Con đường bá chủ - Quyển 13 - Tác giả Akay Hau

Phần 150

Ẩn Châu một nơi nào đó…

Bầu trời màu đỏ, hoàn cảnh âm u, xung quanh là những gốc đại thụ che trời, vô số bụi rậm, núi đá, trung tâm lại là đầm lầy kịch độc sẵn sàng thôn phệ bất cứ thứ gì xui xẻo rơi vào, khung cảnh như không thuộc về nhân thế.

Cũng không nhìn thấy bất cứ thân ảnh con người nào, ngược lại là hàng loạt tồn tại quỷ dị hàng lâm.

Trên nhánh cây, một con quạ đen với đôi mắt màu máu khẽ đậu xuống.

Cách nó không xa, có con biên bức từ trong bóng tối hiện thân, treo ngược toàn thân.

Lại ở phạm vi lân cận, một linh hồn như lệ quỷ dữ tợn với toàn thân bị các loại gông cùm xiềng xích cắm xuyên qua đang lơ lửng.

Từ dưới lòng đất, từng nhánh xương trắng chậm rãi leo lên, ngưng tụ thành một bộ bạch cốt hoàn chỉnh.

Bên dưới đầm lầy, một cái tay khô gầy với đầy rẫy các vết thương tích trồi lên.

Không gian nứt ra, có một con mắt đục ngầu hờ hững lộ diện.

Kẽo kẹt, thanh âm kỳ quái vang vọng, một kiện quan tài bằng đồng phủ đầy rong rêu chẳng biết từ đâu lướt đến.

Nhìn khắp toàn cảnh, ngươi sẽ còn chứng kiến không ít loại đồ vật kỳ lạ khác như côn trùng, độc xà, phù văn trôi nổi, thậm chí là một cái bóng hư vô mờ mịt chẳng rõ hình dạng.

Các thứ ly kỳ cổ quái tập hợp, khung cảnh rùng mình khiến bất kỳ ai cũng có khả năng quay lưng chạy thục mạng.

Nhưng nếu ngươi là người có kiến thức cao tuyệt hoặc từ nhỏ đã sinh ra ở Ẩn Châu, ngươi sẽ biết những thứ đồ vật cực kỳ quái dị hợm đang ở nơi này đều là tiêu chí tượng trưng cho các vị cường giả hàng đầu, kém nhất cũng phải là Ngũ Cảnh Chí Tôn.

Đã có vô số năm, các loại tiêu chí này chưa từng tụ tập lại cùng một chỗ…

Vậy mà hôm nay, bọn hắn đều đồng loạt xuất hiện rồi.

Không dây dưa dài dòng, con quạ đen trợn ngược đôi mắt đỏ, thanh âm như tiếng gọi oán hồn quát lên:

“Tà Nhãn Lão Quái, Độc Uyên Lão Tổ… hai ngươi nuốt trọn Bảo Tàng Động thì cũng thôi, nhưng lau mồm không sạch dễn đến một đám quái vật ngấp nghé, ảnh hưởng toàn bộ Ẩn Châu, tính sao đây hả?”

Tiếng quát của con quạ vừa dứt, toàn bộ tồn tại có mặt đều khóa chặt khí tức vào cánh tay nhô lên từ đầm lầy và con mắt đang trôi nổi giữa hư không.

Con mắt đang trôi nổi kia chính là hiện thân từ Tà Nhãn Lão Quái, mà cánh tay xấu xí gớm ghiếc kia cũng chính là tiêu chí của Độc Uyên Lão Tổ.

Hiển nhiên việc Tà Nhãn Lão Quái và Độc Uyên Lão Tổ ra tay trấn lột Bảo Tàng Động ở Tây Châu không qua được cảm ứng của những tồn tại ở đây.

“Ẩn Châu không phải quả hồng mềm để các đại châu khác ngấp nghé, bình thường bọn hắn cũng kiêng kỵ chúng ta nên không dám chen chân vào, nhưng Bảo Tàng Động chính là một khối bánh lớn, bất cứ ai cũng muốn cắn một miếng.” Từ trong cổ quan tài đồng cũ, thanh âm khàn khàn truyền ra:

“Ngay cả lão phu cũng không ngoại lệ.”

Những tồn tại khác tán thành lời này, bất kỳ vật phẩm nào đạt đến Bát Phẩm, Cửu Phẩm Chí Tôn đều là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, dù Cửu Cảnh Chí Tôn dốc sức tìm kiếm cũng không phải chuyện đơn giản, Bảo Tàng Động tương truyền có không ít vật phẩm cấp bậc đó, thử hỏi ai mà không tham lam?

Cánh tay bên dưới đầm lầy rung rẩy kịch liệt, trong lòng bàn tay bỗng nhiên mở ra một cái miệng với hàm răng đen kịch, nước bọt phun ra khàn khàn nói:

“Các ngươi đều bị lừa, toàn bộ thiên hạ đều bị lừa, Bảo Tàng Động không có cái rắm gì cả.”

Hiển nhiên Độc Uyên Lão Tổ muốn thanh minh, cánh tay lắc lư liên tục, cái miệng giữa lòng bàn tay vẫn không ngừng nói:

“Không tin các ngươi hỏi Tà Nhãn Lão Quái.”

“Bảo Tàng Động đây, các ngươi tự mà xem.” Con mắt đục ngầu vậy mà hừ một tiếng, sau đó tròng mắt tách ra, một kiện Chí Bảo cao cấp có hình hang động ầm ầm rơi xuống.

Chính là Bảo Tàng Động.

Nếu nói thứ gì quý nhất thuộc Bảo Tàng Động lúc này, thì chính là bản thân nó, bởi vì bên trong chẳng có cái rắm gì cả, trong khi Bảo Tàng Động cũng là một kiện Không Gian Pháp Bảo tương đối cao cấp, có thể dùng làm căn cứ của đại thế lực.

Đáng tiếc, lời của Độc Uyên Lão Tổ và Tà Nhãn Lão Quái không khiến những tồn tại khác tin tưởng.

“Khặc khặc, các ngươi nghĩ đám chúng ta rớt mất não rồi sao?” Con biên bức đang treo ngược cất tiếng cười rét lạnh:

“Nếu Bảo Tàng Động rơi vào tay bổn tọa, bổn tọa cũng sẽ lấy sạch vật phẩm bên trong sau đó tuyên bố nó chẳng có gì, nhưng nào có chuyện ngon ăn như thế?”

“Độc Uyên, Tà Nhãn… hai người các ngươi rất khá, muốn húp trọn Bảo Tàng Động, còn muốn Ẩn Châu phải gánh phiền toái thay các ngươi sao?” Bộ bạch cốt rung động lách cách tạo thành thanh âm:

“Nếu không chia đều, chúng ta sẵn sàng đem hai ngươi giao cho đám sói đói đang rình rập ngoài kia.”

“Khốn kiếp.” Tà Nhãn Lão Quái trong lòng cuồng mắng, hắn sớm biết kiểu gì bọn này cũng không tin lời của mình, mà đổi lại là hắn cũng sẽ không tin chuyện ma quỷ như vậy.

Rõ ràng các ngươi đã trấn lột Bảo Tàng Động trong sự bất lực và uất ức của hai nữ cường nhân Tây Châu, kết quả các ngươi nói Bảo Tàng Động trống rỗng, ai sẽ tin ngươi?

“Tính sao đây?” Tà Nhãn Lão Quái bí mật truyền âm trao đổi với Độc Uyên Lão Tổ.

Cả hai bọn hắn đã rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, bất kể là cường giả ở bên ngoài hay cường giả tại Ẩn Châu đều không tin tưởng lời của bọn hắn.

Kêu bọn hắn lấy tài sản ra, bọn hắn không có thì lấy cái rắm a.

Giải thích thì chẳng ai tin tưởng, thậm chí dù tình nguyện cho sưu hồn, kiểm tra ký ức cũng vô dụng mà thôi…

Đạt đến cấp độ như bọn hắn, có vô số phương pháp để thay đổi ký ức, có rất nhiều phương pháp để qua mặt việc sưu hồn.

Cường giả như bọn hắn chỉ tin tưởng vào điều mà bản thân muốn tin, trừ khi có nhân vật nghịch thiên nào đó nắm giữ Thời Gian đến mức đăng phong tạo cực, ngược dòng quá khứ tìm hiểu thực hư mới có thể chứng minh lời của Tà Nhãn và Độc Uyên là sự thật.

“Trước mắt đẩy lùi phiền toái bên ngoài, nội bộ tính sau.” Độc Uyên Lão Tổ truyền lại ý niệm:

“Cứ hứa hẹn lừa gạt với mấy lão này.”

“Có ổn không?” Tà Nhãn Lão Quái âm thầm hít sâu.

“Hừ, bọn khốn này đều là lũ tham lam, cứ để bọn nó ra sức.” Độc Uyên Lão Tổ lạnh lùng truyền đạt:

“Chuyện kia chưa thành, dù sau đó biết rằng bị lừa, bọn hắn cũng không dám giết chúng ta, cùng lắm ta và ngươi bỏ trốn.”

“Tốt.” Tà Nhãn Lão Quái cũng là người quyết đoán, lập tức đồng tình.

“Xà! Thế nào? Thương lượng xong chưa? Xà…” Thấy Tà Nhãn và Độc Uyên trầm mặc hồi lâu, con độc xà nằm trên đất mở miệng thúc giục.

“Hừ, tài sản trong Bảo Tàng Động đã được hai chúng ta cất ở một nơi cực kỳ bí mật.” Tà Nhãn Lão Quái âm u cất giọng:

“Đợi các ngươi đem phiền toái bên ngoài giải quyết, lúc đó chia nhau cũng không muộn.”

“Chịu thừa nhận nuốt trọn tài sản rồi sao?” Đám đông nhao nhao cười lạnh.

“Tiền trao cháo múc.” Cái bóng không rõ hình dạng gằn giọng:

“Đem tài sản chia trước đi rồi chúng ta xuất thủ.”

“Chia cái rắm.” Độc Uyên Lão Tổ phẫn nộ mắng: “Bảo Tàng Động là do chúng ta phí công lấy được, các ngươi chưa ra chút sức nào đã muốn chia?”

“Không sai, ít nhất cũng phải đem đám lang sói bên ngoài xua đuổi rồi tính tiếp.” Tà Nhãn Lão Quái thái độ kiên quyết:

“Bằng không hai chúng ta thà rằng đem tài sản tẩu tán cho đám lang sói cũng không chừa lại cho các ngươi chút cặn bả nào.”

“Hai lão quái vật các ngươi rất giỏi a.” Linh Hồn lệ quỷ rõ ràng tức giận.

Cục diện giằng co hồi lâu, bỗng nhiên giữa hiện trường có thanh âm uy nghiêm vang vọng:

“Cứ làm theo lời bọn hắn, giải quyết phiền toái bên ngoài trước rồi phân chia Bảo Tàng Động, chuyện kia ảnh hưởng đến tương lai của Ẩn Châu, đừng vì chút tài sản mà xảy ra sự cố.”

“Tốt!”

Khi thanh âm này vừa hiện diện, toàn bộ đều nhất trí tán thành, không còn chút dị nghị.

Theo sau đó, tất cả tồn tại quỷ dị đều lần lượt biến mất…

Mà vùng không gian này cũng phục hồi trở thành một nơi hoang vắng bình thường, chẳng còn chút âm u hay nguy hiểm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 13
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 09/02/2024 15:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng