Cô gái đi xe đạp điện

Phần 56

3 năm trước…

– Con đã gặp cái Ly chưa? – Câu hỏi của mẹ làm nó giật mình, mắt thôi nhìn trận cầu trên tivi.

– Dạ, rồi ạ… Sao mẹ biết chuyện ấy?

– Con bé vẫn khỏe phải không?

– Vẫn khỏe và có một công việc tốt mẹ ạ. – Nó nói với vẻ hờ hững.

Mẹ nhìn nó một hồi , có lẽ là khá lâu rồi mới hỏi thêm.

– Vậy con nghĩ sao về lời đề nghị của nó.

– Sao cơ ạ? Sao mẹ biết chuyện ấy? – nó ngạc nhiên.

– Có gì mà mẹ không biết. Mẹ đẻ ra chúng mày cơ mà. – Mẹ nó cười.

– Là mẹ gọi Ly về phải không? Có phải mẹ đã nói với Ly chuyện của con?

– Mẹ muốn đưa con thứ này… – Mẹ nó lấy trong ngăn kéo ra một cuốn sổ nhò màu xanh xanh và một ít giấy tờ đặt lên bàn. – Đây là hộ chiếu của con cùng toàn bộ hồ sơ, giấy bảo lãnh, chứng minh tài sản…

– Khoan đã mẹ – Nó vội vàng ngắt lời – Con có đi với cái Ly đâu? Con sẽ ở nhà mà mẹ…

– Cứ bình tĩnh để mẹ nói đã, đừng ngắt lời mẹ.

Mẹ hơi lừ mắt nhưng không hề đáng sợ như những lần trước mà trái lại, giống kiểu lừ yêu nó ngày xưa hơn. Nó ngoan ngoãn ngồi im lắng nghe nốt những lời còn lại.

– Mẹ biết là bấy lâu nay nhà mình có rất nhiều chuyện xảy ra, đặc biệt là với con. Dù không muốn phải nói những lời này chút nào, nhưng mẹ thừa nhận, phần lớn những chuyện ấy là bắt nguồn từ suy nghĩ của mẹ. Mẹ già rồi, so với các con là hai thế hệ khác nhau, điều đó khiến cho suy nghĩ của mẹ khác, không giống với các con, không hiểu các con và ngược lại cũng không biết được các con nghĩ gì. Mẹ chỉ quan tâm tới những cái mẹ nghĩ là tốt cho các con, cho gia đình, mà không tìm hiểu xem những thứ đó có thật sự cần cho các con, những thứ đó các con có mong muốn hay không.

– Dạ… – Nó khẽ trả lời.

– Cho đến khi có chuyện xảy ra rồi, mẹ vẫn đinh ninh là mẹ đúng, gia đình mình rất giống nhau, đều cố chấp, đều khó chấp nhận là mình sai. Cho đến dạo gần đây, mẹ được nhìn thấy ảnh cháu ngoại – Nghe đến đây mắt nó sáng lên toan ngắt lời thì được mẹ ra hiệu dừng lại – Phải, đúng là con của cái Linh, mẹ mới hiểu hết rằng những thứ trước đây mẹ áp đặt cho các con, cái đó không được gọi là hạnh phúc, không được gọi là gia đình. Cái mà các con cần là một gia đình thật sự, một mái ấm yên bình thì mẹ đã không làm được, mẹ chỉ như một mái nhà che chắn cho các con mà thôi. Một mái nhà hoàn toàn vô cảm. Con biết không, có những thứ rất khó nói ra, đặc biệt là lời xin lỗi từ một người mẹ, rất khó khi ở địa vị của mẹ mà nói lời ấy với con cái của mình. Thế nên, mẹ chỉ có thể làm bằng hành động. Cái Linh và thằng Cường đã đồng ý bảo lãnh cho con sang Úc, mẹ nghĩ là sẽ tốt hơn cho con nếu có một nơi nào đó để làm lại. Về phần mẹ, mẹ vẫn chưa già, vẫn tự lo được nhiều việc. Hơn nữa mẹ cũng muốn quy y tu tại gia để có thời gian ở một mình tĩnh tâm suy nghĩ lại về mọi thứ.

– Mẹ… – nó quỳ xuống ôm lấy chân mẹ khóc, ừ, lại khóc. Nó còn biết làm gì hơn nữa?

– Ngoan nào, sao lại khóc rồi? Mấy đứa chúng mày chẳng đứa nào ra dáng người lớn cả.

– Con sẽ không đi đâu mẹ ạ. Con ở đây quen rồi, con cũng không cần phải làm lại cuộc đời hay gì cả. Chỉ cần thay đổi cách sống đi là được, có quan trọng đâu mẹ.

– Thế không muốn sang đấy gặp người yêu à?

– Con có còn yêu cái Ly đâu, với cả nó ở Mỹ mà mẹ. Con không quan tâm.

– Thế còn con bé Dương thì sao?

– Mẹ… mẹ biết Dương ở đấy? – nó vội vàng bật dậy hỏi.

– Trước khi đi, nó có qua đây chào mẹ. Nó nói là sẽ sang Úc một thời gian. Nó dặn mẹ là quan tâm hơn tới con, nó đi rồi sợ sẽ chẳng còn ai quan tâm được tới con nữa.

– Vậy sao… – Nó thẫn thờ – Nhưng mẹ ơi, Dương nó lấy chồng rồi? Mẹ biết chuyện ấy không?

– Sao con biết?

– Con nhìn thấy ảnh cưới của Dương…

– Mẹ không biết chuyện ấy thế nào, nhưng nó nói, nó đi rồi sẽ quay về, nó sẽ đợi con thay đổi. Nó là một con bé rất lạ. Nhưng dù thế nào, mẹ cũng tin nó là đứa biết giữ lời.

– Mẹ… Con không biết nữa.

– Nó bảo nếu con lúc nào còn nhớ nó hãy đi tìm nó, cứ tìm đi rồi nhất định sẽ thấy.

Nó chạy hùng hục như điên lên một ngọn núi đã vôi bạc trắng sau khi vội vàng gửi chiếc xe dưới quán nước ở chân núi. Không mất quá lâu để nó tìm thấy một bãi đá quen thuộc, nơi có hình trái tim với tên hai đứa được xếp bằng những viên đá vôi mốc meo màu rêu phong. Tên nó đã được xếp lại, một cách gọn gàng ra ngoài trái tim. Bên trong chỉ còn lại tên Dương với một khoảng trống. Nó tần ngần nhìn lại cảnh vật, nơi đây vẫn vậy, vẫn như mấy năm về trước chẳng có gì thay đổi nhiều, chỉ trừ bãi đá của hai đứa nó.

Như vô thức, nó nhặt từng hòn đá lên, xếp lại vào chỗ cũ một cách ngay ngắn sao cho tên nó lại nằm phía bên trong như cũ. Vô tình, nó thấy một hộp sắt nho nhỏ được chôn ngay dưới viên đá to nhất cuối cùng, để lộ cái nắp bằng inox vẫn còn sáng màu phía. Nó dùng cả hai tay cào đất lên để lấy chiếc hộp, vội vội vàng vàng như sợ ai cướp mất. Bên trong là một mảnh giấy nhỏ.

“ Nếu là người lạ vô tình đọc được những dòng chữ này, xin hãy dừng lại, hoặc nếu vì tò mò mà đọc tiếp mong hãy chôn nó lại vào chỗ cũ. Cảm ơn.

Còn nếu là anh… Đó phải chăng là định mệnh hay phép màu?

Thời gian qua anh ra sao? Có nhớ em nhiều không? Nếu có thì mong anh hiểu rằng, em đã từng nhớ anh nhiều hơn thế rất nhiều. Và nếu giờ chưa phải là quá muộn, thì em vẫn đang còn nhớ anh cồn cào ở một nơi rất rất xa, anh biết không?

Em biết là những gì em nhận được là xứng đáng. Xứng đáng bởi vì đã từng có lúc em lừa dối tình cảm của anh. Mặc cho những lời giải thích, mặc cho sau này em đã phải trả giá bằng cả tình cảm của mình. Thì những gì em nhận được vẫn là xứng đáng.

Nhưng có bao giờ anh biết rằng, dù thế nào thì thực sự em vẫn là một cô gái, một con người có tình cảm như bao con người khác, và tỉnh cảm ấy em lại trót trao về anh. Số phận nó vẫn hay trớ trêu thế anh ạ. Ngay khi em viết những dòng này, thì trong thâm tâm em, anh vẫn là người em yêu nhất.

Em vẫn nhớ ngày đầu tiên gặp anh, giữa chốn ấy em lạc loài như thế nào. Vòng tay anh giữ em lúc ấy khiến em sau này phải trăn trở, những thái độ, cử chỉ hờ hững của anh với em những ngày đầu khiến em tò mò về con người anh nhiều hơn là yêu thích hay hận thù.

Thôi những chuyện cũ đã qua chẳng nhắc lại, em chỉ nhớ đến anh, đến những ki niệm vui, những cử chỉ quan tâm chăm sóc, anh chưa hề giận dỗi em trong suốt quãng thời gian đẹp nhất của hai đứa dù cho em có hờn giận trẻ con vô cớ, anh cũng chưa bao giờ làm điều gì quá đáng hay tổn thương đến em.

Rồi anh biết không, vì anh là một người to xác nhưng ngốc nghếch, dễ cười nhưng lắm u sầu nên chẳng biết em muốn ở bên anh lúc nào chẳng hay…

Em chẳng phải là người viết thư giỏi. Em viết những dòng này khi đang hỗn loạn vô cùng, anh có thấy nó tẻ nhạt lắm không? Em xin lỗi, xin lỗi vì bây giờ em vẫn rất yêu anh.

Em sẽ đi xa một thời gian, chắc là thế anh ạ. Em xin lỗi vì em cũng như ai kia, bất ngờ đến rồi lại bất ngờ đi rất xa. Nhưng điều duy nhất an ủi em là khi em đi không làm anh dằn vặt.

Nhưng dù sao, em vẫn mong anh có thể đọc được những dòng này. Vì biết đâu, anh vẫn còn yêu em? Phải không? Anh đến đây là để mang hai đứa về bên nhau hay để chia xa đôi ta mãi mãi?

Dù em sẽ đợi, Dương là ánh nắng. Ánh nắng thì ấm áp có ở khắp nơi. Anh sẽ đi tìm Dương của cuộc đời mình chứ?

Em sẽ đợi…

Yêu anh”

Nó gấp gọn lá thư ôm vào ngực như muốn hét lên. Dương, em ở đâu thế? Em có biết là giờ trong cả cơn mơ, anh cũng cần em, em biết không Dương???

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Thông tin truyện
Tên truyện Cô gái đi xe đạp điện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 03/12/2016 03:06 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Sát quỷ nhân (Update Phần 15) - Tác giả Livle19
Sáng sớm hôm sau, Nguỵ Mã còn đang lờ mờ tỉnh dậy thì đã không thấy Lương ở giường bên. Ngày hôm qua, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì cả hai tên nhóc được chiêu đãi bao nhiêu là sơn hào hải vị, bao nhiêu của ngon vật lạ trên đời, nào là thịt bò, lợn rừng quý hiếm rồi các thể loại. Phải công nhận một điều là rất ngon, cực kỳ ngon. Ăn uống no say, Lương và Ngụy Mã dẫn đến phòng ngủ khá rộng lớn, nếu chuẩn ra so với hai nhóc thì quá rộng. Trước kia sống ở nơi bé tẹo tèo teo thì những thứ trước mặt Lương quá đỗi xa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex hiếp dâm
Giang hồ gác kiếm (Full) - Tác giả Cuti1989
Phần 22: Giang hồ gác kiếm có được không? 8 tháng Sau... ... Phạch... Phạch... Phạch... Sướng cái lồn quá chồng ơi... ahhhhh... Hừ... hừ... sướng con chim quá vợ ơi... Âm thanh đầy dục vọng phát ra từ căn phòng, bên trong là cảnh tượng người đàn ông trung niên cơ bắp quần quần đang khoả thân, với con chim to tướng đang quỳ trước cửa lồn của cô con dâu thúc từng cái vào cái lỗ lồn đang chảy nước trắng đục, mu lồn nhô cao và múp, lông lồn thì đã cạo trắng như lồn trẻ em, 2 mép lồn sưng đỏ ửng. Cái bụng to tròn như cái trống đang nằm ngửa bị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Sextoy Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội
Song tính (Full)
Phần 33 Tối đến gã đàn ông về nhà, việc đầu tiên là ôm Chu Cẩm hôn hít đã đời, lại quay sang đùa nghịch với Chu Chu, hỏi rằng nhũ mẫu đã cho cậu uống thuốc chưa. Bà ta gật đầu, thần sắc bình tĩnh đi vào bếp, lúc đi ra có mang theo một ly nước cam, còn nói là do đích thân Chu Cẩm chuẩn bị. Hạo Hiên thần sắc rạng rỡ vòng tay ôm eo cậu, không giấu nổi vui mừng vội vã hỏi. “Bảo bối, sao vậy? Em khiến anh thật bất ngờ. Hôm nay có gì đặc biệt sao?” Chưa để Chu Cẩm kịp trả lời, hắn ta bưng ly lên một hơi uống...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện sex cưỡng dâm

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng