Cô gái đến từ hôm qua

Phần 17

Khoảng mười ngày sau trận đánh nhau với Lợi sứt, tôi đem cho Tiểu Li một chiếc lá thuộc bài.
Tôi đưa chiếc lá cho nó :
– Cho mày nè !
– Lá gì vậy ?
– Lá thuộc bài.
– Lá thuộc bài là lá gì ?
– Mày ngu quá ! Lá thuộc bài là lá thuộc bài chứ lá gì ! Ép nó trong tập, mày học qua một lần là thuộc liền!

Tiểu Li thích lắm. Nó nâng niu chiếc lá trên tay như một báu vật.
Chừng mấy ngày sau, nó chạy qua khoe tôi :
– Chiếc lá thuộc bài hay ghê anh hén ?
– Ừ. Mày ép nó vào tập chưa ?
Tiểu Li gật đầu, mặt tươi rói :
– Ép rồi ! Từ khi có nó, em học bài mau thuộc ghê !
Tôi nhún vai, vẻ tự hào :
– Tao đã bảo mà lại !
Tiểu Li nhìn tôi :
– Anh có ép nó trong tập không ?
– Có.
Nó lại hỏi :
– Anh học có mau thuộc không ?
– Tao hả ? Tao… – Tôi ngập ngừng – Tao… cũng như mày thôi !

Tôi không dám nói với Tiểu Li là từ khi có chiếc lá thuộc bài, tôi cũng chẳng sáng dạ ra được chút nào.
Bao giờ tôi cũng học trước quên sau, học sau quên trước.

Để Tiểu Li khỏi dò hỏi lôi thôi, tôi nói lảng sang chuyện khác :
– Ngày mai tao sẽ làm một chiếc vợt.
Tiểu Li trố mắt :
– Chi vậy ?
– Để bắt bướm.
Tiểu Li reo lên :
– Hay quá hén ! Em thích những con bướm lắm ! Cánh nó đủ màu, đẹp ghê !
Tôi lên giọng hào hiệp :
– Tao sẽ bắt bướm cho mày ép vào tập.
Tiểu Li mừng lắm :
– Ừ, anh bắt cho em đi !
Đang nói, bỗng dưng nó rụt cổ :
– Eo ơi, không được ! Ép vào tập những con bướm sẽ chết mất !
Tôi bật cười :
– Thì chết chứ sao ! Bị đè bẹp dí làm sao sống được !
Tiểu Li chớp mắt :
– Vậy em không ép nó đâu ! Chỉ bắt chơi thôi. Chơi xong thả ra.
Tôi bĩu môi :
– Thả ra thì bắt làm gì ?
– Thì chơi.
– Hừ, chơi ! Chơi là phải ép vào tập ! Như vậy những con bướm luôn luôn là của mình.
Tiểu Li cắn môi :
– Nhưng như vậy thì ác lắm ! Những con bướm sẽ chết !
– Bướm thì ăn thua gì ! Mày làm như người ta không bằng !

Nói xong, tôi giận dỗi quay mặt đi. Hừ, mình có lòng tốt muốn bắt bướm cho nó chơi, nó lại bảo mình ác ! Đúng là đồ… con gái !

Tiểu Li đứng lặng lẽ bên cạnh tôi, chân dí dí xuống đất. Chắc nó đang nghĩ cách làm hòa với tôi.
Quả nhiên, một lát sau nó chạm khẽ vào tay tôi, hớn hở nói :
– Em nghĩ ra rồi !
Tôi hỏi, đầu không quay lại :
– Ra cái gì ?
– Anh muốn ép vào tập phải không ?
Tôi “hừ” một tiếng :
– Biết rồi mà mày còn hỏi !
– Em cũng thích ép vào tập.
Tôi quay phắt lại :
– Thật không ?
Tiểu Li lộ vẻ lúng túng :
– Thật ! Nhưng không ép bướm mà ép hoa !
Tôi thở dài chán nản :
– Tao nói ép bướm, mày lại nói ép hoa. Lãng xẹt !
Nhưng tôi cũng hỏi :
– Hoa gì ?
Mắt Tiểu Li sáng lên :
– Hoa cúc.
– Hoa cúc trước sân nhà mày đó hả ?
– Ừ.

Tôi tặc lưỡi :
– Hoa đó mà ép làm gì ? Xấu hoắc !
Thấy tôi chê hoa nhà nó trồng, Tiểu Li hơi buồn buồn. Nó hỏi, giọng kém hào hứng :
– Chứ anh thích hoa gì ?
Bị “phỏng vấn” thình lình, tôi nhíu mày :
– Tao hả ? Tao thích hoa… phượng.
– Hoa phượng hả ?
– Ừ, hoa phượng. Hoa phượng ép trong tập trông đẹp lắm !
Tiểu Li quên mất nỗi buồn hoa cúc, nó gật gù :
– Em cũng thích hoa phượng.
Tôi khoe :
– Nhụy hoa phượng ăn ngon lắm. Nó chua chua, ngọt ngọt. Khi nào đến hè, cây phượng trước sân trường mình trổ hoa, tao sẽ hái xuống cho mày ăn.
Tiểu Li lắc đầu :
– Em không ăn đâu. Em chỉ ép nó vào tập thôi.
Tôi khịt mũi :
– Thì mày ép vào tập. Còn tao, tao ăn.
Tiểu Li nhìn tôi :
– Anh nói thật hén ?
– Nói thật cái gì ?
– Khi nào cây phượng trường mình trổ hoa, anh hái xuống cho em.
– Ừ, lúc đó tao sẽ hái cho mày.

Nhưng mùa hè năm đó, tôi không thực hiện được lời hứa với Tiểu Li. Cây phượng trước sân trường tôi chưa kịp trổ hoa, Tiểu Li đã ra đi.

Một buổi tối tôi đang ngồi học bài, bỗng thấy Tiểu Li chạy qua.
Nó đứng trước cửa, ngoắc tôi :
– Anh Thư !
Tôi ngẩng đầu lên :
– Gì đó ? Vô đây đi !
Tiểu Li vẫn đứng ngoài cửa :
– Anh ra đây, em nói cái này nè !
Tôi chạy ra và ngạc nhiên khi thấy mắt Tiểu Li đỏ hoe. Tôi hỏi :
– Mày mới bị ăn đòn hả ?
Tiểu Li lắc đầu, môi nó mím lại.
Tôi ngơ ngác :
– Chứ tại sao mày khóc ?
Nó sụt sịt một hồi rồi mới đáp :
– Vài ngày nữa nhà em dọn đi.
Tôi vẫn chưa hiểu ra :
– Đi chừng nào về ?
– Không về nữa ! Đi luôn !
Tôi bàng hoàng nắm chặt hai tay nó :
– Đi luôn là sao ?
– Là đi luôn chứ sao ! Dọn nhà đi nơi khác !
– Sao vậy ?
– Em không biết ! Em chỉ nghe mẹ em nói vậy.

Tôi đứng ngẩn ngơ một hồi lâu, tay vẫn nắm chặt lấy Tiểu Li như sợ buông ra nó sẽ bay đi mất. Mãi một lúc, tôi mới mở miệng được, lòng cố bám víu một hy vọng cuối cùng :
– Nhưng mày phải ở lại học nốt năm học này chứ ?

Tiểu Li khẽ lắc đầu :
– Em cũng nói vậy nhưng mẹ em không chịu. Ngày mai mẹ em lên trường xin cho em nghỉ học.

Vừa nói, Tiểu Li vừa nức nở. Còn tôi, tự bao giờ nước mắt đã ướt đẫm trên má. Gặp lúc khác, tôi đã xấu hổ quay mặt đi. Nhưng lúc này, tôi chẳng buồn che giấu Tiểu Li nỗi xúc động buồn bã của mình.

Đứng lóng ngóng một hồi, chẳng biết làm gì tôi cho tay vào túi rờ rẫm. Đụng phải viên bi, tôi lấy ra cho Tiểu Li :
– Cho mày nè !
Tiểu Li lặng lẽ cầm lấy viên bi rồi bất thần nó chạy vụt về nhà.

Tối đó, tôi trằn trọc hoài không sao ngủ được. Cứ nghĩ đến chuyện phải chia tay với Tiểu Li, đến những ngày sắp tới phải đi học một mình, tôi cảm thấy một nỗi đau khổ vô bờ bến tràn ngập trong lòng và tôi úp mặt vào gối khóc rưng rức.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Thông tin truyện
Tên truyện Cô gái đến từ hôm qua
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Nguyễn Nhật Ánh, Truyện teen
Ngày cập nhật 25/06/2016 14:48 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 4
Solo thì solo, sợ nhau sao? Hoa Hàng đâm lao phải theo lao, hắn đành phải tiếp chiêu: Đợi tôi cơm nước xong rồi nói sau. Được, tôi đợi anh dùng cơm xong. Tên thanh niên đội bóng rổ Giang Đại cười lạnh: Tôi là Nhiếp Thiếu Bằng của đội bóng Giang Đại, tôi cho anh một lời khuyên, bây giờ anh điện thoại về cho đội bóng rổ trường đại học thể dục thể thao vẫn còn kịp. Nhiếp Thiếu Bằng nói xong những lời này thì xoay người bỏ đi: Đi, chúng ta đi dùng cơm. Hoa Hàng nghe cái tên Nhiếp Thiếu Bằng thì vẻ mặt càng khó coi, vẻ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Quan Trường – Quyển 15
Thật ra từ sâu trong nội tâm, không thể nói Hạ Tưởng không có cảm tình với Cổ Ngọc. Trên thực tế, hắn yêu thương Cổ Ngọc theo một cách khác. Không chỉ lão Cổ cô độc, cũng không bởi vì Cổ Ngọc đẹp một cách linh hoạt kỳ ảo và dịu dàng, mềm mại như ngọc. Mà trong lòng hắn, trước sau có một tình cảm khó có thể loại bỏ, có một khúc mắc không thể tháo gỡ. Đàn ông đều có tâm lý muốn bảo hộ người khác. Hạ Tưởng cũng thế. Liên Nhược Hạm có một tuổi thơ đầy cô độc và bất hạnh, nhưng ít nhất cô còn có một gia đình hạnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 12
Tuy trong lòng hắn có chút hoài nghi Phong Ly Băng Diễm có quan hệ với con Băng Phượng này, nhưng hắn không muốn nghĩ nhiều về việc này nữa mà ngược lại có chút kỳ quái. Hoá thân Xa lão yêu đang nắm giữ Vạn Yêu Phiên, vì sao lại không trước hết hiệp trợ con Băng Phượng kia cùng công kích đối thủ, ngược lại chẳng hiểu lý do gì lại cứ lo chụp bắt mình trước. Mỹ phụ trung niên kia rõ ràng là vị Tiểu Cực Cung Cung Chủ, cũng là một Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ. Nhưng thoạt nhìn thì thấy thần thông của nàng thấp hơn Hàn Ly thượng nhân không...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng