Cô gái đi xe đạp điện

Phần 19

Vài ngày sau đó…

– Mày làm cái gì mà mồm mày đủ 7 sắc cầu vồng thế kia hả em? – Chị nó quát ầm ĩ hết cả nhà lên.

– Em…thổi bóng bay. Hỳ. – Nó cười trừ.

– Điên à, có cái bơm bóng sao không dùng.

– Thối nhanh hơn chứ. – Nó gân cổ cãi.

– Nhoe nhoét phẩm mầu thế kia, ung thư bỏ bà.

– Kệ em. Chị đi làm đi. Xùy xùy. Đến khổ. Lần sau thì tự dắt xe nhé. Gọi xuống dắt cái xe thôi mà chả cảm ơn được một câu đã trù ẻo.

Nó bậm bịch đi lên nhà dù vẫn nghe văng vẳng tiếng chị nó ở dưới hét như trêu ngươi “ thằng điên”. Nhưng dù sao 10h vẫn thấy tin nhắn bà ấy gọi dậy “thịt chị để trong tủ lanh, xào rồi… Tí cho vào lò mà quay. Ngủ ít thôi. Con lợn. Nhớ ăn thêm rau đấy”

“Reng… reng… reng”

Nó tưởng chị gọi về nhưng hóa ra Dương gọi.

– Gì thế, bảo gọi sau 12h cơ mà.

– Em được chị Linh ủy quyền gọi anh dậy đấy nhé. Chị bảo anh làm cái gì mà mồm toàn phẩm màu, anh định thổi hết gần 1 nghìn quả bóng bằng mồm đấy à?

– Kệ tao.

– Phổi trâu.

– Thế thôi chả làm nữa nhé.

– Mà anh làm đến đâu rồi?

– Mới thổi thôi, vất đầy phòng chưa kết.

– Thế anh định mang đống bóng ấy đến nhà em kiểu gì.

– Ờ nhỉ. – Nó ngớ người.

– Hihi. Hóa ra anh cũng có lúc hâm hâm. Thôi qua nhà em đi. Có em với bác giúp việc thôi. Để em xem nào thế nào em phụ cho.

– Thế có được ăn cơm không?

– Bún chả nhớ… đồ tham ăn.

– Thế nấu đi. Tao qua.

– Ok anh. – Chắc lại cười toe.

Nó lại đứng trước gương lườm lườm mình, định bụng mặc cái quần ngố và cái áo cộc tay thôi. Nhưng ngắm nhìn lại đống cá chép đang tung tăng bơi lội. Nó lại ngậm ngùi khoác thêm cái áo dài tay vào, dù chỉ là một cái sơ mi sờn cũ. Nhưng ít ra trông nó giống một người bình thường. Nó chợt thở hắt ra và tự nhủ…” Kiên..dạo này mày ủy mị như đàn bà vậy”

– Mở cổng đê, tao đang đứng trước nhà này. – Nó cầm máy điện thoại gọi cho con bé, đứng núp núp vào một gốc cây, cảnh giác như thể bố của con bé sẽ ra mở cổng chứ không phải ai khác. Nó cũng chả hiểu sao nó phải sợ ông ấy, sao không cứng như cái đêm hôm nào. Ừm, chắc là ngại thôi, hẳn là thế.

Con bé mặc bộ đồ ở nhà, giản dị ra mở cổng, nó mới thở phào một cái nhẹ nhõm. Dắt được cái xe vào sân, nó ném bịch cái túi bóng bay to tướng xuống salong và ngồi xuống than thở

– Nóng chết mẹ.

– Ít nói bậy thôi anh – Nó nhăn mặt rồi gân cổ gọi – Bác Phúc ơi, bác pha hộ cháu cốc nước chanh nhé.

– Đợi bác tý bác lau nốt tầng hai. – Tiếng một phụ nữ tầm trung niên nói vọng xuống.

– Có chanh à?

– Có ạ, có cả đá và đường trong bếp.

– Thôi để tao tự pha. – Nó nói vọng lên tầng – Bác ơi để cháu tự pha cũng được ạ. Bác cứ lau đi ạ.

Một lúc sau nó bê nguyên cả 3 cốc nước chanh đầy sóng sánh ra, còn khéo léo đặt cả một lát chanh mỏng trên. Bà bác già rối rít.

– Ôi trời, cậu cẩn thận quá. Cậu là bạn của Dương à?

– Cháu là bạn bác ạ. Có gì đâu, cháu bán nước chanh mà, trổ tài tí, nhở. – Nó liếc mắt sang cái Dương, ý như nhắc con bé về chuyện hồi xưa con bé bảo nó làm pha chế, nhưng mà con bé vẫn đang mải thưởng thức cốc nước chanh nó vừa pha.

Bà bác giúp việc cười hiền hậu.

– Nhưng mà tôi không phải mẹ nó đâu cậu ạ.

– Cháu biết rồi, mẹ Dương đi vắng. Cháu chả gặp cô ấy 1 lần rồi Dương nhỉ. Sợ chết khiếp. – Con bé lườm lườm nó. – Mà bác đừng gọi cháu là cậu, cháu sợ đấy. Cháu có phải quý tử cậu ấm cô chiêu như mấy bạn của Dương đâu.

– Bác là bác cứ cẩn thận thế, không các cô các cậu lại phật ý – Bác cười – Chứ bác ở đây từ hồi còn ông cụ ý, nhà này ai cũng coi như người nhà. Có mỗi cái cậu gì gì đến là bác sợ nhất đấy Dương ạ. Mà sao dạo này không thấy cậu ấy đến nhỉ.

– Bác ơi, bác đi nướng chả đi. Cháu ngồi làm cái cổng bóng cho em cháu chút. – Con bé đánh trống lảng.

– À, làm sinh nhật cho nhóc đây hả. Thế bác đi nấu cơm nhé. Hai đứa cần gì gọi bác. À này cháu tên gì nhỉ? Ở lại ăn cơm luôn nhé.

– Vâng ạ. Cháu đến giờ này là xác định ăn chực mà bác. – Nó cười.

– Này, cứ tự nhiên thế là bác quý đấy. Để bác làm bún chả hai đứa ăn nhé. Có gì cứ gọi bác.

Nó và con bé vâng vâng dạ dạ. Rồi ngồi kết bóng với nhau. Cứ 1 chùm 3 quả thì 2 màu này 1 màu kia. Đứa thổi đứa bơm rồi lại tết, độ một lúc thì cũng kết được khoảng hơn 1m cổng. Con bé nhìn sản phẩm tay chống cẳm và hỏi nó ánh mắt nghi ngờ.

– Anh bảo là tết hai cổng bóng một mình thật hay điêu thế.

– Thật… – Nó gãi đầu – Nhưng mà là tết loạn xạ, không phải xoắn màu. Tối qua tao mới lên youtube học cách xoắn nhưng mà có vẻ không hợp lý lắm. hì

– Thế mà nói như đúng rồi. Em nghĩ là dẹp cái dự án cổng bóng này đi. Nhìn cứ thế nào ý.

– Thế giải quyết chỗ bóng này thế nào?

– Hmm… làm người bóng đi anh. Hai con ở ngoài, 2 con ở trong. Anh bện thân và tay thôi, rồi mình mua bóng mặt mickey treo lên đầu là thành người bóng. Em xem trên mạng người ta có dạy làm đấy.

– Nhưng tao chưa xem.

– Thế anh lên tầng 3 lấy giúp em cái ipad xuống đây. Em tải hết clip về rồi ý.

– Mày lên mà lấy, phòng con gái để người lạ vào à?

– Em bơm bóng nãy giờ mỏi hết chân rồi. Còn anh thì thổi bằng mồm mà.

– Hừm…

Nó hậm hực bước lên cầu thang, thực ra nói thế chứ cũng muốn xem con bé ở chỗ nào. Tò mò mà. Bước lên tầng 3, khoảng ngăn giữa tầng 2 và 3 là một chiếc cửa nhôm kính màu vàng, kính đen kiểu cũ, loại dày dày mà bây giờ ít thấy. Bên trong có một mùi hương trầm nhè nhẹ bay ra. Ngước lên phía giếng trời nó thấy làn khói hương tỏa ra bay dập dờn một cách ma mị. Vừa đưa tay nắm lấy cánh cửa định vặn chốt, thì con bé từ phía sau nắm lấy tay nó khiến nó giật thót mình, suýt ngã ngửa ra đằng sau.

– Khoan đã. – Con bé thở hổn hển mặt tái mét, vừa sợ sệt vừa như lo lắng điều gì, chắc hẳn nó vừa vội vàng chạy như tên bắn lên đây – Phòng em hơi bừa, có ít đồ con gái, anh đừng vào.

Nói rồi con bé lách mình qua, đóng sầm cửa lại mặc kệ nó đừng sững như trời trồng, nghe lạch cạch cả tiếng chốt trong. Chưa kịp định thần ra chuyện gì, đã thấy cửa mở, con bé lại lách người ra ôm cái ipad trước ngực, nói khẽ:

– Xuống nhà đi anh.

Nó nghe theo như một cái máy, vẫn ngoái lại đằng sau nhìn căn phòng ánh mắt tò mò. Chẳng lẽ con bé phải ngủ ở phòng thờ à??? Được mấy bước chân nó khẽ nói.

– Hương trầm thơm, nhưng ngửi nhiều không tốt cho sức khỏe đâu.

– Vâng ạ. – Con bé giọng trùng trùng.

Tự dưng nó cảm thấy không khí vui vẻ ban nãy như bị một màn sương mờ che phủ. Điều mà mãi sau này, nó mới có thể giải thích nổi vì sao…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Thông tin truyện
Tên truyện Cô gái đi xe đạp điện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 03/12/2016 03:06 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Con đường bá chủ – Quyển 4 - Tác giả Akay Hau
Ở trong Khinh Vũ Cung ân ái đến gần mười ngày, Lạc Nam mới thỏa thích rời đi. Hồ Khinh Vũ trở thành nữ nhân thứ hai cùng hắn đại chiến liên tục chỉ sau Diễm Nguyệt Kỳ... Không phải hắn không muốn sủng ái những thê tử khác trong thời gian dài, chẳng qua thân thể các nàng sẽ chịu không nổi mà thôi... Vừa bước khỏi Cung Điện, ánh mắt Lạc Nam lập tức bị một cảnh tượng thu hút... Bên dưới Cực Lạc Suối, một thân ảnh tuyệt mỹ khuynh thành như ẩn như hiện sau làn hơi nóng, mái tóc tử lục ướt át rủ xuống bờ mông, tấm lưng trần trơn trượt không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Người vợ hiện tại của tôi
Phần 8 Chắc có người sẽ hỏi sao mình không đi báo công an... Xin lỗi nhé... Sống cùng lũ bạn làm xã hội nên động vào công an khác gì nó tự tay giết chính bạn của mình... Và lại từ lúc nó bắt được tay chân của lão thì nó cũng đã có kế hoạch sẵn rồi... Tiếp tục nào... Đêm hôm đó sau khi bắt được lão già thì nó cũng bắt đầu bước tiếp theo... Ngày hôm sau cái số tiền hai tỉ nó vay khắp mọi nơi thì phải giải ngân ngay lập tức. Cũng mất kha khá tiền lãi vay vì phải vay theo ngày lãi mẹ đẻ lãi con... Hai tỉ chứ đâu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex nhẹ nhàng Vợ chồng
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 - Dịch giả Meode
Hồ Phu Nhân cùng Tống Thanh Thư liếc mắt nhìn nhau, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không ngờ là điều kiện đơn giản như thế, nào đâu Hồ Phỉ lại kên tiếng nói: Trước khi bái sư, điệt nhi có một việc cần phải biết rõ... Chuyện gì? Độc Thủ Dược Vương kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn. Hắc sát hàn băng là của đại sư phải không? Hồ Phỉ từng câu nhấn mạnh hỏi. Không sai, là lão nạp luyện chế từ lâu rồi, có điều xét thấy nó quá mức âm độc, xưa nay chưa có từng dùng qua. Độc Thủ Dược Vương suy nghĩ một chút rồi đưa ra đáp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ máy bay Đụ tập thể Truyện cổ trang Truyện NTR Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng