Dân buôn đồ âm

Phần 116

Tôi nhìn qua Nhất Sơ, hắn gật đầu với suy nghĩ của tôi.

Nơi này chính xác là Thủ Dương Sơn, năm xưa Bá Di và Thúc Tề chết đói bên trong hang núi này. Trước khi nhắm mắt, nhìn thấy Chu triều tàn bạo thống trị, lòng lo lắng cho thiên hạ bách tính, bởi vậy dù chết đi nhưng oán niệm vẫn lưu lại tới ngày nay.

Có người biết tà thuật, vô tình phát hiện ra thi thể hai người, lợi dụng oán niệm với nhà Chu mà biến thi thể họ thành thây khô, còn oán niệm thì phong ấn trong túi ngũ cốc.

Cái túi ngũ cốc này vì vậy trở thành vật tà âm, kết hợp với hai thi thể, biến cái hang núi này thành động quỷ đói.

Trải qua mấy ngàn năm, truyền nhân của môn tà thuật kia cứ cách một khoảng thời gian, lại lừa người khác tới đây, bỏ đói người đó đến chết, dùng oán niệm người chết để nuôi túi ngũ cốc.

Túi ngũ cốc hấp thu oán niệm bao nhiêu năm tháng, trở nên ngày càng mạnh, tới bây giờ đã đạt đến tình trạng oán khí trùng thiên.

Đây chính là ‘nuôi vật tà âm’ trong truyền thuyết.

Hầu hết vật tà âm đều hình thành dưới điều kiện ngẫu nhiên, mặc dù có chính có tà, nhưng chỉ cần không phạm vào cấm kỵ, vật tà âm sẽ không làm hai người khác.

Nhưng người rắp tâm nuôi vật tà âm lại khác. Vật tà âm được người nuôi, sẽ hoàn toàn tuân lệnh chủ nhân, nó sẽ làm mọi việc chủ nhân sai bảo, dù có là chuyện thương thiên hại lý.

Đây là việc phá vỡ quy củ cả giới thương nhân âm phủ, cho nên luôn bị thương nhân âm phủ khinh thường.

Đương nhiên, trở thành chủ nhân của túi ngũ cốc, sẽ chịu tác dụng phụ. Làm đạo sĩ còn có năm nhược điểm và ba khuyết điểm, huống chi là ma thuật xấu xa như vậy. Một khi trở thành chủ nhân của túi ngũ cốc, những người thân của hắn sẽ bị chết đói.

Mà người thân cận nhất của Chu Đồ Phu, chính là Chu Lão Thực.

Mặc dù Chu Đồ Phu tâm thuật bất chính, nhưng đối với người anh em nương tựa lẫn nhau mà sống vẫn có tình cảm lớn lao. Hắn không muốn Chu Lão Thực vì mình mà bị chết đói, cho nên dùng tà thuật, tìm người chịu tội thay Chu Lão Thực.

Mà mấy người chúng tôi, vô tình đã trở thành kẻ thế mạng. Một khi chúng tôi chết đói trong hang động này, túi ngũ cốc hấp thu oán niệm của mọi người, sẽ không ám lấy Chu Lão Thực nữa.

Nghe Nhất Sơ giải thích xong, tôi chợt hiểu ra tất cả, tức giận không nói nên lời. Dùng tính mạng của người khác để đổi lấy mạng người thân, chuyện này mà Chu Đồ Phu cũng nhẫn tâm làm được.

Tôi vội hỏi Nhất Sơ làm sao đối phó với hắn bây giờ?

Nhất Sơ nói thực ra muốn phá tà thuật của Chu Đồ Phu rất đơn giản. Tà thuật của hắn bắt nguồn từ túi ngũ cốc, chỉ cần chúng tôi không sinh ra oán niệm, tâm lặng như nước, túi ngũ cốc sẽ vô dụng đối với chúng tôi.

Nhưng mà, Chu Đồ Phu hại chúng tôi như vậy, làm sao có thể không oán hận hắn. Chỉ sợ có tu tới cảnh giới của Nhất Sơ, tôi mới có thể không để ý thiệt hơn, bỏ qua cho hắn mà thôi.

Nhất Sơ lại trấn an tôi, mấy ngày này hắn sẽ trau dồi cho tôi thêm kiến thức của thương nhân âm phủ, ở đây ngăn cách với bên ngoài, là một địa điểm thích hợp để tu luyện. Nếu có thể tịnh tâm học tập, sau này nhất định tôi sẽ có thể một mình đứng đầu một phương.

Hiện giờ cũng chỉ còn cách này.

Tôi chợt nhớ tới lúc ở chuồng heo, Nhất Sơ ném tờ giấy cho tôi, bèn hỏi có phải hắn từng đi ra ngoài không?

Nhất Sơ gật đầu, nói: “Đúng vậy, lần trước ta ra ngoài là muốn tìm Chu Đồ Phu tính sổ, nhưng nghĩ lại, dù có giết hắn cũng không giải quyết được chuyện túi ngũ cốc, cho nên thay đổi kế hoạch.”

Tôi nhịn cười không được, tên Nhất Sơ này đúng là con mồi béo, đã thoát ra rồi lại còn chủ động chui lại vào rọ.

Để tôi bình tâm lại, đầu tiên Nhất Sơ dạy tôi một bài kinh “Đạo đức kinh”, dặn tôi nếu gặp nguy hiểm, có thể niệm đoạn kinh này để tỉnh táo lại.

Đoạn kinh này thực sự có tác dụng, ít nhất trong mấy ngày tiếp theo, tôi không vì tức giận mà nổi điên như đã nghĩ. Một người bình thường bị giam cầm tại nơi tối tăm này, tinh thần không sụp đổ mới là lạ.

Mấy ngày này, tiểu Nguyệt và tiểu Manh cũng theo lời Nhất Sơ mà hành động, cứ tới giờ Tý ném máu quạ vào nhà Chu Đồ Phu, sau đó mang đồ ăn cho chúng tôi. Tôi cùng Nhất Sơ, ban ngày thì ngủ, ban đêm thì hắn giảng dạy kiến thức cho tôi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã hết một tuần lễ. Trong một tuần này, kiến thức tôi học được về nghề thương nhân âm phủ còn nhiều hơn so với kiến thức từ trước tới giờ.

Trong một tuần này, Chu Đồ Phu cũng không hề xuất hiện, giống như đã quên mất chúng tôi. Tôi cũng thấy nôn nóng, nếu Chu Đồ Phu cứ không xuất hiện như vậy, chẳng lẽ chúng tôi cứ chờ trong này hay sao? Vậy thì thành người rừng mất.

May sao, sự tình này rất nhanh bị phá vỡ.

Hôm nay, qua giờ Tý mà vẫn chưa thấy tiểu Nguyệt mang đồ ăn tới, lòng tôi bắt đầu bất an. Bình thường hai người sẽ đến sớm, hôm nay đã qua một thời gian dài, mà họ vẫn chưa tới, chẳng lẽ đã gặp bất trắc?

Tôi nóng như lửa đốt, muốn đi xem một chút. Nhưng vừa đứng dậy, phía trên liền vang lên một loạt tiếng bước chân, sau đó một vật đen sì bị ném xuống.

Tôi giật nảy mình, vội bật flash chiếu xem. Vừa nhìn thấy vật bị ném xuống, tôi lập tức trợn mắt hốc mồm.

Bị ném xuống là một thi thể da bọc xương, toàn thân một chút máu thịt cũng không có, da dính vào với xương, nhìn như một tiêu bản. Tôi cẩn thận quan sát, đây chẳng phải Chu Lão Thực hay sao?

Không ngờ Chu Lão Thực đã chết, mà là bị chết đói. Cho dù chết đi cũng không nhắm mắt, hốc mắt lõm sâu, răng nhe ra ngoài.

“Hảo, hảo, hảo!”. Trên cửa hang bỗng vang lên tiếng của Chu Đồ Phu.

Tôi lập tức ngẩng đầu, phát hiện Chu Đồ Phu đang hung thần ác sát nhìn xuống chúng tôi. Tôi vội hỏi ý Nhất Sơ, hắn liếc mắt ra hiệu tôi đừng xúc động, cứ tạm thời ngồi xuống.

Tôi ngồi xuống cạnh Nhất Sơ, biết rằng nội tâm đã bị túi ngũ cốc ảnh hưởng, vội niệm một đoạn ‘đạo đức kinh’, cố gắng trấn tĩnh lại.

Tôi không được nóng giận, không thể sinh ra oán khí, nếu không sẽ thức tỉnh túi ngũ cốc.

“Các ngươi cũng thật ung dung hả?” Chu Đồ Phu mắng: “Ca ca ta bị các ngươi hại chết rồi, ta bắt các ngươi phải đền tội.”

Tôi không quan tâm tới hắn, chỉ lẩm nhẩm niệm kinh.

“Hừ, tiểu tử khốn kiếp.” Chu Đồ Phu hừ lạnh: “Ngươi nghĩ làm như vậy là có thể bình an vô sự sao? Chẳng lẽ ngươi không quan tâm tới an nguy của mỹ nhân kia?”

Nghe hắn nói như vậy, cuối cùng tôi cũng không thể bình tĩnh được nữa. Tiểu Nguyệt và tiểu Manh quả thực đã bị bắt, không biết giờ này hai người thế nào?

Cho dù đạo đức kinh lợi hại hơn nữa, cũng chỉ có tác dụng hỗ trợ, không thể triệt để làm cho người ta tâm bình khí hòa được.

Hiện giờ tiểu Nguyệt bị bắt, đạo đức kinh cũng vô dụng, tôi bất chấp nhảy dựng lên mắng: “Ngươi làm gì bọn họ rồi?”

Vừa dứt lời, tôi bỗng nghe thấy tiếng tiểu Nguyệt kêu cứu, giọng nàng rất yếu làm tôi không khỏi xót xa. Chỉ hận không thể bay ra khỏi sơn động, một dao đâm chết Chu Đồ Phu.

Quay qua Nhất Sơ, hắn lại chẳng để tâm, một phản ứng cũng không có, mắt nhắm dưỡng thần, tựa hồ đang ngủ.

Chu Đồ Phu cười lạnh, trong đầu tôi lẫn lộn tiếng cầu cứu và tiếng cười. Nộ khí trong tôi ngày càng tăng, cũng chẳng biết tại sao mình lại tức giận như vậy, giống như một thùng thuốc nổ.

Trong lòng tôi biết là đang bị túi ngũ cốc chi phối. Nhưng dù biết là bị nó ảnh hưởng, lại chẳng có cách nào tự không chế bản thân, dùng tâm lý ám thị cũng chẳng được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 2
0: Chó Cắn Nhau... Cảm giác của hắn quả thật không sai. Một tiếng nổ bỗng từ thi thể Y Liên vang lên. Thân thể vốn đang lưu huyết không ngừng của nàng ta trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt hóa thành từng mảnh huyết nhục. Lực xung kích mãnh liệt như lũ lớn trên núi cao ập xuống, trong khoảnh khắc bắn ầm ra bốn phương tám hướng. Hai đoạn xương tay cùng ba đạo huyết tiễn mang theo lực đạo cực mạnh bắn thẳng tới Hàn Thạc. Trong tình huống bất ngờ đó, hắn vẫn kịp bay lùi lại rất nhanh, miệng ngâm xướng ma pháp Bạch Cốt Thuẫn Bài. Trong thoáng chốc, một đống bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lưu Phong – Quyển 1
0 Liễu Thanh Nghi bên trong mặc chính là nội y hiện đại mà Lưu Phong đưa cho nàng, cặp gò bồng đảo nhô cao, hoàn mỹ vô hạ, nàng thấy tên thiếu gia này nhìn chằm chằm vào ngực mình, liền mắng: “Vô sỉ, mời ngươi tránh ra, để mẹ con chúng ta về nhà”. Liễu Thanh Nghi biết chính mình gặp phải hoa hoa công tử, liền nhấn mạnh từ “mẹ con chúng ta” hy vọng hắn có thể bỏ đi tà niệm. Ai ngờ tên Lý Hoành cũng cười to nói “A... a... Tiểu nương tử, ngươi không biết sao, ta Lý Hoành thích nhất là những người như ngươi vậy, là phong tao thiếu phụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lăng Tiếu – Quyển 7
0 Dám xúc phạm đến thiếu gia nhà ta, chết! Tàn Báo luôn không mở miệng, lúc này trong mắt lộ ra thị huyết hung mang nói. Lời này vừa nói ra, người của Đường gia biến sắc. Khẩu khí thật lớn, để ta bắt giữ ngươi trước sau đó cùng các ngươi lý luận một phen ân cừu này. Vị thượng đại trưởng lão khác khó chịu quát một tiếng, một tay hóa trảo hướng cổ Tàn Báo chộp tới. Đường Tiến hoảng hốt lập tức ra tay ngăn cản đồng bạn của mình quát: Lão Phúc, không được vô lễ! Lão Tiến, vì sao ngươi ngăn trở ta! Đường Phúc phi thường khó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng