Dân buôn đồ âm

Phần 142

Tiểu Lưu vốn là trẻ mồ côi, mẹ chết sớm, cha vì nghèo quá, đi theo người ta đi trộm mộ, từ lúc đó mất tích biệt tăm. Hắn sống lay lắt nhờ họ hàng bà con hàng xóm giúp đỡ, với Tiểu Lưu mà nói ăn no có lẽ là chuyện hạnh phúc nhất, việc đi học còn chưa bao giờ dám mơ tới. Về sau đã trưởng thành, dựa vào vài mẫu đất cằn cỗi sống qua ngày. Vốn nghĩ sẽ cố gắng làm ăn tích lũy, sau đó cưới vợ, hai người trồng trọt chăn nuôi sống cuộc đời bình yên.

Không ngờ một ngày cha hắn trở về, phá tan sự yên bình bao lâu nay. Vào một đêm khuya, cửa nhà Tiểu Lưu bị đập ầm ầm, người bên ngoài gọi tên hắn. Hắn rất buồn bực, liền đi mở cửa. Đứng ngoài cửa là một người đàn ông có tuổi, quần áo lam lũ, toàn thân trên dưới đều là máu, trên mặt còn có một vết sẹo. Đôi mắt đục ngầu mắt, thoáng nhìn Tiểu Lưu, trong nháy mắt thần sắc đột ngột hưng phấn, lắp bắp cầm tay hắn “Con trai, là con sao?”

Nó bị hình dạng và lời nói của lão già cổ quái này làm sợ hãi, vội vàng muốn đóng cửa lại kệ lão già ở ngoài. Nhưng lão già không quan tâm tới vẻ mặt của hắn liền xông vào, kích động nói “Ta là cha con đây!” Hắn bối rối, nhưng nhìn lão già một hồi lâu, chợt thấy người này tướng mạo có nhiều nét ngờ ngợ giống mình. Tuy rằng trong trí nhớ của hắn, ấn tượng về cha mình cũng không có gì đặc biệt, cha hắn đã bỏ đi từ lúc hắn quá nhỏ.

Nhà hắn ầm ĩ, hàng xóm xung quanh đã bị đánh thức. Họ vội vàng chạy đến xem có chuyện gì ồn ào, một lúc sau mọi người xác nhận đây chính là cha của Tiểu Lưu! Lúc đó người trong thôn vẫn còn đối tốt với hắn, thấy trong nhà lúc đó chẳng có gì ăn, họ liền mang cho hai cha con ít ngô để cha hắn ăn.

Nhìn thấy cha, trong thâm tâm hắn bối rối ngổn ngang. Tiểu Lưu chẳng biết làm thế nào cho phải, cứ như vậy lúng túng ngồi không cả một buổi tối, hai người không nói gì với nhau…

Tiểu Lưu ban ngày chăn trâu vốn đã mệt mỏi, bất giác ngủ gục lúc nào không hay. Khi hắn thức dậy, phát hiện cha mình cũng nằm trên giường ngủ thiếp đi, ở trên bàn thấy một phong thư. Hắn không biết chữ, liền đem thư đưa cho hàng xóm xem giúp. Hàng xóm sau khi xem xong, lập tức liền choáng váng, nói thư này là di thư của cha hắn! Trong thư ghi, khi hắn thấy phong thư này, cha hắn đã chết, đồng thời liên tục căn dặn hắn việc mai táng, nhất định phải đem lão an táng bằng quan tài đứng, đồng thời phải dùng gỗ đào làm thành đinh đóng thẳng vào tứ chi và trái tim của lão, an táng ở chỗ cao nhất trên núi.

Hạ táng xong, có người sẽ đưa cho hắn một lễ vật nho nhỏ, cụ thể là lễ vật gì, trên thư cũng không có ghi. Tôi mơ hồ đoán được, lễ vật kia hẳn là ‘Dạ Minh Châu’. Nghe hàng xóm nói xong hắn trợn tròn mắt, vội vàng chạy về nhà, phát hiện cha mình đã tắt thở từ lúc nào, hắn càng không rõ tại sao cha lại muốn mình làm thế với thi thể?

Hắn không hiểu những việc đó có ý nghĩa gì, lại nghĩ những việc đó có chút gì đó không tốt, có thể làm rồi thì cha mình sẽ vĩnh viễn không thể siêu sinh. Nghĩ vậy hắn liền làm theo ý mình chứ không làm như trong thư, hắn mang xác cha an táng như người thường… Nhưng không ngờ từ đêm đó liền xảy ra chuyện!

Đầu tiên là gia cầm trong thôn, ban đêm lúc khuya nhất sẽ tự nhiên gáy, đến ban ngày liền sẽ phát hiện mất một vài con, chó trong thôn cũng chết thảm vài con, xác rất ghê rợn, bụng bị cắn nham nhở.

Mọi người trong thôn ban đầu nghi ngờ cáo sói xuống thôn trang gây chuyện, cho nên cũng không để ý. Nhưng thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều gia cầm bị chết, bị mất, người trong thôn tổ chức đội tuần tra, khi trời tối sẽ đi tuần. Kết quả đội tuần nhìn thấy một thứ đã làm thay đổi cuộc đời của hắn!

Họ phát hiện cha Tiểu Lưu, lão từ trên núi xuống đi thẳng đến nhà hắn, gõ cửa. Họ thấy cha hắn trên người còn mặc áo liệm, cả người tỏa ra mùi tử thi nồng nặc, hai con mắt mở thật lớn, quả thực là cái xác không hồn. Kế đó, họ thấy hắn cũng cúi đầu từ trong nhà đi ra theo sau cha mình. Trước mắt bao người, hai người lại lén vào nhà khác trong thôn, nuốt sống gà vịt!

Đội tuần sợ tới mức có người còn tè cả ra quần, biết đây là xác chết sống dậy, vừa rạng sáng hôm sau, chuyện này liền náo động toàn thôn. Người trong thôn đem bắt trói hắn, tra hỏi vì sao phải làm như vậy? Tiểu Lưu nghe thấy chuyện đêm qua cha tìm mình, còn đưa mình theo nuốt sống gà vịt, thực sự quá choáng váng không tin. Nhưng khi hắn phát hiện ra, xác cha mình lại nằm cùng mình trên giường đêm qua, không tin cũng phải tin. Người trong thôn nói không sai, hắn đã ngủ cùng với xác cha mình suốt đêm…

Tiểu Lưu sợ hãi, vội vàng cầu khẩn mọi người trong thôn, đem xác cha một lần nữa bỏ lại trong quan tài, phòng ngừa việc cha mình “đi trộm”, họ và hắn thậm chí chất vào động rất nhiều đá lớn, hy vọng có thể giữ chặt thi thể trong đó. Hắn cũng lo lắng sợ rằng mình sẽ lại đi ra ngoài ăn trộm gà vịt của mọi người, liền nhờ người dùng dây thừng đem mình trói lại, cửa cũng khóa bên ngoài. Nhưng những việc này này tựa hồ cũng vô dụng, cha hắn không biết dùng thủ đoạn gì, đẩy hết mấy khối đá trong hang, lù lù chui ra.

Sáng sớm, Tiểu Lưu lại thấy xác cha nằm tại cửa nhà mình, miệng há mở, trong ngậm hạt châu kia. Hắn bối rối không biết làm gì, chỉ có thể đem cha một lần nữa bỏ lại trong quan tài, đem hạt châu cung phụng trước mộ, dùng tảng đá chắn cửa hang. Sau đó hắn rời thôn đi tìm cao nhân tới giải quyết việc của cha mình.

Các thôn dân phát hiện, từ khi hắn rời đi, mọi chuyện hết thảy đều khôi phục bình thường. Xác cha hắn cũng không xuống núi, gia cầm cũng không còn bị mất, thôn xóm trở lại bình thường. Không biết từ lúc nào, mọi người đều nói với nhau hắn là sao chổi, là hắn khắc chết cha mình, thậm chí còn để cha hắn chết không nhắm mắt, mỗi lúc trời tối lại tìm tới cửa. Lời đồn lan truyền, cuối cùng mọi người trong thôn cũng không dám lại cho hắn ở trong thôn nữa, hắn cũng không muốn để mọi người chịu tội, cho nên cũng lẳng lặng bỏ đi.

Từ khi hắn đi, thôn quả nhiên yên tĩnh trở lại, không tiếp tục phát sinh chuyện xác chết sống dậy nữa. Nhưng khi chúng tôi tới, cái xác kia lại lần nữa xuống núi, không ai dám động vào. Cho nên mọi người chỉ có thể gọi hắn về để hắn giải quyết. Khi hắn trở về xong liền gặp chúng tôi, chuyện còn lại chúng tôi đã đều biết.

Sau khi nghe xong, tôi và Lý mặt rỗ đều sửng sốt. Tôi thắc mắc cha hắn để lại di thư kia, rốt cuộc là có ý gì? Tại sao lại muốn để hắn dùng gỗ đào làm đinh đóng vào xác mình? Còn có hạt châu trong miệng, rốt cuộc là cái gì? Tại sao muốn đưa cho hắn? Tôi bối rối nhìn Tiểu Lưu, nói muốn giải quyết chuyện này, e là chỉ có thể dựa theo lời cha hắn nói trong di thư làm theo. Hắn cúi đầu, lặng lẽ rơi lệ, tôi biết hắn thực không muốn. Nhưng mọi chuyện đã thành ra như này, thật sự cũng không biết dùng cách gì khác để giải quyết, chỉ sợ càng để lâu hậu quả sẽ tồi tệ hơn!

Tôi và Lý mặt rỗ khuyên bảo hồi lâu, hắn đành gật đầu đồng ý. Tôi suy đoán cha hắn sở dĩ để lại di thư, hiền như đã biết mình sau khi chết sẽ sống dậy. Còn hạt châu kia, tôi muốn biết nó thực sự là thứ gì và làm được gì. Tôi chợt nhớ, Tiểu Lưu trước đó có nói, khi hắn còn nhỏ cha đã bỏ đi theo người ta trộm mộ. Tôi liền hỏi hắn, liệu có biết những năm gần đây cha hắn đã làm những gì không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa đẹp, yên tĩnh và kín đáo. Vân, Thu, Thảo ngồi chờ sẵn trong phòng máy lạnh. Sau đó tôi gọi một ly trà sữa trân châu đơn giản, còn 3 cô gái kia gọi đồ uống gì đó tôi không nhớ rõ. Trong căn phòng máy lạnh này, ngoài bàn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Mắt Biếc
Phần 46 Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập đầy hoa nở. Dạo này, mỗi khi vào rừng Sim, tôi không quên mang theo cây đàn. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây đàn reo vang những bản tình ca ngọt ngào và trong trẻo. Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn. Một hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Hàn Lập – Quyển 22
0 Trong màn ánh sáng, từng tiếng nổ long trời lở đất phát ra. Một ngọn núi chọc trời đến cả vạn trượng thình lình xuất hiện trong không trung. Mặt đáy của ngọn núi rộng đến cả trăm vạn dặm, bóng đen của bó hầu như che kín cả khu vực trung tâm thành Thiên Uyên. Tất nhiên với động tĩnh lớn như vậy thì không thể nào những người đang đứng dưới quảng trường không phát hiện ra được. Rất nhiều người giật mình nhìn lên trời cao, nhưng đập vào mắt họ chỉ là một mảng của ngọn núi đen sì mà thôi. Ai nấy đều tỏ vẻ ngạc nhiên ngơ ngác. Không phải là những...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng