Dân buôn đồ âm

Phần 153

Rốt cục, Chung thúc dãy dụa một lúc sau dần dần yên tĩnh trở lại. Yên tĩnh được mấy giây, lại bắt đầu gào khóc “Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi! Ta đích xác đào được một chiếc sừng thú. Giờ đang để ở nhà ta, bao nhiêu người ở xa vì nó mà đến xem, còn có kẻ muốn bỏ ra một số tiền lớn muốn mà để sở hữu nó. Nhưng đột nhiên lại có âm thanh kỳ quái cảnh báo ta: “Không được bán! Không được bán!” – “Sau đó có kẻ đem đến một trăm vạn mà ngỏ ý muốn mua, số tiền nhiều như vậy, ta quyết định sẽ bán chiếc sừng cho hắn. Nhưng lúc mà ta giao sừng thú cho hắn, ta bỗng nhiên một trận cuồng phong đầy kỳ quái kéo đến, sừng thú trong tay ta cũng biến mất theo, mấy kẻ lạ kia cũng giải tán, bản thân ta thì liền cảm thấy choáng váng…” – “Sau đó thì sao?” Tất thảy thôn dân nhìn Chung thúc mà hỏi. Chung thúc lắc đầu. “Sau đó ta không nhớ gì cả, bất kỳ chuyện gì cũng chẳng nhớ được…”

Các thôn dân đều tức điên lên, đem hết chuyện gia đình họ bị nạn đổ lên đầu Chung thúc. “Đáng chết, đều tại ngươi.” Chung thúc một mặt thống khổ ôm đầu quỳ mà khóc than “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, đều tại ta, ta không nên đào vật kia lên.” Bạch Mi thiền sư nói “Được rồi, bây giờ có trách hắn thì cũng vô dụng, việc cần làm trước mắt, vẫn là hãy đi tìm lại cho bằng được sừng thú kia. Chung thúc, chắc hẳn ngươi vẫn còn nhớ vị trí mà ngươi đào được nó chứ?” Chung thúc lập tức gật đầu. “Ta vẫn nhớ rất rõ chỗ đó, ngay tại chân núi. Bên trong ruộng lúa mạch của nhà ta, lúc đó ta khai hoang thêm đất mà bắt gặp.”

Bạch Mi thiền sư nói “Vậy thì tốt bây giờ chúng ta phải tới đó liền. Nhà ai có đậu nành? Tất cả mọi người hãy cầm theo một ít đậu nành trong người, bất chợt họa chắc lúc bản thân cảm thấy ý thức có phần mơ hồ thì hãy lấy nhai.” Đậu nành cũng không khó tìm, dù sao cũng là ngũ cốc hoa màu, cho nên các thôn dân nhao nhao đi về nhà lấy đậu nành. Có kẻ nghe đến chuyện sống chết, còn hẳn là vác theo cả một túi lớn đậu nành.

Lúc các thôn dân về nhà lấy đậu nành, Bạch Mi thiền sư nói cho chúng ta biết, mọi chuyện hiện đang có vẻ là thuận lợi, Dã Cẩu tinh khả năng cũng không quá mạnh, mà chúng ta lại được các thôn dân đồng lòng hỗ trợ. Tiếp theo chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp để các thôn dân đồng lòng mà đối phó, muốn đối Dã Cẩu tinh thì lòng phải ngập tràn sự căm hận. Lòng căm hận của bọn họ càng lớn, Dã Cẩu tinh kia sẽ càng không có lực phản kháng! Chúng tôi lập tức nhẹ gật đầu.

Rất nhanh, các thôn dân đã tập hợp ở cửa thôn, rồi Bạch Mi thiền sư liền bảo Chung thúc dẫn chúng ta tới chỗ hắn đã đào được chiếc sừng thú. Chung quanh sương mù càng lúc càng lớn, ngoài độ khoảng 3 mét thì đều không nhìn thấy gì. Bạch Mi thiền sư để bảo thôn dân tay trong tay, tuyệt đối không nên chạy loạn. Lúc đi vào ruộng lúa mạch nhà Chung thúc, phát hiện nơi này sương mù so với những chỗ khác lại dày đặc hơn bội phần, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

Trong làn sương mù dày đặc ấy, tôi tựa hồ còn có thể nhìn thấy chung quanh có rất nhiều bóng đen đang di chuyển. Bản thân tôi cảm thấy có sự kỳ quá, thôn dân đứng bên cạnh tôi nhìn còn chẳng rõ, những bóng đen kia tôi như thế nào lại thấy rõ? Thật là khiến cho người tôi có chút e dè, sợ hãi. Tôi thận trọng giật giật góc áo của Nhất So, nói cho hắn về điều dị thường kia. Nhất Sơ cũng đã sớm nhận ra từ lúc tiến vào, rút kiếm trên lưng xuống, trong miệng nói lẩm bẩm, một lúc sao lưỡi kiếm kia lại lóe ra một đạo lam quang, Nhất Sơ chém một nhát, những bóng đen kia trong nháy mắt liền biến mất không còn thấy nữa.

Về sau Bạch Mi thiền sư để bảo thôn dân lấy một hạt đậu nành cho vào miệng mà ngậm, việc chúng tôi sắp đối mặt có thể sẽ gặp nguy hiểm. Thôn dân nghe Bạch Mi thiền sư nói vậy, đều vội vã, nhao nhao lên mà đem đậu nành bỏ vào trong miệng ngậm. Bạch Mi thiền sư cầm cuốc đi trước, tôi tranh thủ cầm đèn pin soi xung quanh, mặc dù cũng không thể xuyên thủng từng lớp sương mù, nhưng ít nhiều vẫn là có chút hiệu quả.

Hỏi Chung thúc vị trí cụ thể rồi Bạch Mi thiền sư liền vung cuốc đào. Ở chân núi thì hầu như đều là bùn đất, đá không có, cho nên Bạch Mi thiền sư cũng không vất vả lắm. Chung thúc thì kể chi tiết lúc hắn lấy sừng thú và thời gian hắn lấy là ngày nào. Ngày đó dưới chân núi, đào xuống chưa đến một mét, thuổng sắt lại đụng phải một vật cứng. Mới đầu hắn tưởng rằng tảng đá, cho nên không để ý, liền tiếp tục đào. Kết quả đào thêm một nhát, bỗng nhiên thấy một hang động nhỏ, tối tăm, sừng thú kia là nằm ở trong hang động đó.

Trong nháy mắt nhìn thấy sừng thú, hắn cảm thấy thứ kia như phát ra một ma lực cực mạnh như mê hoặc hắn, khiến hắn chỉ muốn mang nó về nhà ngay tức thì, thậm chí ngay cả thuổng sắt cũng vứt đây chả cần quan tan tâm nữa. Lúc đang nói, bỗng cuốc trong tay Bạch Mi thiền sư vang lên ‘Cạch’ một tiếng như đụng phải vật cứng bên dưới. Đám người lập tức hoan hô “Đào được rồi!” Nhất Sơ quát lớn “Đừng nói chuyện, kinh động đến vật kia, các ngươi dù là một người cũng đừng hòng rời khỏi đây.” Thế là đám người trong nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Tôi cẩn thận nhìn chằm chằm nhìn chỗ Bạch Mi thiền sư đào. Tôi rõ ràng trông thấy, đó là một cái hố, động tựa hồ cũng không sâu, mà cửa hang rất nhỏ, đại khái chỉ có thể để một người trưởng thành chui đầu vào được. Từ bên ngoài nhìn vào cũng không thấy gì, Bạch Mi thiền sư cũng không nóng lòng muốn biết bên trong có gì, mà thận trọng đào xung quanh. Bốn phía động, chi chít đều là đá, quy mô có vẻ thập phần hùng vĩ. Bạch Mi thiền sư để mấy ngươi thôn dân mang theo nông cụ vào đào giúp, đào từ từ theo tảng đá ở cửa hang, đào từng tí một, không nên đào mạnh vào kết cấu ban đầu của hang!

Đào hơn nửa giờ thì cấu trúc của cái hang cuối cùng mới hiện ra ở trước mặt chúng tôi. Lúc chúng tôi thấy toàn bộ cái hang, tất cả đều mắt choáng váng! Đó là dùng tảng đá đắp lên thành một tòa đình viện nhỏ, cái này đình viện rất nhỏ, nhưng tỷ lệ cũng như cấu trúc thì lại giống bất kỳ những đình viện khác trong nhân gia. Lớn nhất là có chính viện, có chính phòng, có thiên phòng, còn có một nhà cầu. Tất cả đều là dùng đá đắp lên mà thành, lại không biết những thứ gì đã gắn chặt những tảng đá ấy, rắn chắc dị thường, muôn phần tinh xảo.

Tất cả mọi người sửng sốt, hơi giật mình là sợ hãi, rốt cuộc là thứ gì, lại có bản lĩnh tạo nên một đình viện phức tạp như vậy… Trừ phi là người. Nhưng mà, cũng không có thôn dân nào đủ khả năng để làm được vậy đi? Bạch Mi thiền sư nói nói “A di đà phật, người dựng lên chỗ này hẳn là để hấp thụ nhật nguyệt quang hoa?” Các thôn dân đều lắc đầu không hiểu. Tôi buồn bực hỏi Bạch Mi thiền sư, thứ này làm sao có thể hấp thụ nhật nguyệt quang hoa?

Bạch Mi thiền sư giải thích nói “Nơi này gọi là sơn nhãn, là nơi hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt. Ở đây không thể xây dựng phòng ốc, nếu không chẳng những sẽ ảnh hưởng động, thực vật trên núi hấp thu nhật nguyệt quang hoa, sẽ còn cưỡng ép hút đi linh khí của ngọn núi. Làm ngọn núi này sẽ biến thành chết núi mới thôi! Xung quanh mấy chục dặm thôn dân, cỏ cây, phi cầm tẩu thú đều sẽ bị hại.” – “Lợi hại hơn là những thứ kia hấp thu linh khí, cho nên lâu dài ắt sẽ thành tinh! Có thể là hộ núi sơn thần, cũng có thể là yêu quái hại người. Hiện tại xem ra, nơi này tất cả linh khí đều bị một con chó hoang hút đi…”

“Mà chó hoang vốn chính là gia súc bạo ngược, bản tính xấu, cho nên không sẽ trở thành thần, mà là thành yêu. Sừng thú kia là vật mà thiên địa linh khí bao hàm hóa thành, Dã Cẩu tinh đang sở hữu nó. Nếu là chúng tôi có thể tìm được sừng thú, tự nhiên có thể áp chế được năng lực của Dã Cẩu tinh, nhẹ nhàng chế phục nó.”

Các thôn dân đều nghe trợn mắt hốc mồm, đại khái là không nghĩ rằng bọn hắn lại cùng một con Dã Cẩu tinh làm hàng xóm trong một thời gian dài như vậy? Các thôn dân đều tin tưởng, liên tục cầu khẩn Bạch Mi thiền sư cứu cứu bọn họ, nhất định phải tìm được Dã Cẩu tinh. Bạch Mi thiền sư liên thanh nói mọi người yên tâm, chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể đối phó Dã Cẩu tinh. Mà tôi thì nhỏ giọng hỏi Bạch Mi thiền sư, nhưng dãy nhà nhỏ xây bằng đá kia, rốt cục là người phương nào dựng nên? Rõ ràng là Dã Cẩu tinh một mình xây nên.

Bạch Mi thiền sư hướng tôi cười cười “Đáp án ngay trong động.” Nói xong, Bạch Mi thiền sư lấy tay chỉ một cái. Nhất Sơ cúi người xuống, thò tay vào trong động đột nhiên rút ra một thứ rồi quẳng xuống đất. Tôi tập trung xem xét, nhịn không được liền hít một hơi thật sâu. Kia đúng là một bộ da chó, da chó mặt ngoài ố vàng, lông rơi hết cả, rất hoàn chỉnh, thậm chí bốn cái da chân cũng mười phần hoàn hảo, cho người cảm giác thật giống như… ve sầu thoát xác.

Mà lớp da kia mười phần bóng loáng, không khác gì da người. Bạch Mi thiền sư thận trọng tiến đến, dùng tay sờ qua da chó, thở dài nói “Súc sinh lại thế nào muốn biến thành người, cuối cùng vẫn là súc sinh!” Tôi không hiểu Bạch Mi thiền sư câu nói này có ý gì, liền vội vàng hỏi. Bạch Mi thiền sư nói cho tôi, Dã Cẩu tinh ý muốn biến thành người, cho nên đã lột xác. Nhưng dù nó giống người, nhưng cũng không thể đứng thẳng mà đi, chung quy trở thành người không ra người quỷ không ra quỷ, bộ dạng như súc sinh.

Nó vì càng giống người, thậm chí tự tay kiến tạo như thế một chỗ đình viện. Không phải đầu óc trí tuệ con người, làm sao mà đầu óc con chó hoang lại có thể học được? Cái này kiến trúc nhỏ tuy nói phảng phất giống với kiến trúc của nhân loại, nhưng đến cùng chỉ là một đống đồ chơi thôi. Tôi chợt thấy là người mà cảm giác vô cùng lẻ loi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Phần 82 Nhiều năm sau... Hàng Châu. Xin hỏi tiểu thư họ gì? Ô, là Phan tiểu thư phải không? Cửu ngưỡng cửu ngưỡng! Phan tiểu thư nhất định phải tin tưởng ta, bổn tướng sư suy đoán chính xác, đoán mệnh vô số, bình sinh chưa từng nói dối, ngoài chùa Linh Ẩn, bên bờ Tây Hồ đều có giai thoại!... Chà, từ cây xăm trong tay tiểu thư mà xem, đây là cây xăm tốt nhất đó! Trên Tô Đê huyên náo, người đi lại như đưa thoi, cảnh đẹp như vẽ, tiếng rao hàng vang lên không ngớt, vô cùng náo nhiệt. Một người mặt đen áo xanh, ngồi trước bàn đoán mệnh, nghiêm trang nắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Mẹ kế hành hạ con chồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Vũ và Quyên cưới nhau đã lâu rồi mà chưa có con. Bác sĩ nói rằng sau một lần sẩy thai, Quyên không còn mang thai được nữa. Điều này làm hai vợ chồng cực kỳ buồn. Ba của Vũ rất mong muốn có đứa cháu nội đích tôn nối dõi tông đường. Không còn cách nào khác, Vũ phải đem bé Quang đứa con của anh và cô người yêu cũ hiện nay sống ở xóm lao động nghèo về nhà nuôi. Vũ và Quyên ngồi nói chuyện với nhau trong phòng. Ngày mai anh đi công tác rồi, mấy ngày nữa anh mới về. Em ở nhà coi chừng thằng Quang nha...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 36
0 A... Địa Long không ngừng kêu thảm, mà linh hồn phân thân rít gào muốn tương trợ nhưng không cách nào thoát khỏi lôi đình ngục giam, không dám tiếp xúc với tử sắc lôi đình, thiểm điện không ngừng xuyên qua, bởi vì lôi điện có lực lượng khắc chế linh hồn. Phanh phanh phanh! Lục Thiếu Du vung quyền như mưa, cự lực làm Địa Long càng kêu thảm thiết, thân thể giãy giụa vùng vẫy nhưng không cách nào vung lắc Lục Thiếu Du, từng tiếng hét điên cuồng giận dữ vang lên nhưng chẳng thấm vào đâu. Phanh phanh phanh! Đừng tưởng rằng dựa vào thân thể tạp xà là có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng