịn nước âm ẩm. Ngón giữa tôi đăït vào giữa háng nàng mà chà sát, hơi thở nàng nặng nề thấy rõ… Bất chợt nàng dùng hết sức mình đẩy tôi ra vuốt tóc, rồi đứng dậy:

– Vy! Phải về… trễ quá rồi. Rồi bước đi thoăn thoắt về hướng chiếc xuồng.

Tối ngơ ngác ngẩn ngơ, ngồi nhìn bóng nàng thấp thoáng sau những bụi cây.

– Mai em có ra hai đào nữa không? Tôi nói với theo…
– Hỏng biết nữa? Nàng trả lời sau khi quẩy mái chèo cho chiếc xuồng trôi ra xa.

Nhiều đêm sau nữa chúng tôi ngồi với nhau trong vườn đào, nơi lý tưởng nhất cho những đôi uyên ương hẹn hò. Cơ hồ một thế giới cách biệt, chỉ có hai người yêu nhau. Cho đến một đêm.

Số là bữa đó tôi đi dự đám giỗ ở xóm trên cũng có uống vào ly rượu. Rượu làm đầu óc tôi quây quần lâng lâng, ngồi bên cạnh nàng mà người tôi nóng ran dương vật cương cứng đau buốt. Chúng tôi nói chuyện vẩn vơ một hồi rồi hôn nhau, được một lát tôi đẩy nàng dựa vào gốc đào rồi hôn hít điên cuồng lên cái cổ trắng ngần của nàng. Nàng nhột vùng vẫy đẩy tôi ra nũng nịu.

– Anh làm gì như hổ đói vậy?

Nàng thì thầm hơi thở phả vào tai làm tôi rạo rực, bờ eo thon thả của nàng nằm trọn trong cánh tay tôi từ lúc nào hỏng biết. Trong đầu tôi bắt đầu toan tính làm cách nào để thỏa mãn tâm nguyện bấy lâu nay. Nàng dựa lưng vào thân cây, dựa ngửa đầu, mắt nhắm lại, tay chân thả lỏng buông xuôi, dưới ánh trăng vằng vặc tôi chiêm ngưỡng thật gần cần cổ cao mịn màng, bộ ngực phập phồng nữa kín nữa hở dưới cổ áo bà ba, ống chiếc quần xoa không biết tại sao chạy tuốt lên gần bẹn nàng làm thấp thoáng cặp chân thon dài trắng muốt trong bóng tối mờ ảo. Bao ý nghĩ quay cuồng trong đầu, tôi phải làm sao đây? Tay tôi bắt đầu xoa bóp hai bờ vai nàng.

– Ahhhhh!!! Nàng khẽ rên.

Bàn tay tôi xoa bắp thịt trước ngực nơi giáp với vòng cổ, rồi thình lình tôi luồn tay qua cổ áo, da tôi tiếp xúc trực tiếp với da nàng. Dương vật tôi gục gặc chỏi lên làm phồng cả đáy quần xà lỏn. Trời xui đất khiến thế nào chiếc cúc áo trên cùng bổng bung ra, làm tôi thấy rõ hai núm vú đang chĩa lên khiêu khích mỗi khi làn gió thổi tung mép áo lên. Nàng không mặc áo lá.

Tôi liều lĩnh úp trọn lòng bàn tay lên hai trái đào tiên nóng ấm. Nàng rút người lại, thân thể tụt xuống, ống quần bị kéo cao lên, đáy quần lót màu đen thấp thoáng ở giữa hai đùi. Tôi hít một hơi dài, đặt môi mình vào môi Vy, bàn tay trượt dần từ vú xuống cái bụng thoi thóp, ngừng lại ở đáy quần lót. Ngón tay tôi khéo léo vén đáy quần lót sang một bên rồi khẽ chạm vào phần da thịt ấm mềm, kéo nhẹ những sợi lông dài mượt mà. Thế là tôi bắt đầu khám phá vùng đất bí hiểm mà tôi hằng ao ước bấy lâu nay.

Nàng ưỡn người, vòng tay ôm cứng đầu tôi, lưỡi tôi như con rắn chui vào miệng nàng, lúc thì vuốt ve đầu môi lúc thì bỡn cợt chót lưỡi, tôi sướng tê người. Lúc này ngón tay tôi đã chạm cửa mình nàng, dâm thủy ứa ra ướt đẫm tay tôi, mông nàng rung rinh hai mép thịt chuyển động như muốn nuốt chửng ngón tay tôi.

Tôi quỳ giữa hai chân nàng, đưa tay cởi hết mất chiếc cúc áo còn lại rồi ghì đầu vào bộ ngực phập phồng. Mùi da thịt con gái, làn hơi hâm nóng của da thịt đàn bà làm tôi choáng váng. Một tay bóp vú, một tay thập thò nơi cửa mình nàng. Mồm tôi nút chặt núm vú nàng vừa mút vừa dùng lưỡi đùa giỡn cái núm bắt đầu săn cứng lại. Nàng ưỡn người lên cao hai đùi kẹp chặt eo tôi.

Tôi lẹ làng lòn tay vào lưng nàng kéo xuống một chút vùng vẫy nhưng cuối cùng nàng cũng để cho tôi tuột cái quần ra khỏi thân mình, rồi tiện tay tôi lột luôn chiếc áo của nàng. Trên người nàng lúc này chỉ còn chiếc quần lót bé xíu không che kín được bộ phận sinh dục đang phồng lên vì hứng tình. Sau một lúc vuốt ve chiếc quần lót cũng từ từ lăn ra khỏi đôi chân nàng.

Ở vào độ tuổi trăng tròn thân thể nàng đã nảy nở trọn vẹn: Hai trái vú căng tròn đầy đặn với hai núm vú đẹp không thể tả, bụng phẳng lỳ, hai đùi thon dài ở chỗ nối là chùm lông đen mượt óng mượt tựa như lớp lông tơ của quả đào, hai mép thịt vồng lên trông như đường khất của trái đào. Cái đường chẻ bên dưới chạy dài mất hút giữa hai háng. Bụng tôi áp vào háng nàng, nó nóng ấm làm sao ấy, đám lông rậm rạp trên mu cọ vào bụng tôi làm tôi nhột nhạt.

Tôi gục đầu lên âm hộ nàng, dùng mồm mút lấy hai mép thịt vun đầy đẫm nước nhớt đồng thời ngọ nguậy cái lưỡi giữa chúng. Lưỡi tôi lướt dọc đường rãnh, chất nhờn mằn mặt trơn trượt ở đầu lưỡi, tôi le lưỡi ấn mạnh vào. Nàng rú lên, nẩy mông ép âm hộ sát vào mặt tôi, toàn thân giật giật…

Tôi quỳ thẳng dậy tuột quần xà lỏn, rồi chĩa đầu dương vật ngay cửa mình nhơn nhớt của nàng đút thẳng vào. Cửa mình trơn trượt, không khó khăn lắm khi tôi hẩy mông một cái dương vật đã chui tót vào âm đạo. Sướng bủng rủng cả người, dương vật nằm trong âm đạo thít chặt sướng làm sao, từng đợt, từng đợt, âm đạo như vuốt bóp thằng nhóc làm tôi thiếu điều muốn xuất tinh.

Tôi trấn tỉnh rồi bắt chuyển mông thụt ra, thụt vào. Miệng nàng cắn chặt ngăn tiếng rên khoái cảm muốn thoát ra khỏi miệng nàng, tay bấu chặt eo tôi rồi lại đưa lên xoa nắn hai trái vú đang tưng lên theo từng cái nắc của tôi. Tôi cúi xuống nhìn thấy rõ dương vật mình bóng loáng dâm khí của nàng ẩn hiện giữa hai chân nàng. Tôi lim dim mắt tận hưởng cái sướng lan dần khắp cơ thể, nhất là chỗ hai cơ thể đang tiếp xúc với nhau.

Cửa mình nàng bắt đầu bóp lấy gốc dương vật tôi vuốt ngược ra ngoài, tinh khí tôi như muốn phọt ra theo từng cái vuốt. Tôi ghì chặt mông nàng, cả người ưỡn tới trước. Hai tay nàng choàng lấy cổ tôi đu người lên, như móc cả thân thể vào thằng nhóc đang dựng ngược của tôi. Tôi thóc dương vật vào thật sâu, sâu mà tôi có thể rồi kéo sát thân thể trần truồng của nàng vào người. Toàn thân tôi giật từng đợt một, mỗi cái giật là một dòng khí phụt ra, áp lực trong người nhẹ dần theo từng dòng khí phọt ra. Nàng trân người, toàn thân căng cứng bất động, nhưng âm đạo thì co thắt như muốn vắt hết những giọt tinh khí cuối cùng trong cơ thể tôi.

Thân thể tôi bắt đầu mềm nhũn, dương như nàng cũng vậy. Hai đứa tôi nằm im trong im lặng bối rối vô cùng, tôi không biết phải làm sao tiếp theo nữa đây, dương như mọi sinh khí trong cơ thể tôi tan biến đi đâu mất hết.

Chợt nàng quay đầu sang tôi, nói khẽ:

– Anh có yêu Vy không?
– Có! Nhiều nữa là đằng khác.

Nàng không nói gì nữa rồi hôn nhẹ lên môi tôi, bảo đi về không mọi người bắt gặp. Bọn tôi vội vã mặc quần áo vào rồi bệnh rịn chia tay nhau về.

Tôi thưa chuyện với má. Má tôi cạy bà mai qua nhà nàng. Tôi phập phồng. Lúc về má tôi hầm hầm. Bà mai kể: Ba má nàng là người tiến bộ, không tính chuyện giàu nghèo. Hơn nữa ông có ít nhiều thiện cảm với tôi trong những lần gặp trước đây. Vì vậy, ông bà chấp thuận gả Vy cho tôi. Song, ông có một điều kiện là tôi phải chịu phép rửa tội và vào đạo. Má tôi không đồng ý. Đã vậy, bà còn bảo, bà có ý định khi cưới nàng về sẽ bắt nàng bỏ đạo Công giáo để theo đạo Phật và ăn chay trường, để khi đến hội long hoa gì đó được lên Tiên giới. Vậy là hai bên nổ ra một cuộc tranh luận vừa nhằm bảo vệ đạo giáo vừa nhằm lôi kéo”cô dâu”,”chú rể” về phía mình. Cuộc tranh luận càng lúc càng gay gắt. Thấy tình hình không ổn, bà mai kéo má tôi xuống xuồng bơi thẳng một mạch về nhà.

Đêm ấy, tôi đã ngồi ở Vườn đào ma đợi nàng cho đến khi con chim chìa vôi gọi sáng.

Và, nhiều đêm nữa, nàng vẫn không đến. Rồi cậu tôi đi kháng chiến mười mấy năm, về tìm em gái. Ông đưa mẹ con tôi lên sài Gòn sinh sống. Ở thành phố, má tôi trở thành người buôn bán nhỏ. Tôi vào học bổ túc theo tiêu chuẩn “gia đình cán bộ”. Rồi vào ngành viết lách.

Vào mùa đào chín của hai mươi mấy năm sau, nhân một chuyến công tác về quê cũ, tôi thăm lại vườn đào năm xưa. Như có phép lạ, vườn đào đã biến thành nhà nuôi dạy trẻ xinh xắn. Chỉ có một gốc cây duy nhất ở trước sân, gốc to, da mốc thếch nhưng cành lá vẫn sum suê và đầy trái chín, chứng tỏ được chăm sóc rất kỹ. Dưới gốc cây lũ trẻ đang quây quần bên một nữ tu…

– Chào chú! Một đứa bé trông thấy tôi lễ phép cúi đầu chào.

Tôi đứng sững lại trân trối nhìn soeur. Mắt soeur xa vắng. Nhưng vấn vương lại nét long lanh thời son trẻ.

Soeur nhỏ nhẹ:

– Chào ông! Xin lỗi ông đến có việc gì?

Tôi giở nón cầm tay.

– Vy không nhân ra… an… tô… I sao?
– Oâng đã thiếu mất một tiếng soeur!

Tôi hiểu ý nàng…

– Tội tình gì vậy Vy ơi?

Nàng quay người bước đi. Lũ trẻ ngơ ngác. Tôi bước theo nàng vào phòng khách. Giọng soeur Vy trầm trầm…

Sau cái bận má tôi và ba má nàng “tranh luận”… nàng biết mối tình đầu của hai đứa tôi không có kết quả. Nàng có ý định bỏ trốn cùng tôi đi thật xa, nhưng rồi nàng nghĩ, không lẽ nhưng đôi trai gái Đạo và Lương yêu nhau đều phải bỏ trốn sao. Nàng muốn làm một điều gì đó để xóa bỏ ngăn cách hai tôn giáo, đặc biệt là trong hôn nhân. Nàng muốn chứng minh trai gái khác đạo lấy nhau vẫn hạnh phúc. Nhưng đó là một việc quá lớn đối với một con chiên bình thường như nàng. Muốn thực hiện nàng phải có chút địa vị trong đạo. Vậy là nàng quyết định trở thành tu sĩ. Về giáo phận này nàng xin với chính quyền phá bỏ vườn đào ma, chỉ giữ lại cây đào thứ 12(Vì sao chắc các bạn cũng biết) để xây nhà giữ trẻ cho 2 xóm Đạo và Lương. Thật ra nàng muốn xóa bỏ vườn đào ma mấy chục năm qua ngăn cách hai xóm. Khốn nổi, người ta không dám đốn đào, vì sợ tiểu thư Vạn Hòa. Nàng phải tự tay cầm búa đốn cây đầu tiên… Và nhà giữ trẻ mọc lên là cầu nối, là nơi gặp gỡ, làm quen giữa trai gái hai xóm Đạo và Lương. Nàng đã chủ trương thuyết phục các bật cha mẹ hai xóm cho trai gái được tự do yêu nhau. Đến nay đã có 15 cuộc hôn nhân như vậy và họ sống rất hạnh phúc.

Kể xong souer Vy hỏi tôi về chuyện gia đình:

– Oâng được mấy cháu rồi?
– Hai, souer ạ!
– Bà chắc cũng là người nhà nước?
– Vâng! Nhà tôi công tác ở ngành Y!
– Tôi luôn cầu chúa ban phước lành cho ông.

Tôi lấy viên thuốc chữa rắn mà lúc nào cũng khư khư bên mình ra. Nàng dửng dưng:

– Oâng là người thành phố rồi! Còn giữ nó làm gì?
– Làm gì ư? Cũng như souer, đã là tu sĩ sao không đốn bỏ cây đào thứ 12!

Souer cúi khẽ, giấu đôi mắt buồn. Tôi ngậm ngùi:

– Giá như…

Souer Vy ngước lên, cắt lời tôi:

– Mọi việc trên đời sao lại có thể giá như, phải không, thưa ông?

Nàng tiễn tôi ra sân. Bất giác hai chúng tôi đều dừng lại ở gốc đào. Nơi đây, hai mươi mấy năm trước, vào một mùa đào chín…

— Hết —

Thông tin truyện
Tên truyện Chuyện tình xóm đạo
Tác giả Phượng Vỹ
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện bóp vú
Ngày cập nhật 12/11/2024 03:25 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Phượng Vỹ

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng