PHỐC…
GÀO RỐNG…
Thanh âm thê lương đến tê tâm liệt phế không ngừng vang lên, bốn tôn Khôi Lỗi và một tôn Khô Lâu trắng trợn đồ sát đám Trưởng Lão, ngay cả vị Thái Trưởng Lão còn lại cũng bị một quyền của Khôi Lỗi Thiên Ma Đế oanh bạo.
“Đại tỷ, tính sao đây?”
Một đám Thánh Nữ sắc mặt trắng bệch nhìn sang Cầm Thục Trinh hỏi.
Vốn các nàng rất muốn tiến lên viện trợ cho đám trưởng lão của Luân Kiếp Tiên Cung chống lại kẻ địch, đáng tiếc trước mặt các nàng xuất hiện một thân ảnh khổng lồ rực rỡ kim quang ngăn chặn.
Thiên Diệp Dao hóa thành Kim Xí Đại Bằng Điểu, sải cánh vươn dài, Sát Vực hóa thành thực chất như sóng thần cuồn cuộn, Diệt Thế Kim Đồng lấp lóe kim quang mang theo sát cơ chí mạng.
Lấy sức một mình ngăn cản 32 vị Thánh Nữ.
Trước uy áp của Thần Thú chân chính và sát cơ đến từ Diệt Thế Kim Đồng, 32 vị Thánh Nữ không tìm được bất kỳ yếu điểm nào để có thể chiến đấu với nàng.
Dường như chỉ cần các nàng dám có chút dị động, Diệt Thế Kim Đồng sẽ lập tức tiễn các nàng về thế giới bên kia.
Không phải 32 vị Thánh Nữ yếu đuối, mà là nội tình của đôi bên chênh lệch quá xa.
Công pháp chủ tu của các nàng đều là một nửa của Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, số phận bị sắp đặt trở thành lô đỉnh tu luyện của Cao Vĩ.
Còn Thiên Diệp Dao sở hữu huyết mạch Thần Thú tinh khiết bậc nhất, sở hữu Diệt Thế Kim Đồng và hàng loạt Dị Kim gia thân, bất kể Công Pháp, Vũ Kỹ hay thủ đoạn đều không phải 32 vị Thánh Nữ có thể sánh bằng.
“Sai lầm bắt đầu từ khi Luân Kiếp Tiên Cung nhắm vào Âu Dương Thương Lan của Lạc Nam…” Cầm Thục Trinh cười thê lương, bờ môi đỏ rực như liệt diễm trở nên ảm đạm, lại không chút sợ hãi nói:
“Tỷ muội chúng ta tu luyện cùng nhau đã lâu nhưng chưa có cơ hội chiến đấu cùng nhau!”
“Hôm nay chiến một trận cho thống khoái, chết cũng mãn nguyện!”
“Haha, tốt!” Chư vị Thánh Nữ cười lớn, ầm ầm điều động tu vi.
Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm buồn cười, bất quá cũng lười phí thời gian với các nàng.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, Hồn Đỉnh được điều động.
“Định Hồn – Siêu Hồn!”
Trong khoảnh khắc, một luồng Hồn Lực như sóng thần lấy Lạc Nam làm trung tâm khuếch đại mà ra, quét ngang thân thể 32 vị Thánh Nữ.
Toàn thân các nàng trở nên cứng đờ, ngay cả lực lượng đang điều động trong cơ thể cũng tạm dừng lại.
Đế Hồn Kinh được Lạc Nam dùng Nghịch Mệnh Phá Cấp Công nâng cấp, uy lực của Đế Hồn Thập Nhị Kỹ đã xưa đâu bằng nay.
Chưa kể Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn là Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, dùng nó để điều động Hồn Kỹ khiến uy lực tăng phúc kinh người.
32 vị Thánh Nữ không có ai là Hồn Tu, làm sao có thể chống lại?
Nhân lúc các nàng bị Định Hồn.
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Lạc Nam hai tay kết ấn, Thiên Thủ Quan Âm ngạo nghễ hiện lên giữa trời, tung ra vừa đủ 32 cánh tay, nhắm ngay đan điền của 32 vị Thánh Nữ oanh tạc.
PHỐC… PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Các nàng liên tục thổ huyết bay ngược ra ngoài, tu vi không ngừng suy giảm…
Lạc Nam không chút thương hương tiếc ngọc phế bỏ tu vi của cả 32 vị Thánh Nữ, hay nói đúng hơn là phế bỏ tu vi mà các nàng có được sau khi bắt đầu tu luyện Chuyển Kiếp Luân Hồi Công.
Giống như cách làm với Trần Hồng Lệ.
Nhìn 32 vị Thánh Nữ tuyệt sắc ngất đi vì suy yếu, Lạc Nam ném ra Quân Lâm Khách Sạn, thu toàn bộ vào bên trong.
Nhìn thấy Luân Kiếp Tiên Cung hóa thành phế tích, hắn thở dài một tiếng đầy cảm khái.
Đã từng có lúc, Luân Kiếp Tiên Cung chỉ cử ra một vị Trưởng Lão đã làm hắn chật vật vô cùng, phải nhờ Cự A Man viện trợ.
Nhưng hiện tại, hắn thậm chí chẳng cần ra tay, nữ nhân của hắn đã đem kẻ địch từng là quái vật khổng lồ nhẹ nhõm xóa sổ.
Chỉ có thể nói, phong thủy luân chuyển a…
…
“Các tỷ muội?”
Bên trong Quân Lâm Khách Sạn, Trần Hồng Lệ đang mang theo vẻ mặt phức tạp ngồi thất thần, chợt nhìn thấy 32 vị Thánh Nữ bị ném vào.
Nàng biến sắc, vội vàng chạy lên xem xét, sau đó thở ra một hơi nhẹ nhõm, bởi vì ngoại trừ tu vi thụt lùi, không có ai nguy hiểm đến tính mạng.
“Hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?” Trần Hồng Lệ cắn chặt môi lẩm bẩm.
Chẳng biết vì sao, từ lúc bị phế bỏ Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, lúc đầu nàng còn rất hận Lạc Nam, nhưng sau đó hận ý lại tự giác suy giảm một cách cực kỳ khó hiểu.
“Hồng Lệ… muội bán đứng chúng ta sao?” Đúng lúc này, một tiếng nói yếu ớt vang lên.
Trần Hồng Lệ giật mình, phát hiện Cầm Thục Trinh không có bị ngất, bằng vào ý chí kiên cường vẫn giữ được một tia ý thức.
“Đại tỷ!” Trần Hồng Lệ dịu dàng đem Cầm Thục Trinh nâng đỡ, lắc đầu như trống bõi:
“Muội sao có thể phản bội các tỷ? Nam nhân kia quá đáng sợ, mỹ nhân kế của muội bị hắn nắm trong lòng bàn tay, từ đầu kế hoạch của chúng ta đã thất bại!”
“Quả nhiên…” Cầm Thục Trinh ho khan một tiếng, sầu thảm cười:
“Tỷ có tìm hiểu về Lạc Nam, đường đi từ đầu đến hiện nay của hắn chẳng khác nào một truyền kỳ, Luân Kiếp Tiên Cung chúng ta đã chọc vào kẻ không nên chọc…”
“Tỷ bị thương rồi, tạm thời đừng nói chuyện này…” Trần Hồng Lệ an ủi.
“Số phận đã nằm trong tay người khác, chút thương thế có đáng là gì?” Cầm Thục Trinh ảo não.
“Tỷ đừng bi quan, nói không chừng đây là một trang mới đáng chờ mong hơn đang chờ đợi chúng ta!” Trần Hồng Lệ phức tạp nói.
Cầm Thục Trinh biến sắc, trong mắt lóe lên tia phẫn nộ: “Chẳng lẽ muội muốn đầu quân cho giặc?”
Trần Hồng Lệ nặng nề hỏi ngược lại: “Đại tỷ người không cảm thấy kỳ quái sao?”
“Kỳ quái cái gì?” Cầm Thục Trinh bất mãn.
“Chúng ta ngay từ đầu gia nhập Luân Kiếp Tiên Cung, có bao nhiêu tỷ muội là cam tâm tình nguyện?” Trần Hồng Lệ khẽ hỏi.
Cầm Thục Trinh giật mình, ký ức sâu thẳm trong tâm trí như một thước phim quay ngược trở về.
Năm đó nàng là một thiếu nữ như hoa như ngọc, xuất thân từ một gia tộc Vương Cấp, mang đầy hoãi bảo và ước mơ với tương lai, hy vọng nỗ lực tu luyện để phát triển gia tộc.
Bỗng có một ngày, Lôi Cực đích thân tìm đến gia tộc này, dùng an nguy của gia tộc uy hiếp nàng trở thành Thánh Nữ của Luân Kiếp Tiên Cung, tương lai gả cho Cung Chủ.
Nàng thậm chí ngay cả mặt mũi Cung Chủ cũng không biết, nhưng vì an nguy của Gia Tộc, chỉ đành chấp nhận…
“Đại tỷ, chúng ta rõ ràng trước khi gia nhập Luân Kiếp Tiên Cung thì chưa từng gặp mặt Cao Vĩ, nhưng chẳng biết vì sao lại đột nhiên sinh ra lòng ngưỡng mộ và có hảo cảm với hắn một cách mù quán!” Trần Hồng Lệ cười khổ nói:
“Hiện tại muội mới nghĩ đến, khi bắt đầu tu luyện Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, mạch suy nghĩ của chúng ta đã bị thay đổi!”
“Ý muội là Chuyển Kiếp Luân Hồi Công có vấn đề, khống chế tâm trí tỷ muội chúng ta?” Cầm Thục Trinh như có điều suy nghĩ.
“Tỷ gia nhập Luân Kiếp Tiên Cung vì an nguy của gia tộc, nhưng từ lúc gia nhập đến nay, tỷ có từng trở về thăm gia tộc?” Trần Hồng Lệ tiếp tục hỏi.
Cầm Thục Trinh toàn thân chấn động, viền mắt đỏ lên, loáng thoáng có nước mắt chảy dọc theo gò má.
Đúng vậy, từ khi bắt đầu tu luyện Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, trong đầu nàng dần sinh ra ý niệm trung thành tận tụy với Luân Kiếp Tiên Cung và Cao Vĩ, cái gọi là gia tộc và người thân trở nên cực mỳ mờ nhạt.
Vạn năm trôi, nàng chưa từng về thăm gia tộc dù chỉ một lần, chẳng biết phụ mẫu hiện tại còn khỏe không? Cũng chẳng biết gia tộc có phồn hoa?
Vì sao nàng vì an nguy của gia tộc gia nhập Luân Kiếp Tiên Cung, nhưng sau đó lại hoàn toàn quên mất gia tộc?
Sắc mặt Cầm Thục Trinh trở nên cực kỳ khó coi.
Nếu là trước đây khi còn tu luyện Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, chắc chắn Trần Hồng Lệ và nàng sẽ không để ý đến những điều này.
Nhưng khi Chuyển Kiếp Luân Hồi Công bị phế, các nàng đã dần lấy lại được quyền kiểm sát lý trí của mình, từ đó vô số nghi ngờ được sinh ra.
Thậm chí, lòng trung thành và sự ngưỡng mộ đối với Cao Vĩ cũng dần trở nên phai nhạt.
Những thứ không phải do cảm xúc chân thật mang lại, sớm muộn một ngày cũng sẽ tan biến…
Dù sao các nàng là nữ nhân bằng xương bằng thịt, có tâm cơ và lý trí mà không phải khôi lỗi vô tri vô giác.
Hai nữ liếc mắt nhìn nhau, bầu không khí trở nên trầm lặng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 8 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 16/07/2022 15:59 (GMT+7) |