Nơi này tràn ngập sinh cơ dạt dào, lại có nhiệt độ ấm áp để giữ ấm cơ thể.
Một chiếc giường ngọc tọa lạc ở giữa mật thất, bên trên nằm lấy bà lão tóc trắng, diện mạo hiền tư, làn da nhăn nhúm.
Nhìn qua, bà lão sắc mặt an tường, hai tay chắp trước ngực như nằm ngủ.
Nhưng làn da lại trắng bệch không chút huyết sắc, bờ môi khô cằn nứt nẻ, rõ ràng là mang theo thương thế cực nặng trong người.
“Sư phụ đã hôn mê từ rất lâu rồi, thỉnh thoảng chỉ lay động một chút đầu ngón tay!” Phiêu Miểu Nữ Đế đau lòng lên tiếng nói.
“Nàng yên tâm, ta sẽ làm được…” Lạc Nam gật gật đầu.
Hắn ngồi xuống bên cạnh giường ngọc, mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát tình huống bên ngoài, Hồn Lực cũng tiến vào cơ thể bên trong, xem xét mọi ngõ ngách.
Trên vai của Lạc Nam còn lơ lửng một viên Dưỡng Hồn Châu.
Hiển nhiên, Lạc Nam muốn cùng Bắc Cung Hàm Ngọc đồng thời cứu trị.
“Ừm… tổn thương linh hồn không quá nặng!” Bắc Cung Hàm Ngọc dịu dàng nói:
“Nhưng tình huống cơ thể thì hoàn toàn hỏng bét, như một cổ thây khô có thể mục rửa bất kỳ lúc nào!”
“Nếu không nhờ thân thể Thiên Đế kiên cố chống đỡ, chỉ sợ đã sớm hồn lìa khỏi xác!”
“Ừm…” Lạc Nam gật gật đầu.
Tình huống cơ thể của Lão Cung Chủ nghiêm trọng hơn hắn dự đoán.
Máu huyết đã khô kiệt tám phần, xương cốt có dấu hiệu mục nát, lục phủ ngũ tạng gần như tan vỡ, kinh mạch để vận chuyển lực lượng cũng bị tắc nghẽn.
Một vấn đề nghiêm trọng khác, Tử Vong Đế Lực bình thường sẽ là lực lượng rất mạnh để giúp chủ nhân chiến đấu, nhưng khi không thể khống chế được nó, Tử Vong Đế Lực chẳng những không thể giúp ngươi trị thương, thậm chí còn kéo tính mạng của ngươi đến địa ngục gần hơn.
Đó cũng là lý do mà mật thất này được bố trí rất nhiều vật phẩm cung cấp sinh mệnh lực, nhằm kéo dài sự sống cho sư phụ Hàm Nhi.
“Thế nào? Có thể trị sao?” Phiểu Miểu Nữ Đế trong giọng điệu đã xuất hiện một tia lo lắng.
Lạc Nam gật đầu…
Hắn không nói lời nào, nhẹ nhàng phất tay, Hồn Đỉnh trong suốt ở trạng thái thu nhỏ bằng đầu ngón tay xuất hiện.
Lạc Nam đem Hồn Đỉnh nhét vào trong miệng Lão Cung Chủ, mở miệng nói:
“Nhờ nàng đem Linh Hồn của bà ấy chữa trị…”
“Thiếp hiểu rồi!” Hồn Nguyệt Ánh ôn nhu cười nói.
Nàng điều khiển Hồn Đỉnh xâm nhập cơ thể Lão Cung Chủ, Hồn Lực tinh khiết từ bên trong Hồn Đỉnh bắt đầu tràn ra, được Hồn Nguyệt Ánh cố gắng điều động, thi triển các loại Hồn Kỹ trị thương và tẩm bổ linh hồn, trị liệu từ trong ra ngoài.
Lạc Nam lại lấy ra hai bình Bất Tử Dược Thủy.
XOẸT…
Thoáng chốc, Phiêu Miểu Nữ Đế ánh mắt lóe lên vô tận hy vọng, bởi vì nàng cảm nhận được Sinh Mệnh Lực từ hai bình Dược Thủy thần kỳ này thật sự vượt qua tất cả vật phẩm bên trong mật thất mà nàng cất công chuẩn bị vô số lần.
Lạc Nam đem Bất Tử Dược Thủy đổ vào trong miệng Lão Cung Chủ.
Sinh mệnh lực nồng đậm do Bất Tử Dược Thủy mang đến tiến vào cơ thể, khí tức của sự sống lập tức khiến Tử Vong Đế Lực trong cơ thể lão sư phụ phẫn nộ, chúng nó như cảm nhận được khiêu khích, đang muốn ra sức chống lại.
Hiển nhiên, những Tử Vong Đế Lực này chỉ theo bản năng hành động, không hề biết rằng khí tức sinh mệnh kia có thể cứu sống chủ nhân của chúng.
“Chính là lúc này…” Bắc Cung Hàm Ngọc vội vàng nói.
Lạc Nam gật đầu, như đã chuẩn bị sẵn từ trước, lòng bàn tay xuất hiện tầng tầng Trận Văn huyền ảo và lấp lánh, đánh vào vùng bụng của Lão Cung Chủ.
Khi những Trận Văn này tiến vào, lập tức hình thành một căn phòng kiên cố, phong tỏa tất cả Tử Vong Đế Lực bên trong đan điền, không cho chúng nó quậy phá.
Cũng nhờ như vậy, Bất Tử Dược Thủy hầu như chẳng gặp khó khăn, mang theo khí tức sinh mệnh lan tràn khắp bốn phương tám hướng trong cơ thể người bị thương… máu huyết, da thịt sinh sôi, xương cốt lấy lại sức sống…
“Những đường Kinh Mạch bị tắc nghẽn, cần đả thông chúng nó để sinh mệnh lực dễ dàng lưu thông!” Bắc Cung Hàm Ngọc quan sát tình hình nói.
Lạc Nam hiểu ý, lòng bàn tay nhẹ nhàng nâng lên, Sinh Mệnh Huyền Mộc, Niết Bàn Thánh Thủy cùng Thánh Mệnh Quang Minh cùng lúc xuất hiện.
Ba loại Dị Thuộc Tính có thể trị thương cuồn cuộn tiến vào cơ thể lão sư phụ, tinh chuẩn chạy vào kinh mạch của bà ta, đả thông tất cả đường kinh mạch, đồng thời gia cố chúng nó.
“Phong tỏa miệng vết thương, sinh mệnh lực đang thất thoát ra ngoài!” Bắc Cung Hàm Ngọc tiếp tục lên tiếng.
Bởi vì trải qua đại chiến, cơ thể Lão Cung Chủ cũng có nhiều vết thương tạo thành lỗ hỏng, những vết thương này khiến Sinh Mệnh Lực thất thoát ra ngoài.
Lạc Nam cảm thấy vấn đề không lớn, Tỏa Thiên Hắc Ám được hắn dùng để phong tỏa các miệng vết thương.
Nhờ hàng loạt thủ pháp thành thạo, hai bình Bất Tử Dược Thủy có thể phát huy công dụng một cách tối ưu nhất.
Phiêu Miểu Nữ Đế có chút thất thần nhìn lấy tình cảnh này, hiển nhiên không nghĩ đến ngay cả Thái Thượng Đan Đế cũng không dám cam đoan chữa được tổn thương nặng nề của sư phụ mình, lọt vào tay Lạc Nam lại trở nên dễ dàng như vậy…
Thật ra nàng không hề biết, mặc dù Lạc Nam làm rất nhiều động tác, nhưng công lớn nhất vẫn là hai bình Bất Tử Dược Thủy.
Dùng nguyên liệu lấy từ Bất Tử Thụ – loại Thần Thụ xếp thứ 2 trong thất đại thần thụ, thì Thái Thượng Đan Đế cũng phải chào thua khi thi chữa thương cơ thể với Lạc Nam.
Nếu không có Bất Tử Dược Thủy, Lạc Nam sẽ tốn rất nhiều công sức để thu thập nguyên liệu, luyện chế Đế Đan trị thương cho Thiên Đế…
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy được, các vết thương dữ tợn trên người Lão Cung Chủ bắt đầu kết vảy, sau đó khôi phục làn da như chưa từng tổn hại.
Mà khí sắc cũng từ trắng bệch dần chuyển sang hồng hào, chân mày chậm rãi giãn ra nhờ Linh Hồn được khôi phục.
Một hồi sau, Hồn Đỉnh rời khỏi cơ thể Lão Cung Chủ, có phần ảm đạm trở về đan điền Lạc Nam, từ trong đó vang lên thanh âm hơi mệt mỏi của Hồn Nguyệt Ánh:
“Phu quân, linh hồn của vị tiền bối này đã phục hồi chín phần mười, chỉ cần nghỉ ngơi vài tháng là khỏe hẳn!”
“Cảm ơn Hồn Hậu bảo bối…” Lạc Nam ôn hòa mỉm cười.
“Hừ, cố gắng mà làm lành với Hàm Nhi đi!” Hồn Nguyệt Ánh yêu kiều căn dặn:
“Thiếp nghỉ ngơi đây…”
Bởi vì luôn ở trong cơ thể của Lạc Nam, chúng nữ như Hồn Nguyệt Ánh, Hỏa Nhi, Băng Nhi… chứng kiến tất cả mọi chuyện diễn ra giữa Lạc Nam và Hàm Nhi, cảm thấy cực kỳ thương xót cho số phận của Hàm Nhi, ủng hộ Lạc Nam lấy lòng giai nhân trở lại.
“Hừ…”
Một tiếng rên rỉ phát ra, Phiêu Miểu Nữ Đế gấp rút chạy đến bên cạnh giường, nhìn thấy sư phụ mình từ từ mở mắt…
“Hàm… Hàm Nhi…”
Chứng kiến Phiêu Miểu Nữ Đế, Lão Cung Chủ giọng điệu yếu ớt lên tiếng.
“Lão Cung Chủ vẫn cần tịnh dưỡng và ổn định thân thể, bởi vì hôn mê quá lâu, cần thời gian thích ứng, đừng gấp gáp!” Lạc Nam nhắc nhở…
Bởi vì năm đó, chỉ có Hàm Nhi biết được mặt thật của Lạc Nam, nên lão sư phụ cũng không nhận ra hắn, chỉ kinh ngạc hỏi:
“Hàm Nhi, dù muốn trị liệu cho ta, nhưng hắn là nam nhân, cũng không thể tiến vào Phiêu Miểu…”
“Hắn là nam nhân của Tử Yên!” Phiêu Miểu Nữ Đế ôn nhu nắm tay sư phụ:
“Chuyện rất dài, Hàm Nhi sẽ kể sau, sư phụ nghỉ ngơi cho khỏe đã!”
“Ừm…” Lão sư phụ nhẹ gật đầu, vẫn còn mệt mỏi làm bà nhắm mắt lại ngủ say.
Lần này là ngủ mà không phải hôn mê, tư thái thoải mái vô cùng.
Trả lại không gian yên tĩnh cho Lão Cung Chủ, Lạc Nam cùng Phiêu Miểu Nữ Đế rời khỏi mật thất.
“Đa tạ ngươi!” Phiêu Miểu Nữ Đế vuốt nhẹ mái đầu trắng như tuyết, thanh lạnh nói.
“Ta chỉ không để mình phải hổ thẹn với lương tâm!” Lạc Nam nở nụ cười, thở ra một hơi dài:
“Ta đã suy nghĩ thông suốt!”
“Vậy thì tốt, sau này đôi bên không còn vướng bận!” Phiêu Miểu Nữ Đế gật đầu.
Nào ngờ Lạc Nam lắc đầu, nhìn chằm chằm nàng, lấy lại bản lĩnh của một nam nhân, tự tin tràn đầy nói:
“Nàng muốn chấm dứt chuyện quá khứ, ta tôn trọng nàng!”
“Nhưng tương lai vẫn còn trước mắt!” Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt vị tuyệt sắc giai nhân, hùng hồn tuyên bố:
“Từ bây giờ, ta sẽ lại theo đuổi nàng, chúng ta không viết tiếp đoạn tình cảm trong quá khứ, mà sẽ viết nên một chương hoàn toàn mới ở tương lai!”
“Không còn là Hàm Nhi và Đại Thúc, chỉ còn Lạc Nam muốn theo đuổi Phiêu Miểu Nữ Đế – Phiêu Tử Hàm!”
“Năm đó nàng làm ta phải yêu nàng… còn hiện tại, ta sẽ khiến nàng yêu ta!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 8 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 16/07/2022 15:59 (GMT+7) |