Lạc Nam vuốt vuốt cằm suy tư…
Hắn hiện tại đã hoàn mỹ hòa hợp vào vai thiếu chủ Ngọc Tiên Môn – Ngọc Hải, mọi thủ đoạn của đối phương đều đã nắm giữ, dù là Ngọc Chấn Lôi có là phụ thân ruột thịt cũng không nhìn ra được điểm này khác thường.
Duy nhất hạn chế chính là không thể Phi Hành, một điểm này nếu không giải quyết cẩn thận sẽ rất dễ bại lộ.
Lần này Lạc Nam tạm thời có thể lấy cớ tu luyện thân pháp nên chạy dưới đất, nhưng sau này thì sao? Không kịp đột phá Cực Tiên… cứ tiếp tục chạy bộ, sớm muộn cũng sẽ bị người khác sinh lòng nghi ngờ, đến cuối cùng bại lộ thân phận giả mạo thì nguy hiểm.
Huống hồ vài ngay sau phải lên đường đến Địa Tiên Tông, không biết phi hành làm sao dám đi cùng hai tên trưởng lão?
Nghĩ đến đây Lạc Nam nhức cả trứng, ngay cả hắn cũng cảm thấy không quen khi phải chạy dưới mặt đất, nhớ ngày đó ở Việt Long Tinh, chỉ cần động một ý niệm lập tức xuất hiện ở vạn dặm uy phong biết bao nhiêu.
“Hy vọng Cửa Hàng có vật hợp với ta!”
Lạc Nam suy nghĩ, chỉ còn cách trông cậy vào Cửa Hàng May Mắn…
“Keng, thành công mở ra Cửa Hàng!”
Âm thanh của Hệ Thống vang lên, năm loại Vật Phẩm xuất hiện… Lạc Nam bắt đầu nhìn chăm chú…
Thứ hắn quan tâm nhất lúc này là Pháp Bảo hay bất cứ đồ vật nào có thể hỗ trợ một tên chỉ mới Chân Tiên có khả năng Phi Hành, ngay cả Huyết Mạch hay Thể Chất cũng bị bỏ qua một bên…
Ông trời không phụ lòng người, sau khi tiêu tốn hơn 1 Tỷ Điểm Danh Vọng vào vô số lần làm mới Cửa Hàng, Lạc Nam rốt cuộc mua được hai kiện Pháp Bảo Phi Hành.
Cực Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Phi Tiên Ngoa, tu sĩ bên dưới Cực Tiên mang vào sẽ sở hữu khả năng phi hành sánh ngang Cực Tiên Hậu Kỳ.
Cực Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Phi Tiên Áo Choàng, tu sĩ bên dưới Cực Tiên mặc vào sở hữu khả năng phi hành sáng ngang Cực Tiên Viên Mãn.
Hai thứ này kết hợp lại, tốc độ Phi Hành có thể không kém quá nhiều so với Ất Tiên.
“Không tệ…” Lạc Nam gật gù tiến hành nhận chủ hai kiện Pháp Bảo.
Mặc dù vẫn chưa thể đạt được tốc độ Phi Hành sánh bằng Ất Tiên Hậu Kỳ… tuy nhiên chỉ cần có thể phi hành là được, vấn đề tốc độ chắc hẳn sẽ không quá lớn.
Còn đến 3 ngày sau mới đến Địa Tiên Môn, Lạc Nam tranh thủ thời gian tiến vào Gia Tốc Trận, tìm hiểu Vạn Thú Tiên Ma Biến.
…
Một ngày này…
Câu nói người tính không bằng trời tính một lần nữa ứng nghiệm…
Lạc Nam vất vả tiêu tiền tốn của mua hai kiện phi hành pháp bảo trang bị vào người, kết quả hắn được thu xếp đến Địa Tiên Tông bằng… Xe ngựa.
Bên trên bầu trời, một cỗ xa giá cực kỳ trang trọng uy nghiêm ngự không mà bay, đầu xe do bốn con Phong Lôi Mã đạt đến tu vi Cực Yêu ra sức kéo lấy, lướt đi vù vù trên không trung…
Phong Lôi Mã, chính là loại yêu thú họ nhà ngựa nổi danh tinh thông hai loại thuộc tính Phong và Lôi, đôi cánh trên lưng do cuồng phong ngưng tụ thành, bước chân ngự không mang theo Lôi Đình chớp giật, từng chiếc bờm huy vũ tiêu sái trên không trung, hết sức cao quý bất phàm…
Phong Lôi Mã là loại yêu thú chuyên dụng được Ngọc Tiên Tông nuôi dưỡng chỉ để kéo xe cho một mình Tông Chủ.
Lúc này lại phá lệ lấy ra chở lấy Ngọc Hải đám người phi đến Địa Tiên Tông, có thể thấy Ngọc Tiên Tông xem trọng thể diện và mối hôn sự này đến mức nào.
Vì lần này là đi xem mắt, Ngọc Tiên Tông cũng không phái ra đội hình quá mức phô trương, chỉ có hai vị trưởng lão Ngọc Tiên cùng với Lạc Nam, mang theo một lượng lễ vật cực lớn đến Địa Tiên Tông, cho thấy thành ý lớn nhất.
Lạc Nam ngồi bên trong thùng xe ngựa, đánh giá sự khang trang cao quý bên trong này âm thầm tán thưởng Lạc Chấn Lôi thật biết hưởng thụ, mặc dù cổ xe này không oai phong mãnh liệt như Ngũ Long Chiến Xa của hắn, nhưng tốc độ vận hành rõ ràng nhanh hơn rất nhiều, bên trong lại rộng rãi như một căn phòng di động đầy đủ tiện nghi, có Tụ Linh Trận, có bể tắm, có cả giường nệm rộng rãi…
Chỉ là không biết chiếc xe ngựa này có thể hành tẩu bên ngoài tinh không được hay không…
Một điều trùng hợp khác, cùng đi với Lạc Nam chuyến này lại là hai vị trưởng lão Ngọc Hư và Ngọc Quán.
Bởi vì không phải đi chiến tranh hay gây sự nên Ngọc Tiên Tông cũng không phái ra trưởng lão thực lực cao cường, hai người Ngọc Hư với Ngọc Quán lại khéo ăn khéo nói, được giao trọng trách.
Chỉ bất quá… thân phận của bọn hắn không đủ, không được phép tiến vào trong xe, chỉ có thể ngồi ở bên ngoài điều khiển bốn con Phong Lôi Mã, làm xa phu…
…
“Thiếu Chủ, đây là tổng số lễ vật lần này chúng ta mang theo, hiện tại giao cho ngươi… đến Địa Tiên Tông tìm thời cơ thích hợp tặng cho bọn hắn!”
Đúng lúc này, âm thanh của Ngọc Quán trưởng lão từ bên ngoài truyền vào trong xe, nhất thời khiến Lạc Nam giật mình, ánh mắt lấp lóe mở miệng hỏi:
“Không biết phụ thân ta chuẩn bị lễ vật gì?”
“Thiếu chủ tự xem chẳng phải sẽ biết!” Ngọc Hư mỉm cười nói, bất quá vẫn đáp:
“Hôn sự lần này cực kỳ quan trọng, quyết định mối quan hệ hữu hảo giữa chúng ta và Địa Tiên Tông trong qua nhiều thế hệ sau, lễ vật đương nhiên rất trân quý!”
Lạc Nam ló đầu ra cửa xe xe, Ngọc Quán lập tức đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật lấp lánh ánh sáng đưa cho hắn.
Lạc Nam một mặt bình thản tiếp nhận, lập tức tiến vào bên trong…
“Đồ tốt a!” Hắn đánh giá Chiếc Nhẫn trong tay âm thầm nghĩ.
Mặc dù đã cướp đoạt Nhẫn Trữ Vật của Ngọc Hải sử dụng, nhưng Lạc Nam vẫn không nhịn được cảm thán một tiếng.
Chiếc nhẫn màu sắc đỏ rực như huyết thạch trân quý, lại kiên cố vô cùng… vừa nhìn qua đã biết đẳng cấp thấp nhất cũng là Ất Cấp.
Nhẫn trữ vật cũng không đơn giản chỉ có một loại, trái lại được chế tạo từ nhiều loại nguyên liệu cao thấp khác nhau, đẳng cấp và giá trị cũng chênh lệch rõ ràng.
Ví dụ như mấy chiếc nhẫn Trữ Vật hắn dùng khi ở Việt Long Tinh, chúng nó rất dễ bị phá nát trong lúc va chạm trong quá trình chiến đấu cấp độ cao ở Tiên giới này, nếu không cẩn thận sẽ mất sạch toàn bộ đồ vật bên trong.
Chỉ bất quá Lạc Nam có thói quen chỉ đeo nhẫn làm bình phong, đồ vật quý giá đa phần đều cất trong Linh Giới Châu, vì thế cũng chẳng lo ngại.
Lạc Nam nhếch miệng, trước mặt hai tên trưởng lão hắn rất khó hoán đổi chính bản thân Nhẫn Trữ Vật, nhưng đồ vật ở bên trong thì không thành vấn đề a…
Thần thức tiến vào, thăm dò đống lễ vật.
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam có chút giật mình…
Hắn không ngờ Ngọc Tiên Tông bạo tay đến như vậy…
Chỉ thấy Không Gian trong chiếc Nhẫn Trữ Vật này rộng lớn vô cùng, ba đống lớn Cực Phẩm Tiên Thạch chất cao như núi, số lượng ít nhất cũng gần triệu viên.
“Lần này phát tài rồi!”
Không chút do dự, Lạc Nam cười xấu xa đem toàn bộ Tiên Thạch chuyển vào Linh Giới Châu, đem hai phần ba chúng nó đặt dưới gốc cây Bất Tử Thụ.
RÌ RÀO RÌ RÀO…
Bất Tử Thụ đột nhiên được cung cấp nhiều Tiên Thạch cấp cao như vậy chẳng khác nào nắng hạn gặp mưa rào, điên cuồng hưng phấn lay động cành cây, các rễ cây cắm vào Tiên Thạch hấp thu liên miên bất tuyệt.
Lạc Nam thấy cảnh này cười toe toét, có đống Tiên Thạch này làm dinh dưỡng… tốc độ trưởng thành của Bất Tử Thụ sẽ được cải thiện phần nào.
Một phần ba lượng Tiên Thạch còn sót lại, đương nhiên là để làm nguyên liệu hoạt động Gia Tốc Trận và phòng thân.
Vì Gia Tốc Trận sau khi thăng cấp, thời gian trong nó trôi qua gấp 100 lần thế giới thực, nguyên liệu tiêu hao cũng gấp nhiều lần so với trước đây, Lạc Nam đã sắp nghèo rách với nó rồi.
Lượng Tiên Thạch lần này thu được chẳng khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, hắn sao có thể không hưng phấn? Trong lòng yêu Ngọc Tiên Môn đến chết đi được, không hổ danh là Ngọc Cấp thế lực a.
Tiếp tục thăm dò Nhẫn Trữ Vật…
Rất nhanh, Lạc Nam lại nhìn thấy một quyển thư tịch có vẻ xưa cũ, vội vàng lấy ra quan sát…
“Đại Địa Chấn – Ngọc Cấp Trung Phẩm Thổ hệ Vũ Kỹ!”
“Thủ bất thật lớn a!” Lạc Nam chậc lưỡi không thôi, một cái Ngọc Cấp Thế Lực như Ngọc Tiên Môn lại dám lấy ra một môn Ngọc Cấp Vũ Kỹ để tặng cho môn phái khác, quả thật là hào phóng đến cực điểm rồi.
Theo những gì hắn tìm hiểu, khác với Ngọc Tiên Môn tu luyện vài loại Thuộc Tính, thì Địa Tiên Môn chỉ chú trọng duy nhất một loại đó chính là Thổ Hệ.
Tu sĩ Địa Tiên Môn bất kể về công pháp, vũ kỹ, thân pháp hay thiên phú… đều lấy Thổ hệ thuộc tính làm chủ đạo, hết sức bất phàm.
Ngọc Tiên Môn chuẩn bị một phần Ngọc Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ, hơn nữa còn là Thổ Hệ, quả thật là gãy đúng chỗ ngứa của Địa Tiên Môn a, không hài lòng mới là chuyện lạ.
Ngọc Chấn Lôi đã chuẩn bị cực kỳ cẩn thận, chỉ cần con trai của hắn Ngọc Hải không phải kẻ ngu làm mất lòng tiểu thư Địa Tiên Môn, mối hôn sự lần này chín phần mười sẽ thành công tốt đẹp.
“Ngọc Cấp Trung Phẩm vũ kỹ… ta không chê đâu!” Lạc Nam nhếch miệng cười tà, đem Đại Địa Chấn cất vào trong ngực, lại từ Cửa Hàng May Mắn mua một quyển Vũ Kỹ Cực Cấp Thổ Hệ khác thế chỗ vào.
Cực Cấp đổi ngang Ngọc Cấp, thấy thế nào cũng là có lời a…
“Vẫn còn sao?” Lạc Nam có chút kinh ngạc, lại lấy ra một cái Hộp Ngọc nhỏ trong suốt.
Hắn mở ra Hộp Ngọc, nhất thời một khỏa Đan Dược nồng đậm Thổ hệ Thuộc Tính hiện ra, khiến Linh Thổ Đỉnh cũng phải dễ chịu ngâm nga vài tiếng.
“Ngọc Cấp Hạ Phẩm Đan Dược – Thổ Thông Đan, tu sĩ Thổ Hệ ăn vào có thể gia tăng ngộ tính lĩnh ngộ các loại Công Pháp, Vũ Kỹ hay Bí Thuật liên quan đến Thổ Hệ trong thời gian dài…” Kim Nhi đánh giá viên đan dược nói.
“Thì ra là thế, chúng nó vốn nên đi đôi với nhau!” Lạc Nam ánh mắt tỏa sáng.
Dựa vào công dụng của Thổ Thông Đan, rõ ràng nó có tác dụng phối hợp để người sử dụng dễ dàng tu luyện môn Vũ Kỹ Ngọc Cấp tên Đại Địa Chấn kia.
Ngọc Tiên Môn thật sự chu đáo đến cực điểm, lễ vật cực kỳ dụng tâm, thành ý lên đến mười phần.
Lạc Nam thầm nhũ nếu mình là Địa Tiên Môn, cũng sẽ bị tấm lòng của Ngọc Tiên Môn làm cho cảm động đến rơi lệ a.
“Nhân tiện đang rảnh!” Lạc Nam bất chợt cười ha ha, đem Thổ Thông Đan nuốt vào trong miệng.
Nhất thời chỉ cảm thấy tinh thần minh mẫn hơn gấp mấy lần, Linh Thổ Đỉnh bọc phát ánh sáng chói lọi, rất nhiều suy nghĩ trở nên thông suốt.
Lạc Nam nhân cơ hội này, mở ra Đại Địa Chấn bắt đầu lĩnh ngộ, cũng chẳng cần tiến vào Gia Tốc Trận.
Nếu để Ngọc Chấn Lôi và đám cao tầng Ngọc Tiên Môn thấy tình cảnh này, không bị thổ huyết mới là chuyện lạ.
Lễ vật mà bọn hắn tốn bao công sức để chuẩn bị, toàn bộ lại bị “Ngọc Hải” thó mất.
Chỉ tiếc trong xe có trận pháp cách ly, chỉ cần Lạc Nam không chủ động ra ngoài, động tĩnh bên trong hai người Ngọc Quán và Ngọc Hư chẳng thể nào biết được.
Sau khi Lạc Nam luyện thành công Đại Địa Chấn bằng khoảng thời gian cực ngắn mà chẳng cần thi triển, năng lượng bên trong Thổ Thông Đan cũng gần cạn kiệt.
Hơi suy nghĩ, Lạc Nam lại lấy ra ba viên Dưỡng Nhan Đan thế vào Nhẫn Trữ Vật…
Chúng nữ theo chân Tuế Nguyệt Nữ Đế, mang theo một lượng lớn Dưỡng Nhan Đan, nhưng trong người Lạc Nam vẫn còn không ít, ngày thường không có việc gì đem ra nhai như kẹo, đó cũng là một phần lý do khiến dung mạo của hắn ngày càng đẹp trai.
Hài lòng kiểm nghiệm “lễ vật” mới của mình, Lạc Nam vuốt ve Nhẫn Trữ Vật trong tay.
Gần triệu khối Tiên Thạch Cực Phẩm, một quyển Ngọc Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ, một viên Ngọc Cấp Hạ Phẩm Đan Dược… đổi lấy một quyển Cực Cấp Vũ Kỹ, ba viên Dưỡng Nhan Đan.
Lạc Nam cảm thấy mình đã đủ thành ý…
Vốn hắn định để trống nhẫn trữ vật đem tặng, bất quá làm như vậy không may Địa Tiên Môn trực tiếp động nộ ra tay, hậu quả khó lường…
…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Sau vài ngày ngắn ngủi ngựa không dừng vó, xuyên qua vô tận lãnh thổ… rốt cuộc Phong Lôi Mã mang theo Lạc Nam và hai vị trưởng lão đặt chân Địa Tiên Môn.
Ngồi trước xe ngựa, Ngọc Quán cùng Ngọc Hư liếc mắt nhìn nhau, Tiên Lực bao phủ âm giọng, vang vọng vòm trời:
“Ngọc Tiên Môn đến bái phỏng Địa Tiên Môn!”
Lạc Nam cũng ló đầu nhìn ra…
Đập vào tầm mắt của hắn là một vùng thổ địa hoang vu rộng lớn, chỉ có đất và đá khô cằn đến cực điểm, ngay cả một hình dáng nhân loại hay yêu thú cũng chả nhìn thấy…
ĐÙNG ĐÙNG…
Đúng lúc này, hai âm thanh nổ vang như sấm động bên tai, Lạc Nam trợn tròn mắt nhìn đại địa bên dưới đột ngột tách ra làm hai nửa.
Một thế lực mênh mông vô tận bên dưới lòng đất hiện ra trong tầm mắt, vô số kiến trúc, vô số công trình, thành thị… nhà cửa, cung điện, lâu đài… tất cả đều được gầy dựng dưới lòng đất, mà ngay cả chính bản thân chúng nó, cũng được làm từ đất…
Bên trong các kiến trúc, loáng thoáng có thể nhìn thấy vô số thân ảnh nhân loại sở hữu Thổ Tiên Lực mạnh mẽ, hình thành một thế giới dưới lòng đất.
“Hoan nghênh Ngọc Tiên các vị đạo hữu, không biết đến là vị nào?”
Có tiếng cười to hảo sảng vang lên, một tòa núi cao bất chợt từ lòng đất xuyên thấu mà lên, trên đỉnh núi đứng một lão già thân mặc sam y giản dị đơn sơ, vuốt râu cười hỏi.
GIÁ…
Phong Lôi Mã kéo lấy xe ngựa hạ xuống, Ngọc Quán và Ngọc Hư áo quần tung bay, chắp tay cười đáp:
“Địa Mục trưởng lão vẫn còn phong độ như xưa a, hai người chúng ta Ngọc Quán và Ngọc Hư!”
“Thì ra là Thất lão và Lục Lão, thất kính!” Vị lão già đứng trên đỉnh núi tên Địa Mục khách khí đáp lại, làm động tác mời:
“Các vị Ngọc Tiên Môn đại giá quang lâm, môn chủ không thể đích thân tiếp đón… bộ xương già này đành xấu hổ thay mặt vậy!”
“Không dám… không dám…”
Ngọc Quán với Ngọc Hư vội vàng hoàn lễ, bọn hắn là trưởng lão đến thăm… Địa Tiên Môn đương nhiên cử Trưởng lão ra tiếp, về phần muốn Môn Chủ đích thân ra đón, trừ phi là Ngọc Chấn Lôi tự mình tới.
Đôi bên chẳng qua là khách khí lời qua tiếng lại với nhau mà thôi…
“Mấy lão già lắm chuyện, mau mang bổn thiếu chủ vào gặp tiểu thư! Xem nàng đẹp đến cỡ nào.”
Đúng lúc này, một âm thanh có chút lười biếng vang lên khiến sắc mặt Địa Mục cứng ngắc lại, hai người Ngọc Quán và Ngọc Hư cũng là biểu lộ đặc sắc.
Chỉ thấy Lạc Nam trong vai Ngọc Hải từ xe ngựa bước ra, dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống toàn bộ Địa Tiên Môn dưới lòng đất, ra vẻ thưởng thức nói:
“Không tồi không tồi… Địa Tiên Môn có căn cứ địa thật không tồi, bất quá so với Ngọc Tiên Môn chúng ta vẫn còn kém không ít a!”
“Thiếu Chủ!” Ngọc Quán với Ngọc Hư như mèo bị giẫm đuôi, hoảng hồn nháy mắt ra hiệu.
Toàn thân Địa Mục có chút rung rẩy, cố gắng nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, hòa giải nói:
“Vị này chắc là thiếu chủ Ngọc Tiên Môn? Quả nhiên anh tuấn bất phàm, phong tư lỗi lạc, lời nói cũng thật thà chất phát, nhân kiệt trong loài người a!”
Lạc Nam nghe vậy ngẩng đầu ưỡn ngực, dương dương đắc ý đáp:
“Còn cần ngươi nói sao? Mau mang ta vào gặp thê tử và nhạc phụ đại nhân!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 4 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 18/03/2021 08:39 (GMT+7) |