Con đường quan lộ

Phần 99: TIỄN THẦN KHÓ

Ngày làm việc cuối tuần. 8 giờ sáng, trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Đỗ Tân nhận được điện thoại của Văn phòng Tỉnh ủy thông báo về chuyến đi của bí thư Tỉnh ủy Giang Trung Nguyên, phó bí thư Tỉnh ủy Lý Thư Hãn, Bí thư Đảng ủy sở Công an tỉnh Thôi Thắng Quân đã xuất phát từ Liêu Dương, tầm trưa sẽ đến Long Nguyên, yêu cầu các cơ quan của Long Nguyên sẽ làm tốt công tác tiếp đón.

Nhận được điện thoại, Đỗ Tân Học không tránh khỏi ngạc nhiên. Trận chiến này nghe có vẻ to rồi, đến cả nhân vật số một của Tỉnh ủy cũng đích thân tới rồi, rốt cuộc là xảy ra chuyện lớn gì vậy nhỉ? Gã không dám chậm trễ nữa, liền đến văn phòng Chủ tịch Thành phố. Tại cửa văn phòng, gã gặp Tiểu Vương, thư ký chuyên trách của Chủ tịch thành phố Lam.

– Xin chào Trưởng ban thư ký!

Người Tiểu Vương gặp là ông Trưởng ban thư ký, nên liền vội vàng chào một cách cung kính…

– Chủ tịch thành phố có ở đây không?

Đỗ Tân Học cười hỏi.

– Chủ tịch thành phố đang nghe điện thoại.

Tiểu Vương vẫn với thái độ cung kính ấy, ngừng một lát rồi nói tiếp:

– Hình như sắp có lãnh đạo Tỉnh xuống thì phải.

Đỗ Tân Học liếc nhìn thư ký Tiểu Vương một cái, vẻ mặt lộ chút vẻ hài lòng. Đợi ở cửa vài phút, đoán Chủ tịch thành phố Lam nói chuyện điện thoại xong, mới nhẹ nhàng gõ cửa.

– Mời vào!

Nghe thấy tiếng nói quen thuộc cất lên, Đỗ Tân Học mới đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy Lam Quý Hữu với vẻ mặt đang trầm tư ngồi trên ghế, Đỗ Tân Học hơi cúi đầu hạ giọng nói:

– Chủ tịch thành phố, phó bí thư Tỉnh ủy Phùng vừa gọi điện tới nói chuyến đi của Bí thư Giang, phó bí thư Lý, Bí thư Đảng ủy Công an Thôi, và phó chủ tịch tỉnh Lam đã xuất phát từ Liêu Dương, yêu cầu chúng ta chuẩn bị đón tiếp sớm!
– Tôi biết rồi!

Trên mặt Lam Quý Hữu không hiện vẻ gì là ngạc nhiên cả, bởi vì chính vừa nãy y đã nhận được điện thoại của cậu em Lam Phúc Sinh. Tin y nhận được là Phó bí thư Tỉnh Ủy Lý, Bí thư Đảng ủy Công an Thôi hôm nay sẽ đến Long Nguyên là vì đợt 1/5 cơ quan công an Long Nguyên tại Liêu Dương đã thể hiện xuất sắc, Sở Công an Tỉnh đã quyết định vinh danh tập thể chiến công hạng hai cho Cục Công an thành phố Long Nguyên, và tiến hành biểu dương những chiến sĩ đã lập công có liên quan. Mà Bí thư Giang đột nhiên lại quyết định đến Long Nguyên, cụ thể là vì lý do gì, Lâm Phúc Sinh cũng không rõ.

Lam Quý Hữu không hề sơ ý, Bí thư Thành ủy Lương Khải Minh 2 ngày trước lên tỉnh giải quyết công việc lại về cũng đoàn xe của lãnh đạo Tỉnh. Điều này là trùng hợp sao?

– Vụ án Lương Thần thế nào rồi?

Trong đầu Lam Quý Hữu xuất hiện một suy nghĩ mơ hồ, nhưng trong nhất thời chưa nắm bắt được. Đột nhiên hắn nhớ ra hôm nay là thứ hai, phải gấp rút quá trình xử lý vụ án Lương Thần, một khi việc đã rồi, Lương Khởi Minh có muốn lật ngược tình thế cũng không thể được nữa rồi!

– Hôm nay là bắt tay vào chuyển án cho bên Viện Kiểm sát, trong 2 ngày sẽ có kết quả, tiếp đó mọi việc sẽ theo tiến trình bình thường, cái tội cố ý gây thương tích là không thoát được đâu!

Đỗ Tân Học vội đáp.

– Giải quyết nhanh đi, tránh đêm dài lắm mộng!

Lam Quý Hữu nói, khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng.

– Chỉ là, cái tên Lương Thần này, cũng là thành viên tổ chống ma túy liên thành phố! Lần này Phó bí thư Lý, Bí thư Đảng ủy sở Công an tỉnh Thôi đến Long Nguyên là muốn gặp những thành viên đã lập công, chỉ e là…

Đỗ Tân Học nói với giọng do dự.

– Tôi sẽ hỏi thăm Trương Học Binh, thành viên tổ chuyên án đi Liêu Dương có khoảng hơn 10 người nhỉ, thiếu một thì lãnh đạo tỉnh chắc cũng không phát hiện ra đâu!

Lam Quý Hữu phất tay ra hiệu cho Đỗ Tân Học không cần phải lo lắng. Y cũng biết Lương Thần là công thần đã điều tra và phá vụ 424 giết cảnh sát và cướp súng, nhưng thế thì đã sao, vinh quang một thời không đồng nghĩa với việc sẽ mãi mãi không bao giờ sa ngã. Lương Thần hiện tại đang tự cho mình là có công lao, không coi pháp luật ra gì, là một điển hình phản diện của việc sa ngã! Quyền chủ động là ở hắn, cho dù là có động đến được lãnh đạo cấp tỉnh, hắn cũng có thể đứng vững. Tất nhiên, thêm một việc không bằng bớt một việc, những phiền phức có thể giải quyết sớm được, tự nhiên sẽ phải giải quyết sớm.

11 giờ 15, đoàn xe Tỉnh tiến vào trụ sở Thành ủy. Bốn cấp lãnh đạo thành phố Long Nguyên tập trung đầy đủ trước tòa nhà văn phòng Thành ủy đón tiếp các vị lãnh đạo cấp Tỉnh. Vì quyết định nhất thời của Bí thư Tỉnh ủy Giang Trung Nguyên, nên khiến cho cách thức đón tiếp của bên Long Nguyên được đề cao lên mức cao nhất.

Tại phòng ăn của trụ sở cơ quan Thành ủy, các vị lãnh đạo Tỉnh Bí thư Tỉnh ủy Giang Trung Nguyên, phó bí thư Lý Thư Hãn được ăn một bữa cơm công tác xứng với cái tên của nó.

Bí thư Thành ủy Lương Khải Minh và Chủ tịch thành phố Mạc Quý đề nghị chúc rượu nhưng bị Giang Trung Nguyên từ chối.

– Ăn cơm là được rồi, còn rượu thì thôi!

Bí thư Giang tỏ ý không uống, Lý Thư Hãn, Thôi Thắng Quân, Lam Phúc Quân đương nhiên cũng sẽ không uống. Bốn cấp lãnh đạo thành phố Long Nguyên chỉ đành lấy trà thay rượu, ăn cũng các vị lãnh đạo Tỉnh một bữa cơm trưa trong không khí không sôi nổi cho lắm.

Tranh thủ lúc trống, Lam Quý Hữu kéo cậu em Lam Phúc Sinh sang một bên hỏi nhỏ:

– Tại sao vụ này to như thế? Thôi Thắng Quân đến là được rồi, rồi sao Phó bí thư Ký và cậu cũng đến? Thậm chí Bí thư Giang cũng đến nữa vậy?

Nhìn xung quanh không có người, Lam Phúc Sinh bèn nói nhỏ:

– Em cũng vừa mới biết tin đấy chứ, hôm qua Diệp Lão đến Long Nguyên rồi, chắc hôm nay sẽ đến Tây Phong, Bí thư Giang và phó bí thư Lý tới, mười phần là vì lý do này!
– Diệp Lão?

Lam Quý Hữu không khỏi kinh ngạc.

– Đúng thế ạ, chính là cái vị Diệp Lão bên trên đấy!

Lam Phúc Sinh gật gật đầu, chỉ chỉ tay lên trên, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó liền cười hỏi:

– Cục Công an của thành phố Long Nguyên, à, chính xác là phòng Công an huyện Tây Phong có một tên là Lương Thần nhỉ?
– Có, sao cơ?

Lam Quý Hữu vẫn còn chưa tỉnh lại sau cái nỗi kinh hoàng vừa nãy, đã lại bị một điều bất ngờ khác làm kinh sợ. Sao thằng em cũng biết Lương Thần nhỉ?

– Cái tên này không hề đơn giản, có thể phá thành công vụ án ma túy. Trận này, hắn can đảm thiết kế, tóm được nội gián.

Nói đến đây, Lam Phúc Sinh hạ thấp giọng nói:

– Có cơ hội thì “chăm sóc” một chút, cái tên Lương Thần này là bạn học đại học của con gái Phó bí thư Lý đấy. Sau khi phá vụ án, ngay tối đó phó bí thư Lý đặc biệt đến bệnh viện thăm hắn, xem tình hình không bình thường chút nào cả. Hơn nữa, mấy hôm trước khi Diệp Lão ở bệnh viên trung tâm thành phố Liêu Dương, đã chơi cờ với hắn, sau đó cứ nhớ mãi không quên, không chừng lần này đến Tây Phong lại nhớ ra, gọi Lương Thần đến hỏi chuyện.

Nghe đến đó, Lam Quý Hữu hoàn toàn rơi vào trạng thái hóa thạch! Bảo y tìm cơ hội để “chăm sóc”? Không sai, y cũng đã “chăm sóc” sớm rồi đấy chứ, hơn nữa lại còn chăm sóc đến mức cách chức ngồi tù rồi! Có quan hệ với phó bí thư Lý, lại còn chơi cờ với Diệp Lão huyền thoại? Lúc này, Lam Quý Hữu bỗng nhiên hiểu ra, đối thủ mà y phải đối mặt không phải chỉ có Bí thư Thành ủy Lương Khải Minh, mà còn có phó bí thư Tỉnh ủy Lý, thậm chí còn là một vị đức cao vọng trọng, uy danh lẫy lừng Diệp Lão!

– Anh, anh sao vậy?

Lam Phúc Sinh bỗng nhiên thấy vẻ mặt anh trai mình biến sắc kém đi, cứ như trong người không được khỏe, liền hỏi han ân cần.

– Không có gì.

Lam Quý Hữu cười gượng nói. Tuy rằng chỉ lớn hơn 2 tuổi nhưng y không dám kể câu chuyện ấy cho em trai. Nhưng trên con đường làm quan, kẻ làm anh như y lại luôn đi sau em trai mình một bước. Khi y làm chủ tịch huyện thì em trai y đã là phó Chủ tịch thành phố thành phố, khi y làm đến chức phó Chủ tịch thành phố thì em trai lại lên làm chức Chủ tịch thành phố, mà sau khi y vất vả để lên được chức Chủ tịch thành phố thì em trai y lại dẫn trước một bước, trở thành phó chủ tịch tỉnh. Y chỉ luôn âm thầm cố gắng, về việc của con trai Lam Phàm Sinh, bề ngoài biết rõ ràng là thủ đoạn của Lương Khải Minh, nhưng y vẫn không nói với em trai. Tôn sùng lòng tự trọng như y cố chấp cho rằng, việc này hoàn toàn có thể giải quyết được dựa vào chính sức của mình.

Nhân cơ hội Bí thư Tỉnh ủy Giang, phó bí thư Lý đợi các lãnh đạo nghỉ ngơi sau bữa cơm, Lam Quý Hữu gọi trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, đại quản gia của mình Đỗ Tân Học đến. Nghe tiếng dặn dò vội vàng khác thường của Chủ tịch thành phố, Đỗ Tân Học trợn tròn mắt, không thể hiểu vì sao mà chỉ một lúc thôi, thái độ của Lam Quý Hữu lại thay đổi 180 độ như thế! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng mà không hiểu vẫn cứ là không hiểu, nhìn ánh mắt như muốn phun ra lửa của Lam Quý Hữu, y vẫn ngoan ngoãn gật đầu làm theo.

Nhìn Đỗ Tân Học cầm di động đi, Lam Quý Hữu chẳng cảm thấy thoải mái chút nào, suy nghĩ mơ hồ đang quanh quẩn trong lòng y tự nhiên rõ ràng hơn. Cái tên thanh niên Lương Thần kia sao lại dám có xích mích với con trai y! Lương Khải Minh vì sao lại mặc kệ không hỏi han gì mà lại lên tỉnh, mà sao lại về cùng với phó thư ký Lý! Tất cả những nghi vấn này bây giờ đều đã có đáp án!

Kẻ đứng sau Lương Thần không phải chỉ có mỗi Lương Khải Minh! Mà Lương Khải Minh sau khi biết sự chuyện mới cố ý rời khỏi Long Nguyên, tạo điều kiện cho hắn xử lý Lương Thần. Phó bí thư Lý đến Long Nguyên trước, có thể cơ bản là để cho Lương Thần ra mặt, mà quyết định nhất thời của Bí thư Tỉnh ủy Giang càng tăng thếm biến số khiến ngưới ta phập phồng lo sợ. Nếu càng giống như cậu em trai nói, Diệp Lão nhất thời tâm huyết dâng cao yêu cầu gặp Lương Thần thật, thì hậu quả sẽ xảy ra từ đó!

– Chủ tịch Quý Hữu, Bí thư Giang và phó bí thư Lý muốn đến Cục Công an. Anh xem chúng ta có phải là nên đi cũng các lãnh đạo một chuyến không?

Quay người lại, nhìn cái bộ mặt đang mỉm cười của Bí thư Thành ủy Lương Khải Minh, các cơ trên khuôn mặt Lam Quý Hữu nổi lên giật giật. Vẻ mặt của đối phương vẫn bình thường, không nhìn ra một tia manh mối nào, nhưng y vẫn cảm thấy đằng sau nụ cười kia hình như đang ẩn giấu sự cười nhạo và châm chọc y! Nhưng mà y buộc phải thừa nhận là đối phương có quyền cười nhạo y, bởi vì sốt ruột ra mặt vì con mà y đã phạm vào đại kị của con nhà binh, tự mình giẫm vào cái bẫy do đối phương gài sẵn cho y.

– Đó là điều tất nhiên!

Lam Quý Hữu âm thầm nghiến răng. Lời Lương Khải Minh nói rõ ràng là thừa, Bí thư Tỉnh ủy đi thăm quan Cục Công An, là nhân vật số một của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, bọn họ dám không đi cùng sao?

Dưới sự hộ tống của Bí thư Thành ủy Lương Khải Minh, khi Chủ tịch thành phố Lam Quý Hữu, lãnh đạo Tỉnh ủy chuẩn bị đến Cục Công an thành phố Long Nguyên, Bí thư Huyện ủy Lý Tung Kiệt nhận được điện thoại của Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Đỗ Tân Học.

– Lập tức phục chức? Yêu cầu phòng Công an Huyện thả người?

Lý Tung Kiệt cầm điện thoại và cười lạnh lùng, trong tiếng nói lộ ra vẻ châm biếm:

– Trưởng ban thư ký Đỗ à, yêu cầu tôi cách chức Lương Thần là anh, giờ lại yêu cầu tôi phục chức cho hắn cũng là anh. Sao cơ? Coi Bí thư Huyện ủy tôi đây như làm việc ngày chủ nhật à?

Sau đó không thèm phân trần gì nữa, dập máy.

Đỗ Tân Học nghe trong điện thoại tiếng tút tút, có cảm giác xấu hổ quá thành tức giận. Nhưng hắn cũng biết, giờ không phải lúc so đo với Lý Tung Kiệt, ngẫm một lúc, y lại nối điện thoại với trưởng phòng Công an huyện Tây Phong Đinh Điệu.

Trưởng phòng Đinh thì lại tỏ ra kính cẩn lễ phép, thể hiện rằng sẽ làm ngay tức thì. Điều đó khiến Đỗ Tân Học thấy yên tâm đôi chút, chỉ cần thả Lương Thần ra, việc đó sẽ vẫn chưa đến mức độ không thể cứu vãn được.

Nhưng sau hơn 10 phút, Đinh Điệu gọi điện tới, làm hắn choáng triệt để:

– Trưởng ban thư ký Đỗ, không dễ xử tí nào, Tiểu Lương nó không đi cơ, nó nói tự nó có tội thì sẽ phải trừng phạt đích đáng, nhất định phải chờ sự nghiêm trị của pháp luật!

Nghe giọng buồn rầu của Đinh Điệu trong điện thoại, cuối cùng Đỗ Tân Học cũng hiểu ra, cái gì được gọi là mời Thần đến thì dễ, đuổi Thần đi thì khó!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cơn mưa ngang qua
Khi tỉnh dậy thì trời đã sáng... tôi giật mình bật dậy, không còn thấy em bên cạnh nữa... Nhìn về khắp phía... em đâu rồi? Đầu giường có 1 tờ giấy gì đó? Tôi lấy tờ giấy, và đọc... Em xin lỗi vì đã không đánh thức anh dậy... Cảm ơn vì đã cho em được yêu anh... À, hôm qua em giặt quần áo bằng tay cho anh đó, may mà em giặt bằng tay không thì usb và tiền trong túi anh đã bị nát hết bởi máy giặt... em để tiền về nguyên vị trí cũ rồi... usb em để trong túi laptop! Còn chiếc điện thoại em cũng sấy khô cho anh và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Má vợ - Tác giả Why Not Me
Phần 22 Sau vài phút thì Hoàng lại ấn ngón tay một cách chính xác hơn... cô hoảng hốt kêu lên một tiếng thất thanh và định lồm cồm ngồi dậy nhưng đã trễ rồi! Ngón tay đã xuyên qua được vòng đai phòng thủ và trườn vào hậu môn nóng ấm. Hoàng đưa tay đè vai cô xuống không cho cô vọng động. Cô đành nằm đó mà rùng mình liên tục trước cảm giác kỳ lạ khi bị xâm chiếm ở lỗ sau... Khi thấy cô quen rồi thì Hoàng mới thận trọng quỳ gối vào giữa hai đùi của cô rồi nắm con cặc mà từ từ đút vào cái lỗ đít phập phồng. Cô đau quá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Đụ em vợ Đụ lỗ đít Đụ mẹ vợ Đụ tập thể Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex Full
1 năm thử thách
Phần 20 29 tết năm đó... Hôm ý phải bàn giao lại việc cho ông phó phòng nên về hơi muộn, tại mình xin nghỉ mấy ngày tết vì chỗ mình mùng 1 tết 1 số bộ phận vẫn phải làm việc, nhưng bù lại được thưởng 1 khoản tiền, mình thì chịu, làm quanh năm rồi giờ đến mấy ngày nghỉ tết thì thôi, không ham nữa... Bàn giao xong hết cũng gần 11h, vội vội vàng vàng phóng về nhà, tầm này đường đã tắc kinh khủng rồi, về đến nhà chưa kịp hạ chân chống xuống thì em Phương “ xồ” thẳng ra cổng làm mình hết hồn: Em tưởng anh không về kịp giờ đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng