Chuyến xe bus số 13


Truyện đã hoàn thành

Phần 177: GIỎ ĐỒ ĂN CỦA BÀ LÃO

Không thấy bộ xương đâu nữa, cả khu nhà chỉ có mình và bà lão, xương lại nặng, gió không thổi bay được, nó biến đi đâu?

Thoáng sợ sệt, tôi xách cái giỏ củi khô bước vội về nhà bà lão. Quay xuống bếp, thấy tôi thở hồng hộc, nét mặt hoang mang, bà lão mắng: “Nhãi ranh, làm gì mà như gặp ma thế?”

Bỏ cái giỏ xuống đất, cố điều hòa hơi thở, tôi nói: “Đại nương, căn nhà mà có chuồng gà trong sân, ban nãy cháu thấy có một bộ xương người, vừa rồi đi nhặt củi ngang qua lại phát hiện nó đã biến mất!”

Bà lão chẳng tỏ ra kinh ngạc, bẻ một cành củi ném vào bếp, ngẩng đầu liếc tôi: “Chắc mắt ngươi kém!”

Bà lão không tin, tôi lắc đầu: “Tuyệt đối không phải mắt kém. Lúc tới đây cháu đã thấy nó nằm dưới đống lá khô cạnh chuồng gà, giờ lại không thấy đâu nữa!”

Bà lão cười gượng: “Con người chúng ta, bên dưới da thịt cũng chỉ là bộ xương khô, có gì mà sợ?”

Tôi nào có rảnh tranh luận với bà lão, vội hỏi: “Đại nương, mấy nhà quanh đây dọn đi từ lúc nào, ngoài nhà của bà thì tất cả đều bỏ hoang nhìn thật đáng sợ!”

Bà lão thấp giọng: “Chỗ này gần đập chứa nước, sau vụ tai nạn ai nấy sợ hãi, bỏ đi hết rồi!”

Tôi hỏi tiếp: “Đọn đi à? Sao họ không mang đồ đạc đi, cháu thấy có nhà còn nguyên bộ chén bát, cứ như đang ăn cơm thì bỏ đi luôn, chứ không giống như chuyển nhà bình thường!”

Bà lão hơi sửng sốt, nhưng chỉ nhìn tôi một cái rồi thôi. Nước đã sôi, bà lão nhấc vung, bỏ nắm mì sợi, thò tay với thứ gì đó trong cái giỏ bên cạnh, cắt vào.

“Thằng nhãi, lát nữa ăn mì xong thì mau đi về đi!” Bà lão dùng cái muôi dài khuấy nồi mì, lạnh giọng nói.

Đuổi mình? Như vậy là bà ấy không muốn đứng ra làm chứng. Đương nhiên tôi nào từ bỏ được, vội nói: “Đại nương, tiền căn hậu quả cháu đã nói hết với bà rồi. Cháu mất bao nhiêu công sức mới tìm được bà, tất cả chuyện này đều phải dựa vào sự làm chứng của bà!”

Bà lão cúi đầu ho khan, xua tay: “Chuyện này để sau hãy nói. Ý ta là ăn mì xong thì ngươi nên về lúc trời còn sáng, ngươi không thể ở đây đến đêm được!”

Thấy bà lão không hẳn là cự tuyệt, tôi mới thở phào một hơi: “Vậy được, cháu ăn mì xong sẽ đi ngay. Xin bà suy xét một chút, chuyện này liên quan đến bao nhiêu mạng người, nhất định bà phải giúp cháu! Chỉ có sự làm chứng của bà mới có thể lật lại bản án được!”

Bà lão không đáp lời, với lên chạn lấy hai cái bát, múc hai bát mì rồi đưa cho tôi bưng vào phòng. Bà lão đi ra, ngồi xuống đối diện, lau tay nói: “Ăn nhanh đi, ăn xong thì mau về!”

Tôi gật đầu, cầm đũa lên ăn mì. Bà lão nấu mì chẳng cho gia vị nào vào nước, nhưng mùi rất thơm, tôi ăn liền mấy gắp, sau đó hỏi: “Đại nương, sao bà cứ đuổi cháu vậy? Vất vả lắm mới tìm được bà, nếu bà không đồng ý giúp, cháu sẽ còn đến làm phiền bà nhiều!” Nói đoạn, tôi bưng bát lên húp nước.

Bà lão cười khổ, những nếp nhăn trên gương mặt tựa hồ dính chặt lại với nhau, có thể kẹp chết được cả muỗi đậu trên đó.

“Trong vòng chục năm đổ lại, đập chứa nước đã chết nhiều người như vậy, quanh đây ngoài ta ra thì chẳng có ai, ta thì ở quen rồi, nhưng ngươi không ở được đâu. Nếu không có việc gì thì đừng đến, ta biết công ty ngươi công tác, sẽ tới đó tìm.”

“Bà tìm cháu? Bao giờ thì mới tới? Giờ đang là lúc nước sôi lửa bỏng bà biết không, tay lãnh đạo hủ bại lại đang ứng cử, nếu hắn leo lên được cấp cao hơn thì chuyện này càng khó!”

Bà lão húp ngụm nước mì, chỉ đũa vào mặt tôi: “Cái thằng ranh này, một câu hai câu cứ nhất định phải kiện cáo. Ta đang lo cho chính ngươi đấy, không còn sớm nữa, ăn mì xong thì mau cút đi!”

Thấy bà lão chẳng muốn nghe mình nói, tôi bất đắc dĩ gật đầu, húp sạch bát mì. Ăn xong, bà lão quay đầu nhìn mặt trời bên ngoài, đứng dậy xua tay: “Chiều xuống rồi, mau đi, mau đi đi!”

Bà lão đuổi tôi cứ như đuổi tà, vừa đẩy vừa mắng oang oang. Có điều, nơi này cũng gần công ty, trước khi đi, tôi cố nói với lại: “Đại nương mai cháu lại tới, tối nay xin bà nghĩ lại, thời gian không còn nhiều, phải tranh thủ đến Bắc Kinh một chuyến!”

Bà lão tỏ ra phiền phức, lườm tôi không nói gì mà xoay người đi vào nhà.

Tuy lần này không thuận lợi như mình nghĩ, nhưng hôm nay cũng xác nhận được bà lão là nhân chứng, sự đột phá này làm tôi rất vui. Ra khỏi sân nhà bà lão, cái cảm giác lạnh lẽo âm u khủng bố lại ập tới, giống như nó còn lạnh hơn lúc buổi sáng mấy lần. Thật chẳng biết bà lão này sao lại có thể sinh sống trong hoàn cảnh như vậy mấy chục năm. Tôi suy nghĩ bâng quơ, rảo bước về phía đường quốc lộ.

Về đến công ty, rửa ráy chân tay rồi chuẩn bị đi ngủ. Tôi nằm trên giường nhưng tâm trạng cứ nửa bồn chồn nửa háo hức, cuối cùng đã tìm được nhân chứng, hy vọng lại lóe lên, chỉ còn một nước nữa, phải làm sao đảm bảo không xảy ra bất cứ biến cố nào!

Không biết hiện giờ bà lão đang làm gì, tôi có cảm giác cầm viên kẹo trong tay, nắm chặt thì sợ nó vỡ, mà bỏ vào miệng lại sợ nó tan mất. Ngẫm lại thì duyên phận giữa người với người trên đời này thật không thể diễn tả. Bà lão là khách hàng đầu tiên trên chuyến xe số 13 tôi lái, lúc quay lại lấy sọt đồ ăn bỏ quên, có nói với tôi mấy câu. Vốn tưởng bèo nước gặp nhau kho mà tái ngộ, ai ngờ mọi chuyện lại biến hóa, bà lão đã trở thành nhân chứng quan trọng nhất đối với mình!

Hôm nay, từ lúc bà lão tự thừa nhận mình là nhân chứng, tôi vẫn luôn kích động, có rất nhiều vấn đề băn khoăn nhưng chưa kịp hỏi.

Lão Đường nói với tôi, trước các vụ tai nạn năm xưa đều có sự xuất hiện của bà lão. Hơn nữa lần nào bà cũng để quên cái giỏ trên xe, ý lão Đường là lão cũng từng gặp bà ấy? Chỉ là ngẫu nhiên thôi ư?

Đêm đó, vì đánh lái tránh người đi đường, lão Đường mới lao xe xuống đập chứa nước, tại sao nửa đêm bà lão lại đi ra đường, có phải là chờ Chu gia mang quần áo cho không?

Thực ra nghĩ kỹ lại, nếu vì tránh bà lão thì vụ tai nạn năm đó bà ấy cũng có trách nhiệm gián tiếp liên đới. Còn nữa, mấy chục năm nay bà lão vẫn sống ở đó, tay lãnh đạo bức tử đến cả bạn của lão Đường là Triệu Long Phi, không có khả băng hắn lại bỏ qua nhân chứng. Nơi đầu tiên hắn nghĩ đến hẳn phải là dãy nhà ở chân núi cạnh đập nước!

Thế tại sao bà lão lại bình an vô sự?

Tám hộ còn lại tuyệt đối không đơn giản là dọn nhà đi như bà ấy nói. Đó không phải dọn nhà, mà rõ ràng là chạy bán sống bán chết. Tám hộ đó biến mất như thế nào, và bộ xương người trong sân, vì sao cũng biến mất?

Con mẹ nó, thật đau đầu!

Cùng với sự xuất hiện của nhân chứng thì các vấn đề cũng liên tiếp hiện ra, càng nghĩ càng nhức óc, tôi bèn nhắm chặt mắt, không suy nghĩ gì nữa, tất cả để chờ đến mai, mai lại đến tìm bà lão hỏi cho ra nhẽ!

Nay lại là thứ hai, vốn định dậy sớm mua quà đến đập nước, nhưng tiểu Lục ngăn tôi lại, nói kiểu gì tôi cũng phải tham gia buổi họp đầu mỗi tuần, không thể thuyết phục được cậu ấy, tôi đành đi họp với tâm trạng chán nản.

Từ khi lên làm đội trưởng, tiểu Lục cứ như tay nòi gà, mở ra kiểu thức tỉnh trong công tác. Vốn dĩ tôi thì đang sốt ruột muốn đi, nhưng cuộc họp cậu ta cứ kéo dài.

Ngoài những tài xế cần phải lái xe ra thì những người khác ngồi im không nhúc nhích, thấy tất cả đều sôi nổi nhiệt huyết, tôi cũng không đành lòng làm mất mặt tiểu Lục, cố ngồi nghe hết cả buổi sáng.

Tan họp đã là 12h trưa, tôi không kịp ăn cơm, vội bắt taxi đi tìm bà lão. Băng qua con đường mòn ven đập chứa nước, vẫn thấy âm u khó tả, lần nữa đi vào dãy nhà cô quạnh, chợt tôi có một cảm giác xa lạ!

Mang trong lòng sự hy vọng mong chờ, nhưng vào nhà gọi mấy tiếng thì thất vọng nhận ra, bà lão không có nhà. Tôi đặt túi sữa lên nóc tủ, chờ bà lão về vậy. Rảnh rỗi không có việc gỉ, tôi đi loanh quanh trong nhà, xuống bếp thì thấy cái giỏ đồ ăn vẫn treo ở đó, chính là cái giỏ mà lần đầu bà ấy để quên trên xe.

Miệng giỏ được phủ bằng lớp vải bố, hình như cất gì bên trong đó, thứ làm tôi tò mò chính là, giữa những sợi tre đan, có vết màu đỏ sẫm, giống như máu cũ.

Thứ trong này bỏ vào nồi mì rất ngon, nó là gì nhỉ? Tôi bước tới, giơ tay nhấc cái giỏ đồ ăn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Ngày cập nhật 27/03/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thuyền tình nơi viễn xứ - Tác giả Lê Cương
Phần 5 Sau ba đêm cắm trại hoan lạc, cả bốn người về đến nhà của David lúc khoảng 4 giờ chiều. Vào nhà tắm rửa xong, Trang bảo Khôi sắp xếp hành lý lại để ra xe, Khôi không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cũng nhất nhất làm theo. David đưa mọi người đi ăn tối, rồi đưa xe thả Khôi và Trang trước cổng trang trại của Chuck và Sương. Thì ra Trang đã nói với David, nàng lỡ bỏ quên một ít vật dụng ở nhà của Chuck, muốn quay lại để lấy, và ra sân bay sớm vào hôm sau. David ôm Trang nút lưỡi thật tình tứ để chia tay. Linda vừa hôn Khôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Phá trinh lỗ đít Truyện bú vú Truyện liếm cặc Truyện móc lồn Tuyển tập Cô em vợ đa tình
Sứ Mệnh Người Được Chọn
Phần 5 “Chúc mừng cậu đã thành công bước lên con đường của một Pháp Sư” John giấu vẻ mặt kia đi và thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười chúc mừng nó khi nó vừa mở mắt. “Cảm ơn ông” Nó cười lại. “Cậu đã là một Pháp Sư rồi, cũng phải biết về cách phân chia cảnh giới và một số thứ khác” “Tôi có nghe Sephiroth kể có 5 vị Pháp Sư cảnh giới Tối Thượng, có phải là cảnh giới cao nhất không? ” Nó hỏi khi nhớ lại lúc Sephiroth lể cho nó câu chuyện về 5 ngôi làng. “Đúng vậy, Pháp Sư và Phù Thủy đều được phân chia...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện khoa huyễn
Tình dục tuổi 13 (Full) - Tác giả Why Not Me
Lợi dụng lúc Hiếu vào nhà tắm thì Mai trong khi ôm con bé vào lòng đã kín đáo sờ khe lồn con Hồng để mỉm cười thích thú khi thấy nơi đó đã ươn ướt chất nhờn. Lần đầu tiên bị hứng tình thật sự sau khi được Hiếu kích thích, con Hồng không biết phải xử lý ra sao với cảm giác lâng lâng mới lạ đó, nó nghe rạo rực liên tục trong người... cảm giác mà nó không biết làm sao để giải tỏa, cả đến khi cùng hai vợ chồng Hiếu xuống nhà hàng mà ăn trưa, hai gò má của nó vẫn còn đỏ ửng, nó nghe trong người rộn ràng một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng