Dân buôn đồ âm

Phần 150

“Cả thôn trang này đã bị nguyền rủa. Thôn dân biến thành quân cờ trong tay ác ma, chỉ có thể phó mặc cho hắn bày bố” – “Những thôn dân này cứ mơ mơ màng màng thì không sao, nhưng chỉ cần bọn hắn biết mình đã từng mất đi ký ức, biết chân tướng sự tình, chỉ cần không cam tâm làm quân cờ trong tay ác ma, ác ma liền sẽ giết hắn, bỏ đi một quân cờ hỏng!” – “Khi ngươi hỏi thăm Thiết Ngưu về Dạ Long Đạm, còn có trận sương mù ngày hôm qua khiến hắn nhớ lại. Cho nên, A di đà phật, vì sự an toàn của thôn dân, không nên nói với họ quá nhiều.” Bạch Mi thiền sư một mặt bi thương nói.

Tôi sững sờ, Thiết Ngưu quả thật là bị tôi hại chết sao? “Chúng ta biết bí mật của sơn thôn này, vậy nghĩa là nếu nói ra chúng ta cũng sẽ đi bán muối?” Tôi nơm nớp lo sợ hỏi. Bạch Mi thiền sư gật đầu “Về lý thuyết là như thế.” Lý mặt rỗ gần như sụp đổ “Móa nó, rốt cuộc là ai, kẻ nào đứng sau thao túng chuyện này?” Đúng lúc này, từ cổng thôn một đoàn thôn dân tiến đến, trong tay đều cầm cuốc xẻng đòn gánh, nổi giận đùng đùng vây quanh chúng tôi “Các ngươi giết chết Thiết Ngưu, các ngươi phải đền mạng.” Tôi sợ hãi, trong nháy mắt trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh.

“Bạch Mi thiền sư, ác ma đã tẩy não thôn dân, muốn đưa chúng ta vào chỗ chết.” Tôi vội vàng nói. Bạch Mi thiền sư khẽ thở dài một cái “Đúng thế.” – “Vậy làm sao bây giờ?” Tôi khẩn trương hỏi “Có thể chống lại họ không?” Nhất Sơ lạnh lùng nói “Đứng sau lưng ta.” Nói xong, hắn liền rút kiếm ra trước mặt ngăn thôn dân. “Người không phải do chúng ta giết.” Tôi cực lực giải thích “Các ngươi không có bằng chứng, dựa vào cái gì vu oan chúng ta?” Bạch Mi thiền sư cười khổ nói “Vô dụng, ý nghĩ này đã bị ác ma tiêm vào đầu, nói gì cũng vô dụng” – “Bắt cả lũ lại.” Thôn dân dẫn đầu quát lớn, tất cả mọi người trong nháy mắt giống như thủy triều xông tới.

Nhất Sơ hít sâu một hơi nói “Theo sát ta…” Ngay sau đó hắn liền hướng tới chỗ kẻ yếu nhất mà tiến tới. Vô số cuốc thuổng sắt trong nháy mắt hướng phía Nhất Sơ gào thét mà tới. Với thân thủ của Nhất Sơ, những thôn dân này làm gì có cửa? Chỉ thấy Nhất Sơ bắt lấy cái xẻng, nắm lấy thôn dân cầm đầu khiến hắn không thể động đậy, sau đó đá một cước liền đạp bay đối phương rớt ra ngoài, khiến một đám thôn dân phía sau cũng ngã theo. Nhất Sơ tiện tay nhặt lấy một nắm vũ khí ném lại cho tôi “Bắt lấy, phòng thân.” Một tiến hai lùi, Nhất Sơ lại đoạt đến ba bốn thanh vũ khí, vòng vây cũng bị phá vỡ một mảng lớn, Nhất Sơ lập tức mang theo chúng tôi liền xông ra ngoài.

Thôn dân ở phía sau theo đuổi theo không ngừng, nhưng tốc độ của chúng tôi lại nhanh hơn bọn họ nhiều. Tôi hỏi Nhất Sơ muốn đi đâu? Đây không phải hướng Dã Cẩu lĩnh sao? Muốn rời đi sao? Nhất Sơ nói trên Dã Cẩu lĩnh cây cối tương đối nhiều, mọi người có thể ẩn thân. Chúng tôi lên Dã Cẩu lĩnh, giữa sườn núi tìm được một chỗ bụi cỏ tươi tốt liền trốn vào. Các thôn dân cũng không vì mất tung tích chúng tôi mà ngừng lại, lại một đường đuổi tới Dã Cẩu lĩnh. Mà cổ quái là, khi đặt chân vào Dã Cẩu Lĩnh, bọn hắn cũng không chia ra mấy đường lục soát tìm chúng tôi, mà như có mục tiêu, một mực nhắm đỉnh núi chạy.

Điều này thật kỳ quái. Thấy cảnh này, Nhất Sơ đột nhiên từ dưới đất nhặt lên một khối đá, ném về phía đám người. Hành động này khiến tôi sợ tái mặt, Nhất Sơ không sợ chết sao, không sợ chúng tôi bị phát hiện sao? Tảng đá đập vào giữa đầu 1 người, nhưng những thôn dân kia nhưng không nhìn thấy chúng tôi, cứ tiếp tục im lặng nhắm đỉnh núi mà đi. Ánh mắt Nhất Sơ tối lại “Tình huống không ổn rồi…” Tôi vội vàng hỏi Nhất Sơ là thế nào? Nhất Sơ hít sâu một hơi rồi nói “Chúng ta trong lúc vô hình, cũng bị đối phương dùng phép áp chế.” – “Cái gì?” Tôi hoài nghi, lẽ nào tai mình nghe lầm.

“Những thôn dân kia cũng không phải là hướng về phía chúng ta mà đi.” Nhất Sơ nói “Mà họ bị ác ma chi phối, đi Dã Cẩu lĩnh làm việc. Chúng ta chạy trốn tới Dã Cẩu lĩnh, cũng là bị ác mà kia chi phối.” Tôi có thể rõ ràng cảm giác được tim mình đập càng lúc càng nhanh. Ác ma kia đến cùng là thứ gì? Không thể tiên lượng trước tình huống này. Còn nữa, những thôn dân kia tới Dã Cẩu lĩnh có mục đích gì? Trong đầu tôi hiện lên hàng trăm câu hỏi, đỉnh núi chợt có người hét lên một tiếng “Đây không phải là con chó vàng nhà ta sao? Sao lại chết ở chỗ này?” – “Đây là Tiểu Hoa nhà ta, Tiểu Hoa chết như thế nào? Ai hại chết nó?”

Nghe thôn dân này nói, Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư trầm mặt xuống, thầm than một tiếng không ổn. Tôi lập tức nhìn hai người “Sao thế?” Nhất Sơ nói “Những thôn dân này không thể sống được nếu xuống núi…” – “Là sao?” – “Bọn hắn phát hiện trong thôn mất đi gia súc, phát hiện chân tướng sự tình, thế tức là biến thành quân cờ không nghe lời. Xem ra, ác ma kia sẽ đồ sát thôn.” Tôi gấp như lửa đổ thêm dầu “Nhanh đi cứu bọn họ! Không thể để bọn hắn chết, đây là rất nhiều nhân mạng.”

Nhất Sơ lắc đầu “Chỉ sợ đã không kịp rồi…” Mặc dù nói như vậy, nhưng Nhất Sơ vẫn là hướng về phía đỉnh núi chạy tới. Chúng tôi theo sát Nhất Sơ, một hơi chạy tới đỉnh núi. Từ xa đã ngửi thấy đậm mùi thi khí, chúng tôi liền vạch một bụi cỏ ra xem, liền phát hiện trong bụi cỏ có một đống thi thể động vật, có mèo, có chó, còn có heo dê. Càng đi về phía trước, thi thể liền càng dày đặc, mà tình trạng các thi thể này đều cực kỳ thê thảm, có hai mắt bị móc ra, có đầu bị cắn rơi, có bụng bị xé ra. Phần lớn vẫn là bị xé thành hai nửa, máu tươi một đường, nhìn thấy mà giật mình!

Đi đến cuối cùng, chúng tôi phát hiện một cái hố to, cái hố to như vậy mà toàn là thi thể, gần như lấp kín cái hố. Phía trên cùng là hai cái xác trâu vàng to lớn, thi thể đã bắt đầu hư thối, không ngừng có giòi bọ trong bụng nhúc nhích, cái bụng nhúc nhích, hai con mắt như chuông đồng đỏ lòm, nhìn chòng chọc vào chúng tôi, làm tôi sợ hãi tột đỉnh. “Kỳ quái, đám kia thôn dân đâu?” Tôi buồn bực hỏi, đồng thời cẩn thận quan sát chung quanh và dấu chân trên mặt đất. Trên mặt đất tất cả đều là máu tươi động vật, cho nên các lưu lại rất rõ ràng dấu chân của thôn dân. Thế nhưng những dấu chân kia khi tới hố này liền biến mất.

Tôi nơm nớp lo sợ nhìn Nhất Sơ, không hiểu tình huống này là thế nào. Cả đoàn người sao tự nhiên trong phút chốc biến mất? Nhất Sơ sắc mặt rất khó coi, duỗi ra hai ngón tay từ dưới đất chấm một điểm máu, đặt ở chóp mũi hít hà. Bạch Mi thiền sư A Di Đà Phật một tiếng, tựa hồ không muốn nhìn cảnh sát sinh, nhắm mắt lại niệm Đại Bi chú. “Là ai?” Đột nhiên, Nhất Sơ thấp giọng quát lớn một câu, sau đó chỉ hướng đỉnh núi trong rừng. Tôi nhìn theo hướng Nhất Sơ chỉ, lại phát hiện ở ven rừng có một đôi mắt nhìn chằm chằm chúng tôi, không nhúc nhích ẩn núp, như là dã thú.

Nhất Sơ như một tia chớp màu trắng nhào tới, rất nhanh liền kéo người trong rừng ra. Người kia lại không hề phản kháng, bị Nhất Sơ kéo ra liền hôn mê bất tỉnh. Tôi lập tức tiến lên xem xét, phát hiện đúng là trong thôn trang còn một thôn dân!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu hút một chút máu. Sau này vợ chồng Đăng sinh ra một đứa con gái đặt tên là Hân, không ngờ cô bé cũng là ma cà rồng. Hân càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ, năm nay đã 17 tuổi, và cô bé cũng thèm hút máu của ba mình. Gia...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 6
0 Hồn tháp các ngươi cho ta lấy được từ chỗ nào? Bạch Tiểu Thuần không nói nhảm, ánh mắt như tia chớp nhìn chằm chằm vào hai người, hắn hỏi thẳng. Thậm chí phòng bị hai người nói dối, Thông Thiên pháp nhãn trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cái khe cảm nhận biến hóa trên người hai hồn tu, chỉ cần hơi dao động một chút hắn cũng biết rõ ràng. Thân thể hai hồn tu run lên, cảm nhận được uy áp cường đại nên bọn họ hít thở dồn dập, không dám giấu diếm lời nào, hai người một năm một mười nói rõ những tin tức mà mình biết. Tháp này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc nào cũng nhớ chồng và mong chồng sớm về với mẹ con mình. Suốt 5 năm trời, chồng Quỳnh vẫn không về. Làm cho Quỳnh chờ đợi mỏi mòn, bé Tuấn thì đã vào lớp 1. Người luôn bên cạnh và quan tâm chăm sóc cho mẹ con Quỳnh chính là Khôi em trai...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng