Dân buôn đồ âm

Phần 120

Lý mặt rỗ vừa cười vừa nói: “Chẳng có quái gì xảy ra cả. Ta vẫn luôn xem Tv cả đêm.”

Xem ra là chỉ có tôi gặp ác mộng. Giờ đã là năm giờ, trời cũng gần sáng, tôi với Lý mặt rỗ ra ngoài ăn chút bánh quẩy sữa đậu nành, lúc trở về bỗng phát hiện cửa nhà mở toang.

Ý nghĩ đầu tiên nảy ra là trong nhà có trộm, tôi vội bảo lão Lý giữ cửa, có vấn đề thì lập tức cảnh báo, còn tôi nhẹ nhàng đi vào.

Nhưng vừa bước vào, bên trong buồng ngủ bỗng vang lên tiếng thét chói tai. Nghe giọng hét, là của nữ chủ nhân.

Mẹ nó đúng là thứ âm binh, nữ nhân kia lại về giữa lúc chúng tôi đi ăn sáng.

Tôi liền mở cửa phòng ngủ, đập vào mắt là cô gái kia, không mảnh vải che thân đứng bên giường, tóc tai rối bời, gương mặt vẫn đầy vẻ khủng hoảng.

Nàng trông thấy tức thì ôm chầm lấy tôi, luôn miệng nói: “Có ma, có ma.”

“Có ma? Ma nào?” Tôi đẩy nàng ra, cố gắng không nhìn vào cơ thể nàng. Chỉ sợ sẽ mất khống chế như tối qua, đến khi đó thật phiền toái.

“Ngay ở bên cạnh giường, ngay bên cạnh giường của ta…” nàng vò đầu bứt tai, không ngừng la hét.

Tôi thấy khó hiểu, đi đến chiếc giường cẩn thận kiểm tra một lượt. Ngoài trừ đồ lót của cô ta, chẳng có bất kỳ thứ gì khác.

Tôi kiềm chế dục vọng, cầm nội y ném cho nàng: “Mặc vào đi.”

Lúc này nàng mới có phản ứng, nhìn thoáng qua thân thể của mình, ba chân bốn cẳng mặc quần áo vào, lấy một bộ đồ ngủ trong tủ khoác lên người.

“Đại sư, vừa rồi… vừa rồi thật sự ta gặp ma. Hơn nữa còn là mấy con ma, đều ngồi cạnh giường của ta, nhìn chằm chằm vào ta, làm ta sợ muốn chết.”

Tôi nhìn cô ta bị dọa mất hồn mất vía, liền lất một bình nước trong tủ lạnh, bảo nàng uống một hớp.

Qua mười phút đồng hồ, cuối cùng nàng mới tỉnh táo lại, câu đầu tiên hỏi tôi là: “Sao ta lại ở đây? Chẳng phải tối qua ta đã ra khách ngủ cơ mà?”

Tôi giật nảy cả mình: “Không phải cô tự mình đi về à?”

Nữ chủ nhân lắc đầu liên tục: “Không hề, ta vẫn luôn ngủ ở khách sạn, mà khi tỉnh dậy lại thấy mình ở đây. Ngươi, ngươi có làm gì ta không vậy?”

Nói xong, nàng còn nhìn xuống hạ thể của mình.

Tôi nhìn không được bật cười: “Xem ra chuyện này phức tạp hơn ta tưởng tượng nhiều. Bây giờ cô phải nói cho tôi những chuyện gặp phải, từ đầu tới cuối không được bỏ sót chi tiết nào, có lẽ tôi mới có thể giúp cô.”

Cô gái do dự một chút, sau đó mới nhẹ giọng kể cho tôi.

Vốn dĩ lúc ngủ, nàng nghe có tiếng người gọi tên mình. Mở mắt ra xem xét, lại phát hiện bóng ma kia đè trên người mình, mà lần này cũng rất khác biệt.

Bình thường chỉ có một bóng ma đè lên nàng, nhưng hôm nay còn xuất hiện mấy mỹ nữ ở đầu giường.

Mấy mỹ nữ rất xinh đẹp, nhưng con mắt vô hồn, làn da trắng bệch, giống như tử thi trong nhà xác. Một mỹ nữ còn cười, nhe hai răng nanh trắng ởn ra.

Nàng quá sợ hãi, muốn tìm cách chạy trốn, nhưng cơ thể bị bóng ma kia đè ép, chẳng thể cựa quậy. Sau đó, bóng ma kia nói với nàng bằng một giọng lạnh như băng, cảnh cáo nàng phải đuổi hai nam nhân trong nhà đi, nếu không sẽ tra tấn nàng nặng hơn.

Sau khi nói xong, bóng ma vụt biến mất, nàng cũng khôi phục bình thường, nhảy dựng lên la hét. Đúng lúc này chúng tôi trở về, sau đó sự việc diễn ra như vừa rồi.

Nghe nàng kể xong, tôi cũng toát mồ hôi hột, trong lòng hoang mang.

Tối hôm qua, căn bản không phải là nằm mơ, mà mẹ nó, là sự thật phát sinh. Chuyện cô gái gặp phải giống tôi y hệt, đây không thể là trùng hợp được, tuyệt đối không thể.

Vậy, vấn đề là lai lịch của mấy con quỷ này là gì?

Dù gì tôi cũng chưa từng gặp loại này, nên không muốn suy nghĩ nhiều, trước mắt chỉ điều tra cô gái trở về bằng cách nào.

Vừa hay căn nhà này xung quanh đều gắn camera, tôi liền tới phòng bảo vệ, thương lượng để xin đoạn băng ghi hình.

Trong đoạn băng, nữ chủ nhân mặc đồ ngủ, mặt mày ủ rũ từng bước đi tới cửa phòng, lưng nào còng xuống, giống như cõng rất nhiều đồ.

Mà lúc tới nơi, cửa phòng lại tự động mở ra, nữ chủ nhân thở hồng hộc đi vào. Sau khi vào trong, tôi không thể thấy gì diễn ra, có điều chắc chắn chẳng phải chuyện tốt lành.

Cô gái nhìn cảnh này, hai chân như nhũn ra, chút nữa thì quỳ xuống trong phòng bảo vệ, rưng rưng nước mắt, cầu khẩn tôi nhất định phải cứu nàng.

Muốn đối phó với những ma quỷ kia, nhất định phải biết lai lịch bọn chúng. Nhưng giờ này, tôi chẳng có bất cứ manh mối gì. Dù sao tôi chỉ là thương nhân âm phủ, chứ chẳng phải pháp sư trừ ma.

Tôi bèn hỏi cô gái, gần đây có mua đồ vật gì kỳ lạ không? Đặc biệt là đồ cổ?

Cô gái lắc đầu, nói không có, tên quan kia cũng không thích sưu tầm đồ cổ, ngay cả đồ cũ trong phòng của chủ trước, cũng vứt hết vào sọt rác.

Tôi chợt nhớ cô gái cũng chỉ mới chuyển tới đây, thế là liền hỏi liệu có phải chưa vứt hết đồ của chủ trước, có lẽ nào còn vật gì rơi lại không?

Cô gái cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng vẫn lắc đầu, nói rằng lúc chuyển tới đã thuê nhân viên quét dọn, thanh lý sạch sẽ nhà cửa, sau đó mới chuyển vào ở.

Cũng đúng, đồ đạc trong phòng này, đều là đồ mới, chẳng thấy cái nào là đã qua sử dụng.

Cô gái hỏi tôi, liệu bóng đèn hay dây điện trong nhà có vấn đề hay không? Bởi chỉ có những thứ này là giữ nguyên.

Tôi suýt nữa bật cười, đèn điện, dây điện làm sao mà có vấn đề, trừ khi hệ thống điện nhà cô là truyền lại từ thời Minh.

Đã tìm không thấy vấn đề bên ngoài, chỉ có thể điều tra bên trong. Tôi nghi ngờ là có người cố ý nhắm vào tên quan kia, cho nên mang vật tà âm giấu thật kỹ.

Tôi hỏi cô gái, có phải hai người có kẻ thù hoặc phòng này có lai lịch bất chính?

Thấy tôi hỏi câu này, cô gái bỗng có chút ấp úng, nhưng lại không nói gì. Nhìn thấy điệu bộ nàng, tôi biết chắc chắn có vấn đề, vội vàng truy vấn.

Dưới sự truy vấn của tôi, cuối cùng cô ta mới nói cho tôi sự thật. Vốn dĩ chủ trước của căn nhà này không muốn bán. Là do tên quan dùng quyền lực ép bức mà mua lại.

Đây là một manh mối quan trọng. Tôi bảo cô gái nhớ lại một chút, xem chủ nhà trước đây làm nghề gì, liệu có biết bàng môn tả đạo hay không?

Cô gái lắc đầu, hiển nhiên là chẳng biết gì về chủ nhà trước cả, tôi chẳng thể làm gì khác hơn là đến hỏi bảo vệ khu nhà.

Bảo vệ có vẻ ấn tượng không tốt với cô gái, nên thái độ hằn học: “Chúng ta chỉ quan sát ngoài cửa, không biết chủ nhà trước thế nào.”

“Không thể nào.” Cô gái giận dữ: “Ngươi làm ở đây đã cả chục năm, sao lại có thể không biết chủ nhà?”

“Đại tỷ, cô nói vậy không đúng rồi, nơi này mỗi ngày có cả ngàn người lui tới, làm sao mà tôi nhận ra từng người được?” Bảo vệ lạnh lùng nói: “Nếu không có việc gì đặc biệt, xin mời ra ngoài, đây là phòng bảo vệ, đừng vào đây gây sự.”

Cô gái tức điên lên, định làm ầm ĩ, tôi vội bảo lão Lý dỗ nàng ra ngoài. Sau đó đưa một hộp cơm cho nhân viên bảo vệ, vừa cười vừa nói: “Cô gái này tính tình đanh đá, đừng chấp nhặt với cô ta. Có điều chồng cô ta là quan lớn, trong tỉnh chỗ nào cũng có thể chen vào được, cho nên ta khuyên người anh em một câu, biết gì thì nói ra hết đi. Nếu không mất việc là chuyện sớm muộn.”

Nghe tôi nói vậy, nhân viên bảo vệ mới khẩn trương lên, nói: “Thực ra ta bực tức cô ta mắt chó, coi thường người khác. Vừa chuyển tới đây đã sai bảo, chỉ trỏ, nên mới không nói cho cô ta.”

Châm một điếu thuốc, nhân viên bảo vệ mới chậm rãi kể cho tôi nghe tình hình thực tế.

Vốn là người chủ nhà trước, lúc chuyển đi cảnh cáo hắn không được nói với bất cứ ai về lai lịch của mình. Nếu không sẽ tính sổ với hắn. Trước đó nhân viên bảo vệ không hé răng, cũng bởi do chủ nhà tiền nhiệm cảnh báo.

Tốt, quả nhiên chủ nhà trước có vấn đề.

Tôi vội hỏi bảo vệ, rốt cuộc chủ nhà trước làm nghề gì, sao lại khiến hắn sợ như vậy?

Bảo vệ thở dài nói: “Người ta là thương nhân lớn, buôn bán xuyên quốc gia, tôi chỉ là người làm công ăn lương, làm sao dám đối chọi? Về việc tại sao hắn muốn che giấu thân phận, tôi không biết.”

Thương nhân xuyên quốc gia? Tôi nhìn thoáng qua khu nhà này, không phải khu đặc biệt sang trọng. Nuôi bồ nhí còn có thể hiểu được, nhưng một thương nhân lớn buôn bán xuyên quốc gia sao lại có thể ở một căn nhà nhỏ này? Điều này có chút kỳ quái.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 6
0 Tôi không biết chức quan của ông ta lớn như thế nào, cũng không biết tầm quan trọng của ông ta với người khác ra sao, tôi chỉ biết người này tên là Hạ Tưởng, anh ta là một Chủ tịch Quận. Anh ta đối đãi với nhóm công nhân chúng tôi giống như là anh em ruột thịt vậy, với những người dân khác thì cũng vậy. Tôi chỉ biết, anh ta là một người tốt. Hai chữ “Người tốt” rất đơn giản nhưng cũng rất nặng nề, bởi vì trong hai chữ này bao hàm rất nhiều ý nghĩa, cũng làm cho rất nhiều người không thể đảm đương thực hiện nổi trọng trách của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 20
0 Mọi người cảm giác như thấy một vật khổng lồ, bản thân thật nhỏ bé. Cơ thể Lục Thiếu Du phát ra khí thế chỉ có thể hình dung bằng từ đáng sợ. Mơ hồ có năng lượng thiên địa quái dị khiến tim người đập nhanh. Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn, Bạch Long Tôn giả lộ ra kinh sợ: Đây là... Những người có mặt ai nấy ánh mắt phi phàm, thấy khí thế đó bọn họ đều biến sắc mặt, trong mắt tràn ngập giật mình. Đế Giả Chi Nguyên, đây là Đế Giả Chi Nguyên! Lục Thiếu Du không nói chuyện, thủ ấn biến đổi. Lục Thiếu Du đã dung hợp Đế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 7
0 Từ đây tới Thiên Nhất môn dù ra sức thúc ngựa cũng phải mất bốn ngày, đến lúc đó ta sẽ tự mình đi một chuyến. Trịnh trưởng lão, tình huống trong sơn mạch Vụ Đô hiện tại như thế nào? Lục Thiếu Du hỏi. Chưởng môn, hôm qua thuộc hạ từ đó trở về, hiện tại trên cơ bản không còn có ai dám nháo sự. Thế nhưng ở đó đã có không ít dong binh tụ tập, nhân số chừng năm sáu ngàn người. Trịnh Anh nói. Chuyện này không có cách nào khác. Thông báo cho những trưởng lão khác, nếu như có người từ bên trong sơn mạch Vụ Đô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng