Dân buôn đồ âm

Phần 139

Gần một năm sau, tôi không nhận bất kỳ vụ làm ăn nào nữa. Thu và đông là hai mùa ế ẩm, giới âm gian thương nhân cũng có thói quen “ngủ đông”, sẽ không tạo động tĩnh quá lớn, cho nên bản thân tôi cũng sẽ khá an nhàn. Nhưng mà chuyện về Dạ Long Đạm lại cứ thôi thúc tôi, dù là Nhất sơ đã nói, vạn sự phải dựa vào cơ duyên, nhưng tôi làm sao có thể ngồi yên đây? Đây chính phương thuốc cứu Sở Sở và lão vu y mà. Cho nên nhưng lúc bình thường rảnh rỗi, tôi liền lái xe đi các sơn thôn sưu tầm, dò la các loại bảo vật trong dân gian.

Tiểu Nguyệt cũng thường xuyên ở cùng tôi, chúng tôi đã chính thức trở thành người yêu, chỉ là chưa chính thức ra mắt gia đình nàng. Mỗi lần tôi nhắc chuyện gặp cha mẹ nàng, nàng sẽ tìm đủ các loại lý do từ chối, cũng không biết trong lòng nàng nghĩ thế nào. Có lẽ là nàng sợ cha mẹ phản đối vì tôi chỉ là một thương nhân buôn đồ cổ nhỏ chăng? Tôi cảm thấy tôi nên thay đổi một chút, không thể cứ ở trong một cửa hàng nhỏ rách rưới, như vậy thực ủy khuất Tiểu Nguyệt.

Dạ Long Đạm được xếp vào dạng chí bảo, khẳng định rằng cũng không dễ tìm thấy như vậy, thoáng chốc nửa năm đã trôi qua, dù nghe ngóng nhiều nhưng một đầu mối nhỏ về nó cũng không có. Việc tôi làm Lý mặt rỗ và Sở Sở cũng đều hiểu rõ. Sở Sở thậm chí còn có lần đi tìm tôi, bảo tôi đừng tìm Dạ Long Đạm nữa, nàng biết Dạ Long Đạm trân quý, chỉ sợ là dù có tìm được thì dốc hết gia sản cũng chưa chắc đã sở hữu được. Tôi chỉ cười, bảo nàng không nên suy nghĩ nhiều, an tâm dưỡng thương là được rồi.

Cuối cùng đã tới tháng chạp rét đậm, gần đến tết, tôi nhận được một manh mối quý giá! Ở một vùng nông thôn xa xôi của Tứ Xuyên, phát sinh một chuyện lạ. Có một ông lão dù đã hạ táng, nhưng đột nhiên khởi tử hoàn sinh, mà trong miệng lại có một viên Dạ Minh Châu. Viên Dạ Minh Châu này ban ngày óng ánh sáng long lanh, đến đêm thì phát ra dạ quang, rất đặc biệt. Các thôn dân đều nói, Dạ Minh Châu này là của Từ Hy thái hậu.

Tôi có thể nghe ngóng những tin tức xa xôi như vậy, là nhờ các thương nhân khác trong nghề như tôi. Có một ông chủ người Tứ Xuyên nhiệt tình đã gửi thông tin trên cho tôi. Nghe được tin tức này bản thân tôi rất hưng phấn, mơ hồ cảm thấy viên Dạ Minh Châu phát sáng, rất có thể là có liên quan đến Dạ Long Đạm mà tôi đang tìm kiếm, nói không chừng vật kia là Dạ Long Đạm cũng nên? Cho nên tôi hỏi thăm địa chỉ, nói với Lý mặt rỗ muốn đi Tứ Xuyên một chuyến.

Lý mặt rỗ rất hưng phấn, lúc này liền chuẩn bị xe đón tôi, Sở Sở ở nhà một mình có phần nhàm chán, liền nói cũng muốn cùng chúng tôi đi một chuyến. Lý mặt rỗ không yên lòng để nàng ở nhà một mình, lập tức đồng ý. Lão vu y cũng sớm đã về tới Bạch Sa thôn, bà còn được thôn dân yêu quý, cuộc sống xem ra cũng là khá ổn.

Càng đi xuống phía nam thì càng nóng, lúc đến Tứ Xuyên, tôi và Lý mặt rỗ cũng chỉ mặc mỗi áo thun và quần jean. Ban đầu không nghĩ rằng ở đây thời tiết tốt như vậy, xem ra đống áo khoác mà chúng tôi mang đi là phí công rồi. Đến nơi tôi và Lý mặt rỗ đưa Tiểu Nguyệt và Sở Sở nghỉ tại khách sạn trong thị trấn, bọn tôi đi bộ tới thôn trang kia. Không phải bọn tôi không muốn lái xe, mà là vì thôn trang ấy nằm sâu trong hốc núi, hai bên đều là núi, muốn đi vào đấy chỉ có xe gắn máy mới vào được.

Tôi cảm thấy đường núi dốc đứng như thế, cưỡi xe gắn máy quá nguy hiểm, cho nên dứt khoát lựa chọn đi bộ. Tứ Xuyên nhiều núi, đoạn đường này chúng tôi đi có chút vất vả, mà nhiều lần đều xém chút rơi xuống vách núi, có thể biết rằng phải vất vả lắm mới mở ra được con đường này.

Cuối cùng chúng tôi cũng đã tới được sơn thôn. Sau khi tới sơn thôn, trời đã tối. Tôi lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, phát hiện ở đây không có sóng điện thoại, tính báo cho Tiểu nguyệt rằng đã tới nơi an toàn nhưng lại không được. Tôi bắt đầu hỏi thăm về Lưu Phú Quốc. Khi nghe đến Lưu Phú Quốc, cả đám thôn dân đều lộ ra sự khinh bỉ, nói cho chúng tôi biết Lưu Phú Quốc đã sớm dọn ra ngoài. Tôi buồn bực hỏi tại sao lại dọn nhà? Thôn dân lạnh lùng khoát tay một cái nói “Các ngươi là ai? Nghe ngóng về Lưu Phú Quốc làm gì? Ta không biết, các ngươi đi đi.”

Hỏi liên tiếp mấy người thái độ đều lãnh đạm, tựa hồ cũng không quan tâm đến chuyện tôi hỏi. Tôi khẳng định có vẻ như hắn đã làm gì chọc giận lũ thôn dân kia. Thôn dân muốn đuổi chúng tôi đi, nếu tiếp tục hỏi, e rằng sẽ chỉ như đổ dầu vào lửa! Nhưng cứ như vậy rời đi, tôi thật sự là không cam tâm, dù sao cũng đã vất vả một phen mới tới được đây. Tôi hỏi Lý mặt rỗ nên làm gì? Lý mặt rỗ cười nói cái này dễ xử lý. Nói xong, hắn rút trong túi ra một cây kẹo, đứng ở cửa thôn rồi bảo tôi canh giữ.

Không bao lâu sau có một nhóm trẻ con bộ dáng như vừa tan học đi tới. Lý mặt rỗ lúc này nhảy ra, chặn ngang đường đi của đám trẻ kia, bộ dạng như một nông phu kỳ dị, cười nói “Các tiểu bằng hữu, ta có ít kẹo que, các ngươi có muốn ăn hay không?” Không ngờ đám trẻ kia không những không bị mắc lừa, mà còn như ong vỡ tổ chạy mất. Lý mặt rỗ tức điên lên, nhìn đám trẻ kia chạy mất dạng, phẫn nộ như muốn giết người. Tôi cười khổ một tiếng, nói lũ trẻ bây giờ cũng chẳng dễ dụ đâu, mỗi ngày chúng đều được dạy phải cẩn thận tránh xa người lạ, huống chi còn gọi chúng lại cho kẹo.

Không có cách, tôi và Lý mặt rỗ đành phải tìm một chỗ trốn đi. Thôn dân đã không muốn nói cho chúng tôi biết, chúng tôi chỉ có thể chủ động đi điều tra. Một người đã hạ táng rồi, cớ sao lại cải tử hoàn sinh? Trong này nhất định sẽ có tình huống quỷ dị phát sinh, chỉ cần chúng tôi tìm hiểu nguồn gốc, nhất định có thể điều tra ra chân tướng.

Tôi quyết định đi đến nghĩa trang cuối thôn nhìn xem lão già khởi tử hoàn sinh kia, rốt cục là từ ngôi mộ nào mà ra. Chúng tôi rất nhanh đã tìm được nơi hạ táng của người địa phương ở bên trên một ngọn núi nhỏ. Phương thức hạ táng ở đây hoàn toàn khác biệt với phương bắc. Bọn họ đào một sơn động trong núi, đem quan tài bỏ vào trong đó, dùng đá bít cửa hang, rồi còn dựng đá lên thành bia mộ, so với phương bắc còn tinh xảo hơn nhiều.

Ngọn núi này tựa như là chuyên để hạ táng, cho nên mộ phần chi chít rất nhiều, chúng tôi chỉ có thể kiểm tra từng cái. Kiểm tra còn chưa được một nửa, trời đã tối đen, đưa tay ra còn chả thấy nổi năm ngón. Buổi đêm tại nghĩa địa, ắt cũng sẽ không có chuyện tốt gì, cho nên tôi liền gọi Lý mặt rỗ rời đi, ngày mai quay lại từ từ xem xét.

Bỗng dưng lúc chúng tôi rời đi, sau lưng lại bỗng nhiên nổi lên một trận quái phong. Tôi dùng sức hít hà, lại kinh hãi phát hiện một điều kỳ quái, trong gió còn kèm theo mùi tử thi! Theo lý thuyết điều này là không thể, dù sao những quan tài này đều là bị giữ kín trong sơn động, mà chúng tôi vừa rồi kiểm tra cũng không phát hiện ra có thi thể mới hạ táng. Vậy mùi tử thi từ đâu truyền đến?

Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, tự mình an ủi nói rất có thể là mèo chết chó chết, loại này cũng không hiếm lạ. Nhưng tiếp theo, tôi lại nghe được tiếng hô hô trong gió, lại còn có tiếng bước chân sột soạt theo sau chúng tôi, không nhanh cũng không chậm. Tôi quay đầu nhìn lại, quả nhiên phát hiện cách vị trí chúng tôi đại khái chừng năm mươi mét, có bóng người đang theo bậc thang đi xuống dưới núi.

Đêm hôm khuya khoắt, nơi nghĩa địa sao lại có người? Lý mặt rỗ có chút sợ hãi, hỏi tôi cái này sẽ không phải là xác chết vùng dậy chứ? Tôi vội vàng lắc đầu, dù xác chết sống dậy, thi thể cũng không thể từ trong sơn động tầng tầng bịt kín chui ra ngoài. Chúng tôi tiếp tục đi, không để ý tới người phía sau. Người kia vừa đi vừa nghỉ, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định với chúng tôi.

Một lát sau, Lý mặt rỗ kìm nén không được sợ hãi, quay đầu xông tới bóng người kia hô “Ngươi là ai, theo sau chúng ta làm gì?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 36
0 A... Địa Long không ngừng kêu thảm, mà linh hồn phân thân rít gào muốn tương trợ nhưng không cách nào thoát khỏi lôi đình ngục giam, không dám tiếp xúc với tử sắc lôi đình, thiểm điện không ngừng xuyên qua, bởi vì lôi điện có lực lượng khắc chế linh hồn. Phanh phanh phanh! Lục Thiếu Du vung quyền như mưa, cự lực làm Địa Long càng kêu thảm thiết, thân thể giãy giụa vùng vẫy nhưng không cách nào vung lắc Lục Thiếu Du, từng tiếng hét điên cuồng giận dữ vang lên nhưng chẳng thấm vào đâu. Phanh phanh phanh! Đừng tưởng rằng dựa vào thân thể tạp xà là có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ Dung là người bạn chơi thân với Hiểu Phương. Lâu ngày trở nên thân thiết, Mỹ Dung rủ Hiểu Phương về sống chung nhà. Căn nhà không chỉ có Mỹ Dung sống mà còn có Tuyết Anh. Tuyết Anh học chung lớp với Mỹ Dung và Hiểu Phương, cô có vẻ hơi ghét Hiểu Phương, bây giờ lại càng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 43
0 Ngao... Rống... Phi Long Thân Vương và Vân Lôi Thân Vương há mồm gào thét, hai người một hóa thành giao long màu tím, là Thú tộc Thiên Lôi Giao hiếm thấy. Vân Lôi Thân Vương hóa thành một con dị thú màu trắng, giống như hổ không phải hổ, giống như voi mà không phải voi, hình dáng vô cùng kỳ lạ, nhưng nó lại vô cùng hung hãn, khí tức khủng bố, chính là Thú tộc Thôn Hổ Vân Tượng Kinh Lôi Thú. Dạ Xoa chân thân. Bất Diệt Kim Cương Tượng. Dạ Mị, Thanh Lôi Thân Vương đều dùng toàn lực, Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh cũng thừa dịp lực thôn phệ biến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng