Sài Gòn về đêm thật tấp nập, giữa dòng người vội vã, ai ai cũng có nỗi niềm riêng. Dưới ánh đèn vàng phố xá, chen vào từng ánh đèn đỏ đuôi xe đang nối nhau trên đường, khung cảnh người đến, người đi, hàng ngày qua lại quá quen thuộc. Ở đâu cũng thế, người ta khi lái xe – quả là thời gian tốt để suy nghĩ về nhiều thứ. Kẻ thì ưu tư, kẻ đau buồn, kẻ thì vui mừng, kẻ lại lo toan về những điều sắp diễn ra ở nơi mà xe họ phải đến, hết thảy đều giấu đi những tâm tư, trầm mặc của riêng mình sau lớp mặt nạ bình tĩnh và đương nhiên lạc trong đám người ấy chẳng thể thiếu tôi. Tối nay không thể tránh khỏi những rối bời, lo lắng vì những gì vừa diễn ra. Tôi cầm lái mà tâm trí chẳng để về phía trước, đầu nghĩ ngợi vô vàn sự việc sẽ diễn ra khi đưa Vy đến quán ăn. Không biết em sẽ nói gì, nghĩ gì, bàn bạc gì, hỏi han gì hay đơn thuần chỉ là im lặng suốt cả tối nay. Liệu tôi phải ứng xử như thế nào, đối đáp ra sao với em?!
– Đêm nay trời mát, Quân nhỉ? – Vy lên tiếng sau một hồi dài lặng im.
– Ừ, mát thật! – Tôi đáp lại cụt ngủn, vì trong tôi thì đang nóng hừng hực bởi hồi hộp.
– Cũng lâu rồi hai vợ chồng mình không ra ngoài ăn tối cùng nhau. Anh có vui không?
– Anh… có, vui lắm chứ vợ ạ.
Nói rồi em lại im lặng. Nhìn em qua gương chiếu hậu, tôi thấy Vy không còn thói quen ngó xuống để xem khuôn mặt của tôi nữa, vì trước đây chúng tôi vẫn thường làm thế khi nói chuyện trên đường đi. Em xõa tóc bay tự do trong gió, gương mặt em ngước nhìn về phía xa trông cảnh sắc, chỉ có tôi là luôn luôn để ý đến em mọi lúc qua chiếc gương này. Nhìn em tôi không khỏi bồi hồi, vì nét đẹp của em vẫn ở đó, em rất rạng ngời và nổi bật, ngồi sau chiếc xe Airblade đời cũ này – em vẫn rất sang trọng, người đi trên phố vô tình thấy em chẳng ai mà không nhìn theo một vài giây để cố gắng thấy được gương mặt thu hút ấy. Em chưa bao giờ làm người khác phải thất vọng về vóc dáng cũng như vẻ ngoài của mình, đối với tôi dẫu có bao nhiêu cô gái xinh đẹp cỡ nào đứng cạnh thì em vẫn giữ cho mình một vị trí vượt trội hơn so với họ, bởi thần thái điềm tĩnh của mình – em trở nên như một NỮ THẦN.
* 8: 50 PM…
Đến rồi, tối nay tôi đưa em đi ăn ở một quán “Tàu” mà cả em và tôi đều thích. Đồ ăn ở đây được chế biến từ tay một đầu bếp người Việt gốc Hoa đã có tuổi và tay nghề cao, không gian quán nhỏ, bếp nằm lấn ra mặt đường, bàn ghế có trong nhà, cũng có trên vỉa hè, trông có vẻ bình dân vậy thôi nhưng người ta đến đây không phải vì hình thức mà là vị nội dung. Mỗi chúng tôi lần đến đây, thường chỉ là những dịp quan trọng vì tại đây tôi đã trao em chiếc nhẫn cưới, nhưng có lẽ hôm nay cũng là một dịp quan trọng, vì em cũng không ý kiến gì khi tôi đưa em đi!
Em bước xuống xe rồi tiến đến ngồi vào góc bàn nhỏ trên vỉa hè, từ phục vụ cho đến khách ăn ai cũng trộm nhìn em, vì em thật sự đẹp. Em diện chiếc váy hồng cổ trễ, form không phải dạng body nhưng cũng vừa ôm được chiếc mông căng mọng của em. Lúc nãy em đã cởi bỏ áo ngực rồi, nên bây giờ cặp vú của em đang thả trần tự nhiên sau lớp mút mỏng của chiếc váy, nhìn theo em tôi lại cững c* lên lần nữa.
– Còn đứng đó làm gì, anh gửi xe đi?? – Em ngồi xuống nhìn tôi và nhắc. Đến tận bây giờ em vẫn cứ làm tôi mê mẩn đến dại người.
Gọi món xong, cả hai cùng ngồi ăn không có động tĩnh nào đặc biệt, đôi lúc có vài ba câu cảm thán, bình luận về đồ ăn thế nọ thế kia, chẳng gì quan trọng. Em cứ thản nhiên như chưa có việc gì, nhìn em bình tĩnh giữ chặt những đánh giá về tôi không thốt ra nữa lời, thật khiến tôi cảm thấy thấp kém. Tôi vừa ăn, vừa phải để ý thái độ và từng câu, từng lời của em mà lo ứng xử, trông cứ như thằng đàn bà vậy, dù vẻ ngoài cũng có gì đó đạo mạo, ưa nhìn nhưng thật ra nội dung bên trong lại rỗng toát. Sợ vợ, thờ vợ và hoàn toàn nể phục vợ đó là tôi. Thời thanh xuân, cưa đổ em như một phúc phần trời ban, lúc đó chỉ biết ăn rồi chơi bời, còn học còn hành nên cứ xin tiền cha mẹ sắm sửa này kia, mua quần áo, giày dép, đua đòi điện thoại xe cộ với chúng bạn, làm màu và múa mép rất giỏi nên may mắn được em đồng ý, tất cả những gì tôi cố tạo ấn tượng với em thời kỳ đó chắc bây giờ đã tan tành theo năm tháng, thời gian qua đi em biết tỏng con người thật của tôi mất rồi. Càng ngày em càng kiệm lời với tôi, em chẳng thiết buôn chuyện hay tán gẫu gì nữa, chẳng còn buồn nghe những lời chém gió của tôi về xã hội, về công việc, chính trị này nọ lọ chai, cũng không còn hỏi tôi những gì mà em thắc mắc, vì em biết rõ, đó chỉ là sự khoa trương mà trước đây tôi cố tỏ nên để trở thành một người đàn ông trong mắt em. Bây giờ với công việc, tiếp xúc hàng ngày, em gặp biết bao nhiêu loại người và thông qua biết bao môi trường, phía trên em, phía dưới em có khá nhiều loại đàn ông. Có những người thành tài, giỏi giang, đỉnh đạt thực sự, em nhận được rất nhiều sự hỗ trợ cũng như chia sẻ về kinh nghiệm sống từ họ, ngược lại cũng có nhiều thằng như tôi. Chung quy mọi thứ chung quanh Vy đều giúp em hiểu rõ bản chất và vị trí của chồng em ở nhà!
Quay lại với bàn ăn, tôi cứ ngỡ sẽ phải chuẩn bị cho cái gì to tát, thế mà một buổi tối cùng em đã đơn giản đi qua… tôi thở phào nhẹ nhõm. Ăn xong, tôi đứng lên thanh toán tiền rồi cả 2 cùng về!
*Buổi tối cùng ngày – 11: 06 PM…
Chúng tôi về nhà được gần tiếng rồi, tôi với Vy cũng đã tắm rửa thay đồ, khoác nhanh cái váy ngủ màu đen thun bóng lộ ngực, không quần lót, em lên giường mở hộp kem dưỡng và bắt đầu skincare. Đêm nay, tôi chẳng có hứng nào để ngồi máy tính, phần vì vừa mới cùng Vy dạo phố ăn tối xong, phần vì ngày mai sẽ phải nói chuyện với em nên tôi chọn cách lên giường cùng lúc để mong cho tiếng lòng của tôi và em có thể hòa quyện vào buổi sáng.
Tôi ngồi đó nhìn em thoa kem, em từ từ hạ 2 chiếc dây váy xuống, để lộ hẳn ra cả body, tay em bắt đầu thoa đều cả cơ thể, từ tay đến vai, tới cổ rồi ngực, tiếp xuống hông, bụng, em lấy thêm một ít kem xoa đều mông rồi mở rộng chân em xoa kem quanh háng, lồn em lộ ra, ôi cái lồn đã lâu rồi tôi chưa được ngửi đến, đẹp quá, em không quên chăm chút nó, tuy chưa đến ngày em wax lông nên có mọc râm ran quanh mép nhưng nó vẫn cứ là tuyệt hảo, mu lồn vẫn còn căng lắm, mép lồn sạm nhẹ, sần đi ít nhiều vì năm tháng, cái lồn mà trước đây tôi được dùng tự do còn bây giờ đã khác. Khép chân lại em xoa kem lên đùi, bắp vế cuối cùng là bàn chân, chẳng sót chỗ nào vì em biết mình phải take care bản thân ra sao để giữ mãi sự tươi trẻ đó. Có lẽ cũng vì lâu rồi tôi không vào giường cùng em thế này, nên khi nhìn em xoa nắn cả body, tôi hứng tột độ. Dáng em ngọc ngà, nước da trắng dịu trong ánh đèn ngủ, kìa bầu vú em hở ra khiến tôi chỉ muốn há miệng chờ bú, dương vật tôi một lần nữa cương lên, phía dưới quần nó cộm lên gần như thẳng đứng, tôi vội lấy cái gối đặt đè lên che lại, tôi ngại em thấy, vì bây giờ muốn làm tình với em chỉ trừ phi em gọi hoặc cho phép, miễn cưỡng càng làm em cách xa tôi hơn.
– Để anh xoa lưng cho nhé? – Tôi mạo muội xin phép.
– Ùm.
Thấy em đồng ý tôi mau bò lại gần. Tự tay giúp em làm việc này khiến tôi nhớ lại những đêm khoảng năm đầu mới cưới. Tôi ước mình có thể quay ngược thời gian và sửa đổi nhiều điều, cố gắng thay đổi bản thân… nhưng mỗi người chỉ được một lần sống và trải qua các khoảnh khắc, chẳng biết tôn trọng – giữ gìn hiện tại ấy, thì tương lai có hối tiếc cũng chẳng gỡ gạt được điều gì.
– Quân, anh còn yêu em nhiều không? – Trong thinh lặng em bất ngờ hỏi.
– Sao em lại hỏi vậy! Em thừa biết tình cảm này trong anh lớn đến như thế nào mà.
– Em không hoàn hảo như anh nghĩ đâu, Quân!
– Ý em là?
– Có những bí mật em giữ cho riêng mình suốt hơn 1 năm nay…
– Bí… mật… – Tôi dừng tay, quá đỗi ngạc nhiên, lặng người từ phía sau em.
Em quay lại nhìn sâu vào mắt tôi, điềm tĩnh nói:
– Không biết cảm xúc của anh sẽ như thế nào nếu ngày mai em nói anh nghe những điều đó?!
– E… m…
– Em biết hôn nhân của mình đang đi đến đâu. Thật ra, sau tối nay em dần thấy được lời giải đáp hoàn hảo cho tất cả rồi. Anh đừng lo, chúng ta sẽ không dừng lại đâu.
Nghe đến đây bỗng nhiên mọi tâm tư, lo âu, phiền muộn, sầu não đều tan biến hoàn toàn, có một sức lực tràn trề bừng lên trong tôi như bừng nắng hạ trong “Từ Ấy” của Tố Hữu vậy. Tôi sướng quá, mắt tôi tròn xoe nhìn em chăm chú, tấm lòng tôi vui mừng như chú chó con được vuốt ve, xoa dịu vậy. Tôi chẳng còn màng đến những bí mật kia là gì nữa, mặc kệ cho nó là gì và em có không hoàn hảo thế nào, tôi chỉ muốn thốt lên “Cảm ơn em, cảm ơn em, Vy ơi, anh cảm ơn em vô cùng.” Trước giờ, chưa một lần nào em chủ động đề cập đến chuyện của hai vợ chồng và cảm xúc của tôi ra sao, chưa một lần em trao đổi về những vấn đề mà hôn nhân này đang gặp phải, trải qua năm tháng em chỉ im lặng cho mọi thứ trôi đi theo thói quen như luồng gió thổi, vậy mà sau tất cả bây giờ em thẳng thắn kết luận với tôi rằng cả 2 sẽ không dừng lại. Tôi xúc động:
– Điều đó là thật ư? Em nói thật chứ Vy? Em nghiêm túc đúng không?
– Ừ, em hoàn toàn nghiêm túc… chỉ là…
– Chỉ là sao? Chỉ là gì cơ???
– Chỉ là từ đây sẽ có một số thay đổi giữa chúng ta, anh cũng đừng mừng vội, vì em không chắc đó có còn là quan hệ vợ chồng hay không!
Vy quả thật là biết cách làm xáo trộn cảm xúc của tôi. Em xào nấu tôi như một món ăn, luôn biết cách nêm nếm gia vị sao cho vừa miệng. Tôi quả thật chỉ có thể xuôi theo mà toại nguyện Vy, vì tôi biết cuộc đời tôi bây giờ chỉ có em mới có thể cứu vãn, từ mọi định hướng trong cuộc sống nói chung hay bản chất con người tôi nói riêng. Bây giờ tôi không còn sống trong thời tuổi trẻ nữa, đã lập gia đình được mấy năm rồi, tôi biết chẳng có cách nào để tôi có thể tạo ra thêm một phiên bản màu mè nào khác dành cho mình như năm xưa nữa. Với em việc đi thêm bước nữa là điều dễ dàng, vì ai cũng muốn có em cả, nhưng còn tôi bây giờ mà thả ra thì chỉ có nước lao dốc không phanh, bất tài, hèn mọn, yếu kém, ủy mị, sẽ chẳng còn bức bình phong “người tài, việc tốt, vợ đẹp” mà hiên ngang với thiên hạ nữa. Dù có ra sao, tôi cũng sẽ bấu víu em, dù có có trả giá thế nào đi nữa, tôi cũng cam lòng!
– Vậy mối quan hệ đó là gì? – Tôi vụng về hỏi.
– Em cũng chẳng biết, em nghĩ việc đặt tên cho nó… có lẽ sẽ nhờ anh đấy.
– Ơ, tại sao?
– Vì anh biết rõ hơn em mà!!! – Vy nói lòng đầy ẩn ý.
– …
– Sau này, sẽ có một số việc em muốn anh làm, cho dù không đồng ý cũng phải làm! Anh có chấp nhận không?!
Có lẽ mọi chuyện đáng xấu hổ xảy ra chiều nay là cơ sở để em bắt đầu thực hiện những toan ý của mình liên quan đến bí mật gì đó mà em đã nói. Tôi mơ hồ hình dung ra như vậy. Dẫu sao thì người cần em vẫn là tôi, vậy nên:
– Dù có thay đổi quan hệ gì đi chăng nữa, chỉ cần được ở bên cạnh em, có em trong căn nhà này, cùng em đi hết quãng đời còn lại… Bất cứ thứ gì em muốn anh cũng chấp nhậnnnn.
– Là anh nói đấy nhé, sáng mai đừng bắt đầu thấy khó rồi đổi ý.
– Anh hứa.
– Ngủ đi, rồi ngày mai mình vào đề. Ngủ ngon “anh yêu”. – Vy liếc mắt, cười thầm. Em cất hộp kem rồi nằm xuống quay lưng về phía tôi. Cũng mấy năm rồi, em không chúc ngủ ngon tôi như thế này, vậy mà bây giờ… Tôi cảm thấy tự mỉa mai bản thân mình.
Chúng tôi khép lại cuộc đối thoại tại đây. Tự hỏi làm sao có thể ngủ ngon được? Đầu tôi muốn nổ tung vì cả ngày hôm nay!!!
*1: 26 AM…
Thấm thoát 1 tiếng rồi 2 tiếng, trằn trọc mãi không ngủ được. Tôi quay sang thì thấy Vy đã vào giấc. Trông em lúc ngủ tựa như thiên thần vậy, lòng tôi xao xuyến khôn nguôi, dù biết sắp tới sẽ có nhiều áp lực nào đó mà em sẽ đè nặng lên tôi nhưng giờ phút này tôi chỉ biết gặm nhấm nỗi xót xa trong lòng mà thấy thương em nhiều hơn. Suy nghĩ tích cực lên thì em không hề chọn cách buông bỏ, em bằng lòng ở cạnh tôi tiếp tục đoạn đường phía trước, vậy thì dẫu cho kế hoạch em sắp đặt có là gì, việc tôi chấp nhận nó cũng chẳng sai! Đối với tôi lúc này, nhỡ có thành Super Sissy thì tôi cũng tự nguyện, vì cuối cùng thì em mới chính là người cứu vớt mối quan hệ, chứ không phải tôi.
Tôi lén lút trườn xuống phía dưới, dở chiếc váy lên, đưa mặt sát lồn em, hít một hơi thật sâu để tự dặn lòng mình “Kể từ giờ, em sẽ mãi là “NỮ THẦN” của tôi, tôi tôn thờ em, Vy ạ!”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cuộc sống thăng hoa |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Cho người khác đụ vợ mình, Đụ thư ký, Truyện NTR, Truyện sex cuckold, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 07/10/2021 22:38 (GMT+7) |