Dân buôn đồ âm

Phần 175

Lần này chúng tôi không kiếm được một phân tiền nào, mà tiền chữa bệnh Sở Sở thật đã phải giật gấu vá vai. Điều này khiến Lý mặt rỗ lo nghĩ bất an, cả ngày chạy tới lui ở Phan Gia Viên, hy vọng có thể tìm người có tiền, hung hăng cấu của người đó một số tiền lớn. Tôi cũng gấp đến sứt đầu mẻ trán, trong giới thương nhân âm vật ra thông báo chỉ cần có thể kiếm được tiền, nguy hiểm gì chúng tôi cũng đi! Không nghĩ tới vừa thông báo đến ngày thứ hai, Nhất Sơ đã đến, trực tiếp đưa cho Sở Sở một trăm vạn, tôi cùng Lý mặt rỗ trợn mắt hốc mồm không nghĩ tới Nhất Sơ có nhiều tiền như vậy. Nhất Sơ hỏi tôi có phải đã ra thông báo trong giới thương nhân âm vật hay không? Tôi nói phải. Nhất Sơ nói, thông báo đó hắn đã giúp tôi hủy bỏ, còn nói về sau không nên tùy ý ra thông báo như vậy, nếu như bị người hữu tâm để ý, sợ rằng sẽ cố ý tìm cho tôi vài mối sinh ý nguy hiểm, đến lúc đó sẽ chỉ làm tôi tiến thối lưỡng nan.

Tôi bất đắc dĩ thở dài, nói tôi làm như vậy, cũng là bất đắc dĩ. Nhất Sơ hỏi tôi có muốn đi Đông Bắc một chuyến không? Hắn có một mối khách cũ kinh doanh gỗ trên lâm trường, hiện tại gặp một chút vấn đề, muốn tìm hắn đến xử lý giúp. Nhưng bây giờ hắn không có thời gian, bèn nghĩ đến chúng tôi. Lý mặt rỗ không chút do dự đáp ứng “Đi! Phải đi! Chờ làm xong mối sinh ý này, ta lập tức trả lại tiền cho ngươi.” Nhất Sơ lắc đầu “Coi như là cho ngươi chút tiền lẻ đi.”

Tôi yên lặng, Nhất Sơ rốt cục có bao nhiêu tiền? Tùy tiện cho tiền lẻ đã tới bảy chữ số. Lý mặt rỗ cũng trợn tròn mắt, không thể tin được nhìn Nhất Sơ. Nhất Sơ cho chúng tôi một tấm danh thiếp, để chúng tôi mau chóng liên hệ người trên danh thiếp. Nếu như gặp vấn đề gì, phải lập tức gọi điện thoại cho hắn. Nói xong Nhất Sơ liền rời đi. Mà tôi cùng Lý mặt rỗ nhìn nhau, đều cảm thấy trước mặt Nhất Sơ, hai chúng tôi chỉ là trẻ nít.

Nếu là Nhất Sơ an bài việc buôn bán cho chúng tôi, chúng tôi tự nhiên là cố hết sức hoàn thành, nếu không là đập vỡ bảng hiệu của Nhất Sơ. Thế là tôi lập tức bấm điện thoại gọi dãy số trên danh thiếp. Nghe máy là một người Đông Bắc điển hình, thanh âm thô lỗ bưu hãn “Là ai?” – “Nhất Sơ giới thiệu ta.” Tôi lập tức nói “Ta là thương nhân âm vật.” Nghe tôi nói kiểu này, đối phương lập tức cung kính “Các vị Đại tiên ở đâu? Ta phái người tiếp đón các ngươi, tranh thủ thời gian cứu mạng, ta bên này đã chết mấy người…”

Tôi nói “Báo địa chỉ đi, chúng ta đến ngay.” Đối phương đáp ứng, còn dặn dò chúng tôi nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất đến, chỉ cần sự tình được giải quyết sẽ cho chúng tôi số tiền thật lớn. Tôi cùng Lý mặt rỗ không chần chờ, trực tiếp lên đường, người kia ở Tiểu Hưng Yên Lĩnh kinh doanh một xưởng mộc, hơn nữa nhìn trên danh thiếp, xưởng mộc tựa hồ rất hoành tráng, làm ăn đều là với Thái Lan. Chúng tôi đi máy bay, lúc hạ cánh ở Hắc Long Giang, đối phương liền phái xe tới đón tiếp.

Không ngờ xe đến là một cỗ xe Hummer, lái xe là người hay nói chuyện, nói cho chúng tôi biết trong rừng đường không dễ đi, nếu là xe bình thường nhất định sẽ lật nhào. Lái xe mang bọn tôi một đường đi tới thành trấn bên ngoài Tiểu Hưng Yên Lĩnh, đến một tửu quán không sang trọng gì lắm, chúng tôi gặp được người kia. Một lão bản binh cường mã tráng ở Đông Bắc, vừa nhìn thấy chúng tôi liền nhiệt tình đi tới tự giới thiệu. Hắn là Lâm Long Sơn, từ nhỏ đã ở trong mảnh rừng này lớn lên, đi theo phụ mẫu đến xưởng mộc làm việc. Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đem một lâm trường không có danh tiếng gì, kinh doanh thành một công ty lớn…

Đương nhiên không loại trừ chuyện hắn chém gió, tôi cùng Lý mặt rỗ không quá để ý. Cuối cùng Lý mặt rỗ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, bảo Lâm Long Sơn nói một chút, hắn rốt cục gặp sự tình gì cổ quái? Lâm Long Sơn khó chịu uống một ngụm rượu, phất tay khiến cho người khác toàn bộ ra ngoài, lúc này mới thần thần bí bí nói nói “Trên lâm trường của ta, gần đây xuất hiện một tên đao phủ.” – “Đao phủ?” Tôi rất kinh ngạc “Vì sao không báo cảnh sát?” – “Báo cảnh sát?” Lâm Long Sơn cười cười xấu hổ “Các ngươi nghe ta nói hết đã.” Tôi cũng ý thức được tôi nói câu này có chút lỗ mãng, nếu như hắn báo cảnh sát, chỉ riêng tiền bôi trơn đoán chừng cũng có thể làm hắn thổ huyết.

Nguyên lai, tại xưởng mộc của Lâm Long Sơn đoạn thời gian trước chết một người, là bị một cây đại thụ đè chết. Lâm Long Sơn bồi thường một khoản tiền cho người nhà của người chết xong liền hỏi ý kiến gia đình kia, chuẩn bị đem thi thể chôn ở lâm trường phụ cận. Nhưng khi đang đào đất, bọn hắn bỗng nhiên đào được một bức tượng điêu khắc. Bức tượng điêu khắc rất kỳ quái, là một người hai tay hai chân bị trói, không có đầu, nhìn từ đằng xa, còn tưởng rằng là một tù phạm bị bêu đầu. Bọn hắn cảm thấy xúi quẩy, liền đem đào pho tượng ra, ném đi rồi qua loa vùi lấp thi thể.

Thế nhưng vào ban đêm liền xảy ra chuyện. Có lão bảo vệ làm việc trên lâm trường nửa đêm ra ngoài đi tiểu, bỗng nhiên hô một tiếng “Trâu Tam Nhi, ngươi tại sao lại trở về rồi?” Sau khi nói xong vẫn không có động tĩnh. Tiếng hô này đánh thức rất nhiều người, tất cả mọi người hiếu kỳ đi ra ngoài nhìn, kết quả là phát hiện lão bảo vệ ngã xuống trong vũng máu, mà cái đầu thì bị cắt mất, vết thương bằng phẳng, hiển nhiên là bị vật sắc bén gây thương tích. Tất cả mọi người sợ hãi, vội vàng trốn mất. Bọn hắn nhất trí rằng người chết trở về, bởi vì Trâu Tam Nhi là người chết lúc sáng.

Chuyện này phát sinh quá ly kỳ, Lâm Long Sơn liền bắt đầu điều tra, hắn ngay từ đầu hoài nghi Trâu Tam Nhi chưa chết, có thể đã từ trong đất bò ra trở về báo thù. Thế là Lâm Long Sơn liền mang người đi tới nơi chôn Trâu Tam Nhi, phát hiện pho tượng chặt đầu bị bọn hắn cho ném đi, không ngờ quỳ ngay trên ngay mộ phần. Lâm Long Sơn càng hoài nghi là Trâu Tam Nhi giở trò quỷ, cho người đào thi thể ra. Nhưng, khi bọn hắn đào ra Trâu Tam Nhi thi thể thời điểm, lập tức kinh hãi trợn mắt hốc mồm, đầu của Trâu Tam Nhi, vậy mà không thấy đâu, hắn quỳ trên đất, tư thế lại giống pho tượng đá như đúc.

Lâm Long Sơn sợ hãi, lập tức sai người đem thi thể chôn một lần nữa, trong huyện thành tìm kiếm hai vị đạo sĩ ra tay, bày hương án lập trận đem một mồi lửa thiêu hủy thi thể của Trâu Tam Nhi cùng lão bảo vệ bị chặt đầu. Mới đầu cũng có tác dụng, trên lâm trường cũng không phát sinh quái sự, trật tự lại khôi phục bình thường. Nhưng tiệc vui chóng tàn, ba ngày sau lại có chuyện. Có người ban đêm lấy đèn pin đi nhà xí, phát hiện trong nhà vệ sinh có hai người. Nhìn kỹ quần áo, không phải là Trâu Tam Nhi cùng lão bảo vệ bị chặt đầu sao? Bọn hắn soi rõ thấy đều là thi thể không đầu, thanh âm sâu kín nói các ngươi đều phải chết.

Sau khi nói xong, liền biến mất không thấy gì nữa. Tên kia sợ hãi lộn nhào trở lại lều, đánh thức mọi người kể lại sự tình, mọi người mới đầu cũng không tin, liền cùng nhau chạy đến nhà vệ sinh. Trong nhà vệ sinh cái gì cũng không có, mọi người chế giễu tên kia gan nhỏ, bỗng nhiên nghe một người hét lên “Chí Cường, ngươi quỳ ở đây làm gì?” Đám người lập tức đi xem, phát hiện có một người đang quỳ trên mặt đất, trên mặt còn mang nét cười làm người ta sợ hãi.

Có mấy người bạo gan lớn hô tên của hắn, nhưng hắn giống như mê mẩn, si ngốc quỳ trên mặt đất, mặc cho đám người gọi thế nào gọi cũng không nhích động. Tất cả mọi người ý thức được tình huống không ổn, chuẩn bị trở về phòng mang Hoàng Tam Thái Nãi ra trừ tà. Hoàng Tam Thái Nãi là một trong năm vị tiên mà người Đông Bắc cung phụng, nhất là trong rừng sâu núi thẳm này, càng thêm linh nghiệm.

(Người ở khu vực Đông Bắc Trung Quốc thờ cúng 5 loại thú: Cáo, chồn, nhím, rắn, chuột làm linh vật. Trong đó Hoàng Tam thái nãi là chỉ linh thú chồn – dịch giả).

Nhưng đám người vừa chạy đi, liền có người tinh mắt chú ý tới một hiện tượng quỷ dị, lập tức lắp ba lắp bắp hỏi hô mọi người nhìn trên tường nhà vệ sinh. Vừa nhìn xong, tất cả mọi người đều sắc mặt tái nhợt, xém chút kêu không ra tiếng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 4
0 “Triệu trưởng lão, nhọc công người phải đợi lâu! Vị này chính là Hàn tiền bối, chủ nhân của những tài liệu yêu thú kia!” Nữ tử Diệu Âm Môn vừa vào trong phòng liền hướng về phía lão giả áo xám cung kính nói. “Ồ, Hàn đạo hữu! Mời ngồi, lão phu vừa mới pha chế được một bình Băng vân linh trà, mời đạo hữu thưởng thức một chút” Lão giả áo xám giơ tay lên, lại liếc mắt nhìn Hàn Lập, thản nhiên nói. Hàn Lập nhíu mày, lão giả tướng mạo không có gì đặc biệt, nếu có thì là đôi tai thật sự hồng đến mức không bình thường, phảng phất bộ dáng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Ngồi khóc trên cây
Phần 26 Tôi chỉ tay vào bức rèm nước khi cả ba đã tới được chân thác: Đằng sau thác nước này có một cửa hang. Lát nữa ba anh em mình sẽ đi xuyên qua cái hang đó để đến bên kia ngọn đồi. Bé Loan vỗ tay bôm bốp, mặt nở ra: Ôi, thích quá! Nó ngước nhìn tôi bằng ánh mắt tò mò: Bên kia ngọn đồi có gì hở anh? Có một thung lũng xinh đẹp với rất nhiều hoa trái. Chị Rùa đã giấu con Tập Tễnh ở đó. Đó là nơi vô số con thú nhỏ được sống bình yên. Ông Bốn Lai và những người khác không hề biết...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Miêu Nghị – Quyển 37
0 Trước kia, Dương Khánh đã khuyên hắn trừ sạch Vương Định Triều, hắn lại không hạ được quyết tâm, còn ôm hy vọng với Vương Định Triều, đây gọi là hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn, không ngờ hắn không nhẫn tâm sát hại đối phương, đối phương lại ngược lại muốn hại hắn. Vương Định Triều trừng tròng mắt nhìn Thanh Nguyên Tôn như đang điên lên, không ngờ chính mình trung tâm cảnh cảnh nhiều năm như vậy, rốt cuộc đổi lấy đối đại như thế tư Thanh Nguyên Tôn, hắn cũng không nghĩ tới Thanh Nguyên Tôn không ngờ dám giết mình, chẳng lẽ y không biết hậu qua ư? Hắn cung không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng