Con đường bá chủ - Quyển 4 - Tác giả Akay Hau

Phần 90

Mặc dù đã tránh thoát khỏi phạm vi lân cận… nhưng tiếng đàn mang theo Hồn Lực dữ dội vẫn quanh quẩn trong đầu đám người, bất kể là Trung Tiên Giới hay Tiểu Tiên Giới đều bị ảnh hưởng không ít thì nhiều, có người trực tiếp ngất đi, có người cố gắng cầm cự, một số người ưu tú càng là cố gắng vận chuyển lực lượng chống lại…

Chỉ bất quá kết quả như thế nào, thì rung động mà Lạc Nam mang lại cho cả bọn là không thể bàn cãi…

“Tên Tà Tu này… vậy mà còn là Hồn Tu, hơn nữa khủng bố đến như vậy?”

“Ngay cả thiên tài Trung Tiên Giới cũng lực bất lòng tâm, để hắn nghênh ngang tiến vào bí cảnh hạch tâm?”

“Kẻ này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Phải biết trước đó hắn nổi danh ỷ vào sở hữu nhiều loại Dị thuộc tính mà thôi!”

“Quá kinh khủng, nếu hắn không phân tán tiếng đàn ra rộng rãi… mà chỉ hội tụ tập trung công kích một người, ở đây ai có thể sống sót?”

“Thanh cổ cầm kia thấp nhất cũng là Vương Cấp Pháp Bảo?”

“Ta nghi ngờ tên này là một thiên tài Đại Tiên Giới nào đó đang cải trang vi hành, giả heo ăn thịt hổ!”

“Không thể trêu chọc… thà chọc Vương Cấp Thế Lực cũng không thể chọc hắn!”

Vô số âm thanh xì xào bàn tán truyền khắp, mỗi một lời nói ra đều khiến Vô Lượng Quân đám người sắc mặt ngày một khó coi.

Cảm giác đau nhức tận sâu Linh Hồn vẫn còn tồn tại trong bọn hắn, bởi vì Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm tác động vào linh hồn của bọn hắn ở phạm vi gần nhất.

Hải Sa, Hải Quy, Hải Giai và Đạo Lãng trước đó chưa khôi phục thương thế… lúc này đã trực tiếp ngất đi rồi, miệng sùi bọt mép, thê thảm không thể tả.

Nhìn đồng bọn của mình lâm vào cảnh tượng như vậy, Đạo Huyền Tông với Hải Yêu Cung sắc mặt tối sầm, như ăn phải con ruồi hết sức khó chịu.

Khi được lệnh của thế lực thăm dò Bí Cảnh xuất hiện ở lân cận Tiểu Tiên Giới… tất cả bọn hắn đều không quá xem trọng, ôm lấy tâm tính siêu việt cao cao tại thượng hàng lâm.

Kết quả thế nào?

Toàn bộ bị vả mặt… chật vật không chịu nổi, ở trước mặt vô số Tiểu Tiên Giới bị một tên thần bí trêu đùa trên đầu ngón tay.

Đợi đến khi toàn trường định thần lại, thân ảnh Lạc Nam đã biến mất dạng trong tầm kiểm soát.

Hít sâu một hơi, nắm đấm siết chặt đến mức rỉ máu, Vô Lượng Quân ra vẻ bình tĩnh nhất có thể, trầm giọng nói:

“Hắn có thể vào hạch tâm thì thế nào? Cơ duyên chưa chắc thuộc về hắn… kẻ thắng lợi cuối cùng còn chưa biết đâu!”

Lời vừa nói ra, được toàn thể Trung Tiên Giới tán thành, một đệ tử hạch tâm của Đạo Huyền Tông gật đầu nói:

“Quân huynh nói rất đúng, hắn mặc dù đi trước một bước vào hạch tâm… nhưng nói không chừng bên trong còn đầy rẫy nguy hiểm đang chờ đón, chúng ta chưa chắc sẽ thiệt thòi!”

“Không sai… kẻ này chẳng qua làm chuột bạch cho chúng ta mà thôi!” Đám Trung Tiên giới tự cho là đúng nói, dường như suy nghĩ như vậy sẽ khiến mặt mũi của bọn hắn được vãn hồi đôi chút.

“Ta nghĩ chúng ta nên tản ra hành động… như vậy cơ hội phát hiện cơ duyên cũng mỗi người cũng sẽ gia tăng!” Vô Lượng Quân đề nghị nói.

“Chúng ta không ý kiến!” Đám người gật gật đầu.

Cơ duyên là thuộc về cá nhân của mỗi người, kết thành đội dò tìm mặc dù an toàn hơn, nhưng một khi gặp được cơ duyên hay truyền thừa, lúc đấy ai ăn ai nhịn? Nói không chừng còn nổi tham lam lên cướp đoạt, chém giết lẫn nhau mất đoàn kết.

Phải biết Vô Lượng Hải Các, Đạo Huyền Tông hay Hải Yêu Cung bình thường cũng không thân thiện hay hữu hảo gì, chẳng qua lần này bọn hắn muốn chèn ép đám thiên tài Tiểu Tiên Giới nên mới tạm thời liên thủ mà thôi.

“Cứ quyết định như vậy!”

Vô Lượng Quân nhàn nhạt nói xong, một mình thi triển thân pháp… hóa thành cột sóng lướt đi trên bầu trời, nhắm đến một hướng bên trong khu vực hạch tâm, cùng đôi huynh đệ song sinh tách ra.

Có hắn mở đầu, đám người Trung Tiên Giới không do dự nữa, phân tán ra khắp các nơi…

Chỉ thoáng chốc, tại hiện trường chỉ còn lại Hải Sa, Hải Quy, Hải Giai và Đạo Lãng vẫn hôn mê bất tỉnh nằm trên mặt đất, tự sinh tự diệt…

Mà không biết từ bao giờ, Nhẫn Trữ Vật trong tay bọn hắn cũng đã bị lột mất…

Dù là người của cùng một thế lực… cũng không thân thiện như vẻ bề ngoài, đứng trước các loại cơ duyên trong Bí Cảnh, chẳng ai nguyện ý mang theo mấy kẻ trọng thương hôn mê cả.

Đạo Huyền Tông không nguyện ý mang theo Ngạo Lãng, mà Hải Yêu Cung càng không mang theo ba người Hải Sa.

Tại nội bộ của Vương Cấp Thế Lực cũng cạnh tranh phi thường kịch liệt, những thiên tài này đấu đá tranh giành tài nguyên không hề ít, mất đi một người xem như bớt đi một đối thủ cạnh tranh.

Về phần thế lực sau lưng cũng sẽ không trách tội bọn hắn… bởi vì so với cưu mang mấy kẻ vướng bận, thì việc tập trung tinh lực tìm kiếm truyền thừa cường đại quan trọng hơn nhiều.

“Haizz… Tu Tiên Giới chính là tàn khốc như vậy!”

Nhìn thấy đám người Trung Tiên giới toàn bộ rời đi, các tu sĩ Tiểu Tiên Giới ở xa một lần nữa vây lại, ánh mắt mang theo vẻ đồng tình nhìn Hải Sa, Đạo Lãng mấy người.

Đồng tình xong… vô số Tiểu Tiên Giới lại nhìn xem đồng đội đang cùng nhóm với mình, trong lòng bọn hắn cũng dâng lên những câu hỏi:

“Liệu rằng khi mình sa cơ thất thế như Hải Sa, liệu đồng môn huynh đệ có cứu mạng hay đâm một đao sau lưng?”

Câu hỏi chẳng có lời đáp… cũng chẳng ai muốn tìm tòi đáp án của nó trong thời điểm này.

Đám người Trung Tiên Giới tách ra hành động… đồng nghĩa với bọn hắn không tiếp tục bá đạo cản trở Tiểu Tiên Giới tiến vào hạch tâm.

Hiển nhiên sau khi bị “tà tu” làm mất mặt, đám người Vô Lượng Quân cũng không còn mặt mũi ngăn chặn người của Tiểu Tiên Giới.

Làm như vậy chẳng khác nào mang tiếng “sợ mạnh hiếp yếu”…

Thế là… vùng hạch tâm Bí Cảnh vốn hoang vắng nhiều năm trở thành điểm đến của các thiên tài đến từ nhiều Tiểu Tiên Giới khác nhau…

Nhất định cực kỳ náo nhiệt a.

Bên trong hạch tâm bí cảnh… Lạc Nam nhìn lên những hư ảnh Yêu Thú khủng bố trên đỉnh đầu, lúc này mới phát hiện nhìn thì ở gần… nhưng thực chất bọn chúng ở cách xa không ít.

“Phốc!”

Đúng lúc này, một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng… Lạc Nam xém chút ngã quỵ, sắc mặt tái nhợt.

Di chứng của Vạn Cổ Bất Hủ Thân kéo đến, thân thể Lạc Nam như nát tan thành từng mảnh.

Không chút chần chờ, hắn lập tức biến mất, tiến vào Linh Giới Châu…

Một ngày trôi qua… hắn lại một lần nữa sinh long hoạt hổ xuất hiện, diện mạo Ngọc Hải xuất hiện, bắt đầu ung dung hành tẩu.

Sở hữu Bất Tử Thụ và Gia Tốc Trận chính là bật hack tồn tại, Lạc Nam sử dụng Vạn Cổ Bất Hủ Thân một cách thoải mái mà chẳng sợ thương thế kéo dài.

Đến tận nơi này, người Lam gia… Địa Tiên Môn cùng Thiên Tiên Môn không thấy xuất hiện, xem ra ngoại trừ mấy tên bị Lạc Nam đánh chạy, thì thiên tài còn lại của bọn hắn không đủ để chống lại sát khí tồn đọng tại hạch tâm bí cảnh này.

“Vì sao các hư ảnh Yêu Thú mạnh mẽ lại đột ngột hiện lên, khi vừa tiến vào Bí Cảnh rõ ràng chẳng có hiện tượng này?”

Nhìn đám hư ảnh yêu thú trên đỉnh đầu, Lạc Nam trong lòng bắt đầu tự hỏi.

Mọi thứ đều có nguyên do của nó, đám Hư Ảnh này hiện lên thiên không mang theo oán khí và phẫn nộ ngút trời, cho thấy trước khi chết đám yêu thú này từng trải qua điều gì đó cực kỳ khó chịu.

Lại nhìn thiên địa đổ nát và hoang tàn đến cực độ, cũng đủ hiểu đám Yêu Thú này trước khi chết từng quậy lên một trận long trời lở đất, dẫn đến thế giới sụp đổ luôn.

Rốt cuộc là vì cái gì…

Lạc Nam hắn mặc dù thắc mắc, nhưng cũng không định điều tra rõ ràng nguyên nhân bên trong… cái hắn muốn lúc này chỉ là cố gắng vơ vét thật nhiều chỗ tốt, gia tăng nội tình của bản thân mà thôi.

Thấu Thị Vạn Lý bắt đầu triển khai, Lôi Ảnh Bộ thi triển… thân thể hóa thành Nhị Sắc Lôi Kiếp xẹt ngang thiên không…

ẦM ẦM ẦM ẦM.

Không biết qua bao lâu, một vùng khói bụi mịt mù, bùn đất văng tung tóe thu hút sự chú ý của Lạc Nam.

“Có người chiến đấu sao?”

Lạc Nam lẩm bẩm, cũng không có ý định chen vào…

“Á, ngươi cái con lợn đáng tru diệt!”

Một tiếng hét thảm thiết của nữ nhân vang lên, sắc mặt Lạc Nam có chút mộng bức, vội vàng dùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm quan sát.

“Ột Ột… hai cái mỹ nhân nhi mau theo Trư gia ăn sung mặc sướng, bao các ngươi mỗi ngày dục tiên dục tử!”

Có tiếng lợn ột ột vang lên hòa lẫn âm thanh cực kỳ đê tiện, Lạc Nam sắc mặt lập tức tối sầm.

Trong tầm mắt của hắn lúc này, một con Hắc Trư thân thể béo ú ụt ịt mở khoảng chừng vài trăm cân, bộ lông ngắn cũn cỡn, làn da màu đen kịch, tứ chi cụt ngủn, môi dày thâm đen, mỏ heo trề ra ngoài trong xấu xí đến cực điểm.

Điều đáng nói chính là… con Hắc Trư này vậy mà miệng phun tiếng người, ra sức vờn nhau với hai nữ thiên tài của một cái Tiểu Tiên Giới nào đó.

ROẸT…

Có tiếng vải vóc rách rưới, thì ra trong lúc Hắc Trư ủi đến, một mảnh y phục của nữ nhân kẹp vào răng nanh của Hắc Trư, mà nữ nhân kia lại vô tình bỏ chạy… y phục toàn thân theo đó bị kéo rách, từng mảng da thịt trắng nõn nà hiện ra.

Con Hắc Trư nhìn thấy cảnh tượng, nước bọt như thác nước từ miệng rộng chảy ra ngoài, ánh mắt đăm đăm nhìn thẳng, không ngừng kêu lên:

“Ột ột, mỹ nhân ngươi là bị vẻ soái ca của ta khuynh đảo nên tự lột y phục dâng hiến rồi?”

“Dâng hiến cái rắm!” Hai nữ nhân thẹn quá hóa giận, Tiên Kiếm xuất hiện trong tay, không chút lưu tình vận chuyển Tiên Lực hướng Hắc Trư trảm xuống.

“Con heo này chết chắc!” Lạc Nam cho ra đánh giá, lắc lắc đầu… Tiên giới này cũng thật kỳ hoa, cái quỷ gì cũng xuất hiện được.

Chỉ là rất nhanh, cảnh tượng tiếp theo khiến hắn trợn mắt há hốc mồm.

Trước một Kiếm sánh ngang Ất Cấp Vũ Kỹ của hai nữ nhân, thân thể mập mạp to lớn của con Hắc Trư vậy mà đột ngột quằn quại, từng khối thịt mỡ trở nên linh động trợn trượt như lươn, uốn éo uốn éo… uyển chuyển né tránh hai đường Kiếm khủng bố.

“Cái quỷ gì?” Lạc Nam một mặt mộng bức, dù là hắn muốn né hai Kiếm kia cũng phải thi triển Tốc Biến… hoặc Huyễn Quang Lôi Cực rời khỏi vết chém.

Vậy mà con Hắc Trư này uốn éo thân thể mập mạp vài cái đã né tránh lưu loát rồi, gặp quỷ sao?

“Khốn kiếp!”

Hai nữ nhân hiển nhiên cũng cực kỳ tức giận, Tiên Kiếm liên miên bất tuyệt trảm xuống…

“Ột ột ột… mưu sát phu quân sao? Thê tử không cần tức giận!”

Con Hắc Trư miệng phun lời đê tiện, thân thể trơn trượt như cá trạch lạng lách né từng vết chém, thậm chí khi hai Đường Kiếm song song tiến đến tạo thành khe hở nhỏ hẹp, thân thể mập ú của Hắc Trư vẫn có thể ép dẹp vào nhau như tấm ván, thành công luồn lách mà qua.

“Ực…” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt.

Không phải vì ngọc thể bạo lộ của mỹ nhân… mà vì khả năng né đòn của con Hắc Trư này quá mức quỷ dị, quá mức tà tính.

“Đáng hận!” Hai cái nữ nhân bị một con Hắc Trư đùa bỡn, rốt cuộc nhịn không được khóc rống lên.

“Ột ột ột… ai làm kiều thê của Trư gia khóc rồi? Mau nói phu quân cắn chết hắn!” Hắc Trư thở phì phò, một mặt đỏ bừng vì có người dám ức hiếp thê tử của hắn.

Lạc Nam khóe miệng co giật, tên này cũng quá biết tán gái nha.

“Yêu nghiệt, mau buông tha hai vị Tiên tử!”

Đúng lúc này, một âm thanh đạo mạo nghĩa khí đường hoàng vang lên…

PHẬP PHỒNG…

Óng tay áo tung bay, một tên nam tử ngự không mà đến… diện mạo lạnh lùng nhìn xem Hắc Trư, hiển nhiên là muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.

“Công tử mau cứu! Đánh chết con heo mập này!” Hai nữ nhân cũng rất phối hợp lên tiếng theo nội dung kịch bản.

“Cứ giao cho ta, một con nghiệt súc sao có thể phiền phức chư vị tiên tử?” Nam tử ánh mắt lóe lên một tia đắc ý, nhìn làn da trắng nõn của nữ nhân bại lộ khiến hắn bắt đầu tưởng tượng sắp tới mỹ nhân sẽ đền đáp mình thế nào.

“Ở đâu ra thằng nhiều chuyện xen vào chuyện gia đình tao? Ột ột!” Hắc Trư một mặt bất mãn nhìn thanh niên nam tử, ánh mắt tràn đầy phẫn hận như sắp mất vợ đến nơi rồi.

“Súc sinh ăn nói xàm ngôn!” Thanh niên nam tử rống một tiếng, Thổ Thiên Lực cấp tốc ngưng tụ vào đôi bàn tay, gằn giọng quát:

“Chấn Sơn Quyền!”

Lao vụt đến Hắc Trư, hai quyền hướng thân thể mập mạp của nó đấm thật mạnh, uy thế có thể chấn sơn.

“Ột ột, mày gan trời rồi!” Hắc Trư kêu lên quái dị, lúc này nó vậy mà không chịu né tránh công kích của nam tử thanh niên như đã làm với hai nữ nhân, trái lại đem toàn bộ cơ thể đầy mỡ của mình ra đón đỡ.

“Chết chắc!” Thanh niên nam tử sắc mặt hưng phấn.

PHỐC PHỐC…

Cảnh tượng tiếp theo khiến Lạc Nam cùng hai nữ nhân trợn mắt há hốc mồm.

Hai cánh Chấn Sơn Quyền nện vào đám thịt mỡ kia lại như đánh vào chăn bông mềm mại không có chút lực lượng nào.

“Chết mày đi con, ột ột!” Hắc Trư nẩy mạnh đám thịt mỡ bị lõm vào.

PHỤT…

Hai cái Chấn Sơn Quyền như bị lò xo đẩy ngược, từ thân thể Hắc Trư bắn mạnh mà ra, hai nấm đấm nện thẳng vào mặt thanh niên nam tử, khiến hắn như đạn pháo bay ngược ra ngoài, răng môi lẫn lộn.

“Ột ột, đúng là thằng thần kinh… tự mình đấm mình, nói mày điên mày lại tự ái!” Hắc Trư khinh bỉ nhìn thanh niên nam tử.

“PHỐC!” Thanh niên nam tử vừa chật vật ngồi dậy nghe xong câu này, một lần nữa tức giận đến phun máu… ngón tay run rẩy chỉ vào Hắc Trư nói không nên lời.

“Kim Nhi, rốt cuộc ta đang xem quái thai nào?” Lạc Nam rốt cuộc không nhịn được mở miệng hỏi thăm.

Hắn đoán rằng con Heo này sở hữu một loại Huyết Mạch lợi hại nào đó, chẳng qua tính cách hơi đê tiện một chút mà thôi.

Chỉ là lời nói tiếp theo của Kim Nhi khiến Lạc Nam triệt để hít một ngụm khí lạnh:

“Thật xin lỗi công tử, lai lịch của nó Kim Nhi không tiện tiết lộ!”

Hắn vậy mà… chưa đủ tư cách nhận biết lai lịch của con Heo đen đê tiện này?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 4
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 18/03/2021 08:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng