Trong tay hắn lúc này cầm tấm Da mà Địa Mục đưa tiễn trước khi vào Chiến Trường…
Điều khiến Lạc Nam không ngờ chính là, Dị Băng lại tồn tại bên trong phạm vi của Chiến Trường…
Thì ra năm xưa, khi còn thời niên thiếu… Địa Mục cũng là một thiên tài của Địa Tiên Môn, mang theo khát vọng tham gia Tuyển Tử Đại Hội.
Với thực lực của Địa Mục ở trong Đại Hội cũng không tranh đấu lại thiên tài đến từ các Tiểu Tiên Giới khác… từ đó dẫn đến thất bại, bất quá ở quá trình gia nhập Chiến Trường… Địa Mục lại có một thu hoạch đặc biệt.
Trong lúc tham gia Tuyển Tử, Đại Mục vô tình rơi vào một nơi thần bí, tại đó tồn tại thiên địa dị vật – Dị Băng.
Địa Mục mặc dù không phải Băng Hệ Tu Sĩ, nhưng chỉ cần đạt được Dị Băng đem bán với giá cao cũng sẽ thu về khối tài sản lớn.
Chính vì thế mà hắn trăm phương ngàn kế nghĩ cách thu lấy Dị Băng, đáng tiếc vì thực lực và thủ đoạn không đủ dẫn đến thất bại.
Trong hoàn cảnh đó, Địa Mục cũng đành luyến tiếc từ bỏ cơ duyên Dị Băng, nhưng hắn lại đem tất cả thông tin và vị trí tìm đến Dị Băng ghi nhớ vào trong đầu một cách tỉ mỉ chờ ngày giao phó cho người thích hợp.
Rốt cuộc, thông tin quan trọng này cũng rơi vào tay Lạc Nam, đổi lại hắn phải bảo hộ Địa Ngọc Huyền trong khả năng của mình…
Có thể thấy Địa Mục là thật tâm thương yêu Địa Ngọc Huyền, xem nàng như tiểu bối… bằng không cũng chẳng đem bí mật cất giữ đã lâu của mình ra trao đổi.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe quan sát toàn bộ thông tin trong Tấm da…
“Với thực lực của Ngọc Huyền lúc này chắc hẳn không có gì nguy hiểm, trước tiên thu Dị Băng vào tay!”
Lạc Nam làm ra quyết định, Huyễn Quang Vô Cực triển khai, chỉ thoáng chốc đã biến mất tại vị trí cũ.
Cơ hội tiến vào Chiến Trường chỉ có một lần, cơ hội thu lấy Dị Băng và thăng tiến thực lực cũng chỉ có một lần.
Hắn không có ý định bỏ qua…
…
Ở một nơi khác trong Chiến Trường…
Địa Ngọc Huyền đang đứng trong một thung lũng màu đen kịch, vách đá cao chót vót không thấy lối ra, mọi thứ xung quanh một màu tăm tối…
Khi vừa tiến vào Chiến Trường, nàng đã lập tức lọt vào nơi này.
“Trước tiên rời khỏi!”
Địa Ngọc Huyền tương đối tỉnh táo lẩm bẩm, Tiên Lực vận chuyển bên trong cơ thể, muốn đạp không mà lên.
“Hả?”
Mày liễu hơi nhíu, Địa Ngọc Huyền kinh ngạc phát hiện thân thể của mình bị đè ép xuống mỗi khi muốn bay lên, áp lực nặng nề như núi.
“Nơi này được bố trí Trận Pháp cấm phi hành sao?”
Địa Ngọc Huyền là nữ nhân thông minh lanh lợi, lập tức nhận ra vấn đề, thung lũng này có bố trí Trận Pháp cấm không, ở trong phạm vi của nó chẳng thể phi hành, dù có là một Ngọc Tiên như nàng cũng không ngoại lệ.
Nhìn bốn phía vách đá, Địa Ngọc Huyền khóe miệng nhẹ nhàng mỉm cười, đôi chân thon dài thon thả đạp lấy bộ pháp, sau một cú nhún người uyển chuyển, thân thể đã xuất hiện trên vách đá, sau đó nhảy vọt mà lên.
Bụp bụp bụp…
Ở mỗi lần đôi chân dài ngoại hạng nhún nhảy, Địa Ngọc Huyền đều xuất hiện ở một độ cao mới, cơ thể xinh đẹp của nàng liên tục nhảy lên hai bên vách thung lũng, khoảng cách miệng thung lũng ngày càng gần.
HỐNG HỐNG HỐNG…
Hết sức đột ngột, vô số âm thanh gào rống mang theo sóng xung kích ầm vang mà phát, lập tức như lôi đình oanh tạc, chấn đến Địa Ngọc Huyền sắc mặt tái nhợt, thân thể loạng choạng từ bên vách thung lũng rơi xuống.
“Không tốt!”
Địa Ngọc Huyền sắc mặt nghiêm túc, nàng đã nhảy lên độ cao vạn trượng, ở khoảng cách này nếu rơi tự do xuống sẽ bị trọng thương, huống hồ còn một đám Yêu Thú khủng bố vừa xuất hiện đang nhìn chằm chằm.
Không sai, âm thanh gào thét mang theo sóng xung kích dữ dội đến từ một bầy Biên Bức… chuyên sống ở những vách hang sâu tăm tối.
Biên Bức… loài yêu thú có hình dạng những con Dơi khổng lồ với cái miệng rộng và khả năng nhìn xuyên bóng đêm.
Bằng vào những cái miệng rộng của mình, đám Biên Bức với số lượng lên đến hàng trăm con liên tục gầm rống, kết hợp với bốn vách thung lũng sâu không thấy đáy, âm thanh vang dội lên gấp trăm lần, cực kỳ khủng khiếp.
Cũng may Địa Ngọc Huyền đã là một Ngọc Tiên, mà hàng trăm con Biên Bức này chỉ là Ất Yêu trở xuống, nếu không trước một lần rống cũng đủ để mất mạng rồi.
“Đại Địa Phá Thiên Trụ!”
Mắt thấy sắp rơi tự do sẽ bị trọng thương, Địa Ngọc Huyền mắt đẹp lóe sáng, môi thơm khai mở…
Đôi tay mềm mại tinh xảo cấp tốc kết ấn, vô tận Thổ Tiên Lực cuồn cuộn mà ra, truyền vào sâu dưới đáy thung lũng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Theo ý niệm của Địa Ngọc Huyền, đất đá chấn động, một trụ Đất cứng rắn như sắt thép với phần đỉnh nhọn đến đáng sợ từ bên dưới mặt đất đâm xuyên mà lên như muốn chọc trời, mang theo uy thế hủy diệt tất cả những gì tồn tại trên không trung.
Loại công kích này chính là một phần trong truyền thừa Tiên Vương mà Địa Ngọc Huyền nhận được, dùng để tu sĩ Thổ hệ bất ngờ tập kích đối thủ trên không trung, khi trụ Đất mang theo uy thế hủy diệt đâm mạnh mà lên với tốc độ khủng bố.
Nhưng thân là người thi triển công kích này, Địa Ngọc Huyền đã sớm biết được vị trí trụ Đất xuất hiện, vì thế nàng đang rơi tự do ở trên không trung nhẹ nhàng lắc mình, đôi chân thon dài uyển chuyển chẳng những không né tránh, ngược lại còn nhân cơ hội đạp vào Trụ Đất để lấy đà, mượn lực đẩy bật mạnh mẽ từ dưới lên trên của nó nhảy vọt mà lên.
“Khanh khách!”
Địa Ngọc Huyền hưng phấn cười to, thủ đoạn công kích mạnh mẽ lúc này được nàng vận dụng để thoát nạn, còn mượn lực lấy đà muốn nhảy khỏi thung lũng.
HỐNG HỐNG HỐNG…
Một đám Biên Bức không có ý định bỏ qua cho Địa Ngọc Huyền, chúng nó vẫn liên tục gầm rống, dùng sóng xung kích của mình muốn oanh tạc nổ tung đầu não của Địa Ngọc Huyền, khiến nàng một lần nữa phải rơi xuống.
“Hừ, hổ không phát uy các ngươi lại cho ta là mèo bệnh?”
Địa Ngọc Huyền làm sao để bản thân trúng chiêu cũ đến tận hai lần? Từ bên trong cơ thể vô số Thổ Tiên Lực gào thét mà ra…
“Đại Địa Phá Thiên Trụ!”
Thổ Tiên Lực từ tay Địa Ngọc Huyền đánh vào bốn phía trên các vách thung lũng…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bốn thanh trụ đất bén nhọn và khổng lồ ở các vách thung lũng đâm thẳng mà ra, sau đó va chạm ầm ầm với nhau đem toàn bộ thung lũng chấn động kịch liệt, tạo thành một giá đỡ bằng Đất khổng lồ có hình chữ X nằm giữa lưng lừng thung lũng.
Địa Ngọc Huyền đứng trên giá đỡ một cách vững vàng, sóng xung kích mặc dù khó chịu nhưng nàng đã có ưu thế cân bằng, không còn sợ bị rơi tự do trên không trung nữa.
Vị trí đứng của Địa Ngọc Huyền đã tiếp cận bầy Biên Bức, khoảng cách chênh lệch cao thấp đã rút ngắn, bởi vì lên cao thêm một chút chính là miệng thung lũng… nơi có ánh sáng mặt trời, không phải môi trường sống của đám Biên Bức.
Mọi thứ đã trở nên dễ dàng, Thiết Thổ nhanh chóng bao phủ đôi chân dài, Địa Ngọc Huyền nhảy vọt và tung cước, mỗi một lần đạp đem đám Biên Bức giẫm đến nát bấy như bánh thịt, máu nhuộm Thiết Thổ trở nên đỏ thẫm, hết sức thê mỹ.
“Cũng may trong đám Biên Bức không có Ngọc Yêu, bằng không sẽ không dễ dàng như vậy!”
Đạp chết con Biên Bức cuối cùng, Địa Ngọc Huyền thu hồi Thiết Thổ, máu tươi theo đó cũng tiêu tán… nhẹ giọng nói ra.
Sóng xung kích của đám Biên Bức cực kỳ nguy hiểm, chẳng qua khoảng cách chênh lệch giữa Ất Yêu và Ngọc Tiên lớn vô cùng, trừ một vài trường hợp quái thai không nhìn cảnh giới như Lạc Cầu Bại… nên Địa Ngọc Huyền không tốn quá nhiều sức.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Tuyển Tử chỉ mới bắt đầu đã xuất hiện chướng ngại khó như vậy, nếu không phải là Địa Ngọc Huyền mà là bất kỳ một Ất Tiên nào khác rơi vào thung lũng, chỉ sợ chín thành sẽ là cái chết.
Chân dậm Trụ đất, Địa Ngọc Huyền rốt cuộc thoát khỏi thung lũng, bầu trời Chiến Trường đầy rẫy sát cơ hiện ra trong tầm mắt.
Sắc mặt Địa Ngọc Huyền không có nhẹ nhõm, trái lại càng thêm ngưng trọng…
Bởi vì nàng hiểu rất rõ, so với sự khốc liệt của Tuyển Tử Đại Hội, những gì xảy ra dưới thung lũng vừa rồi chỉ là trò trẻ con.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 5 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 10/08/2021 18:45 (GMT+7) |