Đà Lạt và em

Phần 10

Sáng…

Lúc em dậy thì đã thấy P đang nằm bên cạnh, nhìn em. Em cười:
– Chào em yêu. Em dậy lâu chưa?
P nhoẻn miệng cười:
– Em vừa dậy à, đang định ngắm anh ngủ thì anh dậy.
– Nhìn anh ngủ á?
– Ừ, anh nói hạnh phúc là sáng thức dậy thấy người yêu mình bên cạnh, em thử nhìn anh ngủ xem thế nào.
– Thấy thế nào?
– Mập ù, nằm một đống trên giường, thấy gớm.
– Hứ, dậy, dậy đi ăn sáng nào.

Em kéo P dậy, hai đứa đánh răng rửa mặt rồi đi ăn sáng, xong đi chụp ảnh quanh resort. Chụp ảnh xong, em và P về phòng để thay đồ chuẩn bị đi tắm biển. Vừa bước vào phòng, em ôm P, nói:
– Mình vẫn cứ là người yêu em nhé.
– Là sao anh?
– Là kết thúc chuyến đi vẫn là người yêu, mình quen lại nhé.

P ôm lấy em, rồi nói:
– Ngày mai em sẽ trả lời anh.

Rồi P cầm quần áo vào phòng tắm, lát sau cô bé bước ra với một bộ bikini khác. Em vào thay đồ, rồi hai đứa ra hồ bơi, bơi chán lại ra tắm biển rồi về phòng. P ôm quần áo vào phòng tắm, em nói:
– Anh vào tắm chung nhé, đang ướt chờ em tắm lâu lắm.
– Không.

Ơ, sao lại không. Chờ một lúc, P tắm xong đến lượt em vào tắm, rồi sau đó đi ăn trưa gần resort. Sau bữa trưa, hai đứa về phòng, em tranh thủ chợp mắt một chút rồi dậy trả phòng.

Gần 1h chiều, tụi em khởi hành về Sài Gòn. Từ Phan Thiết có hai đường về Sài Gòn, một là theo quốc lộ 1A chán chết, và hai là đường ven biển tuyệt đẹp Phan Thiết – Kê Gà – La Gi – Hồ Cốc – Bà Rịa – Sài Gòn. Đoạn đến Bà Rịa khoảng 160km, nhưng em đi mất gần 5 tiếng, vì nhiều lần dừng lại để chụp ảnh và ngắm cảnh. Đoạn từ Bà Rịa về Sài Gòn không còn gì hay ho, em tranh thủ chạy khi trời chưa tối hẳn, còn P mệt nên ôm em ngủ. Sau khi dừng ăn tối ở Biên Hòa, em đưa P về đến nhà rồi chạy về nhà em là hơn 9h tối. Tắm ào một cái, quay ra thấy cuộc gọi nhỡ của P, em gọi lại:
– Anh về đến nhà rồi hả?
– Ừ, anh về đến nhà rồi, nãy tắm nên không thấy điện thoại.
– Em cảm ơn anh. Giờ em đi ngủ nha. Chúc anh ngủ ngon.
– Ừ em ngủ ngoan nhé.

Em đi ngủ, thấy nhớ P, cô bé 18 tuổi quyến rũ. Ngày mai em sẽ dậy sớm, qua chở P đi ăn sáng. Ngày mai sẽ là một khởi đầu mới.

Sáng hôm sau, em dậy sớm, gọi cho P mà P không nghe máy. Nghĩ là cô bé mệt nên em đi làm luôn. Gần trưa, em tranh thủ vào xem FB, thấy có message của P.

“Gửi anh…

Em biết đã đến lúc em phải rời xa anh. Em biết giữa anh và em vẫn còn tình cảm cho nhau, nhưng không còn đủ để yêu nhau nữa. Em cảm nhận được điều đó từ trong anh và từ bên trong em.

Trước khi gặp anh, em là đứa ham chơi, hư hỏng, nhưng lại mang trong lòng nỗi đau và sự hồ nghi về tình yêu. Anh chỉ yêu em trong thoáng qua, nhưng làm em yêu anh hết mình, và anh giúp em nhận ra em phải sống tốt hơn, vui hơn. Em biết ơn anh vì điều đó. Em vẫn sẽ nghe lời anh, sống tốt hơn và vui hơn cho chính em, vì chính em.
Khi anh ôm em nhưng không còn nói “anh yêu em”, em biết mọi chuyện không đưa cảm xúc của anh quay lại được. Em thật ích kỷ khi bắt anh làm điều đó. Nhưng rồi em cũng nhận ra em níu kéo anh trong vô thức, mà không cảm giác được chính tình cảm trong em cũng đã thay đổi, không hiểu được là không có gì có thể giữ chân anh trừ tình yêu thật sự. Em hiểu những gì anh nói với em hôm trước ở quán cà phê. Em sẽ không khóc nữa.

Em sẽ giữ những kỷ niệm đẹp giữa anh và em, em sẽ quên đi những bất hòa, những chuyện không vui, anh cũng thế nhé. Nếu anh quên em, em cũng buồn đó, nhưng không sao.

Em mong anh tìm được người con gái tốt, và mong anh hạnh phúc.

Tạm biệt anh”.

Em vội vàng gọi cho P, cô bé đã tắt máy. Nghĩ ngợi một hồi, em gửi tin nhắn qua FB: “P à, nói chuyện với anh đi”. Vẫn không thấy P trả lời.

Cả ngày hôm đó, em không còn tâm trí để làm việc. Hết giờ làm, em gọi cho P, cô bé đã mở máy, nhưng không nghe. Em nhắn tin: “Anh muốn gặp em, anh có nhiều điều cần nói với em”. P trả lời: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, em không trách anh đâu. Mình vẫn có thể là bạn mà”.

Em mua một ổ bánh mì, chai nước suối rồi chạy qua đầu hẻm nhà P, ngồi trên xe vừa ăn vừa chờ, chờ đến khi nào gặp P. Đến gần 7h tối thì thấy L đi làm về, em xin số L, nói L vào nhà rồi báo cho em P có nhà không, vài phút sau L gọi nói P chưa về. Thế là em cứ đợi bên ngoài, dù L có nói em vào nhà đợi. Hôm nay P không đi học tiếng Anh, mà cô bé đã nói sẽ bớt đi chơi, nên em nghĩ P sẽ về sớm.

Gần 8h thì P về.
– Anh đợi em lâu không?
– Sao em biết anh đợi em?
– Hai gọi cho em nói.
– Em nghe điện thoại của L mà không nghe điện thoại của anh?
– N nè, em nói với anh rồi, em đã suy nghĩ kỹ, hai đứa mình không quen lại được nữa đâu. Em nhận ra điều đó em buồn lắm. Nhưng em biết làm sao giờ?
– P, anh yêu em, hãy cho anh thêm thời gian, anh sẽ lại yêu em như ngày xưa.
– Nhưng mà chính em cũng không còn yêu anh như ngày xưa nữa.

P đi vào nhà, vừa đi vừa nói: “anh về đi”. P vào nhà, em vẫn cứ đứng đó. Vài phút sau P nhắn tin: “anh đừng làm vậy, em không thích anh như vậy, về nghỉ ngơi đi”. Không biết làm gì, em đành đi về.

Những ngày sau đó, em không cách nào thuyết phục được P cho em cơ hội. Em buồn, cảm thấy vô dụng thật sự, hối tiếc thật sự. Khi có được tình yêu của P, em đã không biết gìn giữ, để giờ đây, khi em bắt đầu muốn ở bên P, thì đã không còn cơ hội nữa. Em đã quá cố chấp, chỉ muốn P thay đổi mà không giúp đỡ cô bé, không hiểu tâm lý của P. Yêu P là phải biết chấp nhận sự khác biệt, và phải biết kiên nhẫn, em đã quá nóng vội.

Trước giờ, đã vài lần bị thất tình, nhưng lần này làm em buồn nhất, vì hạnh phúc ngỡ như đã ở trong tầm tay. Dù vừa vô tình vừa cố ý, em đã đùa với tình cảm của P, và em đã đánh mất hạnh phúc của mình.

P vẫn kết nối với em trên FB. Cô bé lập một album tên là “Để nhớ một thời ta đã yêu”, rồi move hết tất cả hình ảnh liên quan đến em, đến cuộc tình đã qua với em, và một số ảnh trong 3 lần đi chơi có em vào album đó. Trong một tấm ảnh P chụp lén em đang cầm máy ảnh đi lững thững ở Tu Tra, P viết: “Cảm ơn anh, cảm ơn tình yêu. Em chưa bao giờ hối tiếc vì đã yêu anh”.

P cũng nghe điện thoại và chat với em trên FB. Cô bé muốn chỉ làm bạn, và mong em đừng cố gắng níu kéo nữa.

Ba tuần sau cái chuyến đi Mũi Né đó.

Em cố gắng thở chậm lại, rồi kéo ghế ngồi xuống đối diện P. Cô bé mỉm cười, khuấy ly cà phê, rồi nhìn qua cửa sổ.
– Anh thấy em check in nên chạy qua đây chứ gì?
– Đâu có.
– Xạo.
– Ờ.

Em nói xạo thật. Cách đây một lúc, P để status “Tháng tư về. Era, bàn đẹp nhất”.
– Sao hôm nay em lại đến quán này.
– Không biết. Em nghĩ em sẽ thích quán này, thích dòng nhạc này, thích cảm giác này.
– Thật không đó?
– Không biết. Có khi nào em già sớm không anh? Đám bạn em nói em dạo này già, đặt cho em biệt danh mới là P classic.

Em cười. P đang ngồi đọc sách. Một cô bé năm nhất ngồi đọc sách trong Era. Cách đây vài năm, em đã từng mê mệt hình ảnh như thế này.

P hỏi:
– Anh sao rồi?
– Ờ bình thường.
– Còn buồn em không?
Em không nói gì.
– Anh đừng vậy nha, em không thích anh như vậy chút nào.
Em thở dài:
– Không còn cơ hội nào cho anh sao P?
– Anh nói như là em tàn nhẫn lắm vậy. Em không biết, chỉ là lúc này thì anh và em không yêu nhau được đâu.
– Hay là giờ anh theo đuổi em lại từ đầu nha.

P nhìn em cười:
– Để em xem nào. Thôi anh vừa già, vừa mập, lại có tính nghệ sĩ nữa, em không chịu đâu. Hai nói yêu mấy anh có tính nghệ sĩ không có bền, giống như anh H vậy.
– Có chuyện gì giữa L và H vậy em?
– Hai người đó chia tay rồi.

Một lúc sau, P hỏi:
– Cuối tháng này có hai kỳ nghỉ lễ, anh có kế hoạch đi đâu chưa?
– Anh giờ chả có tâm trí nào đi đâu.
– Sao vậy. Đi chơi đi. Anh không được như thế, em không muốn mang cảm giác tội lỗi đâu.
– Em có định đi chơi đâu không?
– Không nói cho anh đâu, mà cũng không đi cùng anh đâu. Anh phải đi với người khác, gặp gỡ nhiều người thì mới mau có bạn gái.
– Anh …
– Anh đừng nghĩ đến việc quay lại với em nữa thì mới có thể thấy được cô nào hay. Anh phải nghĩ là cho ai đó một cơ hội cũng là cho chính mình một cơ hội.
– Vậy mà …
– Lại muốn trách em à. Không lẽ gặp lại em chỉ trách móc rồi năn nỉ em sao. Không giống anh N em từng mê chút nào. Anh mà vậy mai mốt em không gặp anh nữa đâu.

Em im lặng. Thực ra sau một thời gian thì cảm xúc của em cũng đã lắng xuống. Chuyến đi Mũi Né đã giúp em tìm lại một chút cảm xúc với P, và cộng thêm những suy nghĩ về việc P trở nên tốt đẹp hơn, phù hợp hơn với em đã khiến em muốn quay lại với P, nhưng rồi em cũng nhận ra là em và P đều biết một sự thật: hai đứa em vẫn còn yêu nhau, nhưng tình cảm đó không đủ lớn. Em phải biết chấp nhận dừng lại ở đây, dù có đau khổ, buồn bã thế nào.
– N nè, anh phải sống vui và hạnh phúc. Anh cũng đừng quên em, anh xem em là bạn, là em gái gì cũng được, nhưng đừng xem em là đối tượng của anh nữa.
– Vậy giờ em xem anh là gì?
– Là gì á, vừa là người yêu cũ, vừa là bạn thân, vừa là anh trai. Nói chung là một người rất đặc biệt. Ôi trong tình huống này em có thể nói “I love you”, nhưng không thể nói câu tương đương bằng tiếng Việt.
Em cười, đưa tay khuấy ly cà phê, nói:
– I love you.

Gần một tháng sau, cà phê Milano.
– Ờ, có thể nói là có một cô gái …
– Có một cô gái khiến anh rung động chứ gì.
– Ờ, có thể nói là như vậy.
– Nhanh quá ha. Vậy mà mới hơn tháng trước một hai đòi quay lại với em.
– Ờ thì có những chuyện anh không biết sẽ xảy ra.
P đưa ly cà phê lên, trầm ngâm.
– Em sao vậy?
– Nói chung là đứa em gái nào mới đầu cũng không thấy vui khi anh mình có bạn gái đâu.
– Ơ …
– Hì hì, nói vậy thôi. Lần này em sẽ không phá anh đâu. Kể cho em nghe về chị ấy nào, chắc là lớn hơn em hả? Dễ thương không?

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Thông tin truyện
Tên truyện Đà Lạt và em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 26/09/2016 16:41 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Con nhà giàu
Uyên lặng lẽ thắp ba nén nhang lên bàn thờ ông Long, thở dài quay sang phía bên cạnh thắp ba nén khác cho Danh, hôm nay là vừa tròn bốn mươi chín ngày kể từ vụ tai nạn ô tô của Danh. Ông Long lúc đó cũng có mặt trên chiếc xe của Danh, Danh chết tại chỗ khi tai nạn xảy ra còn ông Long được người ta đưa vào bệnh viện nhưng cũng không qua khỏi. Mọi thứ diễn ra quá bất ngờ và đột ngột khiến nhiều lúc Uyên tự hỏi liệu có phải là tại cái vía của nàng chăng mà kể từ lúc nàng bước chân về cái nhà này, mọi biến...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Chị dâu em rể Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ nát lồn Đụ tập thể Làm tình tay ba Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Hậu cung thời hiện đại (Update Phần 8)
Phần 8 Sáng thứ 2 đầu tuần, mặt trời đang bắt đầu vươn lên trên bầu trời xanh thẳm để chiếu rọi những ánh nắng ban mai lên thành phố Lâm Hà. Trên con đường nhựa bóng mịn, chiếc xe siêu sang màu đen nhám nhẹ thể hiện rõ sự sang trọng và uy quyền của người đàn ông trong mắt mọi người. Không gì có thể ngăn cản, ngay cả thời gian khi chiếc đồng hồ đeo tay của nó đang tích tắc từng giây, chỉ còn khoảng 15p trước khi chuông báo hiệu bắt đầu buổi học. Đứng trước cổng trường Trung học Phổ thông số 1 của Lâm Hà, chiếc xe vang lên những tiếng động...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh
Thế giới tối tăm (Update Phần 44)
Phải trưởng thành Thảo đang ngồi ăn xoài lắc, nó mặn hơn bình thường bởi vì nó là do tự tay nàng làm. Nàng vẫn không thể làm món xoài lắc ngon như Tuấn làm. Nàng vừa ăn vừa ngồi ngẩn ngơ mà không nhận ra đã có hai ông khách tới trước mặt. “Nè em ơi... bọn anh tới chơi gái em ơi.” Hai ông già cỡ 65 70 tuổi đi đứng còn không vững đang đứng trước mặt Thảo, nàng giật mình khi nghe khách gọi rồi tròn mắt ngạc nhiên khi thấy hai ông lão gần đất xa trời cũng đi chơi gái. “Hai bác tới chơi gái ạ?” Thảo hỏi trong hoang mang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng