Dân buôn đồ âm

Phần 174

Mà nghi hoặc trong lòng tôi lại đạt đến cực điểm. Nhất Sơ rất lợi hại phải không? Còn một câu “Đây là Trương gia”, Trương gia tôi lại có gì đặc biệt sao? Mang theo nghi ngờ này, chúng tôi cùng Mộc Đầu lên núi. Trên đỉnh núi có một gian nhà tranh, bên trong chỉ có mấy thứ đồ dùng trong nhà thật đơn giản, nhìn có chút bần hàn, thậm chí đều không có điện mà dùng nến chiếu sáng.

Trên bàn bát tiên thờ phụng một linh vị, bên trên treo một bộ cổ họa. Trên bức họa, là một mỹ nữ cổ xưa dáng vẻ đoan trang, không biết tại sao, tôi cảm giác trên gương mặt mỹ nữ nhàn nhạt đau thương. Nhất Sơ sau khi đi vào, liền thắp ba nén hương cắm xuống, khẽ gật đầu trước cổ họa, sau đó bên ngồi xuống cạnh Mộc Đầu. “Nói một chút đi.” Nhất Sơ nói “Nếu có thể giúp anh, chúng tôi tự nhiên sẽ giúp.” Mộc Đầu ánh mắt mê ly, nước mắt không tự chủ chảy xuống, bắt đầu đem chuyện xưa kể lại.

Nguyên lai đỉnh núi này là nơi Tiêu hoàng trứ danh nương thân. Mà tổ tiên của Mộc Đầu từng chịu ân điển của Tiêu hoàng hậu, cho nên sau khi Tiêu hoàng hậu chết liền tự nguyện trở thành người canh mộ của Tiêu hoàng hậu. Vì nhớ ơn Tiêu hoàng hậu, tổ tiên của Mộc Đầu cải họ thành họ Tiêu, đủ thấy bọn họ đối với Tiêu hoàng hậu tôn sùng cỡ nào! Tiêu hoàng hậu tổng cộng trải qua sáu đời chồng, mà mỗi đời chồng đều là Hoàng đế. Trong đó có cả Tùy Dạng Đế Dương Quảng đại danh đỉnh đỉnh! Vì thế dân gian bách tính liền truyền ngôn Tiêu hoàng hậu khắc chồng, mỗi đời chồng đều chết oan chết uổng. Đương nhiên việc này cùng chiến loạn liên tục lúc đó có liên quan rất lớn…

Mọi người đều biết, nhất quốc chi quân thường thường đều có lòng chiếm hữu rất mạnh, Tiêu hoàng hậu tái giá sau khi bọn họ chết, đã chạm đến vảy ngược, cho nên cho dù bọn hắn đã chết, cũng sẽ có một đạo oán khí dính lấy Tiêu hoàng hậu. Cho nên Tiêu hoàng hậu sống đến tám mươi mốt tuổi, cả đời đều bị năm người chồng đã chết tra tấn, cho dù sau khi chết cũng không thể yên ổn. Mà trên người bà ta có một kiện âm vật là chuôi kim trâm này. Tục truyền kim trâm là do Tùy Dạng Đế từ trong cổ mộ trộm lấy, có khả năng lưu giữ linh hồn cho nên oan hồn sáu đời chồng của Tiêu hoàng hậu đều tụ tập trong chuôi kim trâm này.

Tiêu hoàng hậu sau khi chết bởi vì thi thể bị oán khí cường đại của sáu đời chồng ảnh hưởng, làm cho Tiêu hoàng hậu chết không lâu sau liền phát sinh thi biến. Nhưng vì bị vây khốn trong quan tài, nên cũng không gây hại đến ai. Chỉ là mỗi ngày thấy Tiêu hoàng hậu sau khi chết cũng không được yên ổn, người canh mộ trong lòng khó chịu. Đành phải tìm đến cao nhân hỏi làm sao có thể để Tiêu hoàng hậu được nghỉ ngơi? Vị tiên sinh kia là người tài ba, cho người canh mộ một gợi ý. Nói rằng sáu vong hồn đó sở dĩ quấn lấy Tiêu hoàng hậu, là vì cây trâm vốn là âm vật, bọn họ cả ngày bị cây trâm vàng trói buộc, tự nhiên là oán khí cường đại. Nếu là có thể tìm sáu Quỷ Hồn, thay thế cho bọn họ thì oán khí đương nhiên sẽ không cường thịnh như vậy, vấn đề của Tiêu hoàng hậu cũng được giải quyết.

Vì để cho Tiêu hoàng hậu chết được nhắm mắt, người canh mộ liền tìm trong gia tộc sáu người, bọn họ đều nguyện vì Tiêu hoàng hậu hy sinh! Làm như vậy thật đúng là có tác dụng, rốt cuộc Tiêu hoàng hậu đã được nghỉ ngơi. Nhưng vị tiên sinh lại nói phương pháp này chỉ có tác dụng trong vòng trăm năm. Trăm năm sau, mấy đạo Quỷ Hồn kia bị kim trâm tra tấn cho hồn phi phách tán, mà vong hồn sáu đời chồng của Tiêu hoàng hậu, sẽ một lần nữa bị kim trâm trói buộc. Cho nên, trăm năm sau lại phải tìm sáu kẻ chết thay.

Mới đầu Tiêu gia gia nghiệp to lớn, có người nguyện ý hy sinh. Nhưng về sau chiến loạn làm nhân khẩu giảm mạnh. Bất đắc dĩ chỉ có thể từ bên ngoài tìm kẻ chết thay. Vì đền bù cho những kẻ chết thay, bọn họ đều gả con gái trong nhà cho đối phương, qua một thời gian, những kẻ này tự nhiên sẽ bị kim trâm rút đi dương khí cho tới chết. Đến lúc đó vong hồn tự nhiên lại biến thành kẻ chết thay.

Nói đến đây, Mộc Đầu đã khóc không thành tiếng, bảo Mộc Uyển quỳ xuống “Mộc Uyển, anh có lỗi với em! Anh cũng là bất đắc dĩ mới làm như vậy. Không có Tiêu hoàng hậu thì không có chúng ta, anh nhất định phải làm như thế, nếu không là đồ vong ân phụ nghĩa.” Mộc Uyển ngậm nước mắt nói “Mộc Đầu ca, anh sao có thể… Mấy đời chồng của em, đều là em hại chết?” Mộc Đầu lập tức lắc đầu “Không phải, không phải, không liên quan đến em, em không biết gì cả, đều là anh tạo nghiệt, mình anh gánh chịu.”

Mộc Uyển ôm đầu khóc rống “Anh sao có thể làm như thế, Mộc Đầu, anh biết em đau đớn thế nào không? Em tình nguyện chết đi.” – “Giờ đã cỏ năm đạo Quỷ Hồn, còn thiếu một, có phải anh chuẩn bị lấy chính mình cho đủ số không?” Nhất Sơ nói “Đây chính là nguyên nhân anh gọi Mộc Uyển về nhà.” Mộc Đầu liên tục gật đầu “Đúng, tôi biết Mộc Uyển gặp đối thủ mạnh, biết nếu tiếp tục, rất có thể sẽ bại lộ. Cho nên để Mộc Uyển trở về, tôi chuẩn bị lấy chính mình góp cho đủ số lượng.” – “Sao anh lại ngu ngốc như vậy.” Mộc Uyển ôm Mộc Đầu khóc lớn “Không có anh, em sống thế nào đây?”

“Ai.” Nhất Sơ bất đắc dĩ lắc đầu “Cho dù Tiêu hoàng hậu năm đó đối với nhà anh có ơn, nhưng đã ngàn năm trôi qua, Tiêu gia đối với Tiêu hoàng hậu đã làm mọi thứ cũng đủ để báo ơn. Cần gì phải hy sinh tính mạng của mình? Cái này không gọi là trung thành, mà là ngu muội vô tri.” Mộc Đầu thở dài “Lời thề của tổ tiên, tôi không dám phá bỏ.” – “Vẫn muốn tiếp tục?” Nhất Sơ kinh ngạc nhìn xem Mộc Đầu. “Đúng.” Mộc Đầu nói. “Đừng, anh chết rồi em làm sao bây giờ? Em cũng không sống được.” Mộc Uyển khóc như mưa. Mộc Đầu ôm Mộc Uyển, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài “Tìm nơi xa lạ, tìm người tốt mà kết hôn đi! Anh cả đời này có lỗi nhất là với em, em đừng trách anh có được không?” Mộc Uyển lắc đầu, nước mắt như mưa rơi xuống.

“Ngu xuẩn.” Tôi thở dài “Người sống, cần gì phải vì người chết rồi mà tính toán chi li? Nếu quả thật vì Tiêu hoàng hậu, chẳng bằng trực tiếp siêu độ cho Tiêu hoàng hậu, như thế mới là nghỉ ngơi đúng nghĩa.” – “Nếu có thể siêu độ, tôi đã sớm tìm người siêu độ.” Mộc Đầu nói “Đáng tiếc là Tiêu hoàng hậu bỏ mình dã ngàn năm, không cách nào siêu độ được, chỉ có thể dùng cách này, để người được nghỉ ngơi.” – “Vậy thì đánh cho hồn phi phách tán.” Lý Mặt Rỗ hung hãn nói “Các người có nghĩ tới không, những người vô tội bị các người hại chết sẽ thấy công bằng sao? Một bà lão đã chết hơn ngàn năm, mỗi một trăm năm còn muốn kéo theo sáu người sống chôn cùng, các người cảm thấy đúng sao?”

“Phía sau sáu kẻ chết thay là sáu gia đình. Các người chỉ vì chấp niệm của mình, mà mặc kệ hạnh phúc của người khác?” Mộc Đầu lắc đầu nói “Việc đã đến nước này, tôi chỉ có thể lấy cái chết tạ tội. Trăm năm về sau, dù các người làm cho Tiêu hoàng hậu hồn phi phách tán, tôi cũng coi như xứng đáng với liệt tổ liệt tông…” – “Chấp mê bất ngộ.” Nhất Sơ ánh mắt phát lạnh.

Bỗng nhiên, Mộc Đầu tại gõ một cái lên gáy Mộc Uyển, Mộc Uyển hai mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh. Sau đó, Mộc Đầu hướng về Nhất Sơ dập đầu ba cái, liền lấy kim trâm trong tay Nhất Sơ rời đi. Tôi buồn bực nhìn Nhất Sơ “Cứ như vậy để anh ta rời đi?” Nhất Sơ vỗ vỗ bờ vai của tôi “Trước khi tôi chết sẽ xử lý Tiêu hoàng hậu.” – “Nhưng…” Tôi còn muốn nói tiếp, Nhất Sơ đã đi theo Mộc Đầu. Tôi nhìn thoáng qua Mộc Uyển, thở dài rồi cũng đi theo. Mộc đầu đưa chúng tôi một đường đi tới ngôi nhà tranh sau một ngôi mộ nhỏ, anh ta đào ngôi mộ lên, tôi thấy bên trong là một cửa mộ màu trắng.

Mộc Đầu mở cửa mộ ra, lưu luyến không rời nhìn về ngôi nhà tranh, sau đó đột nhiên đâm cây trâm vào cổ họng mình, trong nháy mắt máu phun ra, sau đó anh ta lăn vào trong mộ. Tôi dùng đèn pin chiếu vào, phía dưới thâm bất khả trắc, không biết sâu bao nhiêu. Nhất Sơ nói “Lấp đất đi! Đây là lựa chọn của anh ta.” Tôi cùng Lý Mặt Rỗ lập tức động thủ, lấp ngôi mộ lại. Nhất Sơ đem móng lừa chôn xuống, nói có thể tạm thời ngăn chặn âm khí trong mộ, những thứ khác, cũng tiện tay nhét vào quanh mộ phần. Nguyên Nhất Sơ muốn dùng những vật này để đối phó Tiêu hoàng hậu đã thi biến, nhưng bây giờ đã không còn tác dụng…

Chúng tôi thiêu hủy ngôi nhà tranh, rồi mang Mộc Uyển trở về. Mộc Uyển sau khi tỉnh lại, cũng không có khóc lớn, chỉ là yên lặng ngẩn người. Tôi hỏi Mộc Uyển tiếp theo có dự định gì?

Mộc Uyển nói muốn xuất gia. Lý Mặt Rỗ vội vàng khuyên can, nói người còn trẻ xuất gia làm gì? Không bằng hắn sẽ giới thiệu đối tượng cho Mộc Uyển, sau này còn có thể nương tựa lẫn nhau. Mộc Uyển tâm đã chết, thế giới phồn hoa này đối với cô ta mà nói sớm đã không còn lưu luyến, tôi biết có khuyên cũng vô dụng. Vừa vặn Nhất Sơ biết một vị ni cô sư thái, liền cho Mộc Uyển một phong thư làm tín vật để nàng cầm đi. Nhìn Mộc Uyển rời đi, trong lòng tôi trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Trung thành là đáng ngưỡng mộ, vì báo đáp ân tình Tiêu hoàng hậu, tổ tiên Mộc Uyển chịu làm người canh mộ, không quản mệt nhọc, gió mặc gió, mưa mặc mưa, tấm lòng trung thành đáng cho tất cả mọi người phải học tập. Nhưng vì ngu trung mà lại hy sinh tính mạng nhiều người vô tội như vậy. Lòng trung thành này đã biến đổi trở thành ngu xuẩn và vô tri.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 9
0: Vũ Lực Tuyệt Đối... Tiếng gầm lớn này đối với người của Hàn gia giống như trời hạn lâu ngày gặp được mưa, vẻ mặt tuyệt vọng nay hiện ra ánh hào quang khác biệt. Chủ nhân, đây là âm thanh của chủ nhân! Cát Nhĩ Bá Đặc toàn thân kích động run rẩy. Dưới kết cục phải chết tại đây, tất cả người của Hàn gia đều đang mong đợi Hàn Thạc đến kịp, tuy nhiên chính bản thân bọn họ trong lòng đều biết rằng điều này gần như là không thể xảy ra, nhưng không ngờ ông trời dường như nghe được tiếng lòng của bọn họ, tại thời khắc mấu chốt này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Quan Trường – Quyển 1
1 Chỗ dựa trước Đàm Long là ai vậy bác? Không có chỗ dựa thì sao có thể lên làm Phó thị trưởng của Thành phố Yến, cho nên Hạ Tưởng mới hỏi như vậy. Một nguyên Phó chủ tịch tỉnh, tên nói ra cháu chắc cũng không biết. Tào Vĩnh Quốc cười cười đổi đề tài: Chờ bác sau khi nhận chức rồi từ từ quen thuộc tình hình. Bây giờ không cần phải gấp gáp tạo vòng tròn. Nói tình hình ở huyện Bá của cháu xem. Hạ Tưởng liền nói qua về đủ loại gặp gỡ của Lý Đinh Sơn sau khi tới huyện Bá, cũng không quên nhắc Tào Thù Lê kịp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết định vào rừng cắm trại. Năm đứa về nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến cắm trại, ngày hôm sau bắt xe đi đến một khu rừng cách thành phố rất xa. Khu rừng này an toàn, không có thú dữ, và cảnh ở đây rất đẹp, đẹp giống như ba cô gái trong nhóm vậy. Cả...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng