“Ngươi muốn giải quyết các tỷ muội chúng ta như thế nào?”
Nghe nàng nói vậy, trong mắt những người khác cũng lóe lên một tia thần thái.
“Ta chỉ muốn hỏi, các nàng có còn muốn sống hay không?” Lạc Nam đảo mắt qua từng khuôn mặt yêu kiều, nghiêm túc nói:
“Nếu như không muốn, ta có thể cho các nàng toại nguyện!”
Một đám Thánh Nữ biểu lộ ngơ ngác, trong lúc nhất thời không biết nên đáp ra sao.
Sống… các nàng không biết mục đích sống hiện tại của mình là gì.
Chết… các nàng lại cảm thấy nếu như ngay cả mình cũng chết, vậy sự hy sinh oan uổng của các tộc nhân trên trời chẳng phải vô nghĩa? Phụ mẫu, thân nhân có linh sẽ muốn các nàng chết hay muốn các nàng tiếp tục sống có ý nghĩa?
Nhưng mà… các nàng lại không tìm thấy ý nghĩa để sống a, tiêu hao nhiều năm như vậy ở Luân Kiếp Tiên Cung, những khát khao, hoài bão thời còn thiếu nữ đã sớm dập tắt, khó thể nhen nhóm trở lại.
“Không tìm thấy động lực để sống tiếp sao?” Lạc Nam dường như nhìn thấu tâm trạng của các Thánh Nữ, ôn tồn hỏi.
Các vị Thánh Nữ cùng lúc lắc đầu, trải qua biến cố lớn… mạch suy nghĩ của các nàng còn quá hỗn loạn, giống như chim lạc đàn bay mất phương hướng, chẳng biết đi đâu về đâu…
“Không có động lực, ta cho các nàng động lực!” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực, gằn giọng lên tiếng:
“Vì sao các nàng bị cưỡng ép làm Thánh Nữ? Vì sao thân nhân, gia tộc và thế lực sau lưng của các nàng bị ngộ hại?”
“Bởi vì chúng ta yếu!” Cầm Thục Trinh lập tức đáp, giọng điệu tràn ngập không cam lòng:
“Trong thế giới mạnh được yếu thua này, kẻ yếu chính là có tội, nếu ta mạnh như Tuế Nguyệt Nữ Đế, sẽ không ai dám ép ta làm nữ nhân của chúng, sẽ không ai dám động vào gia tộc của chúng ta!”
Những Thánh Nữ khác gật mạnh đầu, đầy mặt căm phẫn, thân thể run rẩy…
Đúng vậy, tại vũ trụ này… sinh ra hèn yếu đã là một sai lầm.
Không thấy Trần Hồng Lệ mấy nữ sao? Vì gia tộc mạnh mẽ cho nên không phải nhận trái đắng như các nàng.
Mặc dù Trần Gia cũng chẳng là gì trong vũ trụ này, nhưng ít nhất đủ khiến Luân Kiếp Tiên Cung e ngại.
“Nói rất hay!” Lạc Nam tán thưởng nhìn Cầm Thục Trinh, ánh mắt chân thành nhìn lấy các nàng, không mang theo chút tạp niệm:
“Tin tưởng ta, ta có thể thay đổi thực tại đó…”
“Ngươi sẽ giúp tỷ muội chúng ta mạnh hơn sao?” Một vị Thánh Nữ rụt rè hỏi.
“Haha, dù các nàng mạnh hơn, các nàng có thể thay đổi hiện thực mạnh được yếu thua ở vũ trụ này sao?” Lạc Nam mỉm cười hỏi ngược lại.
Vị Thánh Nữ á khẩu không trả lời được, nàng cảm thấy vấn đề này quá mức vĩ mô, đừng nói là một thiếu nữ như nàng, dù là Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng không thể thay đổi hiện thực tàn khốc đang diễn ra hàng ngày ở vũ trụ a.
“Vậy rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Cầm Thục Trinh sẳng giọng hỏi.
Chư Thánh Nữ cũng vểnh tai lắng nghe…
“Thay đổi thực tại của vũ trụ, dẹp bỏ sự tàn khốc của một thế giới mạnh được yếu thua, tất cả mâu thuẫn sẽ được giải quyết riêng tư trên chiến đài, không còn cá lớn nuốt cá bé!”
Lạc Nam hùng hồn nói, tóc dài không gió tự bay, một cổ bễ nghễ bát hoang vô thức được sinh ra:
“Nhưng đó là công tích vĩ đại, một cá nhân ta không tài nào làm được, vì thế ta cần các nàng giúp ta!”
Chúng nữ chỉ cảm thấy một luồng bá khí đập thẳng vào mặt, xém chút phải ngã quỵ xuống hành lễ, tim đập chân run.
Ở trong luân hồi, Lạc Nam từng làm qua Nghịch Long Đế, loại khí chất Đế Quân thống trị thiên hạ đã sớm khảm vào trong cốt tủy, lúc này vừa mới bộc lộ đã tạo ra uy thế nhiếp người, khiến người khác ở trước mặt hắn vô thức tin tưởng những gì hắn vừa nói.
Bởi vì cái gọi là nhất ngôn cửu đỉnh, lời của bậc Đế Quân sẽ không tùy tiện thốt ra.
Bất quá tuy là như thế, nhưng 33 vị Thánh Nữ cũng cảm thấy mọi thứ thật sự quá mức hoang đường, cứ như là một giấc mơ không chân thật.
Dã tâm của nam nhân trước mắt quá lớn, lớn vượt quá khả năng của các nàng có thể tiếp thụ…
“Ngươi… ngươi đừng có nói đùa, chuyện như thế đùa không vui…” Trần Hồng Lệ lắp ba lắp bắp nói.
Mặc dù trong số tất cả Thánh Nữ, nàng là người hiểu rõ sự khủng bố của Lạc Nam nhất, nhưng so với điều hắn vừa nói ra, sự khủng bố của hắn trở nên nhỏ bé không đáng kể.
“Côn Lôn Thiếu Chủ nói giỡn…” Các vị Thánh Nữ cười khan.
“Hừ, nếu không thử sao biết không thể?” Lạc Nam ngạo nghễ nói:
“Lạc Nam ta xuất thân tiểu hạ giới cấp thấp, vừa ra đời đã mang tiếng phế vật không có linh căn tu luyện, bị gia tộc hắt hủi ruồng bỏ!”
“Nhưng ta một đường leo lên, lật đổ gia tộc phản bội ta, thống nhất tiểu thế giới, phi thăng Tiểu Tiên Giới!”
“Đến Tiên giới xa xôi, gặp muôn vàn khó khăn, vô số kẻ thù cường đại, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ!”
“Thành lập Làng Nhất Thế, trở thành Côn Lôn Thiếu Chủ, quân lâm Thiếu Đế Chi Chiến, lúc này đã là Đại Đế có thể chiến Thiên Đế, hồng nhan tri kỷ bên cạnh ta mỗi người đều là thiên chi kiêu nữ, huynh đệ ta mỗi kẻ đều là tuyệt thế thiên tài!”
Từng câu từng chữ như những thanh đại chùy hung hăng oanh kích vào linh hồn các vị Thánh Nữ, khiến các nàng tâm linh run rẩy, hô hấp dồn dập, hai mắt dần dần mở lớn.
Các nàng cảm thấy như đang được chứng kiến một truyền kỳ khai sinh…
Tuy hắn nói không nhiều, nhưng qua những lời chân thật và ngạo nghễ đó ẩn chứa trăm đắng nghìn cay, biết bao gian nan trắc trở…
Luân Kiếp Tiên Cung từng hùng mạnh hơn hắn, từng khiến hắn vô cùng chật vật, hiện tại chẳng phải cũng hóa thành hòn đá lót đường dưới chân hắn hay sao?
“Cuộc đời ta đã làm vô số điều như thế, vì sao không thể thống nhất Tiên Ma hai giới, một lần nữa thiết lập lại quy tắc, xây nên một vũ trụ mà ta mong muốn!”
Hai mắt Lạc Nam sáng quắc, nhấn mạnh từng chữ:
“Các nàng chỉ cần trả lời, có dám cùng ta chơi lớn một phen? Có dám trở thành lưỡi đao ẩn sâu trong bóng tối, âm thầm kết liễu tất cả những chướng ngại ngăn cản bước tiến của ta?”
Trong khoảnh khắc, các vị Thánh Nữ như được cộng hưởng, nhiệt huyết toàn thân sôi trào, ngọn lửa khát khai hoài bão bùng cháy trở lại.
So với lý tưởng của nam nhân này, một chút ước mơ thời thiếu nữ của các nàng trở nên nhỏ bé không đáng kể, dã tâm đột phá Thiên Đế của Cao Vĩ lại trở nên hèn mọn đến đáng thương hại.
Nam nhân này không có lý do để lừa dối các nàng.
Hiện tại các nàng là tù binh của hắn, là chiến lợi phẩm của hắn, hắn thừa sức khống chế linh hồn bổn nguyên của các nàng, cưỡng ép các nàng làm những chuyện theo ý muốn của hắn.
Nhưng hắn không làm như vậy, trái lại hắn cho các nàng thấy dã tâm, thấy được thiên thu bá nghiệp, thấy được một trang lịch sử huy hoàng vẫn chuẩn bị viết nên.
Các nàng đang được trao cơ hội để trở thành một phần của trang sử ấy.
“Phụ thân… mẫu thân…” Cầm Thục Trinh và các vị Thánh Nữ ngẩng mặt lên nhìn trời.
Các nàng tin rằng, nếu có linh thiêng, phụ mẫu của các nàng, thân nhân của các nàng muốn chứng kiến các nàng sống thật tốt, thật xứng đáng…
“Dám hay không dám?” Lạc Nam hỏi một lần cuối cùng.
33 vị Thánh Nữ đưa mắt nhìn thẳng hắn, từng thân thể thon dài đứng thẳng, lấy Cầm Thục Trinh dẫn đầu, đồng thanh quát lớn:
“Có gì không dám!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 8 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 16/07/2022 15:59 (GMT+7) |