“Khí tức của Tiểu Hoa không ngừng tăng lên!” Lạc Nam đứng bên ngoài Liên Hoa Cung, nhìn sang Hoa Thanh Trúc mỉm cười nói.
Bạch Liên Hoa sau khi đạt được Thiên Âm Phổ Độ Kinh đã bắt đầu điên cuồng bế quan, âm thanh thần thánh khiến lòng người tinh khiết, mọi tạp niệm hay sát lục chi khí quanh quẩn không gian, liên miên không dứt.
“Tiểu nha đầu áp lực cũng rất lớn, ở một nơi chỉ toàn là quái vật như Hậu Cung không hề dễ dàng!” Hoa Thanh Trúc mỉm cười, dung nhan cao quý u lạnh như băng giá rực rỡ xuân quang, đẹp đến mức làm thời gian như cứng lại.
Lạc Nam mỉm cười, hắn hiểu nỗi khổ trong lòng chúng nữ, bị các tỷ muội bỏ xa về mặt thực lực không hề dễ chịu, vì thế hắn luôn muốn từ Hệ Thống đạt được những thứ thích hợp nhất cho các nàng.
Hắn cũng sẽ không chịu thua kém…
Nghĩ nghĩ, thân hình Lạc Nam nhoáng lên, một lần nữa đã xuất hiện bên trên đỉnh cao nhất của Cung Đình Thụ.
Cố một số thứ… cũng nên sử dụng rồi…
…
Lạc Nam vươn bàn tay hướng về phía trước nắm, hai kiện vật phẩm đã xuất hiện trước mắt…
Nanh Bạc cùng Thăng Khí Phù…
Hắn cầm lấy Thăng Khí Phù đặt lên thân Trường Kích mang tên Nanh Bạc, dị tượng phát sinh.
Vô số phù văn huyền ảo cao cấp từ Thăng Khí Phù bay ra, sau đó hòa vào thân Nanh Bạc, ánh sáng lóe lên rực rỡ…
Khi ánh sáng tản mất, trước mặt Lạc Nam là một thanh Trường Kích dài gần 3 mét, toàn bộ thân Kích hữu lực pha lẫn linh hoạt, thuần một màu trắng bạc loáng bóng, đầu kích sắt nhọn như răng nanh mang theo khí tức nguy hiểm, như sẵn sàng xuyên thủng cơ thể mọi kẻ địch…
Từ trên thân Nanh Bạc, một luồng khí thế như ẩn như hiện tản mát ra xung quanh, chính là khí thế của một thanh Cực Cấp Vũ Khí.
Đặt Nanh Bạc ở thế giới bên ngoài nhất định sẽ tạo nên chấn động không nhỏ khi thăng cấp, bất quá Linh Giới Châu hiện tại đẳng cấp đã vượt xa, Nanh Bạc không đủ lực để tác động lên không gian của nó.
“Cực Cấp… đủ dùng rồi!” Lạc Nam mỉm cười hài lòng thu hồi Nanh Bạc.
Đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh mặc dù xuất thân ở Tiên giới, nhưng kẻ có thể sở hữu Cực Cấp vật phẩm đếm được trên đầu ngón tay, qua đó có thể thấy dù là tại Tiên giới thì Cực Cấp cũng là hàng hiếm có, không phải ai cũng có đủ khả năng sở hữu.
Chưa kể ngoại trừ Nanh Bạc, Lạc Nam hiện tại còn có Lạc Hồng Kiếm đang thăng cấp sau khi cắn nuốt lượng lớn Tà Lực của Lạc Vũ, mười tám thanh Kiếm do Ái Tâm luyện chế.
Trong thời gian tới, hắn đã không cần bận tâm suy nghĩ về mặt Vũ Khí…
Ý niệm vừa động, một khối Ngọc Bội đỏ rực như máu đã xuất hiện trên tay…
Trong khoảnh khắc đó, một cổ Sát Lục Chi Khí vô thượng lan tràn ra bốn phương tám hướng, quát ngang toàn bộ Linh Giới Châu.
Tiểu Sư đang bay lượn trên không trung toàn thân kịch chấn, sắc mặt tái nhợt vội vàng hóa thành hình người, dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn vể đỉnh Cung Đình Thụ…
Thật khó có thể tưởng tượng một người đã đúc thành Yêu Hoàng Chiến Thể như nàng lại sinh ra cảm giác e sợ trước một luồng khí thế vô hình như vậy.
Mà chúng nữ Hậu Cung cũng không ngoại lệ, sắc mặt cả đám hiện lên vẻ hốt hoảng trước cổ khí thế vừa lan tỏa.
Ở khoảnh khắc vừa rồi, các nàng như lạc vào một chiến trường viễn cổ nào đó, nơi thây chất thành đồng, máu chảy thành sông, xương cốt thành tháp, sát lục ăn vào tận linh hồn…
“Phu quân rốt cuộc đang làm gì? Cổ sát khí mang theo ý chí vô thượng này… tại sao lại cho ta cảm giác như đang đối mặt một vị cái thế Thiên Đế đang phẫn nộ? Muốn tiêu diệt tất cả!”
Băng Lam Tịch nghiêm túc lẩm bẩm, bản thân nàng đúc thành Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, lại tu luyện Phạt Thiên Kiếm Điển, sát khí của nó một khi bùng phát chính là tương đối khủng bố, toàn bộ Hậu Cung chỉ một người duy nhất là Nam Cung Uyển Dung sở hữu Kim Sát Bạch Hổ sánh ngang mà thôi.
Vậy mà khi cảm nhận được luồng sát khí bất khả kháng cự kia, trong lòng cũng phải rung lên một cái…
“Sát Khí của chàng như Đế Quân phẫn nộ… tiêu diệt thương sinh, thật đáng mong đợi!” Nam Cung Uyển Dung ánh mắt lóe sáng, nàng biết Lạc Nam lại sắp mạnh lên.
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, trong tình cảnh này chỉ có thể chờ đợi Lạc Nam xuất quan mà thôi…
…
Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu như màu máu, một ngụm máu tươi dâng trào kịp thời nuốt xuống, thân thể kịch chấn, làn da rạn nứt trước sát khí kinh thiên động địa từ ngọc bội tỏa ra.
Cũng may hắn nhanh nhẹn kích hoạt Thiên Hạ Vô Song, bên tai lại vang vảng tiếng hát trong trẻo pha lẫn tiếng đàn xoa diệu tâm linh của U Quỳnh và Linh Lung, lại thêm Hồn Nguyệt Ánh liên tục sử dụng Linh Hồn Thanh Tẩy mới giữ vững được bản thân tỉnh táo, không để cơn phẫn nộ kia lấn át lý trí.
“Phu quân, chàng rốt cuộc sắp tu luyện thứ gì? Vì sao nó lại kinh khủng như vậy?” Hồn Nguyệt Ánh âm thanh có chút suy nhược vang lên trong đầu.
“Thiên Đế Biến tầng thứ 2, ta cũng không nghĩ nó lại mang theo sát ý phẫn nộ chí cao vô thượng đến như vậy!” Lạc Nam hít sâu một hơi khàn khàn đáp trả, xém chút nữa hắn đã bị luồng khí thế này đè bẹp ở khoảng cách gần.
Hồn Nguyệt Ánh im lặng không đáp, nàng biết phu quân có nhiều thủ đoạn, nhưng chỉ với tu vi Hợp Thể Kỳ lại liên tục lấy ra hàng khủng khiến tâm hồn nữ nhân sùng bái không thôi.
“Hừ, dù ngươi có là Thiên Đế ở trước mặt ta cũng phải khuất phục!”
Cảm nhận khí thế từ Ngọc Bội liên tục truyền ra, Lạc Nam hừ lạnh một tiếng nắm chặt nó trong tay.
Như cảm ứng được tâm tình không phục của chủ nhân, các Kinh Văn Bất Hủ khảm nạm bên trong Linh Hồn hắn bùng phát ánh sáng uy nghiêm, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vận chuyển…
Trong khoảnh khắc đó, Ngọc Bội run rẩy lên, dường như bị chấn nhiếp, không dám tiếp tục bùng phát sát khí, ngoan ngoãn thu liễm lại.
“Quả nhiên Cấm Kỵ vẫn luôn là tồn tại áp đảo vạn vật!”
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam hài lòng nhếch miệng… hiển nhiên Thiên Đế Biến tầng thứ 2 mặc dù lợi hại, nhưng so với Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vẫn còn kém, bị hù dọa cho ngoan ngoãn rồi.
“Hừ, ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể mang lại những gì…” Lạc Nam cười nhạt, một giọt máu nhỏ lên bên trên Ngọc Bội.
Vô biên vô tận tin tức như muốn phá tung não bộ đột ngột thông qua ngọc bội truyền vào đầu não, sắc mặt vặn vẹo hết sức dữ tợn.
Đối với khả năng cảm nhận đau đớn, Lạc Nam đã sớm chai sạn, hắn bình tĩnh im lặng, tiếp nhận từng luồng từng luồng truyền thừa sát phạt uy nghiêm, thu nhận chúng nó…
Ánh mắt Lạc Nam một lần nữa chuyển sang màu đỏ, bên trong như có biển lửa và máu tanh, cũng có vô tận hoang tàn và hủy diệt… sát khí như có thể thôn thiên phệ địa.
Tuy nhiên không còn cảm giác bị lấn át như trước, Lạc Nam đang dần dần đảo khách thành chủ, muốn chiếm hữu và chưởng khống trạng thái này.
Hồn Nguyệt Ánh kinh ngạc chứng kiến mái tóc vốn mang theo màu Hoàng Kim cao quý của phu quân khi thi triển Thiên Hạ Vô Song trước đó bắt đầu chuyển màu…
Một màu đỏ thuần túy, một màu đỏ ẩn chứa sát lục vô tận…
Mái tóc đỏ tung bay, Lạc Nam vươn người đứng thẳng, một lĩnh vực được hình thành xung quanh hắn, ép đến không gian Linh Giới Châu cũng bắt đầu chấn động…
Hắn đã tiến vào trạng thái Thiên Đế Đệ Nhị Biến, một loại tầng thứ có đẳng cấp vượt qua cả Thiên Hạ Vô Song mang tên…
…
Không biết qua bao lâu sau… khi đã thích ứng hoàn toàn với Thiên Đế Đệ Nhị Biến, mái tóc của Lạc Nam một lần nữa chuyển sang màu đen, thản nhiên khoanh chân an tọa, khí chất toàn thân thay đổi, trở về trạng thái dung dung tiêu sái bình thường vốn có.
“Hệ Thống! Lấy nó ra đi!”
Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc chưa từng có, ở trong lòng hạ giọng.
“Keng, phóng thích trạng thái phong ấn Cấm Kỵ Chi Nhãn – đẳng cấp hiện tại tương ứng Vương Cấp Pháp Bảo!”
Theo một âm thanh máy móc vang vọng…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Cung Đình Thụ lắc lư dữ dội, Linh Giới Châu toàn diện kịch chấn, không gian băng liệt tầng tầng lớp lớp, uy thế như ngày tàn.
“Phu quân rốt cuộc đang làm gì?” Chúng nữ sắc mặt đại biến cùng nhau ngẩng đầu, hận không thể lập tức tiến đến bên trên quan sát…
Linh Giới Châu sau khi thăng cấp cao, sự kiên cố của nó chúng nữ đều đã được lĩnh giáo.
Bất kể là các nàng đối luyện với tần suất cao như thế nào, bất kể là các nàng sử dụng chiêu thức mạnh mẽ gì bên trong nó… thì Linh Giới Châu vẫn vững vàng như núi, ngay cả một tia nứt không gian cũng không xuất hiện.
Nhưng hiện tại các nàng lại đang chứng kiến một nơi có độ phòng ngự cao như Linh Giới Châu đang run lên vì e ngại, thậm chí không gian tầng tầng băng liệt hết sức thảm thương.
Tất cả nguyên nhân xuất phát từ tầng cao nhất Cung Đình Thụ.
“Hừ, cho ta trấn!” Lạc Nam khóe môi rỉ máu nhìn chằm chằm một con mắt đang lơ lửng trước mặt hắn…
Chỉ thấy đây là một con mắt sở hữu tròng trắng làm nền hết sức bình thường như bao con mắt khác, thứ khiến nó trở nên khác lạ chính là năm cái tròng đen nhỏ xếp thành một hình tròn bên trên tròng trắng, không cách nào để hình dung sự tà dị của nó.
Bất quá nếu chú ý kỹ một chút, sẽ phát hiện bên trong bốn cái tròng đen như ẩn như hiện vô số Xiềng Xích uy nghiêm thần thánh trói chặt lấy chúng nó, chỉ là một tròng đen là sáng suốt lấp lánh như thường.
Kích cỡ của mỗi một cái tròng đen cực kỳ nhỏ, nằm gọn tại trung tâm con mắt, nếu Lạc Nam không tập trung nhìn kỹ nhất định sẽ không phát hiện các sợi Xiềng Xích kia.
“Chẳng lẽ đám Xiềng Xích đấy chính là Phong Ấn?” Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Bất quá không có quá nhiều thời gian, khí tức đến từ Cấm Kỵ Chi Nhãn quá mức khủng khiếp rồi, trực tiếp đem Linh Giới Châu tàn phá, phải nhanh chóng thu phục nó.
Lạc Nam cắn chặt răng, một giọt máu tươi nhỏ lên Cấm Kỵ Chi Nhãn…
BÙM…
Giọt máu bị đánh bật ra ngoài, tan thành hư vô.
Hiển nhiên Cấm Kỵ Chi Nhãn rất kiêu ngạo, dù thực lực bị áp ở mức Vương Cấp Pháp Bảo, nhưng linh tính của nó không cho phép mình nhận kẻ yếu đuối trước mặt làm chủ.
“Hừ, ngay cả Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ta còn khuất phục được, nói gì đến ngươi?” Lạc Nam lạnh lùng, Hồn Lực tinh khiết nhất ầm ầm triển khai, mang theo Kinh Văn Bất Hủ đánh vào con mắt.
ẦM…
Con mắt lung lay nhẹ một cái, Lạc Nam có thể từ bốn cái tròng mắt đang bị Xiềng Xích kia cảm giác được chúng nó chấn động, như muốn phá nát Xiềng Xích để chống lại Kinh Văn Bất Hủ…
Đáng tiếc Xiềng Xích kia chính là phong ấn đến từ Hệ Thống, Cấm Kỵ Chi Nhãn dù là Cấm Kỵ cũng phải chịu khuất phục, không thể làm gì.
“Ha hả, thuần phục ta… một ngày nào đó sẽ giải khai toàn bộ Phong Ấn cho ngươi!” Lạc Nam cười to nói.
Năm cái tròng mắt màu đen xếp thành hình tròn, bên trong có bốn cái bị phong ấn, chỉ còn một cái có thể sử dụng… Lạc Nam đang tò mò đến cực điểm uy lực của nó.
Hắn tiếp tục nhỏ máu nhận chủ, lần này là dùng đến một giọt máu Chân Long…
Bùm…
Máu Chân Long không vẫy vùng được bao lâu, một lần nữa bị chấn đến nát bấy.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không gian vẫn liên tục bị băng liệt trước Cấm Kỵ Chi Nhãn, Cung Đình Thụ lung lay, cũng may có Linh Giới Châu ra sức ổn định… bằng không thì Lạc Nam thiệt thòi lớn.
“Ta ngược lại muốn xem ngươi có thể kiêu ngạo đến khi nào!” Lạc Nam cười lạnh lùng.
Thiên Đế Biến kích hoạt, Bát Môn Độn Giáp triển khai, Nghịch Long Chiến Thân bao trùm cơ thể…
Trong sự hoảng hốt của Hồn Nguyệt Ánh, nàng đột ngột nhìn thấy Lạc Nam bất chợt há to miệng, đem con mắt kia nuốt vào trong bụng.
“Không… chàng điên rồi!” Hồn Nguyệt Ánh hãi hùng, nàng mặc dù không biết con mắt kia mạnh đến mức nào, nhưng chỉ với khí thế của nó tỏa ra cũng đủ khiến cơ thể Lạc Nam tan thành từng mảnh.
Hắn không muốn sống nữa sao?
Bất quá khiến Hồn Nguyệt Ánh kinh ngạc chính là, khi con mắt kia bị nuốt vào… lại không có phát ra động tĩnh nào, dị thường ngoan ngoãn.
Bên trong cơ thể Lạc Nam, ngay khi Cấm Kỵ Chi Nhãn tiến vào, vô số Kinh Văn Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ở trên Linh Hồn một lần nữa xuất hiện, ngâm tụng âm thanh uy nghiêm thần thánh, tác động trực tiếp lên nó…
Chưa dừng lại ở đó, Diễm Tâm Đỉnh, Kiếp Lôi Đỉnh, Huyền Thủy Đỉnh, Linh Thổ Đỉnh, Sát Kim Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh, Long Lực Đỉnh… cùng lúc vọt ra, dùng lực lượng vô cùng vô tận của mình nghiền ép lấy Cấm Kỵ Chi Nhãn, muốn dạy dỗ nó một bài học.
Trước vô số lực lượng mạnh mẽ đến từ một loại Cấm Kỵ khác tác động, Cấm Kỵ Chi Nhãn rốt cuộc động dung, đây là cơ thể của nhân loại sao? Tại sao lại kinh khủng đến như vậy?
Nếu là ở thời kỳ toàn thịnh, nó đương nhiên có thể không chút sợ hãi trực tiếp đối kháng, thậm chí đem Lạc Nam tiêu diệt một cách đơn giản.
Đáng tiếc hiện tại nó bị phong ấn ở mức Vương Cấp Pháp Bảo.
Mà Pháp Bảo nếu muốn phát huy mạnh mẽ cần phải có chủ nhân thi triển, trong lúc nhất thời bị Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ức hiếp không thôi…
“Ngoan ngoãn nhận chủ, ta mang ngươi đến huy hoàng!” Lạc Nam ngoài mặt thì mạnh miệng, thật ra trong lòng đang thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không đem Cấm Kỵ Chi Nhãn nuốt vào bụng, uy lực nó tiếp tục tỏa ra có thể làm Linh Giới Châu tổn hại, vì thế Lạc Nam chơi liều, cũng may có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh không làm hắn thất vọng.
Hắn biết Cấm Kỵ có sự kiêu ngạo của riêng mình, phải thông qua khảo nghiệm hoặc khiến nó tin phục mới có hy vọng nhận chủ.
Trước đây Bất Hủ Diễn Sinh Kinh không phải cũng đem hắn dằn vặt muốn chết đi sống lại sao?
Không tiếp tục nhiều lời, Lạc Nam đã bày ra tiềm lực to lớn của mình, lúc này đây ngay cả Nghịch Long Huyết trong cơ thể của Lạc Nam cũng xuất động, trích xuất lực lượng nhỏ vào trong Cấm Kỵ Chi Nhãn.
Tròng mắt màu đen hoạt động duy nhất của Cấm Kỵ Chi Nhãn lóe lên, bên trong có một chút do dự.
“Hừ, ngoại trừ ta ra, trên đời còn kẻ nào xứng làm chủ nhân của ngươi sao?” Lạc Nam lạnh giọng hỏi.
Tu luyện Cấm Kỵ Công Pháp, Đế Cấp Bí Thuật, Siêu Việt Đế Cấp Công Pháp Song Tu, sở hữu Bất Tử Thụ, Nghịch Long Huyết Mạch, Thiên Địa Dị Vật gia thân tầng tầng lớp lớp…
Dù ở Tiên giới, thì đây cũng là nhân vật yêu nghiệt đủ khiến Tiên Đế phải ghen ghét…
Đủ tư cách làm chủ nhân của Cấm Kỵ Chi Nhãn rồi!
Không tiếp tục kháng cự, giọt máu thành công nhỏ vào, một mối liên kết thân thiết giữa Lạc Nam cùng Cấm Kỵ Chi Nhãn thành lập…
Nó chính thức trở thành một bộ phận cơ thể hắn, y như Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn…
Mà khi tiếp thu thông tin đến từ Cấm Kỵ Chi Nhãn, biết được khả năng của nó… Lạc Nam kém chút nữa trái tim nổ tung vì hưng phấn, phải mất thời gian rất lâu mới có thể khôi phục bình thản…
Đúng như hắn phán đoán, năm cái tròng mắt tượng trưng cho năm loại công dụng của Cấm Kỵ Chi Nhãn, chúng nó được xưng là Thần Thông, từng loại đều là hàng nghịch thiên… không, nghịch thiên đã không đủ để hình dung về Thần Thông nữa rồi.
Bất quá hiện tại bị phong ấn bốn cái tròng mắt, Lạc Nam chỉ có thể điều động Thần Thông đến từ cái tròng mắt duy nhất mà thôi, hơn nữa còn không ở trạng thái mạnh nhất.
Dừng lại ở mức Vương Cấp, chưa đủ phát huy toàn diện Cấm Kỵ Chi Nhãn, dù chỉ là một loại Thần Thông bên trong năm loại.
“Nên an trí cho ngươi!” Lạc Nam ý niệm vừa động…
Cấm Kỵ Chi Nhãn lóe lên, xuất hiện ở vị trí mắt trái của hắn, nơi con mắt bình thường của Lạc Nam đang tồn tại, song song với Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.
Cấm Kỵ Chi Nhãn nhẹ nhàng xâm nhập, đem con mắt bình thường của Lạc Nam hòa tan và cắn nuốt, thay thế vị trí đó.
Chỉ bất quá sau khi mọi thứ hoàn thành, nó vẫn hiện hữu với hình dạng của một con mắt bình thường, không có gì khác biệt.
Hiển nhiên cẩn tắc vô áy náy, Lạc Nam không muốn phô trương Cấm Kỵ Chi Nhãn ra ngoài.
Trừ khi… có người ép hắn!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 3 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 30/01/2021 06:38 (GMT+7) |