Con đường bá chủ - Quyển 2 - Tác giả Akay Hau

Phần 166

Trong Linh Giới Châu…

Dù với thân phận cao quý và sự từng trải của một Hợp Thể Trung Kỳ cường giả, Hoa Thanh Trúc cũng không miễn được một phen trợn mắt hé mồm trước hoàn cảnh nơi này…

“Luyện Khí Sư? Chiến Trận Sư, Luyện Đan Sư… các loại khí tức bất phàm, trứng của Thanh Loan, giọng hát của Nhân Ngư tộc, các loại Kiến Trúc pháp bảo cấp cao, trận pháp có thể gia tốc thời gian?”

Hoa Thanh Trúc ánh mắt rất độc đáo, vừa vào Linh Giới Châu đã lập tức nhận ra phần lớn những điều đang tồn tại…

Mà chính vì điều đó càng khiến nàng cảm thấy khó có thể tin, trong lòng nhấc lên vô số sóng to gió lớn ầm ầm gào thét.

Trời ạ, đây rốt cuộc là Thế Lực gì? Nếu chỉ nói về tài sản và số lượng thiên tài, Cửu Cấp thế lực muốn sánh vai cũng khó a…

“Thế nào? Đây là Tổng Bộ Hậu Cung của ta, sau này nàng chính là một thành viên bên trong…” Lạc Nam tự hào vỗ vỗ lòng ngực, có thể khiến một cường giả như nàng có biểu hiện như vậy cũng là một loại thành tựu.

Hoa Thanh Trúc gật gật đầu, dùng ánh mắt nồng nặc chiến ý nhìn lấy Lạc Nam… ngày toàn bộ thành viên Hậu Cung trưởng thành, chỉ sợ toàn bộ Tinh Cầu không ai ngăn nổi bước tiến của nam nhân này… mà nàng muốn trở thành một cánh tay đắc lực giúp hắn lên ngôi bá chủ.

“Cho thiếp thời gian trăm năm trong Linh Giới Châu, nắm chắc đột phá Độ Kiếp Kỳ…”

Cảm nhận độ nồng đậm của Linh Khí cùng giọng hát phụ trợ của Hải U Quỳnh thoang thoảng bên tai… Hoa Thanh Trúc ánh mắt tỏa sáng, giọng điệu kiêu ngạo mà tự tin nói ra…

Trăm năm đột phá Độ Kiếp, điều này hết sức kinh người… dù vô số cường giả Hợp Thể Viên Mãn cũng không dám khẳng định chắc nịch như vậy…

Nhưng Hoa Thanh Trúc có sự tự tin mãnh liệt của mình, nàng đã có công pháp thích hợp, Linh Giới Châu lại là nơi tu luyện hoàn mỹ bậc nhất thiên hạ… nếu không đột phá được Độ Kiếp, cùng những phế vật kia có gì khác nhau?

Lạc Nam nghe vậy gật đầu khen ngợi, Hậu Cung xem như chính thức có thành viên đạt đến Hợp Thể Kỳ cường giả…

“Tiểu Nam, nữ nhân này là ai nha? Nhìn qua thật hung…” Trong khi hắn đang định vì Hoa Thanh Trúc chọn một tòa Cung Điện, một âm thanh ngây ngô chợt nói ra…

Hai người xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Liên Hoa một mặt vui vẻ cùng Nam Cung Uyển Dung nắm Côn Minh Nguyệt đi tới…

Côn Minh Nguyệt lúc này như trẻ nhỏ gặp người lạ, nép mình sau lưng Bạch Liên Hoa e dè nhìn Hoa Thanh Trúc, bản năng còn sót lại của cường giả khiến Côn Minh Nguyệt cảm nhận được Hoa Thanh Trúc là người duy nhất có khả năng gây nguy hiểm cho mình…

Côn Minh Nguyệt dáng người cao gần mét tám, một đôi chân dài miên man quyến rũ, thân thể lại đầy đặn thành thục, lúc này núp sau lưng dáng người nhỏ xinh của Bạch Liên Hoa, tạo cảm giác khôi hài khiến Lạc Nam bật cười…

“Yêu thú Thất giai Hậu Kỳ?” Ánh mắt Hoa Thanh Trúc co rụt lại nhìn chằm chằm Côn Minh Nguyệt, nàng hoàn toàn không nghĩ đến Lạc Nam lại sẽ cất giữ yêu thú khủng bố như vậy bên trong Linh Giới Châu.

“Đừng nhìn người ta bằng ánh mắt hung hăng như vậy nha…” Gương mặt tuyệt mỹ của Côn Minh Nguyệt hơi mếu rồi, khiến người khác ta thấy mà yêu.

“Mẫu thân dịu dàng một chút, đừng làm Nguyệt tỷ sợ…” Bạch Liên Hoa vội đem Côn Minh Nguyện ôm vào trong ngực vỗ về, không quên hướng Hoa Thanh Trúc trừng mắt…

Dù với bản tính lạnh lùng của Hoa Thanh Trúc, thấy tình cảnh này cũng một mặt mộng bức, cái gì đang xảy ra?

Nữ nhi mình vuốt ve dỗ dành yêu thú có thực lực hơn mình một bậc?

Thiện Âm quả là rất thần kỳ, sau vài câu nói của Bạch Liên Hoa, Côn Minh Nguyệt lại trở nên tung tăng vui vẻ, không e ngại Hoa Thanh Trúc nữa.

Lạc Nam dở khóc dở cười, nhanh chóng đem tình huống của Côn Minh Nguyệt vì tu luyện Công Pháp có vấn đề nên ảnh hưởng đến tâm trí, kể lại với Hoa Thanh Trúc…

“Thì ra là như vậy…” Hoa Thanh Trúc nhẹ gật đầu, nhìn về Côn Minh Nguyệt cũng có một tia ôn hòa cảm thông.

Công Pháp là căn cơ quan trọng của mỗi tu sĩ, Hoa Thanh Trúc hiểu rất rõ điều đó, Côn Minh Nguyệt tu nhầm công pháp trục trặc không bị tẩu hỏa nhập ma là may rồi…

“Đúng rồi, sao mẫu thân lại vào Linh Giới Châu? Quan hệ giữa người và Lạc Nam ca ca hình như rất tốt nha…” Bạch Liên Hoa hé đôi môi hồng nhuận cười hì hì hỏi thăm, không có một chút nghi ngờ.

Lạc Nam cùng Hoa Thanh Trúc liếc nhau, nhìn thấy vẻ xinh đẹp đáng yêu của Bạch Liên Hoa, cảm thấy giấu giếm nàng là một loại tội nghiệt vậy…

“Tiểu Hoa, mẫu thân có chuyện cần nói riêng với ngươi…” Hoa Thanh Trúc cắn chặt răng, hít sâu một hơi, quyết định cho nữ nhi biết sự thật.

“Ổn không?” Lạc Nam trong lòng thấp thỏm truyền âm, lần đầu cảm giác lo lắng… hắn rất sợ trái tim nhỏ bé của Bạch Liên Hoa sẽ bị tổn thương.

“Chàng cứ để thiếp, tin tưởng Tiểu Hoa sẽ thông cảm…” Hoa Thanh Trúc truyền âm trấn an hắn, đối với tính cách của nữ nhi nàng có phần hiểu.

“Mẫu thân có tâm sự?” Nhìn thấy biểu cảm của Hoa Thanh Trúc, Bạch Liên Hoa cũng thu liễm nụ cười, kéo lấy tay nàng ôn nhu hỏi.

“Được rồi, trước hết chọn nơi ở cho hai nàng trước rồi nói sau” Lạc Nam ho khan một tiếng, muốn mang theo mấy nữ lên Cung Đình Thụ…

Nam Cung Uyển Dung biết phun quân cùng đôi mẫu nữ hoa này có chuyện cần giải quyết, lúc này khôn khéo lôi Côn Minh Nguyệt cười nói:

“Trên cây có gì tốt, chúng ta đi tìm Linh Lung chơi!”

“Uyển Dung tỷ nói đúng, hừ… cho bọn hắn lên cây đi!” Côn Minh Nguyệt tán đồng gật đầu như gà mổ thóc, cùng Nam Cung Uyển Dung xuống Thủy Tinh Cung…

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensex.moe/

“Đó là Cung Điện của nữ nhân kia?” Hoa Thanh Trúc nhìn Kỳ Nam Cung sừng sững trên tầng ba, nhàn nhạt hỏi.

“Không sai, đó là nơi ở của Nguyệt Kỳ, bất quá hiện tại nàng đã về Diễm gia.” Lạc Nam cười nói…

Tuổi của Hoa Thanh Trúc đã vượt qua 500 nên không có trên Hoàng Kim Bảng, bất quá không biết vì sao hắn cảm giác được nàng thích ganh đua cùng Diễm Nguyệt Kỳ…

“Ta ở đối diện đi…” Hoa Thanh Trúc gật đầu chỉ về một Cung Điện nằm trên tán cây phủ đầy Hàn Băng, trực tiếp nằm đối diện với Kỳ Nam Cung.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, bất quá vẫn gật đầu đồng ý…

“Gọi Trúc Nam Cung đi, nghe rất hay…” Hoa Thanh Trúc nhếch môi đỏ mọng, ngay cả cách đặt tên cung điện cũng theo giống với Diễm Nguyệt Kỳ.

Lạc Nam đương nhiên mừng rỡ, hắn cảm thấy tính cách của hai nữ tương đương giống nhau, ngày sau nhất định sẽ ăn ý trên chiến trường, đánh cho kẻ địch kêu cha gọi mẹ.

Bạch Liên Hoa vô thức siết chặt bàn tay Lạc Nam, nàng cảm giác quan hệ giữa Lạc Nam ca ca và mẫu thân mình ngày càng không đơn giản…

Lạc Nam cho tiểu công chúa một nụ cười trấn an, lấy ra Lệnh Bài truyền tống của Trúc Nam Cung giao cho Hoa Thanh Trúc, đồng thời hướng dẫn hai nàng cách sử dụng lệnh bài…

Phi người xuống tầng hai Cung Đình Thụ, Bạch Liên Hoa cũng chọn một tòa phủ đầy mây trắng liền kề Uyển Dung Cung, lấy tên Bạch Hoa Cung…

Đến thời điểm này, cung điện ở Tầng 2 Cung Đình Thụ chỉ còn vài cái ít ỏi, tầng 1 lại vẹn nguyên 48 tòa…

Nhưng ở tầng 1 vị trí ngắm nhìn phong cảnh không mấy đẹp mắt, kiến trúc Cung Điện cũng không xa hoa được như tầng 2… Lạc Nam không có ý định để nữ nhân yêu thương của mình sống ở tầng 1…

“Thiếp cần nói riêng với Tiểu Hoa, chàng xuống biển bồi tiếp chúng nữ đi…” Hoa Thanh Trúc nhìn hắn truyền âm, đây sẽ là cuộc tâm sự khá dài của mẫu nữ các nàng.

Lạc Nam vừa lo vừa mong đợi, cảm giác cực kỳ khó tả… cuối cùng gật đầu đánh tiếng:

“Có gì lập tức báo cho ta!”

Nói xong thả người bay đi…

“Mẫu thân, có chuyện gì cứ nói… Tiểu Hoa sẽ không trách ngươi…” Bạch Liên Hoa hết sức thông tuệ nắm chặt tay Hoa Thanh Trúc, từ khi có nhận thức, nàng luôn cảm giác được quan hệ giữa mẫu thân và phụ hoàng có vấn đề khó tả, không hòa thuận như vẻ ngoài họ thể hiện…

Xem ra sắp được đối diện chân tướng rồi…

Hoa Thanh Trúc gật đầu, mang theo con gái tiến vào Bạch Hoa Cung.

Nhìn bóng lưng hai nữ khuất sau cánh cửa, Lạc Nam nén cảm giác tò mò muốn nghe lén xuống, hắn biết mình cần tôn trọng các nàng.

“Hừ, cho ngươi bỏ cái thói trăng hoa, ăn mía ngon còn đánh cả cụm!”

Một âm thanh mỹ miều trong trẻo vang lên bên tai, giọng điệu có phần cười trên nỗi đau của ngươi khác…

Lạc Nam cười khổ cầm lên chiếc nhẫn tinh xảo ngắm nghía, người vừa lên tiếng chính là linh hồn sư phụ Tiêu Thanh Tuyền…

“Cũng không thể trách ta a… cũng tại nam nhân thế giới này quá ngu ngốc, không biết trân trọng mỹ nhân tốt như các nàng mà thôi…” Hắn ngụy biện nói.

“Nói như ngươi đến từ thế giới khác vậy…” Sư phụ Tiêu Thanh Tuyền khinh thường một tiếng.

“Nàng nói đúng…” Lạc Nam trong lòng thầm nói, ngoài mặt lại im lặng không đáp… có nói nàng cũng không tin.

“Đúng rồi…” Ánh mắt lóe lên, Lạc Nam lập tức nhớ lại một thứ quan trọng.

Ý niệm vừa động, thân thể hắn lập tức xuất hiện bên cạnh một kiện Quan Tài có hình thù kỳ lạ, vừa như đá lại vừa như băng, bên trên là vô số đường văn được khắc họa tỷ mỷ…

Chính là Định Hồn Quan, thứ này Lạc Nam mua được từ lần đầu giá đầu tiên ở Linh Vũ Thành, thứ này chính là được Đa Bảo Các tìm thấy trong di tích Viễn Cổ, chính là đồ vật sót lại sau Kỷ Nguyên Trống…

Kim Nhi từng nói để khám phá Định Hồn Quan, đòi hỏi phải có tu vi Hồn Tu đạt đến Luyện hư kỳ, bất quá nhờ vào hồn lực đặc biệt của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh… mà Lạc Nam có thể lấy tu vi Hồn Tu cấp Hóa Thần thử một chút…

Lúc này đây tu vi Hồn Tu của hắn đã là Hóa Thần Hậu Kỳ…

Thân ảnh kiều tiểu của Kim Nhi xuất hiện trên bả vai, chăm chú nhìn vào… hiển nhiên nàng cũng muốn biết bí mật bên trong…

Lạc Nam hít sâu một hơi, hai bàn tay đặt lên nắp quan tài… tập trung ý niệm…

Ôn Hồn Liên trong đan điền cấp tốc xoay tròn, Hồn Lực vận chuyển… trong linh hồn Lạc Nam, vô số kinh văn thần bí rực rỡ ánh sáng…

Hồn Lực phô thiên cái địa cuồn cuộn tiến vào nắp quan tài, hy vọng tìm tòi thực hư bên trong đó…

“Chưa đủ sao?” Nhìn thấy Định Hồn Quan vẫn án binh bất động, Lạc Nam lẩm bẩm một tiếng, tập trung hồn lực toàn thân tiến vào nắp quan tài…

Hồn Lực trong người ngày một rút đi, đến khi cả người Lạc Nam ướt đẫm mồ hôi, linh hồn kịch liệt đau nhức…

Rốt cuộc có phản ứng…

ONG ONG…

Nắp quan tài kịch liệt rung lên, vô số hoa văn cổ lão bên trên quan tài lập lòe ánh sáng trang nghiêm mà thần thánh, bàn tay Lạc Nam bị hút chặt vào nắp quan tài…

Hắn kinh hãi phát hiện, quan tài như một cái động không đáy, đem Hồn Lực của hắn điên cuồng hấp thu, du Lạc Nam muốn thoát đi cũng không được…

KENG KENG…

Đến khi cả người Lạc Nam không còn chút Hồn Lực ngã quỵ trên mặt đất, chỉ thấy vô số hoa văn bên trên quan tài cấp tốc lưu chuyển…

Rất nhanh chóng thôi, chúng nó vậy mà toàn bộ tụ tập mà về mặt trên nắp quan tài, hình thành một bản Văn Tự Thần Thánh mà bí hiểm…

Lạc Nam cố nén cảm giác thân thể rã rời, hướng mắt nhìn lên nắp quan tài…

Đập vào tầm nhìn, bốn hàng chữ tràn ngập một loại phách vượt chúng sinh, ngạo nghễ thiên địa…

Cửu Thiên Thập Địa…

Duy Hồn Độc Tôn…

Đại Kiếp Hàng Lâm…

Định Hồn Truyền Thế…

Lạc Nam lẩm nhẩm bốn câu văn tự, chỉ thấy Định Hồn Liên trong người mình vậy mà kịch liệt run rẩy, giường như kính nể, sùng bái trước mặt quân vương của nó…

Ngay cả tận sâu Linh Hồn của Lạc Nam cũng sinh ra một sự tán thành nhất định… điều này hết sức kinh người, phải biết Linh Hồn của hắn được khảm kinh văn Cấm Kỵ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh… vậy mà tán đồng bốn câu văn tự này?

“Cửu thiên thập địa sao? Duy Hồn Độc Tôn… Hồn trong Hồn tu hay Linh Hồn? Đại Kiếp? Là thứ quỷ gì? Định Hồn truyền thế… Định Hồn ám chỉ Định Hồn Quan sao?”

Lạc Nam lặp đi lặp lại bốn câu văn, cố gắng tìm tòi thực hư bên trong nó, nhưng tất cả thật sự quá mơ hồ… không dám khẳng định.

Bỗng lúc này… Dị Biến chợt sinh…

Chỉ thấy bốn câu văn tự đột ngột lấy tốc độ khủng bố rời khỏi nắp quan tài, xoẹt vào mi tâm hắn.

“Không xong!”

Theo bản năng, Lạc Nam muốn phòng ngự…

Đáng tiếc hắn không phản kháng được chút nào, thậm chí Ôn Hồn Liên lúc này cũng nằm im bất động, không có ý tứ can thiệp…

Đầu não Lạc Nam kịch liệt đau nhức, hắn lăn lộn trên mặt đất hồi lâu, theo sau đó… một luồng tin tức bá đạo cưỡng ép tiến vào trí nhớ.

“Muốn mở Định Hồn – luyện thành Hồn Đế!”

Một giọng nói bá đạo uy nghiêm như đứng trên đỉnh thế gian, bất khả xâm phạm tràn vào tâm trí Lạc Nam, sau đó dần dần biến mất…

“Hồn Đế?” Lạc Nam mờ mịt không hiểu chuyện gì, lúc này kinh ngạc phát hiện trong đầu mình có thêm vô số luồng thông tin, cảm giác y hệt sử dụng Ngọc Bội truyền thừa đến từ hệ thống vậy…

“Đế Hồn Kinh, một trong hai Kinh Văn Trấn Tộc của Hồn Tộc…”

Lạc Nam giật mình, theo sau đó sắc mặt trở nên mừng rỡ như điên…

Vô duyên vô cớ đạt được một bộ Hồn tu Công Pháp, hơn nữa đẳng cấp không rõ ràng, cực kỳ cao thâm, ít nhất hiện tại Lạc Nam chưa đủ tu luyện toàn bộ…

Bất Hủ Diễn Sinh Kinh là công pháp bao gồm luyện Hồn, luyện Thể, luyện Linh tam tu… có trợ giúp trong việc Tu Hồn nhờ khả năng Luyện Hồn kẻ địch và Trị Thương cho người khác thông qua Linh Hồn…

Nhưng không có nghĩa là Lạc Nam sẽ che bai Đế Hồn Kinh, bởi vì chỉ cần tu được Đế Hồn Kinh, thực lực của hắn sẽ tăng lên hết sức khủng bố.

Bên trong Đế Hồn Kinh ẩn chứa 12 loại Hồn Kỹ cao siêu, được xưng Hồn Đế Thập Nhị Kỹ…

Về phần các công dụng cụ thể của từng loại Hồn Kỹ này cũng khiến Lạc Nam sướng đến phát cuồng…

Nói về Hồn Kỹ, hắn hiện tại chỉ sở hữu Tạc Hồn Thuật và Xiềng Xích Linh Hồn mà thôi…

“Đế Hồn Kinh này dù là tại Tiên Giới cũng là hàng hy hữu, đủ dẫn xuất Tiên Vương thậm chí hơn cả Tiên Vương ra tay cướp đoạt… không ngờ thời đại Viễn Cổ lại xuất hiện công pháp cao thâm như vậy…” Kim Nhi nghiêm túc cho ra đánh giá nói.

Lạc Nam nghe vậy rùng mình, không nhịn được nữa, phi thân bay vào Gia Tốc Trận, chuyên tâm bế quan…

Định Hồn Quan tạm thời chưa thể mở ra, bất quá có được Đế Hồn Kinh, xem như một thu hoạch không nhỏ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 2
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 07/10/2020 06:38 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng