Dân buôn đồ âm

Phần 155

Tôi yêu cầu dân làng dựng một cái thang bên bức tường để tôi và Lý mặt rỗ có thể đứng và kiểm tra tình hình bên ngoài. Tôi nhìn thấy một vài bóng người bước đi một cách khó nhọc. Họ đang loạng choạng xuống núi. Tôi nhận ra họ. Họ là những người đã đuổi theo chúng tôi lên núi sau đó mất tích. Nhìn bộ dạng lúc này, rõ ràng là bị Cẩu tinh khống chế, chỉ là không biết bọn hắn đang sống hay là chết.

Tôi nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa, nhưng đám người đó vẫn chưa xuống đến chân núi. Là ai đang gõ cửa? Tiếng gõ cửa bất ngờ khiến những người bên trong giật mình. Tất cả đều nơm nớp lo sợ nhìn ra phía cửa gỗ, đồng thời sợ hãi hỏi tôi “Nên làm gì bây giờ” Tôi đề nghị dân làng phải luôn giữ tỉnh táo, tôi cố gắng thò người ra, muốn nhìn một chút rốt cuộc là thứ gì đang gõ cửa? Tuy nhiên, từ vị trí của tôi, tôi không thể nhìn thấy phía bên kia của bức tường. Chúng tôi chỉ còn cách di chuyển thang sang một bức tường khác. Tôi leo lên, sau đó nhìn về cánh cửa gỗ.

Khu vực trước cửa nhà trống trơn. Không có ai ở đó. Tôi hít một hơi thật sâu và thắc mắc? Tôi ngay lập tức nhìn về phía ngọn núi. Tôi muốn xem liệu những người dân làng đó đã xuống núi chưa. Tuy nhiên, khi tôi quay lại, đầu tôi trở nên trống rỗng. Không có ai ở đó. Tôi cũng không nhìn thấy ai ở phía bên kia bức tường. Có vẻ như tất cả mọi người đã biến mất trong không khí. Tôi vẫn chưa tin lắm nên kiểm tra thêm lần nữa. Tôi nghĩ họ đang trốn ở một góc nào đó. Tôi cần phải kiểm tra cẩn thận! Tuy nhiên tất cả đều vắng tanh, không một bóng người. Người đâu cả rồi?

Tôi nhìn thoáng qua thôn dân, chợt phát hiện thôn dân dường như nhiều lên không ít. Tôi sợ hãi, thầm nghĩ, không phải mấy người kia lén lút tiến vào đó chứ, nhưng bằng cách nào. Nếu quả thật như vậy, thì nhà thờ tổ này không còn là nơi an toàn nữa. Nơi này bây giờ rất nguy hiểm! Chúng tôi không thể thoát ra ngoài cũng không thể lẩn trốn. Tôi cảm giác Cẩu tinh đang ẩn náu ở một góc nào đó, nhìn chằm chằm vào chúng tôi.

Tôi không ngờ tình hình lại diễn ra như thế này. Điều này nằm ngoài dự đoán của tôi. Tôi hít một hơi thật sâu, cưỡng ép mình trấn định lại, đồng thời đưa mắt liếc nhìn Lý mặt rỗ, ra hiệu cho hắn trèo lên. Lý mặt rỗ hoài nghi một lúc, sau đó bò lên thang, tôi nhỏ giọng nói với Lý mặt rỗi “Lão Lý, hãy xem những người mất tích đó có phải đang trà trộn vào những người ở đây không.” Lý mặt rỗ rùng mình một lát nói. “Là sao? Làm sao có thể được? Cổng lớn và cửa sau đều đóng. Chúng sao có thể tiến vào. Các lối ra đều đã bị phong tỏa”. Sau đó tôi nói “Ta không biết họ vào bằng cách nào. Nhưng ta chắc, hiện tại đang nhiều người hơn trước. Kiểm tra lại một chút.” Lý mặt rỗ hít một hơi thật sâu. “Bình tĩnh. Chúng ta không thể cho dân làng biết được. Nếu họ hoảng sợ thì sẽ có chuyện sẽ trở nên rất nghiêm trọng.” Tôi gật đầu, điểm này thì ta hiểu rất rõ! Lý mặt rỗ quan sát một lát, bỗng nhiên nhỏ giọng nói với ta “Trương ca, có điểm gì đó là lạ.”

“Là gì nói đi?” Ta lập tức hỏi. “Thiết Ngưu đã chết phải không?” – “Thiết Ngưu?” Đúng vậy, Thiết Ngưu đã treo cổ tự tử. Tôi chợt nghĩ Lý mặt rỗ hẳn là đang tìm Thiết Ngưu giữa nhóm người ở đó. Ý nghĩ này chợt nổi lên khiến tôi toát mồ hôi. Lý mặt rỗ thì thầm, “Nhìn góc đông bắc. Người đang vui vẻ trò chuyện đó là ai?”

Tôi lập tức quay lại nhìn. Thiết Ngưu đã chết, giờ vẫn còn sống. Anh ta đang trò chuyện vui vẻ với những người dân làng khác. Những người dân làng đó dường như không nhớ rằng Thiết Ngưu đã chết. “Móa, chuyện quái gì đã xảy ra vậy?” Tôi hỏi. Thiết Ngưu đó nhìn qua cũng không giống là quỷ nhập vào người. Trông không khác gì một con người bằng da bằng thịt. Tôi không thể phát hiện ra bất kỳ sơ hở nào. “Bây giờ nhìn góc tây nam,” Lý mặt rỗ thì thầm. Tôi lập tức quay lại xem. Sau khi liếc qua, tôi suýt ngã khỏi thang. Góc tây nam có một nhóm đang trò chuyện. Ở trung tâm của nhóm đó lại là một Thiết Ngưu khác! Trong này vậy mà lại có tới hai Thiết Ngưu! Một Thiết Ngưu còn có thể giải thích. Có lẽ Cẩu tinh mạnh đến mức có thể hồi sinh và điều khiển Thiết Ngưu. Nhưng bây giờ, có hai Thiết Ngưu ở đây.

Tôi quan sát mọi người và thấy họ đều mỉm cười vui vẻ. Như thể họ không biết mình đang gặp nguy hiểm. Họ vui vẻ tận hưởng cuộc trò chuyện của mình. Tôi hít một hơi thật sâu. Có vẻ như Cẩu tinh đã điều khiển họ một lần nữa. Tôi lập tức nổi giận hét lên một tiếng “Tất cả mau nhai đậu nành vào!” Nhưng có vẻ như họ không nghe thấy tôi. Họ tiếp tục những cuộc trò chuyện sôi nổi. Tôi nhét một nắm đậu nành vào miệng và ra khỏi tường. Tôi vội vàng bỏ đậu nành vào miệng dân làng.

Tốt, đậu nành đã có hiệu quả, các thôn dân đều thanh tỉnh không ít, họ lần nữa nơm nớp lo sợ nhìn chằm chằm ra cổng. Sau khi họ tỉnh dậy, việc đầu tiên tôi làm là đi khắp các góc đông tây nam bắc để xem Thiết Ngưu có còn ở đó không. Thiết Ngưu đã không còn. Dân làng vẫn bàn tán xôn xao về cách chống lại Cẩu tinh. Tôi kiểm tra dân làng một lần nữa. Số lượng của họ không giảm. Thay vào đó lại tăng lên! Chết tiệt, cái quái gì vậy?

Khi tôi quay lại nhìn đám đông, tôi chợt cảm thấy có một bàn tay vỗ vào vai mình. Tôi nghĩ đó là Lý mặt rỗ nên tôi quay đầu sang một bên để nhìn. Nhưng khi tôi nhìn thấy người đứng đằng sau mình, tôi không thể kìm được tiếng hét. Đó là Thiết Ngưu! Anh ta nở một nụ cười nguy hiểm, điều mà tôi thấy rất đáng sợ. Thậm chí còn thấy rõ một tia máu nhỏ ở khóe miệng. Anh ta cười toe toét và nói với tôi, “Đang tìm ta?” Tôi hét lên và đá vào Thiết Ngưu. “Xuống! Cút ra cho ta!”.

Sau đó, ai đó tát tôi và bóp miệng tôi mở ra. Sau đó nhét thứ vừa thô vừa cứng vào miệng tôi. Tôi nghe thấy giọng nói của Lý mặt rỗ, “Nhanh, Nhai đi!” Theo bản năng tôi liền nhai nhai. Trong khi nhai, tầm nhìn của tôi mờ đi. Thiết Ngưu biến mất. Anh ta được thay thế bởi một nữ dân làng trẻ, người đang nhìn tôi với vẻ sợ hãi.

Tôi lập tức nhìn xung quanh. Mọi thứ vẫn bình thường. Lý mặt rỗ kéo tôi sang một bên. “Có chuyện gì vậy? Bị ma ám sao?” Tôi hít một hơi thật sâu “Chuyện gì vậy, vì sao mọi người đều vô sự, chỉ có ta là sinh ra ảo giác.” – “Haha, ngươi xem, ngươi bảo mọi người nhai đậu nành nhưng ngươi lại không làm, phải không? Bị là đúng rồi.” Lý mặt rỗ bật cười. Tôi đã hiểu. Tôi đã lo lắng về mọi người và không nghĩ về bản thân mình. Tôi không thể không bật cười. “Đúng rồi, ta vì các ngươi mà quên mất. Vừa rồi là ai tát ta?” Mặt tôi vẫn còn rất đau. Lý mặt rỗ cười nham hiểm và nói, “Còn ai vào đây nữa. Là ta”.

Sau đó, lão Lý kể với tôi rằng. Trong lúc ở trên thang, tôi bắt đầu hành động kỳ lạ. Tôi thậm chí đã yêu cầu dân làng di chuyển thang đến cửa. Phát hiện ra hành vi kỳ lạ nên Lý mặt rỗ đã không cho thôn dân di chuyển thang. Hắn tiếp tục quan sát tôi suốt thời gian đó. Hắn kể, sau đó tôi đã thu mình vào một góc, nói chuyện với chính mình. Lý mặt rỗ không biết tôi đang nói gì. Khi người phụ nữ trẻ đến đưa nước cho tôi thì tôi đã đá cô ấy. Tôi cảm thấy hối hận và xin lỗi người phụ nữ. Người phụ nữ sợ hãi, sau khi nhìn thấy tôi đến gần, cô ấy lập tức trốn vào nhóm bạn. Tuy nhiên, tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục.

Tôi nhờ dân làng kê cái thang vào tường, ngậm hạt đậu nành vào miệng rồi tôi tiếp tục trèo lên. Tuy nhiên, ngay khi tôi trèo lên một chút, một bàn tay đẫm máu vươn tới và nắm lấy cánh tay tôi! Tôi hoảng sợ, tôi tê dại cố gạt bàn tay đó ra!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 9
0 Cậu quan tâm tôi ở nơi nào làm gì? Người điện thoại đến rõ ràng là Lãnh Băng Băng, nàng có chút tức giận, vì vậy giọng điệu cũng không có gì tốt. Vợ cảnh sát tỷ tỷ, chị đã điện thoại cho tôi, như vậy tất nhiên là nhớ đến tôi, tôi chắc chắn sẽ đi tìm chị ngay lập tức, mà tôi không biết chị ở đâu, sao có thể tìm được? Hạ Thiên có mười phần lý do: Vì vậy phải nói cho tôi biết chị đang ở đâu? Chỉ có quỷ mới nhớ cậu. Lãnh Băng Băng tức giận nói: Cậu một ngày không gây chuyện thì sẽ chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Giang Nam – Quyển 26
0 Hai vị đại viên mãn Tiên Quân cuốn tay áo thu mấy ngàn tiên nhân vào trong, bỏ mặc ao vàng quỳnh dịch, Tiên vực, co giò đạp tiên quang chạy mất. Hai lão Tiên Quân tóc bạc phơ, ngày thường bộ dáng sống dở chết dở. Giờ Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân chạy nhanh không thấy bóng dáng, tốc độ mau đến làm người trợn mắt há hốc mồm. Hỗn Độn Ôn Đế giật mình, cười to bảo: Đám nhóc ranh thật, chạy nhanh. Nhưng các ngươi nghĩ có thể chạy ra lòng bàn tay của ta sao? Xem thường ta quá. Hỗn Độn Ôn Đế thò tay ra, bàn tay như vân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 32
0 Sau khi chuyển đạt ý của Miêu Nghị đến tiểu thế giới bên kia, thu tinh linh lại Dương Triệu Thanh thầm than một tiếng, năm đó Chư Cát Thanh suýt chút nữa bị người hạ độc thủ, để Diêm Tu quan sát báo cáo tình hình Trung túc tinh cung với hắn đã nói lên đại nhân có ý âm thầm bảo hộ Chư Cát Thanh, có thế nào cũng không ngờ chỉ vì hát mà Chư Cát Thanh cuối cùng lại bị đại nhân ban chết. Miêu Nghị trầm mặc thở dài ra một hơi, trong mắt ẩn giấu cơn tức giận đang dần tắt, nhanh chóng quên chuyện Chư Cát Thanh, nguy cơ lớn trước...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng