Chuyến xe bus số 13


Truyện đã hoàn thành

Phần 237: HUNG THỦ

Lão Quỷ nói xong câu đó thì ngất đi.

Tà ám không phải là rắn? Sao có thể như vậy chứ?

Lão Vũ đã phục hồi thể lực, chạy quay lại, vừa trông thấy bộ dạng thê thảm của lão Quỷ thì mặt tái đi, bổ nhào vào người ông ta: “Lão ca chết rồi à?”

Tôi lay lay lão Vũ: “Không chết, chỉ ngất đi thôi, anh đừng hoảng hốt.”

Lão Vũ thở phào nhẹ nhõm, dùng tay áo lau vết máu trên mặt lão Quỷ: “Chuyện gù xảy ra vậy, đã hun khói, đã đốt lửa, sao một chút tác dụng cũng không có?”

Tôi kiệt sức ngồi bệt dưới đất, nói: “Vì đã phán đoán sai!”

Lão Vũ không hiểu lắm, nói: “Toàn thân lão quỷ đầy vết chém, đừng nói chuyện ở đây nữa, mau về thôn tìm đại phu chữa trị cho ông ta.”

Điều kiện vệ sinh trong thôn có hạn, đại phu chỉ cầm máu sơ qua cho lão Quỷ, thật may mắn là tính mạng của ông ấy không bị đe dọa.

Hôn mê suốt một ngày mới tỉnh, lão Quỷ mở mắt, trông thấy tôi thì biểu tình phức tạp, câu đầu tiên mở miệng giống với câu trước khi ngất đi: “Tà ám này không phải là rắn!”

Tôi đỡ ông ấy dậy tựa lưng vào thành giường, bón nước cho ông uống. Tuy sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng hai mắt lão Quỷ sáng lên, đầy vẻ phẫn nộ.

“Không phải là rắn!” Ông ấy lặp lại một câu.

Tôi bình an vượt qua ba ngày sóng gió, vốn định bảo lão Quỷ tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, chờ cơ thể bình phục rồi mới bàn luận, nhưng xem ra ông ấy không bỏ qua được chuyện này.

“Quỷ bá bá, ông nói tà ám không phải là xà? Tức là tôi điều tra sai?”

Lão Quỷ nheo mắt, mấp máy đôi môi nhợt nhạt: “Sai! Nó không sợ lửa, không sợ khói, tà ám muốn giết cậu không phải là rắn!”

“Không thể nào, việc phỏng đoán nó là lục mãng không phải vô căn cứ, mà là tổng hợp từ những chuyện tôi đã trải qua, khó có khả năng sai được. Quỷ bá bá, có phải ông lầm rồi không?”

Thấy ánh mắt lão Quỷ kiên định, tôi lại hỏi: “Thế ông nói, nó không phải là rắn, thì là thứ gì?”

Lão Quỷ lắc đầu: “Thứ đến giết cậu không phải lục mãng, nó là một tà ám khác, cậu hiểu không?”

Lão Quỷ dứt lời, lòng tôi rung mạnh, câu nói này quả thật đã phá vỡ mọi suy đoán trước giờ của mình, ba ngày qua, thứ đến giết tôi không phải đại họa?

Tôi trợn tròn mắt, khó tin mà nhìn lão Quỷ, nhất thời cứng họng không nói nên lời. Một lúc lâu sau, tôi mới mở miệng: “Quỷ bá bá, ý ông là, chúng ta đã sai lầm ngay từ bước đầu? Không có lục mãng tồn tại, mà là một tà ám khác, phải không?”

Lão Quỷ yếu ớt thở dài: “Chuyện này còn đáng sợ hơn thế nữa. Theo tôi đoán, đại họa mà cậu nói, chính là lục mãng, có tồn tại. Nhưng bên cạnh đó, còn có một tà ám lợi hại khác đồng thời xuất hiện, nó chính là thứ hôm qua tìm giết cậu!”

Đầu óc tôi chợt trống rỗng, đồng thời tồn tại…

Nếu nói như vậy, nó lật đổ hết suy đoán của tôi về đại họa, nháy mắt sự việc xuất hiện thêm một khả năng, kẻ giết Mộng Nga không nhất định là đại họa, kẻ giết Khâu lão thái, giết Vương Đắc Hỉ cũng vậy!

Thực tế thì ngẫm lại, trong toàn bộ quá trình có rất nhiều điểm mâu thuẫn. Lúc tôi gặp ma bắt xe, đã trốn trong quán mì của đại họa, lúc bị Lưu Vân Ba hạ chú Bách quỷ khốc môn, cũng là đại họa chỉ điểm cho tôi ba điều kiêng kỵ…

Ngoài việc bề ngoài có chút kỳ dị thì nó chưa từng hại mình, ngược lại còn giúp đỡ mấy lần.

Nói vậy thì mâu thuẫn của việc trước đây nó chỉ hóa thành lão Lưu lừa cuốn sách, với việc giờ bó đột ngột muốn giết tôi đã có lời giải thích, đó là hai tà ám này không phải là một.

Từ trước tới giờ, tôi đều đổ tất cả vấn đề lên đầu đại họa, nên thấy hành vi thất thường của nó, tôi rất khó hiểu. Giờ nếu có một tà ám khác tồn tại, thì mọi chuyện đã được giải thích, có thể khẳng định, tôi đã gặp chúng, hơn nữa mục đích của hai tà ám này đối lập nhau!

Thì ra là như thế!

Lão Vũ thì không biết chuyện về đại họa, nhưng thấy tôi và lão Quỷ lo lắng ra mặt thì bất an hỏi: “Hai người nói làm tôi chẳng hiểu gì, không phải rắn, lại là rắn, là làm sao?”

Những việc này chẳng có cách nào nói cho lão Vũ nghe từ đầu được, tôi bình tĩnh đáp: “Lão Vũ, giờ tôi tin lời anh nói là đúng, tai nạn của chuyến xe số 13 là do tà ám gây ra!”

Lão Vũ trợn mắt: “Sao chuyện này lại liên quan đến chuyên xe số 13?”

Tôi thở dài: “Bởi vì tôi đã đoán được tà ám gây tai nạn năm xưa là ai, ba ngày vừa qua, cũng chính nó đã tìm đến để giết tôi.”

Lão Vũ há hốc mồm, liếc nhìn lão Quỷ, nói: “Nghe giọng điệu của cậu, thì cậu đã từng tiếp xúc với nó?”

Tôi cười khổ: “Có tiếp xúc, còn tiếp xúc gần nữa là đằng khác. Tà ám này không chỉ là người gây ra vụ tai nạn xe, mà còn là nhân chứng tôi đưa tới Bắc Kinh, chính là người lão Đường kể cho tôi, bà lão để quên sọt đồ ăn.”

Nói đến cũng thật trớ trêu, bà lão kia tạo ra vụ tai nạn 10 năm trước, giờ lại ra làm chứng để tống tay lãnh đạo vào tù. Hung thủ biến thành nhân chứng, thật nực cười!

Không khí ngưng đọng trong vài phút.

“Cậu nói vậy có cơ sở nào không?” Lão Vũ suy nghĩ một lúc lâu rồi nói.

Tôi gật đầu, hỏi lão Quỷ: “Quỷ bá bá, ông nói sở dĩ tà ám tìm được đến khu mộ tổ tiên là bởi tôi đã từng ăn đồ của nó, khiến nó có thể nhìn thông qua đôi mắt của tôi đúng không?”

Lão Quỷ khẽ ừ một tiếng.

Tôi nói tiếp: “Vậy thì không sai, tôi nhớ ra rồi. Tôi không chỉ từng ăn mì ở quán của đại họa, mà lúc nhờ bà lão ra làm chứng, tôi còn ăn đồ ăn trong sọt của bà ta nữa.”

Lão Vũ đập tay la lên: “Bà ta chính là nhân chứng? Bà lão này không chỉ xuất hiện trước các vụ tai nạn, mà còn xuất hiện giữa vụ tai nạn vào nửa đêm? Bóng người thấp bé trong camera chính là bà ta, không sai!”

Chẳng trách lúc cho lời khai, bà lão lại nói dối rằng mình chỉ đứng ven đường, hóa ra vụ tai nạn xe do bà ta cố ý tạo thành, đương nhiên sẽ không tự thừa nhận.

Tuy đã lật được tấm màn bí mật của bà lão, cũng giải thích được nhiều mâu thuẫn khó hiểu, nhưng những chuyện xảy ra mới đây, vì sao bà ta phải làm như vậy?

Còn nữa, đại họa có uy hiếp gì không? Sao nó lại đối nghịch với bà lão?

Đang tự hỏi trong đầu thì lão Quỷ hắng giọng: “Xem ra tà ám muốn giết cậu có rất nhiều sự giao thoa lẫn nhau, thực ra, tôi với nó đã biết nhau từ lâu!”

Tôi và lão Vũ cùng sửng sốt, lão Vũ cau mày nói: “Sao ông lại biết nó, chẳng phải 10 năm trước ông đã quy ẩn rồi sao?”

“Chính là vì tà ám này mà tôi mới quy ẩn!”

Tôi và lão Vũ nhìn nhau, chợt hiểu ra gì đó, tôi hỏi: “Quỷ bá bá, tà ám này có liên quan đến cái giếng cổ ở Hổ Yêu Sơn?”

Lão Quỷ nói đầy vẻ phẫn nộ: “Chính là thứ dưới giếng!”

Câu nói vừa dứt, bỗng nhiên tôi có cảm giác một cơn gió lạnh thổi qua, toàn thân sởn gai ốc. Câu chuyện về cái giếng in rõ trong đầu tôi, chuyện càng làm tôi càng nhớ kỹ chính là, năm xưa bản thân lão Quỷ không thể thu thập nó, phải nhờ Hà tiên sinh chỉ điểm mới có thể phong ấn cái giếng!

Vấn đề ngày càng tồi tệ, nó là một tà ám tồn tại song song với lục mãng!

Nói xong những câu này, có vẻ quá kích động mà lão Quỷ ôm ngực ho khan, một lúc sau thì nằm xuống nhắm mắt lại, tôi ra hiệu cho lão Vũ ta ngoài, để ông ta nghỉ ngơi.

Hai chúng tôi đều mang đầy tâm sự, ra ngoài sân ngồi hút thuốc. Lão Vũ là người mở miệng trước, hỏi: “Cậu nói, giờ bà lão kia có thể ở đâu?”

“Bắc Kinh!” Tôi thẫn thờ đáp.

Nhưng ngẫm lại thấy không đúng, tôi lại nói: “Lúc đứng ra làm chứng, tôi đưa bà ấy đi Bắc Kinh, nhưng giờ đến giết tôi thì hẳn bà ta đã quay về.”

Lão Vũ ngẫm nghĩ, nghi hoặc hỏi: “Cậu đưa bà ta đi Bắc Kinh, từng ấy thời gian sao bây giờ bà ta mới đến giết cậu?”

Tôi hút một hơi thuốc, đáp: “Đây cũng là điều tôi nghĩ không ra. Khả năng nó có liên quan đến đồng tiền hổ văn!”

Nhớ đến Lý Đồng, sau khi hắn chết thì đồng tiền đã bị Lưu Vân Ba lấy đi, liệu có phải bà lão đoạt được nó cho nên không còn kiêng dè tôi nữa?

Như vậy thì trước đây suy đoán của mình lại xuất hiện điểm sơ hở. Lưu Vân Ba không phải là người của đại họa, hắn ra tay tàn nhẫn như vậy, còn gửi quan tài giấy ở Đường Oa Tử, hắn giống người của bà lão hơn!

Nghĩ đến tên bảo vệ gầy ở Bất Cốc trấn nói, năm xưa công trường đồi Tứ Lưu đào ra một thi thể, tuy hiện giờ không biết là thế nào, nhưng tôi tin nó có liên quan đến bà lão!

Còn về việc tại sao bà ta gây ra mấy vụ tai nạn xe, nguyên nhân chỉ có thể tìm đáp án ở câu chuyện về cái giếng cổ Hổ Yêu Sơn!

“Tiếp theo phải làm gì?” Lão Vũ lo lắng hỏi.

“Tuy ba ngày vừa qua, tôi mạng lớn không chết. Nhưng nói không chừng vẫn còn hạn ba ngày kế tiếp. Tôi có cảm giác, bà lão này nhất định phải giết tôi!”

“Tiếp tục chạy trốn thì sao? Thử đi một nơi nào đó thật xa xem?”

Tôi bất đắc dĩ xua tay: “Không chạy nữa. Từ lúc lái chuyến xe số 13, tôi đã chạy gần như cả nước, thật sự không muốn chạy tiếp.”

Lão Vũ thở dài, dập điếu thuốc nói: “Không chạy thì có cơ hội sống không? Lão Quỷ đã nói, năm xưa ông ta còn suýt mất mạng, giờ làm gì có phần thắng?”

“Không, lão Vũ! 10 năm trước Hà tiên sinh dặn anh đi tìm lão Quỷ nhờ giúp, nhất định ông ấy đã tính trước được gì rồi. Có lẽ, biết lão Quỷ đã từng giao chiến với tà ám dưới giếng, cho nên mười năm sau, đặt hết hy vọng trên người ông ta. Không phải tôi quá tin tưởng vào lão Quỷ, mà là tin tưởng vào Hà tiên sinh, tin đây là con đường sống mà ông ấy chỉ điểm.”

Lão Vũ lại thở dài thườn thượt, không tranh cãi với tôi nữa, anh ấy không còn ngăn cản như lúc trước còn ở công ty, mà tán thành với lựa chọn của tôi, đó là: Chính diện đối đầu!

Sau một thời gian tĩnh dưỡng, cơ thể lão quỷ đã dần hồi phục, ông ta cho tôi ăn thứ gì đó rất lạ, ăn vào thì nôn mửa cả ngày, nôn ra ba con giòi trắng. Lão Quỷ nói, không có ba con giòi này, bà lão sẽ không thể quan sát thông qua mắt tôi được. Tôi hỏi tiếp theo phải làm gì, lão Quỷ chỉ cười nhạt, ném ra hai chữ: “Phong giếng!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Ngày cập nhật 27/03/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tài xế Taxi (Update Phần 5)
Phần 5 Tôi nhìn Reika. Cô ấy đang thở nặng nhọc, nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ. Tôi vòng tay phía dưới Reika, nâng cô ấy lên. Tôi liếm má cô ấy và một tay xoa ngực Reika. Cô ấy nhắm mắt lại run rẩy, cố nén sự kinh tởm. “Hãy nhìn tôi, mở mắt ra!” Cô ấy mở mắt ra, nhìn tôi. Vẻ mặt của cô ấy thể hiện sự đau đớn, nhưng tôi thích điều đó. “Em dễ thương quá, Reika chan! Anh muốn đụ em lần nữa. Được chứ?” Tôi hỏi. “Không, tôi không thể chịu đựng được nữa.” Cô nói bằng một giọng trầm lặng. “Được rồi, đây là lần đầu tiên của em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện sex hiếp dâm
Vỏ sò lật ngược (Full) - Tác giả Mai Trang
Lưu lạc nơi đất khách Sau đó mấy ngày thì Dờ chỉ bị nhốt trong phòng, cùng năm sáu đứa con gái khác trạc tuổi cô. Không bị ai hành hạ nữa, được ăn uống đầy đủ và cho ăn mặc đẹp, giai đoạn này chính là giai đoạn ” dưỡng gà” của bọn chúng, tiếp theo sẽ là lùa ” lùa gà” tức là mang đi bán... Điều mà Dờ cùng mấy cô gái nhỏ này không hề biết, tuy không được thả ra nhưng nhốt trong phòng, cho ăn uống, cho xem ti vi với các cô cũng đã là may lắm rồi. Sau những chuỗi ngày bị bắt, bị ngược đãi, và đôi khi còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện les Truyện sex Full Truyện sex học sinh
Mẹ thủ dâm bị con hiếp
Khuôn mặt trái xoan đầy đặn, sống mũi cao thẳng không một điểm gập, hai cánh mũi nhỏ gọn. Đôi mắt to tròn long lanh, hai mắt nằm ở vị trí không cách nhau quá xa cũng không quá gần tạo nên một khuôn mặt gần đạt chuẩn tỉ lệ vàng. Điểm mấu chốt cho khuôn mặt gần như hoàn hảo ấy chính là đôi môi hình trái tim hồng hào mà không cần đến son hỗ trợ. Làn da mịn màng, trắng bóc như một quả trứng gà vừa luộc xong. Nhìn kỹ một lượt từ trên xuống dưới cũng khó mà phát hiện ra được một vết muỗi đốt. Một làn da căng mịn mà không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ máy bay Truyện loạn luân Truyện sex hiếp dâm

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng