Dân buôn đồ âm

Phần 138

Tôi liếc Lưu Lão Căn một cái rồi nói…

“Nhìn các ngươi đáng thương như vậy, không nghĩ tới lại là một đám tham lam vô lại! Ông bà ta thật đúng khi nói câu: Người đáng thương tất có chỗ đáng hận. Nếu ngươi còn muốn sống, thì phải nhờ dân làng giúp đỡ, nếu không, có mười người như Trương gia ta cũng không thể nào cứu được các ngươi!”

Lưu Lão Căn do dự một chút, rồi cúi mặt nói.

“Danh tiếng của chúng tôi ở thị trấn này không được tốt. Chúng tôi đã làm rất nhiều điều không hay. Tôi e dân làng không muốn giúp chúng tôi.”

Tôi tức giận đạp hắn một cước, hắn cuối cùng cũng đáp ứng…

“Được rồi, được rồi, ta lập tức đi mời, lập tức liền đi mời.”

Hơn nửa đêm, Lưu Lão Căn đến gõ cửa từng nhà.

Cuối cùng cũng tập hợp được một nhóm lớn dân làng, tôi có cảm giác giống như Lưu Lão Căn đã dùng tiền để mua chuộc họ.

Lưu Lão Căn đem người tới trước mặt ta, hỏi…

“Tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”

Ta nói…

“Chỉ có thể đào miệng giếng này lên, đem thái tuế ra ngoài, trực tiếp hàng phục nó.”

Chúng dân trong trấn lúc này quơ lấy thuổng sắt và xẻng bắt đầu đào cái miệng giếng cổ này lên.

Đây không phải là nhiệm vụ có thể hoàn thành ngay trong đêm. Tuy nhiên vì thời gian quá gấp và vì cứu mạng chó của nhà Lưu Lão Căn…

Ta chỉ có thể động viên dân chúng làm việc chăm chỉ hơn.

Thật ra chọc tức thứ đó vào lúc này rất là nguy hiểm, Sau mười hai giờ luôn là thời điểm oán khí nồng đậm nhất.

Dân chúng trong trấn cũng đều sợ hãi, ai cũng không dám đào giếng, Lưu Lão Căn cuối cùng phải ném ra một vạn đồng, mới có hai thanh niên trẻ tuổi xung phong làm việc.

Khoảng 4 giờ sáng, họ đã đào được tới đáy giếng, trong những khe đất mềm nhão, khẽ rỉ ra từng dòng nước trong vắt.

Lúc này chúng tôi nghe thấy âm thanh ùng ục bắt đầu vang lên, lớp đất bùn dưới chân họ trong nháy mắt liền sập lún, hai người thanh niên bị làm cho sợ hãi hét lên, vội vàng muốn chúng tôi kéo bọn hắn ra khỏi miệng giếng.

Hai người chưa kịp hoàn hồn, co quắp vào một bên giếng, thở hồng hộc nhìn tôi, hỏi “rốt cuộc dưới này là thứ gì? Nó đang chui ra khỏi mặt đất, Có yêu quái”

Tôi trấn an bọn họ “không có gì cả”, liền phân phó dân làng dùng dây thừng đem Thái tuế vớt lên khỏi miệng giếng.

Lúc Thái tuế bị vớt lên, nhiệt độ toàn bộ tiểu trấn Thanh Bình giảm mạnh, một trận gió lạnh cổ quái thổi tới, khiến mọi người hỗn loạn la hét.

Thái tuế này cũng quá xấu a?

Toàn thân hơi mờ, tựa như một khối thạch dừa lớn. Trên lớp thịt trắng bệch lại mọc ra mũi, miệng và mắt…

Mặc dù không rõ, nhưng chắc chắn đó là một khuôn mặt!

Chúng dân trong trấn sợ hãi, thối lui ra khỏi biệt thự.

Thấy mọi người có ý rời đi, tôi liền gọi mọi người ở lại “Chúng tôi cần sự giúp đỡ của mọi người. Xin đừng rời đi. Tôi sẽ yêu cầu Lưu Lão Căn thêm gấp đôi thù lao, làm việc đều tay, phát ngay tiền mặt.”

Tôi cũng sợ hãi, nhưng do tôi hiện tại đang là lực lượng nòng cốt, nếu có biểu hiện sợ hãi, thì mọi sẽ tiêu tùng.

Sau khi nghe giọng tôi nói. Dân làng trấn tĩnh lại.

Kỳ thực, tôi không muốn yêu cầu họ làm bất cứ điều gì khác ngoài việc ở lại đây, chỉ là muốn mượn dương khí trên người bọn hắn, tạm thời ngăn chặn Thái Tuế oán khí!

Để tránh ai đó lét lút rời đi, tôi dùng ánh mắt ám chỉ cho Lý mặt rỗ đóng cửa lại, Lý mặt rỗ lúc này gật gật đầu, đóng cửa biệt thự lại.

Khoảnh khắc cánh cổng đóng lại, Thái Tuế rống lên, tiếng gầm lớn đến mức muốn chảy cả máu tai.

Lần này dân làng đã không giữ được bình tĩnh, nội tâm sợ hãi thối lui vào góc tường, nếu như không phải Lý mặt rỗ đóng cửa, chỉ sợ lúc này đã sớm giải tán.

Càng như vậy tôi càng phải cho họ thấy rằng tôi đã kiểm soát được tình hình.

Tôi nói to một tiếng “Ta biết ngươi có oan, nhưng ngươi không nên vì thế mà lấy mạng bọn hắn!”

Nói xong, ta liền cầm lên Thiên Lang roi quất vào mặt nó.

Khi Thiên Lang roi đập mặt thái tuế nó phát ra một luồng âm thanh tần số cao làm tim tôi như bị bóp nghẹt lại.

Cùng lúc đó, tôi cảm nhận được có thứ gì đó bên trong nhẫn ngọc. Nó càng ngày càng siết chặt quanh ngón tay tôi, dường như đang muốn hút lấy năng lượng của tôi.

Lúc nhận ra điều này, tôi có chút sợ hãi, vì việc vung Thiên Lang roi cần rất nhiều sức lực!

Nếu mọi thứ cứ tiếp tục như vậy thì chúng tôi sẽ thất bại.

Chỉ 7 đòn đánh đầu tiên của Thiên Lang roi là có hiệu quả trừ ma diệt yêu, sau đòn thứ bảy Thiên Lang roi chả khác gì cái roi tầm thường. Tôi đã vung ra bốn roi, nếu đánh ra 7 roi mà vẫn không xong chuyện thì coi như toi.

Tôi ngừng lại, kêu gọi dân làng nhanh đi tìm một con chó mực cùng hai con gà trống.

Sau đó giết chó mực cùng gà trống, đem máu bôi lên Thiên Lang roi!

Sống hay chết, quyết định ở chiêu này.

Nếu như thất bại, chỉ sợ ngay cả ta cũng sẽ bị khống chế, biến thành con heo mập.

Tôi cắn răng, dồn toàn bộ lực lượng, sau đó giơ cao Thiên Lang roi, quất 3 lần liên tiếp vào thái tuế.

Roi thứ nhất đánh xuống, thái tuế ré lên âm thanh có tần số cao, lòng người phát run, nhịn không được hốt hoảng.

Lưu Lão Căn thậm chí chịu không nổi thanh âm này 2 tay bịt lấy lỗ tai lăn lộn ra đất.

Roi thứ hai đánh xuống, lực cũng không thua roi thứ nhất, Thái tuế lần này phát ra tiếng kêu chói tai hơn.

Một số người không chịu được giày vò, nổi điên tại chỗ, chạy loạn cả lên. Những người khác cố gắng giữ chân bọn hắn lại, ngược lại còn bị đè ra cắn tới tấp.

Tôi cảm thấy rùng mình, chỉ là thanh âm, liền đã có thể mê hoặc tâm trí của con người, để cho người ta phát cuồng.

Nếu thái tuế này vận dụng toàn lực thì khó mà tưởng tượng được…

Ta lập tức hét lớn “Tất cả yên lặng, ngàn vạn muốn chiến thắng yêu ma, phải giữ những người điên loạn lại, vạn nhất đừng để họ làm tổn thương chính mình. Tất cả mọi người theo ta niệm kinh, nhất định sẽ ngăn được thứ này.”

Nói xong, ta bắt đầu niệm « Đạo Đức Kinh » do áo thun nam truyền lại cho ta khi ở động quỷ đói.

« Đạo Đức Kinh » quả nhiên hữu dụng, đám dân làng cùng nhau niệm khiến Thái tuế tỏ ra sợ hãi, nó hét lên yếu đuối không rõ quy luật, tựa hồ như là tiếng kêu cuối cùng của con vật sắp chết.

Tôi cắn chặt răng, đánh roi cuối cùng vào mặt Thái Tuế.

Sau cú đánh, Thái Tuế bốc lên một luồng khói đen rồi biến mất. Khung cảnh trở nên yên tĩnh. Mọi người đều dán mắt nhìn vào cơ thể của Thái Tuế…

Lý mặt rỗ nhanh chóng lao tới hỗ trợ.

Tôi có cảm giác nhẫn ngọc đã nới lỏng ra rất nhiều, không còn tiếp tục hút sực lực của tôi nữa, liền biết sự tình đã xử lý xong.

“Đốt đi!”

Tôi dùng sức đem nhân ngọc lôi xuống, sau đó nhét vào trong cơ thể thái tuế.

Dân làng trong trấn tìm xăng, trực tiếp hắt vẫy lên người thái tuế, đốt lên một ngọn lửa.

Thái tuế bốc cháy ngùn ngụt, ngọn lửa cao chừng bốn năm mét. Mà tại ngọn lửa mơ hồ thấy được hình bóng của người đang giãy giụa…

Thứ này quả nhiên đã thành tinh, tựa hồ muốn chạy trở về trong giếng, tuy nhiên đã bị tôi dùng máu gà vẽ bùa cản lại.

Rất nhanh, thái tuế liền chết hóa thành một đống tro tàn.

Tôi khẽ thở dài, tôi không muốn nhìn người nhà của Lão Lưu nữa, một mực quay người rời đi.

Tôi biết, chuyện này mình làm là sai.

Để cứu lũ người đáng chết, mà lại hại một sinh linh tốt, biết ơn báo ơn.

Nhưng ta nhất định phải làm thế, bởi vì ta là người!

Cái sai của Thái tuế là chỉ nhớ năm đã nhận được nguồn nước quý giá mà đã không để ý đến lòng dạ ích kỷ của con người.

Bản tính của con người đều là tham lam, ngươi cho hắn một miếng thịt, hắn lại còn muốn 2, ngươi cho hắn hai miếng thịt, hắn cũng không vì thế mà nhân từ không đồ sát ngươi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 40
0 Lần này Hùng Phong quân đoàn tổn thất thảm trọng, mấy vạn người chỉ chạy thoát mấy ngàn, hơn trăm Niết Bàn cảnh chỉ còn lại không đủ mười, tổn thất quá lớn, chẳng khác gì quân đoàn bị diệt. Đoàn trưởng vẫn lạc, phó đoàn trưởng bị trọng thương, Hùng Phong quân đoàn chúng ta đã không còn hy vọng. Bên trên cho Hùng Phong quân đoàn hợp lại cùng Phá Vân quân đoàn, từ nay về sau không còn Hùng Phong quân đoàn. Ánh mắt mọi người ảm đạm, thở dài cảm thán. Nham Sơn cùng vài người xung quanh nghe vậy, đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể thầm lắc đầu, trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hạ Thiên – Quyển 4
0 Mạnh Kiến Nghiệp nhìn bộ ngực muốn nứt toác ra khỏi áo của Lãnh Băng Băng rồi nuốt nước miếng, sau đó hắn mỉm cười: Lãnh tiểu thư, vốn thủ tục không có vấn đề gì, nhưng thăm tù phải có quy định. Là thế này, chỉ có thân thuộc mới có thể thăm tù, không biết chị có quan hệ gì với Hạ Vân Sơn. Tôi là con gái của ông ấy. Lãnh Băng Băng thản nhiên nói, lúc này nàng cũng không còn do dự. Tối qua Lãnh Băng Băng nhìn hình mẹ cả đêm, nàng suy nghĩ cả buổi tối, cuối cùng cũng đưa ra quyết định này. Nàng phải dùng thân phận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lưu Phong – Quyển 1
0 Liễu Thanh Nghi bên trong mặc chính là nội y hiện đại mà Lưu Phong đưa cho nàng, cặp gò bồng đảo nhô cao, hoàn mỹ vô hạ, nàng thấy tên thiếu gia này nhìn chằm chằm vào ngực mình, liền mắng: “Vô sỉ, mời ngươi tránh ra, để mẹ con chúng ta về nhà”. Liễu Thanh Nghi biết chính mình gặp phải hoa hoa công tử, liền nhấn mạnh từ “mẹ con chúng ta” hy vọng hắn có thể bỏ đi tà niệm. Ai ngờ tên Lý Hoành cũng cười to nói “A... a... Tiểu nương tử, ngươi không biết sao, ta Lý Hoành thích nhất là những người như ngươi vậy, là phong tao thiếu phụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng