Người ta nói, đi 1 ngày đàng, học một sàng khôn, nhưng đi nhiều rồi mới thấy sợ! Tôi sợ những thứ giả dối và toan tính của con người…
Hắn vào đại học, điểm không cao, nhưng đủ để mấy đứa… rớt phải ngước nhìn. Ngày đầu vào trường, thấy ngộ lắm. Đâu còn cảnh những cô nữ sinh áo dài trắng thước tha dạo quanh trường, tay bịch cóc bịch ổi, vừa ăn vừa… chọi. Ở đây người ta bận đồ thường có, áo trắng có, đồ theo kiểu cà-ra-vát với váy xòe cũng có. Nhưng đối với hắn, chả có ai đẹp cả. Hắn thích con gái mặc áo dài, mặc áo dài thì không có đứa kon gái nào xấu cả!
Mấy ngày đầu, đi học, chủ yếu là nghe mấy ông thầy nói tầm xàm, đại loại như trường ta bự ra sao, toa lét trường đẹp thế nào… Hắn cúp! Đi vòng vòng xem gái trường đẹp thế nào coi bộ hấp dẫn hơn! Đúng là trường đại học, kon gái phần lớn là… độc hại. Toàn thuộc diện phải đi diện nhan sắc mặn chát không! Có lẽ mấy đứa đẹp ở cấp 3 bị lọc bớt, thôi kệ…
Học quân sự! Trường hắn thuộc dạng rộng, nên học quân sự trong trường, cũng đỡ. Ở cấp 4 này rùi, thì hầu như hồn đứa nào đứa đó giữ, nhìu khi cùng lớp cũng chả nhớ được tên. Bởi vậy, học quân sự giống như 1 cái chuồng để chúng sanh năm nhất vào giao lưu… Kìa! lớp kế toán, nhìn vô thấy toàn giống cái không. Ồh! Lớp quản trị hơn nữa lớp là động vật có… sữa. Nhưng sao lớp cơ khí mình toàn là mọi với mọi không, nguyên 1 đám chung lớp mà mắt cứ bay qua mấy lớp bên cạnh, haizzz.
Con trai mà, khoái ngắm gái, hắn cũng vậy. Nhưng hắn không nhìn 1 cách bặm trợn như người ta. Nhìn như vậy dân chúng coi thường dân cơ khí. Hắn chảnh, nhìn mà như không nhìn, hắn trốn lên tầng trên, dòm xuống thấy rõ hơn, dòm thoải mái, mà giữ được khí khái của đàn ông.
Tự nhiên hắn thấy bên lớp quản trị có cô bé xinh cực kì, tóc dài như suối. Ngộ lắm, hắn đặc biệt thích những cô bé tóc dài, dài dài ơi là dài. Con gái tóc dài mới nữ tính, mẹ hắn bảo thế!
Mon men, mon men, áp dụng chiêu bò lê trên đất mà ông thầy mới dạy, hắn vượt biên qua lớp quản trị, ngồi gần gần con bé. Mấy ông thầy nhìn hắn, tặc lưỡi:
– Cái thằng này chăm thế, chỉ có nó để ý mình dạy gì, rồi thực hành sốt sắn, mấy đứa kia toàn chém gió với tia gái!
Người gì đâu mà xinh thế nhỉ, Ít nhất nhỏ cũng thuộc dạng xinh nhất… chuồng! Hắn mún số phone, nhưng có lẽ tại trường mới xây, xi măng còn ướt, hắn như bị dán xuống đất, không cách nào bò lại gần mà bắt chuyện. Thôi, cứ ngồi xa xa mà ngắm hoa tạm vậy
Mấy ngày sau, không học cùng giờ với lớp quản trị, đồng nghĩa với việc hắn mất sóng với nhỏ tóc dài. Thẫn thờ! Sao không thấy nhỏ có 1 ngày mà hắn thấy thiếu thiếu… Hắn lên khoa Quản trị copy cái thời khóa biểu của nhỏ về. Đang lò dò chụp hình lại cái thời khóa biểu, tự nhiên có người nói: “Làm vậy chi cho cực vậy em, để thầy cho 1 tờ”
Thì ra là ông thầy bên khoa quản trị! Ổng đưa tờ TKB xong, hỏi hắn học quản trị hả, hắn gật đại, rồi ổng nói, con thầy nó cũng học quản trị, chắc chung lớp, nó tên ABCD… rồi “Con học chung với bạn nó nhớ nhắc nhở bạn học hành…”, rồi %^$%#^*(… Chịu trận 1 hồi, ổng thả hắn đi, hú hồn! Công nhận, cua gái cực thiệt!
Mò lên lớp Quản trị mà nhỏ đang học, hắn đứng ngoài lớp đi qua đi lại, lộn qua lộn lại, lăn lên lăn xuống, mà không biết có nên vào hay không. Vả lại hắn cũng mún tìm xem nhỏ ngồi chỗ nào. Nghía nghía vô, thấy cảnh tượng hãi hùng… Nhỏ ngồi kế bên 1 thằng, đẹp trai không bằng hắn, cao không bằng hắn, chắc chắn nói chiện không bằng hắn, chỉ có điều thằng này nhanh chân hơn hắn!!!
Hình như tụi nó là bồ! Trời, nhỏ cười với nó! Thằng đó cười lại! Trời! Gian phu dâm phụ! Lên tăng xông, hắn đoán vậy, soi gương thấy mặt đỏ đỏ. Dân chúng đúng lẹ, mình tưởng mình nhanh, ai ngờ nó nhanh hơn, nó học cùng lớp, vừa thua cự ly, vừa sai tốc độ. Ván này không tới chót không xong, chẳng nhẽ đi đập bàn cướp xòng ?
Nhỏ dòm dòm ra, thấy hình như có ai cứ lăn lộn trước cửa lớp. Hắn dọt mất dép!
Hắn lững thững đi bộ xuống 13 tầng lầu, đầu óc trống rỗng. Chỉ hơi mang máng là hắn đã mất 1 cái gì đó quan trọng lắm… Nhớ lại cái nụ cười như thiên thần của cô bé ấy, lòng hắn nao nao lạ. Nhưng khi nghĩ tới nụ cười ấy không dành cho hắn, trong lòng bỗng dâng lên 1 cái gì đó rất khó chịu! Hắn ghen chăng? không thể, người ta thậm chí còn chưa từng nói chuyện với hắn 1 câu nữa mà.
Ông bà nói đúng thiệt: “Đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai”. Hắn đâu có ở ác mà lần này bị Thiên Lôi chơi 1 cú đau thế nhỉ! Và hắn quyết định bỏ cuộc 1 nửa…
Trong “Kua gái tam tạng kinh” vốn có 1 câu chân ngôn thế này: “Không bao giờ uống 1 cái ly nước mà người khác đã uống rồi!”. Hắn đã học bấy cái bìa tập KGTTK này, và dĩ nhiên, học 1 hiểu 10, Hắn thêm vào đằng sau 1 câu: ” Tuy nhiên, nếu cái ly đó… rửa rồi thì vô tư đi”
Đối với hắn, bỏ cuộc 1 nửa có nghĩa là án binh bất động! Trong hoàn cảnh này, ta phải thu thập tin tức tình báo, nắm rõ lực lượng quân địch, để còn biết đường mà đánh. Ngày ngày hắn học tập Anh Hùng Núp, thập diện mai phục, mỗi lần “người í” đi học về, hắn đều ở gần đó. Chỉ ở gần thôi, hắn chưa bao giờ có ý định bắt chuyện cả. Vì sao ư, vì không cần thiết!
Phụ nữ vốn giống như những cành hoa vậy! Đôi khi, ta chỉ nên ngắm nhìn những cành hoa ấy, vì nếu ta ngắt nó đi rồi, ta sẽ chứng kiến nó phai tàn theo thời gian. Tốt nhất là cứ để thằng khác bứng về trồng, nó tốn công chăm sóc, mình thì nhìn free là được rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô gái ngày xưa |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện teen |
Ngày cập nhật | 29/12/2017 13:36 (GMT+7) |