Cô giáo chủ nhiệm

Phần 105

Hội đồng Trường được nhắc đến mấy ngày nay cũng đã tới. Như thường lệ thì thứ 5 hàng tuần bọn học buổi chiều chúng tôi chỉ có 2 tiết thôi, 3 tiết còn lại thì để cho lớp nào có thao giảng dự giờ hoặc họp hội của các thầy cô. Riêng tuần này thì tất nhiên 3 tiết sau sẽ dành thời gian cho Hội đồng Trường.

Chiều 2h nắng nóng chang chang, tôi phóng cái xe đạp tàn tạ về rồi bay lên ghế salon định đánh giấc nồng bất chấp thế sự.

Sợ là sợ đuổi học, mà nghĩ sao chuyện đó xảy ra.

Sợ là sợ tai bay vạ gió đồn đến tai mẹ tôi??

Èo, vừa nghĩ đến đó là tay tôi nó run như cầy sấy rồi. Đã không được đi thi mà còn lùm xùm đánh nhau, hic. Phải ăn nói thế nào đây.

Tính ra điều tôi sợ rất hợp lý và có nguy cơ xảy ra. Vì mẹ tôi là công tác y tế hơn chục năm ở đây rồi, đa số thầy cô trung niên trở lên đều biết hết. Cô Yến còn rành mẹ tôi luôn mà. Chưa kể ba tôi là nhà báo, đó là sự thật chứ tôi không hề bịa ra để hù thằng Thắng. Nói chung cái nhà tôi thuộc dạng… Người lớn ai ai cũng biết.

Hết ngồi coi tivi lại nằm dỗ giấc ngủ, chịu không nổi liền lượn xuống rửa hết chén ly để lấy lòng trước mẫu hậu. Mặc dù có thể mẹ tôi sẽ chẳng bao giờ biết chuyện tôi “đánh nhau” ở trường.

Úp cái ly cuối cùng vào rổ thì có tiếng điện thoại, chậc, lại nghe bà bác nổi điên nữa rồi.

Nhưng mà chạy lên nhìn vào màn hình điện thoại thì thấy một số quen thuộc khác.

– Dạ cô.

– Thoát rồi nhé, tổng số phiếu là 8/2 nghiêng về em.

– Ủa sao giống bầu cử vậy cô?

– Ừ, hì. Thôi chỉ làm kiểm điểm là xong. Mai mốt không được dính đến mấy chuyện này nữa nghen.

– Dạ, em cảm ơn cô.

– Hi.

Nằm thêm tí nữa thì ba mẹ tôi về, cũng khá là hài lòng vì hôm nay thằng con cả tự dưng xuống rửa bát mà không phải kêu réo gì hết. Mẹ thì nhìn tôi với cái ánh mắt nghi ngờ kiểu thế nào tí nữa cũng đòi hỏi gì đấy. Chậc, nghĩ sao thế, tôi là người thế nào cơ chứ.

Rồi tầm 7h tiếng chuông điện thoại cũng vang lên, tôi bay lại “đớp” liền.

– Alo!

– Tui nè! – Hic, sao mà giữa tiếng bà giáo với tiếng cô Yến chào hỏi tôi cách xa nhau một trời một vực vậy.

– Biết mà, hề hề.

– Hừ, còn cười cho được. Mấy người bị truất quyền đi thi rồi. Cười đi, cười nữa đi!!!!!

– Ớ, là… là sao? – Giờ thì tôi đơ thiệt rồi các bác ạ, sao tự nhiên mỗi người nói một kiểu, sao kì vậy.

– Sao trăng cái gì, tui nói rồi nha, ở nhà mà sám hối đi, tui mà thấy mấy người ở đâu là tui ….. Lột da nấu cháo liền.

Vỡi, nghe cái giọng cố mà nín cười của bả kìa. Sao mà tôi ngu thế không biết, bả xạo 1 phát là tôi tin sái cổ.

– Thôi được rồi, mà ai thông báo cho cô biết tin vậy?

– Cô Hương, hì.

– Hờ, nghĩ sao mà bị truất quyền đi thi mà vẫn có người vẫn cười hì hì cho được.

– …………….

– Không đúng à?

– Giờ mấy người tin là tự tui truất thiệt không? Khỏi cần ai đụng tay vô luôn.

Nghe bả nổi sùng là tôi im re, thu càng liền. Hic, tôi đúng là có tiền năng trở thành một thằng sợ vợ chính cống.

Chậc, người ta nói “Qua cơn mưa, trời lại sáng” quả không sai, giờ cơn mưa “Nguy cơ truất quyền đi thi” đã qua, bầu trời trong xanh, lòng tôi cũng thơm ngát hoa hồng khi nghĩ đến tương lai.

À, mà cái tương lai nó hơi có vấn đề. Thật ra chuyện thằng Thắng tôi vẫn chỉ là hù, tuy ba tôi là nhà báo cỡ xịn nhưng nếu tôi mà có mệnh hệ gì thì chắc ông cũng không dùng báo chí để giải quyết đâu. Công an thì tôi tin chắc là sẽ giúp nhà tôi vì ba tôi chơi thân với Giám đốc Công an Tỉnh, nhưng mẹ tôi chưa chắc gì để ba nhờ đến họ. Vậy là giờ cùng lắm là công an địa phương. Thôi kệ, hù được nhiêu hù, chờ tới cái giây phút tôi phải nằm cáng vô bệnh viện rồi tính. Ngày đó tôi đã đối mặt với cái bọn “xã hội đen đường phố” như thế, nhưng vẫn không có khái niệm sợ hãi cho lắm, vì chắc nói gì thì nói chứ tôi vẫn con xem thằng Thắng là cái thằng ngồi kế tôi trong lớp. Tuy nhiên không thể gọi nó là bạn được.

Mấy ngày tiếp theo thì là cái điệp khúc…

– Nè, làm đi, làm từ giờ… – Bả ngước lên nhìn đồng hồ – Tới 11h rồi ăn cơm.

– Cái gì? Cô giỡn hả? – Bấy giờ tôi mới nhận ra cái số lượng bài mà bả cho, lạy chúa, 35 bài, 1 đề bài là 10 dòng, toàn là những dạng bài khác nhau

– Tui dạy mấy người từ đó giờ mà giờ còn chê hả? Ờ, vậy nâng lên.

– Em lạy cô, nghĩ sao vậy, 35 bài mà làm trong.. Trời ơi có 3 tiếng thì làm sao mà làm?

– Dư, nghĩ sao 1 bài được tận 6 phút mà.

– …………….

– Hì hì, làm đi, chủ nhật tuần sau là thi rồi.

Hết nói nỗi, còn dự trù thời gian từng bài cho tôi làm luôn cơ đấy. Hic, cuộc sống luôn vật vã, với bao nghiệt ngã….

Mà tính ra là tôi lo hão, thằng Thắng hình như có ép phê với những lời hù của tôi, nó án binh bất động, tới khi nó biết tôi vẫn đi thi vòng Tỉnh vẫn không hề nói gì.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời..

– Nguyên, cô Phương gọi con nè.

– À.. Dạ!

Vừa rửa tay hoàn thành sự nghiệp “rửa chén” vĩ đại ở nhà, thiệt chứ số lượng chén mà tôi phải rửa hôm nay chắc cỡ cái đám giỗ nhỏ luôn chứ ít gì.

– Sao cô?

– Nói chuyện với tui kiểu gì vậy?

– Hê, em nghe.

– Tối nay vô học đi, chủ nhật tuần này là thi rồi.

– Ờ hớ, hehe.

– Gì mà cười dê vậy.

– Ok ok, được rồi, giờ em vào.

– Ừa!

Cúp điện thoại xuống, đang hí ha hí hửng nghĩ thầm trong bụng là vô trong đó học hành mọe gì, vô ôm nhau thì có thì bắt gặp ánh mắt tóe lửa điện của mẹ tôi.

– Nguyên, sao riết rồi mẹ thấy con nói chuyện với thầy cô không nể nang gì hết vậy?

– Uầy, có đâu mẹ, tại..

– Tại cái gì? Được cô Phương cưng riết rồi sinh hư, mày nói chuyện với cô như với bạn mày vậy hả?

– Thôi mà mẹ, thì… cũng thân nên mới nói chuyện k…

– Đừng có lí sự, mẹ mà con nghe lần nữa thì coi chừng nghe chưa?

– Dạ.

Thở dài ngao ngán, khí thế vừa ban nãy của tôi vụt tắt lịm. Mà chắc cũng tại tôi vô ý, nói chuyện hơi to nên bị mẹ nghe. Chẹp, sau này phải be bé cái mồm lại.

Chạy lên thay đồ xong chạy xuống thì lại có điện thoại, đừng nói là bà bác hồi nha. Nhưng khi nhìn vào số hiện lên màn hình điện thoại thì tôi hơi khựng lại, là thằng Khôi?

– Alo.

– ……………..

– …………

– Mày hả? Ừm.. Hôm nay mày rảnh không?

– Ờ rảnh.

– Vậy tí ra bờ sông gần nhà mày nha. Ra đó nói chuyện cho thoáng.

– Ờ, ok. Vậy… 8h nhỉ?

– Ừ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo chủ nhiệm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 18/12/2017 12:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cuộc chiến giữa các vị thần (Update Phần 78) - Tác giả Final
Phần 78: TÂY XÍCH LONG VÀ KẾ HOẠCH CHIẾM THIÊN ĐÌNH Nghịch Nam Long hóa chim to như tòa nhà Keangnam, công chúa Thanh Nga hưng phấn tột độ, cơ thể mảnh mai nhún nhảy điên cuồng trên chim rồng. Bầu ngực tròn căng lắc lư kịch liệt. Tây Vương Mẫu tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, nước dâm từ trong lồn túa ra ướt đẫm cả quần. Bà thèm được thay con ngồi lên chim của Nghịch Nam Long. Chuyện đó vạn lần cũng không nên nghĩ đến, nhưng lúc này đạo hạnh triệu năm của bà không giúp ích gì được, trong lòng chỉ còn khao khát nhục dục nam nữ. Nghịch Nam Long là nam, bà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh
Những cô nàng nghiện sex
Phần 80 Leo lên giường, My xoa xoa lấy ngực tôi nói: Ngủ như thế này mà em làm vợ anh nhỉ! Hì hì! Làm vợ nhiều cái rắc rối lắm, ham hố gì. Cứ như là người tình thế này không phải thoải mái hay sao. My mỉm cười gật đầu thì tôi hỏi tiếp: Thế hôm nay hết sức rồi hả? My lườm tôi mà nói: Có mà anh hết sức đấy nhé. Em là em còn lâu nhé, nói vậy thôi, mà em nhìn anh thế này chắc là mệt thật đúng không? Cũng tương đối đấy chứ. Hùng hục như Diệp thế thì làm sao mà chịu được, cố lắm thì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ bạn của người yêu Đụ lỗ đít Đụ người yêu của bạn Đụ tập thể Đụ vợ bạn Đụ với hàng xóm Làm tình tay ba Sextoy Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Kỹ sư tự truyện (Full) - Tác giả Tại Hạ
5 Thế đéo nào lại vào đây. Giày cao gót còn chưa tháo, váy mỏng quạt thổi bay lộ cả đoạn từ gần bẹn xuống chân, đang nằm nghiêng nên thấy có 1 đùi. Mẹ nó, phải báo ngay bảo vệ không thì tình ngay lý gian bỏ mẹ, vừa ra định mở cửa thì ọe ọe, em Vĩnh Yên quay mặt ra nôn mẹ ra nền nhà. Tao cầm điện thoại soi, đéo dám bật đèn sợ bị sự chú ý. Nhìn màn hình điện thoại thì 2 rưỡi đêm. Nghĩ trong đầu chắc bọn này đi bar say, vào nhầm mẹ phòng mình, mà mình ngủ cũng say, nó vào mà đéo biết. May là phòng khép...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình Truyện sex ở nhà trọ Truyện sex sinh viên Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng