Cô giáo chủ nhiệm

Phần 67

Hè về với ai thì vui chứ với tôi chán òm. Mua hay thuê một mớ truyện về 2 anh em nằm đọc rồi xả tung nhà, cơm nước hôm nào mà làm biếng là cứ luộc trứng mà chấm nước tương hoặc lấy dưa mắm ra mà quất. Có bữa nhà cửa không quét, chén bát để nguyên, 2 thằng tôi bị mẹ quát cho một trận và hăm he đòi tống khứ về nhà dì 3.

Không phải ngẫu nhiên mà mẹ tôi lại sử dụng đến tuyệt chiêu đó vì: Từ bé đến lớn anh em nhà tôi sợ mẹ như sợ cọp, và 2 thằng cũng thừa biết là từ nhỏ cho đến khi lấy chồng, mẹ tôi sợ dì 3 như sợ cọp. Vậy theo nguyên lí bắc cầu kinh điển: Chúng tôi sợ dì 3 như sợ siêu cọp.

Theo cái lẽ đó nên từ khi cả 2 anh em nhận thức được chuyện ấy thì mỗi lần lười mẹ tôi đều mang ánh hào quang rực rỡ của dì 3 ra mà hù. Tuy nhiên giờ tôi đã lớn và chai khi nghĩ rằng dì 3 có khó thì khó với con với em, chứ sao lại khó với cháu họ được!

Và quả thực tôi không bị đá về nhà dì 3, hê hê, nhưng lại bị quăng về nhà dì 4.

Dì 4 thì trái ngược lại với dì 3, dì rất hiền, nên cái hôm đi bụi thì ý nghĩ đầu tiên của tôi là về nhà dì 4. Hồi lúc mới sinh, tôi còn nhớ, à nhầm.. Là mẹ tôi kể lại thì 3 tháng đầu tiên là dì 4 nuôi cả 2 mẹ con nhà tôi. Cả nhà ngoại lúc đó cưng tôi lắm, mở miệng ra một điều cũng Nguyên, 2 điều lại là Nguyên. Đến mức sau này khi đã được “chuyển” về nhà nội thì mỗi đêm dì 4 tôi đều khóc vì nhớ cái mặt với tiếng khóc của tôi không chịu được.

À mà kể nhiêu đó thôi, không các bác lại chửi.

Tóm gọn lại một câu: Tôi đã đi tu trá hình trong vòng 1 tháng ở bên ấy. Hằng ngày đi ra đi vô, có hôm qua mợ 6 phụ bán hàng tạp hoá. Rồi lại về vườn phụ dì 4 nhổ cỏ. Ôi cái cuộc đời thanh tao gì đâu. Suốt ngày quanh quẩn ruộng vườn công nhận thư thả lạ luôn các bác ạ!

Chiều chiều ra đứng bờ sông.

Nhớ về quê mẹ, lại trông con đò.

2 Câu thơ tự chế bá láp trên là trúng y chang với cái viễn cảnh của tôi vào buổi chiều tà miền sông nước. Tôi ngồi bệch xuống cái bờ sông mà im lặng nhìn ngắm những con tàu qua lại, có khi hứng chí ôm điện thoại gọi cho cô Phương, cũng có khi dụ khị thằng Cẩn lết qua đây chơi với tôi cho đỡ buồn. Nhưng đời nào thằng khốn đó nó qua.

Nhưng đời tôi nó hay “Buồn ngủ gặp chiếu manh”, nhỏ Thảo bên cạnh nhà cậu 6 thấy tôi ngày nào cũng ngồi tựa góc dừa mà than thở (theo lời nó miêu tả) nên thấy cũng tội, mấy ngày sau có ra nói chuyện đỡ buồn.

Nhỏ này tuy không thuộc diện CVD nhưng cũng không phải sắc nước hương trời hay nhìn vô thích liền như những người đang tồn tại trong cuộc sống của tôi. Tuy nhiên ở nhỏ tôi lại tìm được một sự giản dị và đôi khi có những câu lại đáng cho người ta suy ngẫm. Đó cũng là lúc tự dưng tôi cảm thấy cuộc đời này có nhiều thứ ta cần phải dốc hết lòng mà trân trọng.

Rồi thì tôi quay trở về nhà sau khi mém tu thành chín quả. Nhưng được vài hôm thì có biến:

Chẳng là hôm ấy tôi chở thằng Kha vào chơi với thằng Tuấn, em nhỏ Hạnh. Dì Uyên như thường lệ gặp anh em nhà tôi thì hớn hở ra mặt, ngồi tí là lại khen anh em tôi càng lớn càng đẹp trai ra. Nhỏ Hạnh thì ghét, cứ nhăn nhăn cái mặt vì mỗi lần dì Uyên nâng tôi lên cũng là lúc nhỏ bị hạ xuống một cách thậm tệ..

Mà sao những lúc đó nhỏ lại không hề tinh tế như tôi cảm nhận nhỉ? Có gì đó rất trẻ con.. cụ!

Nhưng sự việc đơn giản như vậy thì tôi chẳng kể làm qué gì. Lúc sau dì Uyên có kêu nhóc Tuấn cho chó ăn (nhà nhỏ Hạnh nuôi nhiều chó lắm, rộng mà) thì tôi lại vô tình đứng ngắm xem cây xoài nhà dì đã có trái chưa. Tất nhiên là tôi là dạng đã ngu mà tỏ ra nguy hiểm, ếu biết mùa xoài là tháng mấy mà cứ ra đứng xớ rớ, để rồi khi 2 thằng oắt Tuấn và Kha chọc chọc con chó thì tôi mới chú ý. Con này nó nổi sùng ghê lắm, cứ gầm gừ mãi, nhà dì Uyên nuôi nó lâu rồi, thấy già yếu nhưng cũng không nỡ bán mà cứ cột lại cho nằm một chỗ.

Nhưng con chó tru tréo hồi thì cũng im và tôi an tâm tia xoài tiếp. Khốn nạn thay thằng Tuấn không tha, cứ lấy cây củi chọt chọt hay sao mà con chó nổi khùng rồi nhào tới đứt phăng luôn sợi dây. 2 Thằng ôn toi chạy té khói còn tôi biết cm gì đâu mà chạy. Thế là bổn cũ soạn lại, 6 tuổi bị mấy ông hàng xóm bắt rồi chửi vài câu, đến năm cũng tuổi 16 tôi lại bị chó hỏi thăm cũng với lí do là những thằng khác chơi ngu. Bờ mờ. Con chó già mà răng còn chắc thấy sợ, đớp một phát tôi chỉ biết rú lên mà té nhào xuống, chân do đau quá mà đá cho nó một phát.

2 Ngày sao con chó chết, chả biết vì cú đá của tôi hay do bệnh dại trong người nó. Và nó ra đi bỏ lại mình tôi bơ vơ giữa những ống kim tiêm thần thánh.

Tôi không biết “sợ kim tiêm” có phải do di truyền không mà cả nhà ba cha con tôi đều sợ nó hơn sợ tà. Bằng chứng là khi lên 10 tuổi, lúc đó tôi vẫn ở gần nhà nhỏ Hạnh và đợt đó có vụ tuyên truyền chống viêm não Nhật Bản gì đó. Thế là dì Uyên và mẹ tôi đè đầu tụi nhỏ ra chích hết.

Hôm đầu tiên tôi chích trong trạm y tế, nhiều người kiềm lại nên mũi thuốc cũng đâm vô rồi rút ra nhẹ nhàng.

Hôm thứ 2 tái lại 1 tháng sau mũi đầu thì tôi chích ở nhà, nhỏ Hạnh cũng qua nhà tôi chích và nó cũng đã làm xong nhiệm vụ nhưng chưa vội về. Đơn giản là nhỏ muốn coi tôi chích. Hôm ấy cũng có ông anh họ qua bên nhà tôi ôn thi trên tỉnh nên ở lại vài ngày.

Vấn đề đặt ra ở chỗ ở đâu có kim, tuyệt đối sẽ không có tôi ở đó. Cái sự thật đó được chứng minh khi mẹ tôi vừa cầm cây kim lên búng vài phát vào ống chích là tôi đã tót ra ngoài sân. Ai kêu thế nào cũng ếu vào. 10 Phút sau mẹ tôi sùng máu, ông anh tôi ngồi cười, còn nhỏ Hạnh thì híp mắt run vai, ai cũng biết nó đang trong tình trạng nào rồi đó.

– Giờ mày vào không!! – Mẹ tôi sấn ra sân.

– Á!! – Tôi đã tót ra bãi đấy trống kế bên nhà. 2 Mẹ con nhìn nhau qua hàng rào lưới.

Và thế là tôi chạy vòng vòng xung quanh cái nhà độ 2 tiếng mặc cho nhỏ Hạnh cười rũ rượi. Kệ tía nó, tôi chả quan tâm. Cho đến khi ba tôi đi làm về thì tình hình khởi sắc, lúc đó tầm khoảng gần 8h rồi.

– Nguyên vô đây con, ba kêu mẹ không chích nữa!

– Thiệt không ba? – Tôi hiện đang đứng ngoài cổng.

– Thiệt, vô đi, đứng ngoài mũi cắn coi chừng sốt xuất huyết nữa – Bị ba hù, tôi lại nhớ đến viễn cảnh nằm trong bệnh viện khi lên cơn sốt đó lúc nhỏ nên mới từ từ lết vào.

Đi vào nhà việc đầu tiên là quan sát mẹ tôi. Quả thật mẹ cũng bình thản và cái kim đã được đậy nắp lại thật, tôi thở phào ngồi xuống ghế mà coi tivi, đang quay qua quay lại tìm cái remote thì một cảnh tượng hãi hùng diễn ra trong căn nhà nhỏ: Ba tôi cùng ông anh cùng lúc phóng đến ép tôi xuống ghế mặc cho tôi vùng vẩy. Mẹ tôi thì mở nắp kim tiêm cũng vừa bay lại thì tôi lấy hết sức bình sinh mà vùng lên đòi quyền dân chủ. Hình như ba tôi cùng ông anh đánh giá sai đối thủ nên chân tôi dũi một phát là thoát khỏi vòng vây nhưng ba tôi chụp đầu lại kịp, thế là vật vã hơn 10 phút, tôi quậy hết ga cứ như hôm nay là ngày cuối cùng được sống.

Cuối cùng ba tôi dùng hạ sách chồm lên mà đè tôi xuống, ông anh thì giữ chặt chân, phía trên thì mẹ tôi dùng tay ép đầu tôi xuống ghế salon mà chích một phát ngay bắp tay phải.

Theo 2 thằng Nguyên đã lớn hơn tí thì thằng Nguyên 10t bấy giờ hệt như bệnh nhân trong viện tâm thần đang lên cơn điên và bị người ta áp chế. Ôi mẹ ơi, cũng may là nhỏ Hạnh đã về rồi đó.

Sau khi chích xong thì mẹ tôi trừng mắt nhìn. Ba tôi nạt một câu : “CÓ VẬY THÔI À!” Còn ông anh thì bụm miệng cười. Dòm ai giờ cũng tóc tai rũ rượi, mặt mày đờ đẫn, quần áo thì bị nhào khỏi chê.

Tóm lại đọc tới đây thì ai cũng hiểu tôi sợ tiêm thuốc còn hơn sợ chết. Hiểu được nỗi lòng của con trai cả, mẹ tôi thân chinh chở tôi chính ngừa dại đi trong 2 bữa đầu. Ờ thì dù sao dụi đầu vào lòng mẹ cũng bớt đau hơn. Thiệt chứ cái thuốc đó nó hành tôi nóng sốt dữ lắm các bác ạ. Và nó cũng chính là nguyên nhân mà giờ đây chiều cao của tôi đã dừng ở con số 1m8.

Đến lần 3 thì mẹ tôi ở nhà với lí do: “Con trai lớn rồi”, lớn quái gì chứ, năm nay mới lên 11 à. Nhưng mà có người yêu rồi mà ta, thôi, lớn rồi.

Vậy là tôi đến tiệm thuốc của dì Nga như 2 lần trước, vì cùng là trong ngành y nên dì Nga khá thân với mẹ tôi và biết tôi từ khi còn đỏ hỏn. Thấy thôi đến một mình là cười liền cái một, chả biết cười vì cái gì nữa.

Nhưng ếu hiểu sao mẹ lại không chích mà lại giao cho dì Nga cơ chứ?!

Nuốt nước bọt cái ực, tôi nhìn dì Nga hết rút thuốc ra, bơm thuốc vô rồi lại rút ra. Phải trấn tỉnh mình dữ lắm mới không bay ra khỏi sân lần nữa khi nhìn dì búng búng ống thuốc như mẹ tôi.

Nhưng ở ngoài chợt có tiếng xe bóp còi, chắc là bán thuốc. Dì Nga đậy nắp lại kim tiêm lại rồi bảo tôi ngồi chờ. Vì đang ngồi trong nhưng chỉ cần thò đầu ra là thấy ai đứng ngoài liền.

Ôi đệch, là nhỏ Quỳnh và nhỏ cũng đã thấy tôi ngay 1s sau đó.

– Nguyên đi khám bệnh hả? – Sau khi mua thuốc xong mẽ nhiều chuyện nán lại. Sao đứa con gái nào cũng muốn xem thảm cảnh của tôi vậy? Cái bà bác người yêu cũng đã ước phải chi có mặt lúc tôi đang chích thuốc đó. Ghét kinh!

– Không, đi chích thuốc – Tôi cười méo xệch.

– Ừm..

Và thế là lại kiếm ghế mà ngồi xuống. Má ơi là má, sao má không về đi chứ?! Ở đây tế ai vậy hả???

Hiện tại bây giờ đã hoàn toàn đổi khác, ngồi kế tôi là nhỏ Quỳnh, mà nó là ai? Con cá mà thằng Khôi đang câu, có sự giúp sức nhiệt tình từ thằng Cẩn. 3 Thằng tôi trong nhóm chích choè và tội lỗi thay nhỏ Nguyệt lại là thành viên. Nếu tôi sơ xuất thì có khi chuyện này cả lớp chúng nó biết chứ không đùa.

– Nguyên! Nguyên sao vậy?!

– À, à không gì!

Nhỏ Quỳnh khều khều với vẻ mặt hơi lo, chắc nhỏ thấy tôi đang đần thối cái mặt ra. Và nó nào biết hôm đó tôi buộc phải đóng vai anh hùng, nhìn cái cây kim “nhọn quắc” trong lòng tuy run như cầy sấy nhưng phải làm mặt tươi tỉnh như ta đây sợ quái gì cái chuyện chích thuốc cỏn con này.

Mà ếu hiểu sao hôm nay dì Nga chích nhẹ thế nhỉ, cứ như muỗi cắn ấy!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo chủ nhiệm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 18/12/2017 12:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô bác sĩ dâm đãng (Update Phần 16)
Ưm... Ơ Cu Nhỏ... Ơ a a aaa... Có gì vậy chị Diễm Trang... Thằng bé thấy cô ấy rên rỉ “Ưm” trong miệng nhưng không có lớn lắm, nó mát xa chậm lại và hơi nhón chân lên cao để ngước mặt của nó qua bên phía mép giường bên kia để nhìn biểu hiện khuôn mặt của Diễm Trang, bởi lúc này nó đang đứng dưới nền nhà bên này trong phòng ngủ còn thân hình của người phụ nữ trẻ tuổi thì đang nằm sấp trên giường. Khi nó ngước mặt nó qua nhìn thì nó thấy Diễm Trang vẫn nhắm mắt nhưng tiếng rên rỉ “Ưm a” thì cứ phát ra đều...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Thuốc kích dục Truyện bú vú
Chuyện đời Thương (Update Phần 4) - Tác giả Unlit
Phần 4 Ngày Thương thi xong môn cuối cùng, ông Sáu vui như tết. Định bụng hôm sau sẽ mò qua đụ em cả ngày cho thỏa cơn dục sau hơn 1 tháng. Nào ngờ lớp của Thương tổ chức chuyến dã ngoại sau kéo dài 3 ngày, ông Sáu ở nhà mà cảm giác như 3 thế kỷ. 3 ngày sau, Thương trở về nhà sau chuyến dã ngoại, lúc đó đã là buổi xế chiều, cha mẹ vẫn chưa đi làm về. Ông Sáu đang ở trong nhà mình nhìn qua nhà Thương thì thấy thấp thoáng bóng dáng Thương đang đứng mở cửa. Thương hôm nay mặc một 1 chiếc sơ mi trắng mỏng bó sát người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện móc lồn Truyện người lớn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh
Thầy dạy đàn may mắn (Full) - Tác giả thichmbhanoi
Phần 36 Nga nằm úp lên người Phong áp nguyên hai vú lên mặt Phong rồi giả bộ gọi nhưng lại kê hai vú đung đưa cạ quẹt vào khuôn mặt trai trẻ của Phong: Dậy nào, dậy về nào. Hai quả vú mềm to úp hẳn vào ngay miệng Phong, Phong chỉ việc há mồm ra rồi ngậm lấy đầu ti mà mút. Nga chỉ mong có thế vì từ nãy đến giờ đã nứng lồn gai khắp người khi nói chuyện dâm với chị Tiên. Mu lồn Nga cũng nằm đè lên cái dương vật đã cương của Phong nhưng chưa cứng lắm. Nga lắc mông sàng qua lại cho phần mu cạ lên dương vật Phong...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng