Mời tôi ngồi xong, cô vào thẳng vấn đề:
– Tôi gọi Thầy lên đây vì chuyện con Lan, con gái của tôi mà cũng là lớp trưởng trong lớp do Thầy làm chủ nhiệm. Tôi thấy nó dạo sau này không đạt được những thành tích mà tôi mong đợi. Tôi muốn biết ý kiến của Thầy.
Nghe cô Thảo nói mà tôi không khỏi lo lắng. Thật sự mà nói thì dạo sau này, mối liên hệ của tôi và con Lan càng lúc càng tồi tệ. Những gì đã xảy ra đã làm cho mối liên hệ đó tối sầm lại. Có lẽ tôi đã không dự đoán đúng mức khi tôi bú vú nó trong cụm rừng trong buổi đi dã ngoại cách đây vài tháng. Tôi đã làm nó tổn thương? Từ đó con bé cứ tìm cách mà tránh né tôi, hoặc nếu có cơ hội thì nó lại chống đối tôi. Điểm học trong lớp của nó bị tụt hạng khá rõ rệt.
Tôi cũng không biết phải xử lý ra sao nên tôi gãi đầu, trả lời một cách chung chung.
Cô Thảo yêu cầu tôi phải theo dõi học vấn của con Lan, cô hỏi tôi có nên gửi con Lan lên Sài – Gòn tiếp tục học hay không vì có lẽ ở trường này, nó ỷ y là con gái Hiệu Trưởng nên cô cũng gặp khó khăn để chu toàn cho nó. Tôi đồng ý ngay với ý tưởng đó.
Cô Thảo xoay qua chuyện khác, cô cười:
– Thật ra tôi mời Thầy lên phòng cũng vì tôi cần Thầy một việc.
– Cô cần gì thì cứ nói với em.
– Tôi cần đi Trà Ôn có chuyện, nhưng chồng tôi không rãnh, vậy Thầy chở tôi đi, có được không?
– Dạ, chuyện nhỏ như con thỏ, Trà Ôn cách có chục cây số, em chở Cô không có vấn đề gì.
– Vậy thì tốt quá, chúng ta đi ngay.
Đến Trà Ôn, người Cô Thảo cần gặp lại không có nhà, bà ta đang ở Sóc Trăng, bên kia sông Hậu. Cô Thảo hỏi tôi có chịu chèo xuồng qua bên đó giùm cô được hay không? Nếu được thì cô mượn cái xuồng của gia đình bà ta.
Tôi nhìn trời mà hơi phân vân vì thấy đã chạng vạng tối rồi, qua sông Hậu lúc này cũng không an toàn cho lắm… nhưng thấy cô Thảo nóng lòng nên tôi cũng chìu lòng mà chấp nhận.
Khi ngồi trên xuồng qua được nữa sông rồi thì tôi mới ân hận với quyết định của mình: Đêm ở đây xuống rất mau, mặc dù hôm nay có trăng. Đã vậy lỡ có sóng mạnh thì cái xuồng nhỏ này thật sự không ổn cho lắm trong bóng tối.
Và nỗi lo của tôi đã thành sự thật: Một cái xà lan lớn chạy qua tạo nên một lô sóng cao nhấp nhô làm chiếc xuồng chòng chành đáng lo. Cô Thảo kêu rối rít:
– Trung ơi, coi chừng…
Cùng lúc, một làn sóng tràn vào xuồng làm nó nghiên hẳn qua bên… nước tràn vào làm tôi chỉ kịp quăng cái chèo để nhảy tới mà ôm cô Thảo trong khi chiếc xuồng bị vào nước mà trôi dạt theo dòng nước. Cô Thảo thét lên một tiếng mà bấu vào tôi như vào một cái phao. Cũng may là lúc đó chúng tôi đang ở gần một cái cồn nên tôi cố chống chọi để điều khiển chiếc xuồng về hướng đó.
Khi chiếc xuồng chìm hẳn thì cũng khá gần bờ nên chỉ cần bơi vài thước là tôi kéo được cô Thảo lên bãi bùn. Cô sợ quá, mặt tái mét mà run như cầy sấy.
Chật vật lắm tôi mới dìu cô Thảo đứng dậy được mà rời bãi bùn để tìm một nơi an toàn hơn. Trong bóng tối lờ mờ, tôi thấy một cái chòi của những người câu cá. Tôi dìu cô đến đó. May là cái chòi tương đối khô ráo.
Tôi hoang mang quá, không ngờ là mình bị rơi vào một tình huống quá hiểm nghèo như vầy. Thật ra thì tôi không mấy lo cho tôi nhưng tôi lo cho cô Thảo vì cô là đàn bà phụ nữ yếu đuối! Cùng lúc cô Thảo thều thào:
– Trung ơi… cô lạnh quá.
Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy cô đang run cầm cập.
Tôi trấn an cô:
– Cô lạnh vì quần áo ướt nhèm. Vậy cô hãy cởi ra hết đi rồi vắt cho khô trước khi mặc lại.
Cô Thảo nhìn tôi như cầu cứu! Cô không còn là bà Hiệu Trưởng oai nghi nữa mà chỉ còn là một người đàn bà yếu ớt, không còn sức lực gì nữa. Trải nghiệm qua một tình huống kinh hoàng, cô tưởng mình sắp chết rồi vì cô không biết bơi, cô bị sặc nước và bây giờ cô không hơn gì một cọng bún!
Thấy cô không phản ứng sau câu nói của tôi, tôi nhắc lại một lần nữa nhưng hình như cô không nghe gì nữa mà cô lại lải nhải:
– Trung ơi… cô chết rồi…
Tôi vừa tức cười vừa bực mình:
– Nếu cô chết rồi thì làm gì mà còn ngồi đây mà kêu réo?
Cô vẫn tiếp tục:
– Chắc cô chết rồi…
Tôi thở dài, bực tức. Nếu cô cứ như vậy thì cô sẽ nhuốm lạnh, rồi bị lên sốt tại đây thì không ổn chút nào. Tôi quyết định dùng biện pháp mạnh: Tôi bước đến đưa tay tát cô một cái với ý định làm cho cô tỉnh táo lại. Cô kêu lên một tiếng thất thanh rồi lấy bàn tay xoa gò má. Tôi thầm nghĩ là mình cũng hơi quá đáng, dám tát cô giáo cũ của mình một cách tàn nhẫn.
Nhưng có lẽ cũng nhờ vậy mà cô lấy lại chút bình tĩnh, cô ríu ríu nghe lời tôi như một đứa con nít, cô sợ hãi bắt đầu lột quần áo ướt ra rồi đưa cho tôi.
Tôi nhẹ nhàng nói:
– Cô phải cởi luôn cả nội y mới được.
Tuy đang bị sốc nặng nhưng cô cũng đỏ mặt, do dự… nhưng rồi cô cũng từ từ tuột nịt vú và quần sì – líp ra đưa cho tôi. Trong ánh sáng lờ mờ của ánh trăng, tôi sửng sốt nhìn cơ thể của cô: Cô đã gần 50 tuổi rồi nhưng da cô trắng ngần, hai gò vú vun đầy, không chảy xệ chút nào, còn tam giác kín của cô thì làm tôi ngẩn ngơ vì nó cũng đầy lông không thua gì cô Hạnh, em gái của cô!
Tôi định thần lại rồi biểu cô nằm ra sàn gỗ để nghỉ ngơi trong lúc tôi treo quần áo của cô để phơi khô. Tôi cũng tháo quần áo của tôi mà làm y như vậy.
Xong tôi tế nhị ra xa xa mà ngồi để suy nghĩ: Thật ra tôi cũng rối trí không biết phải làm sao trong tình huống này. Điện thoại thì ướt sũng nên không sử dụng được, cồn này hoang vắng không có ai, có kêu cứu cũng chẳng ai nghe! Chỉ có nước ngồi chờ sáng!
Chợt tôi nghe tiếng rên rỉ từ căn chòi… chạy đến xem thì tôi thấy cô đang co rúm người lại mà run vì lạnh, mặt cô trắng bệch, hai hàm răng đánh tango với nhau…
Tôi càng rối trí thêm, ngồi xuống bên cô mà dùng lời để vỗ về, khích lệ nhưng chỉ vô ích mà thôi: Càng lúc cô càng run rẩy vì lạnh.
Tôi không biết làm gì hơn là nằm xuống ôm cô vào lòng để truyền sức ấm cho cô. Cô bấu víu vào tôi mà tiếp tục dao động mãnh liệt…
Nhưng nhờ vậy mà cô từ từ bớt lạnh và bớt run…
Sau một lúc thì tôi cảm nhận là cô nằm yên lành trong vòng tay của tôi. Cơn khủng hoảng dịu xuống thì đột nhiên tôi lại bàng hoàng nhận ra là mình đang ôm cơ thể trần truồng của một người đàn bà! Dù không muốn nhưng con cặc cũng từ từ cương lên… tôi hoảng hốt định nhích ra xa nhưng cô cứ ôm siết lấy tôi. Tôi nhắm mắt cố hết sức mình để tự chủ khi con cặc ép lên mu lồn đầy lông của cô, nhưng con cặc có sức sống riêng của nó làm tôi bó tay!
Phần cô Thảo thì trong cơn hỗn loạn tâm lý, cô ôm siết cái cơ thể của người đàn ông để tìm sức nóng, để tìm sự sống và nhanh chóng cô thấy dễ chịu, không còn lạnh rét nữa. Nhưng cùng lúc cô cảm nhận con cu đang cương lên, ép vào người cô. Cô cũng cảm nhận là người đàn ông cố tình nhích ra xa… cô bấn loạn sợ hãi vì lúc đó, người đàn ông là cứu tinh của cô, nếu anh ta bỏ đi thì cô sẽ chết mất! Vì vậy cô càng ôm siết anh ta mà lắp bắp:
– Đừng bỏ tôi… đừng bỏ tôi…
Cô chỉ dịu người lại an tâm khi thấy anh ta dịu dàng ôm mình lại.
Mùi đàn ông nồng nồng dâng lên mũi làm cô thấy thật dễ chịu: Đã lâu lắm rồi cô không được nghe mùi này vì từ mấy năm nay, hai vợ chồng đã quyết định không ngủ cùng phòng. Trên danh nghĩa, họ vẫn là vợ chồng trước mắt bà con, gia đình, xã hội nhưng thật ra thì họ sống với nhau như anh em, như bạn. Không có liên hệ sinh lý cũng không làm cô quan tâm cho lắm vì cô không mấy hứng thú trong chuyện đó từ hồi còn trẻ. Tuy đã sanh hai đứa con nhưng thật ra thì cô vẫn không có kinh nghiệm gì nhiều trong chuyện tình dục, một phần vì cô có những khái niệm sai lệch về tình dục, xem đó là chuyện xấu xa, tục tiểu.
Phải chờ đến hôm nay, trong cái tình huống cực kỳ mong manh khẩn trương này thì tất cả những rào cản đó mới bị rạn nứt. Lần đầu tiên cô cảm thấy dễ chịu khi cận kề một thân thể đàn ông. Cảm nhận một con cu căng cứng vì thèm muốn trên bụng mình không làm cô khó chịu mà ngược lại còn làm cô nhũn người ra…
Trong một trạng thái nửa mê nửa tỉnh, cô khẽ hé hai đùi mình ra, tạo điều kiện cho con cu luồn vào giữa hai đùi… cô cảm nhận người đàn ông đưa tay nắm con cu của anh ta để hướng dẫn nó. Cô cất một tiếng rên nhỏ khi con cu được đặt đúng vị trí ngoài cửa hang… người đàn ông hiểu ý… từ từ nhấn mạnh… con cu từ từ tiến vào để xâm chiếm khe lồn.
Cô rùng mình nổi da gà… lồn cô không được sử dụng từ lâu nhưng nhờ người đàn ông chu đáo và cẩn thận nên con cu tiến vào thật nhẹ, thật chậm…
Khi con cu vào đến tận cùng âm đạo của cô thì cô bàng hoàng nhận ra là cảm giác có một con cu nằm trong người mình, khi hạ bộ của người đàn ông chà xát mu lồn của mình… cảm giác đó thật là tuyệt vời không thể nào tã cho xiết!
Rồi người đàn ông bắt đầu đụ cô, anh ta nhấp càng lúc càng mạnh làm người cô run lên, lần này không phải vì lạnh nữa mà vì kích thích. Cô cắn răng cố kiềm chế nhưng rồi cô cũng bị cuốn theo dòng nước lũ của khoái lạc.
Khi cực khoái đổ ập đến thì cô quá ngạc nhiên và sững sờ nên cô không cầm được một tiếng kêu thất thanh trong khi âm khí ứa ra liên miên làm các cơ thịt quanh lỗ lồn và lỗ đít của cô cứ co thắt không ngừng. Cô bấn loạn lên, kêu ú ớ vài tiếng nữa rồi ngã ra mà ngất đi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đa Tình |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện les, Truyện người lớn, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/05/2019 06:29 (GMT+7) |