Cô giáo dâm đãng của tôi - Tác giả Xuân Hùng


Update Phần 16

Phần 3

– Mai anh lại đi ạ?

– Ừ. Em sắp đi học hè chưa? Năm nay ai chủ nhiệm?

– Cô T anh ạ.

– Thế thì thích rồi. Trường mình ai cũng thích cô ấy chủ nhiệm.

– Vầng, nhưng mà… năm nay đi học buồn chết.

– Sao thế?

– Chả còn anh và anh Cường đi cùng nữa.

Sau khi trút bỏ được gánh nặng và những nghĩ ngợi lăn tăn về cha kia (bạn chị gái thằng Cường) dường như mình có chút gì đó tự tin hơn thì phải. Lấy hết can đảm, mình quyết định sẽ liều thêm một lần nữa, cộng với suy nghĩ lúc đó nếu lỡ có không được thì mai mình cũng lên HN rồi. Thi xong mới về chắc cũng phải nửa tháng nữa. Nửa tháng mọi chuyện chắc cũng đỡ hơn. Thế là…

– N – Anh ơi…

– Dạ…

– Kem đây.

Dm thằng Cường cứt. Tập trung mãi, đấu tranh mãi trong lòng, đúng lúc khí thế đang lên thì nó lại lù lù xuất hiện. Nản thật.

Ăn hết một que kem thì Đài tiếng nói VN của nhà ai đó vang lên nhạc hiệu “Tút… tút… tút… bây giờ là 9 giờ”, có lẽ thấy cũng đã muộn nên em N – Anh chào hai thằng mình rồi đi về.

– Tao xem rồi Xuân ạ. Dm, mày đoán chuẩn phết.

– Cái gì?

– Hộp quà của thằng kia ấy. Thú nhồi bông.

Dm, tưởng gì. Ở trong là con cặc gì nhồi bông thì cũng không quan trọng bằng việc em N – Anh có nhận hay không. Mình là mình đang nghĩ giá như trên đường đi mua kem Cường cứt bị ngã vập mặt một phát thì có phải mình đã có thêm hàng chục phút để thổ lộ với em N – Anh rồi không. Và được hay không thì giờ này cũng đỡ phải day dứt, bồn chồn, thấp thỏm. Như thế mai lên HN ôn thi cũng thấy thỏa mái hơn.

Tối hôm đó về nhà nằm ngủ mà chằn chọc mãi không sao ngủ được. Mình cảm giác được rằng từ sau khi đi cạnh đủn giúp bố em xe lúa thì hình như tình cảm dành cho em trong mình lớn hơn, mãnh liệt hơn. Nó đã vượt qua cái giới hạn “thinh thích, mên mến” đơn thuần ban đầu. Trong mình bắt đầu xuất hiện cảm giác thèm được gặp lại cái hương vị lúc trưa, hương vị khi cánh mũi và vầng trán của em lấm tấm mồ hôi còn ngực áo em thì phập phồng lên xuống vì mệt nhọc. Rồi mình thấy thèm luôn cả cái cơ thể ấy của em. Yêu mất rồi.

Bật dậy khỏi giường ngủ, mình đi ra lại đi vào, đắn đo mãi mình quyết định vào bàn học giật một tờ giấy phê đúp ở giữa quyển vở rồi lấy bút viết thư cho em. “N – Anh ơi. Anh thích em. Thời gian vừa rồi xa nhà anh mới cảm nhận được điều đó… vv… vv…”, và cuối cùng là “Anh mong thư em!”

Sáng sớm hôm sau ngủ dậy mình định mang thư ra đưa cho thằng Cường để nó tìm cách đưa cho N – Anh giúp mình thì bố mẹ mình nói hai anh em tranh thủ lúc trời chưa nắng, bê chỗ thóc chiều qua mới tuốt ra mang lên trần để phơi. Nay đài báo nắng nóng 38 độ, chắc phơi một nắng là lỏ đổ bồ được luôn.

Cố gắng làm thật nhanh. Bê thóc lên trần rồi lấy bồ cào tãi ra đều đặn khắp mặt sân, xong đâu đó mình lấy xe đạp đi ra nhà thằng Cường để đưa thư. Hôm nay chủ nhật, bố mẹ thằng Cường đi công việc từ sớm, nên chỉ có một mình nó ở nhà. Thấy mình đưa cho lá thư Cường cứt nói:

– Hay để lát tao gọi nó sang đây.

– Thôi, lát tao còn phải chở rơm ra đường phơi nữa.

– Ờ. Thế chiều khoảng 4h thì ra nhà tao để bố tao lai hai thằng ra bến đò nhé.

– Ừ. Nhớ đưa cho tao nhé. Kín vào đấy.

– Rồi.

Cơm sáng xong mình và thằng em lại chở rơm ra đường phơi. Nói đến phơi rơm, bây giờ có khi nhiều bạn 9x (dù là ở quê) cũng không biết. Ngày xưa ở quê không có bếp ga, nên tuốt lúa xong là phải giữ lại rơm để còn đun nấu quanh năm. Ngày mùa đến là cả đoạn đường làng phủ kín rơm rạ. Trước cửa nhà ai nhà nấy phơi, chia nhau mỗi nhà một đoạn đường làng. Phơi xong mẻ nào mang về vườn ấp lại thành đống. Chờ hết mùa gom tất cả lại rồi đánh thành đống to, đủ đun đến tận mùa sau.

Cả buổi sáng ở nhà lúc thì lên trần đi thóc, lúc thì cầm gậy ra đường gẩy rơm mà lòng mình cứ thấp thỏm đợi chờ và hồi hộp mong ngóng bóng dán thằng Cường. Không biết Cường cứt đã đưa chưa. Không biết em N – Anh có nhận thư của mình hay không…

Gần giữa trưa mình đang gẩy rơm ngoài đường thì Cường cứt chạy vào nhà tìm mình. Thấy mình đang bận, nó đi thẳng lên gác nhà mình ngồi đợi.

– Không phải trông nhà à?

– Bố mẹ tao về rồi.

– Đưa chưa?

– Đưa rồi.

– N – Anh có nói gì không?

– Hỏi tao là của ai. Tao bảo là của mày, thế là nó cầm rồi giấu vào túi quần.

Thư đi rồi. Không biết bao giờ mới trở lại đây!!!

Trong thời gian từ lúc thổ lộ đến lúc thi ĐH xong mình chỉ lo lắng và hồi hộp bởi chuyện “không biết N – Anh đọc thư xong sẽ thế nào, có đồng ý hay không…” thôi, chứ hoàn toàn không mong nhận được câu trả lời luôn trong khoảng thời gian này. Bởi khi đó internet chưa có. Điện thoại di động thì lại càng không. Cả xã có khi chỉ có 1 chiếc điện thoại cố định đặt ở ủy ban. Và có việc gì gấp lắm người ta mới dùng đến nó (Thời ký đó đồng tiền có giá lắm. Mà cước điện thoại lại đắt đỏ hơn bây giờ nhiều). Nên cách liên lạc thông dụng nhất là viết thư. Nhưng lúc này địa chỉ liên lạc của mình không có vì vậy nếu N – Anh có hồi âm cho mình thì cũng phải đợi đến khi về quê thì mới nhận được.

Năm đó mình thi ba trường khối A. Cường cứt cũng thế. Hai thằng ở với nhau đến ngày thi thì Cường cứt chuyển sang bên Gia Lâm thuê nhà để thi cho gần, còn mình vẫn ở lại khu KTQD vì mấy trường mình thi đều gần đó. Hôm nó sang Gia Lâm nó hẹn mình thi buổi cuối cùng xong thì đợi nó về nhà trọ ở KTQD rồi hai thằng thu dọn đồ đạc về quê.

Cường cứt học giỏi lắm, nên gần như chắc chắn nó sẽ đỗ trường mà nó thích. Hai trường còn lại nó đăng ký chỉ để gọi là chống cháy trong trường hợp ngày thi trường kia nó bị làm sao thôi. Còn mình thì trước lúc thi cũng chỉ dám chắc khoảng 75 đến 80% thôi (Nói chung trong việc học hành thì mình gọi Cường cứt là sư phụ). Vì thế quãng thời gian thi xong là quãng thời gian căng thẳng và lo lắng nhất với mình. Vừa chờ kết quả thi vừa đợi tin hồi âm của N – Anh.

Những ngày thi xong là những ngày ăn dầm nằm dề chờ đợi, lo lắng, hồi hộp và sốt ruột. Cường cứt tuy làm bài tốt nhưng trường nó lại tỉ lệ chọi cao nên cũng vẫn cứ lo. Vì thế hai thằng rất ngại khi ai hỏi chuyện thi thố thế nào. Chả biết nói thế nào. Nói chán lắm thì chỉ sợ thối mồm, nói ngon lắm thì chỉ sợ nói trước bước không qua. Mình thì vướng thêm chuyện với em N – Anh nữa. Đâm ra riêng khoảng thời gian này thôi cũng làm mình già thêm mấy tuổi. Dm, giờ nghĩ lại thấy khổ thật các bạn ạ. Chỉ tại ngu không biết suy luận và tư duy vấn đề để gạt đi lo lắng.

Lo lắng lên đến đỉnh điểm khi mình thi xong rồi và vẫn đến nhà thằng Cường chơi hàng ngày nhưng em N – Anh không những chả ý kiến gì mà hình như còn tìm cách lánh mặt mình luôn thì phải. Đã vậy thì chớ lại còn thêm cả cha bạn chị gái thằng Cường nữa…

Thời gian này chị thằng Cường đang được nghỉ hè nên cũng ở nhà thường xuyên. Một hôm mình đến nhà thằng Cường chơi thì gặp cha đó ngồi sẵn ở đó rồi. Hắn hỏi mình chuyện thi cử, thi trường nào, làm bài tốt không… Dưới mâm cơm bố mẹ thằng Cường cũng đang nói chuyện học hành với chị em nó.

– Mày lần này mà không đỗ thì đi mà hốt ấy trâu Cường ạ. (Chị gái thằng Cường nói)

– Không đỗ thì năm sau thi tiếp. Chứ không bao giờ học cao đẳng vớ va vớ vẩn như chị đâu nhé.

Cha kia không biết có động lòng không nhưng thấy có vẻ ít nói đi hẳn (Bởi cha này học cùng CĐ với chị thằng Cường mà). Cơm nước xong thấy chị gái thằng Cường ra vườn gọi em N – Anh.

– N – Anh ơi. Ăn cơm chưa, sang chị chơi.

– Vâng ạ.

Tiếng em N – Anh trả lời trong nhà mà mình cảm giác như có ai đó đang ép tim mình và nó sắp bắn ra khỏi lồng ngực. Bởi từ ngày mình thổ lộ với em ấy đến nay thì đây là lần đầu tiên hai đứa giáp mặt lại với nhau.

Giây phút căng thẳng nhất trong cuộc đời mình. Em N – Anh bước vào chào mấy người nhà thằng Cường rồi quay sang chào cha kia và nhìn mình mà chả nói gì. Mình ngồi im bất động đúng như kiểu chết lâm sàng. Mình cảm thấy nhà cửa quay quay. Còn tim thì đập mạnh cảm giác rách được cả cái túi áo ngực của mình. May sao Cường cứt nó vớt mình lên.

– Lên trần đi Xuân ơi.

– Ờ. Đi.

Mình theo thằng Cường lên trần, lúc đi qua em N – Anh không quên nhìn em ấy một cái. Em N – Anh cũng đưa mắt nhìn mình…

“Hồn lỡ sa vào đôi mắt em, chiều nao xõa tóc ngồi bên thềm, thầm ước nhưng nào đâu dám nói…”

– Thằng kia ngứa dái thật. Từ chiều đến giờ sang nhà tao mấy lần.

Mình nghĩ chắc nó đang nhờ chị gái thằng Cường làm chân gỗ. Thế thì cũng căng thật. Mình vừa ngồi với thằng Cường vừa nghe ngóng tình hình dưới nhà. Một lúc sau thấy tiếng ba người dưới sân, mình với thằng Cường chạy ra lan can nhìn xuống thì thấy em N – Anh leo lên xe chị thằng Cường còn ông kia đi một mình rồi ba người đi đâu đó.

Mình thấy tủi thân và buồn vô hạn, còn Cường cứt thì lẩm bẩm.

– Dm, đi đéo gì mà nhanh thế. Mình chưa kịp chạy xuống gọi N – Anh lên đây.

Cả tối hôm đó mình chả nói gì. Cường cứt hiểu chuyện cũng ngồi im. Thi thoảng nó lại chạy ra lan can nhìn xuống sân nhà nó, chắc để xem chị nó về chưa.

– Dm, lát về tao phải nói với chị tao mới được.

Chắc nó đang cố tìm cách để động viên mình. Chứ thực tế thì…

Những ngày sau đó, chuyện với N – Anh tuy em vẫn chưa một lần nói gì với mình nhưng mình tự hiểu như thế là hết, có lẽ “khép tâm tư lại thôi…”. Buồn lắm.

Thế rồi tivi, đài báo bắt đầu đưa tin về chuyện thi cử của năm nay. Biết một số trường đã có kết quả Cường cứt và mình sốt ruột lắm. Tình hình này chắc không thể chờ đến khi có giấy báo hay không được rồi. Ngay tối hôm đó lên trần chơi Cường cứt bảo mình.

– Mai tao với mày đạp xe lên xem kết quả đê.

– Ờ, tao cũng sốt ruột quá. Bọn thằng OPQ chúng nó biết kết quả rồi đấy.

– Tao biết rồi, thế nên mới rủ mày. Mai đi nhé.

– Ừ.

– À, mày ngồi đây, tao sang gọi N – Anh sang đây chơi.

Dm, trong lúc thằng Cường sang gọi N – Anh mình đứng ở lan can nhìn xuống xem em N – Anh có sang không (nói thật lúc đó buồn thì buồn lắm nhưng vẫn chưa từ bỏ được ý định) thì cha kia lại đến. Mấy phút sau thì thằng Cường cùng em N – Anh đi vào rồi đi thẳng lên trên trần. Mình vui nhiều lắm.

– Anh Xuân…

– Ừ. (Run run)

– Hai anh biết kết quả chưa.

– Mai bọn anh mới đạp xe đi xem.

– Cho em đi với.

Mình thấy vui nhiều hơn. Nhưng đang vui thì chị gái thằng Cường và cha kia mò lên. Dm, cha này là thánh cản chứ không phải là loại chọc gậy bánh xe bình thường. Cường cứt chắc cũng thấy ngứa dái thay cho mình nên nó có vẻ rất bức xúc.

– Đi đâu cũng đi theo.

– Mày nói ai đấy thằng hấp này.

– Chị ấy chứ ai. Thiếu gì chỗ chơi, bọn em đang chơi thì mò lên đây làm gì. Xuân, N – Anh ơi, đi ăn kem đê.

– Vâng. (Em N – Anh trả lời)

Vậy là… cơ hội của mình vẫn còn. Xuống cầu thang thằng Xuân đi trước, mình đi giữa, em đi sau cùng. Mình chỉ muốn đi chậm lại vài bậc để được đi gần em và hít lại cái mùi mà mình vẫn hằng ao ước… nhưng hôm nay không thấy mà chỉ thấy mùi thơm của xà bông.

Qua ngõ nhà em, em nói hai thằng mình đợi em một tẹo rồi em chạy vào nhà làm gì đó. Cường cứt bảo:

– Tiền anh cầm đây rồi N – Anh ơi.

– Không, đợi em một tẹo thôi.

Rồi ba đứa thong rong đi ra quán kem đầu làng. Đi đến đoạn đường hơi tối, lúc này thằng Cường đi trước, em đi giữa, còn mình đi sau cùng bỗng thấy em đi chậm sát lại với mình rồi rúi vào tay mình tờ giấy đã được cuộn tròn. Rồi em nói thầm: “Anh cất đi, em ngại không đưa cho anh Cường”.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo dâm đãng của tôi
Tác giả Xuân Hùng
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ với hàng xóm, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex hay, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên, Truyện teen
Ngày cập nhật 23/09/2021 22:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Xuân Hùng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng