– Ngôi biệt thự này đẹp đến hoàn hảo bà ạ! Bà Thủy trầm trồ khen ngợi sau khi được bà Nga dắt đi thăm quan một vòng.
Bà Nga sướng và tự hào lắm khi được bà Thủy khen. Mỉm cười bà Nga khiêm tốn nói:
– Đã ăn thua gì đâu hả bà. Còn nhiều người có nhà đẹp gấp vạn lần nhà tôi ấy chứ. Rồi bà sẽ thấy cho mà coi.
Bà Thủy há hốc mồm kinh ngạc:
– Tôi không thể tin được còn có nhiều ngôi nhà đẹp hơn nhà bà nữa. Bên này chứng tỏ có nhiều người giàu bà nhỉ?
– Ừ, còn nhiều lắm. Nhà tôi chưa là gì đâu. Kiểu gì trước sau họ cũng phải xuất hiện trước vợ chồng bà thôi. Tôi thấy bà vẫn còn bỡ ngỡ nhiều thứ lắm, hãy làm quen với lối sống của những người thượng lưu đi.
Nghe đến hai từ thượng lưu mà bà Thủy nóng hết người. Gì chứ điều đó lúc nào bà chẳng muốn. Nhìn bà Nga có vẻ thật thà, bà Thủy mạnh dạn tâm sự:
– Nói thật với bà chứ, sang bên này mặc dù có cái chức cũng to và oai, nhưng vợ chồng tôi vẫn còn ngố lắm. Mong bà chỉ bảo cho.
Bà Nga cười khoe chiếc răng khểnh, có lẽ đó là cái đẹp nhất trên người bà ta. Bà cũng muốn thể hiện sự hiểu biết trước bà phu nhân ngài đại sứ nên nói có phần khoe trương:
– Cứ từ từ rồi bà sẽ quen thôi. Bà hãy tìm hiểu những người có vai vế bên này và giao lưu với họ, tôi đảm bảo chỉ có lợi chứ không có hại. Nói thật cho bà biết một điều, họ chắc chắn sẽ cần ông bà giúp cho nhiều việc.
– Tôi cũng đã nghĩ đến điều đó. Nhưng tôi hỏi bà điều này nhé, hơi tế nhị chút nên mong bà đừng cười.
– Từ nãy tôi với bà đã hiểu nhau rồi còn gì, sao bà phải ngại thế? Có gì lăn tăn bà cứ nói. Bà Nga cố gắng mỉm cười thân thiện để bà Thủy tin tưởng.
Bà Thủy ngập ngừng hồi lâu rồi cũng lấy hết can đảm bộc bạch ra cái tâm tư trong lòng:
– Chắc bà cũng biết thừa là để cho ông nhà sang được đây thì chúng tôi cũng phải chạy chọt và mất cũng khá nhiều tiền.
– Điều đó thì một đứa trẻ cũng hiểu, chuyện bình thường mà. Bà Nga tỏ ra thông cảm.
Thấy bà Nga nói vậy thì bà Thủy cũng bớt ngượng phần nào, bà cảm thấy tự tin hơn để đưa câu chuyện đi xa hơn.
– Ở đây ông bà đều là người kinh doanh thành đạt và tôi muốn nhờ bà xem có cách nào tranh thủ ba năm ở mảnh đất này có thể kiếm thêm một chút để lấy lại vốn đã bỏ ra không? Chi phí cho hai thằng con du học cũng tốn kém quá nên tôi đang muốn tìm cách kiếm thêm để trang trải.
” Vậy là cuối cùng bà ta cũng bộc bạch ra cái nỗi niềm như bao người khác, đó là lòng tham.. ” Bà Nga nghĩ ngợi và cố nhìn xuyên thấu vào tận bên trong con người bà Thủy. ” Bà ta đẹp và quyến rũ quá! Ước gì mình cũng xinh đẹp như thế!”
– Việc đó dễ ợt, nhất là những người có chức tước như ông bà. Bà Nga mỉm cười trả lời ngay.
– Bằng cách nào? Bà Thủy háo hức và đầu bà đang liên tưởng đến những sấp euro dầy cộp.
– Bà đừng nôn nóng quá, mai đi chơi golf với tôi rồi hai chúng ta sẽ nói chuyện cụ thể về việc này.
– Nhưng tôi có biết đánh golf bao giờ đâu! Hay ta đi tìm quán cà phê nào trên trung tâm kín đáo chút cũng được.
Bà Nga không nhịn được cười, bà cũng thích thú khi mình ở đẳng cấp cao hơn bà vợ của ông Đại sứ. Cười xong thì bà Nga mới giải thích cho bà Thủy hiểu:
– Tôi rủ bà đi đánh golf là có chủ ý cả đấy. Thứ nhất, muốn hòa nhập với giới thượng lưu thì bà nên tập chơi golf. Vì các cuộc bàn bạc làm ăn, các cuộc giao lưu thường được tổ chức trên sân golf.
Bà Thủy gật gù ra vẻ hiểu biết, bà đồng ý nhưng có điều bà hơi lăn tăn là bà chưa chơi bao giờ.
– Vậy bà dậy tôi được không?
Bà Nga cầm tay bà Thủy dắt vào trong nhà, vừa đi bà vừa nói:
– Ngày xưa tôi cũng có biết chơi đâu, cũng phải nhờ người dậy đấy chứ. Bà yên tâm, không những tôi sẽ chỉ bảo cho bà, mà ở đấy cũng có các thầy giáo dậy kèm cho những người mới tập chơi. Bỏ ra tí tiền là có hết ấy mà.
– Vậy à, thế thì hay quá. Bà Thủy vui mừng và cũng háo hức khi sắp sửa bà được bước một chân vào những cuộc chơi chỉ dành cho giới thượng lưu.
– Mai tôi sẽ qua đón bà nhé.
– Ok, trước khi đi hãy gọi cho tôi.
Bà Nga dắt bà Thủy vào phòng ngủ của mình, bà mở tủ ra lấy một chiếc phong bì dường như đã được chuẩn bị sẵn và đưa cho bà Thủy. Ngơ ngác nhìn tấm phong bì tiền, bà Thủy chưa hiểu nên hỏi:
– Sao lại đưa phong bì cho tôi?
Bà Nga cười cứ dúi chiếc phong bì vào tay và Thủy rồi mới giải thích:
– Bà nhận đi, đây không phải là của tôi đâu.
– Của ai? Và sao họ lại đưa cho tôi?
– Của chi hội phụ nữ! Bà Thu nhờ tôi chuyển cho bà đấy.
– Của chi hội phụ nữ? Bà Thủy căng tròn mắt chưa hiểu.
– Ừ, của chi hội phụ nữ. Đây là công lao của bà mà. Có bà nên đợt quyên góp từ thiện vừa qua đã vượt quá sự mong đợi.
Bà Thủy nhớ lại đợt quyên góp từ thiện mấy hôm trước mà bà đã đứng ra đi cùng chi hội. Đó là việc nên làm và không thể từ chối, nhưng sao lại cho bà tiền thì thực sự bà vẫn chưa hiểu. Bà Nga thấy bà Thủy ngơ ngác nên cúi đầu xuống nói nhỏ vào tai giải thích ngắn gọn:
– Đợt quyên góp lần này được sáu chục ngàn euro. Mấy chị em chúng ta có công đứng lên tổ chức và sùi nước bọt để xin bà con nên chúng ta có quyền được hưởng. Ba mươi ngàn sẽ được chuyển về làm từ thiện, còn lại ba mươi ngàn là của chúng ta.
Bà Thủy giờ thì đã hiểu, bà đẩy ngay phong bì trả lại cho bà Nga vì thấy ăn tiền kiểu này áy náy quá.
– Cái này tôi không nhận đâu. Tôi chỉ đứng lên gọi là góp tí công sức để ủng hộ bà con ở nhà bị lũ lụt thôi mà. Còn bao nhiều người nữa, đặc biệt là có cả sư thầy “Thích lốn liềm” chủ trì cho việc thiện nguyện, họ mà biết thì cười thối mặt chúng mình.
Bà Nga cười cười nói cho bà Thủy an tâm:
– Bà an tâm, không một ai biết được đâu. Ai biết thì có nghĩa là người đó cũng có phần cả rồi. Kể cả là sư thầy “Thích lốn liềm” cũng không phải ngoại lệ. Ông ta cũng được hai nghìn đó.
– Cái gìiiiii? Bà nói sư thầy cũng ăn à?
Bà Nga lại cười trước sự ngô nghê của bà Thủy, cũng chẳng có gì phải giấu giếm nữa nên bà huỵch toẹt hết ra luôn:
– Gớm, ông ta là sư nhưng ăn ác. Bia bọt uống tóe loe. Bà đã nghe kể cái vụ ông ta dắt gái về chùa để hoan lạc rồi sáng hôm sau người dân phát hiện chiếc quần lót ở trong vườn chưa?
– Ông sư này bậy bạ quá nhỉ?
– Đấy, sư còn không ngại thì sao bà phải xoắn. Cứ cầm lấy đi, của bọn “dân đen” chứ có của ai đâu mà phải sợ.
Thế là bữa tiệc kết thúc, hai vợ chồng ông bà Đại sứ ra về với hai chiếc phong bì, và tối hôm đó bà Thủy ngồi trên giường sung sướng mở cả hai chiếc ra đếm…. tất cả tận… mười lăm nghìn…. Đi tây vẫn là thích nhất!
…
Còn tiếp…
Nhưng tác giả có việc bận nên sẽ tạm ngưng một thời gian…
Tác giả: Leysek
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cực phẩm dâm dục 3 |
Tác giả | Leysek |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Cho người khác đụ vợ mình, Đụ tập thể, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 07/12/2017 22:38 (GMT+7) |