Con đường bá chủ - Quyển 5 - Tác giả Akay Hau

Phần 167

Nghịch Sinh Pháp Thân vừa ra, toàn trường nhất thời trở nên im ắng lạ thường…

Chúng Tiên Vương cấp bậc cường giả hô hấp cứng lại, có luồng khí lạnh chạy dọc từ sống lưng lên đến đỉnh đầu…

Chỉ thấy sau lưng Đình Manh Manh lúc này, một tôn thân ảnh vĩ ngạn chẳng khác thái cổ cự nhân xuất hiện…

Toàn thân thể khổng lồ được ngưng tụ từ Thiên Vương Lực khủng bố, mặc dù biết là Thiên Vương Lực, nhưng đám người lại kỳ quái không nhận ra nó rốt cuộc mang thuộc tính gì…

Ở trước mặt thân thể khổng lồ này, tất cả nhân loại chỉ là côn trùng bé nhỏ, ngôi sao giống quả bóng, mà từng tòa chiến hạm, phi thuyền của Thổ Vực Tinh cũng chỉ bằng các mô hình đồ chơi chẳng chút nguy hiểm.

Chính là Nghịch Sinh Pháp Thân của Đình Manh Manh…

Viễn cảnh ban đầu vốn là đám Tiên Vương bao vây Đình Manh Manh, nhưng lúc này đây khi có người nhìn vào, sẽ chỉ thấy Nghịch Sinh Pháp Thân như người khổng lồ đang trêu đùa bầy kiến nhỏ…

“Ực…”

Áp lực dâng tràn đàn áp toàn thân tu sĩ Thổ Vực Tinh, bọn hắn chưa từng nhìn qua thứ gì khủng bố đến mức này…

Đình Manh Manh đứng bên dưới Nghịch Sinh Pháp Thân, Thiên Vương Lực vẫn liên tục từ cơ thể nhỏ xíu của nàng cuồng bạo phát ra gia trì vào trong thân thể Nghịch Sinh Pháp Thân, trở thành nguồn năng lượng chính để vận chuyển nó.

Cách thức vận hành không khác Thần Tướng của Lạc Nam là bao, và đương nhiên cực kỳ khủng bố.

“Chết!”

Đình Manh Manh lúc này chẳng có chút gì là nghịch ngợm, nàng như một tôn chiến thần hung hăng tung quyền.

Nghịch Sinh Pháp Thân làm chuẩn động tác của Đình Manh Manh, một đấm phô thiên cái địa hung hăng nện đến…

Răng rắc…

Tinh không sụp đổ, hơn mười Tiên Vương của Thổ Vực Tinh ngay cả phản kháng cũng không kịp, thân thể như giẻ rách bị đấm văng ra ngoài, số người xương cốt đứt gãy, thân thể bạo liệt thành máu tươi tung tóe…

“HÍT!”

Toàn trường hít một ngụm lãnh khí, đã có người hai chân nhũn ra, mồ hôi tuôn ra như suối…

“Đây… còn đánh sao…” Một vị Đại Vương sắc mặt trắng bệch, hắn cảm thấy nếu mình ăn phải đấm của thân thể khổng lồ kia, chỉ sợ cả lục phủ ngũ tạng cũng hóa thành mảnh vỡ.

“Hay là thôi đi… chuyện của Hải Vực Tinh chúng ta đừng xen vào!” Lại có một Vương giả nghẹn ngào, ngay cả đích đến còn chưa thấy đã bị diệt sát mười vị Tiên Vương, làm sao không tạo thành đả kích?

Phải biết trong mười người vừa chết có người là tán tu, có người là trưởng lão, thậm chí còn có người đứng đầu của Vương cấp thế lực.

Bọn hắn chết đi là tổn thất cực lớn của tu tiên giới Thổ Vực Tinh.

Lợi ích còn chưa thấy đâu đã thấy tổn thất, chuyện như vậy rất dễ dàng làm mất chiến ý.

“Hừ, sợ cái gì? Có bốn người chúng ta ở đây!” Sa La hừ lạnh một tiếng, âm thanh trấn nhíp toàn trường.

“Nói không sai! Tiểu nha đầu này mặc dù lợi hại, nhưng lão phu không tin nàng ấy có thể duy trì thứ khủng bố này trong thời gian dài, chỉ cần chúng ta có thể kéo dài thời gian, không cần đánh thì đối thủ vẫn bại!” Thổ Lâm Tiêu nhìn Nghịch Sinh Pháp Thân và thân thể có chút rung rẫy của Đình Manh Manh lên tiếng nó.

“Nếu vậy thì chiến đi!” Thổ Hành Chung cùng Đại Bưu nghiêm nghị xác nhận.

Bọn hắn biết bản thân mình đại diện cho bộ mặt của tu tiên giới Thổ Vực Tinh, chỉ cần có thể tự tin chiến đấu và biểu hiện sẽ ổn định được nghị lực của toàn trường, không thể để uy thế từ Nghịch Sinh Pháp Thân làm ảnh hưởng đến lòng tin của chúng cường giả Thổ Vực Tinh được.

Hành động quan trọng hơn lời nói, tứ đại Thiên Vương đã lập tức làm ra phản kháng trước Nghịch Sinh Pháp Thân.

“Vương Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ – Đại Sơn Gia Thân!”

Đại Bưu mập mạp sắc mặt nghiêm nghị quát.

Theo sau đó, Thổ Vương Lực cuồn cuộn hình thành từng khối đá lớn bao trùm lấy thân thể Đại Bưu, mà cơ thể của hắn cũng nhanh chóng trở nên khổng lồ.

Trái với vẻ mập mạp như thường thấy, lúc này Đại Bưu toàn thân vững vàng như Đại Sơn, nặng nề khó tả, mặc dù không cao bằng Nghịch Sinh Pháp Thân nhưng cũng đứng đến một nửa cơ thể nó.

“Vương Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Sơn Thạch Khiên!”

Chưa dừng lại, trên tay Đại Bưu nhanh chóng xuất hiện một tấm Pháp Bảo hình cự Khiên, toàn bộ tấm Khiên giống sườn núi thẳng đứng, ở trong tay Đại Bưu lúc này như tòa pháo đài bất khả xâm phạm.

“Là trạng thái chiến đấu mạnh nhất của Đại Sơn Thiên Vương, nghe nói trạng thái này từng thành công đón nhận nhất kích của Tiên Tôn cấp cường giả!”

Đám tu sĩ Thổ Vực Tinh lên tiếng kinh hô, cảm giác an ổn dâng lên trong lòng.

“Đến lượt ta!” Sa La không cam lòng yếu thế gầm lên một tiếng, hai chân lấy đà đạp mạnh lên tinh không nhảy vọt lên.

Thân thể lực lưỡng của hắn đột ngột căng cứng lại, bắp thịt phồng to, gân xanh cuồn cuộn nổi lên trên làn da rám nắng…

“Sa Thể Huyền Kinh!”

Cuồn cuộn bão cát nhanh chóng trùm lấy toàn thân Sa La, vô số hạt cát nhỏ nhắn lưu động chảy xuôi trên cơ thể hắn, chỉ thoáng chốc Sa La đã tầng tầng Bão Cát bao trùm, như một cái máy xoáy dữ tợn nghiền nát tất cả.

Điện Chủ Sa Huyền Điện – Sa La là một vị Tiên Thể Song Vương, Tiên Tu đạt đến Thiên Vương, còn Thể Tu cũng đạt đến Thể Vương Hậu Kỳ, lại thêm bão cát gia thân, bất kể là chiến đấu và phòng ngự đều cực kỳ hoàn mỹ.

Đây chính là điểm mạnh của Sa Huyền Điện, bọn hắn nổi danh với Vương Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Sa Thể Huyền Kinh, mà Sa La lại là người tu luyện thành thạo nhất công pháp này.

Có thể nói Sa Thể Huyền Kinh là công pháp hoàn hảo kết hợp giữa Thể Tu và Tiên Tu, thậm chí khi tách rời thì dù ngươi là Tiên Tu hay Thể Tu cũng có thể tu luyện.

“Tốt quá, Điện Chủ đã dùng đến Sa Thể Huyền Kinh!” Đám tu sĩ Sa Huyền Điện hưng phấn, ánh mắt trở nên cuồng nhiệt nhìn thân ảnh lực lưỡng ẩn trong bão cát của Sa La.

“Hừ, nhìn các chủ của chúng ta đi!” Lại có tu sĩ Thổ Lâm Các không phục hừ lạnh, sùng bái nhìn chăm chú thân ảnh của Thổ Lâm Tiêu.

So với Đại Bưu và Sa La biểu hiện cường thế, Thổ Lâm Tiêu có vẻ thần bí hơn rất nhiều…

Hai cánh tay của hắn nhẹ nhàng nâng lên, bên trong lòng bàn tay… một bên trái là Thổ Vương Lực ngưng động đến cực điểm đang kết tụ, một bên phải là Mộc Vương Lực đang nảy mầm đâm chồi…

“Là Thổ Lâm Vây Thiên Chưởng, Vũ Kỹ Vương Cấp Cực Phẩm của Thổ Lâm Các!?”

Đám người kinh dị hô lên.

“Không sai! Đây là Vũ Kỹ với khả năng khống chế lẫn trấn áp mạnh nhất Thổ Vực Tinh chúng ta, chờ Các Chủ đánh ra các ngươi sẽ chứng kiến thế nào là uy thế!” Đám tu sĩ đến từ Thổ Lâm Các cuồng nhiệt nói.

“Thổ Hành Thiên Vương đâu rồi?” Lúc này đám người mới chú ý đến thân ảnh của Thổ Hành Chung chẳng biết từ bao giờ đã biến mất dạng.

“Ha hả, các ngươi rồi sẽ biết!” Một đám tu sĩ Thổ Hành Tông đắc ý cười, ra vẻ thần thần bí bí.

“Toàn đánh lén mà kiêu ngạo!” Đám người âm thầm khinh bỉ, bất quá đang đứng cùng một chiến tuyến bọn hắn không tiện trở mặt.

Thổ Hồn Tiên Vương đứng ở một bên chứng kiến các loại thủ đoạn kinh thiên động địa liên tục được thi triển mà âm thầm hít thở, bất quá hắn vẫn luôn cảm thấy bất an, linh cảm của một Hồn Tu cho thấy tiểu nha đầu này không đơn giản như thế.

Nghĩ đến đây, Thổ Hồn Tiên Vương tìm một góc khuất, bắt đầu liên hệ với Bạch Nguyệt Tộc…

Để cho an toàn và nắm chắc trăm phần trăm thắng lợi, cùng Bạch Nguyệt Tộc trong ứng ngoại hợp mới là chính đạo.

Miệng hắn niệm khẩu quyết đặc biệt, Hồn Lực nhất thời từ giữa mi tâm xuyên thấu mà ra, xẹt qua tầng tầng không gian tìm đến Thập trưởng lão ở Bạch Nguyệt Tộc.

“Dùng thủ đoạn mạnh nhất của các ngươi! Bổn đảo chủ cho các ngươi tâm phục khẩu phục!”

Đình Manh Manh âm thanh trầm thấp vang lên, khí chất như biến thành hai người hoàn toàn khác nhau, từng câu từng chữ ẩn hiện uy nghiêm và phong thái cường giả.

Nghịch Sinh Pháp Thân chắp tay đứng thẳng sau lưng nàng, như một tôn chiến thần ngạo thị thiên địa.

Ở trong ánh mắt của Đình Manh Manh hiện lên một tia xem nhẹ.

Thủ đoạn mà đám người Sa La thi triển đúng là cực kỳ mạnh mẽ, nhưng còn kém xa Kim Chung Tráo của con Heo mập chết tiệt kia.

Nghịch Sinh Pháp Thân của nàng có thể thua thiệt trước Heo Mập, nhưng làm sao sẽ bại trước đám tôm tép nhãi nhép này?

Tia khinh thường trong mắt Đình Manh Manh bị đám Thiên Vương bắt được, bọn hắn nhất thời cảm thấy tức giận và sỉ nhục.

Đều là Thiên Vương với nhau, ngươi lại vừa đột phá không được bao lâu… dựa vào đâu xem nhẹ chúng ta?

Càng nghĩ bọn hắn càng tức giận, rốt cuộc bùng nổ thế công…

“Nát cho ta!”

Đại Bưu bên trong Đại Sơn Gia Thân khổng lồ, tay cầm Sơn Thạch Khiên nặng nề lao đến, dùng lực lượng mạnh mẽ nhất của mình, đem Sơn Thạch Khiên đặt về phía trước, hung hăng va đập vào thân thể Nghịch Sinh Pháp Thân…

“Sa La Huyền Kinh, công phá!” Sa La với trạng thái Thể Tu bùng nổ, thân thể lại được Bão cát vây quanh, như một cỗ máy với sức tàn phá hủy diệt lao nhanh mà đến.

Những nơi hắn đi qua, không gian hóa thành mảnh vụn như thủy tinh tan vỡ, nguy hiểm không cách nào hình dung.

“Tốt lắm, các ngươi phụ trách tấn công, lão phu sẽ trấn áp nó!” Thổ Lâm Tiêu sắc mặt hưng phấn, song chưởng trên tay toàn lực đẩy ra:

“Thổ Lâm Vây Thiên Chưởng!”

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Toàn bộ Vương Lực trong cơ thể Thổ Lâm Tiêu gần như bị rút sạch, Thổ và Mộc nhanh chóng vây quanh Nghịch Sinh Pháp Thân.

Chỉ trong nháy mắt Thổ Vương Lực hóa thành Đại Địa khóa chặt hai chân của Nghịch Sinh Pháp Thân, mà phía bên trên lại hình thành một tòa Sâm Lâm nặng nề đè xuống, vô số dây leo to hơn cả cột trời quấn chặt lấy cơ thể Nghịch Sinh Pháp Thân.

Thổ Lâm Vây Thiên Chưởng, đây là môn Vũ Kỹ mà ngay cả thiên cũng có thể vây nhốt vào bên trong, lúc này đem Nghịch Sinh Pháp Thân phong tỏa.

“Làm tốt lắm!” Đám tu sĩ Thổ Vực Tinh hưng phấn hét ầm lên.

Theo tưởng tượng của bọn hắn, Đình Manh Manh bại là chắc rồi.

“Ngu xuẩn! Mau chạy khỏi phạm vi vụ nổ! Bằng không dù thắng hay bại các ngươi cũng bị phản chấn trọng thương!” Thổ Hồn Tiên Vương lao ra hét ầm lên.

Đám người rùng mình, lúc này mới chật vật điều khiển phi thuyền nhao nhao chạy tán loạn.

“Ha ha, xem ngươi còn đắc ý!”

Đại Bưu cùng Sa La cười to, Nghịch Sinh Pháp Thân đã bị khóa chặt, hai người bọn hắn có thể thoải mái công kích rồi.

ĐÙNG!

Thân thể khổng lồ của Đại Bưu hung hăng va đập, Sơn Thạch Khiên trấn thật mạnh vào Nghịch Sinh Pháp Thân.

Cùng với đó, Sa La với trạng thái hủy diệt xuất hiện ở sau lưng, hung hăng nghiền ép mà vào.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Ma sát khủng bố liên tục truyền ra, Nghịch Sinh Pháp Thân chấn động kịch liệt…

“Đúng là phiền phức!” Đình Manh Manh bực bội nhìn Đại Địa và Rừng Rậm do Thổ Lâm Tiêu thi triển bao vây lấy mình mà bĩu môi.

Tiểu nha đầu sắc mặt trở nên dữ tợn, màu đỏ trong mắt càng thêm cường liệt.

Một bình sữa xuất hiện trong tay nàng, ngửa đầu uống vào…

Trong khoảnh khắc đó, Đình Manh Manh cảm giác cơ thể mình như sắp bùng nổ, nàng không chút kiêng nể gì cả giải phóng toàn bộ Thiên Vương Lực táo bạo bên trong cơ thể…

RỐNG!

Nghịch Sinh Pháp Thân ngửa đầu lên trời gầm một tiếng kinh thiên động địa, trong ánh mắt kinh hoàng của đám người, kích thước của nó lại càng lớn hơn một chút.

“Làm… làm sao có thể? Thân hình bé nhỏ kia vì sao ẩn chứa nguồn năng lượng vô tận như vậy?” Sắc mặt đám người đại biến.

RĂNG RẮC…

Theo Nghịch Sinh Pháp Thân biến lớn, Thổ Lâm Vây Thiên Chưởng trở nên chậm rãi tan vỡ…

“Phốc!” Thổ Lâm Tiêu miệng phun máu tươi.

“Cút!” Đình Manh Manh gầm lên.

Một tay của Nghịch Sinh Pháp Thân thoát ra ngoài, hung hăng đấm đến Đại Bưu.

Đại Bưu hoảng hốt nâng Sơn Thạch Khiên đón lấy.

ẦM!

Sơn Thạch Khiên chấn động, Đại Bưu bị nện văng ra ngoài, đụng nát bấy vài khỏa ngôi sao…

“Đến lượt ngươi!” Nghịch Sinh Pháp Thân vươn tay trấn xuống Sa La đang điên cuồng xoắn lấy cơ thể nó.

“Không ổn!” Sa La cảm giác được nguy hiểm cùng cực, thân thể hóa thành cơn bão cát bay mất.

Nghịch Sinh Pháp Thân trấn vào không khí, trực tiếp đem một mảnh tinh không nghiền nát.

“Mạnh… mạnh quá…”

Ẩn núp trong tinh không, Thổ Hành Chung vốn định đánh lén buộc phải rùng mình, hắn có thể tưởng tượng chỉ cần mình đến gần vô tình bị Nghịch Sinh Pháp Thân đạp trúng cũng mất nửa cái mạng.

Phải biết Nghịch Sinh Công mà Đình Manh Manh tu luyện ngay cả Hắc Trư cũng kinh dị vô cùng, một đám thủ đoạn Vương Cấp đương nhiên không thể nào so sánh, nhất là khi tu vi của Manh Manh ngang hàng với bọn hắn.

Lấy ít địch nhiều hoàn toàn nằm trong khả năng.

Chỉ là…

“Phốc!”

Đình Manh Manh đột nhiên ho khan, ngụm máu tươi bắn ra khỏi khuôn miệng nhỏ nhắn của nàng.

Nghịch Sinh Pháp Thân rung lên kịch liệt, sau đó chậm rãi thu nhỏ lại thoáng chốc.

“Khốn kiếp, mới vừa đột phá Thiên Vương còn chưa hoàn toàn làm chủ được!” Đình Manh Manh âm thầm tức giận, sắc mặt trở nên khó coi.

Nàng lại lấy sữa mà Lạc Nam luyện chế ra uống.

Đáng tiếc, tình trạng của Đình Manh Manh là vì đại chiến quá sức khi vừa đột phá, Sữa chỉ ổn định được phần nào đó mà không phải vạn năng.

“Đánh nhanh rút gọn!” Đình Manh Manh quyết tâm, làm thịt bọn Thổ Vực Tinh này rồi quay về chữa trị.

“Lên! Nàng gặp sự cố rồi! Toàn bộ lên hết cho ta!”

Thổ Lâm Thiên Vương không hổ là lão quái vật, nhận ra ý đồ của Đình Manh Manh lập tức làm ra quyết đoán.

“Giết!”

Hàng loạt Tiên Vương của Thổ Vực Tinh cũng nhìn thấy cơ hội, bọn hắn một lần nữa quay về chiến trường, hàng loạt công kích mạnh mẽ đánh ra nhằm vào Nghịch Sinh Pháp Thân.

“Cút hết!” Đình Manh Manh phẫn nộ, Nghịch Sinh Pháp Thân nhảy lên đạp xuống.

BẸP…

Lại có vài Tiên Vương bị đạp thành thịt vụn…

“Phốc…”

Đình Manh Manh lại phun máu tươi.

“Khà khà, chạy đi đâu!” Thổ Hành Chung nắm bắt cơ hội, liều lĩnh chui lên nắm chặt lấy chân Đình Manh Manh.

“Ngươi muốn chết!” Đình Manh Manh nổi giận, muốn điều khiển Nghịch Sinh Pháp Thân đạp xuống.

“Ha hả, đừng hòng!” Đại Bưu với Sa La một lần nữa lao đến, hung hăng va đập.

ẦM…

Nghịch Sinh Pháp Thân chao đảo, Thổ Hành Chung dùng sức muốn kéo Đình Manh Manh xuống.

“Phá Không Thức!”

Trong thời khắc mấu chốt, một luồng Kiếm xuyên thấu hư không bất chợt ầm ầm tạc đến.

“Nguy hiểm!” Thổ Hành Chung tóc gáy dựng đứng muốn bỏ chạy.

XOẸT…

“AAAAA”

Tiếng hét thê thảm vang lên, bàn tay trái của Thổ Hành Chung đã đứt lìa triệt để, máu me phun trào.

“Tiểu Tuyết!” Đình Manh Manh hưng phấn kinh hô.

Chẳng biết từ bao giờ… Độc Cô Ngạo Tuyết mang theo Bồng Lai Ngũ Tiên hàng lâm mà đến.

Ánh mắt tuyệt mỹ đảo quanh toàn trường, giọng điệu vô tình bình thản vang lên:

“Bồng Lai Tiên Đảo vẫn còn người!”

“Cấu kết Bạch Nguyệt Tộc… chết!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 5
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 10/08/2021 18:45 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng