Con đường bá chủ - Tác giả Akay Hau

Phần 56

Nhìn Cao Thái Sơn một mặt cứng ngắc đỏ gay như đít khỉ, Lạc Nam hiên ngang chống nạnh nói:

“Lão già, Hóa Thần ghê gớm lắm sao? Lão bà ta cũng là Hóa Thần”.

Vô số người khóe miệng co giật, cũng không phải ngươi là Hóa Thần a, bám váy vợ còn tự hào như vậy…

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bám váy vợ cũng là một loại bản lĩnh a, nếu không ngươi thử đi tìm lão bà Hóa Thần xem?

Trong lúc nhất thời, không ít người âm thầm suy đoán Lạc Nam nhất định là con cháu thế lực khủng bố nào đó…

Nhìn sắc mặt Cao Thái Sơn khó coi không nói lời nào, Lạc Nam tiếp tục châm dầu vào lửa:

“Nhìn lão bà ta xem? Hóa Thần Kỳ trẻ tuổi như vậy, lại xinh đẹp tuyệt trần, lão già ngươi sắp xuống lỗ đến nơi rồi, may mắn đột phá Hóa Thần còn không biết an hưởng tuổi già cùng con cháu, còn tự hào hống hách trước mặt ta?”

Cao Thái Sơn nghiến răng nghiến lợi, nhìn Lạc Nam chanh chua mắng chửi như dạy đời mình, hận không thể cắt miệng đối phương xuống…

“Hừ, tiểu bạch kiểm bám váy vợ còn tự hào như vậy sao?” Bên trong Bình An Thành vài giọng điệu nam nhân mang theo vô tận ghen ghét vang lên…

Lạc Nam ngoáy ngoáy lỗ tay, trong lòng vui vẻ đến nở hoa, Điểm Danh Vọng của hắn đang gia tăng một cách chóng mặt a…

Kim Nhi từng nói để người khác ghen tị cũng là một cách thu Điểm danh vọng nhanh chóng, đó là lý do hắn cố tình để Mộc Tử Âm xuất hiện…

Trước mặt Điểm Danh Vọng, liêm sỉ gì tầm này?

Lạc Nam cười nhạt một tiếng tự hào nói lớn:

“Ngu xuẩn mất khôn, chưa nghe qua câu Người chui gầm chạn sao? Bản công tử có bản lĩnh tìm được chạn tốt để chui, các ngươi có tài cũng tìm chạn giống ta a”.

“Là chó chui gầm chạn” Đám nam nhân trong thành tức giận chửi ầm lên…

“Lưu manh chàng im miệng!”

Mộc Tử Âm rốt cuộc nhịn không nổi tên này khoe khoang khoác lác, gò má đỏ bừng, Mộc Kiếm xuất hiện trên tay, thân ảnh đã như hồ điệp bay lượn tiếp cận Cao Thái Sơn…

“Hừ, Hóa Thần kỳ thì sao? Lão phu chắc gì đã sợ ngươi” Cao Thái Sơn cũng bắt đầu nghiêm túc, nữ nhân này mang cho hắn một tia cảm giác nguy hiểm…

“Hồ Điệp Kiếm Pháp – Vũ Điệu Hồ Điệp”.

Mộc Tử Âm mộc kiếm trong tay tung bay, thân thể bay lượn theo quỹ tích của hồ điệp, lúc ẩn lúc hiện, các tia kiếm khí nối liền không dứt chém về Cao Thái Sơn…

“Hừ, Băng Xiềng Xích”.

Lại là vũ kỹ Cao gia, hai sợi băng xích cấp tốc hình thành trong tay Cao Thái Sơn, hàn khí nó tỏa ra vượt xa Cao Hàn đám người thi triển…

Cao Thái Sơn vung vẫy xiềng xích thành hình vòng tròn trước mặt, tạo thành một lớp Băng Thuẫn ngăn chặn kiếm khí do Vũ Điệu Hồ Điệp mang lại…

Kiếm khí do Mộc kiếm phát ra không mấy sắc bén, nhưng lại uyển chuyển linh động một cách lạ kỳ…

Trước ánh mắt kinh ngạc của Cao Thái Sơn, từng tia kiếm khí quỷ dị tránh né Băng Thuẫn trước mặt do hắn tạo ra, tìm đến sơ hở khác…

“Cái quỷ gì?” Cao Thái Sơn bất ngờ thốt lên một tiếng, bất quá thân là Hóa Thần hắn không dễ trúng đòn như vậy, theo ý niệm một vòng băng linh lực ngưng tụ quanh thân…

Linh lực hộ thân đương nhiên không có khả năng phòng ngự cao như Băng Thuẫn, Cao Thái Sơn bị chém rách vài lớp da thịt, lùi lại vài bước…

“Thật linh động kiếm pháp” Cao Thái Sơn ngưng trọng thầm nghĩ, xem ra bản thân coi thường nữ tử này…

Lạc Nam cũng thoáng gật đầu, đây là lần đầu hắn quan sát kỹ Mộc Tử Âm chiến đấu, xem ra lần trước lão bà có thể chống đỡ Thụ Yêu thời gian dài cũng dựa vào bản lĩnh thực thụ a…

“Hồ Điệp Kiếm Pháp này là Địa Cấp Thượng Phẩm” Kim Nhi lên tiếng nói…

Lạc Nam gật gật đầu, nhìn mộc kiếm trên tay Mộc Tử Âm lầu bầu nói: “Chỉ là một kiện Huyền Cấp Cực Phẩm pháp khí, làm sao xứng với lão bà ta, phải tìm thanh kiếm khác cho nàng”.

Nếu trên tay Mộc Tử Âm là Địa Cấp Cực Phẩm pháp khí thì mọi chuyện đã khác, chỉ sợ Cao Thái Sơn không chết cũng bị thương…

Nếu người khác nghe được lời nói của hắn chắc cả đám tức hộc máu, Huyền Cấp Cực Phẩm còn chê như rác rưởi? Ngươi muốn đám người sử dụng Hoàng Cấp đập đầu chết hết sao?

“Vạn Mộc Trói Buộc” Mộc Tử Âm quát một tiếng, linh lực hình thành dây leo hướng Cao Thái Sơn buộc chặt…

“Hừ, tiểu thủ đoạn mà thôi” Cao Thái Sơn cười lạnh, hàng loạt băng kiếm xuất hiện quanh thân, cắt đứt dây leo mộc hệ…

“Hồ Điệp Kiếm Pháp – Hồ Điệp Áp Sát”.

Mộc Tử Âm quát một tiếng, một lần nữa như Hồ Điệp bay lượn chập chờn, thân hình chợt biến mất, kiếm hướng đỉnh đầu Cao Thái Sơn chém xuống…

“Nằm mơ” Cao Thái Sơn đã sớm tỏa thần thức quan sát phạm vi rộng, mặc dù tốc độ Mộc Tử Âm nhanh nhẹn, nhưng còn thua xa Tốc Biến của Lạc Nam…

Hắn vung tay lên không, hai thanh băng xích không hề e ngại quất mạnh đến mộc kiếm…

Răng rắc…

Băng xích vỡ nát…

Dù sao thì nó cũng chỉ do linh lực tạo thành, so ra kém một kiện Huyền Cấp Pháp Khí như Mộc Kiếm…

Bất quá cũng đủ chặn đứng thế công của Mộc Tử Âm…

“Phụ thân, búa đến” Cao Hàn hướng Cao Thái Sơn hét một tiếng, vung tay đem Băng Cực Phủ ném một cái…

Cao Thái Sơn đưa tay định tiếp nhận…

Tốc.

Âm thanh kỳ quái lại vang lên, Tốc Biến triển khai, Băng Cực Búa đã vào tay Lạc Nam…

“Hừ, vô ích, Băng Cực Phủ đã cùng ta nhận ch…” Cao Hàn cười lạnh chưa xong, sắc mặt lập tức cứng đờ…

Bởi vì chỉ thấy Lạc Nam lắc tay một cái, Băng Cực Phủ đã biến mất, cùng lúc đó cảm giác liên hệ giữa hắn và Băng Cực Phủ đã hoàn toàn cắt đứt…

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi làm gì búa của ta?” Cao Hàn hét ầm lên, hoảng sợ nước tiểu…

Thủ đoạn của đối phương quá mức quỷ dị…

Lạc Nam cười nhạt nói: “Muốn lấy búa đánh lão bà ta? Ai cho ngươi lá gan?”

Băng Cực Phủ đã bị Lạc Nam cưỡng ép thu vào Linh Giới Châu, tại nơi đó muốn trấn áp một kiện Địa Cấp hạ phẩm pháp khí quá mức dễ dàng…

Trừ khi có pháp bảo nào đẳng cấp cao hơn Linh Giới Châu mới thoát được…

“Vốn định tạm thời không để ý các ngươi, lại không biết điều muốn xen vào chiến cuộc, trước làm thịt hai ngươi trước”.

Lạc Nam nói một tiếng, chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ truy kích Cao Hàn, Cao Liệt…

“Trốn” Thấy Lạc Nam vừa cướp búa xong đã lao tới, hai người Cao Hàn hoảng sợ nước tiểu, bọn hắn hiện tại đã trọng thương, sao có thể chiến đấu với thiếu niên này…

Mà Mộc Tử Âm nhờ vào uy lực Pháp Bảo, từng bước ép sát Cao Thái Sơn, Mộc Kiếm liên tục vũ động tạo thành các làn sóng linh lực lan tỏa khắp bầu trời Bình An thành…

“Dừng tay”.

Vài âm thanh hét lớn vang lên, bên dưới lại bay lên vài bóng người…

Là sáu tên Nguyên Anh Kỳ cường giả, chỉ toàn sơ và trung kỳ…

Bọn hắn chính là đám trưởng lão còn lại của Nhạc Cao hai nhà…

“Tiểu tử, đám chúng ta chấp một mình ngươi” Một tên Cao gia trưởng lão hét nói…

“Đúng vậy, còn không mau biết ơn?” Một tên khác phụ họa…

Lạc Nam khóe miệng co giật nhìn đám lão già không biết xấu hổ này, hận không thể đem Hỏa Phượng ra càn quét bọn hắn…

Nhưng Dị Hỏa đặc điểm quá mức dễ nhận ra, hắn sẽ không làm như vậy…

Phệ Thiên Mộc thì lại khác, màu sắc chỉ đậm hơn linh lực bình thường một chút mà thôi, hơn nữa Lạc Nam cũng đã hỏi Tử Âm, Dị Mộc trên đại lục so với Dị Hỏa còn khan hiếm hơn, nếu không tận mắt chứng kiến sẽ rất khó phân biệt được lai lịch của nó…

“Sâm Lâm Vạn Trượng” Lạc Nam hai tay kết ấn…

“Không tốt, lại là loại vũ kỹ này”.

Đám trưởng lão sắc mặt khó coi, chính gia chủ nhà mình ăn thiệt thòi từ nó…

Nhìn Sâm Lâm nhanh chóng hình thành, muốn đem bọn hắn vây nhốt…

Đám trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, điên cuồng thi triển các loại vũ kỹ va đập vào rừng rậm…

Đáng tiếc Sâm Lâm hình thành từ Phệ Thiên Mộc, công kích của bọn hắn đều bị vô hình cắn nuốt, như giọt nước rơi vào biển cả…

Trước ánh mắt khó tin của phần lớn người, năm tên Nguyên Anh Kỳ bị vây nhốt chặt chẽ…

Lạc Nam gật đầu, theo lời Mộc Tử Âm, Sâm Lâm Vạn Trượng là một trong các vũ kỹ mạnh nhất Thiên Mộc Tông, lần trước Tứ trưởng lão thi triển ngay cả Lạc Nam cũng bị nhốt vào, huống chi đám trưởng lão gà mờ này?

Không để ý đến bọn hắn, Lạc Nam tiếp tục truy kích Cao Hàn hai người, rất nhanh đã đuổi kịp…

“Không được, ngươi muốn làm gì?” Cao Hàn là người đầu tiên bị Lạc Nam tiếp cận, hắn sởn cả tóc gáy, ngoài miệng hét to hỏi nhưng đã ngoan độc ngưng tụ công kích nơi bàn tay…

Lạc Nam cười lạnh một tiếng, hắn đang thi triển nhìn Xuyên Yếu Điểm nên bộ dạng của Cao Hàn bây giờ có quá nhiều sơ hở trong mắt…

“Linh Quyền”.

Lạc Nam chỉ đơn giản vận dụng Hoàng Cấp vũ kỹ, vô số Mộc hệ nguyên tố ngưng tụ nơi nấm tay, hướng yếu điểm trên người Cao Hàn đấm tới…

“Đi chết” Cao Hàn một mặt dữ tợn, đột ngột xoay người, Hàn Băng Chưởng ngưng tụ nãy giờ rốt cuộc va đập…

Như hai ngôi sao va chạm, Linh Quyền và Hàn Băng Chưởng tiếp xúc với nhau…

Không có âm thanh kinh thiên động địa vang lên, chỉ thấy Băng Hệ linh lực trên tay Cao Hàn bị hút lấy một cách kỳ lại…

Mà Linh Quyền của Lạc Nam thế công không giảm…

Á.

Cao Hàn hét lớn một tiếng, xương cốt toàn thân như bị chấn vỡ, hắn khó tin nhìn Lạc Nam chầm chầm lẩm bẩm:

“Vũ Kỹ của ta sao đột ngột biến mất? Ngươi dùng thủ đoạn gì?”

“Người chết không cần biết quá nhiều” Lạc Nam mỉm cười một tiếng, Tam Chuyển Thể Tu sức mạnh vận chuyển, kết hợp Linh Quyền một lần nữa hướng Cao Hàn đập tới…

“Tiểu súc sinh, ta muốn ngươi chôn cùng” Cao Hàn đã nỏ mạnh hết đà, thân thể cấp tốc phình to…

“Tự Bạo sao?” Lạc Nam tự tin cười cười…

ỒM.

Mộc Quy một lần nữa xuất hiện giữa thiên địa, Lạc Nam một lần nữa trốn dưới thân rùa, hắn không quên hướng mấy bà vợ truyền âm:

“Các nàng cẩn thận một chút”.

“Không may”.

Đang chiến đấu Bạch Tố Mai đám người thấy tình cảnh này, vội vàng tạm dừng tay, thi triển thủ đoạn phòng ngự…

Không ai dám xem thường Hóa Thần kỳ viên mãn tự bạo…

ẦM.

Như pháo hoa nổ trên không trung, linh lực toàn thân Cao Hàn rốt cuộc bùng phát, thân thể nhanh chóng nát bấy…

Làn sóng linh lực khủng bố quét ngang bầu trời, thậm chí Sâm Lâm Vạn Trượng vốn được ngưng tụ từ Dị Mộc cũng vỡ nát một phần ba…

Mắt thấy uy lực sắp tiếp cận dân chúng trong thành, một tên lão già bất ngờ phá không mà lên, hắn vươn tay điểm nhẹ, toàn bộ dư ba tự bạo mang lại tiêu tán trong thiên địa…

“Là tiền bối của Đa Bảo Các”.

Đám tu sĩ cấp thấp trong thành reo hò, một mặt sùng bái nhìn lão già vừa xuất hiện…

Lão già cũng không nói gì thêm, thân hình nhanh chóng biến mất…

Lạc Nam nhìn tình cảnh này âm thầm cảm thán:

“Xem ra Bình An thành cũng có chi nhánh của Đa Bảo Các, trách không được uy tín của bọn họ cao như vậy”.

Lão già Đa Bảo Các chỉ bảo vệ an toàn của Bình An thành, hoàn toàn không có ý định nhúng tay vào tranh đấu thế tục…

Hành động như vậy không thể nghi ngờ đạt được hảo cảm của vô số người…

“Lại là trò mèo này?”

Lạc Nam cười một tiếng, chỉ thấy trong đống hỗn loạn, một tiểu nguyên anh đang lén lút đào tẩu…

Hiển nhiên ý đồ của kẻ này y hệ Tứ trưởng lão Thiên Mộc Tông khi trước…

Đáng tiếc, hắn gặp Lạc Nam…

Thân hình Lạc Nam lóe lên, hướng tiểu nguyên anh Cao Hàn đuổi theo…

“Không được, ngươi dám?” Cao Thái Sơn đang bị Mộc Tử Âm công kích thấy tình cảnh này hai mắt muốn lòi ra, trong lòng tức giận đến cực điểm…

Hắn không giống Cao Hàn chỉ có một đứa con, trái lại có nhiều là đằng khác, đám trưởng lão Cao gia cũng là con trai hắn, nhưng Cao Hàn là đứa con hắn thích nhất…

Chính mắt chứng kiến Cao Hàn bị ép đến tự bạo, ngay cả nguyên anh cũng sắp lâm vào bi kịch, Cao Thái Sơn sao có thể chịu được?

“Hừ, đấu với ta mà dám phân tâm?” Mộc Tử Âm yêu kiều quát, Mộc Kiếm tung bay…

Cao Thái Sơn bất lực nhìn nguyên anh con trai mình bị Lạc Nam hạ sát, hắn hai mắt đỏ ngầu, các loại băng hệ vũ kỹ liên tục triển khai, như muốn liều mạng cùng Mộc Tử Âm…

Đáng tiếc, Mộc Tử Âm đột phá Hóa Thần đã vài năm, kinh nghiệm chiến đấu của nàng không phải Cao Thái Sơn mới đột phá có thể sánh bằng, cương nhu kết hợp kiềm chế đối thủ…

Lạc Nam thành công thôn phệ Linh Hồn của Cao Hàn, hồn lực của hắn đã sắp đột phá, ngay lập tức hắn khóa chặt lấy đang chạy trốn Cao Liệt…

Cao Liệt lúc này đã chạy đi khá xa, bất quá với tốc độ của Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ chẳng mấy chốc Lạc Nam lại tiếp cận hắn…

Nhìn một Nguyên Anh kỳ còn lại của Cao gia sắp chết, hai người Nhạc Quần cùng Nhạc Hải trong lòng âm thầm hoảng sợ, có ý định đầu hàng…

“Liễu gia chủ, Cao gia hiện tại đã phế, chúng ta không cần chém giết nhau nữa a” Nhạc Quần nhìn Liễu Thi Cầm cầu xin…

Liễu Thi Cầm ánh mắt lấp lóe, hiện tại chiến cuộc hoàn toàn nghiêng về một phía, đây là cơ hội rất tốt để phế bỏ Cao Nhạc hay nhà, ngày sau tại Bình An thành không cần lo lắng bị tiếp tục chèn ép…

Nghĩ tới đây mắt đẹp phát lạnh, quyết đoán gia tăng công kích nói: “Băng Phong Loạn Vũ”.

Quanh thân nàng cuồng phong cấp tốc hình thành, mang theo ngập trời băng tuyết, nhiệt độ không khí giảm mạnh…

Liễu Thi Cầm cũng là thiên tài song thuộc tính linh căn, Phong và Băng hệ…

Những năm gần đây bị chèn ép, lại phải xử lý việc gia tộc, nếu không với thiên phú của nàng đã sớm có thành tựu cao hơn hiện tại…

“Là ngươi bức ta” Nhạc Quần gầm lên một tiếng quát nói:

“Hỏa Ưng Trảo”.

Hai bàn tay hắn đột ngột chuyển đổi, như móng vuốt chim ưng mang theo liệt hỏa hừng hực…

Bão tuyết và hỏa vuốt va chạm kịch liệt, ngay cả không khí cũng bị xé rách…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện liếm cặc, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 21/04/2020 11:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng