Sau khi kết hôn, tôi thậm chí ngay cả an toàn cũng không có cách nào mang lại cho nàng, tôi cầu hôn tùy tiện như vậy, có phải hại nàng hay không? Nghĩ tới đây, trong lòng tôi càng áy náy. Tôi sinh ra một cái ý nghĩ kỳ quặc, làm xong vụ này, hay là rửa tay gác kiếm, về sau chỉ mua bán đồ cổ, nuôi sống gia đình là đủ.
Chỉ là không biết Tiểu Nguyệt có thể sẽ ghét bỏ tôi hay không, dù sao nàng là một ngôi sao lớn, mà tôi chỉ là cái loại bàng môn tả đạo… Ai, ngẫm lại thật là khiến người ta đau đầu, tôi bèn không nghĩ đến nữa.
Tôi vẫn luôn giữ liên lạc với Tiểu Nguyệt, đợi đến khi Tiểu Nguyệt về đến nơi, nỗi lo lắng trong lòng tôi mới buông xuống. Tôi còn lo gương đồng sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Nguyệt.
Mấy ngày nay, tôi không có việc gì sẽ đến căn hộ của Tống nữ sĩ đi một vòng. Mỗi lần đều thấy căn hộ khóa cửa. Tôi nghĩ có thể là cô ta đến ở trong biệt thự nên cũng không nghĩ nhiều. Mà trong khoảng thời gian này, cô ta cũng không gọi điện thoại thúc giục tôi đi xử lý gương đồng, tôi cơ bản có thể khẳng định, người ở trong căn hộ kia không phải là Tống nữ sĩ. Tôi còn có một nghi hoặc rất lớn, đó là Tống nữ sĩ đã đi đâu?
Đến ngày thứ ba, Thiên Lang Tiên đã gửi tới. Tôi mang Thiên Lang Tiên trên người, lại tiện tay chuẩn bị một chút đồ vật có thể dùng đến, liền gọi cho Tống nữ sĩ, nói tôi muốn đến căn hộ xử lý gương đồng, để cô ta đến đó chờ tôi. Cô ta cũng dứt khoát đồng ý, hiện đang ở căn hộ.
Tôi thấy Tống nữ sĩ thở hồng hộc, giống như vừa mới làm chuyện ấy, nhịn không được cười, bà cô này thật là có nhã hứng. Đến căn hộ, cô ta mở rộng cửa, trên người mặc áo ngủ, ngồi trên ghế sofa, mặt có nét vũ mị mỉm cười nhìn tôi. Áo ngủ quá ngắn, người ngồi trên ghế, ngay cả viền ren quần lót đều lộ ra, đôi chân dài vểnh lên, trông thấy tôi đi vào còn cố ý chuyển hướng hai chân.
Tôi không nhịn được ho khan, cố gắng khống chế tâm tình, không nhìn tới cô ta “Tống nữ sĩ, xin tự trọng. Gương đồng đâu? Tôi xử lý gương đồng xong sẽ lập tức rời đi, tôi còn có việc.”
Cô ta cười cười, không nói gì, đi tới cửa khóa lại từ bên trong, giống như một con rắn, quấn ở trên người tôi. Thơm quá, thật là thơm mà! Mùi hương kia thấm vào ruột gan, thực sự làm người ta khó mà cầm giữ, nó tiến vào mũi của tôi, để cho tôi nhịn không được tâm thần run rẩy.
Tôi hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí đẩy cô ta lên ghế “Tống nữ sĩ, xin tự trọng đi.” Cô ta vẫn như cũ trên mặt cười vũ mị, lại dứt khoát cởi bỏ chiếc áo. Bà mẹ nó, trong lòng tôi hung tợn mắng, quay người tông cửa xông ra. Là người hay quỷ còn chưa rõ, thằng nào dám cùng cô ta dây dưa?
Nhưng cửa đã khóa, tôi căn bản là mở không ra. Tôi xoay người, phẫn nộ nhìn cô ta “Cô có ý gì? Còn như vậy tôi báo công an.” – “Anh báo đi.” Cô ta vừa cười vừa nói “Tôi lại muốn xem thử, công an trông thấy cảnh này, sẽ bắt anh hay bắt tôi” – “Mẹ kiếp” Tôi mắng một câu “Cô rốt cục là ai? Cô không phải Tống nữ sĩ. Nói thẳng đi, cô rốt cuộc muốn như thế nào?”
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, dứt khoát móc Thiên Lang Tiên ra. Dù sao đều đã vạch mặt nhau, che giấu tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Không ngờ cô ta trông thấy Thiên Lang Tiên, lại không sợ hãi chút nào, ngược lại là chủ động chào đón, nắm Thiên Lang Tiên trong tay “Thì ra anh thích chơi bạo dâm, được, đến đây đi, em chuẩn bị xong rồi.”
Nói xong, cô ta lại một tay đẩy tôi ngã xuống đất, rồi điên cuồng hôn tôi. Không đúng, Tống nữ sĩ này sao lại không sợ Thiên Lang Tiên? Trên người cô ta có mùi thơm nồng nặc, nhanh chóng tràn vào mũi tôi, tôi bỗng nhiên cảm giác được ý thức của tôi đang trôi đi, lực điều khiển chỉ chút xíu liền biến mất, cô ta thân thể mỹ lệ, gương mặt gợi cảm, làm cho tôi không thể nào phản kháng.
Thân thể phản ứng nhanh chóng, hết thảy luân lý đạo đức, tôi sớm đã quên sạch sành sanh. Tôi rất kinh ngạc sao tôi lại dễ dàng bị đẩy ngã như vậy, con mẹ nó tình huống này rốt cục là như thế nào?
Tôi liền niệm “Đạo Đức Kinh”, thế nhưng giờ phút này trong đầu tôi là một mớ hỗn độn, nội dung “Đạo Đức Kinh” cũng quên không còn chút nào, đầy đầu là những ý niệm dâm dục không chịu nổi… Tôi rốt cục không giữ được nữa, xoay người đưa cô ta ép dưới thân thể, điên cuồng triển khai thế công.
Chợt vào lúc này, điện thoại di động của tôi vang lên, khiến tôi ý thức tê dại, cuối cùng có một lát thanh tỉnh. Tôi lập tức lấy điện thoại ra, ánh mắt mơ hồ, cũng không thấy rõ dãy số trên điện thoại, cũng may cuối cùng vẫn tìm được nút trả lời. Bên kia là Lý Mặt Rỗ “Trương gia tiểu ca, anh… Anh đang ở đâu đấy?” – “Ở nhà Tống nữ sĩ” Tôi mơ mơ màng màng đáp. “Đang ở cùng ai?” Lý Mặt Rỗ hỏi. “Cùng Tống nữ sĩ.” Tôi nói “Có chuyện gì?” – “Đừng sợ, tỉnh táo nghe tôi nói hết đã.” Lý Mặt Rỗ nói “Tôi vừa qua biệt thự của Tống nữ sĩ, nghe được tiếng của cô ta. Cô ta tựa hồ đang cầu cứu, hiện tôi đang ở ngay bên ngoài biệt thự, vẫn có thể rõ ràng nghe được tiếng cầu cứu. Anh… Anh tranh thủ thời gian nghĩ cách tới đây đi, gặp nhau ở biệt thự” – “Được.” Mặc dù trong lòng đã nổi sóng, nhưng tôi vẫn trấn định tự nhiên đáp trả một câu, sau đó cúp điện thoại.
Tống nữ sĩ lại muốn ôm cổ tôi, miệng phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ không rõ. Tôi lập tức niệm “Đạo Đức Kinh”, lý trí đã mất một lần nữa trở về. Tôi đột nhiên từ trên người Tống nữ sĩ đứng lên, không chút khách khí dùng Thiên Lang Tiên quất vào người cô ta “Đưa chìa khóa đây!!!” Tống nữ sĩ bị tôi quất một roi choáng váng, trợn mắt há hốc mồm nhìn tôi “Anh vậy mà lại… Vậy mà lại…” – “Thật xin lỗi, anh đây thích đực rựa.” Tôi nói “Lý Mặt Rỗ chính là bạn tình của anh.” – “Không thể nào, không thể…” Tống nữ sĩ nhìn tôi với ánh mắt không thể tin được. Nhìn cô ta ngẩn người sững sờ nhìn tôi, tôi cũng không thèm nói nhảm, lấy chìa khóa từ trong váy ngắn của cô ta, mở cửa rời đi.
Vốn tôi còn muốn đưa cô ta đi, ở trước ngôi biệt thự xem có thể tìm được Tống nữ sĩ thật không. Nếu tìm được, hai người có thể đối chất. Nhưng về sau nghĩ lại, cảm thấy vẫn là bỏ đi, bản giả này ngay cả Thiên Lang Tiên còn không sợ, tôi đoán chừng tự vệ cũng thành vấn đề lớn, chớ nói chi đến đối phó cô ta. Tôi có thể bình an đi ra ngoài, đã là rất không tệ. Cũng may tôi cuối cùng vẫn bình an đi ra ngoài, cô ta cũng không đuổi theo, chỉ là không ngừng lầm bầm “Vì sao, vì sao?” Thật giống như là nếu tôi là trai cong, thì còn khó tìm được lời giải thích hơn cả chuyện có UFO trên đời.
Tôi không dám đi thang máy, trong lòng tôi đối với những thứ có thể soi bóng mình có chút sợ hãi. Tôi một hơi từ lầu 10 chạy xuống lầu 1, lại không gặp bất kỳ ngăn trở và nguy hiểm nào, chỉ là có mấy người chờ thang máy dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn tôi, đoán chừng chưa thấy qua người có thang máy không đi, hết lần này tới lần khác lại đi thang bộ? Xuống lầu dưới, tôi lập tức gọi một chiếc xe taxi, đi tới biệt thự Tống nữ sĩ ở.
Lý Mặt Rỗ đã chờ ở cửa, trông thấy tôi lập tức tiến đến, trách cứ tôi sao giờ mới đến. Tôi không nhịn được nói tôi có thể đến được đã là may, hỏi hắn đã báo công an chưa? Lý Mặt Rỗ nhịn không được cười, nói báo công an thế nào? Báo trong biệt thự có người kêu to? Vạn nhất đem hắn bắt đi, vu cho hắn tội báo tin giả gây rối công an thì làm sao đây? Đúng vậy, tôi không thể làm gì khác hơn là không để ý tới vấn đề này nữa, mà tới gần biệt thự cẩn thận nghe ngóng động tĩnh bên trong. Quả nhiên, tôi nghe được tiếng cầu cứu rất yếu ớt từ trong biệt thự truyền đến. Tôi hít sâu một hơi, cầm Thiên Lang Tiên trong tay, nhẹ nhàng gõ cửa một cái.
Không ngờ cửa không khóa, vừa gõ cửa cứ thế mở ra. Trong nháy mắt cửa mở ra, một trận gió quỷ dị từ bên trong thổi tới. Trong gió xen lẫn một mùi tanh hôi, ngửi một chút liền nhận ra là mùi thi khí.
“Tống nữ sĩ?” Tôi cau mày, đứng ở cửa ra vào hô một tiếng, nhưng không thấy bất kỳ lời đáp lại nào. Tôi cùng Lý Mặt Rỗ đi vào tìm kiếm. Càng đi vào trong, cỗ khí tức tanh hôi càng phát ra nồng đậm dày đặc, hun tôi không thở nổi. Cỗ thi khí này từ đâu đến? Nghe qua tựa hồ còn có mùi nướng cháy. Tôi đi vào phòng bếp nhưng lại không thấy có dấu hiệu đốt lửa. Lý Mặt Rỗ lo lắng nếu phát hiện người chết, hai chúng tôi xuất hiện ở chỗ này có chút không ổn, dứt khoát dắt lấy tôi muốn rời đi.
Tôi cũng cảm thấy tiếp tục điều tra có chút không thỏa đáng, cho nên quyết định rời đi. Trước khi đi, tôi đang nghĩ nên làm như thế nào để cảnh sát phát hiện tình huống ở đây. Nhưng vừa đi đến cửa, lại chợt nghe bộp một tiếng vang lên, giống như cái gì ngã xuống, còn kèm theo thanh âm rơi xuống nước. Tôi lập tức dừng lại, quay đầu hướng về sau nhìn thoáng qua, vẫn như cũ không có gì cổ quái. Chỉ là trong phòng tắm bỗng nhiên thổi ra một trận gió cổ quái, sặc mùi người chết.
Tôi nhìn thoáng qua Lý Mặt Rỗ, chỉ phòng tắm, hắn lập tức từ dưới đất nhặt lên cây lau nhà, chuẩn bị cùng tôi tiến vào. Nhưng khi Lý Mặt Rỗ nhặt cây lau nhà lên, tôi kinh hãi phát hiện ra trên cây lau nhà có vết máu. Mặc dù bị nước cọ rửa qua, nhưng vẫn có rất nhiều máu, nhìn thấy mà giật mình. Lý Mặt Rỗ bị hù ném cây lau nhà qua một bên, móc trong túi ra 1 chiếc khăn mang trên tay. Sau đó dùng sức xoa cây lau nhà, hắn lo lắng lưu lại dấu vân tay sẽ khiến cảnh sát nghi ngờ.
Tôi cùng Lý Mặt Rỗ đi từng bước về phía phòng tắm. Vừa mới tới gần, tôi kinh hãi phát hiện trên mặt đất có một bãi chất lỏng sền sệt màu đen, đến gần mới nhận ra trong phòng tắm toàn là chất lỏng màu đen, đúng là một khối gì đó bị nướng cháy, mặt ngoài còn bao trùm một tầng bọt biển.
Tôi bị vật kia hấp dẫn, đang chuẩn bị tìm hiểu thì Lý Mặt Rỗ lại hét lên một tiếng “Không xong, chạy mau!” Nói rồi hắn không chút do dự bắt lấy cánh tay của tôi, một mạch chạy ra khỏi biệt thự. Mặc dù không rõ thứ gì hù dọa Lý Mặt Rỗ, nhưng có thể dọa cho hắn vãi đái ra quần, nhất định là thứ tôi không thể đối phó được, cho nên tôi cùng Lý Mặt Rỗ chạy ra ngoài. Chờ sau khi chạy ra ngoài, tôi mới dừng lại, nơm nớp lo sợ nhìn Lý Mặt Rỗ “Móa nó, vừa rồi anh trông thấy cái gì thế?” Lý Mặt Rỗ nói “Tống nữ sĩ chết rồi, bị lột da, treo ở trên quạt…” – “Cái gì???” Tôi lập tức tê dại cả da đầu, ánh mắt lạc đi nhìn Lý Mặt Rỗ “Anh chắc chắn?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 09/11/2020 11:36 (GMT+7) |