Mấy nữ nhân nghe thấy lời của Lạc Nam liền tò mò nhìn qua hắn: “Ngươi nhận thức được con mắt đó à?”
“Không sai.” Lạc Nam nhẹ gật đầu, trước đó cả Huyết Yêu Cơ và Thập Khánh Huyên đều có nhắc nhở hắn phải cẩn thận trước Bích Xà Tam Hoa Đồng nếu tiến vào Ẩn Châu, không ngờ hiện tại đã được diện kiến.
“Bích Xà Tam Hoa Đồng là một loại con mắt bẩm sinh, nó có thể thông qua ánh mắt để thôi miên và khống chế tất cả các loại xà tộc tu vi không chênh lệch hai đại cảnh giới.” Lạc Nam nghiêm nghị nói ra.
“Vậy là toàn bộ Xà Quân đang kịch chiến với Kim Long Quân kia chính là do Bích Xà Tam Hoa Đồng gây nên?” Thuỷ Triều Tịch kinh dị hỏi.
“Ừm.” Lạc Nam biểu lộ trịnh trọng, thê tử của hắn không ít người có huyết mạch xà tộc thuần tuý, như Cửu Huân Dao, Bạch Tố Mai, Thải Quỳnh Dao, Đông Hoa Cung thì có Cốt Nữ.
Nếu như các nàng đụng độ Bích Xà Tam Hoa Đồng, vậy gần như là không có khả năng kháng cự, chắc chắn sẽ bị tóm gọn và khống chế dù các nàng có là tồn tại biến dị thì cũng là xà tộc thuần tuý.
Vậy nên nếu như đụng độ nhân vật sở hữu Bích Xà Tam Hoa Đồng, tốt nhất là không để những người có huyết mạch xà tộc tham chiến.
Mà lúc này, trước sự cường thế không gì cản nổi của Long Khung Vẫn, người sở hữu Bích Xà Tam Hoa Đồng bỗng nhiên huy động áo choàng, một thanh Ngân Xà Kiếm xuất hiện lóng lánh như tinh quang.
Ngân Xà Kiếm vũ động, thi triển một loại kiếm thuật cực kỳ quỷ dị và huyền ảo như một đại mãng xà uyển chuyển đang khiêu vũ.
Trước loại kiếm thuật này, Xà Quân bên cạnh như uống phải chất kích thích, ngửa đầu rít gào, thực lực đại tăng.
Lúc này như nhân xà hợp nhất, người sở hữu Bích Xà Tam Hoa Đồng cộng hưởng sức mạnh từ toàn bộ Xà Quân xung quanh, chiến lực cuồn cuộn bùng nổ.
Một kiếm trảm ra, vậy mà thành công đem nhất thương cùng hư ảnh Ngũ Trảo Kim Long của Long Khung Vẫn đẩy lùi.
“Tà ma ngoại đạo, một đám bọ sát làm sao có thể gượng dậy trước Chân Long?”
Long Khung Vẫn phẫn nộ gầm thét, thi triển Thần Thông – Quần Long Triều Bái để gia tăng sức mạnh.
Nhưng từ bên trong Bích Xà Tam Hoa Đồng, lại giống như thông đạo không đáy đang hé mở, có thêm một đội Xà Quân lao vọt ra, số lượng Xà Quân lần này đông hơn, lại mạnh hơn.
Bất chấp hư ảnh Quần Long mà Long Khung Vẫn triệu hoán, áo choàng rắn tung bay, chủ nhân của Bích Xà Tam Hoa Đồng vẫn không chút yếu thế, thậm chí có xu hướng nghiền ép ngược trở lại.
Long Xà tranh đấu, đặc sắc tuyệt luân.
Đường đường Đại Tướng Quân của Chân Long Hoàng Tộc, Long Khung Vẫn và Kim Long Quân tinh nhuệ thiện chiến trong tay mình không thể giành được chút ưu thế nào trước người nắm giữ Bích Xà Tam Hoa Đồng.
“Hahaha, không hổ danh là Đế Xà Chí Tôn… bằng vào Bích Xà Tam Hoa Đồng thành lập nên Vạn Xà Cốc, trở thành một trong các thế lực hàng đầu Ẩn Châu.”
Có tiếng cười trầm thấp vang lên, một bà lão lưng còng tóc bạc, tu vi Bát Cảnh Chí Tôn trên thân bùng nổ, xung quanh cơ thể già nua nhỏ bé là hàng vạn thanh Đao đang cuồng loạn, mỗi một thanh Đao kém nhất cũng là Cửu Tinh Thánh Bảo, thậm chí có một số đạt đến Chí Bảo.
“Bất quá ngày hôm nay, Phục Kiếm Thành buộc Ẩn Châu phải nôn ra Bảo Tàng Động.”
Bà lão ánh mắt lóe lên một tia lăng lệ.
Thì ra bà chính là Phục Kiếm Lão Tổ, lão tổ của Phục Kiếm Thành.
Ý niệm vừa động, Phục Kiếm Lão Tổ thống ngự hàng vạn thanh Đại Đao, mỗi một thanh đều ẩn chứa Sát Thế và Đao Thế kinh hồn, hướng về Xà Quân của Đế Xà Chí Tôn loạn chém.
Hiển nhiên mặc dù không có quan hệ gì với Chân Long Hoàng Tộc, nhưng Phục Kiếm Lão Tổ vẫn vô thức đứng về Long Khung Vẫn nhằm chống lại Ẩn Châu, từ đó mới ép đối phương thả ra Bảo Tàng Động.
“Khặc khặc khặc, Phục Kiếm Thành lão thái bà ngươi còn chưa chết?”
Tiếng cười ghê rợn như đến từ địa ngục âm u vang lên.
Từ nơi xa xăm, một cổ quan tài chậm rãi mở ra.
Bên trong quan tài, vô số sợi xiềng xích xuyên thấu không gian bắn ra ngoài, mỗi một sợi xiềng xích lại ẩn chứa Tử Khí cực kỳ nồng đậm.
Những sợi xiềng xích này không nhắm vào Phục Kiếm Lão Tổ, mà lấy tốc độ chóng mặt cắm vào hàng loạt thi thể đã chết trên chiến trường, trong đó có cả những Chí Tôn cường giả trước đó.
Thông qua vô số xiềng xích, những cổ thi thể bỗng nhiên mãnh liệt sống lại như cương thi, có được một phần chiến lực so với thời kỳ toàn thịnh, bị chủ nhân của quan tài thông qua ý niệm và Tử Khí điều khiển.
Lúc này, tất cả thi thể mới điên cuồng rú lên, bắt đầu gia nhập cuộc chiến, vừa tàn phá Đại Đao đang cuồng loạn của Phục Kiếm Lão Tổ, vừa lao đến bà ta tự bạo.
Tận dụng triệt để thi thể trên chiến trường làm công cụ chiến đấu, thủ đoạn đặc biệt và tàn nhẫn vô cùng.
“Thì ra là Ngự Thi Chí Tôn, lão già ngươi chưa chết, làm sao lão thân có thể chết?” Phục Kiếm Lão Tổ hướng mắt nhìn về quan tài đang ẩn nấp trong bóng đêm thao túng tất cả, một chân đạp không, hóa thành đao ảnh lao vọt đến.
Chỉ cần đánh nát quan tài, mọi xiềng xích sẽ đứt gãy, toàn bộ thi thể sẽ không còn ai khống chế.
Đáng tiếc suy nghĩ là một chuyện, có làm được hay không lại là chuyện khác.
Đối mặt với Phục Kiếm Lão Tổ đang lao đến, quan tài cũ nát biến mất ngay tại chỗ, thông qua xiềng xích dịch chuyển đến một trong số hàng nghìn cương thi đang khống chế, rơi vào trên lưng của nó.
“Chết!” Phục Kiếm Lão Tổ điều động Đại Đao chém đến.
Quan tài cũ nát lại tiếp tục dịch chuyển lên lưng một cương thi khác ở khoảng cách xa, bất chấp công kích của Phục Kiếm Lão Tổ nghiền nát thi thể xấu số vừa rồi.
“Khặc khặc, muốn bắt được ta sao? Trước hết hãy khiến hiện trường không còn thi thể nữa đi.”
Từ trong quan tài, tiếng cười rét lạnh khiến thế nhân rùng mình.
“Thật là tà môn.” Chúng nữ thấy cảnh này cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Đối với chiến trường quy mô lớn như hiện tại, thứ không bao giờ thiếu chính là thi thể.
Cường giả chết đi càng nhiều, thi thể sẽ càng chất đống, từ đó vị Ngự Thi Chí Tôn ẩn trong quan tài kia lại càng khống chế được càng nhiều cương thi, hơn nữa không bao giờ bị bắt được khi liên tục dịch chuyển đến vị trí của bất kỳ cương thi nào mà hắn đang khống chế.
Ngay cả người sở hữu Bí Tự – Thi như Lạc Nam cũng không tài nào làm được theo cách như vậy, đủ thấy vị Ngự Thi Chí Tôn này là một trong những nhân vật có khả năng khống chế cương thi hàng đầu.
“Khoan đã, nếu đụng phải mấy nàng Thi Mộ Tuyền, con hàng này có khống chế được không?” Lạc Nam âm thầm thắc mắc.
Nếu ngay cả Thi Mộ Tuyền mà Ngự Thi Chí Tôn cũng khống chế được, vậy toàn bộ Thi Địa đâu khác nào vật trong túi của hắn?
Chứng kiến liên tục có cường giả hàng đầu Ẩn Châu xuất hiện ngăn chặn cường giả đến từ những nơi khác, Yên Thê không nhịn được hỏi:
“Vì sao Ẩn Châu khủng bố như vậy? Số cường giả cao cấp vượt xa Tây Châu hay Đông Vực a.”
“Cái này thì chưa chắc…” Lôi Di Quân lắc đầu, vô thức liếc sang Lạc Nam và Dạ Thanh Thu.
Theo như nàng biết, Tu La Giáo cũng không thiếu lão quái vật khủng bố, chỉ riêng một mình Tu La Giáo cũng đủ khiến Ẩn Châu phải nể mặt ba phần.
Còn ở Đông Vực, một số cự đầu như Thần Xí Nga vì không nhúng tay vào chuyện thiên hạ chứ không phải thiếu khuyết cường giả.
“Nhiều cường giả hàng đầu tranh đoạt như vậy, chúng ta thật sự có thể giành Bảo Tàng Động sao?” Huyết Hàn Lệ nhìn Lạc Nam hỏi.
Mặc dù nàng rất tự tin vào thực lực của bản thân, nhưng cũng hiểu hiện tại mình chỉ là một Nhị Cảnh Chí Tôn, làm sao có thể cạnh tranh với mấy lão quái vật Bát Cảnh?
“Ai nói chúng ta giành Bảo Tàng Động?” Lạc Nam kỳ quái nhìn lại nàng.
Chúng nữ giật mình, đồng loạt đưa mắt nhìn hắn, thầm nghĩ không đoạt Bảo Tàng Động thì đoạt cái gì?
Lạc Nam nở nụ cười bí hiểm: “Đợi mấy lão quái vật đứng ra đại chiến hết rồi, chúng ta lẻn vào Ẩn Châu vơ vét mấy thế lực hậu phương của bọn chúng cho an toàn, cần gì khư khư nhắm vào Bảo Tàng Động?”
“Vậy cũng được?”
Chúng nữ nghe vậy không kịp định thần, nhìn hắn như nhìn thấy quỷ.
Nhưng ngẫm nghĩ lại, không phải không có khả năng nha…
…
“Cút về hết đi! Ẩn Châu không phải nơi các ngươi đến giễu võ giương oai.”
Lại có Bát Cảnh Chí Tôn cường giả từ Ẩn Châu hiện thân.
Giữa chiến trường đã sớm tan vỡ, một cái khe sâu hun hút nứt ra.
Từ bên trong đó, một con mắt âm tà nồng đậm lệ khí hiện diện.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Mà khi con mắt này hiện diện, bầu trời liền bị vô tận mây đen bao phủ, ở bên trong đó… những tia sét kỳ dị nửa như đen nửa như tím bắt đầu phủ xuống.
“Tà Lôi!?”
Chứng kiến hiện tượng này, không ít Chí Tôn có kiến thức biểu hiện ngưng trọng nói:
“Tà Lôi có thể đánh nát linh hồn, âm thanh sấm chớp của nó có thể quấy rối tinh thần, là một loại lôi đình vô cùng nguy hiểm.”
“Đây chính là thủ đoạn của Tà Nhãn Lão Quái, lão có thể thống ngự Tà Lôi.” Một vị cường giả có thân phận kinh hô thành tiếng.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG.
Không đợi tất cả nói dứt câu, ba cột Tà Lôi khổng lồ như định trụ càn khôn đã hung hăng giáng xuống.
Tiếng sấm oanh tạc làm vô số tu sĩ lân cận Ẩn Châu đầu như sắp nổ, thất khiếu chảy máu, đau đến không cách nào hình dung.
Đó chỉ mới là uy thế mặt ngoài, lúc này ba cột Tà Lôi đã nhắm xuống Thiên Tượng Chí Tôn, Long Khung Vẫn là Phục Kiếm Lão Tổ giáng thẳng, hiển nhiên là muốn loại trừ địch nhân.
Chỉ bất quá ba cột Tà Lôi kinh thiên động địa còn chưa kịp giáng xuống, một thân ảnh khoác áo choàng kín mít từ đầu đến chân chẳng biết từ đâu mà đến, áo choàng trên thân vẫn còn phủ đầy vô số bông tuyết chưa tan.
Y ngẩng mặt lên nhìn trời, hai tay nhẹ nhàng giang rộng.
PHẦN PHẬT.
Khoảnh khắc đó, hàng chục vạn dặm Nguyên Khí trong thiên địa đều bỗng nhiên bóc hơi, bị hút vào phía sau lớp áo choàng rộng thùng thình của người thần bí.
Toàn bộ Nguyên Khí đó ngưng tụ thành ba cái Đại Ma Trảo che phủ càn khôn hiện lên giữa bầu trời, phân biệt hướng về ba cột Tà Lôi khổng lồ chụp đến.
“Khà khà khà, Tà Lôi của ta không dễ dàng bị hóa giải như thế…” Con mắt của Tà Nhãn Lão Quái phát ra tiếng cười tự tin.
Chỉ là tiếng cười ngay sau đó lại im bặt mà dừng.
Bởi vì khi ba cột Tà Lôi kia bị ba cái Đại Ma Trảo chụp vào, chúng nó liền cấp tốc bị hấp thụ lực lượng một cách sạch sẽ, nhờ lực lượng của Tà Lôi… Đại Ma Trảo kích thước càng lớn hơn, hướng về phía con mắt của Tà Nhãn Lão Quái hung hăng chụp xuống.
“Không thể nào!”
Tà Nhãn Lão Quái rốt cuộc phải hiện thân, vội vàng lách người né tránh, đồng thời gào thét:
“Thất Phẩm Chí Tôn Kỹ – Tà Lôi Tề Minh!”
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Bầu trời sau lưng Tà Nhãn Lão Quái bùng lên vô vàn Tà Lôi oanh tạc, chúng nó liên miên không dứt, liên tục liên tục đánh thẳng xuống thân ảnh người mặc áo choàng.
Người mặc áo choàng một lần nữa giang rộng hai tay, thanh âm bình tĩnh khàn khàn khó phân nam nữ:
“Thôn Thiên!”
Cảnh tượng tiếp theo khiến Tà Nhãn Lão Quái không thể tin vào mắt mình.
Bởi vì mặc cho vô vàn Tà Lôi của hắn đánh xuống, người mặc áo choàng vẫn hấp thụ sạch sẽ vào bên trong cơ thể, từ đầu đến cuối chưa từng chịu chút tổn thương nào.
“Đây là Thôn Thiên Ma Thể trong truyền thuyết? Một trong những thể chất có khả năng thôn phệ khủng bố nhất Nguyên Giới!” Tà Nhãn Lão Quái mãnh liệt kiêng kỵ.
Đối mặt với Thôn Thiên Ma Thể, những cường giả sử dụng lực lượng thuộc tính như hắn sẽ bị khắc chế, bị đối phương thôn phệ sạch sẽ.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Tà Nhãn Lão Quái nghiêm nghị chất vấn.
“Giao ra Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, ta sẽ lập tức rời đi!” Người mặc áo choàng lãnh khốc nói.
“Đừng có mơ!” Độc Uyên Lão Tổ lúc này cũng từ dưới đầm lầy kịch độc trồi lên, đứng song song với Tà Nhãn Lão Quái, muốn đối kháng nhân vật sở hữu Thông Thiên Ma Thể.
Chỉ bất quá hai người đều bị một thanh âm lạnh lùng cắt ngang: “Giao Thôn Thiên Ma Thể cho ta đối phó, các ngươi tìm đối thủ khác!”
“Sinh Tử Đại Nhân!?”
Nghe thấy thanh âm này, Độc Uyên Lão Tổ cùng Tà Nhãn Lão Quái đều rùng mình.
Dị tượng hiện ra…
Giữa thế gian, mặt đất hiện lên vô số kiếp sống con người, từ sinh ra, cho đến khi ngã xuống.
Giống như sinh tử tuần hoàn, lặp đi lặp lại, nối liền không dứt…
Từ bên trong vô số con người bình phàm đó, một tên nam tử trung niên thần thái như thiên thần hạ phàm, khí độ uy nghiêm, phong thần tuấn lãng, mái tóc chia thành hai màu trắng và đen, bên sinh bên tử.
Hắn hiện thân, hai loại lực lượng cực kỳ quý hiếm và khủng bố trong trời đất là Sinh Mệnh Lực và Tử Vong Lực liền bùng nổ trong tay, hướng người mặc áo choàng lên tiếng:
“Thôn Thiên Ma Thể, đối thủ của ngươi sẽ là bổn tọa.”
“Tộc trưởng Sinh Tử Nhất Tộc, Cửu Cảnh Chí Tôn!?” Người mặc áo choàng lạnh lùng lên tiếng.
“Chính là ta!” Sinh Tử Tộc Trưởng ung dung nói, bàn tay hình thành vô tận Tử Vong Lực, hung hăng chưởng đến.
Người mặc áo choàng trong mắt xẹt qua một tia do dự, sau đó lựa chọn né tránh.
Hắn không dám đánh cược Thôn Thiên Ma Thể của mình có thể hấp thụ Tử Vong Lực của đối phương hay không, một khi không may vô pháp luyện hóa, Tử Vong Lực nhập thể sẽ khiến hắn đi đời nhà ma.
“Sinh Tử Tộc Trưởng, ngươi là Cửu Cảnh… hãy tìm Cửu Cảnh như ta mà chiến!”
Một tiếng cười cuồng dã sang sảng vọng ra.
Thương khung băng liệt, một tên nam nhân cuồng dã như người rừng, nửa thân trên cởi trần, nửa thân dưới khoác áo da thú xuất hiện.
Đối mặt với Tử Vong Lực của Sinh Tử Tộc Trưởng, da thịt của dã nhân đột ngột biến hóa, chuyển đổi màu sắc.
Không phải màu hoàng kim, không phải kim cương, mà là một màu khô gằn đen kịch như các loại đá tảng bao trùm lấy.
Chỉ là lớp đá này lại mang nồng đậm khí tức tang thương như đến từ thời đại khai thiên lập địa, cổ xưa không thể hình dung.
“Đó là?” Huyết Chiêu Dương vốn luôn bình tĩnh cũng nhịn không được phải thốt lên:
“Phương pháp luyện thể đã thất truyền từ thượng cổ…”
“Hoang Thạch, một loại đá mà chỉ thời đại thiên địa khai hoang mới tồn tại.” Lôi Di Quân cùng Phạm Thanh Thuyên trịnh trọng nói.
“Hoang Thạch?!” Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ.
Người luyện thể theo công pháp hoặc thể chất đặc biệt, điển hình như Thương Thiên Phách Thể của Đình Manh Manh sẽ trải qua những giai đoạn từ thép, hoàng kim, kim cương.
Mà Hoang Thạch chính là cấp bậc thể tu khủng bố vượt trên cả Kim Cương.
Hoang Thạch bao trùm cơ thể, dã nhân cường thế tung ra một quyền vô cùng đơn giản.
Nhưng một quyền như thế lại chấn nát chín tầng Tử Vong Lực do Sinh Tử Tộc Trưởng đánh ra.
“Ngươi là kẻ nào? Mau xưng tên ra!” Sinh Tử Tộc Trưởng hừ một tiếng.
“Ngươi không cần biết ta là ai.” Dã nhân bá đạo nói:
“Giao ra Vạn Cổ Ngọc, ta liền rời đi!”
Lạc Nam nghe vậy trong lòng giật mình:
“Dã nhân này biết tác dụng của Vạn Cổ Ngọc à?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 13 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 09/02/2024 15:39 (GMT+7) |