Con đường bá chủ - Quyển 13 - Tác giả Akay Hau

Phần 195

Tử Linh Thần Sứ không chỉ giáng lâm tại Ngũ Châu Tứ Vực, bọn hắn còn xuất hiện trong hư không vô định.

Tại một hòn đảo khổng lồ trôi nổi giữa hư không, xung quanh chẳng có ánh sáng mặt trời, mọi thứ thuần một màu đen kịch, chìm đắm trong bóng tối.

Bất quá đối với tu sĩ nắm giữ Không Gian Lực, hoàn cảnh này cực kỳ bình thường, không cần đến ánh sáng vẫn có thể dễ dàng quan sát mọi thứ bên trong hư không vô tận.

Tuy rằng khó tin, nhưng ngoại trừ Trung Châu bí ẩn… hòn đảo này có kích thước không thua kém bất kỳ đại châu hay địa vực nào ở Nguyên Giới, dù sao thì không gian ở ngoài hư không chính là vô tận.

Bên trên hòn đảo, các kiến trúc như cung điện, đình đài, lầu các đều lớn hơn bình thường hàng nghìn lần.

Đối với số ít chủng tộc sống tại hư không mà nói, bọn hắn cũng không lạ lẫm vì sao hòn đảo này lại khổng lồ như thế.

Bởi vì đây được xưng là Cự Không Đảo, địa bàn của Cự Không Tộc.

Nếu Nguyên Giới nổi danh với Cự Thần Tộc và Cự Ma Tộc hình thể khổng lồ, thì Cự Không Tộc sống giữa hư không cũng chẳng thua kém về mặt kích cỡ, đặc biệt là chiến lực và khả năng của bọn hắn cũng khiến không ít kẻ phải kiêng kỵ.

Đó là thô bạo nghiền nát hư không, tạo nên những hư không loạn lưu khổng lồ vây khốn kẻ địch.

Bất quá khiến toàn bộ các thế lực tại hư không cảm thấy khó hiểu chính là, vài chục năm về trước… Cự Không Tộc lại bất ngờ tôn thờ một nữ tử nhân loại trở thành tộc trưởng.

Nữ tử nhân loại này kích thước quá nhỏ, chiến lực khi đó cũng quá yếu, làm sao lại được Cự Không Tộc thuần phục thế này?

Đây là thắc mắc chưa có lời giải…

Ngày hôm nay đây, khi có bóng dáng Tử Linh Thần Sứ giáng lâm Cự Không Đảo…

Không ít thám tử các nơi chứng kiến tình cảnh này, bắt đầu truyền tin…

Thu hút vô số ánh mắt…

Cự Không Đảo…

Trong đại điện cự đại nhất, cảnh tượng có phần đối lập.

Tại bảo tọa nằm ở chủ vị cao nhất trong đại điện, một nữ tử nhìn qua khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi ung dung mà ngồi.

Chỉ thấy nàng tóc dài thước tha, một thân bạch bào thánh khiết ôm lấy cơ thể triển lộ những đường cong tuyệt mỹ, ngũ quan khuynh quốc khuynh thành, ngoài sự tuyệt mỹ còn có nét thành thục, uy nghiêm cao quý khó mà diễn tả.

Đặc biệt ở chỗ ngồi ở phía dưới nàng, hai bên trái phải là sáu thân ảnh với hình thể như núi, toàn thân đầy rẫy từng khối cơ bắp như đá tảng, có nam có nữ.

So về hình thể, nữ nhân kia chỉ như một con kiến nhỏ trước những quái vật khổng lồ.

Bất quá lúc này sáu tôn khổng lồ ấy lại cực kỳ cung kính nhìn về phía nữ nhân, chắp tay trịnh trọng:

“Tộc trưởng, Tử Linh Thần Sứ đã đến… cũng không biết là muốn bắt ai trong tộc ta?”

Không sai, nữ nhân này chính là tộc trưởng đương nhiệm của Cự Không Tộc – Lạc Kỳ Nam.

XOẸT!

Lời vừa dứt, một sợi xiềng xích cuồn cuộn thiêu đốt Tử Linh Thần Diễm đã xuyên thủng không gian, nhắm thẳng về phía Lạc Kỳ Nam đang ngồi nơi trung tâm đại điện.

“Lớn mật!”

Sáu vị khổng lồ thấy vậy nộ hống, tu vi Chí Tôn cùng lúc bạo phát đi ra.

Tuy cơ thể to lớn nhưng bọn hắn lại ngay lập tức dịch chuyển không gian với vận tốc khủng bố, dàn trận che chắn trước mặt Lạc Kỳ Nam, từng người vung ra song quyền hung hăng đấm mạnh:

“Hư Không Thôn Nạp!”

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Không gian lập tức bị đấm thủng, tạo thành một vòng xoáy hư không loạn lưu với kích thước khổng lồ có thể thôn phệ tất cả, đem sợi xiềng xích kia hút vào bên trong.

HỪNG HỰC.

Tử Linh Thần Diễm lúc này lại bóc cháy dữ dội, đầu tiên là nhiệt độ lạnh lẽo đông cứng toàn bộ vòng xoáy hư không, sau đó lại bùng lên dữ dội hòa tan tất cả.

Hư Không Thôn Nạp do sáu người khổng lồ thi triển toàn bộ đã bị Tử Linh Thần Diễm hóa giải.

“Sao có thể?” Sáu người khổng lồ sắc mặt ngưng trọng dị thường.

Đây là lần đầu tiên đụng độ với Tử Linh Thần Sứ, bọn hắn rốt cuộc biết tại sao Tử Linh Thần Sứ lại được truyền thuyết đồn đại mạnh mẽ như vậy.

Phải biết rằng sáu người đều là trưởng lão của Cự Không Tộc hiện tại, trong đó còn có một vị ngày trước là tộc trưởng, sau phải nhường lại ngôi vị cho Lạc Kỳ Nam.

Tu vi của bọn hắn cũng đều là Chí Tôn cao cấp, kém nhất là Tứ Cảnh, cao nhất cũng là Bát Cảnh Chí Tôn.

Vậy mà đều không thể chống lại Tử Linh Thần Diễm.

Bất quá nhân cơ hội đó, Lạc Kỳ Nam đã xuất hiện bên ngoài đại điện, hai mắt lãnh ngạo khóa chặt thân ảnh Tử Linh Thần Sứ.

NGAO! GÁY!

Từ thể nội của nàng vọng lên hai tiếng kiệt ngạo bất tuần.

Sau lưng hiện ra hư ảnh hai tôn Thần Thú Biến Dị, một Nghịch Long đang giương nanh múa vuốt, uốn lượn vân tiêu và một Kim Ô giang rộng đôi cánh hừng hực Thánh Hoả hoàng kim cao quý, khi ngọn lửa thiêu đốt, có thể thấy không gian xung quanh toàn bộ bị hòa tan.

Tay phải của nàng bao phủ 3000 đường Nghịch Long Văn, tay trái của nàng nổi cộm lên 3000 đường Viêm Mạch.

Tu vi Nhị Cảnh Chí Tôn không giữ lại chút nào phóng thích.

“Nghịch Long và Phần Không Kim Ô?” Có thám tử đến từ Thời Không Hoàng Tộc thấy cảnh này liền kinh hô:

“Hai loại huyết mạch Thần Thú Biến Dị cường đại.”

“Đúng là không ngờ chiến lực của vị tộc trưởng bí ẩn này lại khá như vậy, đáng tiếc nàng chỉ là Nhị Cảnh Chí Tôn, đối mặt với Cửu Cảnh Chí Tôn như Tử Linh Thần Sứ sợ rằng phải bất lực.” Có sinh linh khác ở hư không nhẹ giọng cảm thán.

“Hừ, phản kháng vô ích!”

Quả nhiên Tử Linh Thần Sứ không sợ hãi chút nào, ngược lại huy động lưỡi hái tử thần trong tay, toàn thân như u linh lao vọt đến, lồng đèn vẫn lóe sáng không ngừng, tuôn trào Tử Linh Thần Diễm hết sức kinh khủng.

Tốc độ nhanh đến mức, đại đa số người quan chiến đều không nhìn thấy rõ ràng, âm thầm lắc đầu tiếc hận cho vị Cự Không Tộc Trưởng này.

Nhưng vào thời khắc quan trọng, chỉ thấy trong ánh mắt của Lạc Kỳ Nam bất chợt hiện lên một loại ngôn ngữ xa xưa và huyền ảo, mang theo cảm giác cổ lão khó thể hình dung:

“Bình!”

Một chữ này vừa ra, một vùng lĩnh vực bất chợt vây quanh cơ thể Lạc Kỳ Nam và Tử Linh Thần Sứ.

Trong nháy mắt, tu vi của Lạc Kỳ Nam nhảy vọt lên Cửu Cảnh Chí Tôn, tương ứng với Tử Linh Thần Sứ.

“Làm sao có thể?” Toàn trường trợn mắt há hốc mồm.

“Đồ Long Chưởng!”

“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”

Lạc Kỳ Nam hai tay bạo phát sức mạnh, cùng lúc đánh ra hai loại Vũ Kỹ quen thuộc của mình.

ĐÙNG ĐÙNG…

Tử Linh Thần Sứ liên tục lùi bước giữa không trung, thanh âm trịnh trọng phát ra sau lớp mặt nạ bạch cốt:

“Cổ Ngữ – Bình?”

“Trời ạ, thì ra là Cổ Ngữ…” Một đám cường giả đang quan chiến nhất thời nổi lên lòng tham.

Cổ Ngữ là thứ có thể tác động đến thiên địa vạn vật, ngoại trừ Cấm Kỵ cường giả, bất cứ vật thể và sinh linh nào cũng không thể thoát khỏi Cổ Ngữ tác động.

Mà Cổ Ngữ – Bình là một trong các loại Cổ Ngữ có thể giúp chủ nhân của nó vượt cấp chiến đấu đầy kinh khủng.

Bên trong phạm vi Cổ Ngữ – Bình tác động, chúng sinh bình đẳng, tu vi tất cả sẽ nhảy vọt bằng kẻ có tu vi cao nhất.

Tử Linh Thần Sứ là Cửu Cảnh Chí Tôn, Lạc Kỳ Nam liền thông qua Cổ Ngữ – Bình để bình đẳng với hắn, có được chiến lực của Cửu Cảnh Chí Tôn.

Đương nhiên Cổ Ngữ – Bình không phải vạn năng, nó sẽ trở nên vô dụng khi đối thủ có tu vi ngang bằng nhau, hoặc đối thủ có tu vi thấp hơn chủ nhân của nó.

Khi đó nếu thi triển Cổ Ngữ – Bình, chỉ giúp đối thủ trở nên mạnh mẽ bằng mình mà thôi.

Còn khi vận dụng trong hoàn cảnh hợp lý, sẽ mang đến tác dụng nghịch thiên như hiện tại.

“Không Gian Giam Cầm!”

“Thời Gian Gia Tốc!”

Lạc Kỳ Nam thanh lãnh quát lên, bàn tay hướng về phía trước siết chặt.

ẦM ẦM ẦM…

Tầng tầng lớp lớp không gian hình thành lao ngục phong tỏa Tử Linh Thần Sứ.

Đồng thời tốc độ của nàng cũng gia tăng gấp hàng trăm lần nhờ Thời Gian Gia Tốc.

Nghịch Long và Phần Không Kim Ô ở sau lưng nàng bắt đầu dung hợp thành một Đại Ấn.

“Nghịch Viêm Ấn!”

Lạc Kỳ Nam xuất hiện trên đỉnh đầu Tử Linh Thần Sứ, một ấn bá đạo giáng xuống.

“Bạo!”

Trong lúc nguy cấp, lồng đèn trong tay Tử Linh Thần Sứ nổ ra, hóa thành vô số đoá Tử Linh Thần Diễm như bom nguyên tử phát nổ.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Lạc Kỳ Nam toàn thân chấn động, thân thể trượt dài trên không trung.

Ở phía đối diện với nàng, các đoá hoả diễm bỗng nhiên biến mất.

Một lần nữa dung hợp, Tử Linh Thần Sứ đã hiện ra trên đỉnh đầu nàng, lưỡi hái tử thần mang theo Sát Thế kinh hoàng trảm xuống.

Lạc Kỳ Nam ánh mắt sắc bén, ngọc thủ nhẹ nâng.

Linh lung…

Có thanh âm như chuông bạc lắc lư dễ chịu, trên cổ tay của nàng… một chuỗi vòng tay lóe lên ánh sáng rực rỡ.

Tám viên hạt châu chứa đựng màu sắc và khí tức khác biệt, tỏa ra khí thế của một kiện Chí Bảo cao cấp dị thường, đạt đến Cửu Phẩm Chí Bảo.

Thời Không Châu khiến khả năng thao túng Thời Gian và Không Gian của nàng càng nhanh chóng.

Bất Tử Châu hình thành một lớp màn chắn bảo vệ và liên tục trị thương cho nàng.

Thánh Long Châu đem số lượng Nghịch Long Văn của nàng từ 3000 nâng lên 5000.

Ngô Đồng Châu đem ngọn lửa Kim Ô thôi thúc mạnh hơn gấp hàng chục lần.

Song Hồn Châu hiển hóa thành hư ảnh hai đoá hoa sen một đen một trắng xoay tròn trên đỉnh đầu, cung cấp Hồn Lực cường đại liên tục.

Trận Châu ngưng kết ra một toà đại trận phong tỏa địch nhân.

Phù Châu hiển hóa ra một loại Phù Chú gia tăng sức mạnh.

Cuối cùng là Luân Hồi Châu chưa rõ diệu dụng.

Nhưng dù là như thế, Hỗn Nguyên Thủ Trạc hay còn gọi là Hỗn Nguyên Bát Châu sau khi được nâng cấp đến tối đa đã mang đến hiệu quả kinh người.

Chiến lực của Lạc Kỳ Nam một lần nữa đại tăng, đồng thời Tử Linh Thần Sứ cũng bị ảnh hưởng, toàn bộ thân thể định trụ lại.

“Nghịch Viêm Ấn!”

Hai đòn Vũ Kỹ lại được Lạc Kỳ Nam ngưng tụ trong tay, bất quá lúc này sức mạnh của chúng nó đã vượt xa trước đó, hung hăng giáng vào cơ thể Tử Linh Thần Sứ.

Tử Linh Thần Sứ cảm nhận được nguy cơ, lưỡi hái tử thần nâng lên đón đỡ.

GÁY!

Nhưng mà mọi thứ chưa dừng lại ở đó, theo một tiếng gáy vang thanh lãnh.

Đỉnh đầu của Lạc Kỳ Nam xuất hiện một thanh vũ phiến mang theo hư ảnh Thanh Loan lộng lẫy tiên diễm làm người mê ly.

Yêu Binh Tộc – Loan Vũ Phiến.

Loan Vũ Phiến triệu hoán hàng nghìn hư ảnh Thanh Loan vỗ cánh, mang theo Cửu Sắc Phong Quang chấn bay lưỡi hái tử thần trong tay Tử Linh Thần Sứ.

Cùng lúc đó, hai cái Nghịch Viêm Ấn của Lạc Kỳ Nam đã nện vào cơ thể Tử Linh Thần Sứ.

“Trống rỗng?” Lạc Kỳ Nam biến sắc.

Nàng cảm giác vũ kỹ của mình đánh vào khoảng không.

Áo choàng của Tử Linh Thần Sứ bị nghiền nát, lồng đèn tung bay, vô vàn Tử Linh Thần Diễm một lần nữa ngưng tụ thành thân ảnh của hắn.

Lạc Kỳ Nam còn đang ngưng trọng, thì bất chợt ở phía sau nàng lại hiện ra một tên Tử Linh Thần Sứ khác.

Hiển nhiên lần này xuất động có đến hai vị Tử Linh Thần Sứ.

“Tộc trưởng cẩn thận!” Một đám tộc nhân hoảng hốt nhắc nhở.

Lạc Kỳ Nam cơ thể hòa vào hư không muốn né tránh.

Nhưng Tử Linh Thần Diễm có thể thiêu đốt cả hư không…

PHỐC!

Nàng phun ra một ngụm máu, cơ thể lảo đảo, Cổ Ngữ – Bình trong mắt tán loạn.

Hiển nhiên không ngờ đến có tận hai Tử Linh Thần Sứ nhắm vào mình, nhất thời chẳng kịp trở tay.

“Đi thôi!” Hai vị Tử Linh Thần Sứ cười lạnh, từ bên trong lồng đèn, vô số sợi xiềng xích quấn chặt lấy cơ thể Lạc Kỳ Nam.

“Đáng tiếc, vẫn là không tránh khỏi a…” Không ít cường giả âm thầm tiếc hận.

Lạc Kỳ Nam đã biểu hiện ra chiến lực không tầm thường, vậy mà thông qua Cổ Ngữ khiến một vị Tử Linh Thần Sứ phải điêu đứng.

Đáng tiếc, có đến hai Tử Linh Thần Sứ… một mình nàng có điểm bất lực a.

Nhất là khi Cổ Ngữ – Bình vì chủ nhân trọng thương mà không thể tiếp tục duy trì, Lạc Kỳ Nam lại trở về tu vi Nhị Cảnh Chí Tôn yếu ớt.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lật đổ nhận thức của tất cả mọi người…

Giữa hư không mờ mịt, một thanh âm bá đạo không cách nào hình dung vang lên:

“Lấy hai đánh một làn nàng bị thương, 18 tên Tử Linh Thần Sứ các ngươi từ giờ chỉ còn lại 16!”

Thoại âm vừa dứt, hư không cuồng loạn, một đôi mắt hờ hững vô tình mở ra…

Chẳng biết vì sao, toàn trường vô thức cúi thấp đầu, không một ai dám nhìn vào đôi mắt này, chỉ có Lạc Kỳ Nam là siết chặt nắm tay, quật cường nhìn lấy tất cả.

Chỉ với hai luồng ánh mắt khóa chặt.

“KHÔNG THỂ A…”

Hai vị Tử Linh Thần Sứ gào thét đầy sợ hãi, một hiện tượng mà từ trước đến nay chưa từng có diễn ra.

LẠCH CẠCH…

Lồng đèn, lưỡi hái, mặt nạ, áo choàng liền như những đồ vật vô tri rơi rụng lên hòn đảo, khí tức Cửu Cảnh Chí Tôn biến mất như chưa từng tồn tại…

Hai vị Tử Linh Thần Sứ… chính thức diệt vong.

Lạc Kỳ Nam nhìn thấy đôi mắt kia khẽ quét qua chính mình sau đó tan biến như chưa từng tồn tại.

Nàng không cam lòng thở dài một tiếng:

“Ta vẫn còn quá yếu a…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 13
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 09/02/2024 15:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng