Con đường bá chủ - Quyển 8 - Tác giả Akay Hau

Phần 92

Không biết qua bao lâu sau…

Lạc Nam đầy đầu mồ hôi, tập trung tinh thần cao độ khiến tâm trí của hắn cũng mệt mỏi, cũng may có Hồn Nguyệt Ánh liên tục thi triển Hồn Kỹ tẩm bổ linh hồn nên không đến mức kiệt sức ngã xuống.

Diễm Tâm Đỉnh trở về bên trong đan điền, nhiệt độ khủng bố lắng xuống, một viên hạt châu lộng lẫy, tinh khiết lơ lửng giữa không trung, tỏa ra hào quang nhàn nhạt chiếu rọi vào mặt Lạc Nam.

“Chủ nhân… cảm tạ ngươi!”

Thanh âm mềm mại ngọt ngào từ Linh Giới Châu truyền ra, hư ảnh Châu Nhi khả ái đáng yêu xuất hiện, cười tươi rạng rỡ nhìn lấy hắn.

“Vất vả cho nàng rồi!” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa, nắm lấy Linh Giới Châu vuốt ve.

Nếu không nhờ có Linh Giới Châu liều mình bảo hộ, hắn đã gặp nạn bên trong dòng chảy luân hồi, tình cảnh khi đó thật sự quá mức nguy hiểm.

“Chủ nhân mau vào thăm mọi người, tất cả đều rất lo lắng cho ngươi!” Châu Nhi vội vàng nhắc nhở nói.

“Ta biết rồi!”

Lạc Nam nghiêm túc gật đầu, ý niệm vừa động… lập tức tiến vào Linh Giới Châu.

Khung cảnh hùng vĩ bát ngát quen thuộc hiện ra trong mắt.

“Tiểu Nam?”

“Phu quân?”

“Baba?”

“Ca ca?”

Ngay lập tức, hàng loạt tiếng kinh hô thánh thót vang lên.

Chỉ thấy mấy nữ Tử Yên, Lãnh Nguyệt Tâm, Mộc Ái My, Mộc Linh Nhu tràn đầy kinh hỉ, dung nhan tuyệt mỹ tỏa nắng, không dám tin khi hắn đột ngột xuất hiện.

Hai cô con gái nhỏ là Tiểu Hồng Nhi và Tiểu Ngân Nhi viền mắt đỏ hồng, òa một tiếng khốc rống lên nhào vào lòng hắn.

“Hai tiểu bảo bối, baba trở về!” Lạc Nam nở nụ cười ấm áp ôm chặt hai tiểu nha đầu, cưng chiều an ủi.

Tử Yên, Lãnh Nguyệt Tâm chúng nữ lại chú ý đến bề ngoài cằn cõi phong sương của nam nhân, giọng hơi nghẹn lại, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng lại hóa thành tiếng thở dài, đau lòng nhìn lấy hắn.

Không giống như Mộng Chi Tiên mấy nữ không biết được hành trình của Lạc Nam, Tử Yên và Lãnh Nguyệt Tâm lại hiểu rất rõ.

Các nàng biết hắn vào hiểm địa như Bạo Loạn Luân Hồi Vực, các nàng biết hắn gặp phải Thiên Đế tập kích, các nàng biết hắn bị vây nhốt, cuối cùng phải nhảy vào dòng chảy luân hồi để tìm đường thoát khốn.

Trong quá trình ngược về quá khứ, Châu Nhi còn phải hy sinh bản thân để bảo vệ hắn, nam nhân của các nàng thật sự dữ ít lành nhiều.

Càng biết nhiều, lo lắng trong lòng các nàng càng lớn.

Nhất là khi Linh Giới Châu hư hỏng, các nàng bị nhốt tại bên trong không thể ra ngoài, chẳng còn tâm trạng vui sướng khi thực lực tiến bộ, chẳng còn tâm trạng tiếp tục bế quan, điều các nàng làm được chỉ là âm thầm cầu nguyện, đặt tất cả lòng tin vào nam nhân của mình có thể gặp dữ hóa lành.

Thời gian vừa qua có lẽ là khoảng thời gian dài nhất trong cuộc đời các nàng.

Cuối cùng kỳ tích quả nhiên xuất hiện, nam nhân các nàng ngày nhớ đêm mong trở về.

Chỉ là dáng vẻ của hắn lại một lần nữa như bóp chặt trái tim các nàng.

Có lẽ, sự đau khổ chờ đợi của các nàng chẳng là gì so với tất cả những thứ hắn đã phải trải qua và gánh chịu.

Mộc Linh Nhu không nhịn được nữa, một giọt lệ rơi xuống má ngọc, nàng hớt ha hớt hãi chạy đến Bất Tử Thụ, hái xuống một nắm lá cây, vội vàng mang đến nhét vào tay Lạc Nam:

“Mau ăn vào, dáng vẻ hiện tại của ca ca xấu chết rồi, già quá nha!”

Mộc Linh Nhu cố gắng dùng giọng điệu nũng nịu vui vẻ để xua đi không khí có phần ảm đạm lúc này.

Lạc Nam cười cười, cõng hai tiểu nữ nhi trên lưng, lại không ăn vào lá cây Bất Tử Thụ, áy náy đáp:

“Diện mạo này của ta thuộc về một người, ta muốn giữ bộ dạng này để đi gặp nàng ấy!”

“Hừ, lại giở thói đào hoa chứ gì?” Mộc Linh Nhu chống nạnh bĩu môi.

Ọt ọt ọt…

Có thanh âm kỳ quái bất chợt vang lên, chỉ thấy Tiểu Hồng Nhi cùng Tiểu Ngân Nhi ôm bụng, non nớt kháng nghị:

“Baba đáng ghét, chúng ta đói…”

Thời gian qua các nàng vì lo lắng cho hắn mà tâm trạng ăn uống cũng không có, lúc này thấy baba bình an trở về, máu tham ăn lại nổi lên.

“Haha, có ngay!” Lạc Nam cười lớn, nhanh chóng từ Cửa Hàng May Mắn mua vài thanh Đế Cấp Vũ Khí đưa cho các nàng.

Hai tiểu nha đầu nín khóc mỉm cười nắm tay chạy đi, không quên cười khanh khách trêu chọc:

“Không làm phiền baba và các mama chim chuột!”

“Đừng nghe các nàng nói bậy!” Mộc Ái My ngượng ngùng sẳng giọng, gò má hiện hồng.

“Không, hai con gái nhỏ nói rất đúng, ta nhớ các nàng muốn chết!” Lạc Nam cười haha, tiến đến ôm lấy Mộc Ái My vào trong ngực, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên mặt nàng, cúi đầu hôn xuống bờ môi kiều diễm.

“Ưm…” Mộc Ái My thân thể mềm nhũn, vô lực tựa vào lòng nam nhân, hạnh phúc ôm chặt lấy hắn, như sợ nam nhân này sẽ lại mất tích.

Môi lưỡi triền miên, Lạc Nam tham lam nhấm nháp hương vị thanh tân ngọt ngào trong miệng Mộc Linh Tộc Trưởng, nhớ đến ở trong luân hồi khi mình chiêu mộ Mộc Linh Tộc, Mộc Ái My còn chưa được sinh ra.

Hồi lâu tách môi, Mộc Ái My thẹn thùng rời khỏi lòng ngực Lạc Nam, nàng biết vị trí này không thuộc về riêng mình.

Lạc Nam vẫn còn chưa đã ghiền, hai tay ôm lấy Tử Yên cùng Lãnh Nguyệt Tâm, lại một lần nữa chiếm lấy những bờ môi mỹ diệu.

Hắn muốn dùng nụ hôn nồng nhiệt của mình để xoa dịu cảm giác lo lắng bất an mà các nàng phải gánh chịu trong suốt thời gian qua.

“Hừ, quả nhiên nam nhân không phải vật tốt lành!” Đứng trên đỉnh núi, Ma Kích hóa thành nhân loại nhìn thấy cảnh tượng này, bĩu môi khinh thường.

Lãnh Vận Du đang trong trạng thái tu luyện cũng chậm rãi mở mắt, chứng kiến Lạc Nam và Lãnh Nguyệt Tâm quấn chặt lấy nhau, toàn thân nàng nhất thời không được tự nhiên, có cảm giác như chính mình đang cùng nam nhân ân ái triền miên vậy.

Cảm nhận hơi ấm và hương thơm từ cơ thể chúng nữ, nhìn thấy từng đôi mắt đẹp của các nàng lo lắng vì mình, hiện lên tình cảm giành cho mình, Lạc Nam tâm linh thỏa mãn chưa từng có.

Cứ mỗi lần như vậy, những vết sẹo trong lòng hắn như được vơi đi phần nào, sự ám ảnh ở kiếp cuối cùng cũng dần phai nhạt…

“Khổ cho chàng rồi…”

Lãnh Nguyệt Tâm đặt bàn tay thon dài mềm mại lên gò má hắn, bờ môi nhẹ nhàng rung động.

Tử Yên vuốt ve mái tóc bạc trắng của hắn, yếu ớt cười:

“Thiếp lại thích dáng vẻ này, trưởng thành chín chắn, có sức hút rất lớn…”

Lạc Nam toàn thân vô thức run lên, ngắm nhìn Tử Yên thật lâu, trong lòng thở dài nặng trĩu:

“Nàng giống với sư phụ mình…”

Cùng mấy nữ ôn tồn, an ủi trấn an tâm linh của các nàng hồi lâu, Lạc Nam rời khỏi Linh Giới Châu.

“Muốn về Côn Lôn sao?”

Mộng Chi Tiên cùng Liễu Tú Quyên tiến đến…

Mặc dù các nàng không nỡ nam nhân nhanh như vậy rời đi, nhưng cũng biết hắn có đại sự phải làm ở Côn Lôn, bởi vì ngay cả Làng Nhất Thế cũng đã tạm thời vận chuyển đến nơi đó.

“Trước tiên tìm chỗ vắng vẻ cho Tử Yên với Nguyệt Tâm độ kiếp, các nàng ấy đã thành Đế!” Lạc Nam nói.

“Ừm…” Hai nữ nhẹ gật đầu, tâm trạng có chút mất mát.

“Ngốc!” Lạc Nam mỉm cười, nắm chặt hai tay của các nàng, giọng điệu trầm ấm:

“Hai nàng cùng ta về Côn Lôn, Mộng Gia có Thải Vân và Nhược Linh trông coi rồi…”

“Chàng nói thật?” Hai nữ sáng mắt lên, chút tâm tình ảm đạm quét sạch.

“Haha, Côn Lôn là nhà ta, mà nhà ta chính là nhà của các nàng, sao lại không?” Lạc Nam kéo hai nàng vào trong ngực, thủ thỉ nói:

“Theo phu quân trở về, ta sẽ bù đắp cho các nàng!”

“Hứ, ai là phu quân?” Mộng Chi Tiên thẹn thùng vô hạn, vô thức tựa sát vào người hắn.

Liễu Tú Quyên là mỹ nhân thành thục, lại càng lớn mật hơn, ngẩng đầu hôn hắn, thổ khí như lan:

“Thiếp chờ chàng biểu hiện…”

“E hèm!” Mộng Thải Vân sẳng giọng từ bên trong đi ra, giọng điệu chanh chua nói:

“Đến Mộng Gia lấy một đám nguyên liệu cao cấp, rồi còn bắt cóc hai đại mỹ nhân của chúng ta, tiểu tử ngươi thật không giảng nghĩa khí!”

“Hắc hắc!” Lạc Nam cười xấu xa, lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật đeo vào tay nàng.

Mộng Thải Vân như bị điện giật rụt tay lại, liếc xéo mắt nhìn hắn, đem ý niệm truyền vào trong Nhẫn kiểm tra.

Chỉ thấy một đống lớn Công Pháp, Pháp Bảo Đế Cấp nằm ngỗ ngang bên trong, giá trị còn vượt qua những nguyên liệu kia gấp mấy lần.

“Tạm được!” Nàng hài lòng gật đầu, giả bộ ghét bỏ phất tay xua đuổi:

“Đi hết đi, đừng có ở lại làm ngứa mắt!”

Lạc Nam cười haha, cũng thu Mộng Chi Tiên và Liễu Tú Quyên vào Linh Giới Châu, hướng Mộng Thải Vân nói:

“Côn Lôn của ta tùy lúc hoan nghênh nàng!”

Không đợi nàng phản ứng, hắn đã đạp lấy thân pháp biến mất dạng.

“Hừ, ai mà thèm!” Mộng Thải Vân giậm chân một cái, bàn tay vô thức vuốt ve khuôn mặt trắng nõn không chút tỳ vết của mình, thở phì phì nói:

“Tiểu tử thúi còn muốn lừa ta vào đào hoa trận của ngươi? Không có cửa!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 8
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 16/07/2022 15:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng