Con đường bá chủ - Quyển 13 - Tác giả Akay Hau

Phần 133

Long Lệnh Đường.

Chiêu Hiền Quán.

Tuyết Kiếm Sơn.

Hoa Kiếm Tông.

Thân ảnh của tứ đại mỹ nhân nổi tiếng tại Thanh Long Thánh Địa lần lượt phóng lên cửu thiên.

Tô Minh Châu, Tần Lộng Ngọc, Tuyết Tuyền, Hoa Như Thuỷ.

Các vị Hộ Pháp Phu Nhân ngày thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ai đủ tư cách tiến vào Thanh Long Phủ để diện kiến các nàng, xa xa không thể với đến.

Trong khi đó Tô Minh Châu, Tần Lộng Ngọc, Tuyết Tuyền và Hoa Như Thuỷ vì tiếp quản các loại sự vụ ở bên ngoài nên thường xuyên xuất hiện, được vô số nam nhân xem như tình nhân trong mộng, đặt cho các nàng danh xưng Thanh Long Tứ Đại Mỹ Nhân.

Bất quá bọn hắn cũng biết mỹ nhân tuyệt đỉnh lại có thực lực và thân phận như các nàng chỉ xứng với Đại Hộ Pháp mà thôi, bọn hắn chỉ ôm lòng ngưỡng mộ là đủ rồi.

Đã địch nhân đánh đến tận cửa, Thanh Long Tứ Đại Mỹ Nhân hiển nhiên cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Một trận chiến này, đã định trước sẽ không dễ dàng kết thúc.

Trận chiến còn chưa bắt đầu, uy thế liền kinh động bốn phương, thế lực khắp nơi đều cảm ứng được.

Đúc Kiếm Sơn…

Tổ Hoả Khí Tôn đưa đôi mắt già nua nhìn xa xa về hướng Nam Thiên Môn, thanh âm đục ngầu trầm thấp vang lên:

“Thiên Lệnh Giáo e ngại Cửu Trưởng Lão của chúng ta đến mức độ này?”

“E ngại Cửu Trưởng Lão?” Các vị trưởng lão khác âm thầm giật mình.

“Không sai.” Tổ Hoả Khí Tôn nở nụ cười mỉa mai:

“Thiên Lệnh Giáo từ trước đến nay đều âm thầm ám sát và tập kích đơn lẽ mục tiêu, nhưng vì Thanh Long Thánh Địa và Nam Thiên Môn quá mức chặt chẽ, khiến bọn hắn không thể tìm được cơ hội ra tay đụng vào bất cứ người nào, liền quyết định phát động đại chiến, cường ngạnh tiêu diệt.”

“Mà tạo ra tất cả những thứ này, chủ yếu là muốn nhắm vào Cửu Trưởng Lão của chúng ta, mức độ yêu nghiệt của hắn khiến Thiên Lệnh Giáo ăn ngủ không yên nữa rồi.”

“Thiên Lệnh Giáo nội tình khủng bố, Nam Thiên Môn chống được sao?” Một vị trưởng lão đặt câu hỏi.

Tuy rằng Nam Thiên Môn rất mạnh, nhưng danh tiếng của Thiên Lệnh Giáo từ lâu đã ám ảnh mọi người, đặc biệt ở chỗ là khả năng không sợ chết, sẵn sàng đánh đổi cái chết để tiêu diệt mục tiêu của bọn chúng.

“Khó mà nói trước…” Tổ Hoả Khí Tôn ra vẻ bí hiểm nói:

“Dù sao thì vị Cửu Trưởng Lão kia của chúng ta là nhân vật sáng lập kỳ tích, hắn đã tiếp quản Thanh Long Thánh Địa thời gian dài, có trời mới biết bên trong cất chứa cái gì.”

“Chúng ta có nên trợ giúp một phen?” Nhị trưởng lão nghiêm nghị nói:

“Dù sao thì Nam Thiên Môn cũng là thế lực có tầm quan trọng với Kiếm Châu, trấn thủ phía Nam.”

“Đây là cuộc chơi đơn độc của Thiên Lệnh Giáo và Nam Thiên Môn.” Tổ Hoả Khí Tôn ngưng trọng nói:

“Nếu có thế lực thứ ba thuộc Kiếm Châu hoặc Nam Vực xen vào, liền sẽ trở thành cuộc chiến của cả hai đại lục, vượt khỏi tầm khống chế của tất cả.”

Các vị trưởng lão sắc mặt co rúm, hiển nhiên đã nhận ra tầm quan trọng của sự việc.

“Trừ khi có thế lực thứ ba của Nam Vực xen vào trước, bằng không Đúc Kiếm Sơn cũng chỉ đứng ngoài cuộc xem bọn hắn giải quyết ân oán riêng tư.” Tổ Hoả Khí Tôn nghiêm nghị căn dặn:

“Bí mật truyền tin đến Thanh Long Thánh Địa, nếu Nam Thiên Môn bại… hãy chạy đến Đúc Kiếm Sơn nương tựa.”

“Một khi đã tiến vào địa bàn của Đúc Kiếm Sơn, lão phu sẽ dốc hết khả năng bảo hộ tất cả người của Cửu Trưởng Lão chu toàn.”

Các vị trưởng lão kính nể nhìn bóng lưng của Tổ Hoả Khí Tôn, hiểu rằng ông ta đã tận lực.

Đúng như Tổ Hoả Khí Tôn dự đoán.

Trong thời gian qua khi Thiên Lệnh Giáo đưa ra mệnh lệnh ám sát Lạc Nam và người thân bên cạnh hắn, các vị sát thủ của Thiên Lệnh Giáo liền phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.

Đó là người thân thiết của Lạc Nam cực ít hành động đơn độc một mình, ngược lại từ thê tử cho đến thuộc hạ của hắn đều bế quan tu luyện ở các thế lực lớn, có Trận Pháp phòng ngự, có cường giả vây quanh, gần như chẳng thể ám sát được.

Đây là trường hợp hiếm hoi mà Thiên Lệnh Giáo từng gặp phải, bởi lẽ thông thường tu sĩ cần phải tự mình ra ngoài tìm kiếm tài nguyên, đó mới là cơ hội để bọn hắn ám sát.

Bọn hắn đâu hề biết rằng tài nguyên mà Lạc Nam thắng được của Trân Bảo Lâu vẫn còn rất nhiều, cho nên người bên cạnh hắn chẳng cần mạo hiểm đơn độc hành động hay rời khỏi địa bàn.

Còn muốn ám sát Lạc Nam thì khó lại càng thêm khó.

Hành tung của tên này cực kỳ tà môn, hắn lại sở hữu Đông Hoa Cung và Thiên Cơ Lâu, tiến hành na di không gian liên tục, chẳng có cơ hội để Thiên Lệnh Giáo tìm kiếm chặn giết.

Rơi vào đường cùng, Thiên Lệnh Giáo hiểu rằng nếu cứ để thời gian trôi qua mà không mang đến hiệu quả nào, Lạc Nam sẽ càng ngày càng trưởng thành, tạo thành quả bom cực đại phát nổ không thể áp chế.

Vậy nên sau khi thương lượng kỹ càng, Thiên Lệnh Giáo quyết đoán tập hợp lực lượng hàng đầu, chấp nhận tổn thất mà đánh trực tiếp đến Nam Thiên Môn.

Bọn hắn tự tin, với chiến lực của các sát thủ cường đại, những cường giả hùng mạnh, số lượng áp đảo… sẽ có thể đem Nam Thiên Môn nhổ cỏ tận gốc, từ đó huỷ đi chỗ dựa to lớn nhất của Lạc Nam.

Trận chiến này, Thiên Lệnh Giáo bắt buộc phải thắng, cũng tự tin sẽ thắng.

Bên ngoài địa bàn của Nam Thiên Môn…

Áo choàng đen tung bay, mặt nạ bạc âm u lạnh lẽo, cường giả Thiên Lệnh Giáo tập hợp, uy thế kinh hồn, sát khí lẫm nhiên phong tỏa bốn phía không gian.

Thiên Lệnh Giáo Chủ – Thiên Khuyết chắp tay đứng đầu, ánh mắt đảo qua kết giới khổng lồ do Nam Thiên Môn tạo thành, khóe môi nở nụ cười bí hiểm:

“Đúng như dự kiến…”

Nam Thiên Tố vì e ngại trận đánh sẽ làm tổn hại địa bàn nên đã hạ lệnh cho Nam Thiên Môn phóng xuất kết giới, trận đánh sẽ diễn ra ở bên ngoài.

Như thế này, Thiên Lệnh Giáo sẽ không sợ ưu thế sân nhà có Đại Trận bao phủ của đối thủ, đồng thời Chí Bảo mạnh nhất là Nam Thiên Môn cũng phải tập trung duy trì kết giới nên không thể tham chiến.

Điều khiến toàn bộ Kiếm Châu phẫn nộ không phải vì Thiên Lệnh Giáo ngang nhiên tấn công Nam Thiên Môn, mà là vì Thiên Lệnh Giáo vậy mà đã thần không biết quỷ không hay bố trí Truyền Tống Trận ở Kiếm Châu từ bao giờ, đồng thời thông qua Truyền Tống Trận này từ Nam Vực tiến thẳng vào Kiếm Châu.

Phải biết rằng biên giới giữa Kiếm Châu và Nam Vực là do hai thế lực Nam Thiên Môn cùng Phục Kiếm Thành trấn thủ, Thiên Lệnh Giáo vậy mà có thể trực tiếp truyền tống tiến vào chứ không đi qua bất kỳ thế lực nào, việc này làm tu sĩ Kiếm Châu vô cùng bất an.

Nếu như năm đó khi Kiếm Châu và Nam Vực đại chiến có một Truyền Tống Trận như thế tồn tại, e rằng hậu phương của Kiếm Châu đã sớm bị san bằng mất rồi.

Từ đó suy ra, Truyền Tống Trận của Thiên Lệnh Giáo chỉ mới bố trí trong thời gian sau này mà thôi, là ai trợ giúp bọn hắn? Kiếm Châu xuất hiện nội gián của Nam Vực à?

Mặc cho thế nhân suy đoán, Thiên Lệnh Giáo không bận tâm, ánh mắt cả đám từ đầu đến cuối vẫn nhìn về Nam Thiên Môn, nơi đang có không ít khí tức phá không xuất hiện.

Lấy Nam Thiên Chí Tôn – Nam Thiên Tố dẫn đầu, phía sau là Trấn Nam Chí Tôn, Đàm Tùng, Triệu Dũng, Lam Hinh, Mỹ Mộng và một số Thánh Đế dưới trướng.

Cùng với đó, các vị Hộ Pháp Phu Nhân từ Thanh Long Phủ cũng song song tiến ra, kéo theo đó là tất cả Thánh Đế của Thanh Long Thánh Địa.

Trong lúc nhất thời, vô số cường giả âm thầm quan chiến từ Kiếm Châu và Nam Vực đều là hai mắt tỏa sáng.

Không ngờ đến Nam Thiên Môn tụ hợp nhiều mỹ nhân đến như vậy, tuy rằng các nàng đều che đậy khuôn mặt, nhưng chỉ riêng mỗi một động tác cơ thể, mỗi một loại khí chất thể hiện ra cũng đủ để khẳng định phía sau từng lớp khăn che mặt đều là tuyệt thế kiều nhan, chim sa cá lặn.

Mặc kệ rất nhiều ánh mắt đánh giá, Nam Thiên Tố thân là người đứng đầu Nam Thiên Môn, thanh âm lạnh lùng cất lên:

“Thiên Lệnh Giáo, các ngươi có ý định gì?”

Thiên Lệnh Giáo Chủ – Thiên Khuyết đi thẳng vào vấn đề: “Thiên Lệnh Giáo và Lạc Nam không đội trời chung, chỉ cần Nam Thiên Môn giao ra Lạc Nam, bổn giáo chủ liền mang người quay đi!”

Toàn trường âm thầm xôn xao, nhiều người nghe xong biểu hiện kinh dị.

Chỉ có một ít người trong cuộc hoặc có tầm nhìn sâu xa mới đoán được nguyên nhân Thiên Lệnh Giáo đánh đến Nam Thiên Môn là vì Lạc Nam, vị Nam Thiên Đại Hộ Pháp kia.

Trước đó đại đa số người còn đoán già đoán non nguyên nhân Thiên Lệnh Giáo cùng Nam Thiên Môn mâu thuẫn, cho rằng có thể là do Thiên Lệnh Giáo nhận được cái giá lớn để làm thịt Nam Thiên Môn, dù sao thì Thiên Lệnh Giáo là một tổ chức sát thủ, luôn giết người dựa theo cái giá khách hàng đưa ra.

Chẳng ngờ được tất cả bắt nguồn từ vị Nam Thiên Đại Hộ Pháp, nam nhân họ Lạc chuyên sáng tạo kỳ tích đó.

“Cùng Đại Hộ Pháp của chúng ta không đội trời chung à?” Nam Thiên Tố nhếch mép cười nhạt:

“Vậy thì Thiên Lệnh Giáo chỉ cần biến khỏi vòm trời này là được.”

HÍT…

Toàn trường hít một ngụm lãnh khí, Nam Thiên Chí Tôn đúng là Nam Thiên Chí Tôn, đứng trước một Thiên Lệnh Giáo áp đảo về mặt nhân số và cường giả, vẫn có thể biểu hiện ra sự khí phách đến cả những đại nam nhân cũng phải tự ti và mặc cảm.

Chúng nữ Yên Nhược Tuyết nghe vậy vô thức nhìn Nam Thiên Tố vài lần, trước đây các nàng ở tại Thanh Long Thánh Địa cũng có nghe qua danh tiếng của Nam Thiên Chí Tôn nhưng chưa từng có dịp gặp mặt, ngay cả mấy nữ Kiếm Tu được đưa đi dạy dỗ cũng chỉ học ở chỗ Trấn Nam Chí Tôn mà thôi.

Hiện tại được diện kiến lần đầu tiên, liền hiểu ra vì sao phu quân của mình lại lựa chọn Nam Thiên Môn mà đầu nhập, Nam Thiên Tố thành công chinh phục chúng nữ tâm cao khí ngạo.

Chỉ bằng những lời quyết tuyệt và khí phách vừa rồi của Nam Thiên Tố, xứng đáng nhận được sự kính nể của tất cả các nàng, xứng đáng để Lạc Nam cống hiến.

“HA HA HA HA…”

Thiên Khuyết ngửa đầu lên cười dài, tiếng cười ngập tràn âm u và rét lạnh:

“Tiểu nha đầu, xem ra việc được xếp hạng 18 trên Chí Tôn Bảng khiến ngươi không xem ai ra gì, một Bát Cảnh Chí Tôn mà thôi, lấy tư cách gì để Thiên Lệnh Giáo biến mất?”

“Có tư cách hay không, phải thử mới biết được.” Nam Thiên Tố hờ hững đáp.

KENG!

Kiếm thế ngân vang, ba vạn tầng Kiếm Vực kinh thiên động địa dồn nén vào thanh kiếm với hai màu trắng đen trên tay nàng.

Nam Thiên Tố ánh mắt khóa chặt thân ảnh Thiên Khuyết, một kiếm ung dung chém ra.

Động tác của nàng rất chậm, nhìn qua cực kỳ nhàn nhã và phiêu dật, ngay cả người bình thường cũng có thể thấy quỷ đạo đi của kiếm khí.

Nhưng chỉ một kiếm đơn giản như vậy, vừa mới xuất ra đã lập tức tan biến vào hư không.

Một lần nữa xuất hiện, nó đã trực tiếp lộ diện ngay tại vầng trán của Thiên Khuyết, lún sâu vào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 13
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 09/02/2024 15:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng