Dân buôn đồ âm

Phần 131

Trước đó ta cũng thoáng để ý, dưới đỉnh đồng nhỏ có điêu khắc hoa văn rất tinh xảo, bởi vì có màu xanh đồng, nên lúc đó cũng không để ý cho lắm.

Lúc này ta thử quan sát kỹ thì mới phát hiện ra, đích thực là có một chữ cổ ở dưới đáy đỉnh đồng, nhưng cụ thể là chữ gì, ta không thể nào đoán ra được.

Lão bà vừa cười vừa nói “Đây là một chữ Trụ.”

Chữ Trụ?

Một cái đỉnh đồng đẹp thế này mà dưới đáy tại sao lại khắc một chữ Trụ?

Lão tiếp tục nói “Biết Trụ Vương không”?

“Hắn là vị vua cuối cùng của nhà Thương, nổi danh hôn quân, tàn bạo móc mắt, móc tim, các loại cực hình đều là do hắn nghĩ ra. Năm đó hắn giết chết Bá Ấp, con trai của tây bá hầu Cơ Xương, đem thi thể chặt thành từng khúc, luộc thành canh thịt, chính là dùng chiếc đỉnh này.”

Sau khi nghe lão bà kể chuyện, trong lòng ta kinh hãi sau một hồi mới lấy lại được bình tĩnh.

Cái này đỉnh đồng nhỏ này vậy mà liên quan đến Thương triều, đại khái đây là một đồ âm vật, lịch sử niên đại cổ xưa khó lường.

Điển tích Cơ Xương ăn bánh thịt của nhi tử rất nổi tiếng tại dân gian.

Nghe nói năm đó Trụ Vương sợ hãi tây bá hầu Cơ Xương tạo phản, liền nhốt vào đại lao. Đồng thời đem nhi tử của Cơ Xương là Bá Ấp giảm lỏng trong cung làm con tin, ngày đêm dạy đàn và tấu nhạc cho Đắc kỷ.

Ấy vậy mà chỉ vì để làm nhục Cơ Xương, Trụ Vương lại tìm một đỉnh đồng lớn đem Bá Ấp luộc sống, nấu canh thịt băm, đưa cho Cơ Xương ăn. Bởi vì hắn nghe nói Cơ Xương là thánh nhân, mà thánh nhân là sẽ không ăn thịt con mình.

Ai ngờ Cơ Xương chịu nhục, cuối cùng vẫn ăn hết chén canh thịt kia! Từ đó lấy được tín nhiệm của Trụ Vương, rất nhanh được phóng thích về nước.

Cơ Xương trước khi đi, Trụ Vương còn cố ý mời hắn đi xem đỉnh đồng dùng đun nấu thi thể Bá Ấp, thi thể Bá Ấp đã bị băm, đầu người còn bên trong đỉnh đồng nhỏ.

Cơ Xương trong lòng biết rõ, đầu người bị nấu nát kia, chính là nhi tử Bá Ấp của mình…

Nhưng hắn không vì thế mà phát cuồng, ngược lại thỉnh cầu Trụ Vương đem đỉnh đồng nhỏ ban thưởng cho mình. Sau khi trở về, Cơ Xương ôm đỉnh đồng nhỏ khóc rống ba ngày ba đêm, thề báo thù cho nhi tử, tại đáy đỉnh đồng, khắc xuống một chữ “Trụ”!

Quả nhiên, vài năm sau đó, Cơ Xương đã đả bại Thương triều, Trụ Vương cũng bị buộc phóng hỏa tự thiêu.

Nhìn qua đỉnh đồng, ta chỉ cảm thấy trong lòng run sợ.

Một đỉnh đồng vẻ ngoài không có gì đặc sắc, phía sau lại ẩn tàng một giai thoại tàn ác và vô nhân tính.

Khó trách đêm qua đỉnh đồng cứ hướng vào đầu của Lý mặt rỗ mà xông lên, chẳng lẽ muốn đem đầu của lão Lý nấu lên?

Bạch Mi thiền sư không chịu nổi sự tình, liên tục niệm hai câu A di đà phật, rồi vội bước đi ra ngoài.

Còn Sở Sở thì trợn tròn 2 mắt, há hốc mồm, dù gì quỷ y nàng là cứu người, mà đỉnh đồng lại là giết người.

Mặc dù nàng từ nhỏ lớn lên tại Bạch Sa thôn gian ác, nhưng chuyện ác của thôn dân dù thế nào cũng đều là chuyện hàng xóm láng giềng không đáng lưu tâm, còn về loại tuyệt diệt nhân tính như thế này là xưa nay không làm. Cho nên sau khi nghe lão vu y kể chuyện, sở sở 2 mắt đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi.

Đối phương đã chọn đỉnh đồng này làm âm vật, chắc hẳn là bỏ công sức ra khá nhiều!

Cái đỉnh đồng này nếu là nộp lên cho quốc gia, tuyệt đối là bảo vật quốc gia, liền có thể bán được với giá cao.

Bất quá ta cũng không có dự định đem đỉnh đồng này đi bán, dù sao thứ này quá lợi hại, vạn nhất rơi vào tay người tâm thuật bất chính, sợ là sẽ phải gây họa sát thân.

Lão bà đem đỉnh đồng nhỏ buông xuống, liền dẫn sở sở ra cửa, nói là muốn đi mua một vài thứ.

Ta lo lắng hai người đi ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm, liền muốn cùng bọn hắn đi cùng nhau, khi gặp chuyện cũng dễ ứng phó.

Tuy nhiên lão lại một mực bắt ta ở lại trong tiệm trông chừng lão Lý cẩn thận, ngàn vạn không để kẻ nào tới gần! Nếu không Vạn nhất sẽ là vô phương cứu chữa.

Ta gật đầu, hồi tâm chuyển ý, ở bên cạnh canh chừng Lý mặt rỗ.

Lão bà lo lắng không phải hoàn toàn không có đạo lý, ta phát hiện có một vài khuôn mặt xa lạ tại cổng tiệm lén lén lút lút nhìn ra nhìn vào. Ta nghĩ bụng bắt lấy bọn chúng, thẩm vấn một phen, nhưng lỡ như không có bằng chứng, lại làm sự việc thêm rối ren kinh động đến cảnh sát.

Ta không thể làm gì khác hơn là nhịn, mắt không dám rời Lý mặt rỗ dù chỉ một khắc.

Màn đêm bắt đầu buông xuống, tất cả mọi người tụ tại gian phòng. Ta nhìn thoáng qua lão bà, phát hiện lão chỉ mua được một sợi dây đỏ và một con gà trống lớn.

Ta nhìn không hiểu, rốt cuộc là lão muốn làm gì? Lại liếc mắt nhìn Sở Sở, Sở Sở cô nương biểu lộ thần sắc lo lắng vô cùng.

Có vẻ không được lạc quan cho lắm.

Lão bà nói cái gì với Sở Sở, ta không thể nào biết được, cũng không có tâm tư đi hỏi. Lão đã không muốn nói, cố gắng gạ hỏi chẳng phải sẽ gây khó chịu?

Sau khi ăn xong cơm tối xong được một lát, lão bà liền bắt đầu hành động. Lão dùng dao cắt mào của gà trống, mào gà bị cắt mất lập tức máu tươi nhuộm đỏ đầu gà, gà trống giãy dũa rất thống khổ.

Sau đó lão bà lệnh cho ta đào một cái hố trong sân, dùng dây đỏ buộc 2 chân con gà, sau đó lấp đất chôn đi.

Ta hít sâu một hơi, không hiểu vì sao lão bà làm như vậy? Ta còn tưởng rằng sẽ dùng con gà vào việc gì đó.

Bất quá ta vẫn là ngoan ngoãn đem gà trống, chôn ở hậu viện. Lo sợ gà trống chưa chết, lão bà còn trực tiếp dẫm lên đất đến khi xác nhận không còn cái gì động đậy mới đi trở về phòng, đem mào gà để vào bên trong đỉnh đồng.

Ta bỗng nhiên nảy ra chút nghi hoặc, lúc trước tây bá hầu Cơ Xương không phải chỉ mang về một cái đỉnh đồng nhỏ thôi hay sao?

Vì cái gì mà bây giờ lại có đến hai cái bày ở trước mặt, thêm một cái khác đỉnh đồng nhỏ nữa, là chuyện gì xảy ra?

Lão bà vẫn luôn chiếu cố Lý mặt rỗ, nên cũng không hỏi nhiều. Vừa vặn Sở Sở ở bên cạnh ta, ta liền đánh liều ghé sát vào tai hỏi Sở Sở.

Sở sở khẽ cười nói “Ngươi làm việc gì cũng chậm như với sao. Tới tận bây giờ mới nhận ra điều mờ ám.”

Ta bất đắc dĩ đáp, “Có việc ta nhanh nhưng có việc ta chậm”, lúc này là quá lo lắng lão Lý cho nên không thể nghĩ nhiều được.

Khi đó Sở sở mới nói cho ta hay, một cái đỉnh đồng khác thật ra là do hậu nhân mô phỏng cách làm của Trụ Vương, một lần nữa đúc tạo nên một cái đỉnh đồng khác tạo thành một đôi.

Ta cả kinh câm nín không thốt nên lời.

Vì không có việc cho ta và Sở Sở nên chúng ta liền ra ngoài giữ cửa.

Áo thun nam, Bạch Mi thiền sư cùng lão bà, thì ngồi bên cạnh Lý mặt rỗ, hợp thành một hình tam giác.

Cứ như vậy ngồi đến mười một giờ đêm, ta chợt nghe trong hậu viện truyền đến một loạt âm thanh gà gáy lúc bình minh.

Ta lập tức hướng vào hậu viện nhìn ra, kết quả bị dọa đến hồn phi phách tán!

Con gà bị chôn ở dưới bùn đất giờ phút này lại sống lại, đang đứng tại chỗ đất chôn nó, đầu gà còn đang chảy máu, mắt của nó vẫn còn đang thấm ướt.

Mắt gà đỏ lên, nhìn chằm chằm ta, phảng phất tràn đầy nỗi cừu hận…

Ta sợ hãi, đến nỗi không thể xoay đầu lại.

Lão bà bỗng nhiên nói một câu “Đến rồi!”.

Lập tức bên trong gian phòng ba người tất cả đều ngồi thẳng, híp hai mắt, không nhúc nhích, dáng ngồi đồng nhất giống nhau.

Trong cổ họng của gà trống không ngừng phát ra tiếng ‘Khanh khách’, bắt đầu nhàn nhã đi lòng vòng trong hậu viện. Đi được một lúc, bỗng nhiên liền ngừng lại, nó nhảy một cái, thoáng chốc đã lẻn đến trên vai của ta.

Ta bị dọa sắp tè ra quần, vô ý thức liền xua tay đuổi gà trống đi.

Sở sở lại lập tức gọi lại ta “Đừng nhúc nhích!”

Ta không thể làm gì khác hơn là tuân lệnh. Sau tiếng gọi của Sở Sở toàn thân trên và dưới đều đã ướt đẫm.

Cái con gà trống này muốn làm gì? Nó rõ ràng đã chết, là cái gì lôi nó sống lại?

Ta lo sợ nhìn xem lão bà, hy vọng lão có thể mau chóng làm gì đó, đem giải quyết con gà này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 3
1 Hạ quyết tâm chắc chắn chưa? Hạ Tưởng không có nét mặt vui mừng như Sở Tử Cao tưởng tượng, hắn vẫn giữ nguyên bộ mặt yên lặng nhìn Tề Á Nam, như là việc đi hay ở lại của Tề Á Nam không phải là mối quan tâm trọng yếu. Phải nghĩ cho kỹ đấy, không được đổi ý. Nếu không chịu nhịn được những lời tôi phê bình thì nói ra. Cái xe Ferrari kia đã bị tôi chặt thành tám khúc đặt trong phòng mình, bất cứ lúc nào cũng cảnh tỉnh tôi. Tôi quyết định rồi, Phó chủ tịch huyện Hạ, sau này dù anh có phê bình thế nào, tôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Nàng quận chúa và cô người hầu - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh nước Đại Việt thời xưa. Quận chúa An Thu xinh đẹp có một cô người hầu trung thành tên Trâm Trâm. An Thu sở hữu làn da nâu, cặp ngực vừa phải, thân hình cao ráo; còn Trâm Trâm sở hữu làn da trắng, cặp ngực to, thân hình nóng bỏng không kém quận chúa. An Thu đem lòng yêu Tướng quân Lý Công Thành, trong khi Trâm Trâm đem lòng yêu Lý Công Danh em trai của Công Thành. Trong triều đình có một gã quan lớn xấu xí to béo tên Tấn Tùng rất mê quận chúa An Thu. An Thu lại cực kỳ ghét tên này, cô luôn tìm cách né tránh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ba cô gái đi Vũng Tàu - Tác giả The Kid
Một mùa Tết lại trôi qua. Mọi người đều quay trở lại với cuộc sống làm việc bận rộn của mình. Chồng của Thủy cũng vậy, anh lại nhận thêm nhiều chuyến đi công tác xa, bỏ cô vợ trẻ đẹp ở nhà một mình. Thủy ở nhà chỉ biết làm nội trợ, cô mong muốn chồng thường xuyên ở nhà với mình, nhưng không được. Thủy và chồng càng lúc càng ít gặp nhau hơn, điều này làm cô buồn. Một người bạn thân của Thủy là Hoa, rất thường ghé nhà Thủy chơi. Hoa luôn sẵn sàng làm Thủy vui lên. Hoa cũng có chồng nhưng bị chồng bỏ, cũng do tính cô hơi vô duyên và nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng