Giới hạn hiện nay của cơ thể hắn chỉ có thế, Vạn Cổ Bất Hủ Thân chỉ gánh nổi hai đợt công kích ở trạng thái toàn lực, nếu tiếp tục bất chấp hậu quả ra tay lại phải rơi vào trạng thái suy kiệt, hôn mê bất tỉnh.
Lại thêm Hồn Đỉnh đã gần cạn Hồn Lực sau khi thi triển Tiểu Vũ Kết Giới, nếu cứ tiếp tục thì chỉ vài giây sau đối phương liền có thể khôi phục tu vi Chí Tôn, đến lúc đó cục diện như thế nào khó mà nói trước được.
“Trăm tính ngàn tính, lại không tính ra kẻ đó vậy mà là nữ nhân.” Đình Manh Manh phồng má, tức giận đến giậm chân:
“Cứ tưởng sắp làm thịt được tên Càn Quân đáng ghét đó… bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một a.”
Lạc Nam bất đắc dĩ nhún nhún vai, hắn cũng muốn điều tra kỹ càng nội tình của đối phương trước khi bắt đầu trận chiến, đáng tiếc Điểm Danh Vọng không đủ, mà sư phụ của Càn Quân cũng quá bí ẩn, ngay cả hòa thượng Thích Thì Chiều cũng chẳng biết đối phương là thần thánh phương nào.
Lần này bại lộ thực lực, lại còn thi triển cả Tiểu Vũ Kết Giới nhưng bỏ lỡ thời cơ, tương lai muốn giết Càn Quân lại càng khó khăn hơn nữa, bởi lẽ kiểu gì đối phương cũng sẽ cẩn thận hơn khi đối phó với hắn.
Thời điểm khi sư đồ Càn Quân quyết định bỏ chạy, trong đầu Lạc Nam đã có chút do dự không biết nên thi triển Cổ Ngữ Định và Đoạt hay không… nhưng cuối cùng hắn lựa chọn dừng lại.
Bởi vì nếu để lộ Định và Đoạt nhưng chẳng may không giết được đối phương, với kiến thức của một vị Chí Tôn như sư phụ Càn Quân kiểu gì cũng sẽ nhận biết được hai loại Cổ Ngữ này, một khi tin tức trong tay Lạc Nam nắm giữ Định và Đoạt lan truyền, kiểu gì cũng sẽ có vô số cường giả đến hỏi thăm sức khỏe.
Hắn không muốn đánh cược, quá mức mạo hiểm.
Cái mạng của Càn Quân còn chưa đáng giá để mạo hiểm lớn như vậy.
“Lần này xem như ngươi gặp may…” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên sự tự tin mãnh liệt.
Kẻ từng là bại tướng dưới tay hắn thì sẽ vĩnh viễn là bại tướng, hôm nay hắn có thể áp đảo được Càn Quân vậy thì tương lai cũng thế, không cần thiết phải e ngại.
“Chúng ta đi!”
Phất tay thu hồi Bá Vũ Điện, Lạc Nam và chúng nữ lại tiếp tục hành tẩu bằng Thiên Phạt Điểu Sư cùng Tinh Không Long Mã.
…
Ngày tháng thấm thoát lướt qua, bốn phía xung quanh vẫn là biển đen và mây mù tăm tối…
“KENG, Rương Đặc Biệt xuất hiện.”
Một thanh âm vang lên trong đầu.
“Thời gian trôi nhanh thật…” Lạc Nam có chút cảm khái.
Thời điểm mở ra cùng lúc hai cái Rương Đặc Biệt lần trước hắn còn đang chuẩn bị tham gia Đúc Kiếm Đại Hội.
Phong Yêu Cầu và Chiêu Tướng Lệnh đạt được từ hai chiếc Rương Đặc Biệt còn chưa có cơ hội sử dụng đã lại là ba năm như gió thoáng qua.
Kiểm tra một phen vị trí của Rương Đặc Biệt, Lạc Nam hơi nhíu nhíu mày.
“Tử Long Điện là nơi nào?” Hắn vuốt vuốt cằm, vị trí mà Rương Đặc Biệt lần này xuất hiện lại là ở tại Tử Long Điện.
Vấn đề là hắn ngay cả Tử Long Điện là cái quỷ gì cũng không rõ ràng.
Đang trầm tư suy nghĩ, sắc mặt Lạc Nam bất chợt trở nên nghiêm nghị, ánh mắt mãnh liệt nhìn về một chỗ không gian.
“Haha, trực giác của tiểu hữu thật nhạy bén đấy.”
Có tiếng cười hảo sảng vang lên, không gian giữa đám mây đen rung động, có vô số hạt cát như một cơn bão quét qua, chậm rãi ngưng tụ thành hình dáng một ông lão.
Lạc Nam lập tức lâm vào trạng thái đề phòng, ngoài miệng ngưng thanh nói:
“Cương Sa Chí Tôn?!”
“Không sai, chính là lão phu.” Ông lão gật gù bước ra đứng giữa không gian, trên lưng cõng một cái bầu màu nâu khá to lớn.
Lạc Nam trong lòng ngưng trọng, Cương Sa Chí Tôn này là một trong những nhân vật cũng tham gia giao lưu ở Dị Nguyên Hội, điều đó đồng nghĩa với ông ta biết trong tay hắn đang có rất nhiều thứ tốt.
Lạc Nam thầm mắng một tiếng, Tử Hải bao la rộng lớn như vậy… làm sao đụng phải Chí Tôn liên tục?
Chúng nữ cũng hiểu được lo lắng của hắn, sợ rằng Cương Sa Chí Tôn sẽ giết người đoạt bảo, liền âm thầm vận chuyển lực lượng, sẵn sàng liều mạng.
“Haha, đừng khẩn trương như vậy.” Cương Sa Chí Tôn vuốt râu khẽ cười:
“Lão phu nếu muốn cướp đoạt đã sớm lén lút tập kích, không có chuyện hiện thân ra nói chuyện như thế này đâu.”
Lạc Nam không vì lời này mà thả lỏng, chỉ thận trọng hỏi: “Vậy không biết Cương Sa Chí Tôn hiện thân có gì muốn nói?”
“Không biết tiểu hữu có nghe qua Đại Nguyên Thiên Viện?” Cương Sa Chí Tôn khẽ vuốt cằm hỏi.
Ánh mắt Lạc Nam hơi ngưng tụ, cảm thấy cái gọi là Đại Nguyên Thiên Viện này khá quen thuộc, dường như đã nghe qua ở đâu rồi.
Sau một thoáng suy nghĩ, hắn nhếch miệng hỏi: “Đại Nguyên Thiên Viện này phải chăng là gốc gác của không ít nhân vật trên Chí Tôn Bảng?”
“Haha, có thể nói như vậy.” Cương Sa Chí Tôn kiêu ngạo cười lớn.
Lạc Nam thầm nghĩ quả nhiên, dựa vào Chí Tôn Bảng mà Trân Bảo Lâu cho hắn, Lạc Nam đã từng nghiên cứu qua, phát hiện có vài nhân vật xếp hạng khá cao trên Chí Tôn Bảng có lai lịch từ Đại Nguyên Thiên Viện.
Bất quá hắn thậm chí chẳng biết Đại Nguyên Thiên Viện là cái gì, ắt hẳn là một thế lực cường đại nào đó.
Thấy vẻ mặt ngờ vực của Lạc Nam và chúng nữ, Cương Sa Chí Tôn ung dung nói:
“Chắc hẳn các vị không biết, Đại Nguyên Thiên Viện chính là học viện lớn nhất Trung Châu, hay có thể nói là lớn nhất toàn Nguyên Giới.”
“Tiến vào Đại Nguyên Thiên Viện học tập và tu luyện chính là khao khát và mơ ước của vô số sinh linh, vô vàn chủng tộc…”
“Nhưng Đại Nguyên Thiên Viện chiêu sinh cực kỳ hà khắc, dù ngươi có là con ông cháu cha, sau lưng có Chí Tôn Thế Lực làm chỗ dựa nhưng thiên phú tầm thường cũng đừng mơ bước vào nửa bước.”
Lạc Nam và chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc vô cùng: “Học viện lớn nhất Nguyên Giới? Khẩu khí này thật lớn nha.”
Nhưng nghĩ lại rất nhiều nhân vật xếp hạng cao trên Chí Tôn Bảng có xuất thân từ Đại Nguyên Thiên Viện, cảm thấy lời của Cương Sa Chí Tôn cũng không phải phóng đại.
“Một khi đã trở thành học sinh của Đại Nguyên Thiên Viện, trừ khi ngươi có thể đặt chân vào top 50 trên Chí Tôn Bảng, bằng không chưa đủ tư cách tốt nghiệp.” Cương Sa Chí Tôn trịnh trọng nói tiếp:
“Ở tại nơi đó, ngươi sẽ được giao lưu cùng vô vàn chủng tộc, tiếp xúc cùng đa dạng thế lực, nào là Thiên Địa Sủng Nhi, Thần Thú hay Ma Thú… đều nhiều đến đếm không xuể.”
Lạc Nam nghe đối phương thao thao bất tuyệt, cảm thấy Thanh Long Học Cung của mình so với Đại Nguyên Thiên Viện chẳng khác nào ao làng so với đại hải, nhịn không được hỏi:
“Cương Sa Chí Tôn nói nhiều như thế là có mục đích gì đây?”
“Khà khà, đã vào trọng tâm.” Cương Sa Chí Tôn lấy ra một tấm Lệnh Bài.
Lạc Nam và mấy nữ nhìn vào, chỉ thấy Lệnh Bài này toàn thân trong suốt, bên trong như chứa đựng cả một phiến tiểu vũ trụ thu nhỏ, với vô số vì sao đang vây quanh dòng chữ Đại Nguyên Ngoại Trưởng Lão.
“Ồ, Cương Sa Chí Tôn ngài là Trưởng Lão của Đại Nguyên Thiên Viện sao?” Đình Manh Manh hiếu kỳ hỏi.
“Không phải trưởng lão, là Ngoại Trưởng Lão.” Cương Sa Chí Tôn đính chính nói:
“Ở Đại Nguyên Thiên Viện chia ra làm hai loại trưởng lão, Ngoại Trưởng Lão và Nội Trưởng Lão.”
“Nhằm mục đích gì?” Thải Quỳnh Dao cũng nhịn không được thò đầu ra khỏi áo của Lạc Nam.
“Nội Trưởng Lão đều là nhân vật có chiến lực kinh thiên động địa và đa dạng sở trường, bọn hắn phụ trách quản lý các loại sự vụ bên trong học viện.” Cương Sa Chí Tôn mỉm cười đáp:
“Mà Ngoại Trưởng Lão chúng ta thì có nhiệm vụ ngao du thiên hạ, tìm kiếm mầm móng thiên tài có thể bồi dưỡng để mang về Đại Nguyên Thiên Viện.”
“Bởi lẽ thế gian này có rất nhiều thiên tài và yêu nghiệt ra đời nhưng không có bối cảnh, rất dễ chết yểu… nhiệm vụ của Ngoại Trưởng Lão chúng ta là tìm kiếm những đối tượng như thế đào tạo, chờ bọn hắn lớn lên sẽ cống hiến cho Đại Nguyên Thiên Viện.”
Không đợi Lạc Nam và mấy nữ đáp, Cương Sa Chí Tôn tiếp tục nói:
“Lần này lão phu tận mắt chứng kiến biểu hiện của Lạc tiểu hữu, vì vậy muốn mời ngươi đến Đại Nguyên Thiên Viện tham gia tuyển sinh.”
Nghe được lời của Cương Sa Chí Tôn, chúng nữ chẳng những không cảm thấy vì Lạc Nam vui mừng, ngược lại còn bất mãn trừng mắt nhìn.
“Thôi đi, phu quân của chúng ta là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, còn phải tham gia ứng tuyển nữa sao?” Tiểu Sư bất mãn quát lên:
“Đại Nguyên Thiên Viện tuyển thẳng hắn vào vị trí hạch tâm đệ tử thì còn nghe được.”
Khóe môi Cương Sa Chí Tôn giật giật, lắc đầu đáp: “Quy tắc chính là quy tắc, dù ngươi là người đứng đầu của một Đại Thế Lực hay là hậu nhân của đại năng cấp độ Cấm Kỵ, ngươi cũng phải thông qua tuyển sinh để làm đệ tử Đại Nguyên Thiên Viện.”
“Cái gì?” Chúng nữ biến sắc: “Ngay cả hậu nhân Cấm Kỵ cũng phải làm theo nguyên tắc?”
Các nàng bắt đầu hứng thú với nơi gọi là Đại Nguyên Thiên Viện này, lại là Đình Manh Manh mở miệng:
“Đại Nguyên Thiên Viện và Tử Thần Cung cái nào khủng bố hơn?”
“Hai thế lực chưa xung đột chính diện bao giờ.” Cương Sa Chí Tôn vuốt cằm đáp:
“Nhưng từng có một Tử Linh Thần Sứ muốn bắt cóc yêu nghiệt của Đại Nguyên Thiên Viện chúng ta, kết quả bị Đại Trưởng Lão đẩy lui… Đó cũng là một trong số những lần ít ỏi Tử Linh Thần Sứ ra tay thất bại.”
Lạc Nam mấy người âm thầm kinh hãi, ngay cả Tử Linh Thần Sứ cũng thất bại.
Nhớ lại lời của Tịnh Dạ Tiên Tử, nàng từng nói 18 vị Tử Linh Thần Sứ hiếm có đối thủ ở Nguyên Giới.
Rõ ràng chỉ là hiếm có đối thủ nhưng không phải bất khả chiến bại, xem ra vẫn còn tồn tại những đại năng khủng bố đủ sức ngăn chặn Tử Linh Thần Sứ.
Chẳng trách đám cao tầng Tu La Giáo có can đảm lên cơn điên, dám tìm cách khiêu chiến Tử Linh Thần Sứ.
Nếu Tử Linh Thần Sứ thật sự vô địch, vậy thì Tu La Giáo đâu có ngu mà tìm bọn hắn va chạm.
“Thế nào đây? Có hứng thú gia nhập Đại Nguyên Thiên Viện chưa tiểu hữu?” Cương Sa Chí Tôn nhìn hắn hỏi.
Lạc Nam lắc đầu: “Hảo ý của Cương Sa Chí Tôn tại hạ xin tâm lĩnh, nhưng ta còn sự vụ tại thân, không thể gia nhập Đại Nguyên Thiên Viện của ngươi vào lúc này được.”
“Lão phu cũng không yêu cầu ngươi ngay lập tức gia nhập.” Cương Sa Chí Tôn từ tốn nói:
“Ở đây lão phu có một phong Thư Giới Thiệu, để ngươi có thể tiến vào Thiên Viện ứng tuyển bất cứ lúc nào.”
Nói xong từ trong óng tay áo lấy ra một phong thư đưa đến trước mặt.
Lạc Nam âm thầm sử dụng Phật Nhãn, phát hiện Cương Sa Chí Tôn không có địch ý, mà Cảm Tâm Thể của Đình Manh Manh cũng không sinh ra báo động, vì vậy tạm thời tiếp nhận phong thư, chắp tay:
“Đa tạ!”
“Ngươi còn nghi hoặc gì cần giải thích không? Chỉ cần lão phu biết sẽ tận tình giải thích nghi hoặc.” Cương Sa Chí Tôn mỉm cười ôn hòa, đối với thiên tài như Lạc Nam, ông ta rất ưa thích.
Lạc Nam ngẫm nghĩ một phen, hỏi rằng: “Tử Long Điện nằm ở đâu?”
Nụ cười trên mặt Cương Sa Chí Tôn thoáng cái cứng ngắc, xém chút chửi ầm lên.
Chẳng thể hiểu cái tên tiểu tử này, cứ tưởng hắn sẽ hỏi vấn đề liên quan đến Đại Nguyên Thiên Viện, nào cờ lại thay đổi đề tài nhanh chóng đến cực điểm, chẳng liên quan cái rắm nào như vậy?
Bất quá đã lỡ mồm hứa hẹn, Cương Sa Chí Tôn chỉ đành thở hổn hển nói:
“Tử Long Điện nằm đâu đó bên dưới Tử Hải.”
“Ồ…” Lạc Nam bất ngờ không thôi, chẳng trách Rương Đặc Biệt xuất hiện đúng lúc như vậy.
Không muốn bị Lạc Nam hỏi lung tung nữa, Cương Sa Chí Tôn dứt khoát để lại một câu khích lệ:
“Hy vọng có thể nhìn thấy tiểu hữu xuất hiện trên sân khấu của những yêu nghiệt hàng đầu Nguyên Giới.”
Cơ thể đã hóa thành vô số hạt cát bay đi mất dạng.
Nhìn theo bóng dáng vị Ngoại Trưởng Lão của Đại Nguyên Thiên Viện biến mất, lại nhìn phong thư trong tay Lạc Nam, Lăng Ba hỏi:
“Chàng thật sự có hứng thú với Đại Nguyên Thiên Viện à?”
“Đúng thế.” Lạc Nam hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
“Thế lực có thể để nhân vật cấp độ Chí Tôn làm Ngoại Trưởng Lão, rõ ràng nội tình của Đại Nguyên Thiên Viện này khủng bố vô cùng.”
“Lại thêm nó tự xưng là học viện lớn nhất Nguyên Giới, là sân khấu lớn nhất tập hợp các yêu nghiệt, nếu thật sự không có bản lĩnh mà dám tuyên bố như thế đã sớm bị diệt lâu rồi.”
“Dù là như thế, thiếp cảm thấy trở thành học sinh của một học viện không phải mong muốn thật sự của chàng.” Phượng Tịch Y chớp chớp mắt phượng.
Hắn là nam nhân tràn ngập khí phách và uy nghiêm, hắn chỉ muốn làm người đứng đầu, làm sao cam nguyện trở thành một tiểu đệ tử?
Lạc Nam đưa mắt nhìn xa xăm, thì thầm nói: “Ta có cảm giác, những nơi như Đại Nguyên Thiên Viện này sẽ gia tăng tỷ lệ tìm thấy Kỳ Nam và Thiên Ý.”
Chúng nữ bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua.
Đúng thế…
Thiên Ý và Kỳ Nam cho đến hiện tại vẫn biệt vô âm tính.
Nhưng các nàng cũng đều là yêu nghiệt.
Ở một nơi được xưng tụng là sân khấu của những yêu nghiệt, biết đâu sẽ tìm thấy hai bóng hình quen thuộc?
Đó là lý do Lạc Nam không thẳng thừng từ chối, ngược lại ôm tâm tình muốn đến Đại Nguyên Thiên Viện một chuyến.
Đương nhiên là không phải bây giờ…
Bởi lẽ ở Đại Nguyên Thiên Viện vẫn có những thử thách cực đại đang chờ hắn.
Ví dụ như có vài tên tình địch, đối tượng mê mẩn lão bà Nam Thiên Tố cũng có xuất thân từ Đại Nguyên Thiên Viện.
Lạc Nam nhẹ lắc đầu, hắn hiện tại còn quá yếu, tạm thời gác những thứ có liên quan đến Trung Châu sang một bên.
Quá xa vời…
Ngược lại lúc này tìm kiếm Rương Đặc Biệt mới là thực tế cần quan tâm.
Theo lời Cương Sa Chí Tôn, Tử Long Điện nằm dưới Tử Hải?
“Các nàng tạm thời vào Linh Giới Châu, ta muốn xuống Tử Hải một chuyến.” Lạc Nam hít sâu một hơi đề nghị.
“Điên rồi…” Chúng nữ lập tức biến sắc:
“Bên dưới Tử Hải có bao nhiêu hung hiểm không ai biết được, lại thêm môi trường khắc nghiệt không thể phục hồi lực lượng.”
Hiển nhiên các nàng chẳng hiểu vì sao hắn vô duyên vô cớ muốn đi mạo hiểm.
“Đừng lo lắng.” Lạc Nam an ủi:
“Sư phụ Kim Nhi đưa ra thử thách để ta tìm một kiện đồ vật bên dưới Tử Hải.”
Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, nhắc đến sư phụ Kim Nhi là các nàng kính trọng từ tận đáy lòng, vì vậy cũng biết việc hắn xuống Tử Hải là không thể thay đổi.
Nghĩ đến đây, Thủy Triều Tịch nói: “Để Tịch Y đi cùng với chàng.”
“Đúng đó, Tịch Y sở hữu ngọn lửa tử vong, chiến đấu ở môi trường như Tử Hải sẽ có ưu thế.” Chúng nữ tán thành:
“Như thế chúng ta cũng an tâm hơn phần nào.”
“Được, ta chỉ mang theo Tịch Y và Khuynh Thành” Lạc Nam mỉm cười không từ chối ý tốt của các nàng.
Phượng Tịch Y vẫn ở dạng con chim nhỏ trốn trong áo của hắn, còn Long Khuynh Thành vẫn luôn là hình xăm Nghịch Long sau lưng hắn, cũng không ảnh hưởng gì.
“Gặp nguy hiểm gì phải lập tức đào tẩu, lượng sức mà làm.” Chúng nữ ôn nhu căn dặn, lúc này mới cùng Tiểu Tinh và Tiểu Sư đi vào Linh Giới Châu.
Lạc Nam và Phượng Tịch Y hai người nhìn nhau cười, sau đó hướng mắt xuống Tử Hải đen kịch âm u, đồng thanh quát:
“Chơi thôi!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 12 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 27/10/2023 15:39 (GMT+7) |