Chuyến xe bus số 13


Truyện đã hoàn thành

Phần 206: MỤC ĐÍCH LÊN NÚI

Suy đoán này vừa bật ra thì sau lưng tôi liền toát mồ hôi lạnh. Tuy nhiên ngẫm lại, liệu mình có nghĩ nhiều quá không, đêm hôm đó ở thôn Thổ Bao Tử, Đạo Điên đã cứu mạng mình cơ mà?

Nhưng còn có một khả năng khác, đó là hôm đó trước tiên đại họa viến thành lão Vũ và tài xế, thấy sự việc bại lộ bèn tự biên tự diễn, đóng giả Đạo Điên cứu tôi để lấy lòng tin.

Không phải tôi không biết nhìn người, nhưng ngày nào cũng phải sống trong cái cảnh thật giả bất phân, thật khiến người ta thần kinh mất. Hiện giờ Đạo Điên chưa có hành động nào, cũng chẳng nói gì nhiều, rốt cuộc anh ta có phải đại họa giả dạng hay không, phải thử mới biết được!

Thấy tôi cau mày, Lý Đồng hỏi: “Nghĩ gì thế? Tôi đang hỏi anh mà, chẳng phải anh quen anh ta từ trước sao, lúc nào anh ta cũng như vậy à?”

“Ừ, trước đây cũng vậy, cợt nhả nhưng hữu dụng, không nói ra miệng nhưng trong lòng nắm rõ hết!”

Lý Đồng gật gật đầu: “Cũng phải, giống như bà lão họ Thẩm, tôi thì sợ tổn thọ, bà ấy chưa bệnh cho người lại chẳng quản điều này. Cao nhân trên đời, chúng ta không hiểu hết được!”

Lý Đồng cảm thán, tự cười nhạo bản thân, ngoài chuyện quá âm tìm tiểu quỷ ra thì chẳng có bản lĩnh gì. Nói thêm với hắn về vài vấn đề khồn liên quan, chúng tôi quay về mà chẳng mượn được thùng chứa nước. Tôi không nói cho bất kỳ ai về việc mình nghi ngờ Đạo Điên, thứ nhất thật giả còn chưa chắc chắn, thứ hai, dù có biết anh ta là giả thật thì làm gì được? Ai có bản lĩnh xử lý đại họa chứ?

Tôi chỉ có thể im lặng chờ cơ hội làm rõ thân phận Đạo Điên này!

Tối qua ngủ không ngon giấc, giờ ngoài tiểu Lục ra thì bốn người chúng tôi ai cũng cố ngủ để đêm nay đi gặp Điền Loa. Rất nhanh trời đã tối xuống, chúng tôi ăn qua loa, sau đó nghiên cứu kế hoạch.

Theo ý của Đạo Điên thì chúng tôi không cần đi theo anh ta, nếu Điền Loa hẹn tiểu Lục đêm nay đến, sẽ bảo tiểu Lục đi gặp. Tiểu Lục thì có vẻ thích Điền Loa thật, đương nhiên sợ chúng tôi quấy rầy, rất tán thành ý kiến của Đạo Điên. Nhưng tôi thì phản đối, lúc trước không sao, giờ còn chưa rõ thân phận Đạo Điên, chưa biết anh ta tính toán cái gì, không thể để anh ta hành động đơn độc, mà tôi cũng lo cho an nguy của tiểu Lục nữa.

Tuy nghĩ thế, nhưng tôi không thể nói toạc ra, phải lựa lời: “Đạo trưởng, tôi cảm thấy để tiểu Lục đi, chi bằng để tôi đi tốt hơn! Anh nghĩ mà xem, tuy Điền Loa nói với tiểu Lục là đêm nay sẽ đến, nhưng rất có khả năng chính là muốn tiểu Lục nói lại với tôi…”

Còn chưa nói hết câu, tiểu Lục đã chen vào: “Dừng dừng dừng! Anh đừng có tự dát vàng lên mặt mình như vậy. Điền Loa cô nương cố ý dặn tôi không nói cho anh biết, tôi không giữ lời hứa, giờ thì hay rồi, tất cả đều đã biết!”

“Mặc kệ cô ấy có muốn cho tôi biết hay không, nhưng lần trước tôi đến đây, nắm rõ chuyện xưa của cô ấy, có rất nhiều chuyện tôi phải hỏi cô ta!”

Tiểu Lục vẫn muốn gân cổ lên cãi, Đạo Điên cười cắt ngang: “Được rồi được rồi, đừng ghen tị lẫn nhau. Hai người cùng đi đi!” Nói xong, lại nhìn Hoàn Tử Đầu và Lý Đồng: “Hai người ở lại lều, tối Lý Đồng quá âm, bảo tiểu quỷ đi tuần tra xem!”

Hoàn Tử Đầu hốt hoảng: “Này này không được, bảo tôi ở lại cùng hắn, đến tối hắn quá âm, có khác nào cái xác chết đâu, tôi sao dám ở?”

Lý Đồng vốn rất nghe lời Đạo Điên, vừa nghe Hoàn Tử Đầu nói thì cau mày mắng: “Đầu trọc nhà anh ăn nói kiểu gì thế, tôi đây còn sống sờ sờ, sao lại giống xác chết được?”

Thấy hai người họ sắp cãi nhau đến nơi, tôi hắng giọng: “Hoàn Tử Đầu, đêm nay ma nữ lên núi, nó mới là đáng sợ nhất. Hơn nữa có tiểu quỷ bảo vệ hai người, anh không cần sợ, ở lại đi!”

Hoàn Tử Đầu định nói thì Đạo Điên cướp lời: “Ai da, quyết định như vậy đi. Bọn tôi lên núi không lâu đâu, đi một chút là về!”

Thấy ai cũng đều không đồng ý cho đi cùng, Hoàn Tử Đầu bặm môi suy nghĩ rồi gật đầu.

Trời dần tối hẳn…

Đạo Điên bảo tiểu Lục đi lên núi trước chờ Điền Loa, tôi với Đạo Điên tìm một con đường đầy cây dại vòng phía cạnh bên để quan sát. Trên đường đi, Đạo Điên vẫn hai tay xách ống quần, đẩy cái phất trần cho tôi: “Cậu cầm!”

Tôi hỏi: “Đạo trưởng, rốt cuộc cây phất trần này có tác dụng gì?”

Đạo Điên vén một cành cây chắn đường, nói: “Không có tác dụng gì đáng kể, đối với tôi mà nói, chỉ là vật trang trí!”

“Vật trang trí? Chẳng phải phất trần là pháp bảo của đạo sĩ các anh à?”

Đạo Điên quay lại nhìn tôi, sửng sốt mấy giây, nói: “Cậu thấy tôi có giống đạo sĩ không?”

Tôi thật thà: “Không giống!”

“Bởi vậy, từ bé đến lớn tôi không hề có dáng dấp, nếu không dùng phất trần trang trí, đừng nói con người mà đến ma quỷ cũng không tin tôi là đạo sĩ. Ha ha ha!”

Tôi không khỏi thầm cười lạnh, ăn nói lấc cấc, cợt nhả, đây đúng là thói quen nói chuyện của Đạo Điên. Tiếp tục dò hỏi, tôi cất lời: “Đạo trưởng, anh còn nhớ lần trước dẫn tôi lên núi tìm mộ không, chuyện như thế nào ấy nhỉ, tôi quên mất rồi.”

Lần trước lên núi Mặc Bàn, ngoài việc thấy rất nhiều mồ chôn mèo, tôi còn chính mắt gặp một nấm mồ biết chạy, bên dưới nấm mồ là một con rùa. Chuyện này chỉ mình tôi và Đạo Điên biết, giờ Đạo Điên trước mặt là thật hay giả, đều dựa vào câu trả lời tiếp theo.

Đạo Điên ý vị quay đầu nhìn tôi, cợt nhả lắc đầu nói: “Ai da, chẳng phải đã nói, có tiền có thể sai khiến được cả ma quỷ sao? Chủ nhân ngôi mộ đó quá giàu có!”

Câu trả lời vừa rơi xuống, suýt nữa thì tôi hộc máu, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo. Anh ta điên thật ư? Tôi hít sâu một hơi, hỏi lại: “Đạo trưởng, anh nghĩ kỹ lại xem, lần trước lên núi, có phải anh nói như vậy đâu?”

Còn đang chờ đợi Đạo Điên trả lời, đột nhiên anh ta dừng chân, quay đầu ra hiệu im lặng, rồi chỉ tay về phía đường núi. Nhìn theo hướng tay Đạo Điên, bên dưới triền núi, tiểu Lục đang đi đi lại lại. Cậu ta không phải kẻ ham ăn lười làm, nhất định sẽ không làm những việc lãng phí thời gian vô nghĩa, ban đêm còn không được ngủ, lại phải lên núi hoang đứng chờ, tôi nhìn mà chua xót. Huynh đệ ngốc của tôi ơi, cậu không phải thích Điền Loa thật rồi đấy chứ?

Chẳng bao lâu sau thì một cái bóng người nhỏ nhắn đi tới, là Điền Loa! Trông thấy cô ta, tiểu Lục vội đon đả: “Điền Loa cô nương, tới rồi à?”

Điền Loa có vẻ rất vui, nhìn tiểu Lục, thẹn thùng nói: “Muộn thế này rồi anh còn chưa ngủ mà chờ ở đây?”

“Tôi không buồn ngủ!”

“Anh đi cùng anh hôm qua đâu, nay không tới à?”

Tiểu Lục cười: “À có đấy, nhưng không biết đang trốn đâu quanh đây.”

Lời tiểu Lục vừa dứt, mồ hôi tôi vã ra như tắm, tên đầu gỗ này vậy mà bán đứng tôi thẳng thừng như vậy!

Ái ngại quay sang nhìn Đạo Điên, anh ta không biến sắc, vẫn nấp sau bụi cây quan sát. Chắc Điền Loa cũng không ngờ tiểu Lục lại thẳng thắn như vậy, bật cười khúc khích. Tuy không nhìn thấy biểu hiện nét mặt của tiểu Lục, nhưng qua động tác cơ thể cứng nhắc, có thể thấy cậu ta đang rất căng thẳng.

Một lúc lâu sau, tiểu Lục mới lắp bắp: “Điền Loa, cô… cô buổi tối một mình ra ngoài… không sợ ư?”

Điền Loa nói: “Không sợ, thường ngày cha mẹ đều không cho tôi vào núi chơi, nên tối nào sáng trăng, tôi cũng lén trốn ra!”

Biết mục đích Điền Loa đến đây, tiểu Lục không hỏi lại nữa, nói: “Chúng ta mau tìm đi, để tôi giúp cô!”

Dứt lời, hai người quỳ rạp xuống dưới đất tìm kiến thứ gì đó. Tôi nhìn mà rất khó hiểu, họ tìm gì nhỉ?

“Đạo trưởng, có bắt hay không?” Tôi hỏi nhỏ Đạo Điên.

Đạo Điên lắc đầu: “Không bắt!”

Không bắt?

Tôi đã hoàn toàn thất vọng với Đạo Điên này rồi, xem ra Lý Đồng nói đúng, quả nhiên anh ta không muốn làm, ma nữ ở ngay trước mắt mà cứ dửng dưng.

Trời bắt đầu nổi gió, một lát sau, mây đen kéo tới che mờ ánh trăng, đường núi nháy mắt bị bóng đẻm bao phủ. Điền Loa đứng thẳng dậy, nhẹ nhàng nói với tiểu Lục: “Chẳng nhìn thấy gì, khỏi tìm nữa, tối nay đến đây thôi. Tôi cũng phải về rồi!”

Tiểu Lục ngẩng đầu nhìn trời, nói: “Được, sắp mưa rồi, để tôi đưa cô về!”

Nói đoạn, hai người cùng nhau đi xuống núi. Đến gần chân núi, Điền Loa lại nói là sợ bị thôn dân nhìn thấy hiểu lầm nên muốn đi về một mình. Tiểu Lục thì đầu óc chậm chạp, đương nhiên là đồng ý rồi, Điền Loa liền xoay người chạy, biến mất nhanh như chớp.

Thấy Điền Loa chạy mất, Đạo Điên quay sang bảo tôi: “Cậu về lều trước đi, tôi phải đi một chuyến!” Rồi chẳng giải thích nguyên nhân, đứng dậy đi luôn.

Điền Loa và Đạo Điên đều đi mất, tôi vội chạy ra gọi tiểu Lục còn đang lưu luyến. Thấy tôi chạy xuống, tiểu Lục hỏi: “Đạo trưởng đâu?”

“Đi rồi! Tiểu Lục, cậu vừa tìm cái gì cùng Điền Loa đấy?”

Tiểu Lục vẫn muốn giữ bí mật với tôi, không nói gì mà cúi đầu lầm lũi đi về. Tôi nhanh trí nói: “Tiểu Lục, cậu nói thật cho tôi nghe đi. Vừa rồi Đạo Điên cho rằng Điền Loa là ma, đang đuổi bắt cô ta đấy!”

Tiểu Lục sửng sốt, vội hỏi: “Cái gì? Đạo Điên đuổi theo Điền Loa cô nương làm gì?”

Rồi vội rảo bước đuổi theo, tôi giữ chặt cậu ta lại, nói: “Cậu không thân với Đạo Điên, không khuyên nhủ anh ta được đâu. Cậu mau nói cho tôi tối nay Điền Loa lên núi làm gì, tôi giải thích với Đạo Điên cho!”

Tiểu Lục dù sao vẫn là người ngay thẳng, thấy tôi nói vậy thì cuối cùng cũng chịu mở miệng: “Vừa rồi anh không thấy sao, cô ấy lên núi để tìm đồ vật!”

“Tìm cái gì?”

“Cô ấy nói, mấy hôm trước vào núi có nhặt được một cuốn sách cũ và đồng tiền cổ, nay muốn vào tìm lại xem có sót bảo bối nào khác không!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Ngày cập nhật 27/03/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô Tiên hàng xóm (Update Phần 24) - Tác giả Nike
Phần 24 Hôm nay là thứ hai đầu lại phải đi học như mọi ngày, chào cờ buổi sáng nửa chứ quá trời mệt mỏi vừa bước lên ngồi là nghe mấy thằng trong lớp bàn tán thì thầm to nhỏ gì mà đít bự, tướng này doggy chắc đã lắm, thì ra là tụi nó đang so sánh mấy bà cô trên giáo đang ngồi trên phía trên nhìn đối diện, toàn là mấy thằng dâm đãng giống tui kkk... Thằng Lâm nói... Má mấy bà cô nay bận áo dài giống nhau kh bây loại mới ha gì á bây... Mấy thằng kia cũng hùa theo... Đẹp vãi lồn bây cái quần mỏng nổi gân quần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ bạn Đụ với hàng xóm Truyện sex cô giáo
Cà phê nữ hoàng (Update Phần 5)
Phần 5 Hắn nằm trong phòng, chờ đợi. Câu chuyện của ba hôm trước vẫn còn như mới hiện ra khi nãy trong đầu hắn. Ba hôm trước, hắn cũng ở trong căn phòng này, chờ đợi. Phải mất bao công sức, bao năm tìm kiếm, kèm một chút may mắn, cộng với cả thời gian tích cóp tiền bạc, hắn mới có thể đến được cái quán cà phê này, rồi được dẫn vào đây. Thời gian chờ đợi, lòng hắn như lửa đốt. Rồi thì cánh cửa cũng hé mở. Hắn như nghẹn lại. Một cô gái trẻ mới chỉ ngoài 20 tuổi, mở cửa bước vào. Cô mặc một bộ đầm công sở kín đáo, nhưng khoe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex bạo dâm Truyện sex khổ dâm
Lạc lối
Phần còn lại của tuần lễ trôi qua trong nháy mắt khi hai mẹ con tôi vẫn đắm chìm trong niềm vui xác thịt với nhau. Đã là chiều Chủ nhật rồi. Tôi giận dữ tự nhủ. Thời gian đã đi đâu? Tại sao nó có vẻ như chỉ mới khoảnh khắc trước đó tôi vừa bước vào và tìm thấy mẹ đang chờ tôi địt mẹ và gieo hạt giống của mình vào trong tử cung của mẹ. Hành trình của chúng tôi đi qua sự sung sướng khiêu gợi của tình yêu loạn luân đã kết thúc, quá nhanh chóng. Tôi biết rằng bố tôi sẽ về nhà bất cứ lúc nào, nhưng tôi phải có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện dịch Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng